A 13,000 mile dragon of earth and stone winds its way through the countryside of China with a history almost as long and serpentine as the structure. The Great Wall began as multiple walls of rammed earth built by individual feudal states during the Chunqiu period to protect against nomadic raiders north of China and each other. When Emperor Qin Shi Huang unified the states in 221 BCE, the Tibetan Plateau and Pacific Ocean became natural barriers, but the mountains in the north remained vulnerable to Mongol, Turkish, and Xiongnu invasions. To defend against them, the Emperor expanded the small walls built by his predecessors, connecting some and fortifying others. As the structures grew from Lintao in the west to Liaodong in the east, they collectively became known as The Long Wall. To accomplish this task, the Emperor enlisted soldiers and commoners, not always voluntarily. Of the hundreds of thousands of builders recorded during the Qin Dynasty, many were forcibly conscripted peasants and others were criminals serving out sentences. Under the Han Dynasty, the wall grew longer still, reaching 3700 miles, and spanning from Dunhuang to the Bohai Sea. Forced labor continued under the Han Emperor Han-Wudi , and the walls reputation grew into a notorious place of suffering. Poems and legends of the time told of laborers buried in nearby mass graves, or even within the wall itself. And while no human remains have been found inside, grave pits do indicate that many workers died from accidents, hunger and exhaustion. The wall was formidable but not invincible. Both Genghis and his son Khublai Khan managed to surmount the wall during the Mongol invasion of the 13th Century. After the Ming dynasty gained control in 1368, they began to refortify and further consolidate the wall using bricks and stones from local kilns. Averaging 23 feet high and 21 feet wide, the walls 5500 miles were punctuated by watchtowers. When raiders were sighted, fire and smoke signals traveled between towers until reinforcements arrived. Small openings along the wall let archers fire on invaders, while larger ones were used to drop stones and more. But even this new and improved wall was not enough. In 1644, northern Manchu clans overthrew the Ming to establish the Qing dynasty, incorporating Mongolia as well, Thus, for the second time, China was ruled by the very people the wall had tried to keep out. With the empire's borders now extending beyond the Great Wall, the fortifications lost their purpose. And without regular reinforcement, the wall fell into disrepair, rammed earth eroded, while brick and stone were plundered for building materials. But its job wasn't finished. During World War II, China used sections for defense against Japanese invasion, and some parts are still rumored to be used for military training. But the Wall's main purpose today is cultural. As one of the largest man-made structures on Earth, it was granted UNESCO World Heritage Status in 1987. Originally built to keep people out of China, the Great Wall now welcomes millions of visitors each year. In fact, the influx of tourists has caused the wall to deteriorate, leading the Chinese government to launch preservation initiatives. It's also often acclaimed as the only man-made structure visible from space. Unfortunately, that's not at all true. In low Earth orbit, all sorts of structures, like bridges, highways and airports are visible, and the Great Wall is only barely discernible. From the moon, it doesn't stand a chance. But regardless, it's the Earth we should be studying it from because new sections are still discovered every few years, branching off from the main body and expanding this remarkable monument to human achievement.
Một con rồng dài 13,000 dặm làm từ đất và đá trải dài xuyên suốt đất nước Trung Hoa và lịch sử của nó có lẽ cũng dài và phức tạp như chính kết cấu của mình. Vạn Lý Trường Thành ban đầu chỉ là những bức tường đất nện được xây bởi các nước phong kiến trong giai đoạn Xuân Thu Chiến Quốc để bảo vệ khỏi sự xâm lược từ những đoàn binh du mục phương Bắc và các nước khác. Khi Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Quốc vào năm 221 trước Công nguyên, Cao nguyên Tây Tạng và Thái Bình Dương trở thành rào chắn bảo vệ cho đại lục nhưng quân Mông Cổ, Thổ Nhĩ Kỳ và Hung Nô vẫn có thể dễ dàng xâm lược từ vùng núi phía Bắc. Để có thể bảo vệ được lãnh thổ, Tần Thủy Hoàng đã mở rộng phạm vi của những bức tường đất nện, đồng thời liên kết và gia cố chúng. Vậy là một quần thể kiến trúc kéo dài từ Lintao ở phía tây, kéo dài tới Liêu Đông ở phía đông, dần được biết đến dưới tên gọi "Trường Thành" Để hoàn thành nhiệm vụ trên, Tần Thủy Hoàng chiêu mộ cả tướng sĩ lẫn thường dân, và nhiều lúc là cưỡng ép họ. Trong hàng vạn người xây thành được ghi chép lại dưới thời Tần, rất nhiều trong số đó là nông dân nghèo bị ép buộc và các tù nhân bị lưu đày. Dưới thời Hán, Thành được kéo dài lên đến 3700 dặm mở rộng từ Đôn Hoàng cho đến biển Bột Hải. Lao động xây thành tiếp tục bị ép buộc dưới thời nhà Hán (Hán Vũ Đế), Thành được biết đến như một nơi khủng khiếp đối với con người. Thơ ca và truyện đã kể rằng, vô số xác người đã được chôn trong những ngôi mộ tập thể gần đó, và thậm chí lẫn trong những bức tường. Mặc dù không tìm được xác người trong tường thành, thì những nấm mồ cũng đủ chứng minh có rất nhiều người đã chết vì tai nạn, vì đói và vì kiệt sức. Tuy nhiên, Trường Thành đáng sợ chứ không bất bại. Thành Cát Tư Hãn và con trai là Hốt Tất Liệt đã đoạt được thành trong cuộc xâm lược ở thế kỷ 13. Sau khi nhà Minh lên nắm quyền năm 1368, Thành được gia cố lại và làm cho chắc chắn hơn bằng gạch và đá từ các lò nung lân cận. Với chiều cao khoảng 23 feet, bề rộng khoảng 21 feet dọc 5500 dặm chiều dài Thành là những tháp canh. Khi phát hiện quân xâm lược, tín hiệu lửa và khói sẽ truyền từ tháp này qua tháp khác cho đến khi quân tiếp viện có mặt. Những lỗ nhỏ trên tường thành dùng để bắn tên lửa vào địch những lỗ lớn hơn dùng để thả đá và các thứ khác xuống. Nhưng cho dù đã được cải tiến, sức phòng vệ của Thành vẫn chưa đủ. Năm 1644, quân Mãn Châu tiêu diệt nhà Minh và thành lập triều Thanh, đồng thời hợp tác với người Mãn (Mông Cổ). Vậy là lần thứ hai, Trung Quốc bị cai trì bởi những người mà lẽ ra phải bị giữ ngoài Thành. Vì lãnh thổ đã vượt quá phạm vi bảo vệ của Thành, việc củng cố Thành trở thành vô nghĩa. Không có quân chi viện thường trực, Thành dần thành đống đổ nát đất nện bị xói mòn, gạch và đá thì bị cướp để làm vật liệu xây dựng. Song, Vạn Lý Trường Thành vẫn phải tiếp tục tồn tại. Trong Thế chiến thứ 2, Trung Quốc đã sử dụng nhiều đoạn làm phòng tuyến chống Nhật, nhiều người còn cho rằng một số phần của Thành được dùng để huấn luyện quân đội. Tuy nhiên, giá trị chính của nó hiện nay là văn hóa. Vạn Lý Trường Thành là một trong những công trình nhân tạo lớn nhất thế giới được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới năm 1987 Được xây dựng để bảo vệ Trung Quốc khỏi các dân tộc khác Vạn Lý Trường Thành hiện nay đón hơn 1 triệu lượt tham quan mỗi năm. Tuy nhiên, quá nhiều du khách đã khiến Thành có hiện tượng hư hại nên chính phủ Trung Quốc đã bắt đầu các biện pháp bảo tồn. Người ta cho rằng Vạn Lý Trường Thành là công trình duy nhất trên Trái Đất nhìn thấy được từ không gian. Cái này không đúng đâu nghen! Từ quỹ đạo Trái Đất, tất cả các công trình như cầu, đường, sân bay đều nhìn thấy được, Vạn Lý Trường Thành chỉ vừa đủ cho mắt thường trông thấy. Nhưng nếu nhìn từ mặt trăng thì chả thấy được gì đâu! Dù sao thì chúng ta vẫn nên nghiên cứu Vạn Lý Trường Thành từ mặt đất thôi. Cứ vài năm, một đoạn thành mới tách khỏi phần Thành chính lại được phát hiện và mở rộng thêm công trình vĩ đại này của loài người.