I was one of the founding members of the Axis of Evil Comedy Tour. The other founding members included Ahmed Ahmed, who is an Egyptian-American, who actually had the idea to go to the Middle East and try it out before we went out as a tour. He went out solo and did it first. Then there was Aron Kader, who was the Palestinian-American. And then there was me, the Iranian-American of the group. Now, being Iranian-American presents its own set of problems, as you know. Those two countries aren't getting along these days. So it causes a lot of inner conflict, you know, like part of me likes me, part of me hates me.
Tôi là một trong những sáng lập viên của tour Hài kịch Trục Ma Quỷ. Một sáng lập viên khác là Ahmed Ahmed, một người Mỹ gốc Ai Cập, người đưa ra ý tưởng diễn thử ở Trung Đông. Trước khi chúng tôi bắt đầu lưu diễn, anh ấy đến đó và diễn thử 1 mình. Bọn tôi còn có Aron Kader, người Mỹ gốc Palestin. Và tôi, người Mỹ gốc Iran. Là một người Mỹ gốc Iran, bạn biết đấy, có khá nhiều phiền toái. Gần đây, 2 nước đang cơm không lành, canh không ngọt. Thế nên, trong tôi có 1 vài xung đột, kiểu như một phần thì thích tôi, phần kia lại ghét tôi.
(Laughter)
Một phần cho rằng tôi nên chế vũ khí hạt nhân,
Part of me thinks I should have a nuclear program, the other part thinks I can't be trusted with one. These are dilemmas I have every day.
phần kia thì cho rằng điều đó thật vớ vẩn. Tình thế khó xử đó cứ diễn ra suốt ngày.
But I was born in Iran; I'm now an American citizen, which means I have the American passport, which means I can travel. Because if you only have the Iranian passport, you're kind of limited to the countries you can go to with open arms, you know -- Syria, Venezuela, North Korea.
Tôi sinh ra ở Iran, giờ tôi là 1 công dân Mỹ, nghĩa là tôi có hộ chiếu Mỹ, nghĩa là tôi có thể đi rất nhiều nơi. Vì nếu chỉ có hộ chiếu Iran, bạn bị liệt vào thành phần hạn chế nhập cảnh sẽ không có vòng tay nào chào đón bạn đâu. Như Syria, Venezuela, Bắc Triều Tiên chẳng hạn.
(Laughter)
(Khán giả cười)
So, anyone who's gotten their passport in America will tell you, when you get it, it still says what country you were born in. So I remember getting my American passport. I was like, "Woo-hoo! I'm going to travel." And I opened it up, it said, "Born in Iran." I'm like, "Oh, come on, man!"
Những ai đã có hộ chiếu Mỹ đều biết trên đó ghi ngày cấp, và cũng ghi nơi bạn sinh ra. Tôi nhớ lại lúc nhận hộ chiếu Mỹ. Tôi mừng hết lớn “Woohoo! Mình sẽ được đi khắp nơi" Và tôi mở ra, thấy trong đó biết “Sinh ra ở Iran”. Tôi đã bật ngửa “Oh, không phải chứ! "
(Laughter)
(Khán giả cười)
"I'm trying to go places."
"Tôi đã cố rời khỏi đó rồi mà."
(Laughter)
Nhưng điều thú vị là tôi chưa bao giờ gặp rắc rối
But what's interesting is, I've never had trouble in any Western countries with my American passport, even though it says, "Born in Iran" -- no problems. Where I've had problems is in some of the Arab countries. I guess some of the Arab countries aren't getting along with Iran either. So I was in Kuwait recently, doing a comedy show with some other American comedians. They all went through. Then the border patrol saw my American passport: "Ah-ha! American, great." Then he opened it up. "Born in Iran? Wait."
về hộ chiếu khi đến Châu Âu, Cho dù trong đó ghi “Sinh ra ở Iran”.Không hề gì. Nơi tôi gặp rắc rối lại là một số nước A-rập, có lẽ vì một số nước A-rập cũng không hoà thuận với Iran lắm. Ví như vừa rồi, tôi đến Kuwait vì có một show diễn với một số nghệ sĩ hài người Mỹ. Lính biên phòng cho họ đi qua khi thấy hộ chiếu Mỹ, đến khi xem hộ chiếu của tôi. Anh ta nói "Ah ha! Người Mỹ, tuyệt!" Rồi khi mở ra, anh ta nói “Sinh ra ở Iran? Chờ đã."
(Laughter)
(Khán giả cười)
And he started asking me questions. He said, "What is your father's name?" I said, "Well, he's passed away, but his name was Khosro." He goes, "What is your grandfather's name?" I said, "He passed away a long time ago. His name was Jabbar." He says, "You wait. I'll be back," and he walked away. And I started freaking out, because I don't know what kind of crap my grandfather was into.
Và anh ta bắt đầu hỏi tôi. "Cha anh tên gì" Tôi trả lời “À, ông ấy mất lâu rồi, ông ấy tên là Khosro." Anh ta tiếp “Ông nội anh tên gì?" Tôi nói “Ông tôi cũng mất lâu rồi. Ông tên là Jabbar." Anh ta nói “Chờ ở đây. Tôi quay lại ngay." Và anh ta bỏ đi. Tôi bắt đầu thấy sợ, vì có trời mà biết liệu ông nội tôi có dính gì với người Kuwait hay không.
(Laughter)
(Khán giả cười)
Thought the guy was going to come back and be like, "We've been looking for you for 200 years."
Anh lính kia quay lại và nói, "Chúng tôi đã xem gia phả của anh 200 năm về trước"
(Laughter)
(Khán giả cười)
"Your grandfather has a parking violation. It's way overdue. You owe us two billion dollars."
"Ông nội anh đã đậu xe trái phép. Vé phạt đã quá hạn. Anh nợ chúng tôi 2 tỉ đô la."
(Laughter)
Như các bạn thấy, khi tôi nói chuyện,
But as you can see, when I talk, I speak with an American accent, which you would think, as an Iranian-American actor, I should be able to play any part, good, bad, what have you. But a lot of times in Hollywood, when casting directors find out you're of Middle Eastern descent, they go, "Oh, you're Iranian. Great! Can you say 'I will kill you in the name of Allah?'" I go, "I could say that, but what if I were to say, 'Hello. I'm your doctor'?" They go, "Great! And then you hijack the hospital."
tôi nói bằng giọng Mỹ, hẳn bạn nghĩ rằng vì tôi là một diễn viên Mỹ gốc Iran, nên tôi có thể đóng nhiều vai, tốt, xấu hay bất kỳ vai nào. Nhưng rất nhiều lần ở Hollywood, khi thử vai và đạo diễn biết bạn là người gốc Trung Đông, họ sẽ nói “Oh, anh là người Iran. Tuyệt. Anh có thể nói ‘Ta sẽ giết mi nhân danh thánh Allah?' không" "Tôi có thể, nhưng sao không thử thế này, 'Xin chào. Tôi là bác sĩ của ông?'" Họ nói “Tuyệt. Và sau đó anh sẽ bắt cóc cả bệnh viện."
(Laughter)
(Khán giả cười)
Like, I think you're missing the point here. Don't get me wrong, I don't mind playing bad guys. I want to play a bad guy. I want to rob a bank. I want to rob a bank in a film, but do it with a gun, not with a bomb strapped around me, right?
Tôi nghĩ có sự nhầm lẫn ở đây. Đừng hiều sai ý tôi, tôi không ngại đóng vai ác. Tôi muốn đóng vai ác. Tôi muốn cướp ngân hàng. Tôi muốn đóng vai cướp ngân hàng. Tôi sẽ cướp ngân hàng nhưng với 1 khẩu súng, 1 khẩu súng chứ không phải quấn bom quanh người..
(Laughter)
(Khán giả cười)
Because I imagine the director: "Maz, I think your character would rob the bank with a bomb around him." "Why would I do that? If I want the money, why would I kill myself?"
Vì tôi hình dung rằng đạo diễn sẽ bảo “Maz, tôi sẽ giao cho anh vai cướp ngân hàng bằng 1 quả bom quấn trên người" "Tại sao lại như vậy? Nếu tôi muốn có tiền, việc quái gì phải tự sát?"
(Laughter)
(Khán giả cười)
Right?
Phải không.
(Applause) "Gimme all your money, or I'll blow myself up!"
(Khán giả vỗ tay) "Đưa tiền đây. Hay là tao sẽ bị nổ banh xác."
(Laughter)
(Khán giả cười)
"Well, then blow yourself up.
"À, anh cứ việc banh xác.
(Laughter)
có điều, làm ơn ra bên ngoài nhé."
Just do it outside, please."
(Khán giả cười)
(Laughter)
But the fact is, there's good people everywhere. That's what I try and show in my stand-up, good people everywhere. All it takes in one person to mess it up. Like a couple months ago in Times Square in New York, there was a Pakistani Muslim guy who tried to blow up a car bomb. Now, I happened to be in Times Square that night doing a comedy show. And a few months before that, there was a white American guy in Austin, Texas who flew his airplane into the IRS building, and I happened to be in Austin that day doing a stand-up comedy show. Now I'll tell you, as a Middle-Eastern male, when you show up around a lot of these activities, you start feeling guilty at one point.
Sự thật là người tốt ở khắp nơi. Tôi thấy điều đó trong rất nhiều chương trình. Người tốt ở mọi nơi. Chuyện chỉ bắt đầu khi có ai đó làm mọi thứ rối tung lên. Như vài tháng trước, ở Quảng trường Thời Đại, New York, một người Hồi giáo Pakistan định cho nổ bom trên một chiếc xe. Tình cờ đêm đó tôi cũng đang ở Quảng trường Thời Đại trong một chương trình hài. Vài tháng trước nữa, một người Mỹ da trắng ở Austin, Texas đã lái máy bay đâm vào toà nhà IRS, và lại tình cờ, tôi cũng có mặt ở Austin trong một chương trình hài khác. Để tôi nói bạn nghe, là một người gốc Trung Đông, khi bạn có mặt ở nơi xảy ra những việc kiểu như vậy, bạn sẽ cảm thấy mình có tội.
(Laughter)
Khi xem bản tin, tôi nghĩ “Mình có liên quan gì đến vụ này không nhỉ?"
I was watching the news. I'm like, "Am I involved in this crap?"
(Khán giả cười)
(Laughter)
"I didn't get the memo. What's going on?"
"Mình chẳng nhớ gì cả. Chuyện gì vậy nhỉ?"
(Laughter)
(Khán giả cười)
But what was interesting was, the Pakistani Muslim guy -- see, he gives a bad name to Muslims and Middle Easterners and Pakistanis from all over the world. And one thing that happened there was also the Pakistani Taliban took credit for that failed car bombing. My question is: Why would you take credit for a failed car bombing? "We just want to say: we tried."
Điều quan trọng là tay Hồi giáo Pakistan đó -- đã gieo tiếng xấu cho cả cộng đồng Hồi giáo người Trung Đông và người Pakistan trên toàn thế giới. Và một điều khác là người Pakistani Taliban có được uy tín sau vụ đánh bom bất thành. Câu hỏi của tôi là, tại sao anh lại có uy tín khi không thể nổ quả bom? "Ý chúng tôi là chúng tôi thử vậy thôi."
(Laughter)
(Khán giả cười)
"And furthermore ...
"Thêm nữa,
(Laughter)
vụ đó cũng được tính lương mà."
it is the thought that counts."
(Khán giả cười)
(Laughter)
(Khán giả vỗ tay)
(Applause)
"And in conclusion, win some, lose some."
"Tóm lại, hên xui!."
(Laughter)
(Khán giả vỗ tay)
But what happened was, when the white guy flew his plane into the building, I know all my Middle Eastern and Muslim friends in the States were watching TV, going, "Please, don't be Middle Eastern. Don't be Hassan or Hussein." And the name came out: Jack. I'm like, "Woooo! That's not one of us!" But I kept watching the news in case they came back, and were like, "Before he did it, he converted to Islam." "Damn it! Why Jack? Why?"
Khi một người da trắng lao máy bay vào toà nhà, Tôi biết những người bạn Trung Đông và Hồi giáo của mình ở Mỹ khi xem tv sẽ thầm nói "Làm ơn, không phải là một tay Trung Đông. Không là Hassan. Cũng chẳng phải Hussein." Khi thấy tên Jack xuất hiện. Tôi đã reo lên “"Woooo! Không liên quan đến chúng tôi." Nhưng khi xem bản tin tiếp theo, nó nói rằng “Trước đó, anh ta đã cải sang đạo Hồi." "Khốn kiếp. Sao vậy Jack? Tại sao?"
But the fact is, I've been lucky to get a chance to perform all over the world, and I did a lot of shows in the Middle East. I just did a seven-country solo tour. I was in Oman, and I was in Saudi Arabia. I was in Dubai. And it's great, there's good people everywhere. And you learn great things about these places. I encourage people always to go visit these places. For example, Dubai -- cool place. They're obsessed with having the biggest, tallest, longest, as we all know. They have a mall there, the Dubai Mall. It is so big, they have taxis in the mall. I was walking. I heard, "Beep! Beep!" I'm like, "What are you doing here?" He goes, "I'm going to the Zara store. It's three miles away. Out of my way. Out of my way. Out of my way."
Sự thật là tôi rất may mắn khi có cơ hội biểu diễn khắp thế giới, Tôi có rất nhiều chương trình ở Trung Đông. Tôi vừa có một chuyến lưu diễn qua 7 nước. Tôi đã đến Oman, Saudi Arabia. Tôi đã đến Dubai. Ở đó rất tuyệt, mọi người rất tốt bụng. Bạn sẽ biết thêm được rất nhiều điều ở những nơi đó. Tôi khuyến khích mọi người nên đi thử. Ví dụ như Dubai – một nơi rất tuyệt. Bạn biết đấy, ở đó họ bị ám ảnh bởi những thứ to nhất, cao nhất, dài nhất.. Họ có một khu mua sắm, Dubai Mall. Nó to đến nỗi họ có cả taxi trong đó. Khi đang đi bộ thì tôi nghe "Beep, beep." Tôi hỏi "Anh làm gì vậy?" Anh ta nói “Tôi đến cửa hàng Zara. Cách đây 3 dặm. Tránh đường. Tránh đường."
(Laughter)
And what's crazy -- there's a recession going on, even in Dubai, but you wouldn't know by the prices. Like in the Dubai Mall, they sell frozen yogurt by the gram. It's like a drug deal. I was walking by. The guy goes, "Psst! Habibi, my friend."
Điều điên rồ là, khi kinh tế suy thoái, thậm chí với cả Dubai, bạn sẽ khó mà biết được chuyện giá cả. Như ở Dubai Mall, Họ bán sữa chua lạnh bằng gram. Giống như bán thuốc vậy. Một lần, tôi nghe tiếng gọi "Psst. Habibi, ông bạn."
(Laughter)
(Khán giả cười)
"You want some frozen yogurt?
"Muốn mua sữa chua lạnh không?
(Laughter)
Lại đây. Lại đây.
Come here. Come here. Come here. I have one gram, five gram, 10 gram. How many gram do you want?"
Tôi có 1 gram, 5 gram, 10 gram. Anh muốn bao nhiêu?" (Khán giả cười)
(Laughter)
I bought five grams. 10 dollars. 10 dollars! I said, "What's in this?" He's like, "Good stuff, man. Colombian. Top of the line."
Tôi mua 5 grams giá 10 đô. Hẳn 10 đô đấy! Tôi hỏi "Nó là gì vậy?" Anh ta đáp “Hàng tốt đấy, ông bạn. Hàng Columbia đấy. Loại thượng hạng."
(Laughter)
Một điều khác bạn sẽ biết
The other thing you learn when you travel in these countries, in the Middle East, Latin American, South American countries, a lot of times when they build stuff, there's no rules and regulations. For example, I took my two-year-old son to the playground at the Dubai Mall. And I've taken him to playgrounds all over the United States. And when you put your two-year-old on a slide in the United States, they put something on the slide to slow the kid down as he comes down the slide. Not in the Middle East.
khi đi qua các nước Trung Đông, đôi khi là các nước Mỹ Latin, Nam Mỹ -- đó là họ làm ra nhiều thứ, nhưng lại không theo quy tắc nào cả. Ví như khi tôi dẫn đứa con 2 tuổi của mình đi chơi ở Dubai Mall. Hãy so sánh với khi tôi đưa nó đi chơi ở Mỹ. Nếu tôi đặt nó lên cái ván trượt ở Mỹ, họ sẽ có cái gì đó trên cái ván để nó chạy từ từ. Không như ở Trung Đông.
(Laughter)
(Khán giả cười)
I put my two-year-old on the slide, he went whoosh! He took off!
Tôi vừa đặt con mình lên ván; thế là frrmrmm! Nó bay đâu mất.
(Laughter)
Tôi la lên “Con tôi đâu?"
I went down and, "Where's my son?" "On the third floor, sir. Third floor."
"Trên tầng 3, thưa ông. Trên tầng 3."
(Laughter)
(Khán giả cười)
"You take a taxi. You go to Zara. Make a left."
"Hãy gọi taxi. Đến cửa hàng Zara thì rẽ trái."
(Laughter)
(Khán giả cười)
"Try the yogurt. It's very good. Little expensive."
"Thử sữa chua đi. Hàng tốt đấy. Không mắc lắm đâu."
(Laughter)
Một điều tôi thường làm khi biểu diễn là tránh rập khuôn.
But one thing I try to do with my stand-up is break stereotypes. And I've been guilty of stereotyping as well. I was in Dubai. And there's a lot of Indians who work in Dubai. And they don't get paid that well. And I got it in my head that all the Indians must be workers. I forgot there's obviously successful Indians in Dubai too. I was doing a show, and they said, "We'll send a driver to pick you up." I went down to the lobby, and saw this Indian guy. I go, "He must be my driver," since he's standing there in a cheap suit, thin mustache, staring at me. I say, "Excuse me, are you my driver?" He goes, "No, sir. I own the hotel."
Và tôi cũng cảm thấy tội lỗi về điều này. Ở Dubai có rất nhiều người Ấn Độ. Và họ thường không có mức lương cao. Tôi cứ nghĩ trong đầu là dân Ấn Độ ở đây toàn là lao động bình thường. Và tôi quên béng mất rằng cũng có những người Ấn thành công ở đây. Lần nọ, tôi có buổi biểu diễn, người ta bảo tôi “Chúng tôi sẽ cử tài xế đến đón ông." Thế là tôi xuống sảnh, và tôi thấy một người Ấn. Tôi nghĩ “Chắc gã này là tài xế của mình." Vì tôi thấy anh ta đứng đó, mặc bộ đồ rẻ tiền, râu nhọn và nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi tiến đến “Xin lỗi, anh là tài xế của tôi à?" Anh ta đáp “Không. Tôi là chủ khách sạn."
(Laughter)
(Khán giả cười)
I go, "I'm sorry! Why were you staring at me?" He goes, "I thought you were my driver."
Tôi lại hỏi “Xin lỗi. Vậy sao anh cứ nhìn chằm chằm vào tôi?" Anh ta nói “Tôi tưởng anh là tài xế của tôi."
(Laughter)
(Khán giả vỗ tay)
(Applause)
(Laughter)
(Khán giả cười)
I'll leave you with this: I try, with my stand-up, to break stereotypes, present Middle Easterners and Muslims in a positive light. I hope that in the coming years, more film and television programs come out of Hollywood, presenting us in a positive light. Who knows? Maybe one day, we'll even have our own James Bond. Right? "My name is Bond. Jamal Bond."
Tôi chỉ muốn nói điều này: Tôi chỉ cố phá vỡ các khuôn phép cũ, cố cho các bạn thấy một Trung Đông tích cực – một Hồi giáo tích cực -- Và tôi hi vọng vài năm tới, có nhiều phim và chương trình truyền hình vượt ra khỏi khuôn khổ của Hollywood để nhìn chúng tôi với khía cạnh tích cực. Biết đâu, một ngày nào đó, chúng tôi sẽ có một James Bond của riêng mình. "Tôi là Bond, Jamal Bond." (Khán giả cười)
(Laughter)
Trong khi chờ đợi, tôi sẽ tiếp tục kể chuyện cười. Hi vọng tôi sẽ vẫn khiến bạn bật cười.
Til then, I'll keep telling jokes. Hope you keep laughing. Have a good day. Thank you.
Chúc một ngày lành. Cảm ơn các bạn. (Khán giả vỗ tay)
(Applause)