Hello, TEDWomen, what's up.
Xin chào TEDWomen, xin chào.
(Cheering)
Hò reo
Not good enough. Hello, TEDWomen, what is up?
Chưa đủ. Xin chào TEDWomen, xin chào.
(Loud cheering)
Hò reo
My name is Maysoon Zayid, and I am not drunk, but the doctor who delivered me was. He cut my mom six different times in six different directions, suffocating poor little me in the process. As a result, I have cerebral palsy, which means I shake all the time. Look. It's exhausting. I'm like Shakira, Shakira meets Muhammad Ali.
Tên tôi là Maysoon Zayid, và tôi không say đâu, nhưng người bác sĩ đỡ đẻ cho mẹ tôi thì có đấy. Ông ấy mổ mẹ tôi 6 lần theo 6 hướng khác nhau, và làm đứa trẻ đáng thương là tôi ngạt thở. Kết quả là, tôi đã bị tê liệt não, có nghĩa là tôi luôn bị run rẩy. Hãy nhìn này. Nó thực sự rất mệt. Tôi giống như Shakira, Shakira gặp Muhammad Ali vậy.
(Laughter)
(Tiếng cười)
CP is not genetic. It's not a birth defect. You can't catch it. No one put a curse on my mother's uterus, and I didn't get it because my parents are first cousins, which they are.
C.P. không phải là bệnh di truyền. Nó không phải là di chứng do sinh sản. Bạn không thể mắc được bệnh này. Không ai nguyền rủa tử cung của mẹ tôi, và tôi cũng không mắc bệnh này do cha mẹ tôi là anh chị em họ, mà đúng thật là như vậy.
(Laughter)
(Tiếng cười)
It only happens from accidents, like what happened to me on my birth day.
Nó hoàn toàn là một tai nạn, giống như những gì xảy ra với tôi ngày tôi sinh ra.
Now, I must warn you, I'm not inspirational.
Bây giờ, tôi phải cảnh báo bạn, tôi không là người gây cảm hứng đâu nhé,
(Laughter)
và tôi không muốn bất cứ ai trong căn phòng này
And I don't want anyone in this room to feel bad for me, because at some point in your life, you have dreamt of being disabled. Come on a journey with me. It's Christmas Eve, you're at the mall, you're driving around in circles looking for parking, and what do you see? Sixteen empty handicapped spaces.
thương hại tôi, bởi có những lúc trong cuộc đời, bạn đã từng mong đến việc bị tàn tật. Hãy thử tưởng tượng xem. Đó là đêm Giáng sinh, bạn đến trung tâm mua sắm, và bạn phải lái xe lòng vòng để kiếm chỗ đậu, và bạn thấy gì? Mười sáu chỗ đỗ xe dành cho người tàn tật còn trống.
(Laughter)
Và bạn giống như là : "Chúa ơi, ước gì
And you're like, "God, can't I just be a little disabled?"
mình cũng khuyết tật một chút ?"
(Laughter)
(Tiếng cười)
Also, I've got to tell you, I've got 99 problems, and palsy is just one.
Ngoài ra, tôi phải nói với bạn rằng, Tôi có 99 vấn đề, và liệt chỉ là một trong những vấn đề đó.
(Laughter)
Nếu có một thế vận hội về Ức Chế,
If there was an Oppression Olympics, I would win the gold medal. I'm Palestinian, Muslim, I'm female, I'm disabled, and I live in New Jersey.
thì tôi sẽ giành huy chương vàng. Tôi là người Palestine, theo đạo Hồi, là phụ nữ, bị tàn tật, và sống ở New Jersey.
(Laughter)
(Tiếng cười) (Vỗ tay)
(Applause)
Nếu bạn vẫn chưa hài lòng với bản thân, thì có lẽ bạn không nên như thế nữa .
If you don't feel better about yourself, maybe you should.
(Laughter)
Cliffside Park, New Jersey là quê hương của tôi.
Cliffside Park, New Jersey is my hometown. I have always loved the fact that my hood and my affliction share the same initials. I also love the fact that if I wanted to walk from my house to New York City, I could.
Tôi đã luôn luôn thích việc tuổi thơ và căn bệnh của tôi có cùng một tên viết tắt (C.P). Tôi cũng thích một thực tế rằng nếu tôi muốn đi bộ từ nhà mình đến thành phố New York, tôi có thể làm vậy.
A lot of people with CP don't walk, but my parents didn't believe in "can't." My father's mantra was, "You can do it, yes you can can."
Rất nhiều người mắc bệnh C.P. không đi bộ, nhưng cha mẹ tôi không tin vào " điều không thể" Câu thần chú của cha tôi là, "Con có thể làm điều đó, đúng con có có thể"
(Laughter) So, if my three older sisters were mopping, I was mopping. If my three older sisters went to public school, my parents would sue the school system and guarantee that I went too, and if we didn't all get A's, we all got my mother's slipper.
(Tiếng cười) Vì vậy, nếu ba chị gái của tôi lau nhà, Tôi cũng lau. Nếu ba chị gái của tôi học trường công lập, cha mẹ tôi sẽ kiện họ nếu họ không cho phép tôi được như thế, và nếu như tất cả chúng tôi không cùng nhận được điểm A, Tất cả chúng tôi sẽ bị mẹ cho ăn dép.
(Laughter)
(Tiếng cười)
My father taught me how to walk when I was five years old by placing my heels on his feet and just walking. Another tactic that he used is he would dangle a dollar bill in front of me and have me chase it.
Cha tôi đã dạy tôi bước đi khi tôi lên 5 bằng cách đặt gót chân của tôi lên bàn chân của ông và tôi chỉ cần bước theo. Một chiến thuật khác mà ông sử dụng là nhử tôi với một đồng đô la trước mặt và để tôi đuổi theo nó.
(Laughter)
(Tiếng cười)
My inner stripper was very strong.
phần đen tối bên trong của tôi rất mạnh mẽ, và--
(Laughter)
(Tiếng cười)
Yeah. No, by the first day of kindergarten, I was walking like a champ who had been punched one too many times.
Vâng. Không, ngay ngày đầu tiên ở trường mẫu giáo, tôi đã bước đi như một kẻ chiến thắng người mà đã bị đấm rất nhiều lần.
(Laughter)
Lớn lên, chỉ có sáu người Ả Rập trong thành phố của tôi,
Growing up, there were only six Arabs in my town, and they were all my family.
và tất cả họ đều là thành viên trong gia đình tôi.
(Laughter)
Bây giờ, có 20 người Ả Rập trong thành phố,
Now there are 20 Arabs in town, and they are still all my family.
và tất cả cũng đều là thành viên của gia đình tôi. (Tiếng cười)
(Laughter)
Tôi không nghĩ rằng ai đó sẽ nhận ra chúng tôi không phải là người Ý.
I don't think anyone even noticed we weren't Italian.
(Laughter)
(Tiếng cười) (Vỗ tay)
(Applause)
Trước sự kiện ngày 9/11 và trước khi các chính trị gia nghĩ rằng
This was before 9/11 and before politicians thought it was appropriate to use "I hate Muslims" as a campaign slogan. The people that I grew up with had no problem with my faith. They did, however, seem very concerned that I would starve to death during Ramadan. I would explain to them that I have enough fat to live off of for three whole months, so fasting from sunrise to sunset is a piece of cake.
việc sử dụng khẩu hiệu "Tôi ghét người theo đạo Hồi" là phù hợp cho một chiến dịch. Những người đã cùng tôi lớn lên không gặp vấn đề gì với niềm tin của tôi. tuy đã từng có vẻ rất lo lắng rằng tôi sẽ chết đói trong tháng chay Ramadan. Tôi đã giải thích cho họ rằng tôi có đủ chất béo để sống qua ba tháng đó, nhịn ăn từ sáng đến chiều là chuyện nhỏ.
(Laughter)
I have tap-danced on Broadway. Yeah, on Broadway. It's crazy.
Tôi có tiết mục nhảy gõ nhịp trên sân khấu Broadway. vâng, trên sân khấu Broadway. Thật điên rồ. (Vỗ tay)
(Applause)
Cha mẹ tôi không đủ khả năng chi trả cho vật lý trị liệu,
My parents couldn't afford physical therapy, so they sent me to dancing school. I learned how to dance in heels, which means I can walk in heels. And I'm from Jersey, and we are really concerned with being chic, so if my friends wore heels, so did I.
do đó, họ đã gửi tôi đến trường học khiêu vũ. Tôi đã được học làm thế nào để khiêu vũ trên những đôi giày cao gót, có nghĩa là tôi có thể bước đi trên giày cao gót. Và tôi đến từ Jersey, và chúng tôi thực sự quan tâm tới việc phải cư xử sang trọng, quí phái Vì vậy, nếu bạn bè tôi đi giầy cao gót, thì tôi cũng sẽ làm như vậy.
And when my friends went and spent their summer vacations on the Jersey Shore, I did not. I spent my summers in a war zone, because my parents were afraid that if we didn't go back to Palestine every single summer, we'd grow up to be Madonna.
Và khi bạn bè của tôi nghỉ hè trên bờ biển Jersey, tôi đã không làm như vậy. Mùa hè đó, tôi đã ở trong một khu vực có chiến tranh, bởi vì cha mẹ tôi lo sợ rằng nếu chúng tôi không quay lại Palestine vào mỗi mùa hè,
(Laughter)
chúng tôi sẽ lớn lên trở thành Madonna.
Summer vacations often consisted of my father trying to heal me, so I drank deer's milk, I had hot cups on my back, I was dunked in the Dead Sea, and I remember the water burning my eyes and thinking, "It's working! It's working!"
(Tiếng cười) Kỳ nghỉ hè của chúng tôi thường bao gồm việc cha tôi cố gắng chữa cho tôi lành, Tôi uống sữa hươu, Tôi có những chiếc cốc giác hơi trên lưng, Tôi bị kéo xuống nước ở Biển Chết, và tôi vẫn còn nhớ nước làm cay mắt tôi thế cho nên, tôi nghĩ rằng "Hiệu quả rồi! Hiệu quả rồi!!"
(Laughter)
(Tiếng cười)
But one miracle cure we did find was yoga. I have to tell you, it's very boring, but before I did yoga, I was a stand-up comedian who can't stand up. And now I can stand on my head. My parents reinforced this notion that I could do anything, that no dream was impossible, and my dream was to be on the daytime soap opera "General Hospital."
Nhưng cách chữa bệnh thần kỳ mà chúng tôi tìm thấy đó là tập yoga. Tôi phải nói với bạn rằng, nó rất là nhàm chán, nhưng trước khi tập nó, Tôi đã từng là một diễn viên hài độc thoại mà không thể đứng dậy. Và bây giờ, tôi có thể đứng bằng đầu của mình. Cha mẹ tôi một lần nữa củng cố lại quan điểm rằng tôi có thể làm bất cứ điều gì, rằng không có ước mơ nào là không thể, và ước mơ của tôi là được diễn trong bộ phim dài tập "General Hospital"
(Laughter)
Tôi đã đi học đại học theo chính sách nâng đỡ các thành phần thiểu số
I went to college during affirmative action and got a sweet scholarship to ASU, Arizona State University, because I fit every single quota.
và nhận được một học bổng hấp dẫn đến ASU, Đại học bang Arizona ( Arizona State University ), bởi vì tôi hội đủ tất cả các điều kiện.
(Laughter)
Tôi như con vượn cáo của khoa sân khấu
I was like the pet lemur of the theater department. Everybody loved me. I did all the less-than-intelligent kids' homework, I got A's in all of my classes, A's in all of their classes.
Tất cả mọi người yêu thương tôi. Tôi đã làm hết bài tập ở nhà dành cho trẻ em kém thông minh Tôi nhận điểm A tại tất cả các lớp học của mình Điểm A trong tất cả các lớp học của họ.
(Laughter)
Mỗi lần tôi diễn cảnh
Every time I did a scene from "The Glass Menagerie," my professors would weep. But I never got cast. Finally, my senior year, ASU decided to do a show called "They Dance Real Slow in Jackson." It's a play about a girl with CP. I was a girl with CP. So I start shouting from the rooftops, "I'm finally going to get a part! I have cerebral palsy! Free at last! Free at last! Thank God almighty, I'm free at last!" I didn't get the part.
trong "The Glass Menagerie" các giáo sư của tôi đều bật khóc Nhưng tôi không bao giờ nhận được vai diễn. Cuối cùng, vào năm cuối cấp, ASU quyết định làm một chương trình được gọi là "They Dance Real Slow in Jackson." Đó là một vở kịch về một cô gái mắc chứng C.P. Tôi là một cô gái mắc chứng C.P. Vì vậy, tôi muốn hét lên rằng, "Tôi, cuối cùng, cũng có được một vai diễn ! Tôi mắc chứng C.P ! Cuối cùng cũng được tự do! Cuối cùng cũng được tự do! Cảm ơn Chúa toàn năng, cuối cùng tôi cũng được tự do !" Tôi đã không nhận được vai diễn. (Tiếng cười)
(Laughter)
Sherry Brown đã nhận được nó.
Sherry Brown got the part. I went racing to the head of the theater department crying hysterically, like someone shot my cat, to ask her why, and she said it was because they didn't think I could do the stunts. I said, "Excuse me, if I can't do the stunts, neither can the character."
Tôi đã chạy khắp khoa sân khấu khóc như điên dại, như ai đó bắn chết con mèo của mình, để hỏi cô ấy tại sao, và cô ấy nói đó là bởi vì họ không nghĩ rằng tôi có thể thực hiện những pha nguy hiểm. Tôi gào lên : "Xin lỗi, nếu tôi không thể thực hiện những pha nguy hiểm, thì nhân vật đó cũng không thể làm được."
(Laughter)
(Tiếng cười) (Vỗ tay)
(Applause)
This was a part that I was literally born to play they gave it to a non-palsy actress. College was imitating life. Hollywood has a sordid history of casting able-bodied actors to play disabled onscreen.
Đây là vai diễn mà tôi được sinh ra để dành cho nó và họ đã giao nó, họ đã giao nó cho một nữ diễn viên không bị liệt. Trường đại học là một mô phỏng cuộc sống . Hollywood có một lịch sử nhớp nhúa về việc tuyển diễn viên khỏe mạnh để đóng vai khuyết tật trên màn ảnh.
Upon graduating, I moved back home, and my first acting gig was as an extra on a daytime soap opera. My dream was coming true. And I knew that I would be promoted from "Diner Diner" to "Wacky Best Friend" in no time.
Sau khi tốt nghiệp, tôi trở về nhà, và vai diễn đầu tiên của tôi là vai phụ trong một bộ phim truyền hinh. Ước mơ của tôi đã thành sự thực. Và tôi biết rằng tôi sẽ được thăng tiến từ "khách dự tiệc" đến "cô bạn thân lập dị" trong thời gian ngắn.
(Laughter)
Nhưng thế nào đi nữa, tôi vẫn chỉ nhận được những vai diễn
But instead, I remained a glorified piece of furniture that you could only recognize from the back of my head, and it became clear to me that casting directors didn't hire fluffy, ethnic, disabled actors. They only hired perfect people. But there were exceptions to the rule. I grew up watching Whoopi Goldberg, Roseanne Barr, Ellen, and all of these women had one thing in common: they were comedians. So I became a comic.
không quan trọng hơn cảnh trí là mấy và tôi dần hiểu rằng đạo diễn casting không thuê diễn viên yếu ớt, thuộc dân tộc thiểu số, bị khuyết tật. Họ chỉ thuê những người hoàn hảo. Nhưng đã có trường hợp ngoại lệ cho quy tắc này. Tôi đã xem Whoopi Goldberg, Roseanne Barr, Ellen, và tất cả những phụ nữ này đều có một điều chung: họ đã là diễn viên hài. Vì vậy, tôi đã trở thành một diễn viên hài.
(Laughter)
(Tiếng cười) (Vỗ tay)
(Applause)
My first gig was driving famous comics from New York City to shows in New Jersey, and I'll never forget the face of the first comic I ever drove when he realized that he was speeding down the New Jersey Turnpike with a chick with CP driving him.
Hợp đồng biểu diễn đầu tiên của tôi là đưa những diễn viên hài nổi tiếng từ thành phố New York đến trình diễn tại New Jersey, và tôi sẽ không bao giờ quên gương mặt của diễn viên hài đầu tiên khi nhận ra rằng ông ta đang lao nhanh xuống đường cao tốc New Jersey
(Laughter)
với một cô gái mắc chứng C.P đang cầm lái.
I've performed in clubs all over America, and I've also performed in Arabic in the Middle East, uncensored and uncovered.
Tôi đã diễn trong các câu lạc bộ trên khắp nước Mỹ, và cũng đã biểu diễn bằng tiếng Ả Rập ở Trung Đông, không được kiểm duyệt và công khai
(Laughter)
Một số người nói rằng tôi là diễn viên
Some people say I'm the first stand-up comic in the Arab world. I never like to claim first, but I do know that they never heard that nasty little rumor that women aren't funny, and they find us hysterical.
hài độc thoại đầu tiên trong thế giới Ả Rập. Tôi không bao giờ cảm thấy thích thú khi được cho là người đầu tiên, nhưng tôi biết rằng họ chưa bao giờ nghe thấy lời đồn không mấy dễ chịu rằng phụ nữ thì không hài hước và họ tìm thấy ở chúng tôi sự quá khích.
(Laughter)
In 2003, my brother from another mother and father Dean Obeidallah and I started the New York Arab-American Comedy Festival, now in its 10th year. Our goal was to change the negative image of Arab-Americans in media, while also reminding casting directors that South Asian and Arab are not synonymous.
Năm 2003, anh trai kết nghĩa của tôi Dean Obeidallah và tôi bắt đầu một Lễ hội hài kịch cho người Mỹ gốc ả Rập tại New York, bây giờ là năm thứ 10 Mục tiêu của chúng tôi là để thay đổi hình ảnh tiêu cực của người Mỹ gốc Ả Rập trên phương tiện truyền thông, đồng thời nhắc nhở những giám đốc casting rằng Nam Á và Ả Rập là không giống nhau.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Mainstreaming Arabs was much, much easier than conquering the challenge against the stigma against disability.
Người Ả Rập hòa nhập dễ dàng hơn rất rất nhiều so với việc chinh phục những thách thức chống lại sự kỳ thị đối với người khuyết tật.
My big break came in 2010. I was invited to be a guest on the cable news show "Countdown with Keith Olbermann." I walked in looking like I was going to the prom, and they shuffle me into a studio and seat me on a spinning, rolling chair.
Đột phá lớn của tôi đến vào năm 2010. Tôi đã trở thành khách mời trên chương trình tin tức của truyền hình cáp "Đếm ngược với Keith Olbermann." Tôi bước vào với bộ dạng như đang đi đến vũ hội, và họ xếp tôi vào một phòng thu cho tôi ngồi vào một cái ghế quay
(Laughter)
Rồi tôi nhìn người quản lý sân khấu và kiểu như là,
So I looked at the stage manager and I'm like, "Excuse me, can I have another chair?" And she looked at me and she went, "Five, four, three, two ..." And we were live, right? So I had to grip onto the anchor's desk so that I wouldn't roll off the screen during the segment, and when the interview was over, I was livid. I had finally gotten my chance and I blew it, and I knew I would never get invited back. But not only did Mr. Olbermann invite me back, he made me a full-time contributor, and he taped down my chair.
"Xin lỗi, có thể đem cho tôi một cái ghế khác không?" Và cô ấy nhìn tôi rồi bỏ đi, "Năm, bốn, ba, hai..." Và chúng ta đang truyền hình trực tiếp mà, phải không? Tôi đã phải bám chặt vào cái bàn để không phải rơi khỏi màn hình trong các phân đoạn, và khi cuộc phỏng vấn kết thúc, tôi đã giận tím người Tôi thổi bay cơ hội mà khó khăn lắm tôi mới có được, và tôi biết rằng mình sẽ không bao giờ được mời trở lại. Nhưng không những ông Olbermann đã mời tôi trở lại, mà ông còn để tôi trở thành cộng tác viên toàn thời gian, và ông cũng đã dán cứng chiếc ghế của tôi lại.
(Laughter)
(Tiếng cười) (Vỗ tay)
(Applause)
One fun fact I learned while on the air with Keith Olbermann was that humans on the Internet are scumbags.
Một thực tế thú vị mà tôi học được khi lên sóng truyền hình với Keith Olbermann
(Laughter) People say children are cruel, but I was never made fun of as a child or an adult. Suddenly, my disability on the world wide web is fair game. I would look at clips online and see comments like, "Yo, why's she tweakin'?" "Yo, is she retarded?" And my favorite, "Poor Gumby-mouth terrorist. What does she suffer from? We should really pray for her." One commenter even suggested that I add my disability to my credits: screenwriter, comedian, palsy.
là con người trên Internet là cặn bã Người ta nói rằng trẻ em rất tàn nhẫn, nhưng tôi đã không bao giờ bị đùa giỡn dù là khi còn trẻ con hay người lớn. Thế nhưng, khuyết tật của tôi trên mạng lại trở thành trận đấu công bằng. Tôi sẽ xem các clip trực tuyến và các ý kiến như kiểu, "Yo, tại sao cô lại vặn người như vậy?" "Yo, cô ta bị chậm phát triển ư?" Và câu nói yêu thích của tôi: " Tội nghiệp tên khủng bố với cái miệng như Gumby. Cô ta bị làm sao vậy ? Chúng ta nên thực sự cầu nguyện cho cô ấy." Một người bình luận thậm chí gợi ý rằng tôi nên thêm tình trạng khuyết tật của mình vào phần cuối phim: viết kịch bản, diễn viên hài, bị liệt.
Disability is as visual as race. If a wheelchair user can't play Beyoncé, then Beyoncé can't play a wheelchair user. The disabled are the largest — Yeah, clap for that, man. Come on.
Khuyết tật có tính trực quan. Nếu một người sử dụng xe lăn không thể diễn vai Beyoncé, thì Beyoncé không thể diễn vai một người sử dụng xe lăn. Người khuyết tật là lớn nhất — Vâng, hãy vỗ tay cho điều đó, mọi người.
(Applause)
Nào. (Vỗ tay)
People with disabilities are the largest minority in the world, and we are the most underrepresented in entertainment.
Người khuyết tật là cộng đồng thiểu số lớn nhất trên thế giới, và chúng tôi lại không được miêu tả một cách đúng mực nhất trong ngành giải trí.
The doctors said that I wouldn't walk, but I am here in front of you. However, if I grew up with social media, I don't think I would be. I hope that together, we can create more positive images of disability in the media and in everyday life. Perhaps if there were more positive images, it would foster less hate on the Internet. Or maybe not. Maybe it still takes a village to teach our children well.
Các bác sĩ nói rằng tôi sẽ không bước đi được, nhưng tôi đang ở đây trước mặt các bạn. Tuy nhiên, nếu tôi lớn lên với truyền thông xã hội, Tôi không nghĩ rằng tôi có thể. Tôi hy vọng rằng cùng với nhau chúng ta có thể tạo ra hình ảnh tích cực hơn về khuyết tật trên các phương tiện truyền thông và trong cuộc sống hàng ngày. Có lẽ, nếu có nhiều hình ảnh tích cực hơn, điều đó sẽ giảm thiểu sự ghét bỏ trên Internet. Hoặc có lẽ không là như vậy. Có lẽ, vẫn còn cần một cộng đồng
My crooked journey has taken me to some very spectacular places.
để giáo dục con em của chúng ta tốt hơn.
I got to walk the red carpet flanked by soap diva Susan Lucci and the iconic Loreen Arbus. I got to act in a movie with Adam Sandler and work with my idol, the amazing Dave Matthews. I toured the world as a headliner on Arabs Gone Wild. I was a delegate representing the great state of New Jersey at the 2008 DNC. And I founded Maysoon's Kids, a charity that hopes to give Palestinian refugee children a sliver of the chance my parents gave me. But the one moment that stands out the most was when I got -- before this moment --
Cuộc hành trình ngoằn ngoèo đã đưa tôi đến một số nơi rất hùng vĩ. Tôi phải đi bộ trên thảm đỏ hai bên là diva Susan Lucci và huyền thoại Lorraine Arbus Tôi diễn xuất trong một bộ phim với Adam Sandler và làm việc với thần tượng của tôi, Dave Matthews. Tôi đã đi lưu diễn trên thế giới như một ngôi sao của Arabs Gone Wild. Tôi là người được ủy nhiệm để đại diện cho bang New Jersey tại DNC 2008. Và tôi thành lập Những đứa trẻ của Maysoon, một tổ chức từ thiện với hy vọng mang đến cho trẻ em tị nạn Palestine một phần cơ hội mà cha mẹ tôi đã cho tôi. Trên hết thảy, một khoảnh khắc đáng nhớ nhất là khi tôi nhận--trước thời điểm này--
(Laughter)
(Tiếng cười) (Vỗ tay) —
(Applause)
But the one moment that stands out the most was when I got to perform for the man who floats like a butterfly and stings like a bee, has Parkinson's and shakes just like me, Muhammad Ali.
một khoảnh khắc đáng nhớ nhất là khi đến biểu diễn cho người đàn ông bay bổng như bướm và đốt như ong, có Parkinson và cũng rung lắc như tôi, Muhammad Ali.
(Applause)
(Vỗ tay)
(Applause ends)
Đó là thời điểm duy nhất
It was the only time that my father ever saw me perform live, and I dedicate this talk to his memory.
rằng cha tôi nhìn thấy tôi biểu diễn trực tiếp, và tôi xin dành buổi nói chuyện này để tưởng nhớ ông ấy.
(Arabic) Allah yerhamak yaba.
(Trong tiếng Ả Rập)
(English) My name is Maysoon Zayid, and if I can can, you can can.
Tên tôi là Maysoon Zayid, và nếu tôi có có thể, bạn có có thể.
(Cheering)
(Vỗ tay)
(Applause)