Server: May I help you, sir?
Bồi bàn: Tôi có thể giúp gì cho ngài?
Customer: Uh, let's see.
Khách hàng: À, hãy xem nào.
Server: We have pan seared registry error sprinkled with the finest corrupted data, binary brioche, RAM sandwiches, Conficker fitters, and a scripting salad with or without polymorphic dressing, and a grilled coding kabob.
Bồi bàn: Chúng tôi có lỗi hệ thống áp chảo rắc thêm dữ liệu hỏng hảo hạng, có bánh mì nhị phân, bánh kẹp RAM Món chay sâu máy tính conficker và rau trộn chữ viết với sốt nhiều kiểu nếu muốn và thịt nướng xiên mã hóa nướng chín.
Customer: I'd like a RAM sandwich and a glass of your finest Code 39.
Khách: Tôi muốn một bánh kep RAM, và một đồ uống Mã 39.
Server: Would you like any desserts, sir? Our special is tracking cookie.
Bồi bàn: Ông có muốn dùng món tráng miệng không? Món đặc biệt của chúng tôi là bánh quy theo dõi.
Customer: I'd like a batch of some zombie tracking cookies, thank you.
Khách: Tôi muốn một lô bánh quy theo dõi thây ma. Cảm ơn.
Server: Coming right up, sir. Your food will be served shortly.
Bồi bàn: Có ngay, thưa ông. Món ăn của ông sẽ được đưa lên nhanh chóng.
(Applause)
(Vỗ tay)
Maya Penn: I've been drawing ever since I could hold a crayon, and I've been making animated flip books since I was three years old. At that age, I also learned about what an animator was. There was a program on TV about jobs most kids don't know about. When I understood that an animator makes the cartoons I saw on TV, I immediately said, "That's what I want to be." I don't know if I said it mentally or out loud, but that was a greatly defining moment in my life.
Tôi bắt đầu vẽ ngay từ lúc có thể cầm lấy cây sáp màu, và tôi làm sách hoạt hình nổi từ lúc lên 3. Vào tuổi đó, tôi đã tìm hiểu về người làm phim hoạt hình Lúc đó, có một chương trình trên tivi về các nghề nghiệp mà nhiều trẻ em không biết đến. Khi tôi hiểu ra rằng một nhà làm phim hoạt hình tạo ra các phim hoạt hình mà tôi xem trên tivi, Ngay lập tức tôi nói, “Đó chính là điều mình muốn”. Tôi không biết liệu tôi đã nói trong đầu hay phát ra thành tiếng, nhưng đó là khoảnh khắc quyết định trong đời tôi.
Animation and art has always been my first love. It was my love for technology that sparked the idea for "Malicious Dishes." There was a virus on my computer, and I was trying to get rid of it, and all of a sudden, I just thought, what if viruses have their own little world inside the computer? Maybe a restaurant where they meet up and do virusy things? And thus, "Malicious Dishes" was born.
Hoạt hình và hội họa luôn là niềm yêu thích nhất của tôi. Chính tình yêu công nghệ đã nhóm lên ý tưởng cho bộ phim “Bữa ăn mã độc”. Trong máy tính của tôi, từng có một con vi-rút, và tôi đã cố gắng loại bỏ nó, và rồi bất ngờ, tôi chợt nghĩ, liệu những con vi-rút có cuộc sống riêng trong máy vi tính không? Có thể chúng gặp nhau tại nhà hàng và làm những việc theo phong cách vi-rút? Và thế là “Bữa ăn mã độc” được ra đời.
At four years old, my dad showed me how to take apart a computer and put it back together again. That started my love for technology. I built my first website myself in HTML, and I'm learning JavaScript and Python.
Lên 4 tuổi, bố tôi chỉ cho tôi làm thế nào tháo máy vi tính và ráp chúng vào lại. Đó là khởi điểm tình yêu công nghệ của tôi. Tôi tự tạo trang web đầu tiên của mình bằng HTML, và hiện tại tôi đang học về JavaScript và Python.
I'm also working on an animated series called "The Pollinators." It's about bees and other pollinators in our environment and why they're so important. If plants aren't pollinated by the pollinators, then all creatures, including ourselves, that depend on these plants, would starve. So I decided to take these cool creatures and make a superhero team. (Applause) (Foot stomp) (Music) (Roar) Pollinator: Deforestsaurus! I should have known! I need to call on the rest of the Pollinators! (Music)
Tôi cũng tham gia vào các sê-ri phim hoạt hình tên là "Những loài thụ phấn". Bộ phim nói về những chú ong và những sinh vật thụ phấn trong môi trường. và tại sao chúng quan trọng đến vậy. Nếu thực vật không được thụ phấn bởi những loài thụ phấn, lúc ấy, tất cả sinh vật, bao gồm cả chúng ta những kẻ phụ thuộc vào thực vật, sẽ bị chết đói. Vì thế, tôi quyết định lấy những sinh vật tuyệt diệu này tạo nên đội quân siêu anh hùng. (Vỗ tay) (Tiếng dậm chân) (Âm nhạc) (Tiếng gầm, rống) Kẻ thụ phấn: Phá rừng! Đáng lẽ mình phải đoán được chứ! Phải gọi ngay những kẻ thụ phấn còn lại mới được! (Âm nhạc)
Thank you. (Applause)
Cảm ơn. (Vỗ tay)
All of my animations start with ideas, but what are ideas? Ideas can spark a movement. Ideas are opportunities and innovation. Ideas truly are what make the world go round. If it wasn't for ideas, we wouldn't be where we are now with technology, medicine, art, culture, and how we even live our lives. At eight years old, I took my ideas and started my own business called Maya's Ideas, and my nonprofit, Maya's Ideas for the Planet. (Laughter) And I make eco-friendly clothing and accessories. I'm 13 now, and although I started my business in 2008, my artistic journey started way before then. I was greatly influenced by art, and I wanted to incorporate it in everything I did, even my business. I would find different fabrics around the house, and say, "This could be a scarf or a hat," and I had all these ideas for designs. I noticed when I wore my creations, people would stop me and say, "Wow, that's really cute. Where can I get one?" And I thought, I can start my own business.
Tất cả những phim hoạt hình của tôi đều bắt đầu bằng các ý tưởng, thế nhưng đó là những ý tưởng gì? Ý tưởng có thể lóe lên trong tích tắc. Ý tưởng là những cơ hội, là sự đổi mới. Ý tưởng thực sự là cái làm cho thế giới này chuyển động. Nếu đó không phải là ý tưởng, chúng ta sẽ không hiện diện ở nơi này với công nghệ, y dược, nghệ thuật, văn hóa và không có cách thức sống như hiện nay Năm lên tám, tôi đã dùng các ý tưởng của mình và bắt đầu công ty riêng tên là Ý tưởng của Maya, Và Ý tưởng cho Hành tinh của Maya, một công ty phi lợi nhuận (Cười) Tôi làm những trang phục và phụ kiện thân thiện với môi trường Năm nay tôi 13, và dù bẳt đầu kinh doanh năm 2008, hành trình nghệ thuật của tôi đã bắt đầu trước đó lâu rồi. Nghệ thuật có ảnh hưởng lớn đến tôi, và tôi muốn kết hợp nó trong tất cả mọi việc tôi làm, ngay cả trong kinh doanh. Tôi tìm những thớ vải khác nhau quanh nhà, và nói “Cái này có thể làm khăn quàng hoặc mũ,” và tôi dùng tất cả những ý tưởng này vào thiết kế. Tôi nhận thấy khi tôi mặc những sản phẩm của mình, mọi người ngăn tôi lại và nói, “Chà, đáng yêu quá. Tôi có thể mua nó ở đâu?” Rồi tôi nghĩ, mình có thể tạo công ty riêng.
Now I didn't have any business plans at only eight years old. I only knew I wanted to make pretty creations that were safe for the environment and I wanted to give back. My mom taught me how to sew, and on my back porch, I would sit and make little headbands out of ribbon, and I would write down the names and the price of each item. I started making more items like hats, scarves and bags. Soon, my items began selling all over the world, and I had customers in Denmark, Italy, Australia, Canada and more.
Khi ấy, tôi không có một kế hoạch kinh doanh nào vào năm tám tuổi. Tôi chỉ biết tôi muốn làm ra những thứ xinh đẹp an toàn với môi trường và tôi muốn trả lại cho môi trường sự an toàn. Mẹ tôi dạy tôi cách khâu may, và bên cổng sau nhà, tôi ngồi đó và kết dây ruy băng thành những băng buộc đầu nhỏ xinh, tôi sẽ viết tên và giá lên mỗi thứ. Tôi bắt đầu làm nhiều hơn các sản phẩm như mũ, khăn và túi. Rất nhanh, các sản phẩm của tôi được bán đi khắp nơi trên thế giới, và tôi có khách hàng ở Đan Mạch, Ý, Úc, Canada và nhiều nơi khác.
Now, I had a lot to learn about my business, like branding and marketing, staying engaged with my customers, and seeing what sold the most and the least. Soon, my business really started to take off. Then one day, Forbes magazine contacted me when I was 10 years old. (Laughter) They wanted to feature me and my company in their article.
Lúc ấy, tôi phải học hỏi nhiều thứ về kinh doanh, như thương hiệu và tiếp thị, giữ chân khách hàng, và xem xét cái nào bán được nhiều nhất và ít nhất. Rất nhanh, công ty tôi đã thực sự cất cánh. Sau đó vào một ngày, tạp chí Forbes liên hệ với tôi lúc ấy tôi 10 tuổi. (Cười) Họ muốn đăng tin về tôi và công ty trên bài báo của họ.
Now a lot of people ask me, why is your business eco-friendly? I've had a passion for protecting the environment and its creatures since I was little. My parents taught me at an early age about giving back and being a good steward to the environment. I heard about how the dyes in some clothing or the process of even making the items was harmful to the people and the planet, so I started doing my own research, and I discovered that even after dyeing has being completed, there is a waste issue that gives a negative impact on the environment. For example, the grinding of materials, or the dumping of dried powder materials. These actions can pollute the air, making it toxic to anyone or anything that inhales it. So when I started my business, I knew two things: All of my items had to be eco-friendly, and 10 to 20 percent of the profits I made went to local and global charities and environmental organizations. (Applause) I feel I'm part of the new wave of entrepreneurs that not only seeks to have a successful business, but also a sustainable future. I feel that I can meet the needs of my customers without compromising the ability of future generations to live in a greener tomorrow.
Rất nhiều người hỏi tôi, tại sao công ty tôi lại thân thiện với môi trường? Tôi yêu thích công việc bảo vệ môi trường và các sinh vật trong đó, từ khi còn nhỏ. Bố mẹ tôi đã dạy tôi khi tôi còn nhỏ về việc cho đi và trở thành người có trách nhiệm với môi trường. Tôi nghe nói về làm thế nào thuốc nhuộm trong quần áo và quá trình làm ra sản phẩm gây hại cho con người và hành tinh, vì thế tôi bắt đầu nghiên cứu và phát hiện ra rằng ngay cả sau khi quá trình nhuộm hoàn thành, vẫn có vấn đề về chất thải gây ảnh hưởng xấu đến môi trường. Ví dụ, nghiền nguyên vật liệu hay thu gom nguyên liệu bột khô. Những hành động này có thể gây ô nhiễm không khí, làm cho nó trở nên độc hại với bất cứ ai hoặc vật nào hít phải. Cho nên khi bắt đầu kinh doanh tôi chỉ biết hai điều: Tất cả những thứ tôi bán đều phải thân thiện với môi trường, và 10 – 20% lợi nhuận tôi làm ra được gửi cho các quỹ từ thiện địa phương và toàn cầu và các tổ chức môi trường. (Vỗ tay) Tôi cảm nhận được mình là một phần của làn sóng mới các nhà doanh nghiệp không chỉ theo đuổi kinh doanh thành công mà còn theo đuổi một tương lai bền vững. Tôi thấy mình có thể đáp ứng được nhu cầu của khách hàng mà không ảnh hưởng tới khả năng của thế hệ tương lai được sống trong một ngày mai xanh tươi hơn.
We live in a big, diverse and beautiful world, and that makes me even more passionate to save it. But it's never enough to just to get it through your heads about the things that are happening in our world. It takes to get it through your hearts, because when you get it through your heart, that is when movements are sparked. That is when opportunities and innovation are created, and that is why ideas come to life.
Chúng ta sống trong một thế giới xinh đẹp, đa dạng, và rộng lớn điều đó làm cho tôi càng khao khát cứu lấy nó. nhưng đó không bao giờ là đủ nếu chỉ để trong đầu những gì đang xảy ra trên thế giới. Nó cần đi vào trái tim bạn, bởi vì khi đi vào trái tim, đó là lúc khoảnh khắc được bừng sáng. Đó chính là lúc cơ hội và sự đổi mới được tạo ra và đó là lý do ý tưởng đi vào cuộc đời.
Thank you, and peace and blessings.
Xin cảm ơn và chúc mọi người bình an, nhiều phước lành.
(Applause)
(Vỗ tay)
Thank you. (Applause)
Xin cảm ơn. (Vỗ tay)
Pat Mitchell: So, you heard Maya talk about the amazing parents who are behind this incredible woman. Where are they? Please, Mr. and Mrs. Penn. Would you just -- Ah! (Applause)
Pat Mitchell: Vâng, các bạn đã nghe Maya nói về những ông bố bà mẹ tuyệt vời đằng sau người phụ nữ đáng kinh ngạc này. Họ đâu rồi ạ? Xin mời ông bà Penn. (Vỗ tay)