Why do we see illusions? I'm going to tell you about some of my research, where I provided evidence for a different kind of hypothesis than the one that might be in the book on your coffee stand. Alright, so let's look at one of the illusions here. And this is a stand-in for many, many kinds of illusions that are explained by this hypothesis. I'm just going to walk through it for this particular one. As usual in these things, these two lines are, in fact, parallel, but you perceive them to bow outwards at their centers. At the center where those radial lines are, it's wider in your visual field than the parts above and below. And this is remarkable, because it's a remarkably simple stimulus. It's just a bunch of straight lines. Why should one of the most complicated objects in the universe be unable to render this incredibly simple image? When you want to answer questions like this, you need to ask, well, what might this mean to your brain? And what your brain is going to think this is, is not some lines on a page. Your brain has evolved to handle the kinds of natural stimuli that it encounters in real life. So when does the brain encounter stimuli like this? Well, it seems a bit odd, but in fact, you've been encountering this stimulus all day long. Whenever you move, whenever you move forward, in particular. When you move forward, you get optic flow, flowing outwards in your visual field, like when the Enterprise goes into warp. All of these objects flow outwards and they leave trails, or blur lines, on your retina. They're activating mini-neurons all in a row. So, this is a version of what happens in real life and this another version of what happens in real life all the time. In fact, cartoonists know about this. They put these blur lines in their cartoons and it means to your brain: motion. Now, it's not that in real life you see blur lines. The point is that it's the stimulus at the back of your eye that has these optic blurs in them, and that's what tells your brain that you're moving. When you move forward, your eyes fixate like cameras, like snapshot cameras, it fixates, it fixates, little (Snapshot sound) camera shots, and each time it fixates when you're moving forward, you get all this flowing outwards. So when you take a fixation, you end up with this weird optic blur stuff, and it tells you the direction you're moving. Alright, that's half the story. That's what this stimulus means. It means that your brain thinks, when it's looking at the first image, that you're actually on your way, moving towards the center. It still doesn't explain why you should perceive these straight lines as bowed outwards. To understand the rest of the story, you have to understand that our brains are slow. What you would like is that when light hits your eye, then -- ping! -- immediately you have a perception of what the world is like. But it doesn't work that way. It takes about a tenth of a second for your perception to be created. And a tenth of a second doesn't sound very long, but it's a long time in normal behaviors. If you're moving just at one meter per second, which is fairly slow, then in a tenth of second, you've moved 10 centimeters. So if you didn't correct for this delay, then anything that you perceived to be within 10 centimeters of you, by the time you perceived it, you would have bumped into it or just passed it. And of course, this is going to be much worse -- (Laughter) it's going to be much worse in a situation like this. Your perception is behind. What you want is that your perception should look like this. You want your perceptions at any time T to be of the world at time T. But the only way your brain can do that, is that it has to, instead of generating a perception of the way the world was when light hit your retina, it has to do something fancier. It can't passively respond and create a best guess, it has to create a best guess about the next moment. What will the world look like in a tenth of a second? Build a perception of that, because by the time your perception of the near future occurs in your brain, the near future will have arrived and you'll have a perception of the present, which is what you want. In my research, I provided a lot of evidence -- and there's other research areas that have provided evidence -- that the brain is filled with mechanisms that try to compensate for its slowness. And I've shown that huge swaths of illusions are explained by this, this just being one example. But let me finish by saying, how exactly does this explain this particular example? So, the question, really, we have to ask is: how do those two vertical lines in that first stimulus, how do they change in the next moment were I moving towards the center, that all those optical lines are suggesting that I'm moving. What happens to them? Well, let's imagine. Imagine you've got a doorway. You've got a doorway. Imagine it's a cathedral doorway, to make it more concrete -- it'll be helpful in a second. When you're very far away from it, the sides are perfectly parallel. But now imagine what happens when you get closer. It all flows outwards in your visual field, flowing outwards. But when you're really close -- imagine the sides of the doorway are here and here, but if you look up at this cathedral doorway and do your fingers like this, the sides of the doorway are going up, like railroad tracks in the sky. What started off as two parallel lines, in fact, bows outwards at eye level, and doesn't go outwards nearly as much above. So in the next moment, you have a shape that's more like this next picture. The projective geometry -- that is, the way the things project, in fact, change in this way in the next moment. So when you have a stimulus like this, well, your brain has no problem, there's just two vertical lines and no cues that there'll be a change in the next moment, so just render it as it is. But if you add cues -- and this is just one of many kinds of cues that can lead to these kinds of illusions, this very strong optic blur cue -- then you're going to perceive instead exactly how it will appear in the next moment. All of our perceptions are always trying to be about the present, but you have to perceive the future to, in fact, perceive the present. And these illusions are failed perceptions of the future, because they're just static images on the page, they're not changing like in real life. And let me just end by showing one illusion here. If I can, I'll quickly show two. This one's fun. If you just fixate at the middle there, and make stabbing motions with your head, looming towards it like this. Everybody do that. Make short, stabbing motions. Because I've added blur to these optic flow lines, your brain says, "They're probably already moving, that's why they're blurry." When you do it, they should be bursting out in your visual field faster than they should. They shouldn't be moving that much. And a final one I'll just leave in the background is this. Here are the cues of motion, the kinds of cues that you get on your retina when things are moving. You don't have to do anything -- just look at it. Raise your hand if things are moving when they shouldn't be. It's weird, right? But what you have now are the cues that, from your brain's point of view, you have the stimulus on your eyes, like, "Oh, these things are moving." Render a perception of what they'll do in the next moment -- they should be moving and they should have shifted. Alright, thank you very much. (Applause)
Vì sao chúng ta lại thấy ảo ảnh? Tôi sẽ nói cho bạn nghe về một số nghiên cứu của tôi, nơi mà tôi cung cấp chứng cứ cho những loại giả thuyết khác nhau so với cái mà có ở trong sách để ở trên bàn của bạn. Được rồi, hãy nhìn một trong những ảo ảnh ở đây. Và nó đại diện cho nhiều, nhiều loại ảo ảnh được giải thích bằng giả thuyết này. Tôi chỉ chú trọng hơn vào vấn đề này. Thông thường, đây là hai đường, thực chất là song song nhưng bạn nhận thấy chúng uốn cong ở phía ngoài tại trung tâm. Tại trung tâm nơi mà đường xuyên tâm làm vùng thị giác thấy chúng rộng hơn phần trên và dưới. Và nó rất là thú vị, bởi đây là một sự kích thích đơn giản dễ chú ý. Nó chỉ là một loạt các đường thẳng. Tại sao một trong những thứ phức tạp trong vũ trụ lại không thể nhận thấy hình ảnh vô cùng đơn giản này? Khi bạn muốn trả lời câu hỏi kiểu thế này, bạn cần hỏi, vậy, điều này có nghĩa gì với bộ não của bạn? Và những gì bộ não của bạn sẽ nghĩ rằng đây không phải là vài dòng trên một trang Bộ não được phát triển để xử lý các loại kích thích tự nhiên mà nó gặp trong cuộc sống thực. Vậy khi nào bộ não gặp các kích thích như vậy? Vâng, có vẻ hơi lạ, nhưng trên thực tế, bạn đã gặp phải các kích thích này cả ngày. Mỗi khi bạn di chuyển cụ thể, khi bạn di chuyển về phía trước bạn nhận được lưu lượng quang, chảy ra ngoài vùng thị giác của bạn, giống the Enterprise đi vào đường cong. Tất cả các đối tượng này tràn ra ngoài và chúng để lại những con đường mòn, hoặc đường mờ, trên võng mạc. Chúng kích hoạt các vi nơron trong cùng một hàng. Vậy, đây là phiên bản diễn ra trong đời thực và phiên bản khác này xảy ra trong cuộc sống thực. Thực tế, họa sĩ vẽ tranh biếm họa biết điều này. Họ đặt những đường mờ trong phim của họ và nghĩa của chúng là; chuyển động Bây giờ, không phải ở thực tế bạn thấy những đường mờ Vấn đề là nó là kích thích tại mặt sau của mắt nơi có những đường thị giác mờ và nó nói với não bạn là chúng đang di chuyển Khi bạn di chuyển về phía trước mắt bạn tập trung như máy chụp ảnh liên tục, nó chụp cái này, cái kia, những bức hình thu nhỏ, và mỗi lần nó chụp khi bạn di chuyển, chúng tràn hết ra ngoài. Thế nên khi bạn cố định vị trí, bạn thấy những vật mờ mắt kì lạ, và chúng cho bạn biết hướng bạn đang đi. Và đó là nửa câu chuyện rồi. Đó là ý nghĩa của sự kích thích này. Bộ não của bạn suy nghĩ, khi nó tiếp nhận hình ảnh đầu tiên, là bạn đang trên đường di chuyển, về hướng trung tâm. Nhưng nó không giải thích vì sao bạn thấy những đường thẳng lại cong ở phía ngoài. Để nắm phần còn lại, bạn phải hiểu rằng bộ não của ta rất chậm. Cái bạn muốn là có 1 ánh sáng chiếu vào mắt bạn, rồi -- bùm! Ngay lập tức bạn nhận thức được thế giới là như thế nào. Nhưng nó không dễ như vậy. Sự nhận thức mất khoảng 1/10 giây để được hình thành. Và khoảng 1/10 giây thì nghe không lâu, nhưng là lâu so với loạt hành vi thông thường. Nếu bạn di chuyển 1m/s, chậm lắm, thì 1/10 giây bạn mới đi được 10cm. Vì vậy, nếu bạn không sửa sự trễ nãi này, thì bất cứ thứ gì bạn thấy được trong vòng 10cm, đến lúc bạn biết rồi, thì bạn chỉ có thể tông hoặc bỏ qua nó. Và tất nhiên, điều này sẽ tồi tệ hơn -- (Tiếng cười) Nó sẽ trở nên tệ hơn trong tình huống như vầy. Nhận thức của bạn tuột lại phía sau. Cái bạn muốn là nhận thức của bạn trông như thế này. Bạn muốn nhận thức của bạn vào bất cứ thời điểm T nào cũng song hành với thế giới tại thời điểm T đó. Nhưng cách duy nhất bộ não của bạn có thể làm điều đó, thay vì tạo ra nhận thức về thế giới khi có ánh sáng tác động vào võng mạc, nó phải làm gì đó phức tạp hơn. Nó không thể phản xạ thụ động và đoán mò, nó phải tạo ra một suy luận cho khoảnh khắc tiếp theo. Thế giới sẽ trông thế nào trong 1/10 giây kế? Xây dựng nhận thức về điều đó đấy, bởi vì vào lúc não bạn nhận thức những gì gần xảy ra trong tương lai, cũng là lúc nó đã đến và bạn sẽ nhận thức được thực tại, những gì mà bạn trông đợi. Trong nghiên cứu của tôi, Tôi cung cấp rất nhiều bằng chứng và các nghiên cứu khác cũng chứng minh -- rằng bộ não được lấp đầy những cơ cấu để bù cho sự chậm chạp của nó. Và tôi đã chứng minh hàng tá loại ảo ảnh được giải thích với việc đó, và đây chỉ là 1 ví dụ. Nhưng hãy để tôi kết thúc, thực chất thì nó giải thích ví dụ này ra sao? Vậy câu hỏi chúng ta cần thắc mắc là: làm thế nào hai đường thẳng trong sự kích thích đầu tiên, sao chúng thay đổi như thế trong giây kế tiếp khi tôi di chuyển về trung tâm, tất cả hệ thống thị giác cho biết tôi đang di chuyển. Chuyện gì xảy ra với chúng? Được rồi, hãy tưởng tượng. Có 1 cánh cửa. Bạn có một cánh cửa. Hãy nghĩ đó là một ô cửa giáo đường, cho dễ hình dung -- sẽ giúp ích trong giây lát. Khi bạn ở rất xa nó, hai cạnh song song đều nhau. Nhưng nghĩ tới điều sẽ xảy ra khi bạn đến gần. Tất cả đều vượt ra ngoài vùng thị giác của bạn, vượt ra ngoài. Nhưng khi bạn đang ở rất gần, tưởng tượng hai bên cái cửa ở đây và ở đây, nhưng nếu bạn nhìn lên ô cửa và di các ngón tay thế này, hai bên của nó đang hướng lên, như đường ray xe lửa thẳng lên bầu trời. Bắt đầu bằng hai đường song song. Thực tế, đường cong đó nằm ngoài tầm mắt và không vượt ra phía ngoài giống cái cái ở trên. Và những giây kế tiếp bạn sẽ thấy một thứ tương tự như sau. Hình học xạ ảnh -- cách mà mọi vật hiển thị -- thay đổi như vậy trong khoảnh khắc tiếp theo. Vì vậy, khi bạn được kích thích như vậy, thì, não bạn không có vấn đề, đó chỉ là hai đường thẳng đứng và không có dấu hiệu thay đổi nào cả, vì vậy chỉ thấy nó như nó ra sao thôi. Và bạn thêm dấu hiệu --- đây chỉ là một trong nhiều loại có thể dẫn đến đủ kiểu ảo ảnh -- đây là những đường thị giác mờ rồi bạn sẽ thấy được sự thay đổi trực giác so với ban đầu. Tất cả nhận thức của chúng ta luôn xoay quanh thực tại, nhưng bạn phải nhận thức được trong tương lai, để hiểu được cái bây giờ. Và các loại ảo ảnh này là những nhận thức bị lỗi về tương lai, vì chúng chỉ là ảnh tĩnh trên giấy, chúng không thay đổi ở ngoài đời. Và để tôi kết thúc với 1 hình nha. Nếu có thể, thì tôi sẽ chiếu 2. Cái này khá vui. Nếu bạn tập trung tại trung tâm, và di chuyển đầu lên trước vào sau, giống như lúc đập đầu đó. Ai cũng làm như vậy. Làm ngắn lại, gắn vào các chuyển động. Bởi vì tôi đã thêm bóng mờ vào các đường sáng não bạn sẽ nói: "Chúng có thể đang chuyển động, đó là tại sao chúng bị mờ." Khi bạn làm vậy, chúng sẽ bắt đầu tràn ra vùng thị giác cua bạn nhanh hơn bình thường. Chúng không phải di chuyển nhiều. Và cái cuối cùng, tôi sẽ để phông nền thế này. Đây là những gợi ý về chuyển động, các loại tín hiệu bạn nhận được trên võng mạc khi di chuyển Bạn không phải làm gì cả, chỉ cần nhìn thôi. Hãy giơ tay nếu bạn thấy mọi thứ đang di chuyển. Rất ngộ, phải không? Từ suy luận của bộ não, bạn đang thấy các dấu hiệu, kích thích đôi mắt của bạn, "Ồ, những điều này đang di chuyển." Hãy làm rõ nhận thức về việc chúng sẽ làm gì ở bước kế -- chúng nên xê dịch mới phải. Được rồi. Cám ơn các bạn rất nhiều.