Hi. This is my mobile phone. A mobile phone can change your life, and a mobile phone gives you individual freedom. With a mobile phone, you can shoot a crime against humanity in Syria. With a mobile phone, you can tweet a message and start a protest in Egypt. And with a mobile phone, you can record a song, load it up to SoundCloud and become famous. All this is possible with your mobile phone.
Xin chào. Đây là chiếc điện thoại di động của tôi. Một chiếc điện thoại di động có thể thay đổi cuộc sống của bạn, và một chiếc điện thoại cũng mang lại cho bạn tự do cá nhân. Với một chiếc điện thoại di động, bạn có thể ghi lại hình ảnh những hành động xâm phạm nhân quyền ở Syria. Với một chiếc điện thoại di động, bạn cũng có thể đăng tải một thông điệp trên Tweeter và bắt đầu tham gia một cuộc biểu tình phản đối chính phủ ở Ai Cập. Và cũng với một chiếc điện thoại bạn có thể ghi âm một bài hát, đăng tải nó lên SoundCloud và trở nên nổi tiếng. Tất cả những điều đó hoàn toàn có thể chỉ với chiếc điện thoại di động của bạn.
I'm a child of 1984, and I live in the city of Berlin. Let's go back to that time, to this city. Here you can see how hundreds of thousands of people stood up and protested for change. This is autumn 1989, and imagine that all those people standing up and protesting for change had a mobile phone in their pocket.
Tôi là một đứa trẻ của năm 1984, và tôi sống ở thành phố Berlin. Hãy cùng quay lại thời điểm đó, tại thành phố này. Bạn có thể thấy ở đây cách mà hàng ngàn người dân đứng lên và biểu tình cho sự thay đổi. Đó là vào mùa thu năm 1989, và hãy tưởng tượng những con người đã đứng lên và biểu tình đòi sự thay đổi đó có một chiếc điện thoại di động trong túi.
Who in the room has a mobile phone with you? Hold it up. Hold your phones up, hold your phones up! Hold it up. An Android, a Blackberry, wow. That's a lot. Almost everybody today has a mobile phone.
Những ai trong khán phòng có điện thoại di động? Hãy giơ nó lên. Hãy giơ chiếc điện thoại của bạn lên, hãy giơ cao chiếc điện thoại của bạn lên! Hãy giơ cao nó lên. Một chiếc điện thoại Android, Blackberry, wow. Rất nhiều. Ngày nay, phần lớn chúng ta đều có một chiếc điện thoại di động.
But today I will talk about me and my mobile phone, and how it changed my life. And I will talk about this. These are 35,830 lines of information. Raw data. And why are these informations there? Because in the summer of 2006, the E.U. Commission tabled a directive.
Nhưng hôm nay tôi sẽ nói về bản thân và chiếc điện thoại của tôi, và về cách mà nó đã thay đổi cuộc đời mình. Tôi sẽ nói về điều đó. Có khoảng 35830 dãy thông tin. Những thông tin thuần sơ cấp. Nhưng tại sao những thông tin đó lại ở đây? Nguyên nhân là do mùa hè năm 2006, Ủy ban châu Âu đã đề xuất một chỉ thị chính thức.
This directive [is] called Data Retention Directive. This directive says that each phone company in Europe, each Internet service company all over Europe, has to store a wide range of information about the users. Who calls whom? Who sends whom an email? Who sends whom a text message? And if you use your mobile phone, where you are. All this information is stored for at least six months, up to two years by your phone company or your Internet service provider.
Nó được gọi là Chỉ thị bảo lưu dữ liệu. Chỉ thị này cho biết mỗi công ty viễn thông ở châu Âu, mỗi nhà cung cấp dịch vụ Internet trên toàn lãnh thổ châu Âu, đều phải lưu trữ một lượng lớn thông tin về những người sử dụng. Ai là người gọi cho những ai? Ai là người đã gửi cho ai đó email? Ai đã gửi cho ai những tin nhắn di động? Và nếu bạn sử dụng điện thoại di động, thì đây chính là nơi mà vấn đề tồn tại. Tất cả những thông tin này đều được lưu trữ ít nhất trong sáu tháng, cho tới hai năm bởi nhà mạng bạn đang sử dụng hoặc nhà cung cấp dịch vụ Internet.
And all over Europe, people stood up and said, "We don't want this." They said, we don't want this data retention. We want self-determination in the digital age, and we don't want that phone companies and Internet companies have to store all this information about us. They were lawyers, journalists, priests, they all said: "We don't want this."
Và ở khắp châu Âu, người dân đã đứng lên và nói, " Chúng tôi không muốn như vậy ". Họ nói, chúng tôi không muốn sự lưu trữ thông tin cá nhân này. Chúng tôi muốn có được sự tự chủ trong thời đại công nghệ số, và chúng tôi không muốn rằng các công ty viễn thông và nhà cung cấp dịch vụ Internet lưu trữ lại tất cả các thông tin của mình. Họ là những luật sư, nhà báo và cả những cha xứ, tất cả đều nói rằng: " Chúng tôi không muốn như vậy"
And here you can see, like 10 thousands of people went out on the streets of Berlin and said, "Freedom, not fear." And some even said, this would be Stasi 2.0. Stasi was the secret police in East Germany.
Và bạn có thể thấy trên đây, giống như 10000 người dân tham gia diễu hành trên đường phố Berlin và hô vang khẩu hiệu " Tự do, không sợ hãi " Và một vài người thậm chí đã nói, nó giống như Stasi 2.0. Stasi là lực lượng cảnh sát mật hoạt động ở Đông Đức.
And I also ask myself, does it really work? Can they really store all this information about us? Every time I use my mobile phone? So I asked my phone company, Deutsche Telekom, which was at that time the largest phone company in Germany, and I asked them, please, send me all the information you have stored about me. And I asked them once, and I asked them again, and I got no real answer. It was only blah blah answers.
Tôi cũng đã từng tự hỏi, thực tế nó có hoạt động không? Liệu họ có thể lưu lại toàn bộ thông tin của chúng ta không? Mỗi khi chúng ta sử dụng điện thoại di động của mình? Do đó tôi đã yêu cầu nhà mạng mình sử dụng, Deutsche Telekom, nhà cung cấp dịch vụ viễn thông lớn nhất của Đức tại thời điểm đó, và tôi đã yêu cầu họ, làm ơn, hãy gửi cho tôi toàn bộ thông tin của tôi mà họ đã lưu trữ. Tôi đã yêu cầu họ hãy gửi cho tôi chỉ một lần thôi, và tôi đã tiếp tục yêu cầu, nhưng cái mà tôi nhận được chỉ là một câu trả lời không rõ ràng. Blah blah blah.
But then I said, I want to have this information, because this is my life you are protocoling. So I decided to start a lawsuit against them, because I wanted to have this information. But Deutsche Telekom said, no, we will not give you this information. So at the end, I had a settlement with them. I'll put down the lawsuit and they will send me all the information I ask for. Because in the mean time, the German Constitutional Court ruled that the implementation of this E.U. directive into German law was unconstitutional.
Nhưng sau đó tôi đã nói, tôi muốn có được những thông tin này, bởi vì họ đang lưu trữ cuộc sống của tôi. Và tôi đã quyết định sẽ gửi đơn kiện tới tòa án, bởi lẽ tôi muốn có được những thông tin này. Nhưng Deutsche Telekom đã nói, không, chúng tôi sẽ không cung cấp cho bạn những thông tin này. Và cuối cùng, tôi đã có một thỏa thuận với họ. Tôi sẽ hủy đơn kiện, và họ sẽ cung cấp cho tôi những thông tin tôi yêu cầu. Bởi vì tại thời điểm đó, tòa án hiến pháp liên bang đã quy định rằng chỉ thị của Ủy ban châu Âu này không có hiệu lực trong hệ thống hiến pháp của nước Đức
So I got this ugly brown envelope with a C.D. inside. And on the C.D., this was on. Thirty-five thousand eight hundred thirty lines of information. At first I saw it, and I said, okay, it's a huge file. Okay. But then after a while I realized, this is my life. This is six months of my life, into this file.
Do đó tôi đã nhận được chiếc phong bì màu nâu xấu xí này với một chiếc đĩa CD ở bên trong. Và trên chiếc đĩa CD, cái tôi cần đã được ghi trên đó. 35830 dãy các thông tin. Đầu tiên tôi nhìn nó, và nói, được rồi. Nó là một file dữ liệu lớn. Tốt. Nhưng sau đó tôi đã nhận ra, đây là toàn bộ cuộc sống của mình. Đây là cuộc sống trong sáu tháng của tôi, đã được ghi lại toàn bộ trong tệp dữ liệu này.
So I was a little bit skeptical, what should I do with it? Because you can see where I am, where I sleep at night, what I am doing. But then I said, I want to go out with this information. I want to make them public. Because I want to show the people what does data retention mean.
Sau đó tôi có băn khoăn một chút, nên làm gì với nó đây? Bởi vì tôi có thể thấy những nơi tôi đã đến đó, nơi tôi ngủ mỗi đêm, những việc tôi đã làm. Nhưng sau đó tôi đã nói, tôi muốn công khai những thông tin này. Tôi muốn nó được biết đến bởi công chúng. Bởi lẽ tôi muốn cho mọi người thấy sự bảo lưu dữ liệu thật sự là như thế nào.
So together with Zeit Online and Open Data City, I did this. This is a visualization of six months of my life. You can zoom in and zoom out, you can wind back and fast forward. You can see every step I take. And you can even see how I go from Frankfurt by train to Cologne, and how often I call in between.
Do vậy đối với Zeit Online và Open Data City, tôi cũng làm điều tương tự. Đây là những hình ảnh trực quan về cuộc sống trong sáu tháng đã được ghi lại của tôi. Bạn có thể phóng to hoặc thu nhỏ nó, bạn cũng có thể tua ngược trở lại hoặc nhanh hơn về phía trước. Bạn có thể thấy từng bước đi của tôi. Bạn thậm chí có thể biết được tôi tới Frankfurt bằng tàu hỏa tới Cologne như thế nào, và cả tần suất tôi gọi điện liên lạc giữa hai địa điểm đó.
All this is possible with this information. That's a little bit scary. But it is not only about me. It's about all of us. First, it's only like, I call my wife and she calls me, and we talk to each other a couple of times. And then there are some friends calling me, and they call each other. And after a while you are calling you, and you are calling you, and you have this great communication network.
Tất cả đều có thể với những thông tin này. Tôi đã có một chút sợ hãi. Nhưng những thông tin đó không chỉ nói về tôi. Nó là thông tin về tất cả chúng ta. Đầu tiên, nó chỉ giống như thế này, tôi gọi cho vợ tôi và cô ấy cũng gọi cho tôi, chúng tôi nói chuyện với nhau vài ba lần. Và sau đó là một vài người bạn gọi cho tôi, họ gọi cho nhau nữa. Một lúc sau đó bạn gọi cho bạn, và bạn gọi cho bạn, và bạn sẽ có được mạng lưới giao tiếp rộng lớn này.
But you can see how your people are communicating with each other, what times they call each other, when they go to bed. You can see all of this. You can see the hubs, like who are the leaders in the group. If you have access to this information, you can see what your society is doing. If you have access to this information, you can control your society.
Nhưng bạn có thể thấy cách mà chúng ta giao tiếp với nhau, họ gọi cho nhau lúc nào, khi nào họ đi ngủ. Bạn có thể thấy tất cả điều đó. Bạn có thể thấy được những phần trọng yếu nhất, giống như là những người lãnh đạo trong một nhóm. Nếu bạn có được quyền truy cập những thông tin này, bạn có thể thấy được hoạt động của cả cộng đồng, xã hội. Nếu bạn có quyền truy cập những thông tin này, bạn có thể kiểm soát toàn bộ xã hội.
This is a blueprint for countries like China and Iran. This is a blueprint how to survey your society, because you know who talks to whom, who sends whom an email, all this is possible if you have access to this information. And this information is stored for at least six months in Europe, up to two years.
Đây là một bản vẽ thiết kế cho những quốc gia như Trung Quốc hay Iran. Đây là một bản vẽ cách để khảo sát toàn xã hội bởi lẽ bạn biết được người nào nói chuyện với người nào, người nào đã gửi đi những email, tất cả điều đó đều có thể nếu bạn có quyền truy cập những thông tin này. Và những thông tin này được lưu trữ trong ít nhất sáu tháng ở châu Âu, cho tới tận hai năm.
Like I said at the beginning, imagine that all those people on the streets of Berlin in autumn of 1989 had a mobile phone in their pocket. And the Stasi would have known who took part at this protest, and if the Stasi would have known who are the leaders behind it, this may never have happened. The fall of the Berlin Wall would maybe not [have been] there. And in the aftermath, also not the fall of the Iron Curtain. Because today, state agencies and companies want to store as much information as they can get about us, online and offline. They want to have the possibility to track our lives, and they want to store them for all time.
Như tôi đã nói khi bắt đầu, hãy tưởng tượng nếu tất cả những người này trên đường phố Berlin mùa thu năm 1989 có một chiếc điện thoại di động trong túi. Thì có lẽ Stasi sẽ biết những ai đã tham gia trong cuộc biểu tình này, và nếu Stasi biết được ai là người lãnh đạo đứng đằng sau nó, thì có lẽ nó sẽ không bao giờ có thể xảy ra được. Sự sụp đổ của bức tường Berlin có thể sẽ không tồn tại. Và nếu như vậy, thì có lẽ sự sụp đổ của Bức màn sắt trong Chiến tranh lạnh cũng sẽ không tồn tại. Bởi lẽ ngày nay, các cơ quan chức năng và công ty muốn lưu lại những thông tin họ có được về chúng ta càng nhiều càng tốt, cả trực tuyến và ngoại tuyến. Họ muốn có được khả năng theo sát cuộc sống của chúng ta, và vì lẽ đó họ muốn lưu lại những thông tin này ở mọi thời điểm.
But self-determination and living in the digital age is no contradiction. But you have to fight for your self-determination today. You have to fight for it every day. So, when you go home, tell your friends that privacy is a value of the 21st century, and it's not outdated. When you go home, tell your representative only because companies and state agencies have the possibility to store certain information, they don't have to do it. And if you don't believe me, ask your phone company what information they store about you.
Sự tự chủ và việc sống trong thời đại công nghệ số không hề mâu thuẫn. Điều mà bạn nên làm là đấu tranh cho sự tự chủ của mình ngày hôm nay. Và bạn phải đấu tranh không ngừng nghỉ cho nó mỗi ngày. Sau đó, khi bạn trở về nhà, hãy nói với bạn bè của mình rằng quyền riêng tư là một giá trị của thế kỉ 21, và điều đó không hề lỗi thời. Khi bạn trở về nhà, hãy nói với chỉ người đại diện của mình rằng bởi các công ty và cơ quan chức năng có thể lưu giữ lại những thông tin cụ thể, mặc dù họ không nhất thiết phải làm như thế Và nếu bạn không tin tưởng tôi, hãy yêu cầu nhà mạng cung cấp những thông tin mà họ đã lưu trữ về mình.
So, in the future, every time you use your mobile phone, let it be a reminder to you that you have to fight for self-determination in the digital age. Thank you.
Như vậy, trong tương lai, mỗi khi bạn sử dụng chiếc điện thoại của mình hãy để nó nhắc nhở bạn rằng bạn phải đấu tranh cho sự tự chủ cá nhân trong thời đại số này. Cảm ơn.
(Applause)
( Vỗ tay )