One day a one-eyed monkey came into the forest. Under a tree she saw a woman meditating furiously. The one-eyed monkey recognized the woman, a Sekhri. She was the wife of an even more famous Brahmin. To watch her better, the one-eyed monkey climbed onto the tree. Just then, with a loud bang, the heavens opened. (Claps) And the god Indra jumped into the clearing. Indra saw the woman, a Sekhri. Ah-hah. The woman paid him no heed. So, Indra, attracted, threw her onto the floor, and proceeded to rape her. Then Indra disappeared. (Clap! Clap!) And the woman's husband, the Brahmin, appeared. He realized at once what had happened. So, he petitioned the higher gods so that he may have justice. So, the god Vishnu arrived.
Một ngày nọ 1 con khỉ một mắt đến một khu rừng. Nó nhìn thấy một phụ nữ dưới một cái cây trầm tư một cách đáng sợ. Con khỉ một mắt nhận ra người phụ nữ, một Sekhri. Cô là vợ của một Brahmin nổi tiếng. Để nhìn cô ấy rõ hơn, con khỉ đã trèo lên cây Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn, thiên đường mở ra. (Vỗ tay) Và chúa Indra nhảy xuống khu đất trống. Indra nhìn thấy người phụ nữ, một Sekhri. Ah-hah. Người phụ nữ không để ý tới Indra. Vì thế, Indra ra sức quyến rũ, ném cô ấy xuống sàn đất Và chiếm đoạt cô ấy. Sau đó Indra biến mất. (Vỗ tay) Và chồng của người phụ nữ, Brahmin, xuất hiện. Anh ta lập tức nhận ra chuyện gì vừa xảy ra. Vì thế, anh ta đã thỉnh cầu tới những vị chúa cao hơn để lấy lại công lý. Thế rồi, thần Vishnu tới.
"Are there any witnesses?"
"Có nhân chứng không?"
"Just a one-eyed monkey," said the Brahmin.
"Chỉ có một con khỉ một mắt," Brahmin nói.
Now, the one-eyed monkey really wanted for the woman, a Sekhri, to get justice, so she retold events exactly as they had happened. Vishnu gave his judgment.
Bây giờ, con khỉ một mắt thực sự muốn người phụ nữ, cô gái Sekhri, có được sự công bằng, nên nó kể lại câu chuyện như những gì đã xảy ra. Vishnu đưa ra sự phán xét của mình.
"The god Indra has sinned, in that he has sinned against ... a Brahmin. May he be called to wash away his sins."
"Thần Indra đã phạm tội, anh ta đã mắc tội chống lại ... một Brahmin. Anh ta phải được gọi để gột rửa tội lỗi của mình."
So, Indra arrived, and performed the sacrifice of the horse. And so it transpired that a horse was killed, a god was made sin-free, a Brahmin's ego was appeased, a woman ... was ruined, and a one-eyed monkey was left ... very confused at what we humans call justice.
Vì thế, Indra đã tới, và hiến tế một con ngựa. Và thành ra một con ngựa đã bị giết, vị thần đã được xá tội, cái tôi của Brahmin đã được thỏa mãn, người phụ nữ ... đã bị tổn thương, và con khỉ một mắt bị bỏ lại ... đầy tranh cãi quanh cái mà con người gọi là sự công bằng.
In India there is a rape every three minutes. In India, only 25 percent of rapes come to a police station, and of these 25 percent that come to a police station, convictions are only in four percent of the cases. That's a lot of women who don't get justice.
Ở Ấn Độ cứ mỗi 3 phút lại có một vụ cưỡng hiếp. Ở Ấn Độ, chỉ có 25 % những vụ cưỡng hiếp được trình báo tới cảnh sát, và trong 25% vụ báo cảnh sát đó, chỉ có 4% bị kết án. Có rất nhiều phụ nữ không có được sự công bằng.
And it's not only about women. Look around you, look at your own countries. There is a certain pattern in who gets charged with crimes. If you're in Australia, it's mostly aboriginals who are in jail. If you're in India, it's either Muslims or Adivasis, our tribals, the Naxalites. If you're in the U.S., it's mostly the blacks. There is a trend here. And the Brahmins and the gods, like in my story, always get to tell their truth as The Truth. So, have we all become one-eyed -- two-eyed instead of one-eyed -- monkeys? Have we stopped seeing injustice?
Và không chỉ đối với phụ nữ. Hãy nhìn xung quanh bạn, nhìn vào chính đất nước bạn. Có một khuôn mẫu nhất định về những người bị buộc tội. Nếu bạn ở Úc, những người bị ngồi tù hầu hết là thổ dân. Nếu bạn ở Ấn Độ, họ là người Hồi giáo hoặc thổ dân Ấn, các bộ lạc của chúng tôi, phiến quân Naxalites. Nếu bạn ở Mỹ, họ hầu hết là người da đen. Nơi này tồn tại một hướng. Và Brahmins và các vị thần, như trong câu chuyện của tôi, luôn luôn nói về lý lẽ của họ như những ''Chân lý''. Vì thế, liệu tất cả chúng ta có trở thành một mắt -- hai mắt thay vì những con khỉ một mắt? Chúng ta có hết nhìn thấy bất công chưa?
Good morning. (Applause) You know, I have told this story close to 550 times, in audiences in 40 countries, to school students, to black-tie dinners at the Smithsonian, and so on and so forth, and every time it hits something. Now, if I were to go into the same crowd and say, "I want to lecture you about justice and injustice," they would say, "Thank you very much, we have other things to do." And that is the astonishing power of art.
Chào buổi sáng. (Vỗ tay) Mọi người biết đấy, tôi đã kể câu chuyện này tới gần 550 lần, cho khán giả ở 40 quốc gia, tới những sinh viên, tới những bữa ăn tối sang trọng ở Smithsonian, và vân vân, và lần nào nó cũng chạm tới điều gì đó. Bây giờ, nếu tôi hòa vào cùng một đám đông và nói, "Tôi muốn giảng cho bạn về sự công bằng và bất công", họ sẽ nói, "Cảm ơn rất nhiều, chúng tôi bận làm việc khác rồi." Và đó là sức mạnh đáng kinh ngạc của nghệ thuật.
Art can go through where other things can't. You can't have barriers, because it breaks through your prejudices, breaks through everything that you have as your mask, that says, "I am this, I am that, I am that." No. It breaks through those. And it reaches somewhere where other things don't. And in a world where attitudes are so difficult to change, we need a language that reaches through.
Nghệ thuật đi qua nơi những thứ khác không thể. Bạn không thể ngăn cản, bởi nó phá vỡ những định kiến của bạn, phá vỡ mọi thứ mà bạn có như chiếc mặt nạ, và nói rằng, "Tôi là thế này, tôi là thế kia, tôi là thế nọ." Không. Nó phá vỡ những điều này. Và chạm tới nơi những thứ khác không thể. Và ở thế giới nơi thái độ là bất di bất dịch, chúng ta cần một ngôn ngữ mà xuyên qua được nó.
Hitler knew it; he used Wagner to make all the Nazis feel wonderful and Aryan. And Mr. Berlusconi knows it, as he sits atop this huge empire of media and television and so on and so forth. And all of the wonderful creative minds who are in all the advertising agencies, and who help corporate sell us things we absolutely don't require, they also know the power of the arts.
Hitler biết rõ điều đó; ông ta dùng Wagner để khiến Đức quốc xã Nazis thăng hoa và bóp méo Aryan. Và Berlusconi hiểu điều đó, ông trùm của đế quốc truyền thông khổng lồ và thậm chí còn hơn thế. Và tất cả những đầu óc sáng tạo tuyệt vời trong các công ty quảng cáo, và những người các tập đoàn bán ra những thứ ta thậm chí chẳng cần đến, họ thừa biết sức mạnh của nghệ thuật.
For me it came very early. When I was a young child, my mother, who was a choreographer, came upon a phenomenon that worried her. It was a phenomenon where young brides were committing suicide in rural Gujarat, because they were being forced to bring more and more money for their in-laws' families. And she created a dance piece which then Prime Minister Nehru saw. He came to talk to her and said, "What is this about?" She told him and he set out the first inquiry into what today we call Dowry Dance. Imagine a dance piece for the first inquiry into something that even today kills thousands of women.
Với tôi, nó đến từ rất sớm. Khi còn nhỏ, mẹ tôi, một biên đạo múa, có một hiện tượng làm bà lo lắng. Đó là hiện tượng các cô dâu trẻ tự sát ở vùng quê Gujarat, bởi họ bị ép buộc mang thật nhiều tiền hơn về cho gia đình nhà chồng. Và bà đã tạo ra một bài nhảy mà sau này Bộ trưởng Nehru đã nhìn thấy. Ông đến nói chuyện với bà, "Nó nói về điều gì vậy?" Bà nói với bộ trưởng và ông đã đặt ra cuộc điều tra đầu tiên cái mà ngày nay chúng ta gọi là điệu nhảy Dowry. Hãy tưởng tượng một bài nhảy cho cuộc điều tra đầu tiên về những điều thậm chí giết chết hàng ngàn phụ nữ ngày nay.
Many years later, when I was working with the director Peter Brook in "The Mahabharata" playing this feisty feminine feminist called Draupadi, I had similar experiences. Big fat black mamas in the Bronx used to come and say, "Hey girl, that's it!" And then these trendy young things in the Sorbonne would say, "Madame Draupadi, on n'est pas feministe, mais ça? Ça!" And then aboriginal women in Africa would come and say, "This is it!" And I thought, "This is what we need, as a language."
Nhiều năm sau, khi tôi làm việc với giám đốc Peter Brook trong vở "The Mahabharata" trong vai nhà bảo vệ nữ quyền sôi nổi tên Draupadi, tôi đã có những kinh nghiệm tương tự. Những người phụ nữ da đen to béo ở Bronx từng tới và nói, "Này cô gái, đó là nó!" Và sau đó bọn trẻ ở Sorbonne sẽ nói, "Bà Draupadi, đó không phải là nữ quyền, nó đó hả? Nó đó!" Và sau đó những người phụ nữ thổ dân ở châu Phi sẽ đến và nói, "Là nó đó!" Và tôi đã nghĩ, "Đây là điều chúng ta cần, như một ngôn ngữ."
We had somebody from public health. And Devdutt also mentioned public health. Well, millions of people around the world die of waterborne disease every year. And that's because there is no clean water to drink, or in countries like India, people don't know that they need to soap their hands before defecation. So, what do they do? They drink the water they know is dirty, they get cholera, they get diarrhea, they get jaundice and they die. And governments have not been able to provide clean water. They try and build it. They try and build pipelines; it doesn't happen. And the MNCs give them machines that they cannot afford. So what do you do? Do you let them die?
Chúng ta đã có vài nhân viên từ tổ chức sức khỏe cộng đồng. Và Devdutt cũng đã nhắc tới điều này. Hàng triệu người khắp thế giới chết vì bệnh lây lan bởi nước bẩn hàng năm. Và bởi vì không có nước sạch để uống, hoặc ở những quốc gia như Ấn độ, họ không biết họ cần rửa tay với xà phòng trước khi đi vệ sinh. Vậy, họ làm gì? Họ uống nước mà họ biết là bẩn, họ mắc bệnh tả, tiêu chảy, bệnh vàng da và họ chết. Và chính phủ đã không thể cung cấp nước sạch. Họ đã thử xây những ống dẫn nước ngầm; điều đó đã không xảy ra. Và các công ty đa quốc gia cho họ những máy móc mà họ không thể mua nổi. Vậy bạn làm gì? Bạn để họ chết ư?
Well, somebody had a great idea. And it was a simple idea. It was an idea that could not profit anybody but would help health in every field. Most houses in Asia and India have a cotton garment. And it was discovered, and WHO endorses this, that a clean cotton garment folded eight times over, can reduce bacteria up to 80 percent from water sieved through. So, why aren't governments blaring this on television? Why isn't it on every poster across the third world? Because there is no profit in it. Because nobody can get a kickback. But it still needs to get to people. And here is one of the ways we get it to people.
Ồ, ai đó đã có một ý tưởng tuyệt vời đấy. Và nó là một ý tưởng đơn giản. Một ý tưởng phi lợi nhuận nhưng sẽ giúp cải thiện sức khỏe trong mọi lĩnh vực. Hầu hết các hộ gia đình ở Châu Á và Ấn độ đều dùng quần áo bằng vải cotton. Và điều đó đã được phát hiện, và WHO đã chứng thực rằng, một bộ quần áo cotton sạch được gấp trên 8 lần, có thể giảm vi khuẩn tới 80 % từ nước thông qua việc lọc. Vậy, tại sao chính phủ không công bố điều này trên ti vi? Tại sao các biển quảng cáo ở thế giới thứ 3 này không nói về nó? Bởi vì nó không mang lại lợi nhuận. Bởi vì không ai được chia lợi cả. Nhưng nó vẫn cần đến với mọi người. Và đây là một trong số các cách chúng ta đưa nó với tới mọi người.
[Video] Woman: Then get me one of those fancy water purifiers.
[Video] Nữ: Hãy mua cho con một máy lọc nước tốt như thế.
Man: You know how expensive those are. I have a solution that requires neither machine, nor wood, nor cooking gas.
Nam: Con có biết chúng đắt thế nào không. Cha có một giải pháp mà ta sẽ không cần máy móc, không gỗ, không bếp ga.
Woman: What solution?
Nữ: Giải pháp gì vậy?
Man: Listen, go fetch that cotton sari you have.
Nam: Nghe này, hãy tìm những bộ sari cotton mà con có.
Boy: Grand-dad, tell me the solution please.
Cậu bé: Ông, hãy cho cháu biết giải pháp.
Man: I will tell all of you. Just wait.
Nam: Ông sẽ nói cho các cháu. Chờ chút.
Woman: Here father. (Man: Is it clean?) Woman: Yes, of course.
Nữ: Đây cha. (Người đàn ông: Nó sạch chứ?) Nam: Vâng, tất nhiên.
Man: Then do as I tell you. Fold the sari into eight folds.
Nam: Làm như cha nói. Gấp bộ sari 8 lần.
Woman: All right, father.
Nữ: Vâng, thưa cha.
Man: And you, you count that she does it right. (Boy: All right, grand-dad.)
Nam: Và con, con đếm xem mẹ làm đúng không. (Cậu bé: Tất cả đều đúng, ông ạ.)
Man: One, two, three, four folds we make. All the germs from the water we take.
Nam: Chúng ta gấp 1,2,3,4 gấp. Chúng ta lấy đi tất cả mầm bệnh từ nước.
Chorus: One, two, three, four folds we make. All the germs from the water we take. Five, six, seven, eight folds we make. Our drinking water safe we make. Five, six, seven, eight folds we make. Our drinking water safe we make.
Đồng ca: Chúng ta gấp 1,2,3,4 gấp. Chúng ta lấy đi tất cả mầm bệnh từ nước. Chúng ta gấp 5,6,7,8 gấp. Chúng ta tạo ra nước uống an toàn. Chúng ta gấp 5,6,7,8 gấp. Chúng ta tạo ra nước uống an toàn.
Woman: Here, father, your eight-times folded cotton sari.
Nữ: Đây, cha, bộ sari gấp 8 lần của cha đây.
Man: So this is the cotton sari. And through this we will have clean water.
Nam: Vậy đây là bộ sari cotton. Và nhờ nó chúng ta sẽ có nước sạch.
(Applause)
(Vỗ tay)
I think it's safe to say that all of us here are deeply concerned about the escalating violence in our daily lives. While universities are trying to devise courses in conflict resolution, and governments are trying to stop skirmishes at borders, we are surrounded by violence, whether it's road rage, or whether it's domestic violence, whether it's a teacher beating up a student and killing her because she hasn't done her homework, it's everywhere. So, why are we not doing something to actually attend that problem on a day to day basis?
Tôi nghĩ an toàn để nói rằng ai ở đây cũng đều thực sự quan tâm về nạn gia tăng bạo lực trong đời sống. Trong khi các trường đại học ra sức đề xuất các khóa học giải quyết xung đột, và chính phủ đang cố gắng ngăn chặn các cuộc giao tranh ở biên giới, xung quanh chúng ta là bạo lực, dù là các bạo loạn đường phố, hay là bạo lực gia đình, dù là việc một nhà giáo đánh và giết một học sinh bởi vì em không làm bài tập về nhà, điều này diễn ra khắp nơi. Vậy, tại sao ta không làm điều gì đó để thường nhật can thiệp vào vấn nạn này?
What are we doing to try and make children and young people realize that violence is something that we indulge in, that we can stop, and that there are other ways of actually taking violence, taking anger, taking frustrations into different things that do not harm other people. Well, here is one such way.
Chúng ta đang làm gì để cố khiến trẻ con và giới trẻ nhận ra rằng bạo lực là điều gì đó chúng ta dung túng, rằng chúng ta có thể ngăn chặn, và rằng có nhiều cách khác nhau để thực sự biến bạo lực, giận dữ, thất vọng thành những thứ khác mà không làm hại người khác. Vậy thì, đây là một cách như vậy.
(Video) (Laughs) You are peaceful people. Your parents were peaceful people. Your grandparents were peaceful people. So much peace in one place? How could it be otherwise?
(Video) (Cười) Bạn là một người an phận. Bố mẹ bạn là những người an phận. Ông bà của bạn là những người an phận. Thật nhiều hòa bình ở nơi đây nhỉ? Nếu không sẽ như thế nào nhỉ?
(Music)
(Âm nhạc)
But, what if ... Yes. What if ... One little gene in you has been trying to get through? From your beginnings in Africa, through each generation, may be passed on to you, in your creation. It's a secret urge, hiding deep in you. And if it's in you, then it's in me too. Oh, dear.
Nhưng, sẽ ra sao nếu... Vâng. Sẽ ra sao nếu... Một ít gen trong bạn đang cố gắng nổi loạn? Từ khởi đầu của bạn ở châu Phi, qua mỗi thế hệ, có thể được truyền lại cho bạn, trong sự sáng tạo của bạn. Đó là một thôi thúc bí mật, ẩn sâu bên trong bạn. Và nếu nó ở trong bạn, thì nó cũng ở trong tôi. Oh, bạn thân mến.
It's what made you smack your baby brother, stamp on a cockroach, scratch your mother. It's the feeling that wells up from deep inside, when your husband comes home drunk and you wanna tan his hide. Want to kill that cyclist on the way to work, and string up your cousin 'cause she's such a jerk. Oh, dear. And as for outsiders, white, black or brown, tar and feather them, and whip them out of town.
Đó là điều khiến bạn đánh em trai bạn, giẫm lên 1 con gián, cào cấu mẹ bạn. Đó là cảm giác lớn dần từ sâu bên trong, khi chồng của bạn về nhà say khướt và bạn muốn đánh đòn anh ấy. Muốn giết người đi xe đạp trên đường đi làm, và treo cổ cô của bạn vì cô ta là đồ đểu. Ồ, bạn thân mến. Và với những người ngoài cuộc, trắng, đen hay nâu, hạ nhục họ, và đánh đuổi họ khỏi thị trấn.
It's that little gene. It's small and it's mean. Too small for detection, it's your built-in protection. Adrenaline, kill. It'll give you the will. Yes, you'd better face it 'cause you can't displace it. You're V-I-O-L-E-N-T. Cause you're either a victim, or on top, like me.
Đó là số ít gen. Nó nhỏ và bạo lực. Quá nhỏ để nhận ra, đó là cách bạn biện hộ. Adrenaline, giết. Nó sẽ cho bạn ý chí. Vâng, tốt hơn hết hãy đối mặt bởi bạn không thể loại trừ nó. Bạn là V-I-O-L-E-N-T. Bởi vì bạn cũng là một nạn nhân, hoặc ở đỉnh cao, như tôi.
Goodbye, Abraham Lincoln. Goodbye, Mahatma Gandhi. Goodbye, Martin Luther King. Hello, gangs from this neighborhood killing gangs from that neighborhood. Hello governments of rich countries selling arms to governments of poor countries who can't even afford to give them food. Hello civilization. Hello, 21st century. Look what we've ... look what they've done. (Applause)
Tạm biệt, Abraham Lincoln. Tạm biệt, Mahatma Gandhi. Tạm biệt, Martin Luther King. Xin chào, những người hàng xóm lân cận giết chết những người từ những hàng xóm đó. Xin chào các chính phủ của những đất nước giàu có đang bán vũ khí cho chính phủ của những nước nghèo những người thậm chí không mua nổi thức ăn cho mình. Xin chào nhân loại. Chào, thế kỉ 21. Nhìn xem điều chúng ta... nhìn xem điều họ đã làm. (Vỗ tay)
Mainstream art, cinema, has been used across the world to talk about social issues. A few years ago we had a film called Rang De Basanti, which suddenly spawned thousands of young people wanting to volunteer for social change. In Venezuela, one of the most popular soap operas has a heroine called Crystal. And when, onscreen, Crystal got breast cancer, 75,000 more young women went to have mammographies done. And of course, "The Vagina Monologues" we know about. And there are stand-up comics who are talking about racial issues, about ethnic issues.
Nghệ thuật chủ đạo, điện ảnh, đã được sử dụng trên khắp thế giới để nói về các vấn đề xã hội. Một vài năm trước chúng tôi có một bộ phim tên Rang De Basanti, bộ phim bỗng thôi thúc hàng ngàn người trẻ muốn tiên phong vì sự đổi mới của xã hội. Ở Venezuela, một trong những nhà hát opera phổ biến nhất có một nữ anh hùng tên là Crystal. Và khi đó, trên màn ảnh, Crystal bị ung thư vú, hơn 75,000 phụ nữ trẻ đã đi chụp tia X vú. Và dĩ nhiên, chúng ta biết về "The Vagina Monologues". Và có nhiều nhiều nhà hài kịch độc thoại những người đang nói về các vấn đề sắc tộc, dân tộc.
So, why is it, that if we think that we all agree that we need a better world, we need a more just world, why is it that we are not using the one language that has consistently showed us that we can break down barriers, that we can reach people? What I need to say to the planners of the world, the governments, the strategists is, "You have treated the arts as the cherry on the cake. It needs to be the yeast." Because, any future planning, if 2048 is when we want to get there, unless the arts are put with the scientists, with the economists, with all those who prepare for the future, badly, we're not going to get there. And unless this is actually internalized, it won't happen.
Vì thế, tại sao là nó, nếu chúng ta nghĩ tất cả chúng ta đều đồng ý rằng ta cần một thế giới tốt hơn, ta cần nhiều hơn một thế giới, tại sao ta lại không sử dụng một ngôn ngữ cái cho ta thấy chắc nịch rằng ta có thể phá vỡ mọi rào cản, ta có thể chạm tới mọi người? Điều tôi cần nói với những người lập kế hoạch của thế giới, các chính phủ, các chiến lược gia là, "Anh đã đối xử với nghệ thuật như với quả cherry trên cái bánh. Nó cần là men rượu cơ.'' Bởi lẽ, bất kỳ kế hoạch tương lai nào, nếu 2048 là lúc chúng ta muốn tới, trừ khi nghệ thuật song hành với các nhà khoa học, với các nhà kinh tế, với tất cả những ai chuẩn bị cho tương lai, một cách tồi tệ, chúng ta sẽ không đi tới đó. Và nếu không được tiếp thu, điều đó sẽ không xảy ra.
So, what is it that we require? What is it that we need? We need to break down our vision of what planners are, of what the correct way of a path is. And to say all these years of trying to make a better world, and we have failed. There are more people being raped. There are more wars. There are more people dying of simple things. So, something has got to give. And that is what I want. Can I have my last audio track please?
Vì thế, thứ ta yêu cầu là gì? Chúng ta cần gì? Chúng ta cần phá vỡ tầm nhìn của mình về những người lên kế hoạch, về đường lối đúng đắn của chặng đường đó. Và nói về những năm tháng nỗ lực khiến thế giới tốt đẹp hơn, chúng ta đã thất bại. Có nhiều người bị cưỡng bức hơn. Có nhiều chiến tranh hơn. Nhiều người chết bởi những thứ giản đơn. Vậy, điều gì đó phải được hy sinh. Và đó là điều tôi muốn. Có thể đưa tôi audio cuối của tôi được không?
Once there was a princess who whistled beautifully. (Whistling) Her father the king said, "Don't whistle." Her mother the queen said, "Hai, don't whistle." But the princess continued whistling. (Whistling)
Ngày xưa có một nàng công chúa huýt sáo rất hay. (Huýt sáo) Vua cha của cô nói, "Đừng huýt sáo nữa." Hoàng hậu mẹ của cô nói, "Hai, đừng huýt nữa." Nhưng công chúa tiếp tục huýt sáo. (Huýt sáo)
The years went by and the princess grew up into a beautiful young woman, who whistled even more beautifully. (Whistling) Her father the king said, "Who will marry a whistling princess?" Her mother the queen said, "Who will marry a whistling princess?"
Nhiều năm trôi qua và công chúa lớn lên. thành một cô gái xinh đẹp, tiếng huýt sáo cũng hay hơn. (Huýt sáo) Vua cha của cô nói, "Ai sẽ lấy một công chúa huýt sáo chứ?" Mẹ của cô nói, "Ai sẽ lấy một công chúa huýt sáo chứ?"
But the king had an idea. He announced a Swayamvara. He invited all the princes to come and defeat his daughter at whistling. "Whoever defeats my daughter shall have half my kingdom and her hand in marriage!" Soon the palace filled with princes whistling. (Whistling) Some whistled badly. Some whistled well. But nobody could defeat the princess.
Nhưng nhà vua có một ý tưởng. Ông đã thông báo một Swayamvara. Ông mời tất cả hoàng tử tới huýt sáo để đánh bại công chúa "Bất kỳ ai đánh bại con gái ta sẽ được một nửa vương quốc và được cưới công chúa!" Ngay lập tức cung điện tập trung rất nhiều hoàng tử huýt sáo. (Huýt sáo) Một vài người huýt sáo rất tệ. Một vài người huýt sáo giỏi. Nhưng không ai có thể đánh bại công chúa.
"Now what shall we do?" said the king. "Now what shall we do?" said the queen. But the princess said, "Father, Mother, don't worry. I have an idea. I am going to go to each of these young men and I am going to ask them if they defeated correctly. And if somebody answers, that shall be my wish."
"Bây giờ chúng ta nên làm gì?" nhà vua nói. "Bây giờ chúng ta nên làm gì?" hoàng hậu nói. Nhưng công chúa nói, "Cha, Mẹ, đừng lo lắng. Con có một ý tưởng. Con sẽ đến gặp mọi chàng trai trẻ và con sẽ hỏi họ nếu họ đánh bại một cách hợp lý. Và nếu ai đó trả lời, đó sẽ là ước muốn của tôi."
So she went up to each and said, "Do you accept that I have defeated you?" And they said, "Me? Defeated by a woman? No way, that's impossible! No no no no no! That's not possible." Till finally one prince said, "Princess, I accept, you have defeated me." "Uh-huh ..." she said. "Father, mother, this man shall be my wife." (Whistling)
Vậy là cô gái đi tới mỗi người và nói, "Ngươi có chấp nhận việc ta đánh bại ngươi không?" Và họ nói, "Tôi ư? Bị đánh bại bởii 1 cô gái sao? Không đời nào, điều đó là không thể! Không không không không không! Điều đó không thể." Cuối cùng cho đến khi 1 hoàng tử đã nói, "Công chúa, tôi chấp nhận, cô đã đánh bại tôi." "Uh-huh..." công chúa nói. "Bố, mẹ, người đàn ông này sẽ là vợ của con." (Huýt sáo)
Thank you. (Applause)
Cảm ơn. (Vỗ tay)