So today, I'm going to tell you about some people who didn't move out of their neighborhoods. The first one is happening right here in Chicago. Brenda Palms-Farber was hired to help ex-convicts reenter society and keep them from going back into prison. Currently, taxpayers spend about 60,000 dollars per year sending a person to jail. We know that two-thirds of them are going to go back. I find it interesting that, for every one dollar we spend, however, on early childhood education, like Head Start, we save 17 dollars on stuff like incarceration in the future. Or -- think about it -- that 60,000 dollars is more than what it costs to send one person to Harvard as well.
Hôm nay, tôi sẽ kể cho các bạn về một vài người những người không rời khỏi khu vực sống của mình. Người đầu tiên ngay tại Chicago này. Brenda Palms-Farver được thuê giúp đỡ những tù nhân hòa nhập với cuộc sống cộng đồng và giữ cho họ không tái phạm vào tù nữa. Hiện nay, những người nộp thuế phải chi khoảng 60,000 đô một năm cho một tù nhân. Như chúng ta đã biết thì 2/3 trong số họ sẽ ra tù và trở lại cuộc sống Tôi tìm ra một điều thú vị là, với mỗi đồng đô la chúng ta tiêu dùng, dù vào việc giáo dục từ khi còn bé tẹo như Head Start chẳng hạn chúng ta tiết kiệm 17$ vào nhưng việc vớ vẩn khác như việc bị bắt giam trong tương lai hay nghĩ theo hướng khác là với 60.000 đô là một khoản tiền nhiều hơn cả học phí để một học sinh học tại Harvard.
But Brenda, not being phased by stuff like that, took a look at her challenge and came up with a not-so-obvious solution: create a business that produces skin care products from honey. Okay, it might be obvious to some of you; it wasn't to me. It's the basis of growing a form of social innovation that has real potential. She hired seemingly unemployable men and women to care for the bees, harvest the honey and make value-added products that they marketed themselves, and that were later sold at Whole Foods. She combined employment experience and training with life skills they needed, like anger-management and teamwork, and also how to talk to future employers about how their experiences actually demonstrated the lessons that they had learned and their eagerness to learn more. Less than four percent of the folks that went through her program actually go back to jail. So these young men and women learned job-readiness and life skills through bee keeping and became productive citizens in the process. Talk about a sweet beginning.
Nhưng Brenda, lại không trải qua những giai đoạn vớ vẩn như vậy hãy nhìn qua những thử thách của cô ấy và đi tới với một giải pháp không thực sự rõ ràng đó là: mở công ty kinh doanh các sản phẩm chăm sóc da làm từ mật ong. Ổn thôi, nó có vẻ như rất rõ ràng với các quý vị, nhưng không phải với tôi. Đó là một dạng cơ bản của sự phát triển của một cải tiến mang tính xã hội thực sự có tiềm năng. Cô thuê những người đàn ông và phụ nữ có vẻ thất nghiệp để chăm sóc lũ ong và quay mật rồi chế biến sản phẩm và họ sẽ tự đem những sản phẩm này đi bán và sau cùng thì chúng cũng được bán tại Whole Foods. Cô đã kết hợp kinh nghiệm quản lý và đào tạo với những kỹ năng sống mà họ cần có như làm quản lý hoặc làm việc theo nhóm và cũng nói về tương lai của những nhân công tương lai về kinh nghiệm của họ thế nào chứng thực cụ thể từ những bài học mà họ đã được học và sự háo hức của họ để được học hỏi thêm. Dưới 4% những người tham gia chương trình của cô thực tế trở lại trại giam. Do vậy những người trẻ tuổi này đã học cách chuẩn bị làm việc và kỹ năng sống thông qua việc nuôi ong và trở thành công dân hữu ích trong quá trình này. Đó là một sự khởi đầu ngọt ngào.
Now, I'm going to take you to Los Angeles, and lots of people know that L.A. has its issues. But I'm going to talk about L.A.'s water issues right now. They have not enough water on most days and too much to handle when it rains. Currently, 20 percent of California's energy consumption is used to pump water into mostly Southern California. Their spending loads, loads, to channel that rainwater out into the ocean when it rains and floods as well. Now Andy Lipkis is working to help L.A. cut infrastructure costs associated with water management and urban heat island -- linking trees, people and technology to create a more livable city. All that green stuff actually naturally absorbs storm water, also helps cool our cities. Because, come to think about it, do you really want air-conditioning, or is it a cooler room that you want? How you get it shouldn't make that much of a difference.
Bây giờ, tôi sẽ đưa quý vị tới Los Angeles. Và rất nhiều người biết rằng LA có vấn đề của riêng nó. Mà tôi sẽ nói về vấn đề nước sạch của LA ngay bây giờ đây. Họ không có đủ nước cho hầu hết các ngày trong năm và rất nhiều nước được dự trữ khi trời mưa. Hiện tại, 20% năng lượng tiêu thụ tại California được sử dụng để bơm nước vào phần lớn phía nam California. Nước sử dụng của họ đổ ra kênh theo nước mưa ra đại dương khi trời mưa hay mùa lũ lụt. Hiện tại, Andy Lipkis đang làm việc để giúp LA cắt giảm chi phí cơ ở hạ tầng bằng việc kết nối các nhà quản lý nguồn nước và những cây nối đảo để giảm nhiệt đô thị -- kết nối con người, cây cối và công nghệ để tạo ra một thành phố tốt đẹp hơn. Tất cả các hoạt động "xanh" hấp thụ nước từ bão một cách tự nhiên, cũng như giúp thành phố trở nên mát hơn Bởi vì, nào chúng ta thử đặt ra một trường hợp bạn thực sự muốn một cái điều hòa, hay một căn phòng mát mẻ? Dù bạn chọn thế nào thì chúng cũng chẳng khác nhau là mấy
So a few years ago, L.A. County decided that they needed to spend 2.5 billion dollars to repair the city schools. And Andy and his team discovered that they were going to spend 200 million of those dollars on asphalt to surround the schools themselves. And by presenting a really strong economic case, they convinced the L.A. government that replacing that asphalt with trees and other greenery, that the schools themselves would save the system more on energy than they spend on horticultural infrastructure. So ultimately, 20 million square feet of asphalt was replaced or avoided, and electrical consumption for air-conditioning went down, while employment for people to maintain those grounds went up, resulting in a net-savings to the system, but also healthier students and schools system employees as well.
Do vậy, vài năm trước Chính quyền L.A quyết định rằng họ cần 2,5 tỷ đô la để nâng cấp các trường học trong thành phố Và Andy cùng với nhóm làm việc của anh đã khám phá ra rằng họ mới tiêu hết 200 triệu đô trong số đó vào việc giải nhựa xung quanh khu vực trường học Và bằng cách trính bày vấn đề kinh tế, họ đã thuyết phục chính quyền LA rằng việc thay thế những lớp nhựa đường bằng cây xanh và những thảm thực vật xanh khác sẽ giúp cho các trường học này tiết kệm được nhiều năng lượng hơn là họ dùng vào ngành công nghiệp làm việc. Và ước tính, 20 triệu m2 đường nhựa được thay thế hoặc bị bỏ qua và tổng tiêu thụ điện cho việc sử dụng điều hòa giảm xuống, trong khi đó việc làm cho những người bảo trì khu vực này tăng lên, dẫn tới một tiết kiệm dòng cho hệ thống, cũng như học sinh và nhân viên trường học khỏe mạnh hơn.
Now Judy Bonds is a coal miner's daughter. Her family has eight generations in a town called Whitesville, West Virginia. And if anyone should be clinging to the former glory of the coal mining history, and of the town, it should be Judy. But the way coal is mined right now is different from the deep mines that her father and her father's father would go down into and that employed essentially thousands and thousands of people. Now, two dozen men can tear down a mountain in several months, and only for about a few years' worth of coal. That kind of technology is called "mountaintop removal." It can make a mountain go from this to this in a few short months. Just imagine that the air surrounding these places -- it's filled with the residue of explosives and coal. When we visited, it gave some of the people we were with this strange little cough after being only there for just a few hours or so -- not just miners, but everybody.
Bây giờ là Judy Bonds con gái một công nhân mỏ Gia đình cô có tới 8 thế hệ sinh sống tại Whitesville, tây Virginia Và nếu ai đó rất đỗi tự hào về lịch sử của ngành khai thác than và của thành phố, thì đó hẳn phải là Judy. Nhưng cách thức khai thác than hiện nay đã rất khác từ việc khai thác những mỏ sâu hơn so với thời của cha cô và ông nội cô phải đi sâu xuống và rằng thuê hàng ngàn và hàng ngàn công nhân. Giờ đây, khoảng hai tá đàn ông có thể đào một quả núi trong vòng vài tháng, mà chỉ vẻn vẹn được mỏ than khai thác trong vòng vài năm. Đó chính là công nghệ khai thác có tên Dời đỉnh núi. Chúng sẽ chuyển ngọn núi này sang ngọn núi khác chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngủi Vậy hãy tưởng tưởng xem không khí xung quanh khu vực này -- chúng phủ đầy bụi và than Khi chúng tôi tới đó, chúng làm cho một số người trong chúng tôi bị ho mới chỉ sau có vài giờ ở đó không chỉ thợ mỏ mà ai cũng bị ho như vậy.
And Judy saw her landscape being destroyed and her water poisoned. And the coal companies just move on after the mountain was emptied, leaving even more unemployment in their wake. But she also saw the difference in potential wind energy on an intact mountain, and one that was reduced in elevation by over 2,000 feet. Three years of dirty energy with not many jobs, or centuries of clean energy with the potential for developing expertise and improvements in efficiency based on technical skills, and developing local knowledge about how to get the most out of that region's wind. She calculated the up-front cost and the payback over time, and it's a net-plus on so many levels for the local, national and global economy. It's a longer payback than mountaintop removal, but the wind energy actually pays back forever. Now mountaintop removal pays very little money to the locals, and it gives them a lot of misery. The water is turned into goo. Most people are still unemployed, leading to most of the same kinds of social problems that unemployed people in inner cities also experience -- drug and alcohol abuse, domestic abuse, teen pregnancy and poor heath, as well.
Và Judy nhận thấy những vẻ đẹp của quê hương cô đang bị phá hủy nguồn nước bị nhiễm độc. Và các công ty than chỉ chuyển đi sau khi ngọn núi đã được xóa sổ, bỏ đi ngay cả khi càng nhiều công nhân bị thất nghiệp. Nhưng cô cũng nhận ra sự khác biệt trong nguồn năng lượng gió tiềm năng mà không ảnh hưởng tới những quả núi, và một điều nữa là nó được giảm xuống trong việc nâng lên tới hơn 2.000 feet. 3 năm với nguồn năng lượng bẩn thỉu và cũng chẳng nhiều nhặn việc cho cam hay thế kỷ của nguồn năng lượng sạch với tiềm năng cho việc phát triển công việc và cải thiện hiệu quả làm việc trên nền tảng của kỹ năng công nghệ và sự phát triển kiến thức địa phương về việc làm sao để tận dụng hết nguồn gió tại khu vực. Cô tính toán những chi phí ban đầu và những khoản trả sau, và chúng chia cấp thành nhiều cấp độ lợi ích cho nền kinh tế địa phương, đất nước và toàn cầu. Điều này sẽ chi trả lâu hơn so với việc dời các ngọn núi nhưng nguồn năng lượng thực sự đem lại nguồn lợi mãi mãi. Hiện nay công việc dời núi trả lại rất ít tiền cho địa phương và chúng còn mang đến rất nhiều cảnh nghèo khổ. Nguồn nước thì trở nên nhớp nháp Phần lớn mọi nguời vẫn bị thất nghiệp, dẫn đến phần lớn các vấn nạn xã hội giống như những người thất nghiệp trong thành phố gặp phải -- nghiện rượu, ma túy, tệ nạn xã hội, trẻ em mang thai và bệnh tật.
Now Judy and I -- I have to say -- totally related to each other. Not quite an obvious alliance. I mean, literally, her hometown is called Whitesville, West Virginia. I mean, they are not -- they ain't competing for the birthplace of hip hop title or anything like that. But the back of my T-shirt, the one that she gave me, says, "Save the endangered hillbillies." So homegirls and hillbillies we got it together and totally understand that this is what it's all about. But just a few months ago, Judy was diagnosed with stage-three lung cancer. Yeah. And it has since moved to her bones and her brain. And I just find it so bizarre that she's suffering from the same thing that she tried so hard to protect people from. But her dream of Coal River Mountain Wind is her legacy. And she might not get to see that mountaintop. But rather than writing yet some kind of manifesto or something, she's leaving behind a business plan to make it happen. That's what my homegirl is doing. So I'm so proud of that.
Và bây giờ Judy và tôi -- tôi phải nói rằng -- thực sự có mối liên hệ với nhau. Hiện nay thực sự có một khối liên minh rất rõ ràng. Ý tôi là, theo nghĩa đen ấy, tên của thị trấn của cô ấy là Whitesville, Tây Virginia Nhưng chúng chẳng phải như vậy Những ngọn núi này không phù hợp với cái nôi của Hip Hop hay bất cứ những thứ tương tự như thế. Nhưng đằng sau áo phông của tôi đây này, chiếc áo mà cô ấy tặng tôi có dòng chữ: "Hãy cứu lấy những vùng núi đang bị nguy hiểm". Do vậy chúng tôi gặp những cô gái nhà quê và những người sống trên núi và hiểu rằng đây chính là những gì đang xảy ra. Nhưng mới chỉ vài tháng trước đây July được chuẩn đoán là đang ở giai đoạn thứ ba của căn bệnh ung thư phổi. Vâng, thế đấy! Và nó đã di căn tới xương và não của cô ấy. Và tôi chỉ chợt nhận ra nó thật kỳ lạ cô ấy bị tổn thương từ những nguyên nhân tương tự nhau rằng cô ấy cố gắng hết sức để bảo vệ mọi người. Nhưng giấc mơ của cô về chiếc quạt gió cho ngọn núi than bên sông này là gia tài của cô ấy. Và cô ấy sẽ không thể nhìn thấy những ngọn núi. Nhưng hơn là viết ra một số tuyên bố, cô đang bỏ lại phía sau một kế hoạch kinh doanh biến chúng thành sự thực. Đó chính là điều mà thị trấn của tôi đang làm. Và tôi tự hào về điều đó.
(Applause)
(Vỗ tay)
But these three people don't know each other, but they do have an awful lot in common. They're all problem solvers, and they're just some of the many examples that I really am privileged to see, meet and learn from in the examples of the work that I do now. I was really lucky to have them all featured on my Corporation for Public Radio radio show called ThePromisedLand.org. Now they're all very practical visionaries. They take a look at the demands that are out there -- beauty products, healthy schools, electricity -- and how the money's flowing to meet those demands. And when the cheapest solutions involve reducing the number of jobs, you're left with unemployed people, and those people aren't cheap. In fact, they make up some of what I call the most expensive citizens, and they include generationally impoverished, traumatized vets returning from the Middle East, people coming out of jail. And for the veterans in particular, the V.A. said there's a six-fold increase in mental health pharmaceuticals by vets since 2003. I think that number's probably going to go up. They're not the largest number of people, but they are some of the most expensive -- and in terms of the likelihood for domestic abuse, drug and alcohol abuse, poor performance by their kids in schools and also poor health as a result of stress. So these three guys all understand how to productively channel dollars through our local economies to meet existing market demands, reduce the social problems that we have now and prevent new problems in the future.
Nhưng ba con người này họ chẳng biết gì về nhau, nhưng họ lại có rất nhiều điểm chung. Họ đều là những người giải quyết vấn đề, và họ chỉ là một vài trong vô vàn các ví dụ mà tôi thực sự được nhìn thấy, gặp gỡ và học hỏi từ những việc họ làm. Tôi đã thực sự may mắn khi được gặp họ trong chương trình radio cộng tác với chương trình phát thanh quần chúng của tôi có tên là ThePromisedLand.org (miền đất hứa) Họ là những người có tầm nhìn xa trông rộng. Họ nhìn thấy những nhu cầu đang phát sinh như -- sản phẩm làm đẹp, trường học lành mạnh, năng lượng điện -- và cách thức mà nguồn tiền đổ vào để thỏa mãn những như cầu này. Và khi những giải pháp ít tốn kém nhất bao gồm cả việc giảm số lượng công việc, bạn sẽ bỏ lại với những người thất nghiệp nhưng những người đó không hề rẻ mạt. Thực tế, họ tạo ra và trở thành những người công dân đắt giá nhất, và họ cũng thuộc những lớp người bần cùng hóa, những cựu chiến binh bị thương trở về từ Trung Đông, những người ra tù. Và đối với những cựu chiến binh nói riêng V.A cho biết có sự gia tăng gấp 6 lần thuốc men liên quan đến các bệnh về tâm thần cho các cựu chiến binh từ năm 2003. Tôi nghĩ số lượng này còn tăng lên nữa. Họ không chiếm số lượng nhiều nhất, nhưng lại chiếm nhiều tiền thuốc nhất. Và những vấn đề như lạm dụng trong gia đình, nghiện ngập hay lạm dụng rượu chè những biểu hiện xấu bởi các trẻ em của họ trong trường học và cả tình trạng sức khỏe yếu kém là hậu quả của những ức chế thần kinh. Do vậy, 3 người này đều hiểu được làm sao để sử dụng đồng đô la hiệu quả thông qua nền kinh tế địa phương để đáp ứng được với nhu cầu của thị trường, giảm những vấn đề xã hội hiện hành và ngăn ngừa những vấn nạn mới trong tương lai.
And there are plenty of other examples like that. One problem: waste handling and unemployment. Even when we think or talk about recycling, lots of recyclable stuff ends up getting incinerated or in landfills and leaving many municipalities, diversion rates -- they leave much to be recycled. And where is this waste handled? Usually in poor communities. And we know that eco-industrial business, these kinds of business models -- there's a model in Europe called the eco-industrial park, where either the waste of one company is the raw material for another, or you use recycled materials to make goods that you can actually use and sell. We can create these local markets and incentives for recycled materials to be used as raw materials for manufacturing. And in my hometown, we actually tried to do one of these in the Bronx, but our mayor decided what he wanted to see was a jail on that same spot. Fortunately -- because we wanted to create hundreds of jobs -- but after many years, the city wanted to build a jail. They've since abandoned that project, thank goodness.
Và hiện nay có hàng ngàn những ví dụ như vậy Một vấn đề là: sự lãng phí và sự thất nghiệp. Kể cả khi chúng ta nghĩ và làm tái chế, có rất nhiều thứ tái chế cuối cùng bị tiêu hủy hoặc bị đổ ra bãi và để lại rất nhiều họ bỏ rất nhiều những thứ được tái chế. Và nơi nào thực sự lãng phí? Thường là những cộng đồng nghèo khó. Và chúng ta biết rằng, ngành công nghiệp sinh thái, như các loại mô hình mà tôi chỉ trên -- có một mô hình mà ở châu Âu người ta gọi là ngành công nghiệp công việc sinh thái nơi mà bạn sử dụng nguyên liệu từ chất thải của công ty khác, hay bạn có thể sử dụng các nguồn nguyên liệu tái chế để sản xuất sản phẩm mà bạn có thể sử dụng hoặc bán. Chúng ta có thể tạo ra một thị trường địa phương và khuyến khích sử dụng nguyên liệu tái chế như nguyên liệu thô để sử dụng trong sản xuất. Và tại thị trấn quê hương tôi, chúng tôi thực sự cố gắng tạo ra một dạng kinh doanh như vậy tại Bronx. nhưng ngài thị trưởng đã quyết định cái mà ông ấy muốn thấy là một trại giam ngay tại nơi đó. May mắn thay, bởi vì chúng tôi muốn tạo ra hàng trăm công việc sau nhiều năm thành phố muốn xây dựng một nhà tù tạ ơn Chúa, họ đã từ bỏ.
Another problem: unhealthy food systems and unemployment. Working-class and poor urban Americans are not benefiting economically from our current food system. It relies too much on transportation, chemical fertilization, big use of water and also refrigeration. Mega agricultural operations often are responsible for poisoning our waterways and our land, and it produces this incredibly unhealthy product that costs us billions in healthcare and lost productivity. And so we know "urban ag" is a big buzz topic this time of the year, but it's mostly gardening, which has some value in community building -- lots of it -- but it's not in terms of creating jobs or for food production. The numbers just aren't there. Part of my work now is really laying the groundwork to integrate urban ag and rural food systems to hasten the demise of the 3,000-mile salad by creating a national brand of urban-grown produce in every city, that uses regional growing power and augments it with indoor growing facilities, owned and operated by small growers, where now there are only consumers. This can support seasonal farmers around metro areas who are losing out because they really can't meet the year-round demand for produce. It's not a competition with rural farm; it's actually reinforcements. It allies in a really positive and economically viable food system.
Một vấn đề khác là: hệ thống thực phẩm không lành mạnh và nạn thất nghiệp. Tầng lớp công nhân và những người Mỹ nghèo ở thành thị chẳng được hưởng lợi gì từ hệ thống thực phẩm hiện tại của chúng ta. Chúng dựa quá nhiều vào vận chuyển, phân bón hóa học, sử dụng quá nhiều nước và cả bảo quản. Hoạt động nông nghiệp rộng lớn thường phải chịu trách nhiệm về việc làm ô nhiễm nguồn nước, đất đai và sản xuất ra các thực phẩm không tốt cho sức khỏe và chúng chiếm của chúng ta hàng tỷ đô cho các dịch vụ chăm sóc sức khỏe và giảm hiệu quả làm việc. Và chúng ta biết rằng ngành nông nghiệp ở các thành phố đang là chủ đề lớn trong thời gian gần đây, nhưng chủ yếu là việc làm vườn, mà đem đến một số giá trị cho việc xây dựng cộng đồng, nhưng nó không mang lại công ăn việc làm hay sản xuất thực phẩm. Con số thống kê hiện nay chưa có. Một phần công việc của tôi bây giờ đang đặt nền móng cho việc tích hợp nền nông nghiệp thành phố với hệ thống thực phẩm ở nông thôn sẽ không còn việc phải có một món salad mà sản xuất cách đó 3000 dặm bằng việc tạo ra một thương hiệu quốc gia về những sản phẩm được trồng ngay tại thành phố mà ở mọi thành phố, việc sử dụng điện ngày càng tăng các tiện nghi trong nhà càng tăng, sở hữu và điều hành bởi những người trồng cây nhỏ lẻ mà họ chính là những khách hàng. Điều này có thể hỗ trợ cho các nông dân theo mùa xung quanh các khu vực tàu điện ngầm những người bị loại ra vì không thể đáp ứng được nhu cầu cả năm cho sản xuất. Nó không phải là một sự cạnh tranh, mà với những nông trại ở nông thôn nó thực sự là một sự tiếp viện. Nó kết hợp với hệ thống thực phẩm tích cực và khả thi về kinh tế.
The goal is to meet the cities' institutional demands for hospitals, senior centers, schools, daycare centers, and produce a network of regional jobs, as well. This is smart infrastructure. And how we manage our built environment affects the health and well-being of people every single day. Our municipalities, rural and urban, play the operational course of infrastructure -- things like waste disposal, energy demand, as well as social costs of unemployment, drop-out rates, incarceration rates and the impacts of various public health costs. Smart infrastructure can provide cost-saving ways for municipalities to handle both infrastructure and social needs. And we want to shift the systems that open the doors for people who were formerly tax burdens to become part of the tax base. And imagine a national business model that creates local jobs and smart infrastructure to improve local economic stability. So I'm hoping you can see a little theme here.
Mục tiêu là nhằm đáp ứng nhu cầu trong thành phố như bệnh viên, các trung tâm cao cấp, trường học, trung tâm chăm sóc ban ngày và tạo ra một mạng lưới công việc cho khu vực. Đây quả là một hệ thống cơ sở hạ tầng thông minh. Và cách chúng ta quản lý việc xây dựng những tác động tới môi truờng ảnh hưởng tới sức khỏe cũng như chất lượng cuộc sống của mọi người hàng ngày. Thành phố, nông thôn của chúng ta, sử dụng hệ thống cơ sở hạ tầng như -- xử lý chất thải, nhu cầu sử dụng năng lượng cũng như chi phí xã hội cho những người thất nghiệp, sự giảm sút tỷ giá, tỷ lệ giam giữa và những tác động của hàng loạt chi phí sức khỏe cộng đồng. Một hệ thống cơ sở hạ tầng thông minh sẽ mang đến một cách thức tiết kiệm chi phí để đáp ứng nhu cầu cơ sở hạ tầng và xã hội. Và chúng ta muốn chuyển đổi các hệ thống mở cửa tới tận cửa nhà của những người trước kia đang gánh nặng thuế để trở thành một phần của cơ sở thuế. Và tưởng tượng một mô hình kinh doanh quốc gia mà tạo ra công ăn việc làm cho địa phương và cơ sở hạ tầng thông minh để cải thiện nền kinh tế địa phương phát triển ổn định. Vậy tôi hy vọng rằng các bạn nắm được 1 ít tại đây.
These examples indicate a trend. I haven't created it, and it's not happening by accident. I'm noticing that it's happening all over the country, and the good news is that it's growing. And we all need to be invested in it. It is an essential pillar to this country's recovery. And I call it "hometown security." The recession has us reeling and fearful, and there's something in the air these days that is also very empowering. It's a realization that we are the key to our own recovery. Now is the time for us to act in our own communities where we think local and we act local. And when we do that, our neighbors -- be they next-door, or in the next state, or in the next country -- will be just fine. The sum of the local is the global. Hometown security means rebuilding our natural defenses, putting people to work, restoring our natural systems. Hometown security means creating wealth here at home, instead of destroying it overseas. Tackling social and environmental problems at the same time with the same solution yields great cost savings, wealth generation and national security. Many great and inspiring solutions have been generated across America. The challenge for us now is to identify and support countless more.
Những ví dụ này chỉ ra một xu hướng. Tôi không tạo ra nó, và nó không tự nhiên diễn ra. Tôi nhận thấy rằng nó đang diễn ra khắp cả nước, và tin tốt lành là nó đang tiến triển. Và tất cả chúng ta cần đầu tư vào chúng. Đó chính là cái trụ quan trọng cho sự hồi phục của đất nước. Và tôi gọi nó là bảo vệ quê hương mình. Suy thoái kinh tế đã làm cho chúng ta quay cuồng và sợ hãi và có vài thứ vẫn đang bay lửng lơ trong không trung những ngày này mà thực sự có sức mạnh. Nó rất thực tế rằng chúng ta là chìa khóa cho chính sự phục hồi của chúng ta. Bây giờ là thời điểm để chúng ta hành động cho cộng đồng mình nơi chúng ta nghĩ về quê hương và chúng ta hành động tại quê hương. Và khi chúng ta bắt đầu, những hàng xóm của chúng ta những người ngay sát vách hay ngay bang gần kề hay ở một nước láng giềng nào đó sẽ được hưởng sự tốt đẹp. Kết quả tại địa phương nhưng chính là toàn cầu. Bảo vệ quê hương có nghĩa là tái thiết lại hàng rào tự nhiên của chúng ta, đưa mọi nguời làm việc, cải thiện lại hệ thống tự nhiên của chúng ta. Bảo vệ quê hương có nghĩa là chúng ta tạo dựng sự thịnh vượng ngay tại quê nhà của mình, thay vì phá hủy chúng ở nước ngoài, Giải quyết các vấn đề về môi trường và xã hội tại cùng một thời điểm với cùng một giải pháp dẫn tới sự tiết kiệm hết sức, một thế hệ giàu có và an ninh quốc gia. Có rất nhiều những giải pháp tâm huyết và tuyệt vời đã được tạo ra khắp nước Mỹ. Thách thức của chúng ta bây giờ là xác định và hỗ trợ nhiều hơn.
Now, hometown security is about taking care of your own, but it's not like the old saying, "charity begins at home." I recently read a book called "Love Leadership" by John Hope Bryant. And it's about leading in a world that really does seem to be operating on the basis of fear. And reading that book made me reexamine that theory because I need to explain what I mean by that. See, my dad was a great, great man in many ways. He grew up in the segregated South, escaped lynching and all that during some really hard times, and he provided a really stable home for me and my siblings and a whole bunch of other people that fell on hard times. But, like all of us, he had some problems. (Laughter) And his was gambling, compulsively. To him that phrase, "Charity begins at home," meant that my payday -- or someone else's -- would just happen to coincide with his lucky day. So you need to help him out. And sometimes I would loan him money from my after-school or summer jobs, and he always had the great intention of paying me back with interest, of course, after he hit it big. And he did sometimes, believe it or not, at a racetrack in Los Angeles -- one reason to love L.A. -- back in the 1940s. He made 15,000 dollars cash and bought the house that I grew up in. So I'm not that unhappy about that. But listen, I did feel obligated to him, and I grew up -- then I grew up. And I'm a grown woman now, and I have learned a few things along the way.
Hiện nay, chương trình Bảo vệ quê hương đang quan tâm tới chính bản thân bạn mà không phải như câu nói xưa cũ là từ thiện bắt đầu từ nhà mình. Gần đây tôi có đọc cuốn sách tên "Love Leadership" của Hope Bryant. Nó nói về việc dẫn dắt một thế giới mà dường như được thực hiện trên cơ sở của sự sợ hãi. Và khi đọc cuốn sách đó tôi kiểm tra lại lý thuyết bởi tôi muốn cắt nghĩa cái mà tôi muốn ám chỉ tới. Như, cha tôi một người đàn ông tuyệt vời. Ông lớn lên tại khu vực phân biệt chủng tộc miền Nam, trốn thoát khỏi sự treo cổ và tất cả những khó khăn trong thời kỳ đó, và ông mang tới một mái ấm thực sự yên bình cho chúng tôi cũng như hàng loạt người khác rơi vào thời điểm khốn khó. Nhưng cũng giống như tất cả chúng ta, ông gặp một số vấn đề. (Cười lớn) Ông từng chơi cờ bạc, một cách bắt buộc. Với ông, câu nói "Từ thiện bắt đầu tại nhà" nghĩa là đó là ngày được trả lương của tôi hoặc của bất kỳ ai sẽ xảy ra đúng vào ngày may mắn của ông. Do đó bạn cần giúp ông vượt qua. Và thỉnh thoảng tôi cho ông vay tiền từ công việc hè hay sau giờ học, và ông thường có dự định sẽ trả lại tôi tiền cùng cả lãi, tất nhiên, sau khi ông trúng lớn. Và thỉnh thoảng ông trúng lớn, tại một đường đua ở Los Angeles -- -- một trong những lý do để yêu thành phố này -- vào những năm 1940. Ông đã kiếm đuợc 15.000 đô la và mua ngôi nhà mà tôi đã lớn lên tại đó. Do đó tôi không thể không hạnh phúc về nó. Nhưng nghe này, tôi cảm thấy có nghĩa vụ với ông và tôi lớn lên, rồi trưởng thành. Và trở thành người phụ nữ như bây giờ. Và tôi học được vài điều từ những ngày tháng đó.
To me, charity often is just about giving, because you're supposed to, or because it's what you've always done, or it's about giving until it hurts. I'm about providing the means to build something that will grow and intensify its original investment and not just require greater giving next year -- I'm not trying to feed the habit. I spent some years watching how good intentions for community empowerment, that were supposed to be there to support the community and empower it, actually left people in the same, if not worse, position that they were in before. And over the past 20 years, we've spent record amounts of philanthropic dollars on social problems, yet educational outcomes, malnutrition, incarceration, obesity, diabetes, income disparity, they've all gone up with some exceptions -- in particular, infant mortality among people in poverty -- but it's a great world that we're bringing them into as well.
Với tôi, từ thiện thường là những gì cho đi bởi vì bạn phải làm hoặc bởi vì đó là điều bạn thường xuyên làm hoặc nó là cho đi đến khi cảm thấy đau đớn. Và tôi sẽ cung cấp để xây dựng một vài thứ mà sẽ phát triển và tăng cường đầu tư ban đầu vào nó và không chỉ là cần thiết bỏ ra nhiều hơn vào năm tới -- tôi không cố gắng biết nó thành thói quen. Tôi đã dành vài năm quan sát xem những dự định này tốt như thế nào tới cộng đồng, mà cần thiết để hỗ trợ cho cộng đồng và tạo ra sức mạnh, nhưng thực sự không giúp cho hoàn cảnh mọi người, hoặc thậm chí là làm xấu đi. Và trong 20 năm qua, chúng tôi đã bỏ ra số tiền kỷ lục để làm từ thiện vào việc giải quyết các vấn nạn xã hội, như thành quả giáo dục, suy dinh dưỡng, bắt bớ, béo phì, tiểu đường, chênh lệch về thu nhập, tất cả đều được giải quyết ngoại trừ một số thứ, mà đặc biệt là tử suất của trẻ sơ sinh trong người nghèo -- nhưng đó là một thế giới tuyệt vời mà chúng tôi đã mang tới cho họ.
And I know a little bit about these issues, because, for many years, I spent a long time in the non-profit industrial complex, and I'm a recovering executive director, two years clean. (Laughter) But during that time, I realized that it was about projects and developing them on the local level that really was going to do the right thing for our communities. But I really did struggle for financial support. The greater our success, the less money came in from foundations. And I tell you, being on the TED stage and winning a MacArthur in the same exact year gave everyone the impression that I had arrived. And by the time I'd moved on, I was actually covering a third of my agency's budget deficit with speaking fees. And I think because early on, frankly, my programs were just a little bit ahead of their time. But since then, the park that was just a dump and was featured at a TED2006 Talk became this little thing. But I did in fact get married in it. Over here. There goes my dog who led me to the park in my wedding. The South Bronx Greenway was also just a drawing on the stage back in 2006. Since then, we got about 50 million dollars in stimulus package money to come and get here. And we love this, because I love construction now, because we're watching these things actually happen.
Và tôi biết một tý về những vấn đề này, bởi vì trong nhiều năm, tôi đã dành thời gian trong một tổ chức phi lợi nhuận. Và tôi là một giám đốc điều hành phục hồi trong vòng 2 năm. (Cười) Nhưng trong khoảng thời gian đó, tôi nhận ra rằng đó là những dự án phát triển theo hướng địa phương mà thực sự sẽ làm những điều tốt cho cộng đồng của chúng ta. Nhưng tôi cũng thực sự đấu tranh cho việc được hỗ trợ tài chính. Thành công càng lớn, thì càng ít tiền phải bỏ ra từ quỹ. Và tôi xin nói với các quý vị, việc đứng trên hội trường TED và thắng lợi giải MacArthur trong cùng một năm mang đến cho tất cả mọi người rằng tôi đã đến. Và thời điểm tôi chuyển tới tôi đã thực sự trả 1/3 thâm hụt ngân sách của cơ quan bằng lệ phí được diễn thuyết. Thẳng thắn mà nói, tôi nghĩ rằng chương trình của tôi đi trước một chút so với họ. Nhưng sau đó, cái công viên khi đó chỉ là một bãi rác và được giới thiệu tại buổi nói chuyện của TED2006 đã trở thành thứ này. Nhưng thực tế tôi đã tổ chức đám cưới ở đây. Ngay tại đó. Theo chân chú chó mà đã dẫn tôi tới công viên trong ngày cưới của tôi. Đường Nam Bronx màu xanh mà cũng chỉ là một bản vẽ trong năm 2006. Sau đó, chúng tôi đã có khoảng 50 triệu đô trong gói kích thích kinh tế để tới đây. Và chúng tôi thích nơi này, bởi vì tôi thích cấu trúc hiện nay, bởi vì chúng tôi đã quan sát những việc này thực sự đã diễn ra.
So I want everyone to understand the critical importance of shifting charity into enterprise. I started my firm to help communities across the country realize their own potential to improve everything about the quality of life for their people. Hometown security is next on my to-do list. What we need are people who see the value in investing in these types of local enterprises, who will partner with folks like me to identify the growth trends and climate adaptation as well as understand the growing social costs of business as usual. We need to work together to embrace and repair our land, repair our power systems and repair ourselves. It's time to stop building the shopping malls, the prisons, the stadiums and other tributes to all of our collective failures. It is time that we start building living monuments to hope and possibility.
Do vậy tôi muốn mọi người hiểu rằng vấn đề quan trọng cốt lõi của việc chuyển đổi từ từ thiện sang doanh nghiệp. Tôi bắt đầu doanh nghiệp của mình để giúp đỡ cộng đồng trên khắp đất nước nhận ra những cơ hội của chính họ mà cải thiện mọi thứ để chúng ta có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Chương trình bảo vệ quê hương đang bắt đầu sang một bước mới trong kế hoạch của tôi. Điều mà chúng tôi cần là mọi người nhìn thấy giá trị trong việc đầu tư vào những loại hình doanh nghiệp địa phương, những người sẽ là đối tác của những người như tôi để xác định sự phát triển của các xu hướng và sự thích nghi với khí hậu cũng như những hiểu biết về sự tăng trưởng của những chi phí xã hội của việc kinh doanh bình thường. Chúng ta cần cùng nhau làm việc để cải thiện đất đai của chúng ta, sửa chữa hệ thống điện và cải thiện chính chúng ta. Đã đến lúc phải dừng các hoạt động xây dựng các trung tâm thương mại, nhà tù, sân vận động và các những thứ khác đã tạo nên sự thất bại chung của chúng ta. Đã đến lúc chúng ta phải bắt đầu xây dựng tượng đài sống của hy vọng và tiềm năng.
Thank you very much.
Cảm ơn quý vị rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)