Last year when I was here, I was speaking to you about a swim which I did across the North Pole. And while that swim took place three years ago, I can remember it as if it was yesterday. I remember standing on the edge of the ice, about to dive into the water, and thinking to myself, I have never ever seen any place on this earth which is just so frightening. The water is completely black. The water is minus 1.7 degrees centigrade, or 29 degrees Fahrenheit. It's flipping freezing in that water. And then a thought came across my mind: if things go pear-shaped on this swim, how long will it take for my frozen body to sink the four and a half kilometers to the bottom of the ocean? And then I said to myself, I've just got to get this thought out of my mind as quickly as possible. And the only way I can dive into that freezing cold water and swim a kilometer is by listening to my iPod and really revving myself up, listening to everything from beautiful opera all the way across to Puff Daddy, and then committing myself a hundred percent -- there is nothing more powerful than the made-up mind -- and then walking up to the edge of the ice and just diving into the water.
Năm ngoái tôi đã ở đây và nói về chuyến đi bơi xuyên suốt Bắc Cực của mình. Và dù là chuyến đi đã 3 năm về trước, Nhưng nhớ lại như thể chỉ mới ngày hôm qua. Tôi còn nhớ mình đứng trên rìa của 1 tảng băng, chuẩn bị lặn xuống nước, và nghĩ rằng tôi chưa từng thấy nơi nào trên trái đất mà đáng sợ như vậy. Nước thì đen hoàn toàn và chỉ có âm 1.7 độ C, 29 độ F. Nước lạnh cóng ở dưới đó. Và tội chợt nghĩ ra rằng: Nếu có gì không may xảy ra ở chuyến đi này, thì sẽ mất bao lâu để cơ thể bị đông cứng của tôi chìm hẳn xuống dưới đáy sâu 4.5 kilô mét. Và rồi tôi dặn mình, tôi phải từ bỏ cái ý nghĩ này ngay lập tức. Và cách duy nhất để lặn xuống cái hồ lạnh cóng này và bơi 1 kilômét là tôi nghe iPod để làm cho mình thấy thật sự tỉnh táo, tôi nghe những bản opera cho tới nhạc của Puff Daddy, và dồn tâm trí vào việc đó 100% -- không có gì mạnh mẽ hơn một tinh thần đã được chuẩn bị sẵn sàng -- và sau đó tôi đi tới cái rìa của tảng băng và nhảy xuống nước.
And that swim took me 18 minutes and 50 seconds, and it felt like 18 days. And I remember getting out of the water and my hands feeling so painful and looking down at my fingers, and my fingers were literally the size of sausages because -- you know, we're made partially of water -- when water freezes it expands, and so the cells in my fingers had frozen and expanded and burst. And the most immediate thought when I came out of that water was the following: I'm never, ever going to do another cold water swim in my life again.
và tôi bơi hết 18 phút và 50 giây, mà tôi cứ cảm giác như là 18 ngày. Và tôi còn nhớ khi lên bờ đôi tay tôi rất đau và nhìn vào mấy ngón tay, nó giống y như là mấy cái xúc xích bởi vì -- bạn biết đấy, 1 phần cơ thể của chúng ta là từ nước -- khi nước bị làm lạnh, nó nở ra, và những tế bào trên mấy ngón tay tôi bị đông cứng và nở ra rồi nổ tung. Và sau khi lên bờ tôi nghĩ ngay lập tức là: tôi sẽ không bao giờ bơi ở những nơi lạnh giá như vậy nữa.
Anyway, last year, I heard about the Himalayas and the melting of the -- (Laughter) and the melting of the glaciers because of climate change. I heard about this lake, Lake Imja. This lake has been formed in the last couple of years because of the melting of the glacier. The glacier's gone all the way up the mountain and left in its place this big lake. And I firmly believe that what we're seeing in the Himalayas is the next great, big battleground on this earth. Nearly two billion people -- so one in three people on this earth -- rely on the water from the Himalayas. And with a population increasing as quickly as it is, and with the water supply from these glaciers -- because of climate change -- decreasing so much, I think we have a real risk of instability. North, you've got China; south, you've India, Pakistan, Bangladesh, all these countries.
Vậy mà, năm ngoái, tôi có nghe nói về Himalayas và sự tan chảy của những sông băng trên đó nguyên nhân do khí hậu thay đổi. Tôi có nghe nói về hồ Imja này. Hồ này được hình thành từ vài năm gần đây do sự tan băng. Những sông băng thì còn trên cao nhưng nó để lại 1 cái hồ lớn như vậy đây. Và tôi rất tin tưởng rằng cái chúng ta thấy tại Himalayas này là 1 vấn đề lớn cần được tranh luận. trên toàn thế giới. Gần 2 tỷ người -- vậy là trong 3 người trên trái đất, thì có 1 người cần tới nguồn nước từ Himalayas. Với dân số tăng nhanh như ngày nay, với nguồn nước từ những sông băng này đây-- do sự thay đổi khí hậu -- mà bị giảm đi đáng kể, Tôi nghĩ sẽ dẫn tới sự thiếu ổn định. Phía bắc là Trung Quốc; phía nam là Ấn độ, Pakistan, Bangladesh, những nước này đây.
And so I decided to walk up to Mt. Everest, the highest mountain on this earth, and go and do a symbolic swim underneath the summit of Mt. Everest. Now, I don't know if any of you have had the opportunity to go to Mt. Everest, but it's quite an ordeal getting up there. 28 great, big, powerful yaks carrying all the equipment up onto this mountain -- I don't just have my Speedo, but there's a big film crew who then send all the images around the world. The other thing which was so challenging about this swim is not just the altitude. I wanted to do the swim at 5,300 meters above sea level. So it's right up in the heavens. It's very, very difficult to breath. You get altitude sickness. I feels like you've got a man standing behind you with a hammer just hitting your head all the time.
Và tôi quyết định đi lên đỉnh Everest, ngọn núi cao nhất thế giới, là làm 1 cuộc ngay dưới đỉnh Everest. Tôi không biết là có ai trong số các bạn có dịp lên đỉnh Everest chưa, nhưng nó đúng là 1 thử thách. 28 còn bò Tây Tạng to bự mang vác tất cả những trang thiết bị lên trên đó -- Tôi không phải chỉ có cái quần Speedo. Mà còn có 1 đội quay phim sẽ gửi những hình ảnh đó đi khắp thế giới. Và có nhiều thử thách khác không chỉ riêng độ cao. Tôi muốn bơi ở 5.300 mét trên mực nước biển. Ngay giữa bầu trời như vậy. Rất là khó để hít thở. Bạn sẽ bị những triệu chứng khi ở trên cao. Giống như là có 1 người đàn ông cầm búa nện ngay vào đầu bạn suốt chặng đường.
That's not the worst part of it. The worst part was this year was the year where they decided to do a big cleanup operation on Mt. Everest. Many, many people have died on Mt. Everest, and this was the year they decided to go and recover all the bodies of the mountaineers and then bring them down the mountain. And when you're walking up the mountain to attempt to do something which no human has ever done before, and, in fact, no fish -- there are no fish up there swimming at 5,300 meters -- When you're trying to do that, and then the bodies are coming past you, it humbles you, and you also realize very, very clearly that nature is so much more powerful than we are.
Đó cũng không phải là điều tệ hại nhất. Điều tệ hại nhất là năm nay là năm mà nhiều người quyết định là sẽ dọn dẹp sạch sẽ đỉnh Everest. Có rất nhiều người đã tử nạn ngay tại đỉnh Everest này, và đây là năm mà họ quyết định sẽ thu gom tất cả các xác chết của những người leo núi và mang họ xuống. Và khi bạn đi lên đỉnh núi đó dự định sẽ làm chuyện mà chưa ai từng làm, và có 1 điều là không có cá ở trên độ cao 5.300 mét ấy. Khi bạn đang cố làm được điều đó, thì những cái xác lại hiện lên, làm bạn chùn bước, và bạn cũng nhận ra 1 điều rõ ràng là thiên nhiên lớn mạnh hơn chúng ta rất nhiều.
And we walked up this pathway, all the way up. And to the right hand side of us was this great Khumbu Glacier. And all the way along the glacier we saw these big pools of melting ice. And then we got up to this small lake underneath the summit of Mt. Everest, and I prepared myself the same way as I've always prepared myself, for this swim which was going to be so very difficult. I put on my iPod, I listened to some music, I got myself as aggressive as possible -- but controlled aggression -- and then I hurled myself into that water.
Và chúng tôi đi theo con đường này, thẳng lên trên đó. và ngay bên tay phải của chúng ta đây là Khumbu Glacier rộng lớn. Và đi dọc hết sông băng này, chúng tôi thấy những hồ băng tan lớn. Và sau đó chúng tôi đi tới cái hồ nhỏ này bên dưới đỉnh Everest, và tôi tự chuẩn bị cho mình, cũng như tôi vẫn hay tự chuẩn bị, để bơi ở nơi hết sức khó khăn này. Tôi mở iPod, nghe nhạc, tôi tự làm cho mình phấn khích nhất có thể nhưng có kiềm chế -- và rồi lao mình nhảy xuống nước.
I swam as quickly as I could for the first hundred meters, and then I realized very, very quickly, I had a huge problem on my hands. I could barely breathe. I was gasping for air. I then began to choke, and then it quickly led to me vomiting in the water. And it all happened so quickly: I then -- I don't know how it happened -- but I went underwater. And luckily, the water was quite shallow, and I was able to push myself off the bottom of the lake and get up and then take another gasp of air. And then I said, carry on. Carry on. Carry on. I carried on for another five or six strokes, and then I had nothing in my body, and I went down to the bottom of the lake. And I don't where I got it from, but I was able to somehow pull myself up and as quickly as possible get to the side of the lake. I've heard it said that drowning is the most peaceful death that you can have. I have never, ever heard such utter bollocks. (Laughter) It is the most frightening and panicky feeling that you can have.
Tôi bơi nhanh nhất có thể trong 100 mét đầu tiên, và ngay lập tức tôi nhận ra là tôi có vấn đề với đôi tay mình. Tôi thấy khó thở. Tôi cứ hổn hển. Tôi bắt đầu bị nghẹn, và rồi tôi nôn ra ngay đó. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh Tôi không biết nó xảy ra như thế nào và sau đó tôi chìm xuống dưới. May mắn là nước khá cạn, và tôi có thể chạm đáy để bật lên lấy hơi 1 lần nữa. Rồi tôi nói: tiếp tục nào, tiếp tục nào. Tôi tiếp tục bơi thêm được 5-6 lần nữa, Và tôi thấy cơ thể lã đi, và chìm xuống đáy hồ. Và tôi không biết làm sao mà tôi có thể kéo mình vào tới bờ hồ. Và tôi nghe nói, chết đuối là cái chết êm ả nhất. Tôi chưa bao giờ nghe cái gì ngược đời như vậy. (Tiếng cười) Chết đuối thật kinh khủng và kèm theo nhiều cảm giác hoang mang sợ hãi.
I got myself to the side of the lake. My crew grabbed me, and then we walked as quickly as we could down -- over the rubble -- down to our camp. And there, we sat down, and we did a debrief about what had gone wrong there on Mt. Everest. And my team just gave it to me straight. They said, Lewis, you need to have a radical tactical shift if you want to do this swim. Every single thing which you have learned in the past 23 years of swimming, you must forget. Every single thing which you learned when you were serving in the British army, about speed and aggression, you put that to one side. We want you to walk up the hill in another two days' time. Take some time to rest and think about things. We want you to walk up the mountain in two days' time, and instead of swimming fast, swim as slowly as possible. Instead of swimming crawl, swim breaststroke. And remember, never ever swim with aggression. This is the time to swim with real humility.
Tôi tới bờ hồ. Và đồng đội kéo tôi lên, và chúng tôi mau chóng rời khỏi chỗ đó để đến trại của mình. Tại đó chúng tôi ngồi lại, và tự hỏi xem chúng tôi đã làm gì sai ở trên đó. Và đồng đội đã chỉ rõ điều đó cho tôi. Họ nói, Lewis, anh cần có sự thay đổi chiến lược căn bản nếu anh muốn bơi ở đây. Bất cứ gì anh đã học tập được trong 23 năm kinh nghiệm bơi lội, anh phải quên hết đi. Những gì anh đã học được khi còn phục vụ trong quân đội Anh, về tốc độ, sự mạnh mẽ, để chúng sang 1 bên. Chúng tôi muốn anh trở lên đó trong thời gian 2 ngày. Dùng thời gian đó để nghỉ ngơi và suy nghĩ. Chúng tôi muốn anh lên đó trong 2 ngày và thay vì bơi nhanh, hãy bơi thật chậm. thay vì bơi sải anh hãy bơi ếch. Và nhớ đừng bơi mạnh quá. Đây là lúc để bơi với sự khiêm nhường.
And so we walked back up to the mountain two days later. And I stood there on the edge of the lake, and I looked up at Mt. Everest -- and she is one of the most beautiful mountains on the earth -- and I said to myself, just do this slowly. And I swam across the lake. And I can't begin to tell you how good I felt when I came to the other side.
2 ngày sau chúng tôi trở lên đó. Tôi lại đứng đó ở bờ hồ, và nhìn lên đỉnh Everest -- Đó là một trong những ngọn núi đẹp nhất thế giới -- và tôi tự dặn mình là phải bơi chậm. Và tôi đã bơi qua cái hồ. Và tôi không thể diễn tả cảm xúc vui sướng của mình như thế nào khi tôi đến được bờ bên kia.
But I learned two very, very important lessons there on Mt. Everest, and I thank my team of Sherpas who taught me this. The first one is that just because something has worked in the past so well, doesn't mean it's going to work in the future. And similarly, now, before I do anything, I ask myself what type of mindset do I require to successfully complete a task. And taking that into the world of climate change -- which is, frankly, the Mt. Everest of all problems -- just because we've lived the way we have lived for so long, just because we have consumed the way we have for so long and populated the earth the way we have for so long, doesn't mean that we can carry on the way we are carrying on. The warning signs are all there. When I was born, the world's population was 3.5 billion people. We're now 6.8 billion people, and we're expected to be 9 billion people by 2050.
Nhưng tôi đã học được 2 điều cực kỳ quan trọng ở đây. Và tôi muốn cám ơn những người đồng đội Sherpas đã dạy tôi điều đó. Điều đầu tiên là những gì đã diễn ra tốt đẹp trong quá khứ, không có nghĩa là nó sẽ tiếp tục như vậy trong tương lai. Và tương tự vậy, bây giờ trước khi tôi làm điều gì, tôi tự hỏi xem tôi cần phải chuẩn bị tinh thần những gì để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Và áp dụng nó vào vấn đề thay đổi khí hậu, và thật sự nó cũng là vấn đề ở trên Everest này đây -- chỉ vì chúng ta đã sống đã sử dụng đã xây dựng trái đất theo cách từ xưa tới nay, không có nghĩa là chúng ta có thể tiếp tục đi theo con đường đó nữa. Dấu hiệu cảnh báo đầy ra đó. Khi tôi sinh ra, dân số thế giới là 3,5 tỷ người. Bây giờ đã là 6,8 tỷ người, Chúng ta sẽ đến mức 9 tỷ người vào năm 2050.
And then the second lesson, the radical, tactical shift. And I've come here to ask you today: what radical tactical shift can you take in your relationship to the environment, which will ensure that our children and our grandchildren live in a safe world and a secure world, and most importantly, in a sustainable world? And I ask you, please, to go away from here and think about that one radical tactical shift which you could make, which will make that big difference, and then commit a hundred percent to doing it. Blog about it, tweet about it, talk about it, and commit a hundred percent, because very, very few things are impossible to achieve if we really put our whole minds to it.
Và bài học thứ 2, sự thay đổi chiến lược căn bản. Và tôi đến đây hôm nay để hỏi các bạn 1 điều Sự thay đổi chiến lược căn bản nào mà các bạn có thể áp dụng trong mối quan hệ của bạn với môi trường, để đảm bảo con cháu chúng ta được sống trong 1 thế giới an toàn, và quan trọng hơn, một thế giới bền vững? Và tôi xin các bạn khi rời khỏi đây hãy nghĩ về sự thay đổi chiến lược căn bản mà các bạn có thể làm, để tạo nên được sự thay đổi lớn, và sau đó cố gắng làm điều đó. Viết blog về nó, tweet về nó, nói về nó, và cố gắng 100%. Bởi vì khó có gì là không thể làm được khi chúng ta đã toàn tâm toàn ý làm nó.
So thank you very, very much.
Và cám ơn các bạn rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)