The first time I uttered a prayer was in a glass-stained cathedral.
Lần đầu tiên tôi thốt ra lời cầu nguyện là trong một thánh đường có kính sơn màu.
I was kneeling long after the congregation was on its feet,
Tôi quỳ gối thật lâu sau khi giáo đoàn đã rời đi,
dip both hands into holy water,
nhúng cả đôi tay trong nước thánh,
trace the trinity across my chest,
làm dấu thánh trên ngực của tôi,
my tiny body drooping like a question mark
cơ thể nhỏ bé của tôi gục xuống như một dấu hỏi
all over the wooden pew.
trên hàng ghế gỗ của nhà thờ.
I asked Jesus to fix me,
Tôi đã cầu nguyện Chúa cứu chữa cho tôi,
and when he did not answer
và khi Chúa không đáp lời
I befriended silence in the hopes that my sin would burn
Tôi kết bạn với tĩnh lặng và hi vọng rằng tội lỗi của mình sẽ tiêu tan
and salve my mouth would dissolve like sugar on tongue,
và dịu đi, miệng tôi có thể tan ra như viên đường trên đầu lưỡi
but shame lingered as an aftertaste.
nhưng sự sấu hổ vẫn ở lại như một dư vị.
And in an attempt to reintroduce me to sanctity,
Và trong nỗ lực để đưa tôi trở lại với sự thánh thiện,
my mother told me of the miracle I was,
mẹ tôi nói rằng tôi là một phép màu,
said I could grow up to be anything I want.
rằng tôi có thể lớn lên thành bất kỳ ai mà tôi muốn,
I decided to be a boy.
Tôi đã quyết định trở thành một cậu bé
It was cute.
Điều đó thật tuyệt,
I had snapback, toothless grin,
Tôi đội mũ lưỡi trai, cười ngoác miệng
used skinned knees as street cred,
coi vết thương đầu gối như huy chương đường phố,
played hide and seek with what was left of my goal.
chơi trò trốn tìm với các mục đích sống còn lại.
I was it.
Tôi đã vậy đấy.
The winner to a game the other kids couldn't play,
Nhà vô địch trong trò chơi mà những nhóc khác không theo được.
I was the mystery of an anatomy,
Cơ thể của tôi là một điều bí ẩn,
a question asked but not answered,
một câu hỏi không lời giải đáp,
tightroping between awkward boy and apologetic girl,
là mối gắn kết giữa một cậu bé vụng về và một cô bé ngoan,
and when I turned 12, the boy phase wasn't deemed cute anymore.
và khi tôi 12 tuổi, giai đoạn làm cậu bé dường như chẳng còn vui.
It was met with nostalgic aunts who missed seeing my knees in the shadow of skirts,
Những bà cô cổ hủ đã nhận ra khi không còn thấy tôi mặc váy ngắn
who reminded me that my kind of attitude would never bring a husband home,
họ bảo tôi rằng tính tình như thế thì chẳng ai lấy đâu.
that I exist for heterosexual marriage and child-bearing.
và rằng tôi sinh ra để kết hôn khác giới và mang bầu.
And I swallowed their insults along with their slurs.
Tôi đã nén chịu những lời lăng mạ và cả gièm pha của họ
Naturally, I did not come out of the closet.
Bản thân tôi không thú nhận điều này.
The kids at my school opened it without my permission.
Những đứa trẻ ở trường đã nói ra mà chẳng chờ tôi cho phép.
Called me by a name I did not recognize,
họ goi tôi bằng cái tên mà chính tôi chẳng nhận ra,
said "lesbian,"
"đồng tính"
but I was more boy than girl, more Ken than Barbie.
nhưng tôi giống con trai hơn là gái, nhiều Ken hơn Barbie
It had nothing to do with hating my body,
Chẳng có gì phải ghét bỏ cơ thể tôi cả,
I just love it enough to let it go,
Tôi yêu nó đủ để vượt qua mọi chuyện,
I treat it like a house,
Với tôi, nó là một ngôi nhà,
and when your house is falling apart,
và khi ngôi nhà của ta sụp đổ,
you do not evacuate,
ta không từ bỏ nó,
you make it comfortable enough to house all your insides,
ta làm cho nó tiện nghi để chứa đủ tất cả nội tâm ta,
you make it pretty enough to invite guests over,
và còn đủ đẹp để mời khách tới thăm nhà,
you make the floorboards strong enough to stand on.
và sàn nhà phải vững để đứng được trên đó.
My mother fears I have named myself after fading things.
Mẹ tôi sợ rằng tôi tự coi mình như những thứ đang mất dần.
As she counts the echoes left behind by Mya Hall, Leelah Alcorn, Blake Brockington.
Bởi vì bà thấy dư âm để lại từ Mya Hal, Leelah Alcorn, Blake Brockington.
She fears that I'll die without a whisper,
Bà sợ tôi sẽ chết mà không một lời trăn trối,
that I'll turn into "what a shame" conversations at the bus stop.
rằng tôi sẽ thành đề tài "hổ thẹn" ở nhà chờ xe bus
She claims I have turned myself into a mausoleum,
Bà nói rằng tôi đã tự biến mình thành một lăng mộ,
that I am a walking casket,
rằng tôi là một cái quan tài biết đi,
news headlines have turned my identity into a spectacle,
các mục tin tức khiến danh tính của tôi trở thành chuyện hay ho,
Bruce Jenner on everyone's lips while the brutality of living in this body
Ai cũng nhắc đến Bruce Jenner và sự tàn nhẫn khi sống trong cơ thể này
becomes an asterisk at the bottom of equality pages.
trở thành một dấu sao tại cuối các mục về bình đẳng.
No one ever thinks of us as human
Chẳng ai nghĩ chúng tôi là con người
because we are more ghost than flesh,
vì chúng tôi giống hồn ma hơn là thể xác
because people fear that my gender expression is a trick,
vì người ta sợ rằng thể hiện giới tính của tôi là gian trá
that it exists to be perverse,
một thứ như thế thật tai hại,
that it ensnares them without their consent,
rằng nó lừa phỉnh ngay trước mắt họ,
that my body is a feast for their eyes and hands
rằng cơ thể tôi là đồ chơi cho mắt và tay họ
and once they have fed off my queer,
và một khi họ đã chán sự quái dị của tôi,
they'll regurgitate all the parts they did not like.
họ sẽ phun ra những thứ mà họ không ưa.
They'll put me back into the closet, hang me with all the other skeletons.
Họ sẽ đưa tôi trở lại bí mật, treo tôi lên cùng tất cả những bộ xương khác.
I will be the best attraction.
Tôi sẽ là điểm thu hút nhất.
Can you see how easy it is to talk people into coffins,
Bạn có thấy rằng rất dễ khi bảo người khác chết đi,
to misspell their names on gravestones.
hay khi viết sai tên của họ trên bia mộ.
And people still wonder why there are boys rotting,
Và người ta vẫn băn khoăn tại sao những cậu bé bị chọc ghẹo
they go away in high school hallways
họ biến mất khỏi hành lang của trường học
they are afraid of becoming another hashtag in a second
sợ bị trở thành một tâm điểm khác trong giây lát
afraid of classroom discussions becoming like judgment day
sự những thảo luận trong lớp học trở thành ngày phán xét
and now oncoming traffic is embracing more transgender children than parents.
và những trao đổi gần đây bao dung hơn với trẻ chuyển giới hơn là các bậc cha mẹ.
I wonder how long it will be
Tôi không biết sẽ còn bao lâu
before the trans suicide notes start to feel redundant,
cho đến khi những bức thư tuyệt mệnh tự thấy mình thừa thãi,
before we realize that our bodies become lessons about sin
cho đến khi chúng ta thấy cơ thể mình trở thành bài học về tội lỗi
way before we learn how to love them.
từ rất lâu trước khi ta yêu nó.
Like God didn't save all this breath and mercy,
Như Chúa đã không cứu rỗi tất cả những sinh linh đáng thương này,
like my blood is not the wine that washed over Jesus' feet.
như dòng máu trong tôi chẳng là nước lành để rửa sạch đôi chân Chúa.
My prayers are now getting stuck in my throat.
Những lời cầu nguyện của tôi giờ tắc nghẹn trong cổ.
Maybe I am finally fixed,
Có lẽ cuối cùng tôi sẽ được cứu rỗi,
maybe I just don't care,
có lẽ tôi chẳng quan tâm,
maybe God finally listened to my prayers.
có lẽ cuối cùng Chúa cũng nghe thấy những lời cầu nguyện của tôi.
Thank you. (Applause)
Xin cảm ơn. (Khán giả vỗ tay)