So, for the first time in America's modern history, we have five generations interacting at work.
Lần đầu tiên trong lịch sử nước Mỹ hiện đại, chúng ta có năm thế hệ cùng nhau làm việc.
The veterans, born between 1922 and 1943, are known as the Greatest Generation, the matures, the silents. They're known for their self-sacrifice, respect for authority and work as its own reward.
Những cựu chiến binh, sinh ra vào giai đoạn 1922 - 1943, họ được biết đến là Thế Hệ Vĩ Đại nhất, những con người trưởng thành và thầm lặng. Họ nổi tiếng với sự hi sinh, tôn trọng thứ bậc và làm việc theo đam mê.
The boomers came shortly after, born between 1944 and 1960. This is a generation characterized by hard work. In fact, we can thank this generation for the term "workaholic." They appreciate competition, they love effective communication. And they're thinking towards retirement, if they haven't retired already.
Thế hệ "bùng nổ trẻ sơ sinh" ra đời không lâu sau đó, 1944-1960. Thế hệ này tiêu biểu cho sự chăm chỉ. Thực tế, chúng ta có thể cảm ơn họ vì thuật ngữ "cuồng công việc". Họ đánh giá cao sự cạnh tranh, yêu thích sự giao tiếp hiệu quả. Họ xem xét đến việc nghỉ hưu cả khi họ vẫn đang còn làm việc.
Generation X is known as the lost generation the latchkey generation, born between 1961 and 1980. This is the smallest generation, sandwiched between boomers and the big millennials. More parents were divorced in this generation than any generation prior. They also were the first generation to tell us about work-life balance, and the first to really ask for that in the workplace.
Thế hệ X được biết như là thế hệ lạc lối hay những đứa trẻ ở nhà một mình, sinh vào giai đoạn 1961-1980. Đây là thế hệ thưa thớt nhất, họ bị kẹp giữa thế hệ "boomers" và thế hệ millenials đông đúc. Tỷ lệ ly hôn trong thế hệ này cao hơn bất kì thế hệ nào trước đó. Họ cũng là thế hệ đầu tiên lên tiếng về sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống, và cũng tiên phong đòi hỏi sự cân bằng đó tại nơi làm việc.
And then millennials -- you know, the everybody-gets-a-ribbon generation -- born between 1981 and 2000. Never knew a time where technology wasn't present in the home. They're incredibly pragmatic, they're hopeful and they're determined. They think they're going to change the world, in fact, I believe they're going to do it. They might be a little bit idealistic sometimes, but in just the last several years, we've seen millennials overtake Generation X to be the most represented generation in the workforce. In fact, more than one in three people in the United States labor force is a millennial. And soon to join us there, Generation Z, born since 2000, our high school interns or soon to be high school graduates.
Tiếp đến là millenials, như bạn biết đấy, thế hệ ai-cũng-có-quà. Sinh ra vào những năm từ 1981 đến 2000. Không một phút nào họ sống thiếu công nghệ, Họ rất thực tế, đầy hoài bão và quyết tâm. Họ nghĩ rằng họ sẽ thay đổi thế giới, Và thực tế, tôi tin họ sẽ làm được. Dù đôi khi họ có một chút lý tưởng hóa, nhưng chỉ trong vài năm gần đây, Chúng ta đã thấy thế hệ millennial vượt qua thế hệ X để trở thành thế hệ đại diện cho lực lượng lao động. Sự thực là hơn một phần ba lao động Mỹ thuộc thế hệ millennial. Và sẽ sớm tham gia vào lực lượng này, là thế hệ Z, sinh ra từ năm 2000 trở đi, vừa bắt đầu học trung học hoặc sắp tốt nghiệp trung học.
Now, if you open any internet browser, look at Amazon, search any of your favorite search engines, you might assume there's a literal war in the workplace, right? We see blog topics like "Seventeen reasons why millennials are the worst generation." And "Why baby boomers have ruined it for everybody." Or "Bridging the great generational divide." It's like turning into this "West Side Story," like, boomers come in one door, millennials come in another door, the lobby, they just fight with each other all day, complain, go home, do the same, come back to work, right?
Giờ nếu mở bất kì trình duyệt internet nào, nhìn vào trang Amazon, sử dụng bất cứ công cụ tìm kiếm yêu thích nào, thì bạn nghĩ hẳn đang có một cuộc chiến tại nơi làm việc. Chúng ta thấy những chủ đề blog như: "17 lí do tại sao millennial là thế hệ thảm hại nhất" và "Tại sao Baby-boomer đe dọa sự tăng trưởng của Mỹ" hoặc "Hàn gắn sự chia rẽ lớn giữa các thế hệ." Nó như vở nhạc kịch "West Side Story". Thế hệ "boomer" vào từ cửa này millenials vào từ cửa khác - từ đại sảnh họ suốt ngày đánh nhau, than phiền, về nhà, tiếp tục như thế, rồi trở lại làm việc, đúng không?
Well, so what if I told you these generations may not exist? I've been spending some time thinking about this and researching this, and fellow researchers and I aren't exactly sure that these generations are real. And in fact, if we can agree that these groups even exist, we certainly don't agree who belongs in them. And they span something like 20 years. So at whatever point in history, a one-year-old and a 20-year-old are said to share the same value system, to want the same things at work, to have the same stereotypes working for and against them. And in fact, different areas of the world define these generations differently. So we can't even compare generations across various areas of the world. And these stereotypes about each generation have, in a lot of ways, created this self-fulfilling prophecy, that people begin to act as if they're part of that generation because we've said out loud that generation is real. I'm not so sure that it is.
Sẽ thế nào nếu tôi nói với bạn rằng, các thế hệ này có thể không tồn tại? Tôi đã dành thời gian nghĩ về việc này và nghiên cứu về nó, và đội nghiên cứu của chúng tôi không chắc rằng những thế hệ này là thật. Nếu thật sự những thế hệ này có tồn tại, chúng tôi cũng không chắc về những người thuộc các thế hệ đó. Nó trải rộng ra trong khoảng 20 năm, nên bất kể điểm nào trong lịch sử đứa trẻ một tuổi hoặc người 20 tuổi đều sống trong một hệ thống giá trị như nhau, đều mong muốn cùng một thứ khi đi làm, đều có những định kiến tích cực hoặc tiêu cực xung quanh họ Ở những nơi khác nhau, các thế hệ này được xác định theo những cách khác nhau Cho nên chúng ta không thể so sánh các thế hệ này khắp các nơi trên thế giới. Và những định kiến về mỗi thế hệ, bằng nhiều cách, đã khiến cho lời tiên tri tự trở thành hiện thực, khi mà mọi người hành động như thể họ là một phần của thế hệ đó vì chúng ta đã tuyên bố dõng dạc rằng thế hệ là có tồn tại. Tôi không chắc đó là gì nữa.
And in fact, this idea of generations has become deeply embedded in United States culture. When we talk generations, people know exactly what we're talking about. In fact, people have a lot of thoughts and feelings about each of these generations. And I'll tell you how I know this. I did the thing that every red-blooded American and pre-tenure academic does when they have a question. I Googled some stuff. And this is what I learned. Google is based on algorithms, and they provide you with commonly searched terms, or suggested hits, based on what other people are searching surrounding the same topic. And it gave me a really good sense of what people think about each of these generations. Take a look.
Thực tế là cái tư tưởng về thế hệ đã ăn sâu vào văn hóa của người Mỹ. Khi chúng ta nói về thế hệ, mọi người biết rõ chúng ta đang nói về điều gì. Thực tế, mọi người có nhiều suy nghĩ và cảm xúc cho từng thế hệ. Tôi sẽ giải thích tại sao tôi biết. Tôi đã làm một việc mà mọi người Mỹ và học giả trước đây hay làm khi họ cần biết thứ gì đó. Tôi đã tra Google, và đây là những gì tôi biết được. Google dựa trên các thuật toán và chúng cho bạn thấy những tìm kiếm phổ biến hoặc các gợi ý, dựa trên những gì người khác đang tìm kiếm quanh các chủ đề tương tự. Và nó cho tôi biết về điều mọi người đang nghĩ về từng thế hệ. Cùng xem nhé.
I learned that baby boomers are conservative, that Americans think they're stupid. The worst generation, they're angry, apparently they're racist and they're so important. Looking at Generation X, I learned Generation X is a cynical group, they're angry, they're known as the lost generation -- we know this; they're the smallest generation. Apparently, they're stupid too.
Kết quả tìm kiếm chỉ ra rằng baby-boomers thì bảo thủ, người Mỹ nghĩ họ ngu ngốc. Thế hệ tệ nhất, luôn cáu kỉnh, có vẻ như họ phân biệt chủng tộc và cho rằng mình quan trọng. Nhìn vào thế hệ X, tôi học rằng họ là nhóm người luôn hoài nghi, họ tức giận, họ được biết đến như thế hệ lạc lối là thế hệ ít người nhất, có vẻ như, họ cũng ngu ngốc.
(Laughter)
(Cười)
And mostly, they're frustrated with baby boomers.
Và hầu như, họ không hài lòng với "baby boomers".
Alright, millennials, this is what I learned about us. So, we're obsessed with food.
Được rồi, thế hệ millenials, xem tôi tìm được gì. À, ta bị ám ảnh với đồ ăn.
(Laughter)
(Cười)
We're also stupid, ah! We're lazy, we're sensitive, we're fired, we're also hated, and we think we're important. And perhaps the most terrifying search result on the internet -- Generation Z is screwed.
Và chúng ta cũng ngốc nữa. Chúng ta lười biếng, nhạy cảm, nóng tính, chúng ta bị ghét và nghĩ rằng mình quan trọng. Và có lẽ kết quả tìm kiếm tồi tệ nhất trên Internet là thế hệ Z ăn chơi hư hỏng.
(Laughter)
(Cười)
OK, so, for five years, I've been talking to leaders and followers across a wide variety of organizations. And this is what I've come to realize. Generations haven't become part of the conversation -- generations have become the conversation at work. What I've learned is that we're working under the assumption that those Google results are true. And so, what I think is that organizations are now desperate to figure out how to "manage" the multigenerational workplace. "Manage" it. We manage all sorts of things. We're preparing for this wave of millennials to come to work. So we prepare for hurricanes, right? We prepare to take the MCAT, we prepare for natural disasters. Why are we preparing for 23-year-olds to come to work?
Trong vòng năm năm, tôi đã nói chuyện với những nhà lãnh đạo và thành viên của rất nhiều các tổ chức khác nhau. Và đây là những gì tôi nhận thấy: thế hệ không còn là một phần của cuộc tranh luận mà thành một chủ đề tranh luận nơi làm việc. Điều tôi học được là chúng ta đang làm việc với suy nghĩ các kết quả trên Google là đúng. Vì vậy, tôi nghĩ là các tổ chức đang tuyệt vọng để tìm ra cách "xoay sở" với môi trường làm việc đa thế hệ. Xoay sở để quản lý nó. Chúng ta quản lí mọi thứ. Chúng ta chuẩn bị chào làn sóng millenial sắp đổ bộ. Chúng ta đang chuẩn bị chống bão chăng? Chúng ta chuẩn bị để thi y dược, chuẩn bị cho thảm họa thiên nhiên. Sao lại phải chuẩn bị cho người 23 tuổi sắp đến làm việc?
(Laughter)
(Cười)
I've talked to these organizations, and I've heard amazing things that they're doing to create a workspace for everybody to get along and to have autonomy and to feel like they're thriving. But I've also heard some really incredibly harebrained ideas about how to navigate the multigenerational workplace. Are you ready? This is what I saw. I visited an organization, and they adopted this idea that if you can see it, you can be it. A really important concept. But I think they blew it. The put pictures on the walls of the ideal multigenerational workplace, because if you can see it, you can be it.
Tôi nói chuyện với các tổ chức này và nghe được những điều tuyệt vời mà họ đang làm để tạo một nơi làm việc mà mọi người hòa hợp với nhau có tự do cá nhân, và được phát triển. Nhưng tôi cũng nghe thấy những ý tưởng thực sự ngớ ngẩn về cách để điều chỉnh môi trường làm việc đa thế hệ. Bạn sẵn sàng chưa? Đây là điều tôi đã thấy. Tôi tới thăm một tổ chức, họ thực hiện ý tưởng là "bạn có thể trở thành những gì bạn thấy". Một ý tưởng rất lớn lao, nhưng tôi nghĩ họ thất bại. Trên tường treo hình ảnh của môi trường làm việc đa thế hệ lý tưởng bởi vì "Bạn có thể trở thành những gì bạn thấy".
(Laughter)
(Cười)
Or like this one.
hoặc như bức hình này
(Laughter)
(Cười)
Like, I don't even want to work here.
Nhìn là đã không muốn đi làm rồi.
(Laughter)
(Cười)
You don't get to wear color here, apparently, and HR seriously has problems with people jumping in heels, I promise you that, OK? I talked to an organization who recently decided against putting a ball pit in the break room because that's how you retain millennials. We're 30, not three.
Có vẻ như là bạn không được ăn mặc màu mè, và họ rõ ràng có vấn đề khi để nhân viên nhảy với giày cao gót. Tôi chắc với bạn điều đó. Tôi trao đổi với một tổ chức, nơi mà gần đây đã quyết định đặt một nhà banh trong phòng nghỉ để giữ chân thế hệ millenials. Chúng ta ba mươi tuổi, không phải ba tuổi,
(Laughter)
(Cười)
And in fact, I know a young, at the time, millennial, who was told that if she wanted people to take her seriously, just because she was a millennial, she would have to do this -- wear shoulder pads. Yes. People younger than her and older than her wouldn't take her seriously unless she wore shoulder pads. Straight-out-of-the-80s, can't-even-buy-them-anywhere shoulder pads. This young woman had two graduate degrees. This young woman was me. And this is the best we came up with? How to navigate the multigenerational workplace ... is shoulder pads?
và thực tế, tôi biết một bạn millennial trẻ tuổi nói với tôi là, nếu cô ấy muốn mọi người nhìn nhận cô ấy nghiêm túc chỉ vì cô ấy là một millennial, cô ấy phải làm điều này -- mang miếng đệm vai Vâng. Những người trẻ tuổi hơn và lớn tuổi hơn không xem trọng cô trừ khi cô đeo miếng đệm vai. Như thời thập niên 80s. những miếng đệm vai không phải nơi nào cũng mua được. Người phụ nữ trẻ này có hai bằng đại học. Cô ấy chính là tôi. Đây là điều tốt nhất ta có thể làm ư? Để tồn tại trong môi trường làm việc đa thế hệ cần... những miếng đệm vai?
(Laughter)
(Cười)
So, this is also what I've learned talking to organizations that employ a wide range of people of various ages. We are so much more similar than we are different. And we're hearing this consistently. People want work that matters, they want flexibility, they want support, they want appreciation, they want better coffee. But none of these things are tied to a generation. Now, sure, we see small differences in what people want. We know 20-year-olds and 60-year-olds go home and do different things. They have different values. At least when it comes to things happening outside of work.
Đây cũng là điều tôi nhận ra khi trao đổi với nhiều tổ chức mà nhân viên ở nhiều độ tuổi khác nhau. Chúng ta giống nhau nhiều hơn là khác, và chúng tôi liên tục nghe điều này. Mọi người muốn làm việc ý nghĩa, họ muốn sự thoải mái, họ muốn hỗ trợ, muốn được công nhận, họ muốn cà phê ngon hơn. Nhưng những điều này không thuộc một thế hệ cụ thể nào. Dĩ nhiên, chúng ta thấy khác biệt nhỏ trong điều mọi người muốn Ta biết người 20 tuổi và 60 tuổi làm những việc khác nhau khi về nhà. Họ có những giá trị khác nhau, ít nhất là những sở thích ngoài công việc.
But I think what's happened is that this focus on generational cohorts, these groups of people, has created a space where we just forgot that people are people. And to know who they really are, who we really work with, we have to figure out how to better navigate this multigenerational workplace than ball pits. Call me one of those idealist millennials, but I think we can get there. And I don't think the idea is too terribly difficult.
Nhưng tôi nghĩ điều đáng nói là sự tập trung vào những tập hợp thế hệ những nhóm người đã tạo nên khoảng cách khi chúng ta quên rằng con người là con người. Và để biết họ thực sự là ai, mình đang làm việc với ai ta phải nhận ra cách để thích ứng với môi trường làm việc đa thế hệ hơn là những nhà banh. Cứ coi tôi là một millenial lý tưởng hóa, tôi nghĩ chúng ta có thể làm được và nó không quá khó để thực hiện.
What if we radically, simply, not easily, meet people where they are? Individualize our approach. I've never met a generation. I've had a lot of conversations with people who happened to identify with a specific generational cohort. I know that 80-year-olds text message and 23-year-olds crochet blankets. None of these things are stereotypical of that generation, right?
Sẽ ra sao nếu ta toàn tâm, đơn giản nhưng không dễ dàng tiếp cận mọi người tại nơi của họ? Cá nhân hóa cách tiếp cận. Tôi chưa bao giờ gặp cả một thế hệ, nhưng tôi lại từng trò chuyện với những người có đặc điểm trùng với một thế hệ cụ thể. Tôi quen những người đã 80 tuổi nhưng thích nhắn tin, và những người 23 tuổi thích đan chăn. Quả thật không có một thế hệ nào có hình mẫu cụ thể.
Nilofer Merchant -- she's a thought leader in innovation -- she tells us we have to meet people in their onlyness, that is, that spot in the world where only we stand, as a function of our unique history, our experiences and our hopes. But this requires flexibility and curiosity.
Nilofer Merchant - một nhà lãnh đạo tư tưởng cải tiến - cho rằng chúng ta phải nhìn nhận mọi người một cách riêng biệt có nghĩa là mỗi cá nhân đều có một vị trí nhất định trên thế giới, có những trải nghiệm, hi vọng riêng biệt và duy nhất. Nhưng điều này đòi hỏi sự linh hoạt và ham hiểu biết.
And what happens when we meet people in their onlyness, only the spot in the world that they stand, we learn that that boomer who is just acting "angry" at work all the time is scared. Because he's worked every day since he was 16 years old, and on a Monday, sooner than he can imagine, he'll never go to work again. He's got plans. It's going to take like a week and a half to do all the things on that retirement list. But then what? What if we give a little bit of grace to the person that might be a little scared?
và khi chúng ta nhìn nhận mọi người trong thế giới của riêng họ, chúng ta học được rằng thế hệ "boomer" - người luôn nổi giận tại nơi làm việc thì vô cùng đáng sợ. Bởi vì anh ấy phải làm việc mỗi ngày kể từ khi 16 tuổi, rồi vào một ngày thứ hai nào đó, anh ấy sẽ nghĩ đến việc anh ta sẽ không bao giờ đi làm nữa. Anh ấy đã có kế hoạch khác. Nó có thể sẽ mất một tuần rưỡi để làm mọi thứ trong list cần làm sau nghỉ hưu. Nhưng rồi sao nữa ? Giả sử chúng ta cư xử dịu dàng một chút với người mà chúng ta nghĩ là hơi đáng sợ,
Or that Generation X-er who has four drop-offs, three kids, two hands, and is just trying to keep the wheels on the bus. Sure, maybe she's a little aloof at work. Maybe she's a little independent, maybe she's exhausted. Or that millennial who asks for a raise after two months because they're "entitled?" Well, maybe it's because that generation has more debt than any generation before them, coming out of college, and they just need the money to keep going, to pay rent.
hoặc một người thuộc thế hệ X - người mà hai tay cầm bốn chiếc túi, trông ba đứa trẻ đang cố gắng giữ thăng bằng trên xe buýt. Phải rồi, có lẽ cô ấy hơi khó gần trong công việc, cũng có thể cô ấy khá độc lập, hoặc đã kiệt sức. Hay một người thuộc thế hệ millenial yêu cầu được tăng lương sau hai tháng vì họ xứng đáng? Có thể bởi vì thế hệ đó mang khoản nợ sau đại học nhiều hơn các thế hệ trước, và họ chỉ cần tiền để chỉ trả các hóa đơn.
And suddenly, when you meet people in their onlyness, that spot in the world only they stand, we're not talking about a generation anymore. We're talking about Jim or Jen or Candice. And so here's my challenge to us. Pick a person, just one, and explore their onlyness. And then learn. And then in the moments where it's appropriate, teach. And figure out what they bring to work that no one else can bring to work, because that's what makes work richer. And then do it again. And do it again. And then some day, we're not working with generations anymore. We're working with people.
Và rồi khi bạn gặp một người đâu đó trên thế giới này, chúng ta sẽ không nói về thế hệ nữa. Chúng ta sẽ chỉ nói về Jim, Jen và Candice. Và đây là thử thách dành cho các bạn. Hãy chọn một người, chỉ một thôi, để khám phá về thế giới của họ, học hỏi từ họ, đến lúc thích hợp có thể dạy họ, và phát hiện ra điều đặc biệt mà họ mang lại bởi vì đây là cách để trở nên giàu hơn cứ như vậy làm đi làm lại. làm đi làm lại. Đến một ngày, chúng ta sẽ không còn làm việc với thế hệ nữa, mà là làm việc cùng với con người.
And so to really understand the beauty of the multigenerational workplace, I think we just have to meet people where they are. And that doesn't require that we unpack and live there with them. But we might find, at least on occasion, it's a beautiful place to visit. And so I think there's just no need to argue about which generation is the most angry or the most entitled or the most so obsessed with food. We all come to the classroom, to work, back to our homes, a little bit tired and a little bit tattered sometimes. Maybe let's just do our best to humbly meet people where they are, how they show up that day, generation and all. And in those moments where it can feel a little bit like intergenerational warfare, I think we can at least all agree that shoulder pads aren't the solution.
Và để thực sự hiểu về điều thú vị của một nơi làm việc có nhiều thế hệ, tôi nghĩ chúng ta nên tiếp cận họ tại vị trí của họ. Điều này không có nghĩa là chúng ta phải sống cùng họ, nhưng có thể chúng ta sẽ thấy rằng đó là một nơi đáng để ghé thăm. Tôi nghĩ rằng chúng ta không cần tranh cãi thế hệ nào là thế hệ dễ tức giận nhất, có đặc quyền nhất, hay ám ảnh với đồ ăn nhất. Tất cả chúng ta đều đi học, đi làm, rồi trở về nhà trong tình trạng mệt mỏi, tả tơi. Có lẽ là chúng ta nên cố gắng để tiếp xúc với mọi người từ nơi họ ở, cách họ xuất hiện ngày hôm đó và trong những khoảnh khắc đó sẽ có lúc ta cảm thấy như một cuộc chiến giữa các thế hệ. Tôi nghĩ chúng ta ít nhất có thể đồng ý rằng: Đeo đệm vai không phải là cách giải quyết phù hợp.
(Laughter)
(Cười)
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)