So the first question is, why do we need to even worry about a pandemic threat? What is it that we're concerned about? When I say "we," I'm at the Council on Foreign Relations. We're concerned in the national security community, and of course in the biology community and the public health community. While globalization has increased travel, it's made it necessary that everybody be everywhere, all the time, all over the world. And that means that your microbial hitchhikers are moving with you. So a plague outbreak in Surat, India becomes not an obscure event, but a globalized event -- a globalized concern that has changed the risk equation. Katrina showed us that we cannot completely depend on government to have readiness in hand, to be capable of handling things. Indeed, an outbreak would be multiple Katrinas at once.
Câu hỏi đầu tiên là tại sao chúng ta cần phải bận tâm về hiểm họa đại dịch? Chúng làm ta lo lắng về điều gì? Khi tôi nói "chúng ta," tôi đang ở trong Hội đồng quan hệ quốc tế, Chúng ta quan tâm trong cộng đồng an ninh quốc gia, và tất nhiên cả trong cộng đồng sinh học và cộng đồng y tế công cộng Khi toàn cầu hóa làm gia tăng việc đi lại, nó đã tạo ra sự tất yếu là mọi người ở mọi nơi mọi lúc, trên khắp thế giới. Và điều đó có nghĩa là giống vi khuẩn ký sinh kia cũng đang theo bạn. Vì lẽ đó mà dịch hạch bùng phát ở Surat, Ấn Độ trở thành không phải là một sự kiện tầm phào, mà là một sự kiện toàn cầu một mối lo toàn cầu đã làm thay đổi bài toán về hiểm họa. Cơn bão Katrina cho thấy chúng ta không thể phụ thuộc hoàn toàn vào chính phủ trong việc chủ động giải quyết tình huống. Thực vậy, dịch bệnh bùng nổ tương đương với vài cơn bão Katrina diễn ra cùng một lúc.
Our big concern at the moment is a virus called H5N1 flu -- some of you call it bird flu -- which first emerged in southern China, in the mid-1990s, but we didn't know about it until 1997. At the end of last Christmas only 13 countries had seen H5N1. But we're now up to 55 countries in the world, have had this virus emerge, in either birds, or people or both. In the bird outbreaks we now can see that pretty much the whole world has seen this virus except the Americas. And I'll get into why we've so far been spared in a moment.
Mối quan ngại lớn của chúng ta ở thời điểm này là một loại virut có tên gọi cúm H5N1 một số người trong chúng ta gọi nó là cúm gia cầm -- bùng nổ đầu tiên tại miền nam Trung Quốc, vào giữa những năm 1990, nhưng chúng ta không hề biết về nó cho đến năm 1997. Cuối giáng sinh năm ngoái, chỉ có 13 nước phát hiện virút H5N1. Nhưng hiện giờ đã có tới 55 quốc gia trên thế giới xuất hiện loại virút này ở gia cầm, người, hoặc cả hai. Từ đợt bùng nổ dịch cúm gia cầm, chúng ta có thể thấy loại virút này đã có mặt tại phần lớn các nước trên thế giới trừ Hoa Kỳ. Và ngay đây thôi, tôi sẽ giải thích tại sao chúng ta đã tạm thời tránh được loại vi rút này
In domestic birds, especially chickens, it's 100 percent lethal. It's one of the most lethal things we've seen in circulation in the world in any recent centuries. And we've dealt with it by killing off lots and lots and lots of chickens, and unfortunately often not reimbursing the peasant farmers with the result that there's cover-up. It's also carried on migration patterns of wild migratory aquatic birds. There has been this centralized event in a place called Lake Chenghai, China. Two years ago the migrating birds had a multiple event where thousands died because of a mutation occurring in the virus, which made the species range broaden dramatically. So that birds going to Siberia, to Europe, and to Africa carried the virus, which had not previously been possible.
Ở các loài gia cầm, đặc biệt là gà, đó là loại virút có thể gây chết 100%. một trong những thứ dễ gây chết nhất từng được biết đến thứ đang luân chuyển trên toàn thế giới những thế kỷ gần đây. Và chúng ta đã giải quyết vấn đề này bằng cách giết chết vô số gia cầm, và không may là chúng ta thường không đền bù cho các nông dân nghèo thành ra đã có sự che đậy. Loại virút này cũng được mang theo các mô hình di cư của những loài thủy cầm di trú hoang dã Đã có một sự kiện lớn diễn ra tại một nơi có tên là Hồ Chenghai ở Trung Quốc. Hai năm trước, ở những loài chim di cư đã xảy ra một sự kiện phức tạp khi hàng ngàn con bị chết vì đột biến của loài virút, khiến cho phạm vi của các loại virút lan rộng ra nhanh chóng. Vì thế mà những con chim bay đến Siberia, châu Âu và châu Phi đem theo loài virút này điều mà trước đó vốn không thể xảy ra.
We're now seeing outbreaks in human populations -- so far, fortunately, small events, tiny outbreaks, occasional clusters. The virus has mutated dramatically in the last two years to form two distinct families, if you will, of the H5N1 viral tree with branches in them, and with different attributes that are worrying. So what's concerning us? Well, first of all, at no time in history have we succeeded in making in a timely fashion, a specific vaccine for more than 260 million people. It's not going to do us very much good in a global pandemic. You've heard about the vaccine we're stockpiling. But nobody believes it will actually be particularly effective if we have a real outbreak.
Giờ đây, chúng ta đang chứng kiến dịch bệnh bùng phát ở loài người may mắn là, cho đến nay vẫn chỉ là những sự kiện nhỏ, những đợt bùng phát nhỏ, không thường xuyên Loại virút này đã đột biến nhanh chóng trong vòng hai năm qua để tạo thành hai họ riêng biệt của cái cây phả hệ virút H5N1 với các nhánh và những đặc tính khác nhau đáng lo ngại. Vậy điều khiến chúng ta lo ngại là gì? Trước tiên là, trong lịch sử, chúng ta chưa bao giờ thành công trong việc chế tạo một loại vắc-xin đặc trị kịp thời cho hơn 260 triệu người. Điều này sẽ không có lợi cho việc đối phó với dịch bệnh toàn cầu. Quý vị đã nghe nói về loại vắc-xin mà chúng ta đang dự trữ. Nhưng không ai tin rằng nó sẽ thật sự hiệu nghiệm nếu dịch bệnh thật sự bùng nổ.
So one thought is: after 9/11, when the airports closed, our flu season was delayed by two weeks. So the thought is, hey, maybe what we should do is just immediately -- we hear there is H5N1 spreading from human to human, the virus has mutated to be a human-to-human transmitter -- let's shut down the airports. However, huge supercomputer analyses, done of the likely effectiveness of this, show that it won't buy us much time at all. And of course it will be hugely disruptive in preparation plans. For example, all masks are made in China. How do you get them mobilized around the world if you've shut all the airports down? How do you get the vaccines moved around the world and the drugs moved, and whatever may or not be available that would work. So it turns out that shutting down the airports is counterproductive.
Có một ý tưởng rằng: sau thảm họa 9/11, khi các sân bay đóng cửa, thì mùa cúm đã bị trì hoãn hai tuần. Vì thế, có thể chúng ta nên ngay lập tức chúng ta biết rằng virút H5N1 lây lan từ người sang người, loại virút này đã bị đột biến để truyền bệnh từ người sang người -- vậy thì hãy đóng cửa các sân bay. Tuy nhiên, các phân tích từ siêu máy tính, về tính hiệu quả của đề xuất này, cho thấy nó sẽ không cho chúng ta thêm nhiều thời gian. Và tất nhiên nó sẽ gây ra vấn đề lớn trong kế hoạch chuẩn bị. Ví dụ là tất cả các mặt nạ đều được sản xuất tại Trung Quốc. Làm sao chúng ta có thể gửi chúng đi khắp thế giới nếu đóng cửa sân bay? Làm sao để huy động vắc-xin khắp thế giới và vận chuyển thuốc men, và bất cứ phương tiện nào đem lại hiệu quả. Vì thế việc đóng cửa sân bay là phản tác dụng.
We're worried because this virus, unlike any other flu we've ever studied, can be transmitted by eating raw meat of the infected animals. We've seen transmission to wild cats and domestic cats, and now also domestic pet dogs. And in experimental feedings to rodents and ferrets, we found that the animals exhibit symptoms never seen with flu: seizures, central nervous system disorders, partial paralysis. This is not your normal garden-variety flu. It mimics what we now understand about reconstructing the 1918 flu virus, the last great pandemic, in that it also jumped directly from birds to people. We had evolution over time, and this unbelievable mortality rate in human beings: 55 percent of people who have become infected with H5N1 have, in fact, succumbed. And we don't have a huge number of people who got infected and never developed disease.
Chúng ta quan ngại vì loại virut này, không như các loại virut cúm khác đã được nghiên cứu, thứ có thể lây lan do ăn thịt sống của loài động vật bị nhiễm bệnh. Chúng ta đã thấy chúng lây lan cho mèo hoang và mèo nhà và bây giờ là cả chó nhà nữa. Và trong thí nghiệm với loài gặm nhấm và chồn sương, chúng tôi nhận thấy động vật có những biểu hiện với cúm chưa từng thấy trước đây co giật, rối lọa hệ thần kinh trung ương, liệt một phần. Đây không phải là loại cúm thông thường. Nó phản ánh những hiểu biết của ta ngày nay về việc tái tạo virút cúm năm 1918, cơn đại dịch gần đây nhất, loài virút này cũng truyền từ gia cầm sang người. Chúng ta đã có sự tiến hóa theo thời gian, và tỷ lệ tử vong ở người thật đáng kinh ngạc: 55% số người bị nhiễm virút H5N1 trên thực thế, đều đầu hàng trước căn bệnh này. Và không có nhiều người bị nhiễm bệnh mà không phát bệnh..
In experimental feeding in monkeys you can see that it actually downregulates a specific immune system modulator. The result is that what kills you is not the virus directly, but your own immune system overreacting, saying, "Whatever this is so foreign I'm going berserk." The result: most of the deaths have been in people under 30 years of age, robustly healthy young adults. We have seen human-to-human transmission in at least three clusters -- fortunately involving very intimate contact, still not putting the world at large at any kind of risk.
Trong khi thí nghiệm cho khỉ ăn các bạn có thể thấy việc đó thực ra làm suy giảm một cơ chế nhất định điều biến hệ miễn dịch. Kết quả là nó giết chết bạn không phải trực tiếp là virút, mà là hệ miễn dịch phản ứng quá mức, truyền đi thông điệp rằng "Cái thứ này lạ quá, tôi phát điên lên mất." Kết quả là: phần lớn những trường hợp chết người là ở thanh niên dưới 30 tuổi, những thanh niên khỏe mạnh tràn đầy năng lượng. Chúng ta đã thấy sự truyền bệnh từ người sang người ở ít nhất ba tập hợp -- may mắn là nó liên quan đến sự tiếp xúc thân mật, và vẫn chưa đẩy thế giới vào bất cứ hiểm họa nào.
Alright, so I've got you nervous. Now you probably assume, well the governments are going to do something. And we have spent a lot of money. Most of the spending in the Bush administration has actually been more related to the anthrax results and bio-terrorism threat. But a lot of money has been thrown out at the local level and at the federal level to look at infectious diseases. End result: only 15 states have been certified to be able to do mass distribution of vaccine and drugs in a pandemic. Half the states would run out of hospital beds in the first week, maybe two weeks. And 40 states already have an acute nursing shortage. Add on pandemic threat, you're in big trouble.
Được rồi, tôi đã khiến các bạn lo lắng. Lúc này chắc hẳn các bạn đang nghĩ: Hừm, chính phủ sẽ làm điều gì đó. Và chúng ta đã tiêu tốn rất nhiều tiền. Phần lớn chi tiêu dưới thời chính quyền Bush thực ra lại có liên quan đến bệnh than và hiểm họa khủng bố sinh học hơn. Nhưng chính quyền địa phương và liên bang cũng đã tiêu rất nhiều tiền để nghiên cứu các bệnh truyền nhiễm. Kết quả cuối cùng là: chỉ có 15 bang được chứng nhận là đã phân phát hàng loạt vắc-xin và thuốc men trong đại dịch. Một nửa các ban đã chật kín giường bệnh trong tuần đầu tiên, có lẽ trong vòng hai tuần. Và 40 bang thiếu hụt y tá trầm trọng. Cộng thêm hiểm họa dịch bệnh thì các bạn đang gặp vấn đề lớn.
So what have people been doing with this money? Exercises, drills, all over the world. Let's pretend there's a pandemic. Let's everybody run around and play your role. Main result is that there is tremendous confusion. Most of these people don't actually know what their job will be. And the bottom line, major thing that has come through in every single drill: nobody knows who's in charge. Nobody knows the chain of command. If it were Los Angeles, is it the mayor, the governor, the President of the United States, the head of Homeland Security? In fact, the federal government says it's a guy called the Principle Federal Officer, who happens to be with TSA.
Vậy thì người ta đang làm gì với số tiền đó? Các bài học, diễn tập diễn ra ở khắp nơi trên thế giới. Hãy giả định rằng đó là một đại dịch. Hãy để mọi người đóng vai trò của mình. Kết quả là sẽ có sự hỗn độn nghiêm trọng. Phần lớn mọi người sẽ không biết mình phải làm gì. Điều mấu chốt là, điều quan trọng được rút ra trong mỗi lần diễn tập: không ai biết ai là người phụ trách. Không ai biết chuỗi kiểm soát. Nếu dịch bệnh xảy ra ở Los Angeles thì ai trong số thị trưởng, thống đốc, tổng thống Mỹ, người đứng đầu Cơ quan An ninh Quốc gia sẽ chỉ đạo? Trên thực tế, chính quyền liên bang nói rằng đó là một người là Nhân viên Liên Bang Chính (Principle Federal Officer) làm việc cho Cơ quan An ninh Vận tải Quốc gia.
The government says the federal responsibility will basically be about trying to keep the virus out, which we all know is impossible, and then to mitigate the impact primarily on our economy. The rest is up to your local community. Everything is about your town, where you live. Well how good a city council you have, how good a mayor you have -- that's who's going to be in charge. Most local facilities would all be competing to try and get their hands on their piece of the federal stockpile of a drug called Tamiflu, which may or may not be helpful -- I'll get into that -- of available vaccines, and any other treatments, and masks, and anything that's been stockpiled. And you'll have massive competition. Now we did purchase a vaccine, you've probably all heard about it, made by Sanofi-Aventis. Unfortunately it's made against the current form of H5N1. We know the virus will mutate. It will be a different virus. The vaccine will probably be useless. So here's where the decisions come in.
Chính phủ nói rằng nhiệm vụ liên bang về cơ bản là cách ly virut, điều mà chúng ta đều biết là bất khả thi, và rồi giảm thiểu tác hại của nó chủ yếu là đối với nền kinh tế. Công việc còn lại tùy thuộc vào cộng đồng địa phương. Mọi thứ tuỳ thuộc vào thị trấn của bạn, nơi bạn đang sinh sống. Hội đồng thành phố của bạn hoạt động hiệu quả như thế nào, thị trưởng của bạn làm việc tốt như thế nào ai sẽ chịu trách nhiệm. Phần lớn các cơ sở địa phương sẽ cạnh tranh nhau để có phần trong kho dự trữ liên bang có được một loại thuốc có tên là Tamiflu thứ có thể không hiệu quả -- Tôi sẽ nói về vấn đề đó sau -- trong số các vắc-xin có sẵn, và các hình thức điều trị khác, và mặt nạ, và tất cả những thứ đã được dự trữ. Và chúng ta sẽ có một cuộc cạnh tranh khốc liệt. Giờ đây chúng ta đã mua vắc-xin, có lẽ các bạn đã nghe nói về nó, vắc-xin do Sanofi-Aventis sản xuất. Điều không may là nó được bào chế để chống lại thể hiện nay của H5N1. Chúng ta biết rằng loại virút này sẽ đột biến. Trở thành một loại virut khác. Có lẽ vắc-xin sẽ trở nên vô dụng. Và đây là lúc để đưa ra quyết định.
You're the mayor of your local town. Let's see, should we order that all pets be kept indoors? Germany did that when H5N1 appeared in Germany last year, in order to minimize the spread between households by household cats, dogs and so on. What do we do when we don't have any containment rooms with reverse air that will allow the healthcare workers to take care of patients? These are in Hong Kong; we have nothing like that here. What about quarantine? During the SARS epidemic in Beijing quarantine did seem to help. We have no uniform policies regarding quarantine across the United States. And some states have differential policies, county by county. But what about the no-brainer things? Should we close all the schools? Well then what about all the workers? They won't go to work if their kids aren't in school. Encouraging telecommuting? What works?
Bạn là thị trưởng của một thị trấn. Để xem nào, chúng ta có nên ra lệnh cho người dân giữ thú nuôi trong nhà? Nước Đức đã làm điều đó khi H5N1 xuất hiện tại nước này vào năm ngoái, nhằm giảm thiểu sự lây lan giữa các gia đình thông qua chó, mèo trong nhà v.v... Chúng ta làm gì khi không có phòng cách ly có khí đảo chiều cho phép nhân viên y tế chăm sóc người bệnh? Có những phòng như thế tại Hồng Kông; chúng ta thì không có. Vậy còn cách ly thì sao? Khi dịch bệnh SARS xảy ra ở Bắc Kinh thì biện pháp cách ly dường như có tác dụng. Chúng ta không có những chính sách đồng nhất về việc cách ly tại Mỹ. Và một số bang có chính sách khác nhau, từ hạt này sang hạt khác. Thế còn chính sách không cần động não thì sao? Có nên đóng cửa tất cả các trường học ? Thế còn công nhân thì sao? Họ sẽ không đi làm nếu con cái của họ không đến trường. Khuyến khích làm việc từ xa được không? Liệu cái nào sẽ đem lại hiệu quả?
Well the British government did a model of telecommuting. Six weeks they had all people in the banking industry pretend a pandemic was underway. What they found was, the core functions -- you know you still sort of had banks, but you couldn't get people to put money in the ATM machines. Nobody was processing the credit cards. Your insurance payments didn't go through. And basically the economy would be in a disaster state of affairs. And that's just office workers, bankers.
Chính phủ Anh đã thực hiện một mô hình làm việc từ xa. Trong 6 tuần, tất cả mọi người trong ngành ngân hàng giả vờ như đang có dịch bệnh. Điều mà họ khám phá ra là các chức năng chính -- các bạn biết là chúng ta vẫn còn ngân hàng, nhưng chúng ta không bắt người dân bỏ tiền vào trong máy ATM. Không có ai xử lý thẻ tín dụng. Việc trả tiền bảo hiểm của bạn không được thực hiện. Và về cơ bản là cả nền kinh tế rơi vào thảm họa. Và đó mới chỉ là nhân viên văn phòng, nhân viên ngân hàng.
We don't know how important hand washing is for flu -- shocking. One assumes it's a good idea to wash your hands a lot. But actually in scientific community there is great debate about what percentage of flu transmission between people is from sneezing and coughing and what percentage is on your hands. The Institute of Medicine tried to look at the masking question. Can we figure out a way, since we know we won't have enough masks because we don't make them in America anymore, they're all made in China -- do we need N95? A state-of-the-art, top-of-the-line, must-be-fitted-to-your-face mask? Or can we get away with some different kinds of masks? In the SARS epidemic, we learned in Hong Kong that most of transmission was because people were removing their masks improperly. And their hand got contaminated with the outside of the mask, and then they rubbed their nose. Bingo! They got SARS. It wasn't flying microbes. If you go online right now, you'll get so much phony-baloney information. You'll end up buying -- this is called an N95 mask. Ridiculous. We don't actually have a standard for what should be the protective gear for the first responders, the people who will actually be there on the front lines.
Chúng ta không biết tầm quan trọng của việc rửa tay trong việc phòng cúm -- thật kinh ngạc. Có người cho rằng rửa tay thường xuyên là một ý hay. Nhưng thực ra trong giới khoa học có một cuộc tranh luận lớn về bao nhiêu phần trăm truyền nhiễm cúm giữa người với người là do hắt hơi và ho và bao nhiêu phần trăm là từ tay. Viện Y khoa đã tìm cách giải đáp bài toán mặt nạ. Liệu chúng ta có thể tìm ra cách, khi biết rằng sẽ không có đủ mặt nạ bởi chúng ta không còn sản xuất mặt nạ tại Mỹ nữa, tất cả các mặt nạ đều được sản xuất tại Trung Quốc -- chúng ta có cần N95 không? Một loại mặt nạ tiên tiến, tối ưu nhất nhất định phải vừa vặn với khuôn mặt ? Hay chúng ta có thể dùng các loại mặt nạ khác thay thế? Trong đại dịch SARS, chúng ta học được rằng tại Hồng Kông, phần lớn các ca truyền nhiễm là do con người cởi mặt nạ không đúng cách. Và tay họ tiếp xúc với phần bên ngoài của mặt nạ, và rồi đưa tay cọ lên mũi. Thế là họ dính SARS. Đây không phải là loại vi khuẩn biết bay. Nếu bây giờ lên mạng, bạn sẽ có vô vàn thông tin ngớ ngẩn. Rồi bạn sẽ mua - nó được gọi là mặt nạ N95. Thật vớ vẩn. Chúng ta không thực sự có một tiêu chuẩn về cơ cấu bảo vệ cho những nạn nhân đầu tiên, những người sẽ đứng đầu chiến tuyến.
And Tamiflu. You've probably heard of this drug, made by Hoffmann-La Roche, patented drug. There is some indication that it may buy you some time in the midst of an outbreak. Should you take Tamiflu for a long period of time, well, one of the side effects is suicidal ideations. A public health survey analyzed the effect that large-scale Tamiflu use would have, actually shows it counteractive to public health measures, making matters worse. And here is the other interesting thing: when a human being ingests Tamiflu, only 20 percent is metabolized appropriately to be an active compound in the human being. The rest turns into a stable compound, which survives filtration into the water systems, thereby exposing the very aquatic birds that would carry flu and providing them a chance to breed resistant strains. And we now have seen Tamiflu-resistant strains in both Vietnam in person-to-person transmission, and in Egypt in person-to-person transmission. So I personally think that our life expectancy for Tamiflu as an effective drug is very limited -- very limited indeed.
Và Tamiflu. Các bạn có lẽ đã nghe đến loại thuốc này, do Hoffmann-La Roche sản xuất, đã được cấp bằng sáng chế. Có dấu hiệu cho thấy loại thuốc này có thể kéo dài thời gian cho bạn khi dịch bệnh xảy ra . Nếu bạn dùng Tamiflu trong một thời gian, một trong những tác dụng phụ của nó là gây nên suy nghĩ muốn tự sát. Một khảo sát sức khỏe cộng đồng đã phân tích tác dụng của việc dùng Tamiflu trên diện rộng, và nó cho thấy sự phản tác dụng đối với các biện pháp sức khỏe cộng đồng và làm trầm trọng vấn đề. Và đây là thông tin thú vị khác: khi một người uống Tamiflu, chỉ có 20% thuốc là được chuyển hóa hợp lý thành hợp chất hoạt động trong cơ thể họ. Phần còn lại trở thành hợp chất ổn định, sống sót qua các hệ lọc để đi vào các nguồn nước do đó, khi phơi nhiễm cùng với những loại gia cầm sống trong nước có virút cúm điều này tạo cơ hội cho chúng sinh sôi ra những loài kháng thuốc. Chúng ta đã thấy những loại kháng Tamiflu xuất hiện ở Việt Nam và Ai Cập trong các ca truyền từ người sang người. Vì thế tôi cho rằng việc kéo dài cuộc sống bằng cách sử dụng Tamiflu như thuốc đặc hiệu là rất giới hạn - thực sự rất giới hạn .
Nevertheless most of the governments have based their whole flu policies on building stockpiles of Tamiflu. Russia has actually stockpiled enough for 95 percent of all Russians. We've stockpiled enough for 30 percent. When I say enough, that's two weeks worth. And then you're on your own because the pandemic is going to last for 18 to 24 months. Some of the poorer countries that have had the most experience with H5N1 have built up stockpiles; they're already expired. They are already out of date. What do we know from 1918, the last great pandemic? The federal government abdicated most responsibility. And so we ended up with this wild patchwork of regulations all over America. Every city, county, state did their own thing. And the rules and the belief systems were wildly disparate. In some cases all schools, all churches, all public venues were closed.
Tuy vậy, phần lớn các chính phủ đã xây dựng toàn bộ chính sách phòng cúm dựa trên việc tích trữ Tamiflu. Nga thực chất đã tích trữ đủ cho 95% dân số mình. Chúng ta đã tích trữ đủ cho 30% dân số. Tôi nói đủ là đủ dùng cho hai tuần. Và sau đó bạn phải tự lo liệu vì dịch bệnh sẽ kéo dài từ 18 đến 24 tháng. Một số nước nghèo hơn có nhiều kinh nghiệm nhất trong việc đối phó H5N1 đã lập kho tích trữ; thuốc đã quá hạn. Chúng không còn giá trị sử dụng nữa. Chúng ta biết được gì từ năm 1918, với đại dịch xảy ra gần đây nhất? Chính quyền liên bang đã thoái thác phần lớn trách nhiệm. Và chúng ta bị bỏ lại với một mớ quy định lằng nhằng trên khắp nước Mỹ. Mỗi thành phố, hạt, bang cứ mạnh ai nấy làm. có một sự khác biệt lớn giữa luật lệ và hệ thống niềm tin. Trong một số trường hợp, tất cả các trường học, nhà thờ và mọi cơ sở công cộng đều bị đóng cửa.
The pandemic circulated three times in 18 months in the absence of commercial air travel. The second wave was the mutated, super-killer wave. And in the first wave we had enough healthcare workers. But by the time the second wave hit it took such a toll among the healthcare workers that we lost most of our doctors and nurses that were on the front lines. Overall we lost 700,000 people. The virus was 100 percent lethal to pregnant women and we don't actually know why. Most of the death toll was 15 to 40 year-olds -- robustly healthy young adults. It was likened to the plague. We don't actually know how many people died. The low-ball estimate is 35 million. This was based on European and North American data.
Dịch bệnh lan truyền ba lần trong vòng 18 tháng khi không có sự lưu thông thương mại hàng không . Cơn dịch thứ hai là cơn dịch sát thủ đột biến. Trong cơn dịch thứ nhất, chúng ta đã có đủ các nhân viên y tế. Nhưng trước khi cơn dịch thứ hai ập đến các nhân viên y tế đã chịu hậu quả nặng nề nên chúng ta đã mất đi phần lớn bác sỹ và y tá trên chiến tuyến. Chúng ta đã mất tổng cộng 700.000 người. Loại virút này gây chết chóc 100% đối với phụ nữ mang thai và chúng ta không thực sự biết được nguyên nhân. Phần lớn người chết trong độ tuổi từ 15 đến 40 -- những người trẻ khỏe mạnh. Điều này được so sánh với bệnh dịch. Chúng ta không thực sự biết được bao nhiêu người đã chết. Con số ước tính thấp nhất là 35 triệu người. Con số này được dựa trên dữ liệu của châu Âu và Bắc Mỹ.
A new study by Chris Murray at Harvard shows that if you look at the databases that were kept by the Brits in India, there was a 31-fold greater death rate among the Indians. So there is a strong belief that in places of poverty the death toll was far higher. And that a more likely toll is somewhere in the neighborhood of 80 to 100 million people before we had commercial air travel. So are we ready? As a nation, no we're not. And I think even those in the leadership would say that is the case, that we still have a long ways to go.
Một nghiên cứu mới đây của Chris Murray tại Harvard cho thấy nếu bạn nhìn vào cơ sở dữ liệu được người Anh lưu trữ tại Ấn Độ, bạn sẽ thấy tỷ lệ tử vong của người Ấn Độ cao gấp 31 lần. Vì thế mà có một niềm tin rằng tại những nơi nghèo khổ thì tỷ lệ tử vong cao hơn rất nhiều. Và rằng sự mất mát còn lớn hơn thế đã diễn ra ở những vùng dân cư từ 80 đến 100 triệu người từ trước khi chúng ta có sự lưu thông bằng máy bay. Vậy liệu ta đã sẵn sàng? Với phương diện là một quốc gia, chúng ta chưa sẵn sàng. Và tôi cho rằng ngay cả những người lãnh đạo cũng sẽ nói rằng vẫn còn nhiều việc phải làm.
So what does that mean for you? Well the first thing is, I wouldn't start building up personal stockpiles of anything -- for yourself, your family, or your employees -- unless you've really done your homework. What mask works, what mask doesn't work. How many masks do you need? The Institute of Medicine study felt that you could not recycle masks. Well if you think it's going to last 18 months, are you going to buy 18 months worth of masks for every single person in your family?
Vậy điều đó có nghĩa gì đối với bạn? Điều đầu tiên là tôi sẽ không bắt đầu dự trữ bất kể một kho hàng cá nhân nào cho bản thân, gia đình, hay nhân viên của mình -- trước khi làm xong công việc. Mặt nạ nào thì có hiệu quả, mặt nạ nào không. Cần bao nhiêu cái? Nghiên cứu của Viện Y khoa cho rằng bạn không thể tái chế mặt nạ. Nếu bạn nghĩ rằng một chiếc mặt nạ có thể sử dụng trong 18 tháng liệu bạn có định mua mặt nạ đủ dùng cho 18 tháng cho từng thành viên trong gia đình?
We don't know -- again with Tamiflu, the number one side effect of Tamiflu is flu-like symptoms. So then how can you tell who in your family has the flu if everybody is taking Tamiflu? If you expand that out to think of a whole community, or all your employees in your company, you begin to realize how limited the Tamiflu option might be. Everybody has come up to me and said, well I'll stockpile water or, I'll stockpile food, or what have you. But really? Do you really have a place to stockpile 18 months worth of food? Twenty-four months worth of food? Do you want to view the pandemic threat the way back in the 1950s people viewed the civil defense issue, and build your own little bomb shelter for pandemic flu? I don't think that's rational.
Chúng ta không biết - quay lại trường hợp của Tamiflu, tác dụng phụ số 1 của Tamiflu là các triệu chứng giống như cúm. Vậy thì làm sao bạn có thể biết ai trong gia đình mình bị cúm nếu tất cả đều tiêm Tamiflu? Nếu suy rộng ra cho cả cộng đồng, hay tất cả nhân viên trong công ty, bạn bắt đầu nhận ra hạn chế của Tamiflu. Mọi người đều tìm đến tôi và nói rằng, tôi sẽ tích trữ nước, tôi sẽ tích trữ lương thực, hoặc bất cứ thứ gì ta có. Nhưng bạn có thực sự có đủ chỗ để dự trữ lương thực đủ dùng cho 18 tháng? 24 tháng? Bạn có muốn coi hiểm họa dịch bệnh như những năm 1950 khi mọi người nhìn nhận vấn đề dân quân tự vệ, và tự xây cho mình một căn hầm tránh bom để tránh khỏi dịch cúm? Tôi không cho rằng điều đó là hợp lý.
I think it's about having to be prepared as communities, not as individuals -- being prepared as nation, being prepared as state, being prepared as town. And right now most of the preparedness is deeply flawed. And I hope I've convinced you of that, which means that the real job is go out and say to your local leaders, and your national leaders, "Why haven't you solved these problems? Why are you still thinking that the lessons of Katrina do not apply to flu?" And put the pressure where the pressure needs to be put. But I guess the other thing to add is, if you do have employees, and you do have a company, I think you have certain responsibilities to demonstrate that you are thinking ahead for them, and you are trying to plan. At a minimum the British banking plan showed that telecommuting can be helpful. It probably does reduce exposure because people are not coming into the office and coughing on each other, or touching common objects and sharing things via their hands. But can you sustain your company that way? Well if you have a dot-com, maybe you can. Otherwise you're in trouble. Happy to take your questions. (Applause)
Tôi cho rằng chúng ta cần sẵn sàng ứng phó với tư cách cộng đồng, chứ không phải những cá nhân -- sẵn sàng với tư cách của một quốc gia sẵn sàng với tư cách của một đất nước, sẵn sàng với tư cách một thị trấn. Và ngay lúc này đây, sự sẵnsàng đó phần nhiều có lỗ hổng. Và tôi hi vọng mình đã thuyết phục được các bạn, rằng việc thực sự cần làm là đi ra ngoài nói với các nhà lãnh đạo địa phương, và với các nhà lãnh đạo quốc gia, rằng "Tại sao các ngài vẫn chưa giải quyết được vấn đề?" Tại sao các ngài vẫn cho rằng bài học của Katrina không đủ áp dụng cho dịch cúm?" Và gây sức ép khi cần. Nhưng tôi thấy cũng cần phải nói thêm rằng, nếu bạn không có nhân viên, và bạn không có công ty nào thì tôi nghĩ bạn vẫn cần có những trách nhiệm nhất định cho thấy rằng bạn đang suy nghĩ trước vì họ, và bạn đang có kế hoạch. Chí ít thì một kế hoạch ngân hàng tại Anh cho thấy rằng làm việc tại nhà có thể đem lại hiệu quả. Nó có thể giúp giảm phơi nhiễm bởi vì mọi người không đến văn phòng và ho vào nhau, hoặc cùng chạm vào đồ vật và lây lan các thứ qua tay. Nhưng liệu bạn có thể duy trì công ty mình theo cách đó? Nếu bạn có một công ty công nghệ thì bạn có thể duy trì được. Bằng không thì bạn sẽ gặp khó khăn. Giờ thì tôi vui lòng trả lời các câu hỏi của các bạn. (Vỗ tay)
Audience member: What factors determine the duration of a pandemic?
Khán giả: Các yếu tố nào quyết định thời gian kéo dài của một dịch bệnh?
Laurie Garret: What factors determine the duration of a pandemic, we don't really know. I could give you a bunch of flip, this, that, and the other. But I would say that honestly we don't know. Clearly the bottom line is the virus eventually attenuates, and ceases to be a lethal virus to humanity, and finds other hosts. But we don't really know how and why that happens. It's a very complicated ecology.
Laurie Garret: Chúng ta thực sự không biết những yếu tố nào quyết định điều đó. Tôi có thể đưa ra cho bạn hàng loạt lý do này nọ. Nhưng tôi phải nói rằng thật sự chúng tôi không biết. Rõ ràng vấn đề mấu chốt ở đây là loài virút này cuối cùng sẽ yếu đi, và không còn là virut chết người nữa, và đi tìm vật chủ khác. Nhưng chúng ta thực sự không biết làm thế nào và tại sao điều đó xảy ra. Đó là một sinh thái học rất phức tạp.
Audience member: What kind of triggers are you looking for? You know way more than any of us. To say ahh, if this happens then we are going to have a pandemic?
Khán giả: Anh đang dự tính những cơ chế như thế nào? Anh biết nhiều hơn bất cứ ai trong chúng tôi. Ahh, nếu điều đó xảy ra thì chúng ta sẽ có một dịch bệnh chứ?
LG: The moment that you see any evidence of serious human-to-human to transmission. Not just intimately between family members who took care of an ailing sister or brother, but a community infected -- spread within a school, spread within a dormitory, something of that nature. Then I think that there is universal agreement now, at WHO all the way down: Send out the alert.
LG: Thời điểm mà bạn nhìn thấy bất cứ bằng chứng nào của việc truyền nhiễm nghiêm trọng từ người sang người. Không chỉ là sự gần gũi giữa các thành viên trong gia đình khi chăm sóc một người chị hoặc người anh bị ốm, mà là cả một cộng đồng bị nhiễm virút -- lây lan trong trường học lây lan trong ký tức xá và những nơi tương tự. Lúc đó, tôi cho rằng sẽ có một sự thống nhất tại WHO, từ trên xuống dưới: Phát cảnh báo.
Audience member: Some research has indicated that statins can be helpful. Can you talk about that?
Khán giả: Một số nghiên cứu chỉ ra rằng statin có thể đem lại hiệu quả. Anh có thể nói rõ về điều đó không?
LG: Yeah. There is some evidence that taking Lipitor and other common statins for cholesterol control may decrease your vulnerability to influenza. But we do not completely understand why. The mechanism isn't clear. And I don't know that there is any way responsibly for someone to start medicating their children with their personal supply of Lipitor or something of that nature. We have absolutely no idea what that would do. You might be causing some very dangerous outcomes in your children, doing such a thing.
LG: Vâng. Có một số bằng chứng cho thấy việc sử dụng Lipitor và các loại statin thông dụng khác dùng để kiểm soát chloresterol có thể làm giảm khả năng bị nhiễm cúm của bạn. Nhưng chúng tôi không hoàn toàn hiểu tại sao. Cơ chế đó không rõ ràng. Và tôi không biết điều gì đã khiến một số người bắt đầu cho con cái họ uống thuốc từ kho dự trữ Lipitor cá nhân hoặc các loại thuốc tương tự. Chúng tôi hoàn toàn không biết điều đó sẽ gây tác dụng như thế nào. Bạn có thể gây ra những tác dụng rất nguy hiểm cho các con mình khi làm điều đó.
Audience member: How far along are we in being able to determine whether someone is actually carrying, whether somebody has this before the symptoms are full-blown?
Khán giả: Chúng ta mất bao lâu để xác định liệu một người có thực sự mang virút trước khi các triệu chứng trở nên rõ ràng?
LG: Right. So I have for a long time said that what we really needed was a rapid diagnostic. And our Centers for Disease Control has labeled a test they developed a rapid diagnostic. It takes 24 hours in a very highly developed laboratory, in highly skilled hands. I'm thinking dipstick. You could do it to your own kid. It changes color. It tells you if you have H5N1. In terms of where we are in science with DNA identification capacities and so on, it's not that far off. But we're not there. And there hasn't been the kind of investment to get us there.
LG: Phải rồi. Một thời gian dài, tôi đã nói rằng điều chúng ta thực sự cần là một sự chẩn đoán nhanh chóng. Và Trung tâm Kiểm soát Bệnh đã gọi một thử nghiệm mà họ đang phát triển là chẩn đoán nhanh. Thử nghiệm này chỉ cần 24 giờ trong một phòng thí nghiệm rất hiện đại, nhờ những bàn tay rất lành nghề. Tôi đang nghĩ đến cái que thử. Bạn có thể thực hiện chẩn đoán với con bạn. Chiếc que sẽ chuyển màu. Nó cho bạn biết liệu bạn có nhiễm H5N1 hay không. Về mặt tiến bộ trong khoa học với khả năng xác định DNA và vân vân, thì chúng ta cách đó cũng không còn xa đâu. Nhưng chúng ta vẫn chưa đủ tầm. Và không có khoản đầu tư nào cho phép điều đó.
Audience member: In the 1918 flu I understand that they theorized that there was some attenuation of the virus when it made the leap into humans. Is that likely, do you think, here? I mean 100 percent death rate is pretty severe.
Khán giả: Trong dịch cúm năm 1918, theo như tôi hiểu thì người ta đã đưa ra giả thuyết rằng virút đã phần nào yếu đi khi nó chuyển sang người. Theo anh thì điều đó có thể xảy ra trong trong vụ này hay không? Tôi muốn nói rằng tỷ lệ 100% tử vong thì quá kinh khủng.
LG: Um yeah. So we don't actually know what the lethality was of the 1918 strain to wild birds before it jumped from birds to humans. It's curious that there is no evidence of mass die-offs of chickens or household birds across America before the human pandemic happened. That may be because those events were occurring on the other side of the world where nobody was paying attention. But the virus clearly went through one round around the world in a mild enough form that the British army in World War I actually certified that it was not a threat and would not affect the outcome of the war. And after circulating around the world came back in a form that was tremendously lethal. What percentage of infected people were killed by it? Again we don't really know for sure. It's clear that if you were malnourished to begin with, you had a weakened immune system, you lived in poverty in India or Africa, your likelihood of dying was far greater. But we don't really know.
LG: Vâng. Chúng ta không thực sự biết được tỷ lệ tử vong do loại virút năm 1918 gây ra đối với gia cầm hoang dã trước khi nó chuyển từ gia cầm sang người. Có một điều gây tò mò là không có bằng chứng nào về việc chết hàng loạt ở gà hoặc các loại gia cầm khắp nước Mỹ trước khi dịch bệnh ở người xảy ra. Nguyên nhân có thể là vì những sự kiện đó đã xảy ra ở phía bên kia thế giới khi không có ai chú ý. Nhưng loại virút đó rõ ràng đã đi một vòng quanh thế giới ở thể ôn hòa vừa đủ để quân đội Anh tại Chiến tranh Thế giới Thứ hai xác nhận rằng nó không phải là mối họa và sẽ không ảnh hưởng đến cục diện chiến tranh. Và sau khi đi vòng quanh thế giới trở lại ở trạng thái nguy hiểm chết người. Bao nhiêu phần trăm người đã bị loại virút đó giết chết? Một lần nữa, chúng ta không biết chắc về điều đó. Rõ ràng là nếu ban đầu, bạn đã suy dinh dưỡng thì hệ miễn dịch của bạn sẽ bị suy yếu, bạn sống trong nghèo khổ ở Ấn Độ hoặc châu Phi, thì tỷ lệ tử vong của bạn sẽ cao hơn rất nhiều. Nhưng chúng ta không thực sự biết được.
Audience member: One of the things I've heard is that the real death cause when you get a flu is the associated pneumonia, and that a pneumonia vaccine may offer you 50 percent better chance of survival.
Khán giả: Tôi đã nghe được một điều rằng nguyên nhân thực sự gây chết khi ta bị cúm là bệnh viêm phổi đi kèm, và rằng một loại vắc-xin viêm phổi có thể cho ta thêm 50% cơ hội sống sót.
LG: For a long time, researchers in emerging diseases were kind of dismissive of the pandemic flu threat on the grounds that back in 1918 they didn't have antibiotics. And that most people who die of regular flu -- which in regular flu years is about 360,000 people worldwide, most of them senior citizens -- and they die not of the flu but because the flu gives an assault to their immune system. And along comes pneumococcus or another bacteria, streptococcus and boom, they get a bacterial pneumonia. But it turns out that in 1918 that was not the case at all. And so far in the H5N1 cases in people, similarly bacterial infection has not been an issue at all. It's this absolutely phenomenal disruption of the immune system that is the key to why people die of this virus.
LG: Trong một thời gian dài, các nhà nghiên cứu các bệnh đang bùng phát đã phần nào phủ nhận hiểm họa của dịch cúm với lý do rằng năm 1918, người ta không có thuốc kháng sinh. Và rằng phần lớn những người chết là vì bệnh cúm thông thường -- trong những năm có dịch cúm thông thường là khoảng 360,000 người toàn thế giới, phần lớn là những người cao tuổi -- và họ chết không phải vì cúm mà là vì bệnh cúm đã tàn phá hệ miễn dịch của họ. Và rồi xuất hiện khuẩn cầu phổi hoặc một loài vì khuẩn khác có tên là streptococcus và rồi chúng ta có bệnh viêm khổi do virút gây ra. Nhưng rồi người ta phát hiện ra rằng sự thực tại năm 1918 không phải như vậy. Và cho đến bây giờ, trong các trường hợp H5N1 ở người, việc nhiễm các loại virút tương tự không phải là vấn đề. Chính sự tàn phá phi thường đối với hệ miễn dịch là nguyên nhân chính khiến con người chết vì loại virút này.
And I would just add we saw the same thing with SARS. So what's going on here is your body says, your immune system sends out all its sentinels and says, "I don't know what the heck this is. We've never seen anything even remotely like this before." It won't do any good to bring in the sharpshooters because those antibodies aren't here. And it won't do any good to bring in the tanks and the artillery because those T-cells don't recognize it either. So we're going to have to go all-out thermonuclear response, stimulate the total cytokine cascade. The whole immune system swarms into the lungs. And yes they die, drowning in their own fluids, of pneumonia. But it's not bacterial pneumonia. And it's not a pneumonia that would respond to a vaccine. And I think my time is up. I thank you all for your attention. (Applause)
Và tôi chỉ muốn nói thêm rằng chúng ta đã thấy điều tương tự đối với SARS. Vì vậy, điều đang diễn ra là cơ thể bạn nói rằng hệ miễn dịch của bạn gửi đi những lính canh và nói rằng, "Tôi không biết đây là cái gì. Chúng tôi chưa từng thấy cái gì giống như thế". Việc cử đến những tay thiện xạ sẽ không đem lại hiệu quả gì do không có các kháng thể ở đây. Và việc cử xe tăng và pháo binh đến cũng không đem lại hiệu quả gì vì các tế bào T cũng không nhận diện được virut. Và chúng ta sẽ đi đến phản ứng nhiệt hạch mô phỏng toàn bộ quá trình phân bào. Toàn bộ hệ miễn dịch tràn vào phổi. Và thế là người ta chết, chết trong dịch của chính mình, chết vì viêm phổi. Nhưng đó không phải là bệnh viêm phổi do virut gây ra. Và đó không phải loại viêm phổi sẽ phản ứng với vắc-xin. Và tôi cho là thời gian dành cho tôi đã hết. Xin cảm ơn sự quan tâm của tất cả các bạn. (Vỗ tay)