As an Arab female photographer, I have always found ample inspiration for my projects in personal experiences. The passion I developed for knowledge, which allowed me to break barriers towards a better life was the motivation for my project I Read I Write.
Là một nữ nhiếp ảnh gia người Ả Rập, tôi luôn tìm được nguồn cảm hứng phong phú cho dự án dựa trên những trải nghiệm của bản thân Sự đam mê tôi phát triển cho kiến thức, cho phép tôi phá vỡ trở ngại để hướng về cuộc sống tốt đẹp hơn là động lực cho dự án "Tôi đọc Tôi viết" của mình
Pushed by my own experience, as I was not allowed initially to pursue my higher education, I decided to explore and document stories of other women who changed their lives through education, while exposing and questioning the barriers they face. I covered a range of topics that concern women's education, keeping in mind the differences among Arab countries due to economic and social factors. These issues include female illiteracy, which is quite high in the region; educational reforms; programs for dropout students; and political activism among university students. As I started this work, it was not always easy to convince the women to participate. Only after explaining to them how their stories might influence other women's lives, how they would become role models for their own community, did some agree. Seeking a collaborative and reflexive approach, I asked them to write their own words and ideas on prints of their own images. Those images were then shared in some of the classrooms, and worked to inspire and motivate other women going through similar educations and situations. Aisha, a teacher from Yemen, wrote, "I sought education in order to be independent and to not count on men with everything."
Thúc đẩy bởi kinh nghiệm bản thân, vì ban đầu tôi không được phép học cao hơn, tôi quyết định khám phá và thu thập những mẫu chuyện của những người phụ nữ khác những người đã thay đổi cuộc sống của họ nhờ vào giáo dục, trong khi đối mặt và truy vấn những rào cản mà họ phải đối mặt Tôi góp nhặt được hàng loạt những đề tài liên quan đến giáo dục cho phụ nữ, đồng thời cũng không quên những sự khác biệt giữa những quốc gia Ả Rập dựa trên yếu tố kinh tế xã hội. Những vấn đề này bao gồm sự thất học của nữ giới, có tỉ lệ cao trong khu vực này; tái giáo dục; chương trình dành cho những học sinh bỏ học: và các hoạt động chính trị của sinh viên đại học Khi tôi bắt đầu công việc này, không phải lúc nào cũng dễ dàng thuyết phục những người phụ nữ tham gia. Chỉ sau khi giải thích với họ rằng những câu chuyện của họ có thể sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của những người phụ nữ khác như thế nào, và họ rất có thể sẽ trở thành những hình mẫu cho chính cộng đồng của họ như thế nào, họ mới đồng ý. Tìm kiếm một cách tiếp cận mang tính hợp tác và thoải mái, tôi yêu cầu họ viết những điều muốn nói hoặc ý tưởng in lên trên bức ảnh của chính họ Những bức ảnh này sau đó sẽ được mang đi chia sẻ ở một số lớp học, và đóng vai trò truyền cảm hứng và khích lệ những người phụ nữ khác cùng trải qua sự giáo dục và tình huống như vậy. Aisha, một giáo viên đến từ Yemen, viết, "Tôi tìm đến giáo dục để trở nên độc lập và không còn lệ thuộc vào đàn ông trong bất kỳ điều gì"
One of my first subjects was Umm El-Saad from Egypt. When we first met, she was barely able to write her name. She was attending a nine-month literacy program run by a local NGO in the Cairo suburbs. Months later, she was joking that her husband had threatened to pull her out of the classes, as he found out that his now literate wife was going through his phone text messages. (Laughter) Naughty Umm El-Saad. Of course, that's not why Umm El-Saad joined the program. I saw how she was longing to gain control over her simple daily routines, small details that we take for granted, from counting money at the market to helping her kids in homework. Despite her poverty and her community's mindset, which belittles women's education, Umm El-Saad, along with her Egyptian classmates, was eager to learn how to read and write.
Một trong những đối tượng đầu tiên của tôi là Umm El-Saad đến từ Ai Cập. Khi chúng tôi lần đầu gặp gỡ, cô ấy chỉ có thể viết được mỗi tên của mình Cô ấy tham gia vào một chương trình phổ cập 9 tháng điều hành bởi tổ chức địa phương NGO ở ngoại ô Cairo. Nhiều tháng sau, cô nói đùa rằng chồng của mình đã dọa sẽ buộc cô thôi học, khi anh ta phát hiện ra cô vợ đã biết đọc biết viết đang xem lén tin nhắn điện thoại của mình. (cười lớn) Umm El-Saad hư ! Dĩ nhiên, đó không hề là lí do khiến cô tham gia chương trình, Tôi đã thấy cô ấy mong muốn kiểm soát những hành động thường ngày của mình đến dường nào, những chi tiết nhỏ mà chúng ta thường không để ý tới từ việc đếm tiền ở siêu thị đến giúp những đứa con của cô ấy học. Mặc dù sự nghèo đói và tư tưởng của cộng đồng nơi cô ấy sống, nơi xem thường học vấn của người phụ nữ, Umm El-Saad, cùng với những người bạn học Ai Cập của mình, đã háo hức học đọc và viết.
In Tunisia, I met Asma, one of the four activist women I interviewed. The secular bioengineering student is quite active on social media. Regarding her country, which treasured what has been called the Arab Spring, she said, "I've always dreamt of discovering a new bacteria. Now, after the revolution, we have a new one every single day." Asma was referring to the rise of religious fundamentalism in the region, which is another obstacle to women in particular.
Ở Tunisia, tôi gặp Asma, một trong 4 người nhà hoạt động nữ mà tôi đã phỏng vấn. Sinh viên ngành công nghệ sinh học khá nổi tiếng trên mạng xã hội. Nói về đất nước của cô ấy, nơi trân trọng cái gọi là Mùa xuân Ả Rập, cô nói, "Tôi luôn mơ về việc phát hiện ra một vi khuẩn mới. Ngày nay, sau cuộc cách mạng, tôi có được một con mỗi ngày" Asma đang ám chỉ sự nổi dậy của chủ nghĩa tôn giáo tối thượng ở trong khu vực, điều này là một trở ngại khác với phụ nữ, nói riêng.
Out of all the women I met, Fayza from Yemen affected me the most. Fayza was forced to drop out of school at the age of eight when she was married. That marriage lasted for a year. At 14, she became the third wife of a 60-year-old man, and by the time she was 18, she was a divorced mother of three. Despite her poverty, despite her social status as a divorcée in an ultra-conservative society, and despite the opposition of her parents to her going back to school, Fayza knew that her only way to control her life was through education. She is now 26. She received a grant from a local NGO to fund her business studies at the university. Her goal is to find a job, rent a place to live in, and bring her kids back with her.
Trong số những người phụ nữ mà tôi đã từng gặp, Fayza đến từ Yemen ảnh hưởng đến tôi nhiều nhất. Fayza bị buộc phải nghỉ học khi mới 8 tuổi để kết hôn. Cuộc hôn nhân đó kéo dài được một năm. Ở tuổi 14, cô trở thành vợ thứ ba của một người đàn ông 60 tuổi, và khi 18 tuổi, cô đã là một bà mẹ đơn thân với 3 đứa con. Mặc dù sự đói nghèo của mình, mặc dù địa vị xã hội là một người đã li dị trong một xã hội bảo thủ cực đoan, và mặc cho sự phản đối của cha mẹ về việc cô quay lại trường học, Fayza biết rằng con đường duy nhất để làm chủ cuộc sống của mình là nhờ vào giáo dục. Cô ấy bây giờ 26 tuổi. Cô đã nhận được sự tài trợ từ tổ chức địa phương NGP để chi trả cho việc học kinh doanh ở đại học. Mục tiêu của cô là tìm được việc làm, thuê một chỗ ở, và mang những đứa trẻ về bên mình.
The Arab states are going through tremendous change, and the struggles women face are overwhelming. Just like the women I photographed, I had to overcome many barriers to becoming the photographer I am today, many people along the way telling me what I can and cannot do. Umm El-Saad, Asma and Fayza, and many women across the Arab world, show that it is possible to overcome barriers to education, which they know is the best means to a better future. And here I would like to end with a quote by Yasmine, one of the four activist women I interviewed in Tunisia. Yasmine wrote, "Question your convictions. Be who you to want to be, not who they want you to be. Don't accept their enslavement, for your mother birthed you free."
Những nước Ả Rập đang trải qua những thay đổi cực kỳ lớn lao, và những sự đấu tranh mà phụ nữ đang phải đối mặt là hết sức gian khổ. Cũng giống như những người phụ nữ mà tôi đã chụp, Tôi đã phải trải qua rất nhiều những rào cản để trở thành một nhiếp ảnh gia như hôm nay, rất nhiều người trong suốt quá trình đã nói với tôi những điều có thể và không thể làm. Umm El-Saaf, Asma và Fayza, và còn nhiều người phụ nữ khác ở trong thế giới Ả Rập, cho thấy rằng hoàn toàn có thể vượt qua những rào cản để đến với giáo dục, cái mà họ biết rằng là phương thức hữu hiệu nhất cho một tương lai tốt đẹp hơn. Và cuối cùng tôi muốn kết thúc bằng những dòng của Yesmine một trong những nhà hoạt động nữ tôi đã phỏng vấn ở Tunisia. Cô viết, "Chất vấn niềm tin của bạn. Trở thành người bạn muốn, chứ không phải người mà họ muốn bạn trở thành. Đừng chấp nhận cảnh nô lệ, vì mẹ bạn đã sinh bạn ra trong tự do"
Thank you.
Cám ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)