I'm going to try to give you a view of the world as I see it, the problems and the opportunities that we face, and then ask the question if we should be optimistic or pessimistic. And then I'll let you in on a secret, which is why I am an incurable optimist. Let me start off showing you an Al Gore movie that you may have seen before. Now, you've all seen "Inconvenient Truth." This is a little more inconvenient.
Tôi sẽ nêu quan điểm của bản thân về cách mà tôi nhìn nhận thế giới những khó khăn và cơ hội chúng ta phải đối mặt và nghĩ xem chúng ta nên tỏ thái độ lạc quan hay bi quan Và tôi sẽ tiết lộ cho bạn một bí mật, lý do tại sao tôi là người lạc quan không thể chữa được Để bắt đầu, tôi sẽ chiếu bộ phim Al Gore mà có thể bạn đã xem qua Bây giờ, bạn đã xem Inconvenient Truth Điều này sẽ bất tiện hơn một chút.
(Video): Man: ... extremely dangerous questions. Because, with our present knowledge, we have no idea what would happen. Even now, man may be unwittingly changing the world's climate through the waste products of his civilization. Due to our release, through factories and automobiles every year, of more than six billion tons of carbon dioxide -- which helps air absorb heat from the sun -- our atmosphere seems to be getting warmer. This is bad? Well, it's been calculated a few degrees' rise in the earth's temperature would melt the polar ice caps. And if this happens, an inland sea would fill a good portion of the Mississippi Valley. Tourists in glass-bottomed boats would be viewing the drowned towers of Miami through 150 feet of tropical water. For, in weather, we're not only dealing with forces of a far greater variety than even the atomic physicist encounters, but with life itself.
(Video) Người đàn ông: những câu hỏi vô cùng nguy hiểm Bởi, theo như vốn hiểu biết hiện tại, chúng ta không hề biết gì về tương lai Thậm chí, con người có thể vô tình làm thay đổi khí hậu toàn cầu thông qua những sản phẩm dư thừa Mỗi năm, chất thải từ các nhà máy và ngành công nghiệp ô tô đã thải ra 6 tỉ tấn khí cacbon làm cho không khí hấp thụ nhiệt từ mặt trời nhiều hơn khiến bầu không khí trở nên ấm hơn Điều này liệu có xấu ? theo như tính toán thì nhiệt độ trái đất đã tăng thêm vài độ C và có thể làm tan chảy những chỏm băng Bắc Cực nếu điều này xảy ra, vùng biển nội địa sẽ lấp đầy một phần đáng kể Thung lũng Mississippi Khách du lịch trên những chiếc thuyền đáy kính sẽ được xem những tòa tháp bị chết đuối ở Miami qua 150 feet nước nhiệt đới. Vì, với thời tiết, ta không chỉ đối phó với các nhân tố lớn hơn những thứ mà các nhà vật lý nguyên tử phải đối mặt, mà còn với chính sự sống.
Larry Brilliant: Should we feel good, or should we feel bad that 50 years of foreknowledge accomplished so little? Well, it depends, really, on what your goals are. And I think, as my goals, I always go back to Gandhi's talisman. When Mahatma Gandhi was asked, "How do you know if the next act that you are about to do is the right one or the wrong one?" he said, "Consider the face of the poorest, most vulnerable human being that you ever chanced upon, and ask yourself if the act that you contemplate will be of benefit to that person. And if it will be, it's the right thing to do, and if not, rethink it."
Larry Brilliant: Ta nên cảm thấy tốt hay cảm thấy tệ rằng 50 năm biết trước đạt được quá ít? Nó còn phụ thuộc vào việc mục tiêu của bạn là gì. Và theo tôi, như mục tiêu của tôi, tôi luôn quay trở về lá bùa của Gandhi. Khi Mahatma Gandhi được hỏi, “Làm sao bạn biết liệu hành động tiếp theo mà bạn sắp làm là đúng hay sai?” ông ấy nói, “Hãy nhìn vào gương mặt của những người nghèo nhất, con người yếu thế nhất mà bạn từng tình cờ gặp, và tự hỏi bản thân liệu việc bạn định làm có mang lại lợi ích cho người đó hay không Và nếu có thì đó là điều nên làm, còn nếu không thì hãy suy nghĩ lại.”
For those of us in this room, it's not just the poorest and the most vulnerable individual, it's the community, it's the culture, it's the world itself. And the trends for those who are at the periphery of our society, who are the poorest and the most vulnerable, the trends give rise to a great case for pessimism. But there's also a wonderful case for optimism. Let's review them both. First of all, the megatrends. There's two degrees, or three degrees of climate change baked into the system. It will cause rising seas. It will cause saline deposited into wells and into lands. It will disproportionately harm the poorest and the most vulnerable, as will the increasing rise of population. Even though we've dodged Paul Ehrlich's population bomb, and we will not see 20 billion people in this decade, as he had forecast, we eat as if we were 20 billion. And we consume so much that again, a rise of 6.5 billion to 9.5 billion in our grandchildren's lifetime will disproportionately hurt the poorest and the most vulnerable.
Đối với chúng ta trong căn phòng này, đó không chỉ là những cá thể nghèo nhất và dễ bị tổn thương nhất đó là cộng đồng, là văn hóa, là chính thế giới. Và xu hướng cho những người ở ngoại vi của xã hội chúng ta, những người nghèo nhất và dễ bị tổn thương nhất, các xu hướng làm dấy lên tình huống bi quan nghiêm trọng. Nhưng cũng có khía cạnh tuyệt vời cho sự lạc quan. Hãy xem xét cả hai. Trước hết, các xu hướng lớn. Khi tăng thêm hai hoặc ba độ vào hệ thống khí hậu biến đổi. Nó sẽ khiến nước biển dâng cao Nó khiến nước mặn lắng đọng vào giếng và đất. Nó sẽ gây tổn hại mất cân đối cho những người nghèo nhất và yếu thế nhất, như sự gia tăng dân số ngày càng tăng. Mặc dù chúng ta đã tránh được quả bom dân số của Paul Ehrlich, và chúng ta sẽ không thấy 20 tỷ người trong thập kỷ này, như ông đã dự báo, Nhưng chúng ta đang ăn khẩu phần cho 20 tỷ người. Và mức tiêu dùng tăng từ 6,5 tỷ lên 9,5 tỷ trong đời con cháu chúng ta, nhiều đến mức sẽ gây hại không cân xứng nghèo nhất và yếu thế nhất, một lần nữa.
That's why they migrate to cities. That's why in June of this year, we passed, as a species, 51 percent of us living in cities, and bustees, and slums, and shantytowns. The rural areas are no longer producing as much food as they did. The green revolution never reached Africa. And with desertification, sandstorms, the Gobi Desert, the Ogaden, we are finding increasing difficulty of a hectare to produce as many calories as it did even 15 years ago.
Đó là lý do tại sao họ di cư đến các thành phố. Đó là lý do tại sao tháng 6 năm nay, hơn 51% dân số sống ở thành phố, và khu bán thân, và khu ổ chuột. Các khu vực nông thôn không còn sản xuất nhiều lương thực như trước nữa. Cuộc cách mạng xanh không bao giờ đến được châu Phi. Và với sa mạc hóa, bão cát, sa mạc Gobi, Ogaden, chúng tôi đang nghiên cứu độ khó gia tăng của một Héc-ta để sản xuất lượng calo như 15 năm trước.
So humans are turning more towards animal consumption. In Africa last year, Africans ate 600 million wild animals, and consumed two billion kilograms of bush meat. And every kilogram of bush meat contained hundreds of thousands of novel viruses that have never been charted, the genomic sequences of which we don't know. Their fitness for creating pandemics we are unaware of, but we are ripe for zoonotic-borne, emerging communicable diseases.
Con người đang chuyển sang tiêu thụ động vật nhiều hơn. Năm ngoái, ở Châu Phi, người Châu Phi đã ăn thịt 600 triệu động vật hoang dã, và tiêu thụ hai tỷ ký thịt thú rừng. Và mỗi ký thịt rừng chứa hàng trăm nghìn loại virus mới chưa bao giờ được lập biểu đồ, với trình tự bộ gen mà ta chưa biết. Khả năng tạo ra đại dịch của chúng mà ta không hề hay biết, nhưng chúng ta đã sẵn sàng đối mặt với các bệnh truyền nhiễm mới nổi do động vật gây ra
Increasingly, I would say explosive growth of technology. Most of us are the beneficiaries of that growth. But it has a dark side -- in bioweapons, and in technology that puts us on a collision course to magnify any anger, hatred or feeling of marginalization. And in fact, with increasing globalization -- for which there are big winners and even bigger losers -- today the world is more diverse and unfair than perhaps it has ever been in history.
Tôi muốn nói rằng sự phát triển bùng nổ của công nghệ ngày càng gia tăng. Hầu hết chúng ta là những người được hưởng lợi từ sự tăng trưởng đó. Nhưng nó có một mặt tối -- trong vũ khí sinh học, và công nghệ đẩy chúng ta vào một tình huống xung đột. để phóng đại bất kỳ sự tức giận, thù hận hoặc cảm giác bị gạt ra bên lề nào Và trên thực tế, với sự gia tăng toàn cầu hóa -- trong đó có những người chiến thắng lớn và những kẻ thua cuộc thậm chí còn lớn hơn ngày nay, sự đa dạng và bất công hơn của thế giới là chưa từng có trong lịch sử.
One percent of us own 40 percent of all the goods and services. What will happen if the billion people today who live on less than one dollar a day rise to three billion in the next 30 years? The one percent will own even more than 40 percent of all the world's goods and services. Not because they've grown richer, but because the rest of the world has grown increasingly poorer. Last week, Bill Clinton at the TED Awards said, "This situation is unprecedented, unequal, unfair and unstable."
Một phần trăm trong chúng ta sở hữu 40 phần trăm tất cả hàng hóa và dịch vụ. Điều gì sẽ xảy ra nếu hàng tỷ người ngày nay đang sống dưới một đô la một ngày tăng lên ba tỷ trong 30 năm tới? Một phần trăm sẽ sở hữu thậm chí hơn 40 phần trăm tất cả hàng hóa và dịch vụ của thế giới. Không phải vì họ đã trở nên giàu có hơn, mà vì phần còn lại của thế giới ngày càng trở nên nghèo hơn. Tuần trước, Bill Clinton tại lễ trao giải TED đã nói, “Tình huống này là chưa từng có, bất bình đẳng, không công bằng và không ổn định.”
So there's lots of reason for pessimism. Darfur is, at its origin, a resource war. Last year, there were 85,000 riots in China, 230 a day, that required police or military intervention. Most of them were about resources. We are facing an unprecedented number, scale of disasters. Some are weather-related, human-rights related, epidemics. And the newly emerging diseases may make H5N1 and bird flu a quaint forerunner of things to come. It's a destabilized world. And unlike destabilized world in the past, it will be broadcast to you on YouTube, you will see it on digital television and on your cell phones. What will that lead to? For some, it will lead to anger, religious and sectarian violence and terrorism. For others, withdrawal, nihilism, materialism. For us, where does it take us, as social activists and entrepreneurs? As we look at these trends, do we become despondent, or will we become energized?
Vì vậy, có rất nhiều lý do cho sự bi quan. Darfur, về nguồn gốc của nó, là một cuộc chiến tài nguyên. Năm ngoái, có 85.000 cuộc bạo loạn ở Trung Quốc, 230 cuộc bạo loạn mỗi ngày cần có sự can thiệp của cảnh sát hoặc quân đội. Hầu hết trong số đó là về tài nguyên. Chúng ta đang phải đối mặt với số lượng, quy mô thảm họa chưa từng có. Một số liên quan đến thời tiết, nhân quyền, dịch bệnh. Và những dịch bệnh mới xuất hiện có thể khiến H5N1 và cúm gia cầm chỉ là một điềm báo cho những điều sắp tới. Đây là một thế giới không ổn định. không như thế giới bất ổn trong quá khứ, nó sẽ được phát trên YouTube cho bạn xem, bạn sẽ thấy trên truyền hình kỹ thuật số và trên điện thoại di động của bạn. Nó sẽ dẫn đến điều gì? Một số sẽ dẫn đến sự tức giận, bạo loạn tôn giáo và giáo phái, và khủng bố. Một số khác, rút lui, chủ nghĩa hư vô, chủ nghĩa duy vật. Với chúng ta, nó đưa chúng ta đến đâu với tư cách nhà hoạt động xã hội và doanh nhân? Khi nhìn vào những xu hướng này, liệu chúng ta có trở nên chán nản, hay chúng ta sẽ trở nên tràn đầy sinh lực?
Let's look at one case, the case of Bangladesh. First, even if carbon dioxide emissions stopped today, global warming would continue. And even with global warming -- if you can see these blue lines, the dotted line shows that even if emissions of greenhouse gasses stopped today, the next decades will see rising sea levels. A minimum of 20 to 30 inches of increase in sea levels is the best case that we can hope for, and it could be 10 times that. What will that do to Bangladesh? Let's take a look. So here's Bangladesh. 70 percent of Bangladesh is at less than five feet above sea level. Let's go up and take a look at the Himalayas. And we'll watch as global warming makes them melt. More water comes down, the deforested areas, here in the Tarai, will be unable to absorb the effluent, because trees are like straws that suck up the extra seasonal water. Now we're looking down south, through the Kali Gandaki. Many of you, I think, have probably trekked here. And we're going to cruise down and take a look at Bangladesh and see what the impact will be of twin increases in water coming from the north, and in the seas rising from the south. Looking at the five major rivers that feed Bangladesh. And now let's look from the south, looking up, and let's see this in relief. A minimum of 20 to 40 inches of increase in seas, coupled with increasing flows from the Himalayas. And take a look at this. As many as 100 million refugees from Bangladesh could be expected to migrate into India and into China. This is the difficulty that one country faces.
Hãy xem xét một trường hợp, trường hợp của Bangladesh. Đầu tiên, ngay cả khi khí thải carbon dioxide được ngăn chặn ngay hôm nay, sự nóng lên toàn cầu vẫn sẽ tiếp tục. Và ngay cả sự nóng lên toàn cầu -- nếu bạn có thể thấy những đường màu xanh, đường đứt nét cho thấy rằng ngay cả khi khí thải nhà kính ngừng thải ngày hôm nay, mực nước biển vẫn sẽ dâng cao trong những thập kỷ tới. Mực nước biển tăng tối thiểu từ 20 đến 30 inch là trường hợp sát nhất mà chúng ta có thể hy vọng, và nó có thể gấp 10 lần con số đó. Bangladesh sẽ chịu ảnh hưởng gì? Hãy xem qua. Đây là Bangladesh. 70% Bangladesh nằm ở độ cao dưới 5 feet (khoảng 1,5m) so với mực nước biển. Lên phía trên và nhìn vào dãy Himalaya. Và ta sẽ thấy sự nóng lên toàn cầu khiến chúng tan chảy, nhiều nước chảy xuống, các khu vực rừng bị phá, ở đây tại Tarai, sẽ không thể hấp thụ nước thải, bởi vì cây giống như ống hút hút thêm nước theo mùa Bây giờ chúng ta đang nhìn xuống phía nam, qua Kali Gandaki. Tôi nghĩ, nhiều người các bạn, đã từng phượt bộ ở đây. Và ta du hành xuống dưới và xem qua Bangladesh và xem tác động của việc tăng gấp đôi lượng nước đến từ phía bắc, và biển dâng lên từ phía nam. Nhìn vào năm con sông lớn nuôi sống Bangladesh. Và giờ ta hãy nhìn từ phía nam, phía trên, và hãy xem nó dưới dạng bản đồ nổi. Mực nước biển đã tăng tối thiểu 20 đến 40 inch, cùng với dòng chảy ngày càng tăng từ dãy Himalaya. Và hãy xem cái này. Dự kiến có tới 100 triệu người tị nạn từ Bangladesh sẽ di cư vào Ấn Độ và vào Trung Quốc. Đây là khó khăn mà một quốc gia phải đối mặt.
But if you look at the globe, all around the earth, wherever there is low-lying area,
Nhưng nếu bạn nhìn bề mặt toàn cầu, khắp nơi trên trái đất,
populated areas near the water, you will find increase in sea level that will challenge our way of life. Sub-Saharan Africa, and even our own San Francisco Bay Area. We're all in this together. This is not something that happens far away to people that we don't know. Global warming is something that happens to all of us, all at once.
bất cứ nơi nào có vùng trũng thấp, khu vực đông dân cư gần mặt nước, bạn sẽ thấy, mực nước biển dâng cao sẽ là thách thức cho cuộc sống của ta. Châu Phi cận Sahara và thậm chí khu vực Vịnh San Francisco của chúng ta. Tất cả chúng ta đều đồng cảnh ngộ. Đây không phải là điều xa vời xảy đến với những người mà ta không biết. Sự nóng lên toàn cầu là điều xảy đến với tất cả chúng ta, tất cả cùng một lúc.
As are these newly emerging communicable diseases, names that you hadn't heard 20 years ago: ebola, lhasa fever, monkey pox. With the erosion of the green belt separating animals from humans, we live in each other's viral environment. Do you remember, 20 years ago, no one had ever heard of West Nile fever? And then we watched, as one case arrived on the East Coast of the United States and it marched every year, westwardly. Do you remember no one had heard of ebola until we heard of hundreds of people dying in Central Africa from it? It's just the beginning, unfortunately. There have been 30 novel emerging communicable diseases that begin in animals that have jumped species in the last 30 years. It's more than enough reason for pessimism.
Cũng giống như những bệnh truyền nhiễm mới xuất hiện này, những cái tên mà bạn chưa từng nghe 20 năm trước: ebola, sốt lhasa, thủy đậu. Với sự xói mòn của vành đai xanh ngăn cách động vật với con người, chúng ta sống trong môi trường lan truyền lẫn nhau. Bạn có nhớ, 20 năm trước, không ai từng nghe nói về cơn sốt phía Tây sông Nile? Và sau đó chúng ta đã theo dõi, khi một ca bệnh đến Bờ Đông Hoa Kỳ và nó đã lan rộng hàng năm, về phía tây. Bạn có nhớ không ai nghe nói về ebola cho đến khi ta nghe tin hàng trăm người chết ở Trung Phi vì nó? Đó chỉ là sự khởi đầu, thật không may. Đã có 30 bệnh truyền nhiễm mới nổi bắt nguồn từ động vật và truyền qua các loài khác trong 30 năm qua. Đã có quá đủ lý do cho sự bi quan.
But now let's look at the case for optimism. (Laughter) Enough of the bad news. Human beings have always risen to the challenge. You just need to look at the list of Nobel laureates to remind ourselves. We've been here before, paralyzed by fear, paralyzed into inaction, when some -- probably one of you in this room -- jumped into the breach and created an organization like Physicians for Social Responsibility, which fought against the nuclear threat, Medicins Sans Frontieres, that renewed our commitment to disaster relief, Mohamed ElBaradei, and the tremendous hope and optimism that he brought all of us, and our own Muhammad Yunus.
Nhưng bây giờ hãy nhìn vào trường hợp lạc quan. Đủ cho các tin xấu rồi. Con người luôn vươn lên trước thử thách. Bạn chỉ cần nhìn vào danh sách những người đoạt giải Nobel để tự nhắc nhở mình. Chúng ta đã từng ở đây, tê liệt vì sợ hãi, tê liệt vì không hành động, khi vài người -- có thể là một trong số các bạn ở đây -- nhảy vào nguy hiểm và thành lập một tổ chức như Bác sĩ vì Trách nhiệm xã hội, đã chiến đấu chống lại mối đe dọa hạt nhân, như Bác sĩ không biên giới, giúp đổi mới cam kết của chúng ta trong việc cứu trợ thiên tai, Mohamed ElBaradei, và niềm hy vọng và sự lạc quan to lớn mà anh ấy đã mang tất cả chúng ta, và Muhammad Yunus của chính chúng ta.
We've seen the eradication of smallpox. We may see the eradication of polio this year. Last year, there were only 2,000 cases in the world. We may see the eradication of guinea worm next year -- there are only 35,000 cases left in the world. 20 years ago, there were three and a half million. And we've seen a new disease, not like the 30 novel emerging communicable diseases. This disease is called sudden wealth syndrome. (Laughter) It's an amazing phenomenon. All throughout the technology world, we're seeing young people bitten by this disease of sudden wealth syndrome. But they're using their wealth in a way that their forefathers never did. They're not waiting until they die to create foundations. They're actively guiding their money, their resources, their hearts, their commitments, to make the world a better place. Certainly, nothing can give you more optimism than that.
Chúng ta đã chứng kiến bệnh đậu mùa được xoá bỏ. Chúng ta đã chấm dứt bệnh bại liệt trong năm nay. Năm ngoái, chỉ có 2.000 ca mắc trên thế giới. Chúng ta sẽ sớm thấy việc loại bỏ giun guinea vào năm tới chỉ còn 35.000 trường hợp trên thế giới. 20 năm trước, có tới ba triệu rưỡi ca. Và chúng ta đã thấy một căn bệnh mới, không như 30 bệnh truyền nhiễm mới nổi. Căn bệnh này được gọi là hội chứng giàu bất ngờ. Đó là một hiện tượng tuyệt vời. Trên khắp thế giới công nghệ, ta đang thấy những người trẻ tuổi say mê hội chứng giàu bất ngờ này. Nhưng họ đang dùng sự giàu có theo cách mà tổ tiên chưa bao giờ làm. Họ không chờ tới khi họ mất đi để tạo nền móng. Họ đang tích cực định hướng tiền bạc, nguồn lực, trái tim, cam kết của họ, để khiến thế giới thành một nơi tốt hơn. Chắc chắn, không gì có thể mang lại cho bạn sự lạc quan hơn thế.
More reasons to be optimistic: in the '60s, and I am a creature of the '60s, there was a movement. We all felt that we were part of it, that a better world was right around the corner, that we were watching the birth of a world free of hatred and violence and prejudice. Today, there's another kind of movement. It's a movement to save the earth. It's just beginning. Five weeks ago, a group of activists from the business community gathered together to stop a Texas utility from building nine coal-fired electrical plants that would have contributed to destroying the environment. Six months ago, a group of business activists gathered together to join with the Republican governor in California to pass AB 32, the most far-reaching legislation in environmental history.
Thêm lý do để lạc quan: vào những năm 60 đã có một phong trào, và tôi là “tạo vật” của những năm 60. Chúng tôi đều thấy là một phần của nó, rằng một thế giới tốt đẹp hơn đang đến gần rằng chúng ta đang chứng kiến sự ra đời của một thế giới không có hận thù, bạo lực và định kiến. Ngày nay, có một loại chuyển dịch khác. Đó là một phong trào để cứu trái đất. Nó chỉ mới là khởi đầu. Năm tuần trước, một nhóm nhà hoạt động từ cộng đồng doanh nghiệp đã tập hợp lại để ngăn chặn cơ sở hạ tầng Texas xây dựng chín nhà máy điện đốt than thứ sẽ góp phần hủy hoại môi trường. Sáu tháng trước, một nhóm nhà hoạt động kinh doanh đã tập hợp lại để tham gia với Thống đốc đảng Cộng hòa ở California thông qua AB 32, đạo luật ảnh hưởng sâu rộng nhất trong lịch sử môi trường.
Al Gore made presentations in the House and the Senate as an expert witness.
Al Gore đã thuyết trình tại Hạ viện
Can you imagine? (Laughter) We're seeing an entente cordiale between science and religion that five years ago I would not have believed, as the evangelical community has understood the desperate situation of global warming. And now 4,000 churches have joined the environmental movement. It is something to be greatly optimistic about. The European 20-20-20 plan is an amazing breakthrough, something that should make all of us feel that hope is on the horizon. And on April 14th, there will be Step Up Day, where there will be a thousand individual mobilized social activist movements in the United States on protest against legislation -- pushing for legislation to stop global warming. And on July 7th, around the world, I learned only yesterday, there will be global Live Earth concerts. And you can feel this optimistic move to save the earth in the air.
và Thượng viện với tư cách là nhân chứng chuyên môn. Bạn có tưởng tượng được không? Ta đang thấy một mối quan hệ thân mật giữa khoa học và tôn giáo mà năm năm trước, tôi sẽ không tin việc cộng đồng truyền giáo đã hiểu được tình trạng tuyệt vọng của sự nóng lên toàn cầu. Và bây giờ 4.000 nhà thờ đã tham gia phong trào môi trường. Đó là một cái gì đó rất lạc quan. Kế hoạch 20-20-20 của Châu Âu là một bước đột phá đáng kinh ngạc, thứ sẽ làm cho tất cả chúng ta cảm thấy hy vọng ở phía chân trời. Vào ngày 14 tháng Tư sẽ có Step Up Day, nơi sẽ có hàng nghìn phong trào hoạt động xã hội huy động cá nhân ở Hoa Kỳ để biểu tình phản đối luật pháp -- thúc đẩy luật pháp ngăn chặn sự nóng lên toàn cầu. Tôi mới biết vào hôm qua là, vào ngày 7 tháng Bảy, trên khắp thế giới sẽ có các buổi hòa nhạc Live Earth toàn cầu. Và bạn có thể cảm nhận được sự lạc quan trong việc cứu Trái Đất.
Now, that doesn't mean that people understand that global warming hurts the poorest and the weakest the most. That means that people are beginning the first step, which is acting out of their own self-interest. But I am seeing in the major funders, in CARE, Rockefeller, Rockefeller Brothers Fund, Hewlett, Mercy Corps, you guys, Google, so many other organizations, a beginning of understanding that we need to work not just on primary prevention of global warming, but on the secondary prevention of the consequences of global warming on the poorest and the most vulnerable.
Bây giờ, điều đó không có nghĩa là mọi người hiểu rằng sự nóng lên toàn cầu gây tổn hại đến những người nghèo nhất và yếu thế nhất. Điều đó nghĩa là mọi người đang bắt đầu bước đầu tiên, là hành động chỉ vì lợi ích cá nhân của họ. Nhưng tôi thấy ở những nhà tài trợ lớn, trong CARE, Rockefeller, Quỹ Anh em nhà Rockefeller, Hewlett, Mercy Corps, các bạn, Google, rất nhiều tổ chức khác, là sự khởi đầu về hiểu biết mà chúng ta cần để không chỉ phòng ngừa sự khởi đầu nóng lên toàn cầu, mà còn về phòng ngừa thứ cấp cho hậu quả của sự nóng lên toàn cầu với những người nghèo nhất và yếu thế nhất.
But for me, I have another reason to be an incurable optimist. And you've heard so many inspiring stories here, and I heard so many last night that I thought I would share a little bit of mine. My background is not exactly conventional medical training. And I lived in a Himalayan monastery, and I studied with a very wise teacher, who kicked me out of the monastery one day and told me that it was my destiny -- it felt like Yoda -- it is your destiny to go to work for WHO and to help eradicate smallpox, at a time when there was no smallpox program.
Nhưng đối với tôi, một lý do khác cho sự lạc quan không thể chữa của mình. Bạn đã nghe nhiều câu chuyện đầy cảm hứng ở đây, và tôi đã nghe rất nhiều đêm qua mà tôi nghĩ rằng tôi sẽ chia sẻ một chút câu chuyện của mình. Nền tảng của tôi không hoàn toàn là đào tạo y tế thông thường. Và tôi sống trong một tu viện ở Himalaya, và tôi đã học với một giáo viên thông thái một ngày nọ người đuổi tôi khỏi tu viện nói với tôi rằng đó là số phận của tôi cảm giác như Yoda -- định mệnh của bạn là đi làm cho WHO và giúp diệt trừ bệnh đậu mùa, vào thời điểm không có chương trình bệnh đậu mùa.
It should make you optimistic that smallpox no longer exists because it was the worst disease in history. In the last century -- that's the one that was seven years ago -- half a billion people died from smallpox: more than all the wars in history, more than any other infectious disease in the history of the world. In the Summer of Love, in 1967, two million people, children, died of smallpox. It's not ancient history. When you read the biblical plague of boils, that was smallpox. Pharaoh Ramses the Fifth, whose picture is here, died of smallpox. To eradicate smallpox, we had to gather the largest United Nations army in history. We visited every house in India, searching for smallpox -- 120 million houses, once every month, for nearly two years. In a cruel reversal, after we had almost conquered smallpox -- and this is what you must learn as a social entrepreneur, the realm of the final inch.
Nó sẽ khiến bạn lạc quan rằng bệnh đậu mùa không còn tồn tại bởi vì đó là căn bệnh tồi tệ nhất trong lịch sử. Trong thế kỷ trước -- đó là bảy năm trước nửa tỷ người chết vì bệnh đậu mùa: hơn tất cả các cuộc chiến trong lịch sử, nhiều hơn bất kỳ bệnh truyền nhiễm nào khác trong lịch sử thế giới. Vào Mùa Hè Tình Yêu, năm 1967, hai triệu người, trẻ em, chết vì bệnh đậu mùa. Đó không phải là lịch sử cổ đại. Khi bạn đọc về bệnh nhọt trong kinh Thánh, đó là đậu mùa . Pharaoh Ramses Đệ Ngũ, đây là chân dung của người, chết vì bệnh đậu mùa. Để diệt trừ bệnh đậu mùa, ta phải tập hợp đội quân Liên hợp quốc lớn nhất trong lịch sử Chúng tôi đến từng ngôi nhà ở Ấn Độ, nghiên cứu bệnh đậu mùa -- 120 triệu căn, mỗi tháng một lần, trong gần hai năm. Với một đảo ngược tàn nhẫn, sau khi ta gần như đã chế ngự được bệnh đậu mùa -- đây là điều bạn phải học với tư cách là doanh nhân xã hội, vùng “inch cuối”.
When we had almost eradicated smallpox, it came back again, because the company town of Tatanagar drew laborers, who could come there and get employment. And they caught smallpox in the one remaining place that had smallpox, and they went home to die. And when they did, they took smallpox to 10 other countries and reignited the epidemic. And we had to start all over again. But, in the end, we succeeded, and the last case of smallpox: this little girl, Rahima Banu -- Barisal, in Bangladesh -- when she coughed or breathed, and the last virus of smallpox left her lungs and fell on the dirt and the sun killed that last virus, thus ended a chain of transmission of history's greatest horror.
Khi chúng tôi gần như đã tiêu diệt được bệnh đậu mùa, nó lại quay trở lại, bởi vì thị trấn công ty Tatanagar đã thu hút lao động, những người có thể đến đó và kiếm được việc làm. Và họ mắc bệnh đậu mùa ở nơi vẫn còn dịch bệnh đậu mùa, và họ trở về nhà để chết. Và khi họ làm vậy, họ đã mang bệnh đậu mùa đến 10 quốc gia khác và làm bùng phát đại dịch. Và chúng tôi phải bắt đầu lại từ đầu. Nhưng, cuối cùng chúng tôi đã thành công. Và ca bệnh đậu mùa cuối cùng: cô bé này, Rahima Banu -- Barisal, ở Bangladesh khi cô ấy ho hoặc thở, và virus đậu mùa cuối cùng rời khỏi phổi của cô ấy và rơi xuống đất và mặt trời đã giết chết con virus cuối cùng đó, đưa đến kết thúc một chuỗi lây nhiễm kinh hoàng lớn nhất trong lịch sử.
How can that not make you optimistic? A disease which killed hundreds of thousands in India, and blinded half of all of those who were made blind in India, ended. And most importantly for us here in this room, a bond was created. Doctors, health workers, from 30 different countries, of every race, every religion, every color, worked together, fought alongside each other, fought against a common enemy, didn't fight against each other. How can that not make you feel optimistic for the future? Thank you very much. (Applause)
Làm thế nào mà nó không khiến bạn lạc quan được? Một căn bệnh đã giết hàng trăm nghìn người ở Ấn Độ và làm mù một nửa số ca mắc bệnh ở Ấn Độ, đã kết thúc. Và quan trọng nhất đối với chúng ta ở đây trong căn phòng này, một mối liên kết đã được tạo ra. Bác sĩ, nhân viên sức khỏe, từ 30 nước khác nhau. thuộc mọi chủng tộc, mọi tôn giáo, mọi màu da, cùng làm việc với nhau, chiến đấu bên cạnh nhau, đã chiến đấu chống lại một kẻ thù chung, chứ không chống lại nhau. Làm thế nào điều đó có thể không làm cho bạn cảm thấy lạc quan cho tương lai? Cảm ơn rất nhiều. (Tiếng vỗ tay)