Hi. Today I'm going to share my personal journey with female genital mutilation, FGM. Feel free to cry, laugh, cross your legs, or do anything your body feels like doing. I'm not going to name the things your body does.
Chào mọi người. Hôm nay tôi sẽ chia sẻ trải nghiệm bản thân mình về sự cắt bỏ bộ phận sinh dục nữ, FGM. Bạn cứ thoải mái khóc, cười, ngồi xếp bằng hay làm bất cứ gì mà bạn thấy thoải mái. Tôi sẽ không phán xét ngôn ngữ cơ thể của bạn đâu.
I was born in Sierra Leone. Did anybody watch "Blood Diamond"? If you have any thoughts -- I don't have any diamonds on me, by the way. If you have heard of Ebola, well, that's in Sierra Leone as well. I don't have Ebola. You're all safe. Don't rush to the door. Be seated. You're fine. I was checked before I got here.
Tôi sinh ra ở Sierra Leone. Có ai xem phim "Kim Cương Máu" chưa? Nhân tiện, nếu bạn nghĩ tới kim cương thì tôi không có chúng trên người đâu. Nếu bạn nghe đến dịch Ebola, nó cũng có ở Sierra Leone nữa. Tôi không nhiễm Ebola, yên tâm đi. Đừng chạy ra ngoài Đừng manh động. Các bạn đều ổn cả.
My grandfather had three wives.
Tôi được kiểm tra trước khi đến đây rồi.
Don't ask me why a man needs more than one wife. Men, do you need more than one wife? I don't think so. There you go. He was looking for a heart attack, that's what I say. Oh yeah, he was.
Ông của tôi có ba người vợ Đừng hỏi tại sao đàn ông cần nhiều hơn một vợ nhé. Các quý ông, mấy ông cần nhiều hơn một vợ? Tôi không nghĩ vậy. Ông tôi muốn bị đau tim, tôi có thể nói vậy Phải, ông ấy muốn thế thật
When I was three, war broke out in Sierra Leone in 1991. I remember literally going to bed one night, everything was good. The next day, I woke up, bombs were dropping everywhere, and people were trying to kill me and my family. We escaped the war and ended up in Gambia, in West Africa. Ebola is there as well. Stay away from it. While we were there as refugees, we didn't know what was going to become of us. My mom applied for refugee status. She's a wonderful, smart woman, that one, and we were lucky. Australia said, we will take you in. Good job, Aussies.
Lúc tôi được 3 tuổi, chiến tranh nổ ra ở Sierra Leone vào năm 1991. Tôi nhớ vào một đêm nọ khi đi ngủ, mọi thứ đều ổn Sáng hôm sau, thức dậy bom rơi khắp nơi và người ta đang cố giết tôi và gia đình. Chúng tôi chạy nạn đến Gambia, ở Tây Phi. Bệnh dịch Ebola cũng ở đó nữa Tránh xa nơi đó ra nhé. Khi tị nạn ở đó, chúng tôi không biết sẽ làm gì tiếp theo. Mẹ tôi đăng ký chúng tôi thuộc diện tị nạn. Bà là người phụ nữ tuyệt vời và thông minh và chúng tôi đã gặp may. Chính phủ Úc nói, chúng tôi nhận các bạn. Tốt lắm, người Úc!
Before we were meant to travel, my mom came home one day, and said, "We're going on a little holiday, a little trip." She put us in a car, and we drove for hours and ended up in a bush in a remote area in Gambia. In this bush, we found two huts. An old lady came towards us. She was ethnic-looking, very old. She had a chat with my mom, and went back. Then she came back and walked away from us into a second hut. I'm standing there thinking, "This is very confusing. I don't know what's going on." The next thing I knew, my mom took me into this hut. She took my clothes off, and then she pinned me down on the floor. I struggled and tried to get her off me, but I couldn't. Then the old lady came towards me with a rusty-looking knife, one of the sharp knives, orange-looking, has never seen water or sunlight before. I thought she was going to slaughter me, but she didn't. She slowly slid down my body and ended up where my vagina is. She took hold of what I now know to be my clitoris, she took that rusty knife, and started cutting away, inch by inch. I screamed, I cried, and asked my mom to get off me so this pain will stop, but all she did was say, "Be quiet." This old lady sawed away at my flesh for what felt like forever, and then when she was done, she threw that piece of flesh across the floor as if it was the most disgusting thing she's ever touched. They both got off me, and left me there bleeding, crying, and confused as to what just happened.
Trước khi đi, một ngày nọ, mẹ tôi về nhà và nói: "Chúng ta sẽ có một kỳ nghỉ nhỏ, một chuyến đi ngắn." Bà đặt chúng tôi vào xe xe chạy được vài giờ và ngừng lại tại một bụi cây ở vùng sâu, vùng xa Gambia. Tại bụi cây này, có hai túp lều. Một bà già đi về phía chúng tôi. Bà ta trông như người dân tộc, già ngắt. Bà nói chuyện vài câu với mẹ tôi rồi trở lại túp lều. Sau đó, bà trở ra và đi vào túp lều thứ hai. Tôi đứng đó và nghĩ: "Thật khó hiểu, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Điều tiếp theo tôi biết là mẹ tôi kéo tôi vào túp lều đó, cởi đồ tôi ra, và đè tôi xuống sàn. Tôi vùng vẫy để thoát khỏi bà, nhưng không thể. Rồi bà già đó tiến về phía tôi, tay cầm một con dao cùn trong đống dao nhọn, có màu cam, dường như chưa bao giờ được rửa hay phơi nắng. Tôi nghĩ bà ta định làm thịt tôi nhưng không phải vậy. Bà ta chậm rãi lướt tay xuống cơ thể tôi và ngừng lại ở âm hộ. Bà ta nắm cái thứ mà bây giờ tôi biết là âm vật, dùng con dao cùn đó và cắt nó đi, từng cm một. Tôi thét lên, khóc lóc và kêu mẹ tôi buông tôi ra để cơn đau này ngừng lại nhưng tất cả những gì bà nói là: "Im lặng". Bà già đó xẻo thịt tôi và tôi thấy cơn đau như kéo dài mãi, và khi cắt xong bà ta ném mẩu thịt đó ra sàn như thể nó là thứ kinh tởm nhất bà ta từng đụng tới. Rồi họ thả tôi ra, để tôi ở đó chảy máu, khóc lóc và không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
We never talked about this again. Very soon, we found that we were coming to Australia, and this is when you had the Sydney Olympics at the time, and people said we were going to the end of the world, there was nowhere else to go after Australia. Yeah, that comforted us a bit. It took us three days to get here. We went to Senegal, then France, and then Singapore. We went to the bathroom to wash our hands. We spent 15 minutes opening the tap like this. Then somebody came in, slid their hand under and water came out, and we thought, is this what we're in for? Like, seriously.
Chúng tôi không nói gì về chuyện đó nữa. Không lâu sau đó, chúng tôi đến Úc, đó là lúc diễn ra Thế Vận Hội tại Sydney, người ta nói không nơi nào bằng được Úc cả, điều này làm chúng tôi yên tâm hơn. Chúng tôi mất 3 ngày để đến đây. Chúng tôi đi qua Senegal, Pháp rồi Singapore. Chúng tôi đi vào phòng tắm để rửa tay, mất những 15 phút để mở vòi nước như thế này. Rồi ai đó vào đặt tay bên dưới và nước chảy ra và chúng tôi nghĩ: "Đây là nơi ta sẽ định cư à? Kiểu như, thật thế à?
We got to Adelaide, small place, where literally they dumped us in Adelaide, that's what I would say. They dumped us there. We were very grateful. We settled and we liked it. We were like, "We're home, we're here." Then somebody took us to Rundle Mall. Adelaide has only one mall. It's this small place. And we saw a lot of Asian people. My mom said all of a sudden, panicking, "You brought us to the wrong place. You must take us back to Australia." Yeah. It had to be explained to her that there were a lot of Asians in Australia and we were in the right place. So fine, it's all good.
Chúng tôi tới Adelaide, tỉnh nhỏ thôi, nơi họ đá chúng tôi tới theo đúng nghĩa đen. Chúng tôi rất biết ơn. Chúng tôi định cư và thích điều đó Kiểu như: "Ta đã có nhà, ta ở đây". Sau đó, người ta dẫn chúng tôi đến Rundle Mall. Adelaide chỉ có một trung tâm mua sắm vì nơi đó nhỏ xíu ấy mà. Chúng tôi thấy rất nhiều người Châu Á. Mẹ tôi hoảng hốt nói: "Mấy người dẫn tôi đến sai chỗ rồi Mấy người phải dẫn tôi về Úc," Phải. Người ta phải giải thích với bà là có rất nhiều người Châu Á sống ở Úc và chúng tôi tới đúng chỗ rồi. Vậy nên, mọi chuyện đều ổn cả.
My mom then had this brilliant idea that I should go to a girls school because they were less racist. I don't know where she read that publication. (Laughter) Never found evidence of it to this day. Six hundred white kids, and I was the only black child there. No, I was the only person with a bit of a color on me. Let me say that. Chocolate color. There were no Asians, no indigenous. All we had was some tan girls, girls who felt the need to be under the sun. It wasn't the same as my chocolate, though. Not the same. Settling in Australia was quite hard, but it became harder when I started volunteering for an organization called Women's Health Statewide, and I joined their female genital mutilation program without any awareness of what this program was actually about, or that it related to me in any way. I spent months educating nurses and doctors about what female genital mutilation was and where it was practiced: Africa, the Middle East, Asia, and now, Australia and London and America, because, as we all know, we live in a multicultural society, and people who come from those backgrounds come with their culture, and sometimes they have cultural practices that we may not agree with, but they continue to practice them.
Mẹ tôi lúc đó có một ý tưởng lỗi lạc rằng tôi nên theo học trường nữ vì ở đó người ta ít phân biệt chủng tộc hơn. Tôi không biết bà đọc cái này ở đâu. Đến giờ, tôi vẫn chưa thấy bằng chứng nào về chuyện này cả. Sáu trăm đứa da trắng và tôi đứa da đen duy nhất ở đó. Không, tôi là đứa duy nhất có tý màu sắc trên da. Để tôi nói nhá, màu sôcôla. Không có đứa nào Châu Á hay dân bản xứ. Chỉ có mấy đứa da rám nắng mà thôi và chúng phải phơi nắng mới có làn da như thế. Không giống như với màu da sôcôla của tôi. Việc định cư ở Úc khá khó khăn nhưng nó trở nên khó hơn khi tôi tham gia tình nguyện cho một tổ chức tên là Sức Khỏe Phụ Nữ Trên Khắp Nước và tôi tham gia chương trình Sự Cắt Bỏ Bộ Phận Sinh Dục Nữ mà không có chút khái niệm nào về chương trình này là gì hay nó có liên quan gì đến tôi. Tôi trải qua nhiều tháng học về y tá và bác sỹ về sự cắt bỏ bộ phận sinh dục nữ và nó được thực hiện ở Châu Phi, Trung Đông, Châu Á và hiện nay, Úc, Luân Đôn và Châu Mỹ bởi vì chúng ta sống trong xã hội đa văn hóa, mọi người đến mang theo văn hóa của mình và đôi khi họ thực hiện những tập tục văn hóa mà ta khó chấp nhận nhưng họ vẫn cứ làm.
One day, I was looking at the chart of the different types of female genital mutilation, FGM, I will just say FGM for short. Type I is when they cut off the hood. Type II is when they cut off the whole clitoris and some of your labia majora, or your outer lips, and Type III is when they cut off the whole clitoris and then they sew you up so you only have a little hole to pee and have your period. My eyes went onto Type II. Before all of this, I pretty much had amnesia. I was in so much shock and traumatized by what had happened, I didn't remember any of it. Yes, I was aware something bad happened to me, but I had no recollection of what had happened. I knew I had a scar down there, but I thought everybody had a scar down there. This had happened to everybody else. But when I looked at Type II, it all came back to me. I remembered what was done to me. I remembered being in that hut with that old lady and my mom holding me down.
Một ngày nọ, tôi nhìn vào bảng phân loại của các dạng cắt bỏ bộ phận sinh dục nữ FGM, tôi sẽ nói gọn là FGM. Dạng 1 là cắt lớp môi bên ngoài âm đạo, Dạng 2 là cắt toàn bộ âm vật và môi lớn bên ngoài âm đạo và Dạng 3 là cắt toàn bộ âm vật và vá nó lại chừa lại một lỗ nhỏ để tè và ra kinh nguyệt mà thôi. Mắt tôi dán vào Dạng 2. Trước khi biết điều này, tôi gần như quên bẵng. Tôi bị sốc và tổn thương khi biết chuyện xảy ra với mình. Thế nên, tôi quên đi tất cả. Phải, tôi biết một điều xấu đã xảy ra nhưng không biết nó là gì. Tôi biết tôi có một vết sẹo ở đó nhưng tôi nghĩ ai cũng có vết sẹo ở đó. Ai cũng bị như thế. Nhưng khi nhìn vào Dạng 2, tôi nhớ lại tất cả. Tôi nhớ lại chuyện gì đã xảy ra. Tôi nhớ khi ở trong túp lều đó với bà già và mẹ đè tôi xuống.
Words cannot express the pain I felt, the confusion that I felt, because now I realized that what was done to me was a terrible thing that in this society was called barbaric, it was called mutilation. My mother had said it was called circumcision, but here it was mutilation. I was thinking, I'm mutilated? I'm a mutilated person. Oh my God.
Từ ngữ không thể diễn tả được cơn đau của tôi, sự khó hiểu của tôi bởi vì giờ tôi nhận ra rằng một điều khủng khiếp đã xảy đến với tôi, rằng trong xã hội này, nó được gọi là dã man được gọi là sự cắt xẻo. Mẹ tôi gọi nó là là cắt bỏ "bông hồng" nhưng ở đây là sự cắt xẻo. Tôi nghĩ: "Mình bị cắt xẻo à? Mình là người tàn phế à?" Ôi Chúa ơi!
And then the anger came. I was a black angry woman. (Laughter) Oh yeah. A little one, but angry nevertheless. I went home and said to my mom, "You did something." This is not the African thing to do, pointing at your mother, but hey, I was ready for any consequences. "You did something to me." She's like, "What are you talking about, Khadija?" She's used to me mouthing off. I'm like, "Those years ago, You circumcised me. You cut away something that belonged to me." She said, "Yes, I did. I did it for your own good. It was in your best interest. Your grandmother did it to me, and I did it to you. It's made you a woman." I'm like, "How?" She said, "You're empowered, Khadija. Do you get itchy down there?" I'm like, "No, why would I get itchy down there?" She said, "Well, if you were not circumcised, you would get itchy down there. Women who are not circumcised get itchy all the time. Then they sleep around with everybody. You are not going to sleep around with anybody." And I thought, her definition of empowerment was very strange. (Laughter) That was the end of our first conversation. I went back to school. These were the days when we had Dolly and Girlfriend magazines. There was always the sealed section. Anybody remember those sealed sections? The naughty bits, you know? Oh yeah, I love those. (Laughter) Anyway, there was always an article about pleasure and relationships and, of course, sex. But it always assumed that you had a clitoris, though, and I thought, this doesn't fit me. This doesn't talk about people like me. I don't have a clitoris. I watched TV and those women would moan like, "Oh! Oh!" I was like, these people and their damned clitoris. (Laughter) What is a woman without a clitoris supposed to do with her life? That's what I want to know. I want to do that too -- "Oh! Oh!" and all of that. Didn't happen.
Và tôi trở nên giận dữ. Tôi trở thành một con mụ da đen giận dữ. Ồ đúng vậy! Một con nhóc nhỏ nhưng rất dữ. Tôi về nhà và nói với mẹ: "Mẹ đã làm một thứ." Chỉ tay vào mẹ không phải cách người Châu Phi thường làm, nhưng tôi đã sẵn sàng nhận mọi hậu quả. "Mẹ đã làm một thứ với con." Mẹ đáp: " Mày đang nói cái gì vậy, Khadija?" Bà quen làm tôi câm họng rồi. Tôi nói: "Nhiều năm trước mẹ cắt bỏ âm vật của con Mẹ cắt bỏ thứ thuộc về con." Bà nói: "Phải, tao đã làm thế đấy Tao làm thế vì lợi ích của mày. Đó là điều tốt nhất dành cho mày Bà ngoại mày đã làm thế với tao và tao cũng làm thế với mày Nó giúp mày trở thành đàn bà." Tôi nói: "Như thế nào?" Bà nói: "Mày được trao quyền, Khadija. Mày có thấy ngứa ngáy dưới đó không?" "Không, tại sao phải thấy ngứa ngáy dưới đó?" Bà nói: "Ồ, nếu mày không được cắt âm hộ, mày sẽ thấy ngứa ngáy ở dưới đó Bọn đàn bà không được cắt bỏ âm vật sẽ thấy ngứa ngáy suốt và bọn nó sẽ ngủ với mọi đàn ông. Mày sẽ không ngủ với thằng đàn ông nào cả." Và tôi nghĩ, định nghĩa của mẹ về sự trao quyền thật là lạ. Cuộc nói chuyện đầu tiên của chúng tôi kết thúc ở đó. Tôi trở lại trường. Lúc đó, chúng tôi hay đọc tạp chí Dolly và Bạn Gái. Trong tạp chí đó luôn có mục thầm kín. Có ai nhớ mấy mục đó không? Mấy thứ tục tĩu đó mà. Phải, tôi thích chúng lắm. Dẫu vậy, luôn có bài báo viết về khoái cảm và những mối quan hệ và tất nhiên, sex. Nhưng nó luôn mặc định là bạn có âm vật và tôi nghĩ, nó không dành cho tôi. Nó không nói về những người giống tôi. Tôi không có âm vật. Tôi xem TV và thấy mấy người phụ nữ đó cứ rên rỉ: "Oh! Oh!" Mấy cái người này và cái âm vật chết tiệt của họ Một phụ nữ không có âm vật sẽ làm được gì với đời của mình? Đó là điều tôi muốn biết. Tôi cũng muốn làm vậy nữa "Oh! Oh!" và tất cả mấy thứ đó. Chúng không xảy ra với tôi. Rồi tôi về nhà và nói với mẹ một lần nữa:
So I came home once again and said to my mom, "Dolly and Girlfriend said I deserve pleasure, that I should be having orgasms, and that white men should figure out how to find the clitoris." Apparently, white men have a problem finding the clitoris. (Laughter) Just saying, it wasn't me. It was Dolly that said that. And I thought to myself, I had an inner joke in my head that said, "I will marry a white man. He won't have that problem with me." (Laughter) So I said to my mom, "Dolly and Girlfriend said I deserve pleasure, and do you know what you have taken away from me, what you have denied me? You have invaded me in the most sacred way. I want pleasure. I want to get horny, dammit, as well." And she said to me, "Who is Dolly and Girlfriend? Are they your new friends, Khadija?" I was like, "No, they're not. That's a magazine, mom, a magazine."
"Dolly và Bạn Gái nói con xứng đáng nhận khoái cảm, rằng con nên có được cực khoái và đàn ông da trắng nên biết cách tìm ra âm vật" Rõ ràng, đàn ông da trắng gặp vấn đề trong việc tìm âm vật. Không phải tôi nói Dolly nói vậy đấy! Và tôi nghĩ, có một câu nói đùa vang lên trong đầu tôi rằng tôi sẽ cưới một người đàn ông da trắng. Anh ta sẽ không gặp vấn đề đó với tôi đâu. Vì vậy, tôi nói với mẹ: "Dolly và Bạn Gái nói con xứng đáng nhận khoái cảm, và mẹ có biết thứ mà mẹ lấy đi, thứ mà khiến mẹ chối bỏ từ con không? Mẹ đã xâm phạm thứ thiêng liêng nhất của con. Con muốn có khoái cảm. Con cũng muốn nứng tình nữa, quỷ tha ma bắt!" Và mẹ nói: "Dolly và Bạn Gái là ai vậy? Bạn mới của mày hả, Khadija?" "Không, không phải. Nó là tạp chí, mẹ à, tạp chí."
She didn't get it. We came from two different worlds. When she was growing up, not having a clitoris was the norm. It was celebrated. I was an African Australian girl. I lived in a society that was very clitoris-centric. It was all about the damn clitoris! And I didn't have one! That pissed me off.
Bà không hiểu tôi nói gì. Chúng tôi đến từ hai thế giới khác nhau. Tại nơi của bà, lớn lên không có âm vật là chuẩn mực. Nó được ăn mừng. Tôi là cô gái Úc gốc Phi. Tôi sống trong một xã hội có trung tâm là cái âm vật Tất cả đều hướng đến mấy cái âm vật chết tiệt đó. Mà tôi lại không có cái nào. Điều đó làm tôi giận dữ.
So once I went through this strange phase of anger and pain and confusion, I remember booking an appointment with my therapist. Yes, I'm an African who has a therapist. There you go. And I said to her, "I was 13. I was a child. I was settling in a new country, I was dealing with racism and discrimination, English is my third language, and then there it was." I said to her, "I feel like I'm not a woman because of what was done to me. I feel incomplete. Am I going to be asexual?" Because from what I knew about FGM, the whole aim of it was to control the sexuality of women. It's so that we don't have any sexual desire. And I said, "Am I asexual now? Will I just live the rest of my life not feeling like having sex, not enjoying sex?" She couldn't answer my questions, so they went unanswered.
Vì vậy, một lần nữa tôi trải qua giai đoạn kỳ lạ giữa sự giận dữ, nỗi đau và sự khó hiểu. Tôi nhớ có đăng ký một cuộc hẹn với bác sỹ chuyên khoa của mình. Vâng tôi là người Châu Phi có hẳn bác sỹ chuyên khoa. Và tôi nói với bà ấy: "Lúc đó tôi 13 tuổi, chỉ là một đứa trẻ, ổn định cuộc sống tại một đất nước mới đối mặt với sự phân biệt đối xử. Tiếng Anh là ngôn ngữ thứ 3 của tôi và thế đấy." Tôi nói với bà: "Tôi cảm giác mình không phải là một phụ nữ vì thứ đã xảy ra với tôi. Tôi cảm thấy mình không nguyên vẹn. Tôi sẽ trở thành người vô tính à?" Vì những điều mà tôi biết từ FGM, mục đích của hủ tục này là để kiểm soát bản năng sinh dục của phụ nữ để chúng tôi không có ham muốn tình dục. Tôi nói: "Có phải giờ tôi là người vô tính? Tôi sẽ sống hết đời không có chút cảm giác về tình dục, không hề thích quan hệ tình dục?" Bà ấy không thể trả lời câu hỏi của tôi và chúng bị bỏ ngỏ.
When I started having my period around the age of 14, I realized I didn't have normal periods because of FGM. My periods were heavy, they were long, and they were very painful. Then they told me I had fibroids. They're like these little balls sitting there. One was covering one of my ovaries.
Khi bắt đầu có kinh nguyệt ở tuổi 14, tôi nhận ra mình không hề có những kỳ kinh bình thường bởi vì FGM. Những kỳ kinh nguyệt của tôi trôi qua nặng nề, kéo dài và rất đau đớn. Rồi họ nói tôi bị u xơ tử cung. Nó giống như mấy trái banh nhỏ dính ở đó.
And there came then the big news. "We don't think you can have children, Khadija." And once again, I was an angry black woman.
Một trong số đó nằm trên buồng trứng. Rồi có một tin trọng đại đến với tôi "Chúng tôi không nghĩ cô có thể sinh con, Khadija"
I went home and I said to my mom, "Your act, your action, no matter what your may defense may be" -- because she thought she did it out love -- "what you did out of love is harming me, and it's hurting me. What do you have to say for that?" She said, "I did what I had to do as a mother." I'm still waiting for an apology, by the way.
Một lần nữa, tôi trở thành một mụ da đen giận dữ. Tôi về nhà và nói với mẹ: "Việc làm của mẹ, hành động của mẹ, cho dù mẹ có biện hộ thế nào" vì bà nghĩ bà làm vậy vì yêu tôi "Điều mẹ đã làm vì tình yêu đang hại con, đang tổn thương con. Mẹ nói gì về chuyện đó?" Bà nói: "Mẹ làm điều một người mẹ phải làm" Nhân tiện, tôi vẫn còn đợi một lời xin lỗi đấy.
Then I got married. And once again -- FGM is like the gift that keeps giving. You figure that out very soon. Sex was very painful. It hurt all the time. And of course I realized, they said, "You can't have kids." I thought, "Wow, is this my existence? Is this what life is all about?" I'm proud to tell you, five months ago, I was told I was pregnant. (Applause)
Rồi tôi kết hôn. Và một lần nữa, FGM như một "món quà" cứ mãi trao cho tôi vậy. Bạn sẽ hiểu ra nó sớm thôi. Quan hệ tình dục rất đau đớn. Tôi đau suốt. Và tất nhiên, tôi nhận ra, họ nói: "Cô không thể có con." Tôi nghĩ: "Chà, đây là cuộc sống của tôi à? Đời là thế à?" Tôi tự hào nói với các bạn, 5 tháng trước, tôi được bảo là đã có thai.
I am the lucky girl. There are so many women out there who have gone through FGM who have infertility. I know a nine-year-old girl who has incontinence, constant infections, pain. It's that gift. It doesn't stop giving. It affects every area of your life, and this happened to me because I was born a girl in the wrong place. That's why it happened to me.
Tôi là một cô gái may mắn. Có rất nhiều phụ nữ ngoài kia trải qua FGM bị vô sinh. Tôi có biết một bé gái 9 tuổi không kiểm soát được sự tiểu tiện của mình, bị nhiễm trùng và chịu những cơn đau không dứt. Cái "món quà" đó không ngừng được trao đi. Nó ảnh hưởng đến mọi thứ trong cuộc sống bạn và nó xảy đến với tôi vì tôi là con gái được sinh ra ở sai chỗ. Đó là lý do tại sao điều đó xảy đến với tôi.
I channel all that anger, all that pain, into advocacy because I needed my pain to be worth something. So I'm the director of an organization called No FGM Australia. You heard me right. Why No FGM Australia? FGM is in Australia. Two days ago, I had to call Child Protective Services, because somewhere in Australia, there's a four-year old there's a four-year-old whose mom is planning on performing FGM on her. That child is in kindy. I'll let that sink in: four years old. A couple of months ago, I met a lady who is married to a Malaysian man. Her husband came home one day and said he was going to take their daughters back to Malaysia to cut off their clitoris. And she said, "Why?" He said they were dirty. And she said, "Well, you married me." He said, "Oh, this is my cultural belief." They then went into a whole discussion where she said to him, "Over my dead body will you do that to my daughters." But imagine if this woman wasn't aware of what FGM was, if they never had that conversation? Her children would have been flown over to Malaysia and they would have come back changed for the rest of their lives. Do you know the millions of dollars it would take us to deal with an issue like that? [Three children per day] in Australia are at risk of having FGM performed on them. This is an Australian problem, people. It's not an African problem. It's not a Middle Eastern problem. It's not white, it's not black, it has no color, it's everybody's problem. FGM is child abuse. It's violence against women. It's saying that women don't have a right to sexual pleasure. It says we don't have a right to our bodies. Well, I say no to that, and you know what? Bullshit. That's what I have to say to that. (Applause)
Tôi chuyển mọi cơn giận, mọi nỗi đau vào chính sách vận động vì tôi muốn nỗi đau của mình phải xứng đáng cho cái gì đó. Nên giờ tôi là giám đốc điều hành tại một tổ chức tên là "Không FGM ở Úc". Bạn nghe tôi nói rồi đấy! Vậy tại sao lại là Không FGM ở Úc? FGM hiện diện tại Úc. Hai ngày trước, tôi phải gọi lên Dịch Vụ Bảo Vệ Trẻ Em vì ở đâu đó trên đất nước này, có một bé gái 4 tuổi mẹ của cô đang định làm FGM lên cô bé. Con bé chỉ mới ở tuổi mẫu giáo, nhắc lại nhá: 4 tuổi. Vài tháng trước, tôi gặp một phụ nữ có chồng gốc Malaysia. Một ngày nọ, chồng cô về nhà nói hắn sẽ dẫn các cô con gái về Malaysia để cắt bỏ âm vật của chúng. Cô ấy hỏi: "Tại sao?" Hắn nói: "Chúng bẩn thỉu" Và cô ấy nói: "Anh cưới tôi mà". Hắn nói: "Ồ, đây là truyền thống văn hóa của xứ tôi". Sau một hồi nói chuyện, cô ấy nói với hắn: "Bước qua xác tôi trước khi anh làm vậy với các con gái của tôi". Nhưng tưởng tượng xem, nếu người phụ nữ này không biết FGM là gì, nếu họ không có cuộc nói chuyện đó, các con gái của cô ấy sẽ bay thẳng đến Malaysia và trở về bị biến đổi cho đến cuối đời. Bạn có biết hàng triệu đô la sẽ bị tiêu tốn để giải quyết vấn đề như vậy không? Ở Úc, cứ ba bé gái thì lại có một bé có nguy cơ bị thực hiện FGM. Đây là vấn nạn của Úc, mọi người ạ. Không phải vấn nạn của Châu Phi hay Trung Đông. Không phải của người da trắng hay da đen, nó không thuộc về màu da, nó là vấn nạn của tất cả mọi người. FGM là hành vi lạm dụng trẻ em. Nó là sự ngược đãi phụ nữ Nó muốn nói rằng phụ nữ. không có quyền được thỏa mãn tình dục Nó nói rằng chúng tôi không có quyền gì với cơ thể của mình. Tôi không chấp nhận chuyện đó. Và bạn biết gì không? Nhảm nhí! Đó là điều tôi muốn nói.
I am proud to say that I'm doing my part in ending FGM. What are you going to do? There may be a child in your classroom who is at risk of FGM. There may be a patient who comes to your hospital who is at risk of FGM. But this is the reality, that even in our beloved Australia, the most wonderful place in the world, children are being abused because of a culture. Culture should not be a defense for child abuse. I want ever single one of you to see FGM as an issue for you. Make it personal. It could be your daughter, your sister, your cousin.
Tôi tự hào nói rằng tôi đang nỗ lực chấm dứt FGM. Bạn sẽ làm gì? Có thể có một đứa trẻ trong lớp của bạn có nguy cơ bị FGM. Có thể là một bệnh nhân trong bệnh viện của bạn có nguy cơ bị FGM. Nhưng đây là thực tế, thậm chí tại đất nước thân thương của chúng ta, nơi tuyệt vời nhất trên thế giới, trẻ em bị lạm dụng bởi một truyền thống văn hóa. Truyền thống văn hóa không nên là lời biện hộ cho việc lạm dụng trẻ em. Tôi muốn tất cả các bạn nhìn FGM như là một vấn nạn. Hãy xem nó như là một vấn nạn với bạn. Đó có thể xảy ra với con gái, em gái hay chị họ của bạn.
I can't fight FGM alone. I could try, but I can't. So my appeal to you is, please join me. Sign my petition on Change.org and type in Khadija, my name, and it'll come up, and sign it. The aim of that is to get support for FGM victims in Australia and to protect little girls growing up here to not have this evil done to them, because every child has a right to pleasure. Every child has a right to their bodies being left intact, and dammit, ever child has a right to a clitoris. So please join me in ending this act.
Tôi không thể một mình chiến đấu với FGM. Tôi có thể cố hết sức, nhưng không thể làm một mình. Vì vậy, tôi kêu gọi các bạn, hãy tham gia với tôi. Hãy ký vào đơn kiến nghị của tôi trên Change.org và gõ Khadija, tên tôi, đơn sẽ xuất hiện, hãy ký vào đó. Mục đích của lá đơn đó là để nhận sự ủng hộ trước tội FGM tại Úc và để bảo vệ các bé gái lớn lên tại đây khỏi vấn nạn xấu xa này, vì mọi bé gái có quyền được nhận khoái cảm. Mọi bé gái có quyền được giữ cơ thể mình nguyên vẹn và quỷ tha ma bắt, mọi bé gái có quyền có âm vật.
My favorite quote is, "All it takes for evil to prevail is for a few good men and women to do nothing." Are you going to let this evil of female genital mutilation to prevail in Australia? I don't think so, so please join me in ensuring that it ends in my generation.
Vì vậy, xin các bạn hãy tham gia với tôi chấm dứt hành động này. Câu nói yêu thích của tôi là: "Quỷ dữ sẽ chiếm ưu thế khi đàn ông và phụ nữ, dù chỉ một vài người, không làm gì cả". Bạn có muốn để cho con quỷ FGM thắng thế ở Úc không? Tôi không nghĩ vậy.
Thank you.
Hãy tham gia với tôi để FGM chấm dứt ở thế hệ của tôi.
(Applause)
Xin cám ơn.