Four years ago, a security researcher, or, as most people would call it, a hacker, found a way to literally make ATMs throw money at him. His name was Barnaby Jack, and this technique was later called "jackpotting" in his honor.
Bốn năm về trước, một nhà nghiên cứu về bảo mật, như hầu hết mọi người vẫn gọi, một hacker, đã phát hiện ra cách làm cho máy ATM tự động nhả tiền. Tên ông ta là Barnaby Jack, và kỹ thuật này được gọi là "jackpotting" (trúng giải độc đắc). Tôi có mặt ở đây, hôm nay vì nghĩ rằng
I'm here today because I think we actually need hackers. Barnaby Jack could have easily turned into a career criminal or James Bond villain with his knowledge, but he chose to show the world his research instead. He believed that sometimes you have to demo a threat to spark a solution. And I feel the same way. That's why I'm here today.
chúng ta thật sự cần các hacker. Barnaby Jack đáng ra có thể dễ dàng trở thành một tội phạm chuyên nghiệp, hoặc một James Bond bất lương với những kiến thức của ông ấy, thay vào đó, ông ta đã chọn cho thể giới thấy khám phá của mình. Ông tin rằng đôi khi bạn phải phơi bày mối nguy hểm để tìm kiếm cách khắc phục. Và tôi cũng nghĩ như vậy. Đó là lý do tại sao tôi có mặt tại đây hôm nay.
We are often terrified and fascinated by the power hackers now have. They scare us. But the choices they make have dramatic outcomes that influence us all. So I am here today because I think we need hackers, and in fact, they just might be the immune system for the information age. Sometimes they make us sick, but they also find those hidden threats in our world, and they make us fix it.
Chúng ta thường khiếp sợ và bị mê hoặc bởi khả năng của các hacker ngày nay. Họ khiến ta kinh sợ. Nhưng lựa chọn của họ có những hậu quả sâu sắc tác động đến tất cả chúng ta. Tôi ở đây hôm nay bởi vì tôi nghĩ ta cần đến các hacker, và họ có thể là hệ miễn dịch cho thời đại thông tin. Đôi khi, họ làm ta phát mệt, nhưng họ cũng tìm thấy những mối đe dọa tiềm tàng trong thế giới của chúng ta, và khiến chúng ta phải sửa chữa nó.
I knew that I might get hacked for giving this talk, so let me save you the effort. In true TED fashion, here is my most embarrassing picture. But it would be difficult for you to find me in it, because I'm the one who looks like a boy standing to the side. I was such a nerd back then that even the boys on the Dungeons and Dragons team wouldn't let me join. This is who I was, but this is who I wanted to be: Angelina Jolie. She portrayed Acid Burn in the '95 film "Hackers." She was pretty and she could rollerblade, but being a hacker, that made her powerful. And I wanted to be just like her, so I started spending a lot of time on hacker chat rooms and online forums. I remember one late night I found a bit of PHP code. I didn't really know what it did, but I copy-pasted it and used it anyway to get into a password-protected site like that. Open Sesame. It was a simple trick, and I was just a script kiddie back then, but to me, that trick, it felt like this, like I had discovered limitless potential at my fingertips. This is the rush of power that hackers feel. It's geeks just like me discovering they have access to superpower, one that requires the skill and tenacity of their intellect, but thankfully no radioactive spiders.
Tôi biết rằng tôi có thể bị hack vì đưa ra cuộc nói chuyện này, vậy hãy để tôi giúp bạn tiết kiệm sức lực. Trên TED, đây là tấm ảnh đáng ngượng nhất của tôi. Sẽ khó để bạn tìm ra tôi trong đó, vì tôi trông khá giống một thằng con trai đứng ở bên hông. Lúc đó, tôi trông giống một đứa mọt sách đến nỗi lũ con trai trong đội Dungeons & Dragons cũng không cho tôi tham gia. Đây là tôi lúc đó, nhưng đây là người mà tôi muốn trở thành: Angelina Jolie. Đóng vai Acid Burn trong bộ phim năm 95 "Hackers" Cô ta đẹp và có thể trượt băng, nhưng là một hacker, cô trở nên uy quyền. Và tôi chỉ muốn được như cô ấy, vì vậy, tôi bắt đầu dành nhiều thời gian cho các phòng chat và diễn đàn về hacker. Tôi nhớ một đêm nọ, tôi tìm thấy một đoạn code PHP. Tôi không biết nó để làm gì, nhưng tôi đã copy-paste nó và sử dụng nó để thâm nhập vào một website được bảo vệ bằng password giống như thế đó. Một chiếc chìa khóa thần kỳ. Một thủ thuật đơn giản, và lúc đó tôi chỉ là một đứa nhóc tập viết code, nhưng với tôi, thủ thuật đó, giống như thế này, như thể khám phá ra khả năng vô hạn từ các ngón tay của mình. Đây là luồng năng lượng mà các hacker cảm thấy Những kẻ quái gở, giống như tôi phát hiện ra rằng họ đã tiếp cận được siêu năng lực. đòi hỏi sự khéo léo và sự kiên trì của trí tuệ, thật may mắn là không phải kiểu của người nhện.
But with great power comes great responsibility, and you all like to think that if we had such powers, we would only use them for good. But what if you could read your ex's emails, or add a couple zeros to your bank account. What would you do then? Indeed, many hackers do not resist those temptations, and so they are responsible in one way or another to billions of dollars lost each year to fraud, malware or plain old identity theft, which is a serious issue. But there are other hackers, hackers who just like to break things, and it is precisely those hackers that can find the weaker elements in our world and make us fix it.
Nhưng năng lực to lớn phải đi kèm với trách nhiệm to lớn, và các bạn thường nghĩ rằng nếu có những năng lực đó, ta sẽ chỉ dùng chúng cho mục đích tốt. Nhưng nếu có thể đọc được email của người yêu cũ, hoặc thêm vài số 0 vào tài khoản ngân hàng, bạn sẽ phải làm gì? Thực tế, nhiều hacker không cưỡng lại được các cám dỗ này, và như vậy, họ chịu trách nhiệm ít nhiều về hàng tỉ đô la thất thoát mỗi năm thông qua lừa đảo, malware hoặc đánh cắp thông tin nhận dạng, vốn là một vấn đề nghiêm trọng. Nhưng có những hacker khác, chỉ thích chọc phá và chính xác là những hacker này có thể tìm ra những yếu điểm trong thế giới chúng ta và khiến ta phải sửa chữa nó.
This is what happened last year when another security researcher called Kyle Lovett discovered a gaping hole in the design of certain wireless routers like you might have in your home or office. He learned that anyone could remotely connect to these devices over the Internet and download documents from hard drives attached to those routers, no password needed. He reported it to the company, of course, but they ignored his report. Perhaps they thought universal access was a feature, not a bug, until two months ago when a group of hackers used it to get into people's files. But they didn't steal anything. They left a note: Your router and your documents can be accessed by anyone in the world. Here's what you should do to fix it. We hope we helped. By getting into people's files like that, yeah, they broke the law, but they also forced that company to fix their product.
Sự việc xảy ra vào năm ngoái khi một nhà nghiên cứu báo mật khác tên là Kyle Lovett phát hiện ra một lỗ hổng trong thiết kế của một vài thiết bị router không dây ở nhà hoặc ở văn phòng bạn. Anh ta chỉ ra rằng một người có thể kết nối từ xa đến các thiết bị này qua Internet và download các tài liệu từ ổ cứng gắn với các router này, không cần mật khẩu. Anh ta đã báo cho công ty, dĩ nhiên rồi, nhưng họ đã phớt lờ báo cáo của anh. Có lẽ họ nghĩ việc truy cập chung này là một tiện ích, chứ không phải là lỗi, cho đến cách đây 2 tháng một nhóm hacker sử dụng nó để truy cập các tập tin cá nhân. Họ không lấy trộm bất cứ thứ gì mà chỉ để lại lời nhắn: Router và tài liệu của các bạn có thể bị xâm nhập bởi bất kỳ ai. Đây là những gì bạn có thể làm để sửa chữa Chúng tôi hy vọng đã giúp được cho các bạn. Truy cập vào tập tin của người khác như vậy, họ đã phạm luật, nhưng họ cũng buộc công ty đó sửa lỗi sản phẩm.
Making vulnerabilities known to the public is a practice called full disclosure in the hacker community, and it is controversial, but it does make me think of how hackers have an evolving effect on technologies we use every day. This is what Khalil did. Khalil is a Palestinian hacker from the West Bank, and he found a serious privacy flaw on Facebook which he attempted to report through the company's bug bounty program. These are usually great arrangements for companies to reward hackers disclosing vulnerabilities they find in their code. Unfortunately, due to some miscommunications, his report was not acknowledged. Frustrated with the exchange, he took to use his own discovery to post on Mark Zuckerberg's wall. This got their attention, all right, and they fixed the bug, but because he hadn't reported it properly, he was denied the bounty usually paid out for such discoveries. Thankfully for Khalil, a group of hackers were watching out for him. In fact, they raised more than 13,000 dollars to reward him for this discovery, raising a vital discussion in the technology industry about how we come up with incentives for hackers to do the right thing. But I think there's a greater story here still. Even companies founded by hackers, like Facebook was, still have a complicated relationship when it comes to hackers. And so for more conservative organizations, it is going to take time and adapting in order to embrace hacker culture and the creative chaos that it brings with it. But I think it's worth the effort, because the alternative, to blindly fight all hackers, is to go against the power you cannot control at the cost of stifling innovation and regulating knowledge. These are things that will come back and bite you.
Việc làm sáng tỏ các yếu điểm là một hành động được gọi là công khai toàn bộ trong cộng đồng hacker, và điều đó gây tranh cãi, nhưng nó làm tôi nghĩ cách các hacker có một tác động liên đới lên công nghệ chúng ta sử dụng mỗi ngày. Đây là những gì Khalil đã làm. Khalil là hacker người Palestine đến từ ngân hàng West Bank, anh ta đã tìm thấy một lỗ hỏng bảo mật nghiêm trọng trên Facebook anh ta đã cố trình báo qua chương trình phát hiện lỗi của công ty. Đây thường là những khuyến khích mà các công ty dùng để thưởng cho các hacker khi công bố điểm yếu mà họ tìm thấy trong chương trình. Tiếc thay, do một số thông tin sai lệch, báo cáo của anh ta đã không được thừa nhận. Chán nản, anh ta tự dùng những khám phá của chính mình để viết lên tường của Mark Zuckerbeg. Điều này khiến họ phải chú ý, tất nhiên rồi. và họ đã vá lỗi đó, nhưng vì anh ấy đã không báo cáo nó đúng cách, người ta từ chối trả tiền thưởng cho phát hiện đó của anh. May mắn cho Khalil, một nhóm các hacker đã chú ý đến anh ta. Họ đã quyên được hơn 13.000 đô-la để thưởng cho phát hiện này, dấy lên một cuộc tranh luận lớn trong ngành CNTT về việc làm thế nào có thể khuyến khích các hacker làm những điều đúng đắn. Tôi nghĩ có một câu chuyện tuyệt vời hơn ở đây. Thậm chí, các công ty được thành lập bởi các hacker, giống như Facebook, vẫn có một mối quan hệ phức tạp khi nói đến hacker. Và như vậy, với các tổ chức bảo thủ hơn, họ cần thời gian để sự thích ứng để kết hợp văn hóa hacker và sự sáng tạo hỗn độn đi kèm với nó. Tôi nghĩ điều đó đáng để nỗ lực, bởi thay vì, đối chọi với các hacker một cách mù quáng, hãy chống lại sức mạnh không thể kiểm soát bằng cái giá của sự đổi mới ngột ngạt và kiến thức giới hạn. Đó là những điều sẽ quay trở lại và làm bạn khó chịu. Điều đó còn đúng hơn nếu chúng ta săn đuổi các hacker
It is even more true if we go after hackers that are willing to risk their own freedom for ideals like the freedom of the web, especially in times like this, like today even, as governments and corporates fight to control the Internet. I find it astounding that someone from the shadowy corners of cyberspace can become its voice of opposition, its last line of defense even, perhaps someone like Anonymous, the leading brand of global hacktivism. This universal hacker movement needs no introduction today, but six years ago they were not much more than an Internet subculture dedicated to sharing silly pictures of funny cats and Internet trolling campaigns. Their moment of transformation was in early 2008 when the Church of Scientology attempted to remove certain leaked videos from appearing on certain websites. This is when Anonymous was forged out of the seemingly random collection of Internet dwellers. It turns out, the Internet doesn't like it when you try to remove things from it, and it will react with cyberattacks and elaborate pranks and with a series of organized protests all around the world, from my hometown of Tel Aviv to Adelaide, Australia. This proved that Anonymous and this idea can rally the masses from the keyboards to the streets, and it laid the foundations for dozens of future operations against perceived injustices to their online and offline world. Since then, they've gone after many targets. They've uncovered corruption, abuse. They've hacked popes and politicians, and I think their effect is larger than simple denial of service attacks that take down websites or even leak sensitive documents. I think that, like Robin Hood, they are in the business of redistribution, but what they are after isn't your money. It's not your documents. It's your attention. They grab the spotlight for causes they support, forcing us to take note, acting as a global magnifying glass for issues that we are not as aware of but perhaps we should be. They have been called many names from criminals to terrorists, and I cannot justify their illegal means, but the ideas they fight for are ones that matter to us all. The reality is, hackers can do a lot more than break things. They can bring people together.
sẵn lòng đánh đổi tự do của chính mình cho những ý tưởng như sự tự do trên web, đặc biệt trong thời đại này, hôm nay chẳng hạn, khi các chính phủ, tập đoàn đấu tranh giành kiểm soát Internet. Tôi sửng sốt khi thấy ai đó ở góc tối của mạng lưới máy tính toàn cầu lại có thể trở thành tiếng nói của đối phương, thậm chí cho cả tuyến phòng thủ cuối của nó, có lẽ vài người nào đó giống Anonymous, cái tên đình đám trong giới hacker toàn cầu. Hoạt động toàn cầu của các hacker này ngày nay, không cần lời giới thiệu nào cả, nhưng 6 năm về trước họ không là gì ngoài một nhóm nhỏ trên Internet tập trung chia sẻ những hình ảnh các chú mèo vui tính và các chiến dịch chọc phá trên Internet. Thời điểm chuyển đổi là vào đầu năm 2008 khi Giáo hội Scientology cố gắng xóa bỏ một vài đoạn video bị rò rỉ trên một vài website. Đây là thời điểm mà Anonymous bị giả mạo trong bộ sưu tập ngẫu nhiên từ các cư dân Internet. Hóa ra là, Internet không thích việc bạn cố xóa đi những thứ trên đó, và nó sẽ phản ứng lại với sự tấn công toàn cầu và những trò đùa phức tạp và một loạt các nhóm biểu tình được tổ chức khắp thế giới, từ quê nhà Tel Aviv của tôi tới Adelaide, nước Úc. Điều này minh chứng rằng Anonymous và ý tưởng này có thể tập hợp quần chúng từ trên bàn phím cho đến đường phố, và đặt nền tảng cho hàng tá các tổ chức tương lai chống lại những bất công được thừa nhận trong thế giới trực tuyến và ngoài đời. Từ đó, họ theo đuổi nhiều mục đích. Họ hé lộ nạn tham nhũng, ngược đãi. Họ hack cả Đức Giáo Hoàng và các chính trị gia, và tôi nghĩ tác động của chúng lớn hơn cả việc từ chối dịch vụ tấn công làm website sụp đổ, thậm chí làm rò rỉ những tài liệu nhạy cảm. Tôi nghĩ rằng, giống như Robin Hood, họ đang làm công việc phân phối lại, nhưng cái họ theo đuổi không phải là tiền. Không phải tài liệu của bạn mà thay vào đó là sự quan tâm. Họ làm cho phong trào mà họ ủng hộ, được chú ý đến hoạt động như một cái kính phóng đại toàn cầu cho những vấn đề mà đáng ra chúng ta phải nhận thấy. Họ đã bị gán cho nhiều cái tên từ tội phạm cho đến khủng bố, tôi không thể biện minh cho những biện pháp bất hợp pháp của họ, nhưng lý tưởng mà họ đang đấu tranh là những gì mà tất cả chúng ta đều phải bận tâm. Thực tế là, hacker có thể làm được nhiều hơn là chỉ phá hoại. Họ có thể đem mọi người đến với nhau.
And if the Internet doesn't like it when you try to remove things from it, just watch what happens when you try to shut the Internet down. This took place in Egypt in January 2011, and as President Hosni Mubarak attempted a desperate move to quash the rising revolution on the streets of Cairo, he sent his personal troops down to Egypt's Internet service providers and had them physically kill the switch on the country's connection to the world overnight. For a government to do a thing like that was unprecedented, and for hackers, it made it personal. Hackers like the Telecomix group were already active on the ground, helping Egyptians bypass censorship using clever workarounds like Morse code and ham radio. It was high season for low tech, which the government couldn't block, but when the Net went completely down, Telecomix brought in the big guns. They found European service providers that still had 20-year-old analog dial-up access infrastructure. They opened up 300 of those lines for Egyptians to use, serving slow but sweet Internet connection for Egyptians. This worked. It worked so well, in fact, one guy even used it to download an episode of "How I Met Your Mother." But while Egypt's future is still uncertain, when the same thing happened in Syria just one year later, Telecomix were prepared with those Internet lines, and Anonymous, they were perhaps the first international group to officially denounce the actions of the Syrian military by defacing their website.
Và nếu Internet không thích việc bạn cố xóa những thứ trên đó, hãy nhìn xem cái gì sẽ xảy ra khi bạn cố đóng cửa nó. Điều này đã xảy ra tại Ai Cập vào tháng 1 năm 2011, và khi tổng thống Hosni Mubarak cố thực hiện một hành động dữ dội là đàn áp cuộc cách mạng đang nổi dậy trên đường phố Cairo, ông ta đã điều quân đội của riêng ông đi đóng cửa các nhà cung cấp dịch vụ Internet ở Ai Cập và buộc họ phải phá hủy về mặt vật lý cổng kết nối của quốc gia này với thế giới trong đêm đó. Khi một chính quyền hành sự như thế, điều chưa từng xảy ra với các hacker, việc đó đã động chạm đến lợi ích bản thân của họ. Các hacker giống như nhóm Telecomix đã tham gia hoạt động trên thực tế, giúp người dân Ai Cập vượt qua cơ quan kiểm soát sử dụng những thủ thuật khéo léo như mã Morse và các bộ thu phát sóng nghiệp dư. Đó là cao điểm của kỹ thuật đơn sơ mà chính phủ đã không thể khóa được, nhưng khi net hoàn toàn bị tê liệt, Telecomix đã đưa vào những "tay máu mặt". Họ tìm được những nhà cung cấp dịch vụ từ Châu Âu vẫn còn hạ tầng truy cập quay số bằng điện thoại hơn 20 năm tuổi. Họ đã mở tới 300 đường dây loại này cho người dân Ai Cập sử dụng, cung cấp kết nối chậm nhưng cần thiết. Nó chạy tốt. Tốt đến nỗi có kẻ thậm chí đã dùng nó để tải về cả tập phim "How I Met Your Mother". Nhưng trong khi tương lai của Ai Cập vẫn còn chưa ổn định, khi việc tương tự xảy ra tại Syria chỉ một năm sau đó, Telecomix đã được trang bị những đường dây Internet như thế này, và Anonymous, có lẽ là nhóm quốc tế đầu tiên chính thức tố cáo những hành động của quân đội Syria bằng cách xóa đi website của họ.
But with this sort of power, it really depends on where you stand, because one man's hero can be another's villain, and so the Syrian Electronic Army is a pro-Assad group of hackers who support his contentious regime. They've taken down multiple high-profile targets in the past few years, including the Associated Press's Twitter account, in which they posted a message about an attack on the White House injuring President Obama. This tweet was fake, of course, but the resulting drop in the Dow Jones index that day was most certainly not, and a lot of people lost a lot of money.
Với loại sức mạnh này, nó phụ thuộc vào việc bạn đứng về phía bên nào, bởi vì anh hùng của người này có thể trở thành kẻ xấu với người khác, và đó là Quân Đội Điện Tử Syria một nhóm hacker thân-Assad ủng hộ chế độ gây tranh cãi của ông ta. Họ đã hạ bệ nhiều mục tiêu nổi tiếng cách đây vài năm, bao gồm cả tài khoản Twitter của Liên Hiệp Báo Chí, mà nhờ nó họ đã đăng tin về cuộc tấn công vào Nhà Trắng làm bị thương tổng thống Obama. Tin này là giả, dĩ nhiên, nhưng kết quả là chỉ số Down Jones ngày hôm đó hạ thấp độ ngột, và rất nhiều người đã mất rất nhiều tiền. Những việc thế này đang xảy ra trên khắp thế giới.
This sort of thing is happening all over the world right now. In conflicts from the Crimean Peninsula to Latin America, from Europe to the United States, hackers are a force for social, political and military influence. As individuals or in groups, volunteers or military conflicts, there are hackers everywhere. They come from all walks of life, ethnicities, ideologies and genders, I might add. They are now shaping the world's stage. Hackers represent an exceptional force for change in the 21st century. This is because access to information is a critical currency of power, one which governments would like to control, a thing they attempt to do by setting up all-you-can-eat surveillance programs, a thing they need hackers for, by the way. And so the establishment has long had a love-hate relationship when it comes to hackers, because the same people who demonize hacking also utilize it at large.
Từ những xung đột ở bán đảo Krưm cho đến Châu Mỹ Latinh, từ Châu Âu cho đến Mỹ, các hacker là một công cụ để xã hội, chính trị và quân đội sử dụng. Cho dù là cá nhân hay nhóm, tình nguyện hay xung đột quân sự luôn có hacker ở mọi nơi. Họ đến từ tất cả các tầng lớp xã hội, sắc tộc, tư tưởng, và giới tính. Họ hiện định hình lại thế giới. Các hacker đại diện cho một lực lượng đặc biệt cho sự chuyển dịch trong thế kỳ 21. Bởi vì truy cập thông tin là một loại tiền tệ then chốt của quyền lực, mà các chính phủ muốn nắm quyền kiểm soát, bằng cách thiết lập các chương trình giám sát hoặc tương tự, việc mà họ cần đến các hacker, cách này hay cách khác. Và như vậy, đó là mối quan hệ yêu-ghét lâu dài khi nói đến hacker, bởi vì chính những kẻ phỉ báng hack cũng có thể sử dụng nó một cách rộng rãi.
Two years ago, I saw General Keith Alexander. He's the NSA director and U.S. cyber commander, but instead of his four star general uniform, he was wearing jeans and a t-shirt. This was at DEF CON, the world's largest hacker conference. Perhaps like me, General Alexander didn't see 12,000 criminals that day in Vegas. I think he saw untapped potential. In fact, he was there to give a hiring pitch. "In this room right here," he said, "is the talent our nation needs." Well, hackers in the back row replied, "Then stop arresting us." (Applause)
Cách đây 2 năm, tôi gặp Tướng Keith Alexander, giám đốc NSA và chỉ huy toàn cầu của Mỹ, nhưng thay vì mặc đồng phục 4 sao của một vị tướng, ông ta chỉ mặc quần Jean và áo sơ mi. Đó là ở DEF CON, hội nghị về hacker lớn nhất thế giới. Có lẽ giống như tôi, tướng Alexander không xem họ là 12.000 tội phạm ở Vegas, mà nhìn thấy được ở họ tiềm lực chưa được khai thác. Thực tế, ông ta có mặt ở đó để tuyển mộ. "Ngay tại căn phòng này", ông nói, "là các tài năng mà đất nước chúng ta cần". Well, các hacker ở hàng ghế sau đáp lại, "Vậy thì đừng có bắt bớ chúng tôi". (Vỗ tay)
Indeed, for years, hackers have been on the wrong side of the fence, but in light of what we know now, who is more watchful of our online world? The rules of the game are not that clear anymore, but hackers are perhaps the only ones still capable of challenging overreaching governments and data-hoarding corporates on their own playing field. To me, that represents hope.
Thật vậy, trong nhiều năm, các hacker đã là người thua cuộc, nhưng dưới ánh sáng của sự hiểu biết ngày nay, ai là người đề phòng nhiều nhất trong thế giới online? Qui luật của cuộc chơi giờ không còn rõ ràng nữa, nhưng các hacker có lẽ là những người duy nhất còn khả năng chấp nhận lời thách thức vượt qua các chính phủ và các tập đoàn dự trữ dữ liệu trên chính sân chơi của họ. Với tôi, điều đó đại diện cho hy vọng.
For the past three decades, hackers have done a lot of things, but they have also impacted civil liberties, innovation and Internet freedom, so I think it's time we take a good look at how we choose to portray them, because if we keep expecting them to be the bad guys, how can they be the heroes too? My years in the hacker world have made me realize both the problem and the beauty about hackers: They just can't see something broken in the world and leave it be. They are compelled to either exploit it or try and change it, and so they find the vulnerable aspects in our rapidly changing world. They make us, they force us to fix things or demand something better, and I think we need them to do just that, because after all, it is not information that wants to be free, it's us.
Trong 3 thập kỉ trước, các hacker đã làm được rất nhiều việc, nhưng họ cũng ảnh hưởng đến các cuộc chiến tự do, đổi mới và tự do trên Internet, vậy nên tôi nghĩ đã đến lúc nên có cái nhìn tốt về cách chúng ta phác họa họ, bởi vì nếu cứ mong đợi họ là những kẻ xấu, thì làm sao họ trở thành những anh hùng? Những năm trong thế giới hacker đã làm tôi nhận ra cả vấn đề lẫn vẻ đẹp của hacker: Họ chỉ không thể nhìn thấy một 'lỗ hỏng' trên thế giới và cứ để nó vậy. Họ bị ép buộc trong cả việc khai thác hoặc cố làm thay đổi nó, và như vậy, họ tìm thấy khía cạnh dễ bị tấn công trong thế giới đổi thay chóng mặt của chúng ta. Họ buộc chúng ta phải sửa chữa hoặc yêu cầu điều gì đó tốt hơn, và tôi nghĩ chúng ta cần họ chỉ để làm điều đó, bởi vì sau cùng, người muốn tự do không phải là thông tin mà là chính chúng ta.
Thank you very much.
Xin cám ơn mọi người rất nhiều.
Thank you. (Applause)
Xin cám ơn. (Vỗ tay)
Hack the planet!
Hãy hack hành tinh này!