What do these animals have in common? More than you might think. Along with over 5,000 other species, they're mammals, or members of class mammalia. All mammals are vertebrates, meaning they have backbones. But mammals are distinguished from other vertebrates by a number of shared features. That includes warm blood, body hair or fur, the ability to breathe using lungs, and nourishing their young with milk. But despite these similarities, these creatures also have many biological differences, and one of the most remarkable is how they give birth. Let's start with the most familiar, placental mammals. This group includes humans, cats, dogs, giraffes, and even the blue whale, the biggest animal on Earth. Its placenta, a solid disk of blood-rich tissue, attaches to the wall of the uterus to support the developing embryo. The placenta is what keeps the calf alive during pregnancy. Directly connected to the mother's blood supply, it funnels nutrients and oxygen straight into the calf's body via the umbilical cord, and also exports its waste. Placental mammals can spend far longer inside the womb than other mammals. Baby blue whales, for instance, spend almost a full year inside their mother. The placenta keeps the calf alive right up until its birth, when the umbilical cord breaks and the newborn's own respiratory, circulatory, and waste disposal systems take over. Measuring about 23 feet, a newborn calf is already able to swim. It will spend the next six months drinking 225 liters of its mothers thick, fatty milk per day. Meanwhile, in Australia, you can find a second type of mammal - marsupials. Marsupial babies are so tiny and delicate when they're born that they must continue developing in the mother's pouch. Take the quoll, one of the world's smallest marsupials, which weighs only 18 milligrams at birth, the equivalent of about 30 sugar grains. The kangaroo, another marsupial, gives birth to a single jelly bean-sized baby at a time. The baby crawls down the middle of the mother's three vaginas, then must climb up to the pouch, where she spends the next 6-11 months suckling. Even after the baby kangaroo leaves this warm haven, she'll return to suckle milk. Sometimes, she's just one of three babies her mother is caring for. A female kangaroo can often simultaneously support one inside her uterus and another in her pouch. In unfavorable conditions, female kangaroos can pause their pregnancies. When that happens, she's able to produce two different kinds of milk, one for her newborn, and one for her older joey. The word mammalia means of the breast, which is a bit of a misnomer because while kangaroos do produce milk from nipples in their pouches, they don't actually have breasts. Nor do monotremes, the third and arguably strangest example of mammalian birth. There were once hundreds of monotreme species, but there are only five left: four species of echidnas and the duck-billed platypus. The name monotreme means one hole referring to the single orifice they use for reproduction, excretion, and egg-laying. Like birds, reptiles, fish, dinosaurs, and others, these species lay eggs instead of giving birth to live young. Their eggs are soft-shelled, and when their babies hatch, they suckle milk from pores on their mother's body until they're large enough to feed themselves. Despite laying eggs and other adaptations that we associate more with non-mammals, like the duck-bill platypus's webbed feet, bill, and the venomous spur males have on their feet, they are, in fact, mammals. That's because they share the defining characteristics of mammalia and are evolutionarily linked to the rest of the class. Whether placental, marsupial, or monotreme, each of these creatures and its unique birthing methods, however bizarre, have succeeded for many millennia in bringing new life and diversity into the mammal kingdom.
Những loài vật này có điểm gì chung? Nhiều hơn những gì bạn nghĩ đấy. Cùng với hơn 5000 loài sinh vật khác, chúng là động vật có vú, hay nói cách khác, chúng thuộc lớp Thú. Toàn bộ các loài thú đều là động vật có xương sống, nhưng khác với những loài có xương sống khác, các loài thú có những điểm chung đặc thù: có máu nóng, có lông mao phủ khắp cơ thể, hô hấp bằng phổi, và nuôi con non bằng sữa. Bất chấp những điểm chung này, giữa các loài thú vẫn có những khác biệt sinh học; phương thức sinh sản là một trong số những khác biệt dễ thấy nhất. Hãy bắt đầu với phương thức quen thuộc nhất: mang thai, vốn xuất hiện ở loài người, mèo, chó, hươu cao cổ, và cả cá voi xanh - loài động vật lớn nhất địa cầu. Nhau thai là một mô tế bào có dạng đĩa cứng được máu nuôi dưỡng, gắn liền với thành tử cung để giúp phôi phát triển, và là phương tiện duy trì sự sống của con non trong thai kì. Kết nối trực tiếp với nguồn máu từ cá thể mẹ, nhau thai dẫn chất dinh dưỡng và khí oxy thẳng đến con non thông qua dây rốn, đồng thời giúp đào thải cặn bã. Với cách sinh sản này, con non có khoảng phát triển trong tử cung dài hơn. Ví dụ, thời gian phát triển trong tử cung của cá voi xanh con là 1 năm. Nhau thai giúp duy trì sự sống của con non cho đến lúc chào đời, khi dây rốn đứt, đồng thời hệ hô hấp, hệ tuần hoàn, cũng như hệ bài tiết của con non bắt đầu hoạt động. Có chiều dài khoảng 7 met, con non mới sinh đã có thể bơi được. Trong 6 tháng liền sau khi chào đời, cá voi xanh con ngốn đến 225 lit sữa đặc và béo từ mẹ nó mỗi ngày. Trong khi đó, loài thú với cách sinh sản thứ hai lại sống ở Úc, và đó là cách thức sinh sản thông qua túi. Những con non còn quá nhỏ và yếu khi mới sinh ra đến mức chúng phải tiếp tục lớn lên trong túi của cá thể mẹ. Như loài cầy túi - một trong số những loài thú túi nhỏ nhất thế giới; lúc sinh ra, con non chỉ nặng 18 miligam, tương đương với khối lượng của 30 hạt đường. Hay loài chuột túi, một loài thú túi khác, mỗi lứa chỉ đẻ duy nhất một con non nhỏ cỡ hạt đậu. Con non sẽ bò xuống dọc theo phần âm đạo giữa của con mẹ, sau đó sẽ bò ngược lên để vào túi và bú sữa mẹ ở đó trong 6 đến 11 tháng tiếp theo. Ngay cả khi chuột túi con đủ lớn và ra khỏi cái túi ấm áp, nó vẫn trở lại bú sữa trong túi. Cũng có khi nó chỉ là một trong ba con non mà mẹ nó phải chăm sóc. Một con chuột túi cái có thể nuôi đồng thời một con non trong tử cung và một con non khác trong túi. Khi điều kiện sống không thuận lợi, chuột túi cái có thể tạm ngưng thai kì của con non trong tử cung. Khi điều đó xảy ra, con cái có khả năng tiết ra hai loại sữa khác nhau, một cho con non trong túi, và loại còn lại dành cho con non đã ra khỏi túi. Thuật ngữ "mammalia" mang nghĩa "thuộc vú" dường như không chuẩn xác, vì dù rằng chuột túi có tiết ra sữa từ núm vú trong túi, chúng thực sự không có vú. Có chung đặc điểm trên là các loài Đơn huyệt với lối sinh sản có vẻ lạ nhất. Trước đây có lúc có đến hàng trăm loài động vật đơn huyệt, nhưng giờ chỉ còn lại năm loài: bốn loài thú lông nhím và một loài thú mỏ vịt. Cái tên "đơn huyệt" có nghĩa là "một lỗ", ám chỉ lỗ huyệt duy nhất cho nhiều mục đích như sinh sản, bài tiết, và đẻ trứng. Giống như chim, bò sát, cá, khủng long, và các loài khác, động vật đơn huyệt đẻ trứng thay vì sinh con. Trứng của chúng có vỏ mềm và khi trứng nở thì con non sẽ bú sữa từ tuyến sữa của mẹ cho đến khi chúng đủ lớn để tự kiếm ăn. Dù động vật đơn huyệt đẻ trứng và có những đặc điểm không của lớp Thú, như với loài thú mỏ vịt là chân màng, mỏ vịt, và cựa có nọc độc trên chân thú mỏ vịt đực, chúng thực sự thuộc lớp Thú. Lí do là vì chúng có những đặc điểm riêng của lớp Thú và chúng cũng có mối quan hệ tiến hóa với các loài khác trong lớp này. Dù là nhau thai, túi, hoặc lỗ huyệt, từng loài vật, cũng như cách thức sinh sản độc đáo của chúng, dù lạ đến đâu, cũng đã góp phần tạo nên sự sống mới và sự đa dạng trong nhiều thiên niên kỉ cho thế giới các loài thú.