As an actor, I get scripts and it's my job to stay on script, to say my lines and bring to life a character that someone else wrote. Over the course of my career, I've had the great honor playing some of the greatest male role models ever represented on television. You might recognize me as "Male Escort #1."
Là diễn viên, tôi nhận được các kịch bản, việc của tôi là bám sát chúng để đọc lời thoại và thể hiện các nhân vật mà tác giả tạo nên. Trong suốt sự nghiệp, tôi có vinh dự lớn được hóa thân vào các mẫu nhân vật nam thú vị nhất trên truyền hình. Bạn có lẽ nhận ra tôi là "Trai bao số một"
(Laughter)
(Cười)
"Photographer Date Rapist," "Shirtless Date Rapist" from the award-winning "Spring Break Shark Attack."
"Nhiếp ảnh gia râu xanh", cho đến "Kẻ cưỡng đoạt ngực trần " trong bộ phim đoạt giải là "Spring Break Shark Attack."
(Laughter)
(Cười)
"Shirtless Medical Student," "Shirtless Steroid-Using Con Man" and, in my most well-known role, as Rafael.
"Sinh viên y khoa cởi trần", "Tên lừa đảo sử dụng steriod ngực trần" và vai diễn nổi tiếng nhất của tôi, Rafael.
(Applause)
(Vỗ tay)
A brooding, reformed playboy who falls for, of all things, a virgin, and who is only occasionally shirtless.
Một tay chơi hoàn lương, ủ dột, bất ngờ thay, lại đem lòng yêu một trinh nữ, và chỉ thi thoảng mới cởi trần.
(Laughter)
(Cười)
Now, these roles don't represent the kind of man I am in my real life, but that's what I love about acting. I get to live inside characters very different than myself. But every time I got one of these roles, I was surprised, because most of the men I play ooze machismo, charisma and power, and when I look in the mirror, that's just not how I see myself. But it was how Hollywood saw me, and over time, I noticed a parallel between the roles I would play as a man both on-screen and off.
Các vai diễn này không thể hiện con người thực của tôi ngoài đời, nhưng đó là điều tôi thích về nghề diễn. Tôi được sắm vai các nhân vật khác biệt với bản thân mình. Nhưng khi nhận được những vai này, tôi ngạc nhiên, bởi vì hầu hết chúng phô diễn sự hùng dũng, quyến rũ và quyền lực, và khi nhìn vào gương, tôi không thấy mình như thế. Nhưng đó là cách nhìn nhận của Hollywood. Qua thời gian, tôi nhận ra sự song hành của những người đàn ông mà tôi hóa thân cả trong lẫn ngoài màn ảnh.
I've been pretending to be a man that I'm not my entire life. I've been pretending to be strong when I felt weak, confident when I felt insecure and tough when really I was hurting. I think for the most part I've just been kind of putting on a show, but I'm tired of performing. And I can tell you right now that it is exhausting trying to be man enough for everyone all the time. Now -- right?
Cả đời tôi đã giả vờ làm một người đàn ông không phải là mình, Tôi giả vờ mạnh mẽ khi cảm thấy yếu đuối, tự tin khi cảm thấy bất an, và cứng rắn khi thực sự rất đau khổ. Gần như tôi chỉ dựng nên một màn trình diễn nhưng cũng quá mệt mỏi với việc đấy rồi. Giờ tôi có thể nói với bạn rằng, thật rất mệt mỏi, để cố gắng "đàn ông" mọi lúc, với tất cả mọi người. Đúng chứ?
(Laughter)
(Cười)
My brother heard that.
Em trai tôi nghe rồi đấy.
Now, for as long as I can remember, I've been told the kind of man that I should grow up to be. As a boy, all I wanted was to be accepted and liked by the other boys, but that acceptance meant I had to acquire this almost disgusted view of the feminine, and since we were told that feminine is the opposite of masculine, I either had to reject embodying any of these qualities or face rejection myself. This is the script that we've been given. Right? Girls are weak, and boys are strong. This is what's being subconsciously communicated to hundreds of millions of young boys and girls all over the world, just like it was with me.
Theo những gì có thể nhớ được, tôi được dạy mình phải trở thành mẫu đàn ông như thế nào. Là một cậu bé, tôi muốn được bọn con trai chấp nhận và yêu mến, nhưng "được chấp nhận" có nghĩa là tôi phải có cái nhìn khá chán ghét về sự nữ tính, và vì chúng tôi được dạy rằng nữ tính là đối lập với nam tính, Nên tôi, hoặc tránh xa những đặc điểm nữ tính, hoặc chính tôi sẽ bị xa lánh. Đây là kịch bản mà chúng ta nhận được. Phải không? Con gái yếu đuối, và con trai mạnh mẽ. Điều này được lan truyền một cách vô thức tới hàng trăm triệu cậu bé và cô bé trên khắp thế giới, cũng giống như với tôi.
Well, I came here today to say, as a man that this is wrong, this is toxic, and it has to end.
Tôi đến đây hôm nay để nói rằng, với tư cách là một người đàn ông: điều này thật sai lầm, thật độc hại và cần phải chấm dứt.
(Applause)
(Vỗ tay)
Now, I'm not here to give a history lesson. We likely all know how we got here, OK? But I'm just a guy that woke up after 30 years and realized that I was living in a state of conflict, conflict with who I feel I am in my core and conflict with who the world tells me as a man I should be. But I don't have a desire to fit into the current broken definition of masculinity, because I don't just want to be a good man. I want to be a good human. And I believe the only way that can happen is if men learn to not only embrace the qualities that we were told are feminine in ourselves but to be willing to stand up, to champion and learn from the women who embody them.
Tôi không đến để rao giảng lịch sử. Chúng ta đều biết tại sao mình có mặt ở đây, được chứ? Nhưng tôi chỉ là một gã trai vừa tỉnh giấc sau 30 năm, và nhận ra mình đã sống trong xung đột, giữa bản chất của mình và hình mẫu đàn ông thế giới này đòi hỏi ở tôi. Nhưng tôi thì không muốn ép mình theo định nghĩa nửa vời về sự nam tính. Bởi tôi không muốn trở thành một người đàn ông tốt. Tôi muốn làm một con người tốt. Và tôi tin cách duy nhất để điều đó xảy ra chính là khi đàn ông không những chấp nhận những đặc điểm được cho là "nữ tính" có hiện diện trong bản thân mình, mà còn sẵn sàng đứng lên, để đấu tranh và học hỏi từ những người phụ nữ đã che chở họ.
Now, men --
Còn bây giờ, các quý ông,
(Laughter)
(Cười)
I am not saying that everything we have learned is toxic. OK? I'm not saying there's anything inherently wrong with you or me, and men, I'm not saying we have to stop being men. But we need balance, right? We need balance, and the only way things will change is if we take a real honest look at the scripts that have been passed down to us from generation to generation and the roles that, as men, we choose to take on in our everyday lives.
Tôi không nói những gì chúng ta học được đều độc hại, được chứ? Tôi không nói là có gì đó không ổn ở tôi hay các bạn. Và tôi cũng không nói rằng chúng ta phải ngừng cứng rắn. Nhưng chúng ta cần sự cân bằng, đúng chứ? Chúng ta cần sự cân bằng, và mọi việc sẽ thay đổi chỉ khi ta có cái nhìn chân thật với những kịch bản mà ta được trao từ thế hệ này sang thế hệ khác cùng những vai trò mà chúng ta lựa chọn khoác lên trong đời sống thường nhật.
So speaking of scripts, the first script I ever got came from my dad. My dad is awesome. He's loving, he's kind, he's sensitive, he's nurturing, he's here.
Nói về những kịch bản, kịch bản đầu tiên mà tôi nhận được đến từ bố mình. Ông là một người tuyệt vời. Một người đầy yêu thương, tốt bụng, nhạy cảm, đầy che chở. Ông đang ở đây.
(Applause)
(Vỗ tay).
He's crying.
Và đang khóc.
(Laughter)
(Cười).
But, sorry, Dad, as a kid I resented him for it, because I blamed him for making me soft, which wasn't welcomed in the small town in Oregon that we had moved to. Because being soft meant that I was bullied. See, my dad wasn't traditionally masculine, so he didn't teach me how to use my hands. He didn't teach me how to hunt, how to fight, you know, man stuff. Instead he taught me what he knew: that being a man was about sacrifice and doing whatever you can to take care of and provide for your family. But there was another role I learned how to play from my dad, who, I discovered, learned it from his dad, a state senator who later in life had to work nights as a janitor to support his family, and he never told a soul. That role was to suffer in secret. And now three generations later, I find myself playing that role, too. So why couldn't my grandfather just reach out to another man and ask for help? Why does my dad to this day still think he's got to do it all on his own? I know a man who would rather die than tell another man that they're hurting. But it's not because we're just all, like, strong silent types. It's not. A lot of us men are really good at making friends, and talking, just not about anything real.
Nhưng, xin lỗi bố. Khi còn bé tôi đã không bằng lòng với ông. Tôi cho rằng ông làm tôi mềm mỏng, nó không được khuyến khích ở thị trấn nhỏ tại Oregon, nơi chúng tôi đến sống. Trở nên mềm mỏng đồng nghĩa với bị bắt nạt. Bố tôi không nam tính kiểu truyền thống, nên ông không dạy tôi cách sử dụng đôi tay. Ông không dạy tôi săn bắn, đánh nhau, bạn biết đấy, những chuyện đàn ông. Thay vào đó, ông dạy tôi những điều ông biết: rằng làm đàn ông là biết hy sinh và làm mọi điều có thể để chăm sóc và nuôi dưỡng gia đình. Nhưng còn một vai trò khác nữa mà tôi học được từ ông, và sau đấy tôi phát hiện, ông cũng học từ cha mình, một cựu thượng nghị sĩ. người mà về sau, phải làm lao công về đêm để nuôi sống gia đình, mà không hề kể với một ai. Ông tôi đã trải qua chuyện ấy trong bí mật. Và ba thế hệ sau, tôi thấy mình cũng có vai trò tương tự. Tại sao ông tôi không thể nhờ người đàn ông khác giúp đỡ? Tại sao bố tôi, đến nay vẫn nghĩ rằng ông phải tự mình làm lấy mọi thứ? Tôi biết, một người đàn ông thà chết đi còn hơn là kể với người khác rằng họ đang tổn thương. Nhưng không phải vì chúng tôi là tuýp người trầm lặng và mạnh mẽ. Không phải như thế. Nhiều người chúng tôi rất giỏi kết bạn và trò chuyện, về những thứ không có thật.
(Laughter)
(Cười)
If it's about work or sports or politics or women, we have no problem sharing our opinions, but if it's about our insecurities or our struggles, our fear of failure, then it's almost like we become paralyzed. At least, I do.
Nếu chủ đề là công việc, thể thao, chính trị hay phụ nữ, chúng tôi chẳng gặp vấn đề gì khi chia sẻ quan điểm cả. Nhưng nếu phải nói về nỗi bất an hay khó khăn, nỗi sợ hoặc thất bại, thì chúng tôi sẽ gần như bất động. Ít nhất là có tôi.
So some of the ways that I have been practicing breaking free of this behavior are by creating experiences that force me to be vulnerable. So if there's something I'm experiencing shame around in my life, I practice diving straight into it, no matter how scary it is -- and sometimes, even publicly. Because then in doing so I take away its power, and my display of vulnerability can in some cases give other men permission to do the same.
Nên tôi đã thực hành vài cách để thoát khỏi lối hành động này, tôi tạo ra những trải nghiệm buộc mình phải yếu đuối. Nên nếu có điều gì làm tôi xấu hổ trong đời sống, tôi thực tập đi sâu vào nó, bất kể có đáng sợ thế nào -- và đôi khi, tôi làm điều này công khai. Bởi vì khi làm vậy, tôi tước đi quyền năng của nó, và việc phô bày sự yếu đuối, trong vài trường hợp, khiến cho những người đàn ông khác thấy
As an example, a little while ago
họ cũng có quyền làm thế.
I was wrestling with an issue in my life that I knew I needed to talk to my guy friends about, but I was so paralyzed by fear that they would judge me and see me as weak and I would lose my standing as a leader that I knew I had to take them out of town on a three-day guys trip --
Lấy ví dụ, cách đây không lâu, tôi gặp phải một vấn đề trong cuộc sống, mà tôi biết tôi cần chia sẻ với những anh bạn khác. Nhưng tôi đã sợ hãi rằng họ sẽ phán xét và nghĩ tôi yếu đuối và tôi sẽ đánh mất vị trí là một trưởng nhóm. Nên tôi biết tôi phải đưa họ ra khỏi thị trấn
(Laughter)
để du ngoạn ba ngày --
(Cười)
Just to open up. And guess what? It wasn't until the end of the third day that I finally found the strength to talk to them about what I was going through. But when I did, something amazing happened. I realized that I wasn't alone, because my guys had also been struggling. And as soon as I found the strength and the courage to share my shame, it was gone. Now, I've learned over time that if I want to practice vulnerability, then I need to build myself a system of accountability. So I've been really blessed as an actor. I've built a really wonderful fan base, really, really sweet and engaged, and so I decided to use my social platform as kind of this Trojan horse wherein I could create a daily practice of authenticity and vulnerability. The response has been incredible. It's been affirming, it's been heartwarming. I get tons of love and press and positive messages daily. But it's all from a certain demographic: women.
để có cơ hội mở lòng. Và điều gì đã xảy ra? Mãi cho đến tận ngày cuối cùng tôi mới gom đủ sức mạnh để nói với họ về điều tôi đang trải qua. Nhưng khi làm thế, một điều bất ngờ đã xảy ra. Tôi nhận ra mình không cô đơn, vì những anh bạn của tôi cũng đang gặp khó khăn. Ngay khi tôi có đủ sức mạnh và dũng khí để chia sẻ nỗi xấu hổ của mình, nó biến mất. Và giờ, qua năm tháng, tôi học được rằng nếu muốn thực tập sự yếu đuối, tôi cần phải xây dựng cho mình một hệ thống trách nhiệm. Tôi là một diễn viên may mắn vì đã có những người hâm mộ tuyệt vời, rất, rất ngọt ngào và thật tâm, vì thế tôi quyết định sử dụng mạng xã hội như một cách nguỵ trang, nơi tôi có thể thực tập sống chân thật và bộc lộ sự yếu đuối hàng ngày. Phản hồi nhận được hết sức kinh ngạc. Chúng đầy an ủi, đầy ấm áp. Ngày nào tôi cũng nhận được rất nhiều tình cảm, được lên báo và những tin nhắn tích cực. Nhưng tất cả đều chỉ đến từ một đối tượng: Phụ nữ.
(Laughter)
(Cười)
This is real. Why are only women following me? Where are the men?
Thật đấy. Sao chỉ có phụ nữ theo dõi tôi? Các quý ông đâu?
(Laughter)
(Cười)
About a year ago, I posted this photo. Now, afterwards, I was scrolling through some of the comments, and I noticed that one of my female fans had tagged her boyfriend in the picture, and her boyfriend responded by saying, "Please stop tagging me in gay shit. Thx."
Khoảng một năm trước, tôi đăng tải bức ảnh này. Sau đó tôi lướt dọc phần bình luận, và thấy một nữ hâm mộ nhắc đến bạn trai mình trong bài đăng. Bạn trai cô ấy trả lời rằng: "Làm ơn đừng để anh xem mấy chuyện "đồng tính nhảm nhí" này nữa. Cảm ơn."
(Laughter)
(Cười)
As if being gay makes you less of a man, right?
Như thể nếu đồng tính thì bạn sẽ bớt nam tính đi vậy, đúng không?
So I took a deep breath, and I responded. I said, very politely, that I was just curious, because I'm on an exploration of masculinity, and I wanted to know why my love for my wife qualified as gay shit. And then I said, honestly I just wanted to learn.
Thế là tôi hít thở thật sâu, và trả lời. Tôi nói, rất lịch sự, rằng tôi thấy tò mò, vì tôi đang trong quá trình khám phá sự "nam tính", và muốn biết tại sao thể hiện tình yêu với vợ mình lại bị xem là "đồng tính nhảm nhí". Và thực lòng thì tôi chỉ muốn học hỏi mà thôi.
(Laughter)
(Cười)
Now, he immediately wrote me back. I thought he was going to go off on me, but instead he apologized. He told me how, growing up, public displays of affection were looked down on. He told me that he was wrestling and struggling with his ego, and how much he loved his girlfriend and how thankful he was for her patience. And then a few weeks later, he messaged me again. This time he sent me a photo of him on one knee proposing.
Anh ấy ngay lập tức phản hồi. Tôi tưởng mình sẽ đón nhận một cơn thịnh nộ, nhưng thay vào đó là lời xin lỗi. Anh ấy bảo, khi trưởng thành, việc anh bày tỏ yêu thương đã bị người khác chế nhạo ra sao. Anh ấy nói mình phải trăn trở và tranh đấu giữa cái tôi cá nhân với việc anh yêu bạn gái đến dường nào, rằng cô ấy đã kiên nhẫn với anh ra sao. Thế rồi một vài tuần sau đó, anh ấy nhắn cho tôi lần nữa. Lần này là gửi cho tôi một bức ảnh: anh ấy quỳ xuống để cầu hôn bạn gái.
(Applause)
(Vỗ tay)
And all he said was, "Thank you."
Tất cả những gì anh ấy viết cho tôi là: "Cảm ơn."
I've been this guy. I get it. See, publicly, he was just playing his role, rejecting the feminine, right? But secretly he was waiting for permission to express himself, to be seen, to be heard, and all he needed was another man holding him accountable and creating a safe space for him to feel, and the transformation was instant. I loved this experience, because it showed me that transformation is possible, even over direct messages. So I wanted to figure out how I could reach more men, but of course none of them were following me.
Tôi đã từng giống anh chàng này. Tôi đã hiểu. Trước mọi người, anh ấy chỉ đang diễn vai của mình, khước từ phần nữ tính, đúng không? Nhưng một cách thầm kín, anh ấy vẫn đợi sự cho phép để bày tỏ bản thân, được nhìn nhận, được lắng nghe, và những gì anh cần là một người khác cho anh ấy lòng tin và tạo ra nơi an toàn để hiểu cảm xúc của mình, thế là sự biến đổi diễn ra tức thì. Tôi yêu trải nghiệm này, bởi nó cho tôi thấy sự biến đổi là có thể, thậm chí chỉ thông qua tin nhắn trực tiếp. Tôi muốn tìm hiểu xem làm sao để tiếp cận nhiều nam giới hơn, nhưng dĩ nhiên chẳng ai trong số họ theo dõi tôi hết.
(Laughter)
(Cười)
So I tried an experiment. I started posting more stereotypically masculine things --
Và thế là tôi thử cách khác. Tôi bắt đầu đăng tải các nội dung được dàn dựng
(Laughter)
về những việc "nam tính" --
(Cười)
Like my challenging workouts, my meal plans, my journey to heal my body after an injury. And guess what happened? Men started to write me. And then, out of the blue, for the first time in my entire career, a male fitness magazine called me, and they said they wanted to honor me as one of their game-changers.
Ví dụ như việc tập luyện cường độ cao, chế độ ăn uống, quá trình chữa trị cơ thể sau chấn thương. Và đoán xem chuyện gì xảy ra? Các quý ông bắt đầu gửi tin nhắn cho tôi. Và sau đó, bất ngờ thay, lần đầu tiên trong sự nghiệp, một tạp chí thể hình cho nam giới liên lạc với tôi, và muốn vinh danh tôi như một "cá nhân đột phá"
(Laughter)
(Cười)
Was that really game-changing? Or is it just conforming? And see, that's the problem. It's totally cool for men to follow me when I talk about guy stuff and I conform to gender norms. But if I talk about how much I love my wife or my daughter or my 10-day-old son, how I believe that marriage is challenging but beautiful, or how as a man I struggle with body dysmorphia, or if I promote gender equality, then only the women show up. Where are the men? So men, men, men, men!
Những điều này có thật sự "đột phá" không? hay là do chúng chỉ thuận mắt họ thôi? Như bạn thấy, đây là vấn đề: Nam giới thấy thú vị khi theo dõi tôi, khi tôi nói về những việc nam tính, và chúng ăn khớp với quy chuẩn về giới tính. Nhưng nếu tôi nói về tình yêu tôi dành cho vợ hay con gái và con trai mười ngày tuổi của tôi, việc tôi tin hôn nhân tuy là thách thức nhưng lại vô cùng đẹp đẽ hay khi tôi mang mặc cảm về ngoại hình, hoặc nếu tôi ủng hộ bình đẳng giới, thì chỉ có phụ nữ xuất hiện. Nam giới ở đâu rồi? Cho nên, các quý ông, các quý ông, các quý ông. Các quý ông!
(Applause)
(Vỗ tay)
I understand. Growing up, we tend to challenge each other. We've got to be the toughest, the strongest, the bravest men that we can be. And for many of us, myself included, our identities are wrapped up in whether or not at the end of the day we feel like we're man enough. But I've got a challenge for all the guys, because men love challenges.
Tôi hiểu. Trưởng thành, chúng ta có xu hướng thách thức lẫn nhau. Ta phải là những người cứng rắn nhất, mạnh mẽ nhất, can trường nhất mà mình có thể trở thành. Và với rất nhiều người, bao gồm cả tôi, nhân dạng của chúng ta bị ràng buộc bởi suy nghĩ: liệu đến cuối cùng, chúng ta có thấy mình nam tính không. Nhưng tôi có một thử thách dành cho các quý ông, bởi vì nam giới thích thử thách.
(Laughter)
(Cười)
I challenge you to see if you can use the same qualities that you feel make you a man to go deeper into yourself. Your strength, your bravery, your toughness: Can we redefine what those mean and use them to explore our hearts? Are you brave enough to be vulnerable? To reach out to another man when you need help? To dive headfirst into your shame? Are you strong enough to be sensitive, to cry whether you are hurting or you're happy, even if it makes you look weak? Are you confident enough to listen to the women in your life? To hear their ideas and their solutions? To hold their anguish and actually believe them, even if what they're saying is against you? And will you be man enough to stand up to other men when you hear "locker room talk," when you hear stories of sexual harassment? When you hear your boys talking about grabbing ass or getting her drunk, will you actually stand up and do something so that one day we don't have to live in a world where a woman has to risk everything and come forward to say the words "me too?"
Tôi thử thách bạn sử dụng những phẩm chất mà bạn nghĩ chúng khiến mình nam tính để hiểu sâu hơn về bản thân mình. Sự mạnh mẽ, sự dũng cảm, sự kiên cường của các bạn, Chúng ta có thể định nghĩa lại chúng và dùng chúng để khám phá trái tim mình không? Bạn có đủ dũng khí để cho mình được yếu đuối? Để tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần? Để lao mình vào tận cùng nỗi xấu hổ? Bạn có đủ mạnh mẽ để trở nên nhạy cảm, để khóc khi bạn tổn thương hoặc khi bạn hạnh phúc, cho dù điều đó làm bạn trông thật yếu đuối? Liệu bạn có đủ tự tin để lắng nghe những người phụ nữ trong đời mình? Lắng nghe ý kiến và giải pháp của họ? Trở thành chỗ dựa khi họ khổ đau và thực sự tin tưởng họ, cho dù điều họ nói có trái ý bạn chăng nữa? Liệu bạn có đủ "đàn ông" để phản bác lại những người đàn ông khác khi nghe họ nói đùa khiếm nhã, khi nghe được chuyện quấy rối tình dục? Khi bạn nghe họ kể về việc sờ soạng hay chuốc say một phụ nữ, liệu bạn sẽ đứng lên và làm gì đó chứ? Để ngày nào đó, ta không phải sống trong thế giới mà phụ nữ phải đánh đổi mọi thứ để đứng trước mọi người và nói: "Tôi cũng thế"?
(Applause)
(Vỗ tay)
This is serious stuff. I've had to take a real, honest look at the ways that I've unconsciously been hurting the women in my life, and it's ugly. My wife told me that I had been acting in a certain way that hurt her and not correcting it. Basically, sometimes when she would go to speak, at home or in public, I would just cut her off mid-sentence and finish her thought for her. It's awful. The worst part was that I was completely unaware when I was doing it. It was unconscious. So here I am doing my part, trying to be a feminist, amplifying the voices of women around the world, and yet at home, I am using my louder voice to silence the woman I love the most. So I had to ask myself a tough question: am I man enough to just shut the hell up and listen?
Đây là một chuyện nghiêm túc. Tôi phải nhìn nhận thành thật về cách mà tôi đã vô thức làm cho những người phụ nữ trong đời mình phải tổn thương. Và điều đó thật rất xấu xí. Vợ tôi bảo tôi từng có hành động khiến cô ấy tổn thương và không sửa đổi nó. Căn bản là, thỉnh thoảng khi cô ấy muốn nói gì đó dù ở nhà hay ở nơi công cộng, tôi sẽ ngắt lời giữa chừng và nói thay cô ấy. Điều đó thật kinh khủng. Tệ nhất là tôi hoàn toàn không ý thức được mình đang làm gì. Nó diễn ra trong vô thức. Cho nên, tôi ở đây để làm nhiệm vụ của mình, nỗ lực ủng hộ nữ quyền, để tiếng nói của phụ nữ trên khắp thế giới, lẫn trong mỗi gia đình lớn mạnh thêm. Vì tôi đã nói quá to, khiến người phụ nữ tôi yêu nhất trở nên im lặng. Nên tôi phải tự hỏi mình một điều khó khăn: tôi có đủ "đàn ông" không để ngậm miệng lại và ngồi lắng nghe?
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)
I've got to be honest. I wish that didn't get an applause.
Thành thật mà nói,
(Laughter)
tôi đã mong quý vị đừng vỗ tay vì điều tôi vừa nói.
Guys, this is real. And I'm just scratching the surface here, because the deeper we go, the uglier it gets, I guarantee you. I don't have time to get into porn and violence against women or the split of domestic duties or the gender pay gap. But I believe that as men, it's time we start to see past our privilege and recognize that we are not just part of the problem. Fellas, we are the problem. The glass ceiling exists because we put it there, and if we want to be a part of the solution, then words are no longer enough.
Các chàng trai, đây là sự thật. Và nó chỉ mới là bề nổi thôi, bởi nếu tìm hiểu càng sâu, ta sẽ thấy mình thêm xấu xí, tôi bảo đảm. Tôi không có thời gian đào sâu về nạn khiêu dâm, nạn bạo hành phụ nữ hay sự phân chia công việc gia đình hoặc sự chênh lệch tiền lương theo giới tính. Nhưng tôi tin rằng, là đàn ông, đây là lúc chúng ta bỏ qua đặc quyền của mình và hiểu rằng chúng ta không chỉ là một phần của vấn đề. Mà các bạn, chúng ta chính là vấn đề. Rào cản vô hình tồn tại là do chúng ta tạo dựng, và nếu muốn trở thành một phần giải pháp, thì ngôn từ không bao giờ là đủ.
There's a quote that I love that I grew up with from the Bahá'í writings. It says that "the world of humanity is possessed of two wings, the male and the female. So long as these two wings are not equivalent in strength, the bird will not fly."
Tôi rất thích và đã lớn lên cùng câu nói này trong ngữ liệu Bahá'í Nội dung như sau: "Thế giới loài người được kiểm soát bởi hai chiếc cánh, đàn ông và phụ nữ. Nếu như đôi cánh không thể cân bằng sức mạnh, chim sẽ không thể bay."
So women, on behalf of men all over the world who feel similar to me, please forgive us for all the ways that we have not relied on your strength. And now I would like to ask you to formally help us, because we cannot do this alone. We are men. We're going to mess up. We're going to say the wrong thing. We're going to be tone-deaf. We're more than likely, probably, going to offend you. But don't lose hope. We're only here because of you, and like you, as men, we need to stand up and become your allies as you fight against pretty much everything. We need your help in celebrating our vulnerability and being patient with us as we make this very, very long journey from our heads to our hearts. And finally to parents: instead of teaching our children to be brave boys or pretty girls, can we maybe just teach them how to be good humans?
Nên, các quý bà và quý cô, thay mặt cho cánh đàn ông trên toàn thế giới, những người có cùng cảm nhận như tôi, xin hãy rộng lòng tha thứ vì chúng tôi đã không tin vào sức mạnh của các bạn. Và giờ, tôi trang trọng nhờ các bạn giúp đỡ, bởi chúng tôi không thể làm điều này một mình. Đàn ông chúng tôi sẽ làm rối tinh mọi thứ. Chúng tôi sẽ nói điều sai, sẽ không biết lắng nghe. Chúng tôi, có khả năng, sẽ làm tổn thương bạn. Nhưng đừng đánh mất hy vọng. Nhờ các bạn, chúng tôi mới có thể ở đây, chúng tôi sẽ đứng lên và trở thành đồng minh của các bạn bởi các bạn đang phải chiến đấu với rất nhiều thứ. Hãy dạy chúng tôi biết trân trọng sự yếu đuối của mình và kiên nhẫn với chúng tôi, vì hành trình này rất, rất dài, một hành trình từ khối óc đến trái tim. Và cuối cùng, gửi đến các bậc cha mẹ: thay vì dạy con cái chúng ta trở thành những cậu trai mạnh mẽ hay những cô gái xinh xắn, hãy chỉ dẫn dắt chúng trở thành một người tốt thôi, được chăng?
So back to my dad. Growing up, yeah, like every boy, I had my fair share of issues, but now I realize that it was even thanks to his sensitivity and emotional intelligence that I am able to stand here right now talking to you in the first place. The resentment I had for my dad I now realize had nothing to do with him. It had everything to do with me and my longing to be accepted and to play a role that was never meant for me. So while my dad may have not taught me how to use my hands, he did teach me how to use my heart, and to me that makes him more a man than anything.
Trở lại với bố tôi. Trưởng thành, giống như mọi chàng trai, tôi cũng có vài vấn đề của riêng mình, nhưng giờ tôi nhận ra, nhờ sự nhạy cảm và trí thông minh cảm xúc của bố, mà tôi mới có thể đứng đây lúc này để chia sẻ với các bạn. Sự trách cứ tôi dành cho bố vốn không liên quan đến ông. Nó nằm ở bản thân tôi và sự mong cầu được "chấp nhận" của mình. Đó là cái giá cho việc diễn một vai không dành cho mình. Khi bố không dạy tôi sử dụng đôi tay, ông đã dạy tôi sử dụng trái tim mình. Điều đó khiến ông trở thành người đàn ông thực thụ,
Thank you.
hơn bất cứ điều gì khác.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)