All right. So, like all good stories, this starts a long, long time ago when there was basically nothing. So here is a complete picture of the universe about 14-odd billion years ago. All energy is concentrated into a single point of energy. For some reason it explodes, and you begin to get these things. So you're now about 14 billion years into this. And these things expand and expand and expand into these giant galaxies, and you get trillions of them. And within these galaxies you get these enormous dust clouds. And I want you to pay particular attention to the three little prongs
Vâng. Cũng giống các câu chuyện hay khác, câu chuyện này có từ rất, rất lâu rồi khi trời đất chưa có có gì. Đây là bức tranh toàn cảnh vũ trụ khoảng hơn 14 tỉ năm trước. Tất cả năng lượng tập trung ở một điểm. Vì một lý do nào đó nó bùng nổ, và ta bắt đầu có được những vật này. Thế là ta đã gắn bó với nó gần 14 tỉ năm rồi đấy. Và những thứ này cứ ngày càng mở rộng thành những thiên hà khổng lồ, Có hàng tỉ thiên hà, Và trong những thiên hà đó có những đám mây bụi khổng lồ. Và tôi muốn bạn đặc biệt chú ý đến ba nhánh nhỏ
in the center of this picture. If you take a close-up of those, they look like this. And what you're looking at is columns of dust where there's so much dust -- by the way, the scale of this is a trillion vertical miles -- and what's happening is there's so much dust, it comes together and it fuses and ignites a thermonuclear reaction. And so what you're watching is the birth of stars. These are stars being born out of here. When enough stars come out, they create a galaxy. This one happens to be a particularly important galaxy, because you are here. (Laughter) And as you take a close-up of this galaxy, you find a relatively normal, not particularly interesting star.
ngay trung tâm của bức tranh vũ trụ này. Nếu nhìn cận cảnh, chúng trông như thế này. Và những gì ta đang nhìn là những cột bụi có rất nhiều bụi -- độ lớn của nó lên đến hàng nghìn tỉ dặm theo hướng thẳng đứng -- và vì có rất nhiều bụi, chúng tụ lại với nhau và kết khối rồi nóng chảy gây ra phản ứng nhiệt hạch. Điều bạn đang thấy là sự ra đời của các ngôi sao. Các ngôi sao sinh ra ở ngoài kia. Khi số ngôi sao xuất hiện đủ, chúng tạo thành một thiên hà. Dải thiên hà này lại đặc biệt quan trọng, vì bạn đang ở trong nó. (Cười) Khi bạn nhìn kĩ thiên hà này, bạn thấy một ngôi sao khá là bình thường, không có gì đáng chú ý cả.
By the way, you're now about two-thirds of the way into this story. So this star doesn't even appear until about two-thirds of the way into this story. And then what happens is there's enough dust left over that it doesn't ignite into a star, it becomes a planet. And this is about a little over four billion years ago.
Đến đây, các bạn đã đi đến khoảng 2/3 câu chuyện rồi đó. Ngôi sao này thậm chí chưa xuất hiện lúc 2/3 câu chuyện đã được kể. Sau đó chuyện xảy ra là số bụi còn lại không phát sáng thành một ngôi sao, mà trở thành một hành tinh. Và điều này đã xảy ra khoảng hơn bốn tỉ năm trước.
And soon thereafter there's enough material left over that you get a primordial soup, and that creates life. And life starts to expand and expand and expand, until it goes kaput.
Và sau đó, vật chất còn lại đủ để nấu một nồi súp sơ khai, hình thành nên sự sống. Và sự sống ngày càng mở rộng thêm, cho đến khi nó bị hủy diệt.
(Laughter)
(Cười)
Now the really strange thing is life goes kaput, not once, not twice, but five times. So almost all life on Earth is wiped out about five times. And as you're thinking about that, what happens is you get more and more complexity, more and more stuff to build new things with. And we don't appear until about 99.96 percent of the time into this story, just to put ourselves and our ancestors in perspective.
Và điều vô cùng kỳ lạ là cuộc sống bị hủy diệt, không phải một, hai lần mà những năm lần. Vì thế hầu hết mọi sự sống trên Trái Đất bị quét sạch khoảng 5 lần. Và khi bạn đang nghĩ về điều đó, mọi thứ càng ngày càng phức tạp, càng ngày càng phong phú để tiếp tục tạo ra cái mới. Và chúng ta chưa xuất hiện tại thời điểm 99.96% thời gian của câu chuyện này, nói vậy để thấy vị trí con người, từ tổ tiên đến chúng ta, trong toàn cảnh vũ trụ.
So within that context, there's two theories of the case as to why we're all here. The first theory of the case is that's all she wrote. Under that theory, we are the be-all and end-all of all creation. And the reason for trillions of galaxies, sextillions of planets, is to create something that looks like that and something that looks like that. And that's the purpose of the universe; and then it flat-lines, it doesn't get any better.
Thế là trong toàn cảnh đó, có hai thuyết lý giải vì sao chúng ta tồn tại. Thuyết thứ nhất được trình bày như sau. Theo thuyết này, chúng ta là nguyên thủy và cùng đích của tất cả tạo vật. Lý do tồn tại của hàng nghìn tỉ thiên hà, hàng tỉ tỉ hành tinh, là để tạo ra một cái gì đó trông như thế này hoặc như thế này. Và đó là mục tiêu của vũ trụ; và nó cứ như vậy, không khá hơn được.
(Laughter)
(Cười)
The only question you might want to ask yourself is, could that be just mildly arrogant? And if it is -- and particularly given the fact that we came very close to extinction. There were only about 2,000 of our species left. A few more weeks without rain, we would have never seen any of these.
Câu hỏi duy nhất tôi muốn bạn tự vấn là, có phải con người hơi tự cao không? Và hình như vậy - lại còn chuyện chúng ta suýt bị diệt vong nữa chứ. Lúc đó chỉ còn khoảng 2,000 loài còn sót lại. Chỉ thêm vài tuần không mưa, thì có lẽ chúng ta không bao giờ thấy được những vị này.
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)
So maybe you have to think about a second theory if the first one isn't good enough. Second theory is: Could we upgrade? (Laughter) Well, why would one ask a question like that? Because there have been at least 29 upgrades so far of humanoids. So it turns out that we have upgraded. We've upgraded time and again and again. And it turns out that we keep discovering upgrades. We found this one last year. We found another one last month.
Vậy, bạn có thể phải nghĩ tới giả thuyết thứ hai nếu giả thuyết thứ nhất không đủ thuyết phục. Giả thuyết hai: chúng ta có thể nâng cấp không? (Cười) Tại sao lại hỏi một câu như thế? Vì cho đến nay ta đã nâng cấp 29 lần cho robot hình người. Và thực tế là con người chúng ta đã nâng cấp. Và chúng ta đã nâng cấp hết lần này đến lần khác. Thực tế là chúng ta liên tục tìm ra chứng cứ của những lần nâng cấp. Ta tìm ra cái sọ này vào năm ngoái. Ta tìm ra một cái khác vào tháng trước.
And as you're thinking about this, you might also ask the question: So why a single human species? Wouldn't it be really odd if you went to Africa and Asia and Antarctica and found exactly the same bird -- particularly given that we co-existed at the same time with at least eight other versions of humanoid at the same time on this planet? So the normal state of affairs is not to have just a Homo sapiens; the normal state of affairs is to have various versions of humans walking around.
Khi nghĩ về chuyện này, có thể bạn muốn đặt câu hỏi: Vậy tại sao chỉ có một loài người? Có kỳ lạ không nếu bạn đến châu Phi, châu Á và Nam Cực và chỉ tìm thấy đúng một loài chim -- lại còn chuyện chúng ta cùng tồn tại vào cùng thời điểm của tối thiểu tám phiên sơ đẳng mà mỗi phiên bản lại tồn tại nhiều nơi cùng thời điểm trên hành tinh này? Theo lý lẽ thông thường thì không phải chỉ có một loài vượn người Homo sapiens; đúng ra, phải có vài phiên bản người khác nhau cùng tồn tại.
And if that is the normal state of affairs, then you might ask yourself, all right, so if we want to create something else, how big does a mutation have to be? Well Svante Paabo has the answer. The difference between humans and Neanderthal is 0.004 percent of gene code. That's how big the difference is one species to another. This explains most contemporary political debates.
Và nếu đó là tình huống hợp lý, thì bạn có thể tự hỏi, để có một loài người nào khác, thì sự biến đổi cần phải to lớn thế nào? Svante Paabo có câu trả lời. Sự khác biệt giữa người human và người Neanderthal là 0.004% trong mã gen. Đó là sự khác biệt giữa loài này và loài khác. Cho nên các đảng chính trị ngày nay cũng chỉ nói khác nhau đến mức đó thôi.
(Laughter)
(Cười)
But as you're thinking about this, one of the interesting things is how small these mutations are and where they take place. Difference human/Neanderthal is sperm and testis, smell and skin. And those are the specific genes that differ from one to the other. So very small changes can have a big impact.
Nhưng khi bạn nghĩ về sự khác biệt, một trong những điều làm ta chú ý là sự thay đổi quá nhỏ và những bộ phận trên cơ thể có thay đổi. Sự khác biệt giữa chúng ta và người Neanderthal là tinh trùng và tinh hoàn, khứu giác và da. Đó là những gen đặc thù tạo sự khác nhau giữa loài này với loài khác. Vậy những sự thay đổi nhỏ có thể gây ra tác động lớn.
And as you're thinking about this, we're continuing to mutate. So about 10,000 years ago by the Black Sea, we had one mutation in one gene which led to blue eyes. And this is continuing and continuing and continuing.
Và khi nghĩ về chuyện này, chúng ta vẫn đang tiếp tục tiến hóa. Vậy khoảng 10 000 năm trước tại Biển Đen, chúng ta đã có một sự biến đổi trong một gen dẫn đến có màu mắt xanh. Và biến đổi cứ liên tục xảy ra.
And as it continues, one of the things that's going to happen this year is we're going to discover the first 10,000 human genomes, because it's gotten cheap enough to do the gene sequencing. And when we find these, we may find differences.
Và khi nó tiếp diễn, một trong những điều sẽ xảy ra vào năm nay là ta sẽ khám phá 10,000 bộ gen đầu tiên của người, nhờ vào chi phí thấp trong việc xác định cấu trúc gen. Và khi xác định được những cấu trúc này, có thể chúng ta còn tìm thấy nhiều khác biệt.
And by the way, this is not a debate that we're ready for, because we have really misused the science in this. In the 1920s, we thought there were major differences between people. That was partly based on Francis Galton's work. He was Darwin's cousin. But the U.S., the Carnegie Institute, Stanford, American Neurological Association took this really far. That got exported and was really misused. In fact, it led to some absolutely horrendous treatment of human beings. So since the 1940s, we've been saying there are no differences, we're all identical. We're going to know at year end if that is true.
Thật ra, chúng ta chưa sẵn sàng cho cuộc tranh luận này, vì ở đây chúng ta có lạm dụng khoa học. Ở thập niên 1920, chúng ta đã nghĩ rằng có nhiều khác biệt giữa người với người. Một phần là do dựa vào tác phẩm của Francis Galton. Ông là em họ của Darwin. Nhưng nước Mỹ, Viện Carnegie, Stanford, Hiệp Hội thần kinh Hoa Kỳ tiến hành nghiên sâu về vấn đề đó. Lạm dụng khoa học đã bị phát hiện. Thực tế, sự lạm dụng đó dẫn đến cách thức điều trị khủng khiếp đối với con người. Vậy là từ những thập niên 40, chúng ta đã kết luận không có sự khác biệt, chúng ta hoàn toàn giống nhau. Vào cuối năm chúng ta sẽ biết liệu điều đó có đúng hay không.
And as we think about that, we're actually beginning to find things like, do you have an ACE gene? Why would that matter? Because nobody's ever climbed an 8,000-meter peak without oxygen that doesn't have an ACE gene. And if you want to get more specific, how about a 577R genotype? Well it turns out that every male Olympic power athelete ever tested carries at least one of these variants.
trong khi đó, chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm những điều như là, bạn có một gen ACE không? Tại sao điều đó quan trọng? Vì không ai leo lên đến đỉnh cao 8 000 mét mà không cần oxy mà không có gen ACE. Và nếu bạn muốn biết cụ thể hơn, thì tìm hiểu kiểu di truyền 577R xem sao? Thực tế là mỗi nam vận động viên Olympic từng được kiểm tra đều mang theo ít nhất một trong số các biến thể này.
If that is true, it leads to some very complicated questions for the London Olympics. Three options: Do you want the Olympics to be a showcase for really hardworking mutants? (Laughter) Option number two: Why don't we play it like golf or sailing? Because you have one and you don't have one, I'll give you a tenth of a second head start. Version number three: Because this is a naturally occurring gene and you've got it and you didn't pick the right parents, you get the right to upgrade. Three different options. If these differences are the difference between an Olympic medal and a non-Olympic medal.
Nếu đúng là như vậy, sẽ dẫn đến một vài nghi vấn phức tạp cho kỳ Olympic ở London, Có ba sự lựa chọn: Bạn có muốn Olympic trở thành tủ trưng bày những cá nhân đột biến đã qua luyện tập chăm chỉ hay không? (Cười) Lựa chọn số hai: Sao chúng ta chơi gôn mà không thuyền buồm? Vì bạn có đột biến này và bạn không có đột biến khác, nên tôi sẽ cho bạn chạy trước 1/10 giây. Lựa chọn số ba: Vì đây là gen tự nhiên bạn có nó mà bạn không thừa hưởng từ bố mẹ mình, vậy bạn là điểm nâng cấp trong chuỗi các thế hệ. Ba sự lựa chọn khác nhau. Vậy những khác biệt này có phải là khác biệt giữa huy chương Olympic và huy chương về gen hay không.
And it turns out that as we discover these things, we human beings really like to change how we look, how we act, what our bodies do. And we had about 10.2 million plastic surgeries in the United States, except that with the technologies that are coming online today, today's corrections, deletions, augmentations and enhancements are going to seem like child's play.
Thật ra khi chúng ta khám phá những điều này, ta sẽ thay đổi cách ta nhìn nhận, cách ta hành động, điều cơ thể chúng ta làm. Chúng ta có khoảng 10.2 triệu cuộc phẫu thuật chỉnh hình ở Mỹ, ngoài ra với những công nghệ trực tuyến như ngày nay, những giải phẫu hiện đại để chỉnh sửa, cắt bỏ, làm lớn hơn và làm đẹp hơn dễ như trò chơi trẻ con.
You already saw the work by Tony Atala on TED, but this ability to start filling things like inkjet cartridges with cells are allowing us to print skin, organs and a whole series of other body parts. And as these technologies go forward, you keep seeing this, you keep seeing this, you keep seeing things -- 2000, human genome sequence -- and it seems like nothing's happening, until it does. And we may just be in some of these weeks.
Bạn đã xem diễn thuyết của Tony Atala tại TED, về khả năng tạo ra mọi thứ giống như bơm đầy các hộp mực của máy in phun cho phép chúng ta làm ra da, các cơ quan và các bộ phận khác của cơ thể. Và khi những công nghệ này phát triển, bạn cứ thế quan sát, quan sát và quan sát -- vào năm 2000, cấu trúc gen người - và dường như không có chuyện gì xảy ra cho đến khi nó xảy ra. Rồi chúng ta sẽ có thể làm những quan sát đó chỉ trong vài tuần.
And as you're thinking about these two guys sequencing a human genome in 2000 and the Public Project sequencing the human genome in 2000, then you don't hear a lot, until you hear about an experiment last year in China, where they take skin cells from this mouse, put four chemicals on it, turn those skin cells into stem cells, let the stem cells grow and create a full copy of that mouse.
Bạn biết hai người sắp xếp bộ gen người vào năm 2000 và Dự Án Cộng Đồng về việc thiết lập bộ gen người năm 2000, sau đó bạn không còn nghe nói đến nhiều nữa, cho tới khi bạn nghe về cuộc thí nghiệm vào năm ngoái tại Trung Quốc, họ lấy những tế bào da từ con chuột này, tiêm bốn chất hóa học vào, biến những tế bào da đó thành tế bào gốc, để những tế bào gốc này phát triển và tạo ra một bản sao đầy đủ của con chuột đó.
That's a big deal. Because in essence what it means is you can take a cell, which is a pluripotent stem cell, which is like a skier at the top of a mountain, and those two skiers become two pluripotent stem cells, four, eight, 16, and then it gets so crowded after 16 divisions that those cells have to differentiate. So they go down one side of the mountain, they go down another. And as they pick that, these become bone, and then they pick another road and these become platelets, and these become macrophages, and these become T cells. But it's really hard, once you ski down, to get back up. Unless, of course, if you have a ski lift. And what those four chemicals do is they take any cell and take it way back up the mountain so it can become any body part.
Đó là một công trình lớn. Vì về cơ bản điều đó có nghĩa là bạn có thể lấy một tế bào, một tế bào gốc đa năng, cũng tương tự người đi trượt tuyết trên đỉnh núi, rồi nhân lên thành hai người, giống như hai tế bào gốc đa năng, rồi thành 4, 8, 16, và sau đó nó tăng lên rất nhiều sau 16 lần phân chia những tế bào đó định hướng phát triển khác nhau. Vì vậy nhóm người này đi xuống sườn núi này, nhóm còn lại đi xuống sườn bên kia. Cũng vậy, khi chọn đường, các tế bào trở thành xương, nhóm khác trở thành tiểu cầu, thành đại thực bào, số tế bào này thành lympho bào T. Nhưng một khi trượt xuống rồi, thì rất khó để quay lại đỉnh núi. Trừ phi, dĩ nhiên, nếu có cáp treo đưa bạn lên. Bốn chất hóa học đó đưa bất kì tế nào lên lại đỉnh núi thế là nó lại có cơ hội trở thành bất kì bộ phận nào của cơ thể.
And as you think of that, what it means is potentially you can rebuild a full copy of any organism out of any one of its cells. That turns out to be a big deal because now you can take, not just mouse cells, but you can human skin cells and turn them into human stem cells. And then what they did in October is they took skin cells, turned them into stem cells and began to turn them into liver cells. So in theory, you could grow any organ from any one of your cells.
Thực tế, điều đó có nghĩa là bạn có khả năng tái tạo một bản sao đầy đủ của bất kì cơ quan nào từ bất kỳ tế bào nào. Thực sự đây là một công trình lớn vì bây giờ bạn không chỉ có thể lấy tế bào của chuột, mà còn có thể là tế bào da của người rồi biến chúng thành tế bào gốc. Và sau đó, vào tháng 10, điều họ đã làm là họ đã lấy những tế bào da, chuyển thành tế bào gốc và bắt đầu chuyển chúng thành những tế bào gan. Theo lý thuyết bạn có thể phát triển bất kỳ cơ quan nào từ bất kỳ tế bào nào trong bạn.
Here's a second experiment: If you could photocopy your body, maybe you also want to take your mind. And one of the things you saw at TED about a year and a half ago was this guy. And he gave a wonderful technical talk. He's a professor at MIT. But in essence what he said is you can take retroviruses, which get inside brain cells of mice. You can tag them with proteins that light up when you light them. And you can map the exact pathways when a mouse sees, feels, touches, remembers, loves. And then you can take a fiber optic cable and light up some of the same things. And by the way, as you do this, you can image it in two colors, which means you can download this information as binary code directly into a computer.
Đây là thí nghiệm thứ hai: Nếu bạn có thể sao chép cơ thể của mình, có lẽ bạn cũng muốn tạo ra não của mình. Một trong những diễn thuyết bạn đã xem ở TED khoảng một năm rưỡi trước của chàng trai này. Anh ấy đã làm bài diễn thuyết tuyệt vời Anh là một giáo sư tại MIT. Nhưng về cơ bản, điều anh nói là bạn có thể lấy retrovirus gây ung thư ở bên trong tế bào não của lũ chuột. Bạn có thể gắn chúng với protein sẽ phát sáng khi bạn chiếu sáng chúng. Và bạn có thể vẽ đường truyền thần kinh khi một con chuột nhìn, ngửi, chạm, ghi nhớ, yêu thích. Rồi bạn có thể lấy một sợi cáp quang và chiếu sáng vài thứ tương tự. Và lúc bạn làm như vậy, bạn có thể tưởng tượng nó theo hai màu, có nghĩa là bạn có thể lấy thông tin thông qua mã nhị phân rồi đưa trực tiếp vào máy tính.
So what's the bottom line on that? Well it's not completely inconceivable that someday you'll be able to download your own memories, maybe into a new body. And maybe you can upload other people's memories as well. And this might have just one or two small ethical, political, moral implications. (Laughter) Just a thought.
Vậy thì kết luận là gì? À điều này không hẳn là không tưởng tượng được một ngày nào đó bạn có thể tải về những kí ức của riêng mình, rồi đưa vào trong một cơ thể mới. Và có lẽ bạn cũng có thể tải lên những kí ức của người khác. Và điều này có thể chỉ có một hoặc hai vấn đề nhỏ về đạo đức, chính trị, luân lý. (Cười) Đó chỉ là một ý tưởng thôi mà.
Here's the kind of questions that are becoming interesting questions for philosophers, for governing people, for economists, for scientists. Because these technologies are moving really quickly.
Còn đây là vấn đề đang trở thành những câu hỏi thú vị cho những triết gia, nhân viên chính phủ, nhà kinh tế học, những nhà khoa học. Vì những công nghệ này đang phát triển rất nhanh.
And as you think about it, let me close with an example of the brain. The first place where you would expect to see enormous evolutionary pressure today, both because of the inputs, which are becoming massive, and because of the plasticity of the organ, is the brain.
Bây giờ, tôi xin đưa một ví dụ về não. Cơ quan nào của cơ thể phải chịu áp lực tiến hóa lớn vì tín hiệu đầu vào đang ngày càng trở nên khổng lồ và vì áp lực phải làm việc, đó chính là bộ não.
Do we have any evidence that that is happening? Well let's take a look at something like autism incidence per thousand. Here's what it looks like in 2000. Here's what it looks like in 2002, 2006, 2008. Here's the increase in less than a decade. And we still don't know why this is happening. What we do know is, potentially, the brain is reacting in a hyperactive, hyper-plastic way, and creating individuals that are like this. And this is only one of the conditions that's out there. You've also got people with who are extraordinarily smart, people who can remember everything they've seen in their lives, people who've got synesthesia, people who've got schizophrenia. You've got all kinds of stuff going on out there, and we still don't understand how and why this is happening.
Chúng ta có bằng chứng để chứng minh điều đó đang diễn ra hay không? À hãy nhìn vào vài việc như tỉ lệ mắc bệnh tự kỉ. Đây là những gì xảy ra trong năm 2000. trong năm 2002, 2006, 2008. Đây là sự gia tăng trong vòng chưa tới một thập kỉ trở lại đây. Và chúng ta vẫn không biết tại sao điều này lại diễn ra. Điều chúng ta biết là, có lẽ não đang phản ứng theo hướng tăng động, tăng số lượng, và đang tạo ra những cá nhân như thế này. Và đó chỉ là một trong những điều kiện môi trường. Bạn cũng biết những người thông minh xuất chúng, người có thể nhớ mọi thứ họ từng thấy trong đời người có giác quan thứ phát, người mắc bệnh tâm thần phân liệt. Có những thứ đang diễn ra và ta vẫn không hiểu chuyện này diễn ra như thế nào và lí do tại sao.
But one question you might want to ask is, are we seeing a rapid evolution of the brain and of how we process data? Because when you think of how much data's coming into our brains, we're trying to take in as much data in a day as people used to take in in a lifetime. And as you're thinking about this, there's four theories as to why this might be going on, plus a whole series of others. I don't have a good answer. There really needs to be more research on this.
Nhưng một câu hỏi bạn có thể muốn hỏi đó là, chúng ta có đang thấy sự tiến hóa nhanh chóng của não và cách chúng ta truyền tải dữ liệu không? Bởi vì khi bạn nghĩ về số lượng dữ liệu đi vào não, chúng ta đang cố gắng tiếp nhận nhiều dữ liệu trong một ngày như nhiều người từng tiếp nhận trong cả đời mình. Và thực tế có bốn thuyết giải thích tại sao điều này diễn ra, còn có thêm các thứ khác. Tôi không có một đáp án thỏa đáng. Thật sự cần có nhiều cuộc nghiên cứu hơn nữa.
One option is the fast food fetish. There's beginning to be some evidence that obesity and diet have something to do with gene modifications, which may or may not have an impact on how the brain of an infant works.
Một sự lựa chọn là tín đồ của thức ăn nhanh. Khởi đầu với vài bằng chứng cho rằng chứng béo phì và ăn kiêng có liên quan đến những biến đổi gen, có hay không có tác động trên hoạt động não của một bé sơ sinh.
A second option is the sexy geek option. These conditions are highly rare. (Laughter) (Applause) But what's beginning to happen is because these geeks are all getting together, because they are highly qualified for computer programming and it is highly remunerated, as well as other very detail-oriented tasks, that they are concentrating geographically and finding like-minded mates. So this is the assortative mating hypothesis of these genes reinforcing one another in these structures.
Sự lựa chọn thứ hai là lựa chọn dành cho người lập dị đầy quyến rũ. Những điều kiện này thì vô cùng hiếm. (Cười) (Vỗ tay) Nhưng điều đang bắt đầu diễn ra đó là vì tất cả những người lập dị này tập hợp lại, vì họ đủ tiêu chuẩn để lập trình máy tính và điều này được trả thù lao rất cao cũng như những nhiệm vụ hướng dẫn chi tiết khác, họ đang tập trung về mặt địa lý và tìm những người bạn cùng chung ý tưởng. Vì vậy đây là giả thuyết giao phối tương xứng của những bộ gen tương hỗ nhau trong những cấu trúc này.
The third, is this too much information? We're trying to process so much stuff that some people get synesthetic and just have huge pipes that remember everything. Other people get hyper-sensitive to the amount of information. Other people react with various psychological conditions or reactions to this information. Or maybe it's chemicals.
Lựa chọn thứ ba, có phải có quá nhiều thông tin? Chúng ta càng cố gắng truyền tải nhiều thứ để những người có giác quan thứ phát và chỉ có những cái ống khổng lồ để ghi nhớ tất cả. Nhiều người lại nhạy cảm với khối lượng lớn thông tin. Nhiều người lại phản ứng với những điều kiện tâm lí đa dạng hoặc phản ứng trước thông tin này. Hoặc có thể là do những chất hóa học.
But when you see an increase of that order of magnitude in a condition, either you're not measuring it right or there's something going on very quickly, and it may be evolution in real time.
Nhưng khi bạn thấy sự gia tăng trật tự của âm lượng trong một điều kiện, hoặc bạn không đo được chính xác hoặc có thứ gì đó đang diễn ra vô cùng nhanh, và có lẽ là sự tiến hóa trong thực tại.
Here's the bottom line. What I think we are doing is we're transitioning as a species. And I didn't think this when Steve Gullans and I started writing together. I think we're transitioning into Homo evolutis that, for better or worse, is not just a hominid that's conscious of his or her environment, it's a hominid that's beginning to directly and deliberately control the evolution of its own species, of bacteria, of plants, of animals. And I think that's such an order of magnitude change that your grandkids or your great-grandkids may be a species very different from you.
Đây là kết luận. Điều tôi nghĩ chúng ta đang làm đó là chúng ta đang chuyển hóa như loài vật. Tôi không nghĩ về điều này khi Steve Gullans và tôi cùng bắt đầu viết. Tôi nghĩ chúng ta đang chuyển hóa thành Homo evolutis dù tốt hơn hay tệ hơn điều đó không chỉ là người Hominid ý thức được môi trường xung quanh mình, đó là người Hominid đang bắt đầu trực tiếp và liều lĩnh điều khiển sự tiến hóa của chính loài của mình, của vi khuẩn của thực vật và động vật. Và tôi nghĩ đó là trật tự của sự thay đổi lớn mà chắt của bạn hoặc cháu cố của bạn có lẽ sẽ là một loài vô cùng khác biệt với bạn.
Thank you very much.
Cảm ơn rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)