Ladies and gentlemen, gather around. I would love to share with you a story.
Thưa quý vị có mặt hôm nay. Tôi rất muốn chia sẻ với các bạn một câu chuyện.
Once upon a time in 19th century Germany, there was the book. Now during this time, the book was the king of storytelling. It was venerable. It was ubiquitous. But it was a little bit boring. Because in its 400 years of existence, storytellers never evolved the book as a storytelling device. But then one author arrived, and he changed the game forever. (Music) His name was Lothar, Lothar Meggendorfer. Lothar Meggendorfer put his foot down, and he said, "Genug ist genug!" He grabbed his pen, he snatched his scissors. This man refused to fold to the conventions of normalcy and just decided to fold. History would know Lothar Meggendorfer as -- who else? -- the world's first true inventor of the children's pop-up book. (Music) For this delight and for this wonder, people rejoiced. (Cheering) They were happy because the story survived, and that the world would keep on spinning.
Ngày xửa ngày xưa hồi thế kỷ 19 ở nước Đức, chỉ có sách. Trong suốt thời gian đó, sách là ông vua kể chuyện. Sách thật thiêng liêng. Sách ở khắp mọi nơi. Nhưng mà nó hơi nhàm chán. Bởi vì trong 400 năm tồn tại của mình, những người kể chuyện chẳng bao giờ phát triển sách trở thành một thiết bị kể chuyện. Nhưng rồi có một tác giả xuất hiện, và ông ấy thay đổi cuộc diện mãi mãi. (Nhạc) Tên ông ấy là Lothar, Lothar Meggendorfer. Lothar Meggendorfer muốn chấm dứt điều này, và nói: "Cái gì đủ thì cũng đã đủ rồi!" Ông nắm lấy cái bút, và vồ lấy cái kéo. Người đàn ông này từ chối tuân theo các quy ước thông thường và quyết định làm khác đi. Lịch sử sẽ biết về Lothar Meggendorfer như là -- ai khác nữa nhỉ? -- người đầu tiên trên thế giới phát minh sách động cho trẻ em. (Nhạc) Vì sự thú vị, và sự kỳ diệu này, mọi người đều thích thú. (Tiếng chúc mừng) Họ hạnh phúc vì câu chuyện sẽ lưu truyền lâu hơn, và rằng trái đất vẫn tiếp tục quay.
Lothar Meggendorfer wasn't the first to evolve the way a story was told, and he certainly wasn't the last. Whether storytellers realized it or not, they were channeling Meggendorfer's spirit when they moved opera to vaudville, radio news to radio theater, film to film in motion to film in sound, color, 3D, on VHS and on DVD. There seemed to be no cure for this Meggendorferitis.
Lothar Meggendorfer không phải là người đầu tiên phát triển cách thức kể chuyện, và nhất định không phải là người cuối cùng. Dù những người kể chuyện có nhận ra hay không, họ đang nối tiếp tinh thần của Meggendorfer khi họ phát triển nhạc kịch thành đại nhạc hội, tin tức phát thanh thành nhạc kịch phát thanh, phim chụp đến phim chuyển động rồi phim có tiếng, phim màu, phim 3D, trên bằng từ và trên DVD. Dường như không có cách gì chống lại ảnh-hưởng-Meggendorfer này.
And things got a lot more fun when the Internet came around. (Laughter) Because, not only could people broadcast their stories throughout the world, but they could do so using what seemed to be an infinite amount of devices. For example, one company would tell a story of love through its very own search engine. One Taiwanese production studio would interpret American politics in 3D. (Laughter) And one man would tell the stories of his father by using a platform called Twitter to communicate the excrement his father would gesticulate.
Và rồi mọi thứ còn thú vị hơn nhiều khi Internet xuất hiện. (Tiếng cười) Bởi vì, không những mọi người có thể phát câu chuyện của mình ra khắp thế giới, mà họ còn có thể sử dụng một số lượng thiết bị dường như vô hạn. Ví dụ như, một công ty có thể kể một câu truyện tình yêu qua chính bộ máy tìm kiếm của mình. Một hãng sản xuất phim Đài Loan có thể thể hiện chính trị nước mỹ bằng 3D. (Tiếng cười) And một người đàn ông sẽ kể câu chuyện về cha anh ta bằng một cổng giao tiếp tên là Twitter để nói về những thứ không hay mà cha anh ta đã thể hiện.
And after all this, everyone paused; they took a step back. They realized that, in 6,000 years of storytelling, they've gone from depicting hunting on cave walls to depicting Shakespeare on Facebook walls. And this was a cause for celebration. The art of storytelling has remained unchanged. And for the most part, the stories are recycled. But the way that humans tell the stories has always evolved with pure, consistent novelty.
Sau tất cả những điều này, mọi người dừng lại; bước lùi một bước. Họ nhận ra rằng, trong 6.000 năm của việc kể chuyện, họ đã đi từ vẽ hình săn bắn lên vách hang động đến diễn tả lại Shakespeare trên trang Facebook. Đó là lý do để ăn mừng. Nghệ thuật kể chuyện vẫn không thay đổi. Và phần lớn là, các câu chuyện được xào nấu lại. Nhưng cách mà người ta kể chuyện luôn phát triển với sự đổi mối tinh tế và nhất quán.
And they remembered a man, one amazing German, every time a new storytelling device popped up next. And for that, the audience -- the lovely, beautiful audience -- would live happily ever after. (Applause)
Và họ nhớ về một người, một người Đức tuyệt vời, mỗi khi một thiết bị kể chuyện mới được ra lò. Và vì thế, những khán giả -- đáng yêu và xinh đẹp -- sẽ mãi mãi sống hạnh phúc. (Tiếng vỗ tay)