I'm actually here to make a challenge to people. I know there have been many challenges made to people. The one I'm going to make is that it is time for us to reclaim what peace really means. Peace is not "Kumbaya, my Lord." Peace is not the dove and the rainbow -- as lovely as they are. When I see the symbols of the rainbow and the dove, I think of personal serenity. I think of meditation. I do not think about what I consider to be peace, which is sustainable peace with justice and equality. It is a sustainable peace in which the majority of people on this planet have access to enough resources to live dignified lives, where these people have enough access to education and health care, so that they can live in freedom from want and freedom from fear. This is called human security. And I am not a complete pacifist like some of my really, really heavy-duty, non-violent friends, like Mairead McGuire. I understand that humans are so "messed up" -- to use a nice word, because I promised my mom I'd stop using the F-bomb in public. And I'm trying harder and harder. Mom, I'm really trying.
Tôi thật sự ở đây để làm một thử thách cho con người. Tôi biết có nhiều những thử thách cho con người. Thứ mà tôi sẽ làm đó là thời gian cho chúng ta để coi lại thực sự hòa bình là gì. Hòa bình không phải là "Kumbaya, vị vua của tôi." Hòa bình không phải là chim bồ câu và cầu vòng -- dễ thương như thế. Khi tôi nhìn vào những biểu tượng của cầu vòng và chim bồ câu, tôi nghĩ tới tới sự thanh thản cá nhân. Tôi nghĩ tới thiền định. Tôi không nghĩ về cái mà tôi xem xét là hòa bình, mà là hòa bình bền vững với công lý và bình đẳng. Đó là hòa bình bền vững mà phần lớn con người trên hành tinh này tiếp cận với nguồn tài nguyên đầy đủ để sống cuộc sống hạnh phúc nơi mà những người này có đủ khả năng tiếp cận sự giáo dục và y tế, vì thế họ có thể sống tự do trong mong muốn và tự do khỏi nỗi sợ hãi. Đó được gọi là an ninh con người. Và tôi cũng không phải hoàn toàn là người theo chủ nghĩa hòa bình giống như một vài những nhiệm vụ rất rất ư quan trọng của mình những người bạn không bạo lực, như Mairead McGuire Tôi hiểu rằng loài người rất rắc rối -- để sử dụng một thế giới đẹp đẽ, bởi vì tôi hứa với mẹ mình rằng tôi sẽ dừng sử dụng F-bomb nơi công cộng. Và tôi đã cố gắng hơn và hơn nữa. Mẹ ơi, con đang rất cố gắng.
We need a little bit of police; we need a little bit of military, but for defense. We need to redefine what makes us secure in this world. It is not arming our country to the teeth. It is not getting other countries to arm themselves to the teeth with the weapons that we produce and we sell them. It is using that money more rationally to make the countries of the world secure, to make the people of the world secure. I was thinking about the recent ongoings in Congress, where the president is offering 8.4 billion dollars to try to get the START vote. I certainly support the START vote. But he's offering 84 billion dollars for the modernizing of nuclear weapons. Do you know the figure that the U.N. talks about for fulfilling the Millennium Development Goals is 80 billion dollars? Just that little bit of money, which to me, I wish it was in my bank account -- it's not, but ... In global terms, it's a little bit of money. But it's going to modernize weapons we do not need and will not be gotten rid of in our lifetime, unless we get up off our ... and take action to make it happen, unless we begin to believe that all of the things that we've been hearing about in these last two days are elements of what come together to make human security. It is saving the tigers. It is stopping the tar sands. It is having access to medical equipment that can actually tell who does have cancer. It is all of those things. It is using our money for all of those things. It is about action.
Chúng ta cần một chút ít lịch sự chúng ta cần một ít quân đội, nhưng cho phòng vệ Chúng ta cần định nghĩa lại cái gì làm chúng ta an toàn trên thế giới này. Đó không phải là vũ trang cho đất nước mình đến tận răng. Đó không phải là khiến cho quốc gia khác trang bị vũ trang tận răng cho họ với những vũ khí mà chúng ta sản xuất và chúng ta bán chúng. Đó là dùng tiền hợp lý hơn để khiến cho các quốc gia trên thế giới an toàn, để làm cho con người con người trên thế giới an toàn Tôi đang nghĩ về về những gì diễn ra gần đây ở Quốc Hội, nơi mà thủ tưởng đang đề nghị 8.4 tỷ đô để cố gắng cho bầu cử START Tôi chắc chắn hỗ trợ bầu cử START Nhưng ông ta đề nghĩ 84 tỷ độ la cho việc hiện đại hóa vũ khí hạt nhân. Bạn có thể nghĩ ra rằng cuộc thảo luận U.N về để hoàn thành các mục tiêu Thiên Niên Kỷ là 80 tỷ độ la? Chỉ một ít số tiền đó. Đối với tôi, tôi ước nó nằm trong tài khoản ngân hàng của mình nó không, nhưng.... Với ngôn ngữ toàn cầu thì đó chỉ là chút ít tiền. Nhưng nó sẽ hiện đại hóa vũ khí mà chúng ta không cần đến và sẽ không gạt bỏ được của chúng ta, trừ khi chúng ta bỏ đi ... và có hành động để cho nó xảy ra -- trừ khi chúng ta bắt đầu tin tưởng rằng tất cả mọi thứ mà chúng ta từng nghe trong vòng 2 ngày vừa qua là những yếu đó là đến cùng với nhau để làm nên an ninh con con người Đó là cứu giúp loài hổ. Đó là dừng dùng cát hắc ín Đó là quyền tiếp cận đến các công cụ y tế mà có thể thật sự nói cho chúng ta biết ai bị ung thử Đó là tất cả những thứ đó. Đó là sử dụng đồng tiền của chúng ta cho tất cả những điều ấy. Đó là hành động.
I was in Hiroshima a couple of weeks ago, and His Holiness -- we're sitting there in front of thousands of people in the city, and there were about eight of us Nobel laureates. And he's a bad guy. He's like a bad kid in church. We're staring at everybody, waiting our turn to speak, and he leans over to me, and he says, "Jody, I'm a Buddhist monk." I said, "Yes, Your Holiness. Your robe gives it away." (Laughter) He said, "You know that I kind of like meditation, and I pray." I said, "That's good. That's good. We need that in the world. I don't follow that, but that's cool." And he says, "But I have become skeptical. I do not believe that meditation and prayer will change this world. I think what we need is action." His Holiness, in his robes, is my new action hero.
Tôi đã ở Hiroshima vài tuần trước, và Đức Giáo Hoàng -- Chúng tôi đang ngồi đó trước hàng ngàn người trong thành phố, và ở đây có khoảng 8 trong chúng tôi những người nhận giải Nobel. Và ông ta là một gã xấu, ông ấy như là một đứa trẻ hư trong nhà thờ. Chúng tôi đang nhìn chằm vào mọi người, chờ đến lược mình nói và ông ta hướng về phía tôi và nói "Jody, tôi là một nhà sư Phật Giáo." Tôi nói "Vâng, thưa Đứa Giáo Hoàng. Áo choàng của ngài nói lên điều đó." (Cười) Ông nói, "Tôi biết đó là một loại thiền định, và tôi cầu nguyện." Tôi hỏi "Điều đó tốt, điều đó tốt. Chúng ta cần nó trên thế giới này. Tôi không hiểu lắm, nhưng nó khá hay." Và ông nói, "Nhưng tôi đã trở thành người theo chủ nghĩa hoài nghi. Tôi không tin tưởng rằng thiền định và cầu nguyện có thể thay đổi thế giới này. Tôi nghĩ cái chúng ta cần là hành động Đức giáo hoàng, trong áo choàng của ông ấy là một anh hùng hành động mới của tôi
I spoke with Aung Sun Suu Kyi a couple of days ago. As most of you know, she's a hero for democracy in her country, Burma. You probably also know that she has spent 15 of the last 20 years imprisoned for her efforts to bring about democracy. She was just released a couple of weeks ago, and we're very concerned to see how long she will be free, because she is already out in the streets in Rangoon, agitating for change. She is already out in the streets, working with the party to try to rebuild it. But I talked to her for a range of issues. But one thing that I want to say, because it's similar to what His Holiness said. She said, "You know, we have a long road to go to finally get democracy in my country. But I don't believe in hope without endeavor. I don't believe in the hope of change, unless we take action to make it so."
Tôi đã nói chuyện với Aung Sun Suu Kyi vài ngày trước đây. Và hầu hết các bạn biết, bà ấy là một vị anh hùng cho dân chủ tại quốc gia của bà, Burma. Bạn chắc chắn cũng biết rằng bà trải qua 15 trong 20 năm qua trong tù cho nỗ lực của mình để mang đến chế độ dân chủ. Bà chỉ vừa được thả vài tuần trước đây, và chúng ta rất lo lắng để thấy bao lâu bà sẽ được tự do, bởi vì bà ấy đã bước ra những con đường ở Rangoon, kích động cho sự thay đổi. Bà đã bước ra khỏi những con đường, làm việc với đảng của mình để cố gắng xây dựng lại nó. Nhưng tôi nói với bà về nhiều vấn đề. Nhưng một điều mà tôi muốn nói, bởi vì nó như nhau như những gì mà Đức giáo hoàng đã nói. Bà bảo, "Cô biết không, chúng tôi có một con đường dài để đi để cuối cùng có được nền dân chủ trên đất nước của tôi. Nhưng tôi không tin vào hi vọng mà không có sự nỗ lực. Tôi không tin vào hi vọng của sự thay đổi, trừ khi chúng ta hành động để làm ra nó
Here's another woman hero of mine. She's my friend, Dr. Shirin Ebadi, the first Muslim woman to receive the Nobel Peace Prize. She has been in exile for the last year and a half. You ask her where she lives -- where does she live in exile? She says the airports of the world. She is traveling because she was out of the country at the time of the elections. And instead of going home, she conferred with all the other women that she works with, who said to her, "Stay out. We need you out. We need to be able to talk to you out there, so that you can give the message of what's happening here." A year and a half -- she's out speaking on behalf of the other women in her country.
Ở đây là một người nữ anh hùng nữa của tôi Cô ấy là bạn tôi, giáo sư Shirin Ebadi, người phụ nữ hồi giáo đầu tiên mà nhận được giải Nobel hòa bình Bà đã sống lưu vong trong vòng một năm rưỡi trước. Bạn hỏi cô ấy nơi cô ấy ở -- nơi cô ấy đã sống lưu vong? Bà ấy sẽ nói là những sân bay trên thế giới Bà ấy đang đi du lịch bởi vì bà ấy bị truc xuất khỏi quốc gia tại thời điểm diễn ra bầu cử Và thay vì đi về nhà, bà hội ý với những người phụ nữ khác mà bà làm việc chung, người mà nói với bà, "Tránh xa ra. Chúng tôi cần bà tránh ra. Chúng tôi cần có thể nói với bà ngoài ấy, vì thế bà có thể đưa thông điệp về những gì đang diển ra ở đây." Một năm rưỡi bàn ấy bước ra và nói thay mặt cho những người phụ nữ khác trong đất nước của bà,
Wangari Maathai -- 2004 Peace laureate. They call her the "Tree Lady," but she's more than the Tree Lady. Working for peace is very creative. It's hard work every day. When she was planting those trees, I don't think most people understand that, at the same time, she was using the action of getting people together to plant those trees to talk about how to overcome the authoritarian government in her country. People could not gather without getting busted and taken to jail. But if they were together planting trees for the environment, it was okay -- creativity. But it's not just iconic women like Shirin, like Aung Sun Suu Kyi, like Wangari Maathai -- it is other women in the world who are also struggling together to change this world.
Wangari Maathai -- Người nhận giải hòa bình 2004 Họ gọi bà là quý bà cây, nhưng bà còn hơn cả quý bà cây. Làm việc cho hòa bình rất ư là sáng tạo. Nó thật khó để làm việc mỗi ngày. Khi bà đang trồng những cây đó, Bạn không nghĩ hầu hết mọi người hiểu rằng cùng một thời điểm, bà đang sử dùng hành động của việc tập trung mọi người tròng cây đó để nói về cách mà vượt qua chính quyền độc tài tại quốc gia của bà Người ta không thể tụ họp mà không bị bắt và tống vào tù. Nhưng nếu chúng ta tập trung trồng cây cho môi trường, thì nó lại ổn -- sáng tạo. Nhưng nó không chỉ là người phụ nữ mang tính biểu tượng như Shirin, như Aung Sun Suu Kyi, như Wangari Maathai; đó là những phụ nữ khác trên thế giới người mà cũng đang đấu tranh cùng nhau để thay đổi thế giới.
The Women's League of Burma, 11 individual organizations of Burmese women came together because there's strength in numbers. Working together is what changes our world. The Million Signatures Campaign of women inside Burma working together to change human rights, to bring democracy to that country. When one is arrested and taken to prison, another one comes out and joins the movement, recognizing that if they work together, they will ultimately bring change in their own country.
Hội Phụ Nữ Burma -- tổ chức gồm 11 phụ nữ người Burma đến với nhau bởi vì số đông là lớn mạnh. Làm việc cùng nhau là cái thay đổi thế giới chúng ta. Chiến dịch triệu chữ ký của phụ nữ trong Burma làm việc cùng nhau để thay đổi quyền con người, để mang đến nền dân chủ ở thế giới này. Khi một người bị bắt và tống vào tù, người khác đứng lên và tham gia vào phong trào -- nhận ra điều đó, nếu họ làm việc cùng nhau, họ cuối cùng sẽ mang lại sự thay đổi cho chính quốc gia mình.
Mairead McGuire in the middle, Betty Williams on the right-hand side -- bringing peace to Northern Ireland. I'll tell you the quick story. An IRA driver was shot, and his car plowed into people on the side of the street. There was a mother and three children. The children were killed on the spot. It was Mairead's sister. Instead of giving in to grief, depression, defeat in the face of that violence, Mairead hooked up with Betty -- a staunch Protestant and a staunch Catholic -- and they took to the streets to say, "No more violence." And they were able to get tens of thousands of, primarily, women, some men, in the streets to bring about change. And they have been part of what brought peace to Northern Ireland, and they're still working on it, because there's still a lot more to do.
Mairead McGuire ở miền trung, Betty Wiliams của phía tay phải -- mang hòa bình cho Bắc Ireland. Tôi sẽ kể cho bạn nghe một câu truyện nhanh Một tài xế xe IRA bị bắn và xe của anh ta va vào những người đang ở phía bên đường. Gồm 1 người mẹ và 3 đứa trẻ. Một đứa bé qua đời ngay tại hiện trường. Đó là chị gái của Mairead Thay vì đâm đầu vào trầm cảm, đau buồn và thất bại vào bộ mặt của sự bạo lực đó, Mairead cùng với Betty -- một người tinh lành trung thành và đứa con công giáo -- và họ hướng tới những con đường và nói, "Không còn bạo lực nữa." Và họ đã có 10,000 người mà đa phần phụ nữ -- vài người là đàn ông -- lên đường và mang đến sự thay đổi. Và họ đã là một phần sự bình yên ở tại Bắc Ireland, và họ vẫn đang tiếp tục công việc đó, bởi vì ở ngoài kia vẫn còn nhiều việc để làm hơn nữa.
This is Rigoberta Menchu Tum. She also received the Peace Prize. She is now running for president. She is educating the indigenous people of her country about what it means to be a democracy, about how you bring democracy to the country, about educating, about how to vote -- but that democracy is not just about voting; it's about being an active citizen.
Đó là Rigoberta Menchu Tum. Cô cũng được nhận giải Nobel Hòa Bình. Cô đang tranh cử tổng thổng. Cô đang giáo dục những người dân bản địa trên đất nước mình về cái ý nghĩa của nền dân chủ, về cái cách mà bạn mang đến sự dân chủ cho đất nước, về cách bầu cử như thế nào nhưng cái nền dân chủ đó không chỉ là bầu cử, mà nó là về một người công nhân năng động.
That's what I got stuck doing -- the landmine campaign. One of the things that made this campaign work is because we grew from two NGOs to thousands in 90 countries around the world, working together in common cause to ban landmines. Some of the people who worked in our campaign could only work maybe an hour a month. They could maybe volunteer that much. There were others, like myself, who were full-time. But it was the actions, together, of all of us that brought about that change.
Đó là cái mà tôi đang bận làm -- Chiến dịch bom mìn. Một trong những thứ mà có thế làm chiến dịch này hoạt động bởi vì chúng tôi phát triển nó từ 2 NGO đến hàng ngàn trên 90 quốc gia trên toàn thế giới, làm việc cùng nhau trong sự nghiệp chung để cấm sử dụng bom mìn. Một vài người mà làm cho chiến dịch của chúng tôi có thể chỉ làm việc có lẽ một giờ mỗi tháng. Họ có lẽ tình nguyện thế thôi. Ở đây có những người, như tôi đây, làm việc cả ngày. Nhưng nó là những hành động chung của tất cả chúng tôi mà mang lại sự thay đổi đó.
In my view, what we need today is people getting up and taking action to reclaim the meaning of peace. It's not a dirty word. It's hard work every single day. And if each of us who cares about the different things we care about got up off our butts and volunteered as much time as we could, we would change this world, we would save this world. And we can't wait for the other guy. We have to do it ourselves.
Trong quan điểm của tôi, cái chúng ta cần bây giờ là khiến mọi người đứng dậy và hành động để đòi lại ý nghĩa của hòa bình. Đó không phải là thế giới dơ bẩn. Nó là công việc cực khổ từng ngày một. Và nếu mỗi chúng ta người mà quan tâm về những sự khác biệt chúng ta quan tâm đến Đứng dậy và tình nguyện nhiều như bạn có thể chúng ta sẽ thay đổi thế giới này, chúng ta có thể cứu thế giới này. Và chúng ta không thể đợi những người khác, những người mà làm cho chúng ta
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)