If someone asked you who the richest people in history were, who would you name? Perhaps a billionaire banker or corporate mogul, like Bill Gates or John D. Rockefeller. How about African King Musa Keita I? Ruling the Mali Empire in the 14th century CE, Mansa Musa, or the King of Kings, amassed a fortune that possibly made him one of the wealthiest people who ever lived. But his vast wealth was only one piece of his rich legacy. When Mansa Musa came to power in 1312, much of Europe was racked by famine and civil wars. But many African kingdoms and the Islamic world were flourishing, and Mansa Musa played a great role in bringing the fruits of this flourishing to his own realm. By strategically annexing the city of Timbuktu, and reestablishing power over the city of Gao, he gained control over important trade routes between the Mediterranean and the West African Coast, continuing a period of expansion, which dramatically increased Mali's size. The territory of the Mali Empire was rich in natural resources, such as gold and salt. The world first witnessed the extent of Mansa Musa's wealth in 1324 when he took his pilgrimage to Mecca. Not one to travel on a budget, he brought a caravan stretching as far as the eye could see. Accounts of this journey are mostly based on an oral testimony and differing written records, so it's difficult to determine the exact details. But what most agree on is the extravagant scale of the excursion. Chroniclers describe an entourage of tens of thousands of soldiers, civilians, and slaves, 500 heralds bearing gold staffs and dressed in fine silks, and many camels and horses bearing an abundance of gold bars. Stopping in cities such as Cairo, Mansa Musa is said to have spent massive quantities of gold, giving to the poor, buying souvenirs, and even having mosques built along the way. In fact, his spending may have destabilized the regional economy, causing mass inflation. This journey reportedly took over a year, and by the time Mansa Musa returned, tales of his amazing wealth had spread to the ports of the Mediterranean. Mali and its king were elevated to near legendary status, cemented by their inclusion on the 1375 Catalan Atlas. One of the most important world maps of Medieval Europe, it depicted the King holding a scepter and a gleaming gold nugget. Mansa Musa had literally put his empire and himself on the map. But material riches weren't the king's only concern. As a devout Muslim, he took a particular interest in Timbuktu, already a center of religion and learning prior to its annexation. Upon returning from his pilgrimage, he had the great Djinguereber Mosque built there with the help of an Andalusian architect. He also established a major university, further elevating the city's reputation, and attracting scholars and students from all over the Islamic world. Under Mansa Musa, the Empire became urbanized, with schools and mosques in hundreds of densely populated towns. The king's rich legacy persisted for generations and to this day, there are mausoleums, libraries and mosques that stand as a testament to this golden age of Mali's history.
Nếu ai đó hỏi bạn: "Ai là người giàu nhất trong lịch sử?", bạn sẽ nghĩ đến ai? Tỉ phú ngân hàng hay đại gia tập đoàn, Bill Gates hay John D. Rockefeller chẳng hạn? Thế còn vị vua châu Phi Musa Keita I thì sao? Cai trị đế chế Mali vào thế kỉ 14, Mansa Musa, hay Vua của các vị Vua, đã tích lũy khối tài sản đủ để trở thành một trong những người giàu có nhất trong lịch sử. Nhưng sự giàu có chỉ là một phần trong di sản vĩ đại của ông. Khi Mansa Musa lên ngôi năm 1312, phần lớn châu Âu bị nạn đói và nội chiến hoành hành, trong khi nhiều quốc gia châu Phi và Hồi giáo lại vô cùng thịnh vượng. Và Mansa Musa đóng vai trò quan trọng trong việc đem về cho vương quốc của mình những thành tựu ấy. Bằng cách khôn khéo sáp nhập thành phố Timbuktu, và giành lại quyền hành tại thành phố Gao, ông đã kiểm soát được các tuyến đường thương mại quan trọng giữa Địa Trung Hải và bờ biển Tây Phi, tiếp tục thời kì đỉnh cao của bành trướng lãnh thổ. Lãnh thổ của đế chế Mali giàu về tài nguyên thiên nhiên, như vàng và muối. Thế giới đã chứng kiến sự giàu có của Mansa Musa lần đầu, năm 1324, khi ông bắt đầu cuộc hành hương đến Meca. Không phải là người du hành tiết kiệm, ông mang theo một đoàn tùy tùng kéo dài tận chân trời. Chi tiết của chuyến hành trình, đa phần, được truyền miệng và được ghi chép không đồng nhất trong các tài liệu, vậy nên, rất khó kiểm chứng tính chính xác. Nhưng hầu hết đều đồng ý về sự hoành tráng của chuyến đi. Các sử gia miêu tả đoàn người gồm 10 ngàn binh sĩ, dân thường, và nô lệ, 500 người mang đồ đạc bằng vàng, mặc lụa đẹp, cùng vô số lạc đà và ngựa để thồ vàng. Dừng chân ở các thành phố như Cairo, Mansa Musa được cho là đã tiêu một lượng vàng rất lớn, phát cho người nghèo, mua đồ lưu niệm, thậm chí, còn cho xây các nhà thờ dọc đường. Việc chi tiêu của ông đã làm nền kinh tế nơi đây trở nên bất ổn, gây ra lạm phát. Cuộc hành trình kéo dài hơn một năm, và khi trở về, câu chuyện về sự giàu có của ông lan đến các bến cảng Địa Trung Hải. Mali và vị vua của mình đã đi vào huyền thoại, và được nêu tên trên bản đồ Catalan Atlas 1375, một trong những bản đồ quan trọng nhất châu Âu thời Trung Cổ. Trên đó vẽ hình vị vua tay cầm cây trượng tay cầm thỏi vàng lấp lánh. Mansa Musa thực sự đã ghi danh đế chế Mali trên bản đồ. Nhưng giàu có vật chất không phải là mối bận tâm duy nhất của ông. Là một người sùng đạo Hồi, ông đặc biệt yêu thích Timbutku, nơi từng là trung tâm tôn giáo và giáo dục trước khi bị sát nhập. Vừa trở về sau chuyến hành hương, ông đã cho xây nhà thờ Djinguereber tại đây với sự giúp đỡ của các kiến trúc sư người Andalusia. Ông còn thành lập các trường đại học lớn, nâng cao vị thế của thành phố, thu hút học giả và sinh viên từ khắp thế giới Hồi giáo đổ về. Dưới thời Mansa Musa, đế chế được đô thị hóa, với trường học và nhà thờ được xây dựng ở hàng trăm thị trấn đông dân. Gia sản của vị vua kéo dài hàng thế kỉ, những lăng tẩm, thư viện, nhà thờ do ông xây dựng còn tồn tại đến ngày nay, như minh chứng cho thời hoàng kim của lịch sử Mali.