What does a working mother look like? If you ask the Internet, this is what you'll be told. Never mind that this is what you'll actually produce if you attempt to work at a computer with a baby on your lap.
Một bà mẹ đang làm việc trông như thế nào? Nếu bạn hỏi mạng, đây là điều mà bạn sẽ được biết Đừng bận tâm đây là thứ mà bạn sẽ thật sự tạo ra Nếu bạn thử làm việc trên máy tính với một đứa bé trên đùi.
(Laughter)
(Tiếng cười)
But no, this isn't a working mother. You'll notice a theme in these photos. We'll look at a lot of them. That theme is amazing natural lighting, which, as we all know, is the hallmark of every American workplace.
Nhưng không, đây là một bà mẹ đang làm việc. Bạn sẽ thấy chủ đề từ những hình ảnh này. Chúng ta sẽ thấy nhiều. Chủ đề đó là ánh sáng tự nhiên tuyệt vời, trong đó, như chúng ta điều biết, là một dấu hiệu phân biệt của mỗi nơi làm việc của nước Mỹ
There are thousands of images like these. Just put the term "working mother" into any Google image search engine, stock photo site. They're all over the Internet, they're topping blog posts and news pieces, and I've become kind of obsessed with them and the lie that they tell us and the comfort that they give us, that when it comes to new working motherhood in America, everything's fine.
Có hàng ngàn hình ảnh như vậy. Gõ từ "mẹ đi làm" vào bất kỳ công cụ tìm kiếm hình ảnh nào của Google, hình ảnh chứng khoán, Chúng có đầy trên mạng chúng đang đứng đầu các bài viết blog và tin tức và tôi trở nên ám ảnh với chúng và sự lừa dối mà chúng nói với chúng ta và sự thoải mái mà chúng tặng chúng ta rằng khi trở thành những bà mẹ mới làm việc ở Mỹ, mọi chuyện sẽ ổn.
But it's not fine. As a country, we are sending millions of women back to work every year, incredibly and kind of horrifically soon after they give birth. That's a moral problem but today I'm also going to tell you why it's an economic problem.
Nhưng nó không ổn. Là một quốc gia, chúng ta đang gửi hàng triệu phụ nữ quay lại làm việc mỗi năm, sớm khó tin và kinh khủng sau khi họ sinh nở Đó là một vấn đề đạo đức. nhưng hôm nay tôi cũng sẽ nói với bạn tại sao nó là một vấn đề kinh tế.
I got so annoyed and obsessed with the unreality of these images, which look nothing like my life, that I recently decided to shoot and star in a parody series of stock photos that I hoped the world would start to use just showing the really awkward reality of going back to work when your baby's food source is attached to your body. I'm just going to show you two of them.
Tôi bị khó chịu và ám ảnh với sự phi thực tế của những bức ảnh này, trông không giống gì cuộc sống của tôi gần đây tôi quyết định chụp lại và tạo loạt châm biếm những hình ảnh chứng khoán mà tôi hy vọng thế giới sẽ bắt đầu sử dụng chỉ đang cho thấy thực tế thật sự khó xử của việc quay trở lại làm việc khi nguồn thức ăn của con bạn được gắn vào cơ thể bạn Tôi sẽ cho bạn thấy hai trong số chúng
(Laughter)
(Tiếng cười)
Nothing says "Give that girl a promotion" like leaking breast milk through your dress during a presentation. You'll notice that there's no baby in this photo, because that's not how this works, not for most working mothers.
Không câu nào nói "Thăng chức cho cô ta" bằng chảy sữa mẹ qua váy trong lúc trình bày. Bạn sẽ thấy rằng không có em bé trong ảnh này, bởi vì đó không phải là cách nó hoạt động không dành cho hầu hết các bà mẹ đang làm việc.
Did you know, and this will ruin your day, that every time a toilet is flushed, its contents are aerosolized and they'll stay airborne for hours? And yet, for many new working mothers, this is the only place during the day that they can find to make food for their newborn babies.
Bạn có biết, và điều này sẽ làm hỏng ngày rằng mỗi khi dội nước nhà vệ sinh, mùi phát tán trong không khí và chúng sẽ ở trong không khí hàng giờ? Và đến bây giờ, đối với nhiều bà mẹ đang làm việc đây là nơi duy nhất trong ngày mà họ có thể tìm thấy để tạo thức ăn cho các bé mới sinh của họ
I put these things, a whole dozen of them, into the world. I wanted to make a point. I didn't know what I was also doing was opening a door, because now, total strangers from all walks of life write to me all the time just to tell me what it's like for them to go back to work within days or weeks of having a baby. I'm going to share 10 of their stories with you today. They are totally real, some of them are very raw, and not one of them looks anything like this.
Tôi đặt những điều này, hàng tá chúng, vào thế giới Tôi đã muốn tạo ra một điều Tôi đã không biết điều tôi đã đang làm là đang mở một cánh cửa, vì giờ đây, những người hoàn toàn xa lạ từ nhiều tầng lớp xã hội viết cho tôi thường xuyên chỉ để nói cho tôi những gì xảy ra khi họ quay lại làm việc trong vòng vài ngày hay vài tuần sau sinh Tôi sẽ chia sẻ 10 câu chuyện của họ với bạn hôm nay Chúng là hoàn toàn sự thật một vài trong số chúng thì rất thô và không cái nào trong số chúng trông như thế này
Here's the first. "I was an active duty service member at a federal prison. I returned to work after the maximum allowed eight weeks for my C-section. A male coworker was annoyed that I had been out on 'vacation,' so he intentionally opened the door on me while I was pumping breast milk and stood in the doorway with inmates in the hallway."
Đây là cái đầu tiên "Tôi là một nhân viên dịch vụ thường trực tại một nhà tù liên bang. Tôi đã quay lại làm việc sau tối đa tám tuần được phép cho sinh mổ Một đồng nghiệp nam khó chịu vì tôi đã đi khỏi vì "kỳ nghỉ" vì thế anh ta cố ý mở cửa trong khi tôi đang bơm sữa và đã đứng ở cửa với các tù nhân ở hành lang"
Most of the stories that these women, total strangers, send to me now, are not actually even about breastfeeding.
Hầu hết các câu chuyện về những người này, người lạ, gởi đến tôi đây, thì không hẵn là về cho con bú sữa mẹ
A woman wrote to me to say, "I gave birth to twins and went back to work after seven unpaid weeks. Emotionally, I was a wreck. Physically, I had a severe hemorrhage during labor, and major tearing, so I could barely get up, sit or walk. My employer told me I wasn't allowed to use my available vacation days because it was budget season."
Một người phụ nữ viết cho tôi rằng "Tôi sinh đôi và khi quay lại để làm việc sau bảy tuần không lương. Về mặt cảm xúc, tôi là một xác tàu Về mặt thể chất, tôi bị xuất huyết trong quá trình lao động, và rách lớn vì thế tôi dậy, ngồi hay đi lại khó khăn Chủ của tôi đã nói tôi không được phép sử dụng những ngày nghỉ có sẵn của tôi bởi vì đây là mùa ngân sách"
I've come to believe that we can't look situations like these in the eye because then we'd be horrified, and if we get horrified then we have to do something about it. So we choose to look at, and believe, this image. I don't really know what's going on in this picture, because I find it weird and slightly creepy.
Tôi đã tin rằng chúng ta không thể nhìn những tình huống này bằng mắt bởi vì sau đó chúng ta sẽ khiếp sợ, và nếu chúng ta khiếp sợ thì chúng ta phải làm gì đó về nó. Vì thế chúng ta chọn nhìn, và tin tưởng vào ảnh này. Tôi thật không biết điều đang diễn ra trong hình này bởi vì tôi thấy nó kỳ lạ và hơi rùng mình
(Laughter)
(Tiếng cười)
Like, what is she doing? But I know what it tells us. It tells us that everything's fine. This working mother, all working mothers and all of their babies, are fine. There's nothing to see here. And anyway, women have made a choice, so none of it's even our problem.
Như, cô ta đang làm gì? Nhưng tôi biết nó nói gì với chúng ta. Nó nói với chúng ta rằng mọi chuyện ổn Bà mẹ đang làm việc này, tất cả họ và tất cả con của họ, thì ổn Không có gì để xem ở đây Và dù sao, phụ nữ đã có một lựa chọn không điều gì thậm chí là vấn đề của chúng ta
I want to break this choice thing down into two parts. The first choice says that women have chosen to work. So, that's not true. Today in America, women make up 47 percent of the workforce, and in 40 percent of American households a woman is the sole or primary breadwinner. Our paid work is a part, a huge part, of the engine of this economy, and it is essential for the engines of our families. On a national level, our paid work is not optional.
Tôi muốn chia sự lựa chọn này ra làm hai phần. Lựa chọn thứ nhất nói rằng phụ nữ đã chọn làm việc Vậy thì, nó không đúng. Ngày nay ở Mỹ, phụ nữ chiếm 47 phần trăm lực lượng lao động và 40 phần trăm của hộ gia đình Mỹ một phụ nữ là đế giầy hay là trụ cột chính. Công việc có lương là một phần, phần lớn, của động cơ của nền kinh tế này, và nó là cần thiết cho những động cơ của những gia đình Ở mức độ quốc gia, công việc trả lương của chúng ta không phải là tùy chọn
Choice number two says that women are choosing to have babies, so women alone should bear the consequences of those choices. You know, that's one of those things that when you hear it in passing, can sound correct. I didn't make you have a baby. I certainly wasn't there when that happened. But that stance ignores a fundamental truth, which is that our procreation on a national scale is not optional. The babies that women, many of them working women, are having today, will one day fill our workforce, protect our shores, make up our tax base. Our procreation on a national scale is not optional. These aren't choices. We need women to work. We need working women to have babies. So we should make doing those things at the same time at least palatable, right?
Lựa chọn thứ hai nói rằng phụ nữ đang lựa chọn có con vì thế bản thân phụ nữ nên chịu hậu quả của những lựa chọn này. Bạn biết, một trong những điều đó. rằng khi bạn thoáng nghe qua có thể nghe đúng Tôi không làm bạn có con Tôi đã không ở đó khi chuyện xảy ra Nhưng lập trường đó bỏ qua một sự thật cơ bản, rằng sự sinh sản của chúng ta trên phạm vi quốc gia không là tùy chọn Những đứa con mà những phụ nữ, nhiều người phụ nữ đang làm việc, đang có hôm nay, sẽ thay lượng lao động một ngày nào đó, bảo vệ bờ biển của chúng ta, tạo nên cơ sở thuế của chúng ta Sự sinh sản của chúng ta trên phạm vi quốc gia không là tùy chọn Đó không là những lựa chọn Chúng ta cần phụ nữ để làm việc Chúng ta cần phụ nữ đang làm việc có con Vì vậy chúng ta nên làm việc đó cùng một lúc ít nhất chấp nhận được?
OK, this is pop quiz time: what percentage of working women in America do you think have no access to paid maternity leave? 88 percent. 88 percent of working mothers will not get one minute of paid leave after they have a baby.
Vâng, đây là lúc đố Bao nhiêu phần trăm phụ nữ đang làm việc ở Mỹ bạn nghĩ rằng không thể hưởng chế độ thai sản? 88 phần trăm 88 phần trăm những bà mẹ đi làm sẽ không được 1 phút nghỉ có lương sau khi họ có con
So now you're thinking about unpaid leave. It exists in America. It's called FMLA. It does not work. Because of the way it's structured, all kinds of exceptions, half of new mothers are ineligible for it.
Vậy thì bây giờ bạn đang nghĩ tới nghỉ không lương Nó có tồn tại ở Mỹ. Nó được gọi là FMLA. Nó không làm được. Bởi vì cách nó được cấu tạo, tất cả các ngoại lệ, Một nửa bà mẹ mới sinh không đủ tiền kiện cho nó
Here's what that looks like. "We adopted our son. When I got the call, the day he was born, I had to take off work. I had not been there long enough to qualify for FMLA, so I wasn't eligible for unpaid leave. When I took time off to meet my newborn son, I lost my job."
Nó trông như thế này "Chúng tôi đã sinh con trai nuôi Khi nhận được cuộc gọi, ngày nó chào đời Tôi đã phải nghỉ làm Tôi đã không nghỉ đủ lâu để đủ tiêu chuẩn cho FMLA và rồi tôi không đủ điều kiện nghỉ không lương Khi tôi tôi nghỉ việc để thăm con trai mới sinh Tôi đã mất việc."
These corporate stock photos hide another reality, another layer. Of those who do have access to just that unpaid leave, most women can't afford to take much of it at all. A nurse told me, "I didn't qualify for short-term disability because my pregnancy was considered a preexisting condition. We used up all of our tax returns and half of our savings during my six unpaid weeks. We just couldn't manage any longer. Physically it was hard, but emotionally it was worse. I struggled for months being away from my son."
Những hình ảnh công ty chứng khoán này che giấu một sự thật khác, một lớp khác Với những ai có thể hưởng chỉ việc nghỉ không lương đó, Hầu hết phụ nữ không thể chi trả để được hưởng gì nhiều từ nó cả. Một y tá nói với tôi, " tôi đã không đủ điều kiện cho khó khăn tạm thời Bởi vì việc mang thai của tôi được xem như một điều kiện tồn tại trước. Chúng tôi đã chi hết tiền hoàn thuế và một nữa tiết kiệm trong suốt sáu tuần nghỉ không lương. Chúng tôi không thể chịu lâu hơn Về thể chất nó khó, nhưng về mặt tinh thần nó tệ hơn Tôi vất vả hàng tháng trời ở xa con trai của tôi."
So this decision to go back to work so early, it's a rational economic decision driven by family finances, but it's often physically horrific because putting a human into the world is messy.
Vậy là quyết định quay lại làm việc rất sớm Nó là một quyết định kinh tế hợp lý bởi tài chính gia đình, nhưng thường là khủng khiếp về thể chất bởi vì đưa một con người vào thế giới là mớ lộn xộn
A waitress told me, "With my first baby, I was back at work five weeks postpartum. With my second, I had to have major surgery after giving birth, so I waited until six weeks to go back. I had third degree tears."
Một nữ phục vụ nói với tôi, "Với đứa con đầu, tôi quay lại làm việc 5 tuần sau sinh. Với đứa con thứ hai, tôi phải bị đại phẫu sau khi sinh Vì thế tôi đợi sáu tuần để quay lại. Tôi đã bị rách cấp độ ba. "
23 percent of new working mothers in America will be back on the job within two weeks of giving birth.
23 phần trăm những bà mẹ mới đang làm việc ở Mỹ Sẽ quay lại làm việc trong vòng hai tuần sau sinh.
"I worked as a bartender and cook, average of 75 hours a week while pregnant. I had to return to work before my baby was a month old, working 60 hours a week. One of my coworkers was only able to afford 10 days off with her baby."
"Tôi làm nhân viên pha chế và đầu bếp, trung bình 75 giờ một tuần khi mang thai. Tôi phải quay lại làm việc trước khi con được một tháng, Làm việc 60 giờ một tuần. Một người làm chung với tôi chỉ có thể chi trả cho 10 ngày nghỉ với con cô ta."
Of course, this isn't just a scenario with economic and physical implications. Childbirth is, and always will be, an enormous psychological event.
Dĩ nhiên, đây không chỉ là kịch bản với tác động về kinh tế và thể chất. Sinh con là, và sẽ luôn là, một sự kiện tâm lý lớn.
A teacher told me, "I returned to work eight weeks after my son was born. I already suffer from anxiety, but the panic attacks I had prior to returning to work were unbearable."
Một giáo viên nói với tôi, "Tôi trở lại làm việc tám tuần sau khi con trai tôi chào đời Tôi đã bị lo lắng nhưng những cơn hoảng loạn tôi có trước đó để quay lại làm việc là không chịu nổi."
Statistically speaking, the shorter a woman's leave after having a baby, the more likely she will be to suffer from postpartum mood disorders like depression and anxiety, and among many potential consequences of those disorders, suicide is the second most common cause of death in a woman's first year postpartum.
Thống kê cho thấy, phụ nữ càng sớm đi sau khi có một con, nhiều khả năng họ sẽ chịu đựng rối loạn tâm trạng sau sinh như trầm cảm và lo âu, và trong số nhiều hậu quả tiềm ẩn của những rối loạn đó, tự tử là nguyên nhân phổ biến thứ hai dẫn đến cái chết đối với phụ nữ một năm sau sinh.
Heads up that this next story -- I've never met this woman, but I find it hard to get through.
Đứng đầu là câu chuyện kế tiếp Tôi chưa bao giờ gặp người phụ nữ này, nhưng tôi thấy rất khó để vượt qua
"I feel tremendous grief and rage that I lost an essential, irreplaceable and formative time with my son. Labor and delivery left me feeling absolutely broken. For months, all I remember is the screaming: colic, they said. On the inside, I was drowning. Every morning, I asked myself how much longer I could do it. I was allowed to bring my baby to work. I closed my office door while I rocked and shushed and begged him to stop screaming so I wouldn't get in trouble. I hid behind that office door every damn day and cried while he screamed. I cried in the bathroom while I washed out the pump equipment. Every day, I cried all the way to work and all the way home again. I promised my boss that the work I didn't get done during the day, I'd make up at night from home. I thought, there's just something wrong with me that I can't swing this."
"Tôi thấy rất đau buồn và giận dữ vì tôi mất những điều thiết yếu, thời gian không thể hình thành và thay thế với con trai tôi. Lao động và giao hàng để lại cho tôi cảm giác hoàn toàn tan vỡ Hàng tháng trời, tất cả những gì tôi nhớ là la hét: chứng đau bụng, họ nói thế. Bên trong, tôi đang chết đuối. Mỗi buổi sáng, tôi hỏi bản thân bao lâu nữa tôi có thể làm được điều này. Tôi được cho phép đem con đến chỗ làm. Tôi đóng cửa phòng làm việc trong khi tôi làm khuấy động và im lặng và van xin nó ngừng la hét để tôi không gặp vấn đề Tôi trốn đằng sau cửa phòng làm việc mỗi ngày chết tiệt và khóc khi nó la hét. Tôi khóc trong nhà vệ sinh trong khi tôi rửa dụng cụ bơm. Mỗi ngày, tôi khóc suốt trên đường đi làm và suốt trên đường về Tôi đã hứa với chủ rằng công việc tôi không làm xong trong ngày, Tôi sẽ làm ban đêm tại nhà. Tôi đã nghĩ, có điều gì sai với tôi nên tôi không thể xoay sở."
So those are the mothers. What of the babies? As a country, do we care about the millions of babies born every year to working mothers? I say we don't, not until they're of working and tax-paying and military-serving age. We tell them we'll see them in 18 years, and getting there is kind of on them. One of the reasons I know this is that babies whose mothers have 12 or more weeks at home with them are more likely to get their vaccinations and their well checks in their first year, so those babies are more protected from deadly and disabling diseases. But those things are hidden behind images like this.
Đó là những bà mẹ. Còn những đứa con thì sao? Là một quốc gia, ta quan tâm về hàng triệu đứa bé sinh ra hàng năm từ những bà mẹ đi làm? Tôi nói chúng ta không, chỉ đến khi chúng đi làm trả thuế và đến tuổi nghĩa vụ quân sự. Chúng ta nói sẽ gặp chúng sau 18 năm, và đi đến đó là chuyện của chúng Một trong những lý do tôi biết là những đứa bé mà mẹ chúng có 12 hay nhiều tuần ở nhà với chúng có nhiều khả năng được tiêm vắc xin và được kiểm trả tốt trong năm đầu, do đó những đứa bé đó được bảo vệ tốt hơn khỏi tử vong và bệnh hiểm nghèo Nhưng những thứ như thế bị ẩn đằng sau những bức ảnh này.
America has a message for new mothers who work and for their babies. Whatever time you get together, you should be grateful for it, and you're an inconvenience to the economy and to your employers. That narrative of gratitude runs through a lot of the stories I hear.
Nước Mỹ có một thông điệp cho những bà mẹ mới những người làm việc vì con của họ. Dù bao nhiêu thời gian bạn có với con, bạn nên cảm ơn vì điều đó, và bạn trở nên một sự phiền phức cho nền kinh tế và cho chủ của bạn. Câu chuyện về lòng biết ơn đó đi qua nhiều câu chuyện tôi được nghe.
A woman told me, "I went back at eight weeks after my C-section because my husband was out of work. Without me, my daughter had failure to thrive. She wouldn't take a bottle. She started losing weight. Thankfully, my manager was very understanding. He let my mom bring my baby, who was on oxygen and a monitor, four times a shift so I could nurse her."
Một phụ nữ nói với tôi, "Tôi quay lại làm việc vào tuần thứ tám sau mỗ bởi vì chồng tôi đi làm. Không có tôi, con gái tôi kém phát triển. Con bé không chịu uống bình Nó bắt đầu sụt cân. Thật biết ơn, chủ của tôi rất cảm thông. Ông ấy cho mẹ tôi bế con bé, người đang thở oxy và được theo dõi, bốn lần một lượt nên không thể chăm bà."
There's a little club of countries in the world that offer no national paid leave to new mothers. Care to guess who they are? The first eight make up eight million in total population. They are Papua New Guinea, Suriname and the tiny island nations of Micronesia, Marshall Islands, Nauru, Niue, Palau and Tonga. Number nine is the United States of America, with 320 million people. Oh, that's it. That's the end of the list. Every other economy on the planet has found a way to make some level of national paid leave work for the people doing the work of the future of those countries, but we say, "We couldn't possibly do that." We say that the market will solve this problem, and then we cheer when corporations offer even more paid leave to the women who are already the highest-educated and highest-paid among us. Remember that 88 percent? Those middle- and low-income women are not going to participate in that. We know that there are staggering economic, financial, physical and emotional costs to this approach. We have decided -- decided, not an accident, to pass these costs directly on to working mothers and their babies. We know the price tag is higher for low-income women, therefore disproportionately for women of color. We pass them on anyway.
Có một câu lạc bộ nhỏ của các quốc gia trên thế giới mà không cung cấp chế độ nghỉ việc có lương đến các bà mẹ mới. Bạn có quan tâm họ là ai? Tám nước đầu tiên với tám triệu tổng dân số Đó là Papua New Guinea, Suriname và những quốc đảo nhỏ của Micronesia, đảo Marshall, Nauru, Niue, Palau và Tonga. Số chín là Mỹ với 320 triệu người Ồ, thế à. Đó là kết thúc danh sách. Mỗi nền kinh tế khác trên hành tinh đã tìm ra một cách để có một mức quốc gia chi trả khi rời công việc cho những người đang làm việc vì tương lại của quốc gia đó nhưng chúng ta nói, "Chúng ta không thể làm điều đó." Chúng ta nói thị trường sẽ giúp giải quyết vấn đề, và chúng ta vui mừng khi tập đoàn đề nghị trả nghỉ việc không lương cho phụ nữ những người đã được giáo dục tốt và lương cao trong số chúng ta Bạn có nhớ 88 phần trăm? Những phụ nữ có thu nhập trung bình và thấp sẽ không thể tham gia vào đó. Chúng ta biết rằng cái giá kinh ngạc về kinh tế, tài chính, thể chất và cái giá cảm xúc cho phương pháp này. Chúng ta đã quyết định, quyết đinh, không phải là một tai nạn chuyển những cái giá này trực tiếp tới những bà mẹ đi làm và con của họ. Chúng ta biết mức giá cao hơn với phụ nữ thu nhập thấp, do đó không tương xứng cho phụ nữ da màu. Dù sao chúng ta bỏ qua nó
All of this is to America's shame. But it's also to America's risk. Because what would happen if all of these individual so-called choices to have babies started to turn into individual choices not to have babies.
Tất cả điều này là sự xấu hổ của nước Mỹ. Nhưng cũng là sự rủi ro của nước Mỹ. Bởi vì điều gì xảy ra nếu mọi cá nhân được gọi là chọn có con này bắt đầu chuyển thành những cá nhân chọn không có con
One woman told me, "New motherhood is hard. It shouldn't be traumatic. When we talk about expanding our family now, we focus on how much time I would have to care for myself and a new baby. If we were to have to do it again the same way as with our first, we might stick with one kid."
Một phụ nữ nói với tôi, "Làm mẹ thì khó. Nó không nên thành chấn thương tâm lý Khi chúng tôi nói về mở rộng gia đình mình, chúng tôi lo bao nhiêu thời gian tôi có để chăm sóc bản thân và con. Nếu chúng tôi phải làm lại giống như cách với đứa con đầu, chúng tôi có thể chỉ có một con. "
The birthrate needed in America to keep the population stable is 2.1 live births per woman. In America today, we are at 1.86. We need women to have babies, and we are actively disincentivizing working women from doing that. What would happen to work force, to innovation, to GDP, if one by one, the working mothers of this country were to decide that they can't bear to do this thing more than once?
Tỷ lệ sinh cần thiết ở Mỹ để giữ cho dân số bền vững là 2.1 ca sống trên một phụ nữ Ở Mỹ hiện nay, tỷ lệ là 1.86. Chúng ta cần phụ nữ có con, và chúng ta đang chủ động ngăn cản phụ nữ đi làm thực hiện điều đó Điều gì sẽ xảy ra với lực lượng lao động, với sự đổi mới, với GDP, nếu từng bà mẹ đi làm của đất nước này quyết định rằng họ không thể chịu đựng để thực hiện điều này hơn một lần?
I'm here today with only one idea worth spreading, and you've guessed what it is. It is long since time for the most powerful country on Earth to offer national paid leave to the people doing the work of the future of this country and to the babies who represent that future. Childbirth is a public good. This leave should be state-subsidized. It should have no exceptions for small businesses, length of employment or entrepreneurs. It should be able to be shared between partners. I've talked today a lot about mothers, but co-parents matter on so many levels.
Tôi đang ở đây chỉ với một ý tưởng có giá trị lan rộng, và bạn có thể đó đó là gì. Từ lâu kể khi quốc gia quyền lực nhất trên trái đất đưa ra chế độ nghỉ việc có lương toàn quốc đến những người đang làm việc vì tương lai quốc gia và đến những đứa bé những người đại diện cho tương lai Sinh sản là một hàng hóa công cộng Sự nghỉ việc nên được nhà nước tài trợ. Không nên có những ngoại lệ cho kinh doanh nhỏ, thời gian làm việc hay doanh nhân Nó nên được chia sẻ giữa các đối tác. Hôm nay tôi đã nói nhiều về những bà mẹ, nhưng yếu tố liên quan đến cha mẹ còn nhiều cấp độ,
Not one more woman should have to go back to work while she is hobbling and bleeding. Not one more family should have to drain their savings account to buy a few days of rest and recovery and bonding. Not one more fragile infant should have to go directly from the incubator to day care because his parents have used up all of their meager time sitting in the NICU. Not one more working family should be told that the collision of their work, their needed work and their needed parenthood, is their problem alone.
Không một phụ nữ nào khác phải nên quay lại làm việc khi cô ta đang đi không vững và chảy máu Không một gia đình nào khác nên rút hết tài khoản tiết kiệm để mua vài ngày để nghỉ ngơi và hồi phục và gắn kết Không còn trẻ em dễ bị tổn thương phải nên đi trực tiếp từ mấy ấp đến chăm sóc y tế vì cha mẹ nó phải sử dụng tất cả thời gian ít ỏi của họ ngồi ở NICU (khu chăm sóc sơ sinh) Không một gia đình đi làm nào nên được bảo rằng những va chạm tại nơi làm việc, nhu cầu làm việc và nhu cầu làm cha mẹ của họ, không là vấn đề của riêng họ
The catch is that when this is happening to a new family, it is consuming, and a family with a new baby is more financially vulnerable than they've ever been before, so that new mother cannot afford to speak up on her own behalf. But all of us have voices. I am done, done having babies, and you might be pre-baby, you might be post-baby, you might be no baby. It should not matter. We have to stop framing this as a mother's issue, or even a women's issue. This is an American issue.
Cần biết rằng khi có một gia đình mới, thì càng chi tiêu và với một đứa bé thì gia đình dễ tổn thương về tài chính so với trước đó vì vậy người mẹ không thể chi trả để lên tiếng cho chính cô. Nhưng tất cả tiếng nói của chúng ta. Tôi xong, xong với việc có con. và có thể bạn chuẩn bị có con có thể bạn đã có con có thể bạn không có con Nó không phải vấn đề Chúng ta phải chấm dứt xem đây là vấn đề của bà mẹ hay thậm chí là vấn đề của phụ nữ Đây là vấn đề của nước Mỹ.
We need to stop buying the lie that these images tell us. We need to stop being comforted by them. We need to question why we're told that this can't work when we see it work everywhere all over the world. We need to recognize that this American reality is to our dishonor and to our peril. Because this is not, this is not, and this is not what a working mother looks like.
Chúng ta cần chấm dứt mua sự dối trá từ những hình ảnh này. Chúng ta cần ngừng thoải mái vì chúng Chúng ta cần đặt câu hỏi tại sao lại bảo là không thể khi chúng ta thấy nó hoạt động khắp nới trên thế giới Chúng ta cần nhìn nhận đây là thực tế của nước Mỹ để mất danh dự và hiểm họa của chúng ta Bởi vì nó không phải nó không phải nó không phải là bà mẹ đi làm
(Applause)
(Vỗ tay)