So a couple of years ago I started a program to try to get the rockstar tech and design people to take a year off and work in the one environment that represents pretty much everything they're supposed to hate; we have them work in government. The program is called Code for America, and it's a little bit like a Peace Corps for geeks. We select a few fellows every year and we have them work with city governments. Instead of sending them off into the Third World, we send them into the wilds of City Hall. And there they make great apps, they work with city staffers. But really what they're doing is they're showing what's possible with technology today.
Một vài năm trước tôi bắt đầu một chương trình tìm kiếm những siêu sao công nghệ và tạo điều kiện cho họ nghỉ một năm và làm việc trong môi trường dường như họ sẽ rất ghét; họ phải làm việc cho chính phủ. Chương trình này được gọi là Code for America (Lập trình cho nước Mỹ) và chương trình này khá giống Peace Corps cho dân nghiền máy tính. Chúng tôi lựa chọn một vài ứng viên mỗi năm, họ sẽ làm việc với chính quyền thành phố. Thay vì đưa họ tới Thế Giới Thứ Ba, chúng tôi đưa họ tới sự náo nhiệt của thành phố. Ở đó, họ sẽ viết ra nhứng ứng dụng tuyệt vời, làm việc với đội ngũ nhân viên. Nhưng điều mà họ thực sự đang làm nhằm chứng tỏ mọi thứ đều có thể xảy ra trong xã hội công nghệ thông tin ngày nay.
So meet Al. Al is a fire hydrant in the city of Boston. Here it kind of looks like he's looking for a date, but what he's really looking for is for someone to shovel him out when he gets snowed in, because he knows he's not very good at fighting fires when he's covered in four feet of snow. Now how did he come to be looking for help in this very unique manner? We had a team of fellows in Boston last year through the Code for America program. They were there in February, and it snowed a lot in February last year. And they noticed that the city never gets to digging out these fire hydrants. But one fellow in particular, a guy named Erik Michaels-Ober, noticed something else, and that's that citizens are shoveling out sidewalks right in front of these things. So he did what any good developer would do, he wrote an app.
Hãy nói đến Al. Al là một vòi nước cứu hỏa tại Boston. Nó trông giống như đang tìm kiếm một cuộc hẹn hò, nhưng thực ra nó đang chờ đợi ai đó , bởi anh ấy biết rằng mình không giỏi trong việc dập tắt lửa khi bị chìm trong tuyết dày 4feet. Làm thế nào nó có thể tìm kiếm sự giúp đỡ trong tình trạng có một không hai như thế này? Năm ngoái, chúng tôi có một đội ở Boston tham gia chương trình Code for America. Họ ở đó trong tháng Hai đầy tuyết. Họ để ý rằng thành phố không bao giờ tháo bỏ những vòi nước chữa cháy. Nhưng một thành viên có tên là Erik Michaels-Ober, chú ý tới một điều khác, đó là việc mọi người vẫn thản nhiên đi bộ trước những thứ đó. Thế là anh ấy làm công việc mà bất cứ lập trình viên tài giỏi nào cũng sẽ làm là viết một ứng dụng.
It's a cute little app where you can adopt a fire hydrant. So you agree to dig it out when it snows. If you do, you get to name it, and he called the first one Al. And if you don't, someone can steal it from you. So it's got cute little game dynamics on it. This is a modest little app. It's probably the smallest of the 21 apps that the fellows wrote last year. But it's doing something that no other government technology does. It's spreading virally.
Đó là một ứng dụng nhỏ mà bạn có thể định vị các vòi chữa cháy. Bạn có thể khóa nó lại khi trời có tuyết Mỗi lần làm như vậy, bạn phải đặt tên cho nó, và anh ấy đặt tên chiếc đầu tiên là Al. Nếu bạn không làm, người khác có thể chiếm đoạt nó. Vậy là có chút động lực cho việc này. Đây là một ứng dụng nhỏ. Có lẽ là nhỏ nhất trong số 21 ứng dụng và các thành viên viết vào năm ngoái. Nhưng nó đã làm một việc mà không một chính phủ nào làm. Nó lan truyền rộng rãi.
There's a guy in the I.T. department of the City of Honolulu who saw this app and realized that he could use it, not for snow, but to get citizens to adopt tsunami sirens. It's very important that these tsunami sirens work, but people steal the batteries out of them. So he's getting citizens to check on them. And then Seattle decided to use it to get citizens to clear out clogged storm drains. And Chicago just rolled it out to get people to sign up to shovel sidewalks when it snows. So we now know of nine cities that are planning to use this. And this has spread just frictionlessly, organically, naturally.
Một anh chàng trong văn phòng công nghệ của thành phố Honolulu biết đến ứng dụng này và nhận ra rằng anh ta có thể sử dụng nó, không phải cho tuyết, mà để người dân định vị các đèn cảnh báo sóng thần. Việc những chiếc đèn này hoạt động rất quan trọng, nhưng có người lại ăn cắp năng lượng từ chúng. Vì thế anh ấy giúp người dân có thể kiểm tra những chiếc đèn. Sau đó Seattle quyết định sử dụng phần mềm này để giúp người dân tránh khỏi nơi có đường ống dẫn nước bị tắc. Chicago ứng dụng phần mềm cho phép mọi người đăng ký quét dọn vỉa hè khi trời có tuyết. Hiện tại có chín thành phố đang lên kế hoạch sử dụng ứng dụng này. Việc này đang lan rộng một cách chóng mặt, có trật tự, và tự nhiên
If you know anything about government technology, you know that this isn't how it normally goes. Procuring software usually takes a couple of years. We had a team that worked on a project in Boston last year that took three people about two and a half months. It was a way that parents could figure out which were the right public schools for their kids. We were told afterward that if that had gone through normal channels, it would have taken at least two years and it would have cost about two million dollars. And that's nothing. There is one project in the California court system right now that so far cost taxpayers two billion dollars, and it doesn't work. And there are projects like this at every level of government.
Nếu bạn biết bất cứ điều gì về công nghệ của nhà nước, bạn sẽ biết rằng việc này xảy ra không bình thường. Việc cho ra đời một phần mềm thường mất vài năm. Năm ngoái, chúng tôi có một đội gồm ba người làm việc trong một dự án kéo dài hai tháng rưỡi ở Boston. Dự án giúp cha mẹ tìm kiếm trường công lập phù hợp với con cái mình. Có người nói với chúng tôi rằng như bình thường, để xây dựng lên một phần mềm sẽ phải mất ít nhất 2 năm và tiêu tốn khoảng hai triệu đô-la. Nhưng những con số chẳng là gì cả. Hiện nay có một dự án trong hệ thống luật pháp California đã tiêu tốn những người đóng thuế hai tỉ đô-la, mà vẫn không hoạt động. Và còn nhiều dự án tương tự khác ở mọi cấp độ trong hệ thống chính quyền.
So an app that takes a couple of days to write and then spreads virally, that's sort of a shot across the bow to the institution of government. It suggests how government could work better -- not more like a private company, as many people think it should. And not even like a tech company, but more like the Internet itself. And that means permissionless, it means open, it means generative. And that's important. But what's more important about this app is that it represents how a new generation is tackling the problem of government -- not as the problem of an ossified institution, but as a problem of collective action. And that's great news, because, it turns out, we're very good at collective action with digital technology.
Vì thế một ứng dụng được xây dựng trong vài ngày rồi lan truyền một cách chóng mặt, đó là con đường tắt nhằm xây dựng hệ thống chính quyền. Nó cho thấy cách mà chính phủ có thể hoạt động hiệu quả hơn -- không giống các công ty tư nhân, như nhiều người nghĩ. Và thậm chí không giống 1 công ty công nghệ, mà giống Internet thì đúng hơn. Điều đó đồng nghĩa với sự không kiểm soát, luôn gợi mở và sản sinh những điều mới. Điều đó thật quan trọng. Nhưng điều còn quan trọng hơn đó là nó chỉ ra cách thế hệ mới giải quyết với vấn đề của chính phủ -- không phải vấn đề của một hệ thống cứng nhắc, mà là của những hành động tập thể. Đó là một tin vui, bởi chúng ta sẽ có nhiều hơn những hành động cộng động với sự giúp sức của công nghệ điện tử.
Now there's a very large community of people that are building the tools that we need to do things together effectively. It's not just Code for America fellows, there are hundreds of people all over the country that are standing and writing civic apps every day in their own communities. They haven't given up on government. They are frustrated as hell with it, but they're not complaining about it, they're fixing it. And these folks know something that we've lost sight of. And that's that when you strip away all your feelings about politics and the line at the DMV and all those other things that we're really mad about, government is, at its core, in the words of Tim O'Reilly, "What we do together that we can't do alone."
Ngày nay có một cộng đồng lớn những người giúp xây dựng các công cụ cần thiết để chúng ta cùng nhau làm việc hiệu quả. Đó không chỉ là các thành viên của Code for America, còn hàng trăm người trên khắp đất nước đang viết nên những ứng dụng mang tính đại chúng hàng ngày trong chính cộng đồng của chúng ta. Họ chưa từ bỏ Họ thấy nản lòng với chính phủ, nhưng họ không than phiền, họ tìm cách sửa chữa. Và những con người này biết rằng chúng ta đã không để chú trọng đến nó. Đó là khi bạn gạt bỏ mọi cảm xúc về chính trị và ranh giới tại DMV (Department of Motor Vehicles) và tất cả những thứ khiến chúng ta tức giận, chính phủ, và cốt lõi của nó, trong lời nói của Tim O'Reilly, "Chung tay hành động tức là không hành động đơn phương."
Now a lot of people have given up on government. And if you're one of those people, I would ask that you reconsider, because things are changing. Politics is not changing; government is changing. And because government ultimately derives its power from us -- remember "We the people?" -- how we think about it is going to effect how that change happens.
Giờ đây có rất nhiều người mất niềm tin vào chính phủ. Và nếu bạn là một trong số những người đó, tôi yêu cầu bạn cân nhắc lại, bởi mọi thứ đang thay đổi. Chính trị không thay đổi; chính phủ đang. Và bởi chính phủ cương quyết cướp đoạt quyền lực từ chúng ta -- hãy nhớ rằng "Chúng ta là con người?" -- chúng ta nghĩ gì về việc nó sẽ ảnh hướng tới sự thay đổi.
Now I didn't know very much about government when I started this program. And like a lot of people, I thought government was basically about getting people elected to office. Well after two years, I've come to the conclusion that, especially local government, is about opossums.
Khi bắt đầu chương trình này, tôi không biết mấy về chính phủ. Giống như nhiều người, tôi đã nghĩ chính phủ cơ bản chỉ là bắt mọi người đi bầu cử. Sau hai năm, tôi rút ra được kết luận đặc biệt với chính quyền địa phương, về những chú chuột opossums
This is the call center for the services and information line. It's generally where you will get if you call 311 in your city. If you should ever have the chance to staff your city's call center, as our fellow Scott Silverman did as part of the program -- in fact, they all do that -- you will find that people call government with a very wide range of issues, including having an opossum stuck in your house. So Scott gets this call. He types "Opossum" into this official knowledge base. He doesn't really come up with anything. He starts with animal control. And finally, he says, "Look, can you just open all the doors to your house and play music really loud and see if the thing leaves?" So that worked. So booya for Scott. But that wasn't the end of the opossums.
Đây là trung tâm thông tin và liên lạc. Đây sẽ là nơi bạn đến nếu bạn gọi 311 từ thành phố của bạn. Nếu bạn có cơ hội làm việc trong trung tâm liên lạc của thành phố, giống như Scott Silverman, một thành viên của chúng tôi -- trên thực tế, tất cả họ làm -- bạn sẽ phát hiện thấy mọi người gọi tới chính phủ với rất nhiều vấn đề, trong đó có một chú chuột opossum bị mắc kẹt trong nhà bạn. Scott nhận thức được điều này. Anh ấy gõ "Opossum" vào kho dữ liệu chính thức. Anh ấy không hề nghĩ đến điều gì khác. Anh bắt đầu với việc kiểm soát động vật. Cuối cùng, anh ấy nói: "Nhìn xem, chẳng phải bạn có thể mở tất cả cánh cửa tới nhà bạn và chơi nhạc thật to và nhìn xem có thứ gì chuyển động ko?" Và điều đó đã đúng. Một tràng vỗ tay cho Scott. Nhưng đó không phải tất cả về loại chuột opossum.
Boston doesn't just have a call center. It has an app, a Web and mobile app, called Citizens Connect. Now we didn't write this app. This is the work of the very smart people at the Office of New Urban Mechanics in Boston. So one day -- this is an actual report -- this came in: "Opossum in my trashcan. Can't tell if it's dead. How do I get this removed?" But what happens with Citizens Connect is different. So Scott was speaking person-to-person. But on Citizens Connect everything is public, so everybody can see this. And in this case, a neighbor saw it. And the next report we got said, "I walked over to this location, found the trashcan behind the house. Opossum? Check. Living? Yep. Turned trashcan on its side. Walked home. Goodnight sweet opossum."
Boston không chỉ có một tổng đài. Nó còn có 1 ứng dụng, 1 website và 1 ứng dụng trên điện thoại, mang tên Citizens Connect. Chúng tôi không viết ứng dụng này. Đây là thành quả của những con người xuất sắc tại Văn phòng cơ học thành phố tại Boston. Rồi 1 ngày -- đây mới thực sự là báo cáo -- có 1 thứ xảy ra: "1 chú chuột opossum trong thùng rác của rôi. Không biết nó chết chưa nữa. Làm thế nào để xử lý nó?" Nhưng chuyện xảy ra với Citizens Connect lại khác. Scott nói chuyện trực tiếp. Nhưng trên Citizens Connect, mọi thứ đều được công khai, để tất cả có thể thấy. Và trong trường hợp này, một người hàng xóm đã thấy. Trong bản báo cáo tiếp theo có viết, "Tôi đang đi bộ trong khu vực, thì thấy 1 thùng rác phía sau nhà. 1 chú chuột opossum sao? Thử kiểm tra xem. Còn sống? Đúng vậy. Dựng thùng rác lên, rồi đi bộ về nhà. Chúc ngủ ngon, chú chuột opossum đáng yêu."
(Laughter)
(Cười)
Pretty simple. So this is great. This is the digital meeting the physical. And it's also a great example of government getting in on the crowd-sourcing game. But it's also a great example of government as a platform. And I don't mean necessarily a technological definition of platform here. I'm just talking about a platform for people to help themselves and to help others. So one citizen helped another citizen, but government played a key role here. It connected those two people. And it could have connected them with government services if they'd been needed, but a neighbor is a far better and cheaper alternative to government services. When one neighbor helps another, we strengthen our communities. We call animal control, it just costs a lot of money.
Khá đơn giản. Điều này thật thú vị. Đây chính là cách công nghệ tiếp cận với đời sống thực. Đây cũng là một ví dụ điển hình khác về việc chính phủ triển khai trò chơi cộng đồng. Nhưng đó cũng là ví dụ về việc chính phủ như một hệ thống. Không hẳn là tôi nói về định nghĩa của hệ thống trong công nghệ. Tôi chỉ đang nói về một hệ thống hỗ trợ con người giúp đỡ lẫn nhau. Mọi người giúp đỡ lẫn nhau, nhưng chính phủ đóng vai trò cốt lõi ở đây. Nó kết nối hai người đó lại với nhau. Nếu cần thiết, các dịch vụ của chính phủ có thể giúp đỡ họ kết nối lại, nhưng một người hàng xóm thì là một giải pháp tốt và tiết kiệm hơn so với các dịch vụ của chính phủ. Khi người này giúp người kia, cộng đồng của chúng ta trở nên lớn mạnh hơn. Nếu gọi trung tâm quản lý động vật, điều đó sẽ tiêu tốn nhiều tiền bạc hơn.
Now one of the important things we need to think about government is that it's not the same thing as politics. And most people get that, but they think that one is the input to the other. That our input to the system of government is voting. Now how many times have we elected a political leader -- and sometimes we spend a lot of energy getting a new political leader elected -- and then we sit back and we expect government to reflect our values and meet our needs, and then not that much changes? That's because government is like a vast ocean and politics is the six-inch layer on top. And what's under that is what we call bureaucracy. And we say that word with such contempt. But it's that contempt that keeps this thing that we own and we pay for as something that's working against us, this other thing, and then we're disempowering ourselves.
Một trong những điều quan trọng chúng ta cần nghĩ về chính phủ là nó không giống với chính trị. Phần lớn mọi người hiểu điều đó, nhưng họ lại nghĩ rằng cái này là đầu vào cho cái kia. Rằng đầu vào cho hệ thống chính phủ và việc bầu cử. Xem nào, bao nhiêu lần chúng ta bầu cử 1 nhà lãnh đạo chính trị -- và chúng ta thường tiêu tốn nhiều năng lượng để đi tìm 1 nhà lãnh đạo chính trị -- và rồi chúng ta ngồi lại và hi vọng chính phủ sẽ phản ánh giá trị và thỏa mãn nhu cầu của chúng ta, nhưng rồi lại chẳng có mấy thay đổi? Đó là vị chính phủ giống như một đại dương mênh mông và chính trị chỉ là một lớp dày 6 inch trên bề mặt. Và những gì ở phía dưới được chúng ta gọi là bộ máy quan liêu. Chúng ta nói ra những từ ngữ đó với sự khinh miệt. Nhưng chính sự khinh miệt đó đã giúp chúng ta thấy chúng ta có gì và phải trả giá cho thứ chống lại chúng ta, và rồi lại làm hại chính chúng ta.
People seem to think politics is sexy. If we want this institution to work for us, we're going to have to make bureaucracy sexy. Because that's where the real work of government happens. We have to engage with the machinery of government. So that's OccupytheSEC movement has done. Have you seen these guys? It's a group of concerned citizens that have written a very detailed 325-page report that's a response to the SEC's request for comment on the Financial Reform Bill. That's not being politically active, that's being bureaucratically active.
Có người cho rằng chính trị rất hấp dẫn. Nếu chúng ta muốn chính quyền làm việc cho mình, chúng ta phải khiến cho hệ thống đó trở nên hấp dẫn. Bởi đó là nơi những công việc thực sự của chính phủ diễn ra. Chúng ta phải đầu tư vào cơ cấu bộ máy chính phủ. Đó chính là những gì OccupytheSEC đã làm. Bạn đã bao giờ thấy những con người này? Đó là một nhóm các công dân tâm huyết đã viết một bản báo cáo chi tiết dài 325 trang để trả lời cho đề nghị của SEC về việc góp ý cho Dự thảo cải cách tài chính. Đó không phải là chính trị, mà là hệ thống quan liêu.
Now for those of us who've given up on government, it's time that we asked ourselves about the world that we want to leave for our children. You have to see the enormous challenges that they're going to face. Do we really think we're going to get where we need to go without fixing the one institution that can act on behalf of all of us? We can't do without government, but we do need it to be more effective. The good news is that technology is making it possible to fundamentally reframe the function of government in a way that can actually scale by strengthening civil society. And there's a generation out there that's grown up on the Internet, and they know that it's not that hard to do things together, you just have to architect the systems the right way.
Với những ai mất niềm tin vào chính phủ, đây là lúc chúng ta hỏi bản thân về 1 thế giới chúng ta muốn để lại cho con cháu. Bạn phải nhận ra những thách thức to lớn mà chúng sẽ phải đối mặt. Chúng ta sẽ đạt được những điều chúng ta cần phải làm mà không chấn chỉnh lại chính quyền đại diện cho tất cả chúng ta không? Chúng ta không thể làm vậy nếu không có chính phủ, chúng ta cần nó để đạt được hiệu quả hơn. Tin vui là giờ đây công nghệ đang giúp cải thiện khá nhiều chức năng của chính phủ một cách làm mang lại hiệu quả thực sự thắt chặt hơn quan hệ cộng đồng. Chúng ta có một thế hệ lớn lên với sự phát triển của Internet, và chúng ta biết không khó khăn gì để có thể hợp sức với nhau, bạn chỉ cần điều khiển hệ thống đi đúng hướng.
Now the average age of our fellows is 28, so I am, begrudgingly, almost a generation older than most of them. This is a generation that's grown up taking their voices pretty much for granted. They're not fighting that battle that we're all fighting about who gets to speak; they all get to speak. They can express their opinion on any channel at any time, and they do. So when they're faced with the problem of government, they don't care as much about using their voices. They're using their hands. They're using their hands to write applications that make government work better.
Giờ đây độ tuổi trung bình của các thành viên trong nhóm chúng tôi là 28, thật ghen tị là tôi gần như già hơn tất cả họ. Đây là thế hệ dùng tiếng nói của mình để đấu tranh cho quyền lợi. Cuộc chiến của họ không giống chúng ta không phải việc ai sẽ là người lên tiếng; mà tất cả họ sẽ phải làm điều đó. Họ có thể đưa ra ý kiến trên bất cứ phương tiện nào và vào lúc nào, và họ vẫn đang làm điều đó. Khi họ đối mặt với vấn đề của chúng phủ, họ có thể không quan tâm lắm đến việc sử dụng tiếng nói của mình. Họ sử dụng đôi bàn tay của mình. Họ sử dụng đôi bàn tay của mình để viết lên những ứng dụng giúp chính phủ làm việc tốt hơn.
And those applications let us use our hands to make our communities better. That could be shoveling out a hydrant, pulling a weed, turning over a garbage can with an opossum in it. And certainly, we could have been shoveling out those fire hydrants all along, and many people do. But these apps are like little digital reminders that we're not just consumers, and we're not just consumers of government, putting in our taxes and getting back services. We're more than that, we're citizens. And we're not going to fix government until we fix citizenship.
Những ứng dụng này giúp chính ta cả thiện xã hội. Đó có thể là việc xử lý vòi nước chữa cháy, dọn đống cỏ dại, dựng lại thùng rác có 1 chú chuột opossum bên trong. Chắc chắn, chúng ta có thể xử lý vòi nước chữa cháy, và nhiều người đã làm vậy. Nhưng những ứng dụng như cộng nghệ nhắc nhở rằng chúng ta không chỉ là người tiêu dùng, và chúng ta không chỉ là nhà tiêu dùng của chính phủ, đóng góp thuế và nhận lại dịch vụ. Hơn thế, chúng ta là những công dân. Và chúng ta không thể ổn định chính phủ cho đến khi chúng ta làm tốt nhiệm vụ công dân.
So the question I have for all of you here: When it comes to the big, important things that we need to do together, all of us together, are we just going to be a crowd of voices, or are we also going to be a crowd of hands?
Tôi có một câu hỏi cho tất cả các bạn ở đây: Khi có những việc quan trọng cần đến sự chung tay của chúng ta, tất cả chúng ta, chúng ta sẽ là một đám đông tiếng nói, hay chúng ta sẽ trở thành một nhóm của những đôi tay?
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)