I've actually been waiting by the phone for a call from TED for years. And in fact, in 2000, I was ready to talk about eBay, but no call. In 2003, I was ready to do a talk about the Skoll Foundation and social entrepreneurship. No call. In 2004, I started Participant Productions and we had a really good first year, and no call. And finally, I get a call last year, and then I have to go up after J.J. Abrams. (Laughter) You've got a cruel sense of humor, TED. (Laughter)
Tôi thực sự đã chờ một cú điện thoại một cú điện thoại từ TED trong nhiều năm. Và thực ra, vào năm 2000, tôi chuẩn bị để nói về eBay... nhưng mà không được gọi. Vào năm 2003, tôi sẵn sàng để diễn thuyết về Quỹ Skoll (Skoll Foundation) và kinh doanh xã hội. Không ai gọi. Vào năm 2004 tôi mở hãng phim Participant Productions và chúng tôi đã có một năm hoàn hảo, và không được gọi. Và cuối cùng tôi nhận được một cuộc gọi vào năm ngoái, và rồi tôi phải lên sau J.J. Abrams. (Cười) Này TED, bạn có khiếu hài hước tồi thật đấy. (Cười)
When I first moved to Hollywood from Silicon Valley, I had some misgivings. But I found that there were some advantages to being in Hollywood. (Laughter) And, in fact, some advantages to owning your own media company. And I also found that Hollywood and Silicon Valley have a lot more in common than I would have dreamed. Hollywood has its sex symbols, and the Valley has its sex symbols. (Laughter) Hollywood has its rivalries, and the Valley has its rivalries. Hollywood gathers around power tables, and the Valley gathers around power tables. So it turned out there was a lot more in common than I would have dreamed.
Khi tôi đến Hollywood lần đầu từ Silicon Valley, tôi đã có vài lo âu. Nhưng tôi nhận ra rằng có vài thuận lợi ở Hollywood. (Cười) Và, thực ra, vài thuận lợi khi mà sở hữu hãng phim của chính mình. Và tôi cũng nhận ra rằng Hollywood và Silicon Valley có nhiều điểm chung hơn mà chúng ta từng mơ. Holleywood có những biểu tượng tình dục của nó, và Silicon Valley có các biểu tượng tình dục của nó. (Cười) Hollywood có những đối thủ của nó, và Silicon Valley cũng vậy. Holleywood quây quanh những người quyền lực, và Silicon cũng quây quanh những người quyền lực. Vì vậy chúng có nhiều những điểm chung, hơn tôi -- hơn tôi có thể mơ.
But I'm actually here today to tell a story. And part of it is a personal story. When Chris invited me to speak, he said, people think of you as a bit of an enigma, and they want to know what drives you a bit. And what really drives me is a vision of the future that I think we all share. It's a world of peace and prosperity and sustainability. And when we heard a lot of the presentations over the last couple of days, Ed Wilson and the pictures of James Nachtwey, I think we all realized how far we have to go to get to this new version of humanity that I like to call "Humanity 2.0." And it's also something that resides in each of us, to close what I think are the two big calamities in the world today.
Nhưng tôi ở đây hôm nay là để kể một câu chuyện. Và một phần câu chuyện là câu chuyện đời tư. Khi Chris mời tôi nói, anh nói là mọi người nghĩ tôi như là -- một chút bí ẩn, và họ muốn biết một chút về cái gì là động lực cho anh. Và cái mà thực sự thúc đẩy tôi -- là một tầm nhìn về tương lai mà tôi nghĩ tất cả chúng ta đều chia sẻ với nhau. Nó là một thế giới hòa bình và giàu có và thịnh vượng. Và khi chúng ta -- khi chúng ta nghe nhiều bài diễn thuyết, trong vài năm gần đây, Ed Wilson và những hình ảnh của James Nachtwey, Tôi nghĩ chúng ta đều nhận ra chúng ta còn phải đi xa thế nào để tới được phiên bản mới của bản chất con người mà tôi thích gọi đó là "Bản chất con người 2.0". Và nó cũng là cái gì đó tồn tại trong mỗi chúng ta, để làm ngắn lại cái mà chúng ta nghĩ là hai thảm họa lớn của thế giới hôm nay.
One is the gap in opportunity -- this gap that President Clinton last night called uneven, unfair and unsustainable -- and, out of that, comes poverty and illiteracy and disease and all these evils that we see around us. But perhaps the other, bigger gap is what we call the hope gap. And someone, at some point, came up with this very bad idea that an ordinary individual couldn't make a difference in the world. And I think that's just a horrible thing. And so chapter one really begins today, with all of us, because within each of us is the power to equal those opportunity gaps and to close the hope gaps. And if the men and women of TED can't make a difference in the world, I don't know who can.
Một là thiếu hụt cơ hội -- sự thiếu hụt này được Tổng Thống Clinton, trong buổi nói chuyện tối qua gọi là sự chênh lệch, không công bằng -- và từ đó dẫn đến nghèo đói, mù chữ, và bệnh tật và tất cả những thứ đó, chúng ta thấy xung quanh chúng ta. Nhưng có lẽ cái thiếu hụt lớn hơn là cái mà chúng ta gọi là thiếu hụt hy vọng. Và vài người tại vài thời điểm đã đi đến ý tưởng tồi này rằng một cá nhân không thể thay đổi thế giới. Và tôi nghĩ đó là một điều tệ hại. Và vì vậy Chường Một thực sự bắt đầu hôm nay, với tất cả chúng ta, vì trong mỗi chúng ta là sức mạnh để sang bằng các thiếu hụt cơ hội và để đóng lại lỗ hổng hy vọng. Và nếu các thành viên của TED không thể thay đổi thế giới. Tôi không biết là ai có thể nữa.
And for me, a lot of this started when I was younger and my family used to go camping in upstate New York. And there really wasn't much to do there for the summer, except get beaten up by my sister or read books. And so I used to read authors like James Michener and James Clavell and Ayn Rand. And their stories made the world seem a very small and interconnected place. And it struck me that if I could write stories that were about this world as being small and interconnected, that maybe I could get people interested in the issues that affected us all, and maybe engage them to make a difference.
Và đối với tôi, nhiều điều đã bắt đầu khi tôi trẻ hơn và gia đình tôi thường đi cắm trại ở phía bắc New York. Và thực sự là tôi không có gì để làm đó vào mùa hè, ngoại việc bị đánh bởi chị gái tôi hay là đọc sách Và vì vậy tôi thường đọc sách của các tác giả như James Michener và James Calvaell và Ayn Rand. Và những câu chuyện của họ làm cho thế giới tưởng như rất nhỏ và địa điểm nối liền với nhau. Và điều đó làm tôi nghĩ là nếu tôi có thể viết những câu chuyện về thế giới này nhỏ bé và được nối kết, thì có thể tôi có thể làm mọi người hứng thú về các vấn đề ảnh hưởng tới tất cả chúng ta. Và có thể thúc đẩy họ làm nên điều khác biệt.
I didn't think that was necessarily the best way to make a living, so I decided to go on a path to become financially independent, so I could write these stories as quickly as I could. I then had a bit of a wake-up call when I was 14. And my dad came home one day and announced that he had cancer, and it looked pretty bad. And what he said was, he wasn't so much afraid that he might die, but that he hadn't done the things that he wanted to with his life. And knock on wood, he's still alive today, many years later. But for a young man that made a real impression on me, that one never knows how much time one really has. So I set out in a hurry. I studied engineering. I started a couple of businesses that I thought would be the ticket to financial freedom.
Tôi không nghĩ đó là cách cần thiết tốt nhất đề kiểm tiền, vì vậy tôi quyết định đi con đường để có thể độc lập về kinh tế, để tôi có thể viết những câu chuyện đó nhanh nhất tôi có thể. Tôi thức tỉnh năm 14 tuổi. . Một ngày, cha tôi về nhà và nói rằng ông bị ung thư và nó rất tệ. Và điều ông đã nói, rằng ông không sợ rằng ông có thể chết, nhưng ông sợ ông không làm hết những điều mà ông muốn trong cuộc đời. Và may thay, ông vẫn còn sống tới ngày hôm nay, nhiều năm sau. Nhưng với một người trẻ, điều đó đã tạo một ấn tượng thực sự với tôi: rằng một người không bao giờ biết mình có bao nhiêu thời gian. Vì vậy tôi bắt đầu nhanh chóng. Tôi học kỹ sư. Tôi bắt đầu với một vài việc kinh doanh mà tôi nghĩ đó là vé cho việc độc lập kinh tế.
One of those businesses was a computer rental business called Micros on the Move, which is very well named, because people kept stealing the computers. (Laughter) So I figured I needed to learn a little bit more about business, so I went to Stanford Business School and studied there. And while I was there, I made friends with a fellow named Pierre Omidyar, who is here today. And Pierre, I apologize for this. This is a photo from the old days. And just after I'd graduated, Pierre came to me with this idea to help people buy and sell things online with each other. And with the wisdom of my Stanford degree, I said, "Pierre, what a stupid idea." (Laughter) And needless to say, I was right. (Laughter)
Một trong những việc đó là cho thuê máy vi tính công ty Micros on the Move, cái tên mà được đặt rất đúng, vì người ta cứ ăn cắp máy vi tính của tôi. (Cười) Vì vậy tôi nghĩ tôi cần phải học thêm về kinh doanh, vì vậy tôi đăng ký học ở Trường Kinh Tế Stanford (Standford Business School). Và trong khi tôi ở đó, tôi kết bạn với một người tên là Pierre Omidyar, người mà ở đây hôm nay. Và Pierre, tôi xin lỗi vì điều này -- đây là một tấm ảnh hồi đó. Và khi vừa tốt nghiệp, Pierre đến gặp tôi và -- với một ý tưởng để giúp đỡ mọi người mua và bán đồ trên mạng với nhau. Và với kiến thức ở Standford của tôi, tôi đã nói, "Pierre, ý tưởng này thật ngu ngốc." (Cười) Và không cần phải nói là tôi đã đúng. (Cười)
But right after that, Pierre -- in '96, Pierre and I left our full-time jobs to build eBay as a company. And the rest of that story, you know. The company went public two years later and is today one of the best known companies in the world. Hundreds of millions of people use it in hundreds of countries, and so on. But for me, personally, it was a real change. I went from living in a house with five guys in Palo Alto and living off their leftovers, to all of a sudden having all kinds of resources. And I wanted to figure out how I could take the blessing of these resources and share it with the world.
Nhưng ngày sau đó, Pierre -- vào năm 1996, Pierre và tôi bỏ công việc chính của chúng tôi để xây dựng eBay như là một công ty. Và phần còn lại của câu chuyện, các bạn biết rồi đấy. Công ty ra thị trường hai năm sau và tới hôm nay là một trong những công ty nổi tiếng nhất trên thế giới. Hàng trăm triệu người sử dụng nó ở hàng trăm quốc gia. Nhưng đối với cá nhân tôi, nó là một sự thay đổi thực sự. Tôi đi từ sống trong một căn nhà với năm người ở Palo Alto và sống với những gì còn lại của họ, tới một cách bất ngờ có tất cả mọi thứ. Và tôi muốn nghĩ ra bằng cách nào tôi có thể đem những gì tôi có chia sẻ với thế giới.
And around that time, I met John Gardner, who is a remarkable man. He was the architect of the Great Society programs under Lyndon Johnson in the 1960s. And I asked him what he felt was the best thing I could do, or anyone could do, to make a difference in the long-term issues facing humanity. And John said, "Bet on good people doing good things. Bet on good people doing good things." And that really resonated with me.
Và khoảng thời gian đó tôi đã gặp John Gardner, một người tuyệt vời. Ông là kiến trúc sư của các chương trình Great Society dưới Lyndon Johnson vào thập kỷ 60. Và tôi đã hỏi ông là ông cảm thấy cái gì là tốt nhất mà tôi có thể làm, hay bất cứ ai có thể làm, để làm thay đổi các vấn đề lâu dài của bản chất con người. Và John đã nói, "Đặt cược vào người tốt làm điều tốt. Đặt cược vào người tốt làm điều tốt." Và điều đó thực sự hấp dẫn tôi.
I started a foundation to bet on these good people doing good things. These leading, innovative, nonprofit folks, who are using business skills in a very leveraged way to solve social problems. People today we call social entrepreneurs. And to put a face on it, people like Muhammad Yunus, who started the Grameen Bank, has lifted 100 million people plus out of poverty around the world, won the Nobel Peace Prize. But there's also a lot of people that you don't know. Folks like Ann Cotton, who started a group called CAMFED in Africa, because she felt girls' education was lagging. And she started it about 10 years ago, and today, she educates over a quarter million African girls. And somebody like Dr. Victoria Hale, who started the world's first nonprofit pharmaceutical company, and whose first drug will be fighting visceral leishmaniasis, also known as black fever. And by 2010, she hopes to eliminate this disease, which is really a scourge in the developing world. And so this is one way to bet on good people doing good things.
Tôi mở một quỹ để đặt cược vào những người tốt sẽ làm những điều tốt đẹp. Những người dẫn đầu, cách mạng, không vụ lợi, những người đang sử dụng các kỹ năng kinh doanh một cách hiệu quả để giải quyết các vấn đề xã hội. Những người hôm nay chúng ta gọi là những nhà kinh doanh xã hội. Và để kể ra vài gương mặt, những người như Mohammed Yunus, người đã mở Grameen Bank, đã nâng đỡ hơn 100 triệu người ra khỏi nghèo đói trên khắp thế giới, đã đoạt giải Nobel hòa bình. Nhưng cũng có nhiều người mà các bạn không biết. Những người như Ann Cotton, người bắt đầu một nhóm gọi là CAMFED ở Châu Phi vì cô ấy cảm thấy thiếu học vấn cho các em gái. Và cô ấy đã bắt đầu nó khoảng 10 năm trước và tới hôm nay, cô đã dạy hơn 250,000 em gái Châu Phi. Và những người như tiến sĩ Victoria Hale, người đã mở công ty dược không lợi nhuận đầu tiên trên thế giới. Và thuốc của cô sẽ chiến đấu với bệnh Visceral leishmaniasis, còn được biết đến với tên là sốt đen (black fever). Và tới năm 2010 cô hy vọng sẽ tiêu diệt được bệnh này, bệnh lan tràn ở các nước đang phát triển. Và vì vậy, điều này là một cách để đặt cược và người tốt làm người tốt.
And a lot of this comes together in a philosophy of change that I find really is powerful. It's what we call, "Invest, connect and celebrate." And invest: if you see good people doing good things, invest in them. Invest in their organizations, or in business. Invest in these folks. Connecting them together through conferences -- like a TED -- brings so many powerful connections, or through the World Forum on Social Entrepreneurship that my foundation does at Oxford every year. And celebrate them: tell their stories, because not only are there good people doing good work, but their stories can help close these gaps of hope.
Và nhiều như vậy hợp lại thành một triết lý của sự thay đổi mà tôi thấy là thực sự rất mạnh. Đó là cái mà chúng ta gọi là, "Đầu tư, kết nối và tán dương." Và đầu tư -- nếu bạn thấy người tốt làm việc tốt, đầu tư vào họ. Đầu tư vào các tổ chức của họ. Hay trong kinh doanh, đầu tư vào họ. Kết nối họ lại thông qua các hội nghị, như là TED, mang lại nhiều kết nối mạnh mẽ, hay thông qua Diễn Đàn Thế Giới (World Forum) về Kinh Doanh Xã Hội (Social Entrepreneurship) mà quỹ của tôi tổ chức chức tại Oxford mỗi năm. Và tán dương họ, kể các câu chuyện của họ, bởi vì không chỉ người tốt mới làm việc tốt, mà các câu chuyện của họ cũng có thể giúp làm gần lại những khoảng thiếu về hy vọng.
And it was this last part of the mission, the celebrate part, that really got me back to thinking when I was a kid and wanted to tell stories to get people involved in the issues that affect us all. And a light bulb went off, which was, first, that I didn't actually have to do the writing myself, I could find writers. And then the next light bulb was, better than just writing, what about film and TV, to get out to people in a big way? And I thought about the films that inspired me, films like "Gandhi" and "Schindler's List." And I wondered who was doing these kinds of films today. And there really wasn't a specific company that was focused on the public interest.
Và đó chính là phần này của nhiệm vụ, phần tán dương, đã thực sự làm tôi suy nghĩ khi tôi là đứa trẻ và muốn kể chuyện để làm cho mọi người tham gia vào các vấn đề ảnh hưởng tới tất cả chúng ta. Và ánh sáng lóe lên, cái mà trước tiên, tôi không thực sự phải tự viết, tôi có thể tìm những người viết. Và rồi tia sáng kế tiếp, tốt hơn là chỉ viết, phim và TV thì, để tiếp cận tới mọi người bằng cách tốt hơn. Và tôi nghĩ về những cuốn phim tạo cảm hứng cho tôi, những phim như "Gandhi" và "Schindler's List." Và tôi tự hỏi ai làm những phim đó ngày nay. Và không có một công ty cụ thể nào chú trọng vào sở thích của công chúng.
So, in 2003, I started to make my way around Los Angeles to talk about the idea of a pro-social media company and I was met with a lot of encouragement. One of the lines of encouragement that I heard over and over was, "The streets of Hollywood are littered with the carcasses of people like you, who think you're going to come to this town and make movies." And then of course, there was the other adage. "The surest way to become a millionaire is to start by being a billionaire and go into the movie business." (Laughter)
Vì vậy vào 2003, tôi bắt đầu bằng cách của tôi quanh Los Angeles để nói về ý tưởng về một công ty truyền thông phương tiện xã hội chuyên nghiệp và tôi đã nhận được rất nhiều lời cổ vũ. Một trong những lời cổ vũ mà tôi nghe nhiều là, "Các con đường của Hollywood đầy rẫy xác chết của những kẻ như anh rồi, ai nghĩ anh sẽ tới thành phố này và làm phim." Và rồi tất nhiên, một câu châm ngôn khác, "Cách chắc chắn nhất đẻ trở thành triệu phú là bắt đầu bắt đầu là một triệu phú và làm phim." (Cười)
Undeterred, in January of 2004, I started Participant Productions with the vision to be a global media company focused on the public interest. And our mission is to produce entertainment that creates and inspires social change. And we don't just want people to see our movies and say, that was fun, and forget about it. We want them to actually get involved in the issues. In 2005, we launched our first slate of films, "Murder Ball," "North Country," "Syriana" and "Good Night and Good Luck." And much to my surprise, they were noticed.
Không nản lòng, vào tháng giêng năm 2004, tôi mở Participant Productions với tầm nhìn sẽ là một công ty truyền thông phương tiện toàn cầu chú trọng vào sở thích công chúng. và nhiệm vụ của chúng tôi là sản xuất giải trí tạo ra và thúc đẩy thay đổi xã hội. Và chúng tôi không chỉ muốn mọi người xem phim của chúng tôi và nói nó vui và rồi quên nó. Chúng tôi muốn họ thực sự liên hệ tới những vấn đề. Vào năm 2005 chúng tôi chiếu, những phim được đề cử đầu tiên của chúng tôi, "Murder Ball," "North Country," "Syriana" và "Good Night and Good Luck." Và tôi ngạc nhiên rất nhiều, họ đã nhận ra.
We ended up with 11 Oscar nominations for these films. And it turned out to be a pretty good year for this guy. Perhaps more importantly, tens of thousands of people joined the advocacy programs and the activism programs that we created to go around the movies. And we had an online component of that, our community sect called Participate.net. But with our social sector partners, like the ACLU and PBS and the Sierra Club and the NRDC, once people saw the film, there was actually something they could do to make a difference.
Chúng tôi giành được 11 đề cử Oscar cho những phim đó. Và đó là một năm tuyệt vời của tôi. Có thể quan trọng hơn, hàng chục ngàn người đã gia nhập các chương trình ủng hộ và các chương trình hoạt động mà chúng tôi đã tạo được theo những phim đó. Và chúng tôi đã có một thành phần trực tuyến về các chương trình đó, ban cộng đồng của chúng tôi được gọi là Participate.net. Nhưng với các đối tác ban xã hội của chúng tôi, như là ACLU và PBS và Sierra Club và NRDC, một khi mọi người xem phim, có cái gì đó thực sự mà họ có thể làm, để tạo nên sự khác biệt.
One of these films in particular, called "North Country," was actually kind of a box office disaster. But it was a film that starred Charlize Theron and it was about women's rights, women's empowerment, domestic violence and so on. And we released the film at the same time that the Congress was debating the renewal of the Violence Against Women Act. And with screenings on the Hill, and discussions, and with our social sector partners, like the National Organization of Women, the film was widely credited with influencing the successful renewal of the act. And that to me, spoke volumes, because it's -- the film started about a true-life story about a woman who was harassed, sued her employer, led to a landmark case that led to the Equal Opportunity Act, and the Violence Against Women Act and others. And then the movie about this person doing these things, then led to this greater renewal. And so again, it goes back to betting on good people doing good things.
Một trong những phim đó, cụ thể là "North Country," thực ra là một kiểu thảm họa phòng vé. Nhưng nó là một phim với Charlie Theron tham gia diễn xuất và nó là về quyền phụ nữ, tiến bộ phụ nữ, bạo hành gia đình và nhiều nữa. Và chúng tôi chiếu những phim này cùng một lúc với Quốc Hội đang tranh cãi việc làm mới Bộ Luật Chống Bạo Hành Phụ Nữ. Và với các thảo luận, và với các đối tác ban xã hội của chúng tôi, như là Tổ Chức Quốc Gia Về Phụ Nữ, bộ phim đã được công nhận một cách rộng rãi ảnh hưởng tới sự làm mới thành công của bộ Luật. Và điều đó với tôi, có trọng lượng, vì nó là -- bộ phim làm từ một câu chuyện có thật. Về một người phụ nữ đã bị quấy rầy, kiện chủ của cô ta, dẫn tới một bước ngoặc đã dẫn tới Luật Cơ Hội Bằng Nhau, và Luật Chống Bạo Hành Phụ Nữ và các luật khác. Và rồi bộ phim về người này làm những điều đó, rồi dẫn tới sự làm mới hơn này. Và vì vậy một lần nữa, nó quay lại với việc đặt cược vào người tốt làm việc tốt.
Speaking of which, our fellow TEDster, Al -- I first saw Al do his slide show presentation on global warming in May of 2005. At that point, I thought I knew something about global warming. I thought it was a 30 to 50 year problem. And after we saw his slide show, it became clear that it was much more urgent. And so right afterwards, I met backstage with Al, and with Lawrence Bender, who was there, and Laurie David, and Davis Guggenheim, who was running documentaries for Participant at the time. And with Al's blessing, we decided on the spot to turn it into a film, because we felt that we could get the message out there far more quickly than having Al go around the world, speaking to audiences of 100 or 200 at a time.
Không đâu xa, những thành viên của TED, AI, tôi lần đầu thấy AI trong buổi diễn thuyết của anh ấy về ấm lên toàn cầu vào tháng năm năm 2005. Vào thời điểm đó tôi nghĩ tôi biết về ấm lên toàn cầu. Tôi nghĩ nó đã là vấn đề 30 tới 50 năm rồi. Và sau khi tôi xem buổi diễn thuyết, nó trở nên rõ ràng hơn rằng nó khẩn cấp hơn. Và ngay sau buổi diễn thuyết, tôi gặp AI sau hậu trường và với Lawrence Bender, người đang ở đây, và Laurie David và Davis Guggenheim, người đang làm tài liệu cho Participant tại thời điểm đó. Và với lời chúc của AI, chúng tôi quyết định biến nó thành một bộ phim, vì chúng tôi cảm thấy rằng chúng tôi có thể mang thông điệp ra ngoài nhanh hơn là việc AI đi vòng quanh thế giới, nói chuyện với khoảng 100 tới 200 khán giả một lần,
And you know, there's another adage in Hollywood, that nobody knows nothing about anything. And I really thought this was going to be a straight-to-PBS charitable initiative. And so it was a great shock to all of us when the film really captured the public interest, and today is mandatory viewing in schools in England and Scotland, and most of Scandinavia. We've sent 50,000 DVDs to high school teachers in the U.S. and it's really changed the debate on global warming. It was also a pretty good year for this guy. We now call Al the George Clooney of global warming. (Laughter)
Và các biết, có một châm ngôn ở Hollywood, rằng không ai biết gì cả về bất cứ thứ gì. Và tôi thật sự nghĩ rằng nó sẽ là một khởi đầu từ thiện thẳng vô PBS. Và vì vậy nó là một cú sốc lớn với tất cả chúng tôi khi bộ phim thực sự đã thu hút được công chúng, và hôm nay được đưa vào chương trình xem phim bắt buộc ở Anh và Scotland, và hầu hết Scandinavia. Chúng tôi đã gửi 50.000 DVD tới các giáo viên trung học ở Mỹ và nó thực sự thay đổi tranh cãi về vấn đề ấm lên toàn cầu. Năm nay thật sự tuyệt với tôi. Chúng tôi bây giờ gọi AI là George Clooney của ấm lên toàn cầu. (Cười)
And for Participant, this is just the start. Everything we do looks at the major issues in the world. And we have 10 films in production right now, and dozens others in development. I'll quickly talk about a few coming up. One is "Charlie Wilson's War," with Tom Hanks and Julia Roberts. And it's the true story of Congressman Charlie Wilson, and how he funded the Taliban to fight the Russians in Afghanistan. And we're also doing a movie called "The Kite Runner," based on the book "The Kite Runner," also about Afghanistan. And we think once people see these films, they'll have a much better understanding of that part of the world and the Middle East in general.
Và đoối ới Participant, đây là sự khởi đầu. Mọi thứ chúng tôi làm đều theo các vấn đề chính trên thế giới. Và hiện tại chúng tôi có 10 phim đang quay và hàng tá khác đang trong quá trình phát triển. Tôi sẽ nhanh chóng nói về một vài phim. Một là "Charlie Wilson's War," với Tom Hanks và Julia Roberts. Và nó là một câu chuyện có thật về dân biểu Charlie Wilson và bằng cách nào ông ta tài trợ cho Taliban để đánh Liên Xô ở Afghanistan. Và chúng tôi cũng đang làm một phim gọi là "The Kite Runner," dựa trên một quyển sách "The Kite Runner," cũng về Afghanistan. Và chúng tôi nghĩ rằng một khi mọi người xem những phim đó Họ sẽ có một hiểu biết tốt hơn về phần đó của thế giới và về Trung Đông.
We premiered a film called "The Chicago 10" at Sundance this year. It's based on the protesters at the Democratic Convention in 1968, Abby Hoffman and crew, and, again, a story about a small group of individuals who did make change in the world. And a documentary that we're doing on Jimmy Carter and his Mid-East peace efforts over the years. And in particular, we've been following him on his recent book tour, which, as many of you know, has been very non-controversial -- (Laughter) -- which is really bad for getting people to come see a movie.
Chúng tôi ra mắt một phim tên là "The Chicago 10" tại Sundance vào năm nay. Nó về những người biểu tình ở Democratic Convention vào năm 1968, Abby Hoffman và các cộng sự, Và một lần nữa, một câu chuyện về một nhóm nhỏ các cá nhân những người đã làm thay đổi thế giới. Và một phim tài liệu chúng tôi đang làm về Jimmy Carter và các nỗ lực về hòa bình ở Trung Đông trong nhiều năm. Và cụ thể, chúng tôi đã luôn theo anh trong một cuốn sách gần đây của anh cuốn mà nhiều người trong các bạn biết, rất không gây tranh cãi -- (Cười) -- cuốn sách mà thực sự rất khó làm cho mọi người đến xem phim.
In closing, I'd like to say that everybody has the opportunity to make change in their own way. And all the people in this room have done so through their business lives, or their philanthropic work, or their other interests. And one thing that I've learned is that there's never one right way to make change. One can do it as a tech person, or as a finance person, or a nonprofit person, or as an entertainment person, but every one of us is all of those things and more.
Và để kết thúc, tôi muốn nói với những người có cơ hội để thay đổi thế giới bằng cách của họ. Và tất cả những người trong phòng này đã làm thông qua đời sống kinh doanh của họ, hay là công việc từ thiện hay là các sở thích khác của họ. Và một điều mà tôi học được rằng không bao giờ chỉ có một đường đúng đắn để làm nên sự thay đổi. Một người có thể làm điều đó như là người thầy hay là một người có tiền hay là một người không vụ lợi hay là một người làm giải trí, nhưng mọi người trong chúng ta là tất cả những điều đó và hơn nữa.
And I believe if we do these things, we can close the opportunity gaps, we can close the hope gaps. And I can imagine, if we do this, the headlines in 10 years might read something like these: "New AIDS Cases in Africa Fall to Zero," "U.S. Imports its Last Barrel of Oil" -- (Applause) -- "Israelis and Palestinians Celebrate 10 Years of Peaceful Coexistence." (Applause) And I like this one, "Snow Has Returned to Kilimanjaro." (Laughter) And finally, an eBay listing for one well-traveled slide show, now obsolete, museum piece. Please contact Al Gore. And I believe that, working together, we can make all of these things happen. And I want to thank you all for having me here today. It's been a real honor. Thank you. (Applause) Oh, thank you.
Và chúng tôi tin rằng nếu chúng ta làm những điều đó chúng ta có thể làm gần lại các khoảng trống cơ hội. Chúng ta có thể làm gần lại các khoảng hụt hy vọng. Và tôi có thể tưởng tượng nếu chúng ta làm điều đó, các dòng tít trong 10 năm nữa sẽ có thể là như thế này: "Các trường hợp nhiễm AIDS ở Châu Phi rơi xuống 0," "Mỹ nhập khẩu thùng dầu cuối cùng" -- (Vỗ tay) -- "Người Israel và Palestine chào mừng 10 năm hợp tác hòa bình." (Vỗ tay) Và tôi muốn dòng này, "Tuyết đã rơi trở lại ở Kilimanjaro." (Cười) Và cuối cùng, một danh sách eBay buổi diễn thuyết, cũ, một mẫu bảo tàng -- xin liên hệ AI Gore. Và tôi tin rằng làm việc cùng nhau, chúng ta có thể làm những điều đó xảy ra. Và tôi muốn cảm ơn tất cả các bạn vì đã tham dự hôm nay, Đây là một vinh hạnh thật sự cho tôi. Cảm ơn. (Vô tay) Oh, cảm ơn.