Ten years ago, I had my first exhibition here. I had no idea if it would work or was at all possible, but with a few small steps and a very steep learning curve, I made my first sculpture, called "The Lost Correspondent." Teaming up with a marine biologist and a local dive center, I submerged the work off the coast of Grenada, in an area decimated by Hurricane Ivan. And then this incredible thing happened. It transformed. One sculpture became two. Two quickly became 26. And before I knew it, we had the world's first underwater sculpture park.
10 năm trước, tôi có buổi triển lãm đầu tiên tại đây. Tôi không hề biết liệu có khả thi hay không, nhưng với từng bước nhỏ và một quá trình khó khăn, tôi tạo ra bức điêu khắc đầu tiên của mình là "The Lost Correspondent" Làm việc cùng một nhà sinh học biển và một thợ lặn ở địa phương, tôi hạ tác phẩm của mình xuống ngoài khơi Grenada, khu vực bị tàn phá bởi cơn bão Ivan. Và có một điều kì diệu đã xảy ra. Nó đã biến đổi. Bức điêu khắc của tôi nhân đôi. Rồi 2 biến thành 26 một cách nhanh chóng. Trước khi tôi nhận ra, chúng ta đã có công viên điêu khắc
In 2009, I moved to Mexico and started by casting local fisherman.
dưới nước đầu tiên trên thế giới.
This grew to a small community, to almost an entire movement of people in defense of the sea. And then finally, to an underwater museum, with over 500 living sculptures. Gardening, it seems, is not just for greenhouses. We've since scaled up the designs: "Ocean Atlas," in the Bahamas, rising 16 feet up to the surface and weighing over 40 tons, to now currently in Lanzarote, where I'm making an underwater botanical garden, the first of its kind in the Atlantic Ocean.
Năm 2009, tôi chuyển tới Mexico và bắt đầu tuyển chọn ngư dân địa phương, tạo thành một cộng đồng nhỏ, rồi gần như trở thành phong trào nhân dân bảo vệ biển. Rồi cuối cùng, nó trở thành một bảo tàng ở dưới nước với hơn 500 bức điêu khắc sống. Việc làm vườn có lẽ không chỉ dành cho các nhà kính. Từ đó đến giờ, chúng tôi đã mở rộng quy mô các thiết kế: Từ "Ocean Atlas" ở Bahamas cao 16 feet (gần 5 mét) và nặng hơn 40 tấn, tới hiện tại ở Lanzarote, nơi tôi đang xây dựng một khu vườn thực vật dưới nước, đầu tiên ở Đại Tây Dương.
Each project, we use materials and designs that help encourage life; a long-lasting pH-neutral cement provides a stable and permanent platform. It is textured to allow coral polyps to attach. We position them down current from natural reefs so that after spawning, there's areas for them to settle. The formations are all configured so that they aggregate fish on a really large scale. Even this VW Beetle has an internal living habitat to encourage crustaceans such as lobsters and sea urchins.
Mỗi dự án, chúng tôi sử dụng những vật liệu và thiết kế khích lệ sự sống, xi măng bền lâu với độ pH trung tính tạo nền móng vững chãi và lâu dài. Kết cấu của nó cho phép các polyp san hô bám vào. Chúng tôi đặt chúng xuôi dòng từ rặng san hô để sau khi sinh sản, chúng sẽ có chỗ trú ngụ. Cách sắp xếp cũng được định hình để có thể tập hợp dòng cá trên quy mô rất lớn. Ngay cả chiếc VW Beetle cũng có môi trường sống ở bên trong để khuyến khích các loài giáp xác như tôm hùm và nhím biển.
So why exhibit my work in the ocean? Because honestly, it's really not easy. When you're in the middle of the sea under a hundred-foot crane, trying to lower eight tons down to the sea floor, you start to wonder whether I shouldn't have taken up watercolor painting instead.
Vậy tại sao tôi lại trưng bày các tác phẩm ở dưới biển? Bởi vì, thành thực mà nói, điều này chẳng dễ dàng gì. Khi bạn đang ở giữa biển khơi, dưới một cái cần cẩu cao 30 mét cố gắng hạ 8 tấn xuống đáy biển, bạn bắt đầu tự hỏi đáng lẽ ra mình có nên vẽ màu nước thay vì việc này.
(Laughter)
(Cười)
But in the end, the results always blow my mind.
Nhưng cuối cùng, kết quả làm tôi vô cùng kinh ngạc.
(Music)
(Tiếng nhạc)
The ocean is the most incredible exhibition space an artist could ever wish for. You have amazing lighting effects changing by the hour, explosions of sand covering the sculptures in a cloud of mystery, a unique timeless quality and the procession of inquisitive visitors, each lending their own special touch to the site.
Đại dương là không gian trưng bày tuyệt vời nhất mà một nghệ sĩ có thể mơ tới. Bạn có hiệu ứng ánh sáng tuyệt đỉnh thay đổi theo giờ, cát bùng nổ bao phủ những bức tượng trong làn mây bí ẩn, tính vô tận độc đáo và sự tò mò của du khách ghé thăm, tất cả đều để lại những dấu ấn đặc biệt cho nơi trưng bày.
(Music)
(Tiếng nhạc)
But over the years, I've realized that the greatest thing about what we do, the really humbling thing about the work, is that as soon as we submerge the sculptures, they're not ours anymore, because as soon as we sink them, the sculptures, they belong to the sea. As new reefs form, a new world literally starts to evolve, a world that continuously amazes me. It's a bit of a cliché, but nothing man-made can ever match the imagination of nature.
Nhưng qua nhiều năm, tôi nhận ra rằng điều tuyệt nhất về công trình của chúng tôi, điều thực sự khiêm nhường của nó chính là ngay khi chúng ta hạ thủy các bức tượng chúng không còn là của ta nữa vì khi chúng ta nhấn chìm chúng, những bức điêu khắc đó thuộc về biển cả. Khi những rặng san hô mới hình thành, một thế giới khác bắt đầu mở ra, nó liên tục làm tôi thấy kinh ngạc. Thế này hơi rập khuôn nhưng không có thứ nhân tạo nào có thể sánh với trí tưởng tượng của thiên nhiên.
Sponges look like veins across the faces. Staghorn coral morphs the form. Fireworms scrawl white lines as they feed. Tunicates explode from the faces. Sea urchins crawl across the bodies feeding at night. Coralline algae applies a kind of purple paint. The deepest red I've ever seen in my life lives underwater. Gorgonian fans oscillate with the waves. Purple sponges breathe water like air. And grey angelfish glide silently overhead.
Bọt biển trong như những mạch máu trên gương mặt. San hô sừng hươu tạo thành hình. Trùng lửa để lại những vệt trắng khi kiếm ăn. Loài Sống đuôi bùng nổ từ trên những gương mặt. Nhím biển bò qua thân tượng khi kiếm ăn vào ban đêm. Tảo san hô góp thêm màu tím vào bức họa. Màu đỏ đậm nhất mà tôi từng nhìn thấy trong là ở dưới nước. San hô sừng dao động cùng sóng biển. Bọt biển tím hít thở nước như không khí. Và loài cá thiên thần màu xám lướt âm thầm bên trên.
And the amazing response we've had to these works tells me that we've managed to plug into something really primal, because it seems that these images translate across the world, and that's made me focus on my responsibility as an artist and about what I'm trying to achieve. I'm standing here today on this boat in the middle of the ocean, and this couldn't be a better place to talk about the really, really important effect of my work. Because as we all know, our reefs are dying, and our oceans are in trouble.
Và những phản hồi tuyệt vời mà chúng tôi nhận được cho biết chúng tôi đã chạm tới điều gì đó thực sự nguyên sơ, bởi vì khắp nơi trên thế giới đều có thể hiểu những hình ảnh này, và điều đó khiến tôi tập trung vào trách nhiệm của mình với tư cách một nghệ sĩ và những gì tôi cố gắng đạt được. Tôi đứng ở đây hôm nay trên con thuyền giữa đại dương, và không thể có nơi nào tốt hơn để nói về tác động rất, rất quan trọng của công trình của tôi. Bởi vì chúng ta đều biết, các rặng san hô đang chết dần, các đại dương đang gặp rắc rối
So here's the thing: the most used, searched and shared image of all my work thus far is this. And I think this is for a reason, or at least I hope it is. What I really hope is that people are beginning to understand that when we think of the environment and the destruction of nature, that we need to start thinking about our oceans, too.
Vậy đây là vấn đề: hình ảnh được sử dụng, tìm kiếm và chia sẻ nhiều nhất cho tới nay trong công trình của tôi là cái này. Và có một lý do cho điều này, ít nhất thì tôi hi vọng là vậy. Điều tôi thực sự hi vọng là mọi người bắt đầu hiểu được rằng khi chúng ta nghĩ tới môi trường và thiên nhiên bị hủy hoại, chúng ta cũng cần nghĩ tới các đại dương nữa.
Since building these sites, we've seen some phenomenal and unexpected results. Besides creating over 800 square meters of new habitats and living reef, visitors to the marine park in Cancun now divide half their time between the museum and the natural reefs, providing significant rest for natural, overstressed areas. Visitors to "Ocean Atlas" in the Bahamas highlighted a leak from a nearby oil refinery. The subsequent international media forced the local government to pledge 10 million dollars in coastal cleanups. The sculpture park in Grenada was instrumental in the government designating a spot -- a marine-protected area. Entrance fees to the park now help fund park rangers to manage tourism and fishing quotas. The site was actually listed as a "Wonder of the World" by National Geographic.
Từ khi xây dựng công trình này, chúng tôi đã thấy được vài kết quả phi thường không ngờ tới. Ngoài việc tạo ra hơn 800 mét vuông môi trường và rặng san hô sống, khách tới thăm công viên hải dương ở Cancun giờ đã chia nửa thời gian giữa bảo tàng này và những rặng san hô tự nhiên, cho phép những khu vực tự nhiên chịu áp lực quá lớn được nghỉ ngơi. Khách tới thăm "Ocean Atlas" ở Bahamas chỉ ra chỗ rò rỉ từ một nhà máy lọc dầu gần đó. Sau đó các phương tiện truyền thông quốc tế buộc chính quyền địa phương đầu tư 10 triệu đô la cho việc dọn dẹp bờ biển. Công viện điêu khắc ở Grenada là một phương tiện cho việc chỉ định khu vực bảo vệ biển của chính phủ . Phí vào cửa các công viên được sử dụng để thuê kiểm lâm để quản lý du lịch và hạn ngạch đánh bắt cá. Nơi này cũng có tên trong danh sách "Kì quan Thế giới" của tạp chí National Geographic.
So why are we all here today in this room? What do we all have in common? I think we all share a fear that we don't protect our oceans enough. And one way of thinking about this is that we don't regard our oceans as sacred, and we should. When we see incredible places -- like the Himalayas or the La Sagrada Família, or the Mona Lisa, even -- when we see these incredible places and things, we understand their importance. We call them sacred, and we do our best to cherish them, to protect them and to keep them safe. But in order to do that, we are the ones that have to assign that value; otherwise, it will be desecrated by someone who doesn't understand that value.
Vậy tại sao hôm nay tất cả chúng ta lại ở trong căn phòng này? Chúng ta có điểm gì chung? Tôi nghĩ rằng chúng ta đều có một nỗi sợ rằng chúng ta không làm đủ để bảo vệ đại dương Và một cách để nghĩ về điều này chính là do chúng ta không coi đại dương là điều thiêng liêng và ta nên làm như vậy. Khi nhìn thấy những địa danh tuyệt vời như dãy Himalaya, Thánh đường La Sagrada Familia, hay thậm chí là bức họa Mona Lisa khi ta nhìn những thứ kì vĩ như vậy, ta sẽ hiểu tầm quan trọng của chúng. Ta coi chúng là thiêng liêng và làm mọi cách để nâng niu, bảo vệ, và giữ chúng an toàn. Nhưng để làm được điều đó chúng ta phải là người đặt ra các giá trị nếu không chúng sẽ bị xâm phạm bởi những người không hiểu những giá trị đó.
So I want to finish up tonight by talking about sacred things. When we were naming the site in Cancun, we named it a museum for a very important and simple reason: museums are places of preservation, of conservation and of education. They're places where we keep objects of great value to us, where we simply treasure them for them being themselves. If someone was to throw an egg at the Sistine Chapel, we'd all go crazy. If someone wanted to build a seven-star hotel at the bottom of the Grand Canyon, then we would laugh them out of Arizona. Yet every day we dredge, pollute and overfish our oceans. And I think it's easier for us to do that, because when we see the ocean, we don't see the havoc we're wreaking. Because for most people, the ocean is like this. And it's really hard to think of something that's just so plain and so enormous, as fragile. It's simply too massive, too vast, too endless. And what do you see here? I think most people actually look past to the horizon. So I think there's a real danger that we never really see the sea, and if we don't really see it, if it doesn't have its own iconography, if we miss its majesty, then there's a big danger that we take it for granted.
Tôi muốn kết thúc buổi nói chuyện này bằng cách nói về những điều thiêng liêng. Khi chúng tôi đặt tên cho công trình ở Cancun, chúng tôi coi nó là một bảo tàng vì lý do quan trọng và đơn giản: bảo tàng là nơi gìn giữ, bảo tồn và giáo dục. Đó là nơi chúng ta lưu giữ những đồ vật có nhiều giá trị, nơi chúng ta trân trọng những món đồ này vì chính bản thân chúng. Nếu có ai đó ném trứng vào Nhà nguyện Sistine, chúng ta sẽ nổi điên mất. Nếu có ai đó muốn xây khách sạn 7 sao ở dưới đáy của Hẻm núi lớn, thì chúng ta sẽ cười và đuổi họ ra khỏi Arizona. Vậy mà ngày nào chúng ta cũng nạo vét, gây ô nhiễm và đánh bắt quá mức. Và tôi nghĩ với chúng ta làm như vậy sẽ dễ dàng hơn vì khi ta nhìn biển, ta không thể thấy sự tàn phá mà ta gây ra. Bởi vì với đa số, đại dương giống như thế này. Và rất khó để nghĩ tới một thứ đơn giản và to lớn như vậy là điều gì đó mỏng manh được. Đơn giản là nó quá mênh mông, bất tận. Và bạn nhìn thấy gì? Tôi nghĩ đa số mọi người thực sự nhìn xa hơn đường chân trời. Nên tôi nghĩ có một mối đe dọa thực sự mà chúng ta không nhìn thấy ở biển cả và nếu ta thực sự không thấy nếu nó không được miêu tả bằng hình ảnh nếu chúng ta bỏ qua sự uy nghi của nó, thì sẽ có mối nguy hiểm lớn hơn mà chúng ta xem thường.
Cancun is famous for spring break, tequila and foam parties. And its waters are where frat boys can ride around on Jet Skis and banana boats. But because of our work there, there's now a little corner of Cancun that is simply precious for being itself. And we don't want to stop in Grenada, in Cancun or the Bahamas. Just last month, I installed these Four Horsemen of the Apocalypse in the Thames River, in central London, right in front of the Houses of Parliament, putting a stark message about climate change in front of the people that have the power to help change things.
Cancun là địa điểm du lịch nổi tiếng cho kì nghỉ xuân, rượu tequila và tiệc xà phòng. Vùng nước ở đây là nơi các chàng trai của hội nam sinh lái xe moto nước và thuyền chuối. Bởi vì công trình của chúng tôi ở đó, nên giờ đã có một góc nhỏ của Cancun thực sự quý giá vì giá trị của nó. Và chúng tôi không muốn dừng lại ở Grenada, ở Cancun hay Bahamas. Chỉ tháng trước thôi, tôi đã đặt tượng Four Horsemen of the Apocalypse xuống sống Thames, ở trung tâm của London, ngay trước Tòa nhà Quốc hội, đặt thông điệp ảm đạm về biến đổi khí hậu ngay trước mặt những người có quyền lực để có thể thay đổi tình hình.
Because for me, this is just the beginning of the mission. We want to team up with other inventors, creators, philanthropists, educators, biologists, to see better futures for our oceans. And we want to see beyond sculpture, beyond art, even.
Bởi vì tôi, đây chỉ là khởi đầu của nhiệm vụ. Chúng tôi muốn hợp sức với các nhà phát minh, nhà sáng chế, các nhà hảo tâm, nhà giáo dục và nhà sinh vật học cho tương lai tốt hơn cho đại dương của chúng ta. Và chúng tôi muốn nhìn xa hơn những bức điêu khắc, xa hơn cả nghệ thuật.
Say you're a 14-year-old kid from the city, and you've never seen the ocean. And instead of getting taken to the natural history museum or an aquarium, you get taken out to the ocean, to an underwater Noah's Ark, which you can access through a dry-glass viewing tunnel, where you can see all the wildlife of the land be colonized by the wildlife of the ocean. Clearly, it would blow your mind.
Giả dụ bạn là đứa trẻ 14 tuổi ở thành phố và bạn chưa bao giờ nhìn thấy biển. Thay vì được đưa tới bảo tàng lịch sử tự nhiên hay tới thủy cung, bạn được đưa đến biển, tới thăm bức tượng Noah's Ark dưới đáy đại dương ngắm nhìn từ đường hầm kính, nơi bạn có thể nhìn thấy cuộc sống hoang dã ở đó bị thu hút bởi cuộc sống hoang dã dưới đại dương. Rõ ràng, nó sẽ làm bạn kinh ngạc.
So let's think big and let's think deep. Who knows where our imagination and willpower can lead us? I hope that by bringing our art into the ocean, that not only do we take advantage of amazing creativity and visual impact of the setting, but that we are also giving something back, and by encouraging new environments to thrive, and in some way opening up a new -- or maybe it's a really old way of seeing the seas: as delicate, precious places, worthy of our protection.
Vậy, hãy nghĩ tới những điều to lớn và suy nghĩ sâu sắc. Ai mà biết trí tưởng tượng và ý chí sẽ dẫn ta tới đâu? Tôi hi vọng rằng bằng cách đưa nghệ thuật vào đại dương ta không chỉ tận dụng được sự sáng tạo tuyệt vời và tác động trực quan của bối cảnh, mà chúng ta còn trao lại điều gì đó, và với việc khuyến khích những môi trường mới phát triển và bằng cách nào đó mở ra một cách nhìn mới, hoặc cũ về biển: mỏng manh, quý giá, đáng bảo vệ.
Our oceans are sacred.
Các đại dương của chúng ta đều thiêng liêng.
Thank you.
Cảm ơn các bạn.
(Applause)
(Vỗ tay)