The magical moment, the magical moment of conducting. Which is, you go onto a stage. There is an orchestra sitting. They are all, you know, warming up and doing stuff. And I go on the podium. You know, this little office of the conductor. Or rather a cubicle, an open-space cubicle, with a lot of space. And in front of all that noise, you do a very small gesture. Something like this, not very pomp, not very sophisticated, this. And suddenly, out of the chaos, order. Noise becomes music.
Những khoảnh khắc kỳ diệu, những khoảnh khắc kỳ diệu của nhạc trưởng. Khi bạn lên sân khấu. Một vị trí trong dàn nhạc giao hưởng. Tất cả mọi người làm nóng người, và những việc ngớ ngẩn. Và tôi thì đi lên một cái bục chỉ huy Đó là một văn phòng nhỏ của người nhạc trưởng Đúng hơn là một cái phòng có không gian mở, với rất nhiều không gian. Trước mặt là một không gian ồn ào còn bạn thì làm một cử chỉ rất nhỏ. Kiểu như thế này, không hề rực rỡ hay tinh vi, chính như thế này đây. Và đột nhiên, sự hỗn loạn bỗng trở nên trật tự Tiếng ồn trở thành âm nhạc.
And this is fantastic. And it's so tempting to think that it's all about me. (Laughter) All those great people here, virtuosos, they make noise, they need me to do that. Not really. If it were that, I would just save you the talk, and teach you the gesture. So you could go out to the world and do this thing in whatever company or whatever you want, and you have perfect harmony. It doesn't work. Let's look at the first video. I hope you'll think it's a good example of harmony. And then speak a little bit about how it comes about.
Điều đó thật tuyệt diệu. Điều đó cám dỗ tôi nghĩ rằng tất cả là do tôi. (cười) Tất cả những con người tuyệt vời, những bậc thầy họ tạo ra tiếng ồn, họ cần có tôi. Chưa thực sự như vậy. Nếu mà như vậy tôi sẽ để dành buổi nói chuyện và dạy cho bạn những động tác đó. Và bạn có thể đi ra ngoài thế giới và làm việc trong bất kỳ công ty, hay bất cứ điều gì bạn muốn và bạn có sự hòa âm hoàn hảo. Vô ích thôi! Hãy xem video đầu tiên này. Tôi hy vọng bạn sẽ nghĩ rằng đó là một ví dụ tuyệt vời của hòa âm sau đó sẽ nói đến việc làm sao có thể làm được như vậy.
(Music)
(Âm nhạc)
Was that nice? So that was a sort of a success. Now, who should we thank for the success? I mean, obviously the orchestra musicians playing beautifully, the Vienna Philharmonic Orchestra. They don't often even look at the conductor. Then you have the clapping audience, yeah, actually taking part in doing the music. You know Viennese audiences usually don't interfere with the music. This is the closest to an Oriental bellydancing feast that you will ever get in Vienna. (Laughter)
Thật là hay đúng không? Đó chính là một kiểu của sự thành công. Vậy, chúng ta sẽ cảm ơn ai đây, cho sự thành công đó? Ý tôi là, rõ ràng những nghệ sĩ của dàn nhạc đã chơi rất hay, Dàn nhạc giao hưởng Vienna Philharmonic Orchestra. Họ còn chẳng mấy khi nhìn vào nhạc trưởng Khán thính giả thì đang vỗ tay, họ cũng thực sự tham gia tạo ra âm nhạc. Thông thường, những khán thính giả ở Vienna không can thiệp vào âm nhạc Gần như đó là lễ hội múa bụng ở phương Đông mà bạn sẽ không bao giờ thấy ở Vienna (Cười)
Unlike, for example Israel, where audiences cough all the time. You know, Arthur Rubinstein, the pianist, used to say that, "Anywhere in the world, people that have the flu, they go to the doctor. In Tel Aviv they come to my concerts." (Laughter) So that's a sort of a tradition. But Viennese audiences do not do that. Here they go out of their regular, just to be part of that, to become part of the orchestra, and that's great. You know, audiences like you, yeah, make the event.
Không giống như thế, tại Israel, khán thính giả ho liên tục. Arthur Rubinstein, một nghệ sĩ piano, từng nói "Bất kỳ đâu trên thế giới, khi bị cảm cúm, người ta đi gặp bác sĩ. Tại Tel Aviv, họ đi đến buổi hòa nhạc của tôi" (cười) Đó là một kiểu truyền thống. Nhưng khán thính giả ở Vienna không làm thế. Ở đây họ đi ra ngoài thường xuyên để trở thành một phần của dàn nhạc, thật tuyệt vời! Khán thính giả như các bạn tạo nên sự kiện.
But what about the conductor? What can you say the conductor was doing, actually? Um, he was happy. And I often show this to senior management. People get annoyed. "You come to work. How come you're so happy?" Something must be wrong there, yeah? But he's spreading happiness. And I think the happiness, the important thing is this happiness does not come from only his own story and his joy of the music. The joy is about enabling other people's stories to be heard at the same time.
Vậy còn nhạc trưởng thì sao? Bạn có thể nói nhạc trưởng đã làm gì không? Um.., anh ấy đang hạnh phúc. Và tôi thường xuyên cho các nhà quản lý cao cấp xem điều đó. Mọi người đều cảm thấy khó chịu. "Bạn đi làm. Làm sao bạn có thể hạnh phúc?" Có gì đó không đúng ở đây? Nhưng anh ta đang lan truyền hạnh phúc. Và tôi nghĩ điều quan trọng là cảm giác hạnh phúc này không xuất phát chỉ từ câu chuyện của anh ấy và niềm vui của âm nhạc. Niềm vui chính là làm cho câu chuyện của những người khác cùng được nghe ngay lúc ấy.
You have the story of the orchestra as a professional body. You have the story of the audience as a community. Yeah. You have the stories of the individuals in the orchestra and in the audience. And then you have other stories, unseen. People who build this wonderful concert hall. People who made those Stradivarius, Amati, all those beautiful instruments. And all those stories are being heard at the same time. This is the true experience of a live concert. That's a reason to go out of home. Yeah? And not all conductors do just that. Let's see somebody else, a great conductor. Riccardo Muti, please.
Có câu chuyện về dàn nhạc là một tổ chức chuyên nghiệp. Có câu chuyện của thính giả trong cộng đồng. Bạn nghe những câu chuyện của từng người trong dàn nhạc và của khán thính giả. Và khi đó bạn nghe những câu chuyện khác, vô hình. Của những người xây dựng phòng hòa nhạc tuyệt vời này. Những người tạo ra những nhạc cụ tuyệt đẹp, như là Stradivarius, Amati Tất cả những câu chuyện ấy đang được nghe ngay lúc đó. Đó chính là trải nghiệm trực tiếp tại buổi hòa nhạc. Và nó khiến chúng ta phải đi xem. Đúng không? Không phải tất cả nhạc trưởng đều chỉ làm như vậy. Hãy xem một người khác, một nhạc trưởng tuyệt vời. Riccardo Muti.
(Music)
(Âm nhạc)
Yeah, that was very short, but you could see it's a completely different figure. Right? He's awesome. He's so commanding. Yeah? So clear. Maybe a little bit over-clear. Can we have a little demonstration? Would you be my orchestra for a second? Can you sing, please, the first note of Don Giovanni? You have to sing "Aaaaaah," and I'll stop you. Okay? Ready?
Đoạn trên khá ngắn, nhưng bạn có thể thấy một điệu bộ hoàn toàn khác, phải chứ? Anh ta thật tuyệt vời, thật oai vệ? Rất rõ ràng. Có thể là quá rõ ràng. Ta sẽ thử nghiệm một chút nhé ? Cá bạn sẽ làm dàn nhạc của tôi nhé? Bạn hát được nốt đầu tiên của vở Don Giovanni chứ? Bạn sẽ hát "Aaaaaah", và tôi sẽ dừng các bạn lại. Được chứ? Sẵn sàng chưa?
Audience: ♫ Aaaaaaah ... ♫
Khán giả (KG): ♫ Aaaaaaah ... ♫
Itay Talgam: Come on, with me. If you do it without me I feel even more redundant than I already feel. So please, wait for the conductor. Now look at me. "Aaaaaah," and I stop you. Let's go.
Thôi nào, làm cùng tôi chứ, Nếu không, tôi thậm chí còn cảm thấy dư thừa hơn so với những gì từng cảm nhận. vậy làm ơn, hãy đợi người nhạc trưởng. Hãy nhìn tôi,"Aaaaah,", và tôi sẽ dừng các bạn lại. Bắt đầu nào.
Audience: ♫ ... Aaaaaaaah ... ♫ (Laughter)
(KG): ♫ Aaaaaaah ... ♫ (Cười)
Itay Talgam: So we'll have a little chat later. (Laughter) But ... There is a vacancy for a ... But -- (Laughter) -- you could see that you could stop an orchestra with a finger. Now what does Riccardo Muti do? He does something like this ... (Laughter) And then -- sort of -- (Laughter) So not only the instruction is clear, but also the sanction, what will happen if you don't do what I tell you. (Laughter) So, does it work? Yes, it works -- to a certain point.
Chúng ta vẫn còn một số âm thanh hơi kéo dài. (cười) Nhưng... vẫn còn một vị trí tuyển dụng cho... nhưng.. (cười) Bạn thấy đấy, bạn thể ngừng cả dàn nhạc chỉ bằng một ngón tay. Vậy Riccardo Muti đã làm gì? Anh đã làm như sau... (Cười) Sau đó-- kiểu như--- (Cười) Không chỉ có chỉ dẫn rõ ràng mà còn như một sắc lệnh, điều gì sẽ xảy ra nếu bạn không làm theo lời tôi. (cười) Điều đó có hiệu quả không? Vâng, chúng hiệu quả-- chỉ tới một điểm nào đó.
When Muti is asked, "Why do you conduct like this?" He says, "I'm responsible." Responsible in front of him. No he doesn't really mean Him. He means Mozart, which is -- (Laughter) -- like a third seat from the center. (Laughter) So he says, "If I'm -- (Applause) if I'm responsible for Mozart, this is going to be the only story to be told. It's Mozart as I, Riccardo Muti, understand it."
Muti từng được hỏi rằng "Tại sao anh điều khiển như thế?" Anh trả lời "Tôi phải có trách nhiệm" Chịu trách nhiệm trước anh ấy. Nhưng không phải anh ấy. Mà là Mozart cơ. người mà--(cười)-- ngồi ở trung tâm, hàng ghế thứ ba. (cười) Anh nói "Nếu tôi--- (Vỗ tay) nếu tôi đại diện cho Mozart, chỉ có một câu chuyện được kể mà thôi Đó là Mozart trong tôi, Riccardo Muti, hiểu câu chuyện đấy"
And you know what happened to Muti? Three years ago he got a letter signed by all 700 employees of La Scala, musical employees, I mean the musicians, saying, "You're a great conductor. We don't want to work with you. Please resign." (Laughter) "Why? Because you don't let us develop. You're using us as instruments, not as partners. And our joy of music, etc., etc. ..." So he had to resign. Isn't that nice? (Laughter) He's a nice guy. He's a really nice guy. Well, can you do it with less control, or with a different kind of control? Let's look at the next conductor, Richard Strauss.
Bạn có biết điều gì đã xảy ra với Muti? Ba năm trước anh nhận một lá thư có chữ ký của tất cả 700 nhân viên tại La Scala, nhân viên âm nhạc, nghĩa là những nghệ sĩ nói rằng "Bạn là 1 nhạc trưởng vĩ đại. Tôi không muốn làm việc với bạn. Hãy từ chức" (cười) "Tại sao? Vì bạn không để chúng tôi phát triển. Bạn chỉ xem tôi như nhạc cụ, không phải là đồng nghiệp. Và niềm vui âm nhạc của chúng tôi, v.v.." Và anh ấy phải từ chức. Điều đó có tử tế không? (cười) Anh ấy là một người rất tử tế. Vậy chúng ta có thể làm việc đó với ít sự kiểm soát hoặc với một loại kiểm soát khác hay không? Hãy đến với nhạc trưởng tiếp theo, Richard Strauss.
(Music)
(Âm nhạc)
I'm afraid you'll get the feeling that I really picked on him because he's old. It's not true. When he was a young man of about 30, he wrote what he called "The Ten Commandments for Conductors." The first one was: If you sweat by the end of the concert it means that you must have done something wrong. That's the first one. The fourth one you'll like better. It says: Never look at the trombones -- it only encourages them. (Laughter)
Tôi sợ bạn nghĩ là tôi chọc ghẹo anh ấy bởi vì anh ấy đã già. Điều đó không đúng. Khi anh ấy còn trẻ khoảng 30 tuổi, anh ấy viết vài thứ như "Mười điều răn của ngưởi nhạc trưởng" Thứ nhất: Nếu bạn phải đổ mồ hôi vào cuối buổi hòa nhạc nghĩa là bạn đã làm sai điều gì đó. Đó là điều thứ nhất. Bạn sẽ thích điều thứ tư hơn Rằng: Đừng bao giờ nhìn người thổi kèn Trombon điều đó chỉ làm họ phấn khích thêm mà thôi. (cười)
So, the whole idea is really to let it happen by itself. Do not interfere. But how does it happen? Did you see him turning pages in the score? Now, either he is senile, and doesn't remember his own music, because he wrote the music. Or he is actually transferring a very strong message to them, saying, "Come on guys. You have to play by the book. So it's not about my story. It's not about your story. It's only the execution of the written music, no interpretation." Interpretation is the real story of the performer. So, no, he doesn't want that. That's a different kind of control. Let's see another super-conductor, a German super-conductor. Herbert von Karajan, please.
Ý tưởng chính là hãy để mọi thứ xảy ra một cách thật tự nhiên Đừng can thiệp gì hết. Nhưng làm sao có thể đây? Bạn có thấy anh ấy lật từng trang của bảng tổng phổ? Có thể là do anh ấy đã già yếu và không nhớ nổi chính bản nhạc mà anh đã sáng tác Hoặc anh ấy đang truyền đạt một thông điệp rất mạnh mẽ, đó là "Nào các bạn. Bạn phải chơi theo bản nhạc Bởi đó không phải là câu chuyện của tôi, hay của các bạn. Nó chỉ là sự biểu diễn những văn bản âm nhạc, không hề có sự diễn giải gì cả" Sự diễn giải là câu chuyện của chính người biểu diễn. Không, anh ấy không có ý như vậy. Đó là loại kiểm soát hoàn toàn khác. Hãy xem một nhạc trưởng đặc biệt khác. Một nhạc trưởng người Đức, Herbert von Karajan
(Music)
(âm nhạc)
What's different? Did you see the eyes? Closed. Did you see the hands? Did you see this kind of movement? Let me conduct you. Twice. Once like a Muti, and you'll -- (Claps) -- clap, just once. And then like Karajan. Let's see what happens. Okay? Like Muti. You ready? Because Muti ... (Laughter) Okay? Ready? Let's do it.
Có điều gì khác biệt? Bạn thấy đôi mắt chứ? Nó nhắm lại. Bạn thấy đôi tay không? Và chuyển động [của đôi tay] nữa? Hãy để tôi chỉ huy các bạn. Hai lần Ban đầu sẽ như Muti, các bạn sẽ vỗ tay, chỉ một lần thôi. Sau đó sẽ là Karajan. Hãy xem điều gì xảy ra Như Muti. Sẵn sàng chưa? Bởi vì Muti (Cười) được chưa? Sẵn sàng chưa? Bắt đầu nào.
Audience: (Claps)
KG: (Vỗ tay)
Itay Talgam: Hmm ... again.
Itay Talgam: Hmm ... lại nào.
Audience: (Claps) Itay Talgam: Good. Now like a Karajan. Since you're already trained, let me concentrate, close my eyes. Come, come.
KG: (Vỗ tay) Tốt. Giờ sẽ đến Karajan. Vì các bạn đã được đào tạo hãy để tôi tập trung và nhắm mắt lại. Nào, nào!
Audience: (Claps) (Laughter)
KG: (Vỗ tay) (cười)
Itay Talgam: Why not together? (Laughter) Because you didn't know when to play. Now I can tell you, even the Berlin Philharmonic doesn't know when to play. (Laughter) But I'll tell you how they do it. No cynicism. This is a German orchestra, yes? They look at Karajan. And then they look at each other. (Laughter) "Do you understand what this guy wants?" And after doing that, they really look at each other, and the first players of the orchestra lead the whole ensemble in playing together.
Tại sao lại không cùng nhau? (cười) Bởi vì bạn không biết bắt đầu khi nào. Tôi muốn nói các bạn điều này, ngay cả Berlin Philharmonic cũng không biết phải bắt đầu khi nào. (cười) Song tôi sẽ nói cho các bạn cách họ đã làm. Không cần nghi ngờ. Đó là một dàn nhạc Đức, phải chứ? Họ nhìn Karajan. Và sau đó họ nhìn nhau. (cười) "Bạn có hiểu anh chàng này muốn gì không?" Sau khi làm như vậy, Họ nhìn những người khác, và người chơi đầu tiên của dàn nhạc sẽ dẫn toàn bộ nhóm hòa hợp cùng nhau.
And when Karajan is asked about it he actually says, "Yes, the worst damage I can do to my orchestra is to give them a clear instruction. Because that would prevent the ensemble, the listening to each other that is needed for an orchestra." Now that's great. What about the eyes? Why are the eyes closed? There is a wonderful story about Karajan conducting in London. And he cues in a flute player like this. The guy has no idea what to do. (Laughter) "Maestro, with all due respect, when should I start?" What do you think Karajan's reply was? When should I start? Oh yeah. He says, "You start when you can't stand it anymore." (Laughter)
Và khi Karajan được hỏi về việc đó Anh trả lời "Vâng, tác hại tệ nhất mà tôi có thể tác động đến dàn nhạc là đưa cho họ chỉ dẫn rõ ràng. Bởi vì điều đó sẽ cản trở sự hòa hợp, việc lắng nghe những người khác là việc rất cần thiết trong dàn nhạc" Điều đó thật tuyệt. Vậy đôi mắt thì sao? Tại sao đôi mắt lại nhắm lại? Đó là câu chuyện tuyệt vời về Karajan khi ông chỉ huy ở London. Ông ra tín hiệu cho một nghệ sĩ thổi sáo như thế này. Anh chàng ấy không biết phải làm gì (cười) "Nhạc trưởng, với tất cả sự kính trọng, khi nào thì tôi nên bắt đầu?" Các bạn nghĩ Karajan trả lời ra sao? Khi nào tôi nên bắt đầu? Anh ấy nói, "Bạn bắt đầu khi bạn không thể chịu đựng được nữa" (cười)
Meaning that you know you have no authority to change anything. It's my music. The real music is only in Karajan's head. And you have to guess my mind. So you are under tremendous pressure because I don't give you instruction, and yet, you have to guess my mind. So it's a different kind of, a very spiritual but yet very firm control. Can we do it in another way? Of course we can. Let's go back to the first conductor we've seen: Carlos Kleiber, his name. Next video, please.
Nghĩa là bạn không có thẩm quyền để thay đổi bất cứ điều gì. Đó là âm nhạc của tôi. Âm nhạc thực sự chỉ nằm trong đầu của Karajan. Bạn cần phải đoán tâm trí của tôi. Bạn đang chịu áp lực rất lớn bởi vì tôi không cho bạn chỉ dẫn, hơn nữa, bạn cần phải đoán ý của tôi. Đó là một loại tâm linh rất khác nhưng có sự kiểm soát rất vững chắc. Chúng ta còn cách làm nào khác không? Tất nhiên rồi. Hãy trở lại người nhạc trưởng đầu tiên chúng ta đã xem. Tên anh ấy là Carlos Kleiber.
(Music)
(Âm nhạc)
(Laughter) Yeah. Well, it is different. But isn't that controlling in the same way? No, it's not, because he is not telling them what to do. When he does this, it's not, "Take your Stradivarius and like Jimi Hendrix, smash it on the floor." It's not that. He says, "This is the gesture of the music. I'm opening a space for you to put in another layer of interpretation." That is another story.
(Cười) Yeah. Điều đó rất khác biệt. Nhưng đó không phải cùng một cách chỉ huy sao? Không đâu, bởi vì anh ấy không nói cho họ phải làm gì. Khi anh làm như vậy, không phải là "Lấy cây đàn Stradivarius của các bạn và làm như Jimi Hendrix, đập mạnh nó xuống sàn nhà" Không phải vậy. Anh ấy nói "Đó là một cử chỉ trong âm nhạc. Tôi mở ra không gian cho bạn để thêm vào những [sắc thái] khác cùng hòa vào sự trình diễn" Đó là một câu chuyện khác.
But how does it really work together if it doesn't give them instructions? It's like being on a rollercoaster. Yeah? You're not really given any instructions, but the forces of the process itself keep you in place. That's what he does. The interesting thing is of course the rollercoaster does not really exist. It's not a physical thing. It's in the players' heads.
Nhưng làm sao họ có thể làm việc cùng nhau nếu như không cho họ hướng dẫn? Cứ như là đang ở trên tàu lượn siêu tốc. Mà không được cho bất cứ hướng dẫn nào, nhưng tác động của chính quá trình sẽ giữ bạn đúng vị trí. Đó chính làm điều anh ấy làm. Điều thú vị là tàu lượn siêu tốc không hề tồn tại. Nó không tồn tại ở dạng vật chất. Nó nằm trong đầu của các nghệ sĩ.
And that's what makes them into partners. You have the plan in your head. You know what to do, even though Kleiber is not conducting you. But here and there and that. You know what to do. And you become a partner building the rollercoaster, yeah, with sound, as you actually take the ride. This is very exciting for those players. They do need to go to a sanatorium for two weeks, later. (Laughter) It is very tiring. Yeah? But it's the best music making, like this.
Và điều đó làm họ trở thành các cộng sự của nhau Bạn có một kế hoạch trong đầu. Bạn biết mình phải làm gì, cả khi mà Kleiber không chỉ cho bạn. Nhưng không ở đây hay ở kia. Bạn biết mình phải làm gì. Và bạn trở thành một cộng sự để dựng nên chiếc tàu lượn đó, vâng, với âm thanh bạn chính là người nắm dây cương Thật thú vị cho những người nghệ sĩ đó. Họ sẽ phải đến nhà dưỡng bệnh trong hai tuần. (cười) Điều đó thật mệt mỏi? Nhưng đó chính là cách tạo ra âm nhạc tuyệt vời nhất.
But of course it's not only about motivation and giving them a lot of physical energy. You also have to be very professional. And look again at this Kleiber. Can we have the next video, quickly? You'll see what happens when there is a mistake.
Tất nhiên, đó không chỉ là động lực và mang lại cho họ năng lượng. Bạn cũng cần phải rất chuyên nghiệp nữa. Và hãy nhìn Kleiber lần nữa. Hãy cho chúng tôi xem video tiếp theo. Bạn sẽ thấy điều gì xảy ra khi có một sai lầm.
(Music) Again you see the beautiful body language. (Music) And now there is a trumpet player who does something not exactly the way it should be done. Go along with the video. Look. See, second time for the same player. (Laughter) And now the third time for the same player. (Laughter) "Wait for me after the concert. I have a short notice to give you." You know, when it's needed, the authority is there. It's very important. But authority is not enough to make people your partners.
(Âm nhạc) Một lần nữa bạn thấy một ngôn ngữ cơ thể thật đẹp. (âm nhạc) Và có một người thổi kèn trumpet trình diễn không hoàn toàn chính xác những gì phải làm. Hãy theo dõi video. Nhìn kìa! Bạn thấy chứ, lần thứ hai cũng cùng một người. (cười) Và lần thứ ba cũng chính người ấy. (cười) "Hãy đợi tôi sau buổi trình diễn. Tôi có một chút lưu ý cần nhắc nhở bạn" Bạn biết đấy, khi cần thiết, người chỉ huy sẽ ở đó. Điều đó rất quan trọng. Nhưng người đó không thể làm cho mọi người trở thành cộng sự.
Let's see the next video, please. See what happens here. You might be surprised having seen Kleiber as such a hyperactive guy. He's conducting Mozart. (Music) The whole orchestra is playing. (Music) Now something else. (Music) See? He is there 100 percent, but not commanding, not telling what to do. Rather enjoying what the soloist is doing. (Music)
Hãy xem video tiếp theo. Xem điều gì đã xảy ra. Bạn sẽ bất ngờ khi đã nhìn thấy Kleiber là một chàng trai hiếu động như vậy Anh đang chỉ huy một bản Mozart. (âm nhạc) Cả dàn nhạc đang trình diễn. (âm nhạc) Giờ là một điều khác. (âm nhạc) Bạn thấy chứ? Anh ấy hoàn toàn ở đó, 100% nhưng không chỉ huy, không nói phải làm gì. Thích thú thưởng thức những gì người nghệ sĩ solo đang trình diễn. (âm nhạc)
Another solo now. See what you can pick up from this. (Music) Look at the eyes. Okay. You see that? First of all, it's a kind of a compliment we all like to get. It's not feedback. It's an "Mmmm ..." Yeah, it comes from here. So that's a good thing. And the second thing is it's about actually being in control, but in a very special way. When Kleiber does -- did you see the eyes, going from here? (Singing) You know what happens? Gravitation is no more.
Và đoạn solo khác. Hãy xem bạn có thể nhận ra điều gì từ đó. (âm nhạc) Hãy nhìn vào đôi mắt. Bạn thấy chứ? Trước hết, đó chính là một sự khen ngợi mà tất cả chúng ta đều muốn. Không phải là phản hồi. Đó là "Mmm..." Đúng vậy, nó xuất phát từ đây. Vì vậy đó chính là điều tốt. Và điều thứ hai là Đó thực sự nằm trong sự kiểm soát, nhưng với một cách rất đặc biệt. Khi Kleiber-- bạn có thấy đôi mắt, đi từ đây? (hát) Bạn có biết điều gì xảy ra? Trọng lực không còn nữa.
Kleiber not only creates a process, but also creates the conditions in the world in which this process takes place. So again, the oboe player is completely autonomous and therefore happy and proud of his work, and creative and all of that. And the level in which Kleiber is in control is in a different level. So control is no longer a zero-sum game. You have this control. You have this control. And all you put together, in partnership, brings about the best music. So Kleiber is about process. Kleiber is about conditions in the world.
Kleiber không chỉ tạo ra một quá trình, mà còn tạo ra những điều kiện trên thế giới để quá trình này có thể diễn ra. Một lần nữa, nghệ sĩ kèn ôboa hoàn toàn chủ động và do đó, hạnh phúc và tự hào về việc anh ấy làm và sáng tạo và tất cả các điều đó. Và trình độ Kleiber đang chỉ huy là một trình độ rất khác. Chỉ huy không còn là một trò chơi "tổng bằng không". Bạn chỉ huy như thế này thế kia. Và kết hợp tất cả, trong sự hợp tác, mang lại âm nhạc tuyệt vời nhất. Vì thế Kleiber như là quá trình, Kleiber như là các điều kiện trên thế giới.
But you need to have process and content to create the meaning. Lenny Bernstein, my own personal maestro. Since he was a great teacher, Lenny Bernstein always started from the meaning. Look at this, please.
Nhưng bạn cần có quá trình và nội dung để tạo ra ý nghĩa. Lenny Bernstein, người nhạc trưởng trong tôi Kể từ khi ông ấy còn là một người thầy vĩ đại Lenny Bernstein luôn bắt đầu từ ý nghĩa. Hãy xem [đoạn video] này.
(Music)
(âm nhạc)
Do you remember the face of Muti, at the beginning? Well he had a wonderful expression, but only one. (Laughter) Did you see Lenny's face? You know why? Because the meaning of the music is pain. And you're playing a painful sound. And you look at Lenny and he's suffering. But not in a way that you want to stop. It's suffering, like, enjoying himself in a Jewish way, as they say. (Laughter) But you can see the music on his face. You can see the baton left his hand. No more baton. Now it's about you, the player, telling the story. Now it's a reversed thing. You're telling the story. And you're telling the story. And even briefly, you become the storyteller to which the community, the whole community, listens to. And Bernstein enables that. Isn't that wonderful?
Bạn có nhớ khuôn mặt của Muti, lúc bắt đầu không? Anh ấy có một nét mặt tuyệt vời, nhưng chỉ có một. (cười) Bạn có thấy khuôn mặt của Lenny? Bạn biết tại sao không? Vì ý nghĩa của âm nhạc là sự đau khổ. Và bạn đang trình diễn một âm thanh đau khổ Hãy nhìn Lenny và ông ấy đang đau đớn. Nhưng không làm bạn muốn dừng lại. Đó là sự đau đớn như, cảm nhận chính mình. theo cách của người Do Thái. (cười) Nhưng bạn có thể thấy âm nhạc trên khuôn mặt của ông. Bạn có thấy cái baton rời tay ông. Không còn baton nữa. Bây giờ chính là đến bạn, người nghệ sĩ đang kể chuyện. Nó là sự nghịch đảo. Bạn đang kể câu chuyện. Và bạn nữa. Thậm chí chỉ một thời gian ngắn, bạn trở thành người kể chuyện cho mọi người, và tất cả đều lắng nghe bạn. Và Bernstein tạo nên điều đó. Điều đó thật tuyệt vời, phải không?
Now, if you are doing all the things we talked about, together, and maybe some others, you can get to this wonderful point of doing without doing. And for the last video, I think this is simply the best title. My friend Peter says, "If you love something, give it away." So, please.
Bây giờ, nếu bạn làm những điều chúng ta đã nói về, cùng nhau và có thể có một số người khác, bạn có thể đạt tới đỉnh điểm tuyệt vời khi làm mà cảm thấy như không. Và với video cuối cùng, tôi nghĩ đó là một tiêu đề tuyệt vời nhất. Bạn tôi, Peter nói rằng "Yêu thì hãy cho đi"
(Music)
(âm nhạc)
(Applause)
(Vỗ tay)