In 1925, Frida Kahlo was on her way home from school in Mexico City when the bus she was riding collided with a streetcar. She suffered near-fatal injuries to her spine, pelvis and hips, and was bedridden for months afterward.
Năm 1925, Frida Kahlo trên đường từ trường về nhà tại Mexico City thì chiếc xe buýt chở bà tông vào một chiếc xe trên đường. Bà suýt chết với những chấn thương ở cột sống, xương chậu và hông và nằm liệt giường nhiều tháng sau đó.
During her recovery, she had a special easel attached to her bed so she could practice painting techniques. When she set to work, she began to paint the world according to her own singular vision. Over the course of her life, she would establish herself as the creator and muse behind extraordinary art.
Trong giai đoạn hồi phục, bà gắn một giá vẽ vào giường để luyện tập kĩ năng. Từ đó, bà bắt đầu vẽ thế giới theo nhãn quan độc đáo của mình. Suốt cuộc đời, bà vừa là họa sĩ vừa là nàng thơ phía sau những kiệt tác nghệ thuật. Dù có thể đã bắt gặp ánh nhìn của bà từ trước,
Though you may have met Kahlo's gaze before, her work provides an opportunity to see the world through her eyes. She painted friends and family, still lives and spiritual scenes; but it was her mesmerizing self-portraits which first caught the world’s attention.
tác phẩm của Kahlo cho ta cơ hội để nhìn thế giới qua con mắt của bà. Bà vẽ bạn bè và gia đình, tĩnh vật và cảnh tâm linh; nhưng những bức tự họa đầy mê hoặc mới là tác phẩm đầu tiên thu hút sự chú ý của thế giới. Trong một tác phẩm đầu, "Tự họa với chiếc đầm nhung,"
In an early work, "Self Portrait with Velvet Dress," the focus is on her strong brows, facial hair, long neck and formidable stare. Such features remained, but Kahlo soon began to present herself in more unusual ways. For example, "The Broken Column" uses symbolism, religious imagery and a ruptured landscape to reveal her physical and mental state.
nổi bật ở hàng lông mày rậm, ria mép, cái cổ cao và cái liếc dữ dội. Những đặc điểm đó vẫn còn, nhưng Kahlo sớm phác họa bản thân theo nhiều cách lạ thường hơn. Ví dụ, "Cột sống gãy" theo trường phái tượng trưng, hình ảnh tôn giáo, khung cảnh gãy nét để thể hiện thể chất và tinh thần của bà.
In 1928, Kahlo started dating fellow painter Diego Rivera. They became lifelong partners and cultivated an eccentric celebrity. Together, they traveled the world and dedicated themselves to art, Communist politics and Mexican nationalism.
Năm 1928, Kahlo bắt đầu hẹn hò với họa sĩ Diego Rivera. Họ trở thành bạn đời và là một cặp nổi tiếng lập dị. Cùng nhau, họ đi khắp thế giới và cống hiến cho hội họa, chính kiến Cộng sản và chủ nghĩa dân tộc Mê-hi-cô.
Kahlo and Rivera shared a deep affinity with Mexicanidad, a movement which celebrated indigenous culture after the Revolution. In her daily life, Kahlo wore traditional Tehuana dress and immersed herself in native spirituality. And in her work, she constantly referenced Mexican folk painting, incorporating its bright colors and references to death, religion and nature.
Kahlo và Rivera chia sẻ sự đồng cảm với phong trào Mexicanidad, đề cao văn hóa bản địa sau Cuộc Cách Mạng. Trong cuộc sống hàng ngày, Kahlo mặc váy Tehuna truyền thống và chìm đắm trong tinh thần dân tộc. Trong sáng tác, bà luôn tham khảo tranh dân gian Mê-hi-cô, ứng dụng tông màu sáng của nó và tham khảo cái chết, tôn giáo và thiên nhiên. Với hình tượng những bông hoa khổng lồ trôi nổi,
With her imagery of giant floating flowers, undulating landscapes, transplanted body parts and billowing clouds of demons, Kahlo has often been associated with Surrealism. But while surrealists used dreamlike images to explore the unconscious mind, Kahlo used them to represent her physical body and life experiences.
phong cảnh gợn sóng, bộ phận cơ thể cấy ghép và vân vũ quỷ sứ, Kahlo thường được gán với chủ nghĩa siêu thực. Nhưng nếu người theo chủ nghĩa siêu thực dùng sự huyền ảo để khám phá tiềm thức, Kahlo dùng chúng để miêu tả thể chất và trải nghiệm sống. Hai trải nghiệm được khai thác nhiều nhất là
Two of her most-explored experiences were her physical disabilities and her marriage. As a result of the bus accident, she experienced life-long health complications and endured many hospitalizations. She often contemplated the physical and psychological effects of disability in her work; painting herself in agony, recuperating from operations, or including objects such as her back brace and wheelchair.
những khuyết tật và cuộc hôn nhân của bà. Hậu quả của vụ tai nạn xe buýt, bà phải chịu đựng những biến chứng sức khỏe dài hạn và trải qua nhiều lần nằm viện. Bà thường suy tư về ảnh hưởng của nó lên thể chất và tinh thần trong các tác phẩm; tự họa trong đau đớn, hồi phục sau những cuộc phẫu thuật, hay thêm vào các vật như đai kéo dãn cột sống hay xe lăn.
Meanwhile, her relationship with Rivera was tempestuous, marked by infidelity on both sides. At one point they even divorced, then remarried a year later. During this period, she painted the double self-portrait "The Two Fridas," which speaks to the anguish of loss and a splintered sense of self.
Trong khi đó, cuộc hôn nhân của bà với Rivera gặp sóng gió, đánh dấu bằng việc ngoại tình của cả hai. Có một thời điểm, họ đã li dị rồi tái hôn một năm sau. Trong thời gian này, bà tự họa bức tranh đôi "Hai Frida," nói lên nỗi thống khổ của mất mát và tan vỡ tâm can. Frida bên trái có trái tim tan vỡ,
The Frida to the left has a broken heart, which drips blood onto her old-fashioned Victorian dress. She symbolizes a version of the artist who is wounded by the past– but is also connected by an artery to a second self. This Frida is dressed in Tehuana attire– and although she remembers Diego with the tiny portrait in her hand, her heart remains intact. Together, the two suggest a position caught between past and present, individuality and dependency.
rỉ máu lên chiếc đầm cổ thời Victoria bà mặc. Bà hình tượng hóa một bản thể họa sĩ bị tổn thương bởi quá khứ đồng thời được kết nối với bản thể thứ hai bằng một động mạch. Frida này mặc một bộ Tehuna giản dị và dù nhớ Diego với một bức chân dung nhỏ trong tay, con tim bà vẫn nguyên vẹn. Cùng nhau, cả hai thể hiện một tâm thế giữa quá khứ và hiện tại, cá nhân và phụ thuộc. Kahlo mất năm 1954 ở tuổi 47.
Kahlo died in 1954 at the age of 47. In the years after her death, she experienced a surge in popularity that has lasted to this day. And although her image has proliferated, Kahlo’s body of work reminds us that there are no simple truths about the life, work and legacy of the woman behind the icon. Rather, she put multiple versions of her reality on display– and provided us with a few entry-ways into the contents of her soul.
Những năm sau khi bà mất, danh tiếng của bà nổi như cồn và còn mãi đến tận ngày nay. Dù hình ảnh của bà nổi danh rất nhanh, tác phẩm hình thể của Kahlo nhắc nhớ rằng không có sự thật nào đơn giản về cuộc sống, công việc và di sản của người phụ nữ biểu tượng này. Đúng hơn, bà đã phô bày nhiều bản thể của thực tại của mình và cho ta nhiều lối đi vào tâm hồn bà.