Well we all know the World Wide Web has absolutely transformed publishing, broadcasting, commerce and social connectivity, but where did it all come from? And I'll quote three people: Vannevar Bush, Doug Engelbart and Tim Berners-Lee. So let's just run through these guys.
Chúng ta đều biết rằng World Wide Web đã thực sự thay đổi việc xuất bản, truyền thanh truyền hình, thương mại và kết nối xã hội, nhưng nó từ đâu mà ra? Tôi sẽ trích dẫn từ 3 nhân vật sau: Vannevar Bush, Doug Engelbart và Tim Berners-Lee. Và hãy cùng điểm qua về họ.
This is Vannevar Bush. Vannevar Bush was the U.S. government's chief scientific adviser during the war. And in 1945, he published an article in a magazine called Atlantic Monthly. And the article was called "As We May Think." And what Vannevar Bush was saying was the way we use information is broken. We don't work in terms of libraries and catalog systems and so forth. The brain works by association. With one item in its thought, it snaps instantly to the next item. And the way information is structured is totally incapable of keeping up with this process.
Đây là Vannevar Bush. Vannevar Bush đã từng là cố vấn khoa học cấp cao của chính phủ Mỹ trong thời chiến. Và vào năm 1945, ông đã xuất bản một bài báo trong tờ tạp chí tên là Atlantic Monthly. Và tựa đề bài báo là "Như Chúng Ta Nghĩ." Và những gì Vannevar Bush nói đó là về cách thức mà chúng ta sử dụng thông tin bị rời rạc. Chúng ta không làm việc giống như thư viện hay hệ thống danh mục, hay tương tự. Não bộ làm việc bằng sự liên kết. Đang suy nghĩ một việc này, nó có thể chuyển ngay tức thời đến việc khác. Và cách mà thông tin được xây dựng thì không có khả năng theo kịp quá trình này của não bộ.
And so he suggested a machine, and he called it the memex. And the memex would link information, one piece of information to a related piece of information and so forth. Now this was in 1945. A computer in those days was something the secret services used to use for code breaking. And nobody knew anything about it. So this was before the computer was invented. And he proposed this machine called the memex. And he had a platform where you linked information to other information, and then you could call it up at will.
Và do đó ông ấy đã đề xuất ra một cỗ máy, mà ông ý gọi là memex. Và chiếc máy này sẽ kết nối thông tin, từ một mẩu thông tin này tới một mẩu thông tin khác và cứ thế. Đây là thời điểm năm 1945. Hồi đó, máy tính là thứ gì đó mà các cơ quan mật vu đã từng sử dụng để phá mã. Và không ai biết một tí gì về nó. Đây là thời điểm mà máy tính bình thường chưa được phát minh. Và ông ấy đã đề xuất chiếc memex này. Và ông ấy có một bước đệm để các bạn kết nối các thông tin với nhau, rồi có thể xem nó lại bất cứ lúc nào.
So spinning forward, one of the guys who read this article was a guy called Doug Engelbart, and he was a U.S. Air Force officer. And he was reading it in their library in the Far East. And he was so inspired by this article, it kind of directed the rest of his life. And by the mid-60s, he was able to put this into action when he worked at the Stanford Research Lab in California. He built a system. The system was designed to augment human intelligence, it was called. And in a premonition of today's world of cloud computing and softwares of service, his system was called NLS for oN-Line System.
Đến nhân vật tiếp theo, có một người tên là Doug Engelbart đã đọc bài báo này, và ông ấy là sĩ quan Không Quân Mỹ. Và ông đã đọc nó tại một thư viện ở vùng Viễn Đông. Ông ấy hoàn toàn bị ấn tượng bởi bài báo này, nó như là chiếc kim chỉ đường cho phần đời còn lại của ông. Và vào giữa những năm 1960, ông ấy đã có thể thực hiện điều này khi làm việc cho Phòng Thí Nghiệm Nghiên Cứu Stanford ở California. Ông đã xây dựng một hệ thống Hệ thống này được thiết kế để tăng cường trí thông minh con người. Như là một điềm báo trước của thế giới ngày nay về đám mây điện toán và phần mềm dịch vụ, hệ thống của ông tên là NLS dùng cho hệ thống trực tuyến.
And this is Doug Engelbart. He was giving a presentation at the Fall Joint Computer Conference in 1968. What he showed -- he sat on a stage like this, and he demonstrated this system. He had his head mic like I've got. And he works this system. And you can see, he's working between documents and graphics and so forth. And he's driving it all with this platform here, with a five-finger keyboard and the world's first computer mouse, which he specially designed in order to do this system. So this is where the mouse came from as well.
Và đây là Doug Engelbart. Ông đang thuyết trình Hội Thảo Máy Tính Liên Kết Mùa Thu vào năm 1968. Hãy xem những gì ông trình bày -- ông ta ngồi trên bục giống như vậy, và trình bày hệ thống của mình. Ông ấy đeo tai nghe gắn micro giống tôi. Và ông ta vận hành hệ thống này. Như các bạn thấy, ông ấy đang làm việc với những tài liệu và đồ thị, vân vân. Và ông điều khiển tất cả mọi thứ bằng thiết kế nền tảng này, với chiếc bàn phím năm ngón và với con chuột máy tính đầu tiên, mà ông đã thiết kế riêng để vận hành với hệ thống này. Đây cũng chính là thời điểm mà chuột máy tính ra đời.
So this is Doug Engelbart. The trouble with Doug Engelbart's system was that the computers in those days cost several million pounds. So for a personal computer, a few million pounds was like having a personal jet plane; it wasn't really very practical.
Và đây là Doug Engelbart. Một vấn đề với hệ thống của Doug Engelbart đó là những chiếc máy tính khi đó có giá tới vài triệu bảng. Do đó để có một chiếc máy tính cá nhân, vài triệu bảng đắt chẳng khác gì một chiếc máy bay cá nhân; nó hoàn toàn không thực tế.
But spin on to the 80s when personal computers did arrive, then there was room for this kind of system on personal computers. And my company, OWL built a system called Guide for the Apple Macintosh. And we delivered the world's first hypertext system. And this began to get a head of steam. Apple introduced a thing called HyperCard, and they made a bit of a fuss about it. They had a 12-page supplement in the Wall Street Journal the day it launched. The magazines started to cover it. Byte magazine and Communications at the ACM had special issues covering hypertext. We developed a PC version of this product as well as the Macintosh version. And our PC version became quite mature.
Nhưng tới những năm 80 Khi mà máy tính cá nhân xuất hiện, lúc này hệ thống này đã có chỗ đứng trong các máy tính cá nhân. Và công ty của tôi, OWL đã xây dựng một hệ thống tên là Hướng dẫn cho hệ máy Apple Macintosh. Và chúng tôi đã đưa ra hệ thống siêu văn bản đầu tiên trên thế giới. Nó bắt đầu trở thành tiên phong. Apple cho ra đời ứng dụng tên là HyperCard, và họ đã hơi quá chú trọng đến nó. Họ có bài báo dài 12 trang trên tờ Wall Street Journal khi nó được giới thiệu. Và những tạp chí khác bắt đầu nói về nó. Tạp chí Byte và Truyền thông tại ACM có những số báo đặc biệt về siêu văn bản. Chúng tôi phát triển phiên bản PC cho hệ thống này cũng như phiên bản Macintosh. Và phiên bản PC trở nên khá hoàn chỉnh.
These are some examples of this system in action in the late 80s. You were able to deliver documents, were able to do it over networks. We developed a system such that it had a markup language based on html. We called it hml: hypertext markup language. And the system was capable of doing very, very large documentation systems over computer networks.
Có một số ví dụ về hệ thống này trong thực tế vào cuối những năm 80. Bạn có thể gửi tải liệu, có thể thực hiện điều đó thông qua mạng. Chúng tôi đã phát triển một hệ thống mà nó có một ngôn ngữ đánh dấu dựa trên html. Chúng tôi gọi nó là hml: ngôn ngữ đánh dấu siêu văn bản. Và hệ thống này có thể xử lý một hệ thống văn bản rất rất lớn thông qua các mạng máy tính.
So I took this system to a trade show in Versailles near Paris in late November 1990. And I was approached by a nice young man called Tim Berners-Lee who said, "Are you Ian Ritchie?" and I said, "Yeah." And he said, "I need to talk to you." And he told me about his proposed system called the World Wide Web. And I thought, well, that's got a pretentious name, especially since the whole system ran on his computer in his office. But he was completely convinced that his World Wide Web would take over the world one day. And he tried to persuade me to write the browser for it, because his system didn't have any graphics or fonts or layout or anything; it was just plain text. I thought, well, you know, interesting, but a guy from CERN, he's not going to do this. So we didn't do it.
Tôi mang hệ thống này tới một buổi triển lãm thương mại ở Versailles gần Paris vào cuối tháng 11 năm 1990. Và một thanh niên tử tế tên là Tim Berners-Lee tiếp cận tôi và hỏi, "Ông có phải Ian Ritchie?" và tôi trả lời, "Đúng vậy." Và anh ta nói, "Tôi cần nói chuyện với ông." Và anh ta kể với tôi về một hệ thống mà anh ta đã đề xuất, gọi là World Wide Web. Và tôi nghĩ rằng đó quả là một tên gọi tự phụ , bởi vì toàn bộ hệ thống được chạy trên chiếc máy tính của anh ta. Nhưng anh ta hoàn toàn tin tưởng rằng World Wide Web sẽ chiếm lĩnh thế giới vào một ngày nào đó. Và anh ta cố thuyết phục tôi để viết trình duyệt cho nó, bởi hệ thống của ông ấy không có đồ họa, font chữ hay bố cục hay bất cứ thứ gì; nó chỉ có chữ bình thường. Các bạn biết đấy, tôi nghĩ khá là thú vị, nhưng chẳng lẽ một chàng trai từ CERN lại không làm được điều này. Thế là chúng tôi không làm.
In the next couple of years, the hypertext community didn't recognize him either. In 1992, his paper was rejected for the Hypertext Conference. In 1993, there was a table at the conference in Seattle, and a guy called Marc Andreessen was demonstrating his little browser for the World Wide Web. And I saw it, and I thought, yep, that's it. And the very next year, in 1994, we had the conference here in Edinburgh, and I had no opposition in having Tim Berners-Lee as the keynote speaker.
Trong một vài năm sau, cộng đồng siêu văn bản cũng không chấp nhận anh ta. Năm 1992, bài thuyết trình của ông bị từ chối tại Hội thảo Siêu văn bản. Năm 1993, trong một cuộc họp bàn tại hội thảo ở Seattle, một chàng trai tên là Marc Andreessen đã trình bày trình duyệt nhỏ của mình cho World Wide Web. Và tôi thấy nó, và nghĩ, đúng là nó rồi. Và vào năm sau, năm 1994, chúng tôi có một hội thảo tại Edinburgh, và tôi không hề phản đối việc Tim Berners-Lee là diễn giả chủ đạo.
So that puts me in pretty illustrious company. There was a guy called Dick Rowe who was at Decca Records and turned down The Beatles. There was a guy called Gary Kildall who went flying his plane when IBM came looking for an operating system for the IBM PC, and he wasn't there, so they went back to see Bill Gates. And the 12 publishers who turned down J.K. Rowling's Harry Potter, I guess.
Điều này đã đưa tôi vào một công ty khá danh tiếng. Có một anh chàng tên là Dick Rowe ở hãng thu âm Decca Records và đã từ chối đề nghị của The Beatles. Có một anh chàng tên là Gary Kildall người đang lái máy bay riêng đúng lúc IBM tới để tìm một hệ điều hành cho máy tính cá nhân IBM, nhưng anh ấy không có ở đó, nên họ đã quay lại tìm Bill Gates. Và 12 nhà xuất bản đã từ chối cuốn Harry Potter của J.K. Rowling, tôi đoán vậy.
On the other hand, there's Marc Andreessen who wrote the world's first browser for the World Wide Web. And according to Fortune magazine, he's worth 700 million dollars. But is he happy?
Ở một khía cạnh khác, chính Marc Andreessen là người đã viết nên trình duyệt đầu tiên cho World Wide Web. Và theo tạp chí Fortune, anh ấy đáng giá 700 triệu dollars. Nhưng liệu anh ấy có vui không?
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)