The world needs bridges. Have you ever thought about what it would be like not to have any? It's hard to imagine a civilization without bridges because they're so essential for growth and development of human society, but they're not just about a safe way across a river or an obstacle. They shout about connectivity -- community. They reveal something about creativity, our ingenuity -- they even hint at our identity. And when bridges fail, or are destroyed in conflict, communities struggle, development stagnates, people suffer. Even today, there are over one billion people living in poor, rural communities around the world that do not have safe, year-round access to the things that you and I take for granted: education, medical care, access to markets ... which is why wonderful organizations like Bridges to Prosperity build bridges in this kind of place -- this is in Rwanda. And they make such a difference, not only to those lives immediately around the bridge, but the impact of these bridges is huge, and it spreads over the whole community, far, far away.
Thế giới cần những cây cầu. Bạn có bao giờ từng nghĩ sẽ ra sao nếu không có cây cầu nào? Thật khó để tưởng tượng một nền văn minh mà không có cầu vì nó đóng vai trò chủ đạo trong sự sinh trưởng và phát triển của xã hội loài người, nhưng nó không chỉ là đường đi an toàn bắc qua sông hoặc chướng ngại vật. Nó đại diện cho sự kết nối, tính cộng đồng. Nó hé mở cánh cửa của sự sáng tạo, sự khéo léo - và thậm chí còn hé lộ về bản sắc của chúng ta. Và khi những chiếc cầu sụp, hoặc bị phá hủy do xung đột, xã hội bất ổn, sự phát triển đình trệ, người dân khốn đốn. Thậm chí cho đến ngày nay, vẫn còn hơn một tỷ người sống trong các vùng quê nghèo khắp nơi trên thế giới quanh năm không tiếp cận được với những thứ bạn và tôi vẫn luôn coi nhẹ: giáo dục, y tế, chợ.. đó là lý do các tổ chức tuyệt vời như “Cây cầu đến Thịnh vượng” xây dựng các cây cầu ở những nơi như thế này - đây là ở Rwanda. Và nó tạo ra sự thay đổi, không chỉ cho cuộc sống của người dân nơi đây, mà ảnh hưởng của các cây cầu này rất lớn, nó lan rộng ra toàn cộng đồng, xa hơn rất nhiều nữa.
Of course bridges have been around for an awfully long time. The oldest ones are stone because it's a very durable material. I don't know about you -- I love to look at the development of technology to learn about what people did with the materials and tools available to them at the time. So the Pont Du Gard in the center is a wonderful example -- Roman aqueduct in the South of France -- fantastic piece of technology built using massive stones put together, dry -- there's no mortar in those joints. They're just dry stone joints -- fantastic and almost as good as new today. Or sometimes up in the mountains, people would build these suspension bridges, often across some dizzy canyon, using a vine. In this case, this is in Peru. This is using grass which grows locally and is woven into ropes to build these bridges. And do you know they rebuild this every year? Because of course grass is not a durable material. So this bridge is unchanged since Inca times.
Dĩ nhiên, cầu đã tồn tại rất lâu đời. Những cây cầu cũ nhất được làm bằng đá vì nó là một vật liệu rất bền. Tôi không biết bạn thế nào Tôi thích để ý đến sự phát triển công nghệ để học cách con người xử lý với các vật liệu và các công cụ sẵn có tại thời điểm đó. Cây cầu Pont Du Gard ở trung tâm là một ví dụ tuyệt vời - Cầu dẫn nước của La Mã ở miền Nam nước Pháp - một công trình kì vĩ được xây dựng bằng các phiến đá lớn ghép lại với nhau, rất khô vì không có vữa trong các mối nối. Chúng chỉ thuần là đá - Tuyệt đẹp. Và vẫn còn nguyên đến bây giờ. Hoặc đôi khi trên núi cao, người ta xây các cây cầu treo, thường băng qua các hẻm núi hun hút, sử dụng dây leo. Trường hợp này là ở Peru. Họ sử dụng cỏ địa phương bện thành dây thừng để xây nên cây cầu này. Bạn có biết rằng, họ đổi mới cây cầu này mỗi năm? Vì cỏ không phải là vật liệu bền. Nên cây cầu không thay đổi mấy từ thời Inca.
And bridges can be symbols of their location. Of course, Golden Gate and Sydney are well familiar. In Mostar the bridge was synonymous with the name of the place, and to such an extent that in the war in 1993 when the bridge was destroyed, the town all but lost its identity until the bridge was reconstructed. And bridges are enormous features in our landscape -- not just enormous, sometimes there's small ones -- and they are really significant features, and I believe we have a duty to make our bridges beautiful. Thankfully, many people do. Think of the stunning Millau Viaduct in the South of France. French engineer Michel Virlogeux and British architect Lord Foster collaborated together to produce something which is a really spectacular synergy of architecture and engineering. Or Robert Maillart's Salginatobel Bridge in the mountains in Switzerland -- absolutely sublime. Or more recently, Laurent Ney's beautiful and rather delicate bridge for Tintagel Castle in the UK. These are spectacular and beautiful designs and we need to see more of this.
Và cầu có thể là biểu tượng của một vùng. Ví dụ, cầu Cổng vàng và cầu Sydney rất nổi tiếng. Tại Mostar, cầu được đặt cùng tên với tên địa danh, và xa hơn nữa trong cuộc chiến năm 1993 khi cây cầu bị phá hủy, thị trấn mất hết bản sắc cho đến khi cây cầu được xây dựng lại. Cầu là một điểm nhấn cho cảnh quan - không quan trọng là lớn hay nhỏ, chúng là những nét rất đặc biệt, và tôi tin rằng chúng ta có nghĩa vụ dựng nên những cây cầu đẹp. May mắn là nhiều người thực hiện nó. Hãy nghĩ về cây cầu cạn Millau tuyệt mĩ ở miền Nam nước Pháp. Kỹ sư người Pháp Michel Virlogeux và kiến trúc sư người Anh Lord Foster hợp tác với nhau để tạo ra một công trình kết hợp đỉnh cao giữa kiến trúc và kỹ thuật. Hoặc cầu Salginatobel của Robert Maillar ở vùng núi Thụy Sĩ - vô cùng hùng vĩ. Hay gần hơn, Cây cầu xinh đẹp và thanh tú của Laurent Ney xây cho lâu đài Tintagel ở Anh. Đây đều là những thiết kế tuyệt đẹp và tráng lệ và chúng ta cần nhiều tuyệt tác như này hơn.
Bridges can be considered in three convenient categories, depending on the nature of the structural system that they adopt as their principal support. So, bending, of course, is the way a beam will behave -- so, beams and bending. Or compression is the principal way of operating for an arch. Or for the really long spans you need to go lightweight, as we'll see in a minute, and you'll use tension, cables -- suspension bridges. And the opportunity for variety is enormous. Engineers have a fantastic scope for innovation and ingenuity and developing different forms around these types.
Cầu có thể được coi là một trong ba dạng công trình tiện ích, tùy thuộc vào bản chất hệ thống kết cấu của giá đỡ chính mà chúng sử dụng. Vì thế, dĩ nhiên uốn cong là cách xây dựng phần xà - vậy nên, xà và bẻ cong. Hoặc nén là phương pháp chính để thiết kế vòm. Hoặc đối với các nhịp cầu dài, bạn cần các vật liệu nhẹ, chúng ta sẽ thấy ngay thôi, và bạn sẽ sử dụng sức căng, dây cáp - đối với các cây cầu treo. Và có rất nhiều phương pháp đa dạng khác. Các kỹ sư có một phạm vi tuyệt vời cho sự đổi mới và khéo léo và phát triển các hình thù khác nhau.
But technological change happens relatively slowly in my world, believe it or not, compared to the changes that happen in mobile phone technology and computers and digital technologies and so on. In our world of construction, the changes seem positively glacial. And the reason for this can be summarized in one word: risk. Structural engineers like me manage risk. We are responsible for structural safety. That's what we do. And when we design bridges like these, I have to balance the probability that loads will be excessive on one side or the strength will be too low on the other side. Both of which, incidentally, are full of uncertainty usually, and so it's a probabilistic problem, and we have to make sure that there's an adequate margin for safety between the two, of course. There's no such thing, I have to tell you, as absolute safety. Contrary to popular belief, zero risk doesn't exist.
Nhưng công nghệ thay đổi tương đối chậm trong lĩnh vực của tôi, dù bạn có tin hay không, so với những thay đổi công nghệ điện thoại di động, máy tính, công nghệ kỹ thuật số,... Trong lĩnh vực xây dựng, những thay đổi này dường như rất chậm. Lý do của việc này có thể gói gọn trong một từ: rủi ro. Các kỹ sư kết cấu như tôi tính toán rủi ro, và chịu trách nhiệm về sự an toàn kết cấu. Đó là việc của chúng tôi. Khi thiết kế những cây cầu như thế này, tôi phải cân đối khả năng sức nặng sẽ dồn về một bên hoặc lực sẽ quá yếu ở đầu bên kia. Tình cờ là cả hai điều này đều đầy rủi ro, nó thuộc vấn đề xác suất, và chúng ta phải đảm bảo phải có độ an toàn tương xứng giữa hai bên. Tôi phải nói với bạn không có thứ gì là an toàn tuyệt đối. Trái với quan niệm thông thường, không tồn tại thứ không rủi ro.
Engineers have to do their calculations and get their sums right to make sure that those margins are there, and society expects them to do so, which is why it's all the more alarming when things like this happen. I'm not going to go into the reasons for these tragedies, but they are part of the reason why technological change happens quite slowly. Nobody wants this to happen. Clients don't want this to happen on their projects, obviously. And yet of course they want innovation. Innovation is vital. As an engineer, it's part of my DNA. It's in my blood. I couldn't be a very good engineer if I wasn't wanting to innovate, but we have to do so from a position of knowledge and strength and understanding. It's no good taking a leap in the dark, and civilization has learned from mistakes since the beginning of time -- no one more so than engineers.
Các kỹ sư phải thực hiện tính toán và cho ra kết quả chính xác để chắc chắn có những giới hạn như vậy, và xã hội mong đợi ở họ điều đó, đó là lý do có nhiều báo động hơn khi những sự cố thế này xảy ra. Tôi sẽ không đi vào lý do của những bi kịch này, nhưng chúng là một phần của lý do tại sao công nghệ thay đổi khá chậm. Không ai muốn nó xảy ra. Rõ ràng khách hàng không muốn nó xảy ra trong các dự án của họ. Nhưng tất nhiên, họ cũng muốn đổi mới. Việc đổi mới rất quan trọng. Là một kỹ sư, nó nằm trong DNA của tôi. Nó ăn sâu vào trong máu. Tôi không thể là một kỹ sư giỏi nếu tôi không muốn đổi mới, nhưng chúng ta phải đổi mới dựa trên kiến thức, điểm mạnh và hiểu biết. Hành động thiếu suy nghĩ là vô ích. và nền văn minh đã học từ những sai lầm từ lúc mới bắt đầu - không ai rõ nó hơn các kĩ sư.
Some of you may have seen this film before -- this is the very famous Tacoma Narrows Bridge collapse in Tacoma, Washington state, 1940. The bridge became known as "Galloping Gertie" because she -- she? Is a bridge female? I don't know. She was wobbling like this for quite a long time, and notice this twisting motion. The bridge was far too flexible. It was designed by a chap called Leon Moisseiff, no stranger to suspension bridge design, but in this case he pushed the limits just that little bit too far and paid the price. Thankfully, nobody was killed. But this bridge collapse stopped suspension bridge development dead in its tracks. For 10 years nobody thought about doing another suspension bridge. There were none. And when they did emerge in the 1950s, they were an understandable overreaction, this sort of oversafe response to what had happened. But when it did occur in the mid-60s, there was indeed a step change -- an innovation, a technological step change. This is the Severn Bridge in the UK. Notice the aerodynamically streamlined cross section in the center there. It's also a box which makes it very torsionally stiff -- that twisting motion which we saw at Tacoma would not happen here. And it's also really lightweight, and as we'll see in a moment, lightweight is really important for long spans, and everybody seems to want us to build longer spans.
Một số bạn có thể đã xem thước phim này rồi - đây là vụ sập cầu Tacoma Narrows rất nổi tiếng ở Tacoma, tiểu bang Washington, năm 1940. Nó tên là “Thảm hoạ cầu Galloping Gertie”. bởi vì cô ấy.. cô ấy? Cầu là tính nữ phải không? Tôi chẳng biết. Nó chao đảo như thế này trong một khoảng thời gian khá dài, và hãy để ý tới các chuyển động xoắn này. Cây cầu có độ đàn hồi cao. Nó được Leon Moisseiff thiết kế, không khác gì với thiết kế cầu treo, nhưng trong trường hợp này ông đã đẩy các giới hạn đi quá xa và đã phải trả giá. Rất may là không có thiệt hại về người. Nhưng vụ sập cầu này đã làm chững lại sự phát triển cầu treo một cách đột ngột. Trong 10 năm không ai nghĩ đến việc tạo ra một cây cầu treo khác. Không một ai. Và khi họ làm lại vào năm 1950, dễ hiểu khi họ gặp sự phản ứng thái quá. sự lo ngại bắt nguồn từ những điều xảy ra trước đó. Nhưng khi trở lại vào giữa những năm 60, đã có một bước chuyển -- một sự đổi mới, một bước tiến công nghệ. Đây là cầu Severn ở Anh. Chú ý tới mặt cắt ngang thon gọn ở trung tâm cây cầu. Nó cũng là một cái hộp giúp cố định cây cầu - đảm bảo rằng các chuyển động xoắn ta thấy ở Tacoma không thể xảy ra nữa. Và nó cũng rất nhẹ, và ta sẽ được thấy điều đó, trọng lượng nhẹ rất quan trọng với các nhịp cầu dài, và mọi người dường như muốn ta xây dựng các nhịp cầu dài hơn.
The longest at the moment is in Japan. It's just under 2,000 meters -- one span. Just under two kilometers. The Akashi Kaikyō Bridge. We're currently working on one in Turkey which is a bit longer, and we've designed the Messina Bridge in Italy, which is just waiting to get started with construction one day, who knows when.
Cây cầu dài nhất bây giờ là ở Nhật Bản. Mỗi nhịp cầu chỉ dài dưới 2,000 mét. Vâng, chỉ dưới 2km. Cầu Akashi Kaikyō. Gần đây, chúng tôi đang làm một cây cầu dài hơn ở Thổ Nhĩ Kì, và chúng tôi thiết kế cầu Messina ở Italy, nơi chỉ đợi được xây dựng vào một ngày nào đó, ai biết là bao giờ.
(Laughter)
(Cười)
I'm going to come back to Messina in a moment. But the other kind of long-span bridge which uses that tension principle is the cable-stayed bridge, and we see a lot of these. In fact, in China they're building a whole load of these right now. The longest of these is the Russky Bridge in Vladivostok, Russia -- just over 1,100 meters.
Tôi sẽ quay lại Messina trong tương lai. Nhưng còn loại cầu có nhịp dài khác cũng sử dụng phương pháp nén này chính là cầu dây văng, và ta có thể thấy rất nhiều. Thực tế, ở Trung Quốc, họ toàn xây cầu kiểu này. Dài nhất trong số này là cầu Russky ở Vladivostok, Nga - hơn 1,100 mét.
But let me take you back to this question about long-span and lightweight. This is using Messina Bridge as an example. The pie chart in the center represents the capacity of the main cables -- that's what holds the bridge up -- the capacity of the main cables. And notice that 78 percent of that capacity is used up just holding the bridge up. There's only 22 percent of its capacity -- that's less than a quarter -- available for the payload, the stuff that the bridge is there to support: the railway, the road and so on. And in fact, over 50 percent of that payload -- of that dead load -- is the cable on its own. Just the cable without any bridge deck. If we could make that cable lighter, we could span longer. Right now if we use the high-strength steel wire available to us, we can span, practically speaking, around about five or six kilometers if we really push it. But if we could use carbon fiber in those cables, we could go more than 10 kilometers. That's pretty spectacular.
Nhưng cho phép tôi quay lại câu hỏi về chiều dài và trọng lượng nhẹ. Có thể lấy cầu Messina là một ví dụ. Biểu đồ tròn ở trung tâm thể hiện khả năng nâng vật của các dây cáp chính-- nhờ có những dây cáp này cầu mới được giữ cố định. Và 78% trong chúng chỉ dùng để cố định bản thân cây cầu. Chỉ 22% sức đỡ còn lại - nghĩa là ít hơn 1/4 - dùng để nâng hàng hoá, các loại hình cây cầu này ứng dụng cho: đường sắt, đường bộ, và nhiều nữa. Thực tế là, trên 50% lượng hàng hoá -- lượng tải tĩnh - được gánh bởi chỉ dây cáp. Chỉ có dây cáp, không có bản mặt cầu nào. Nếu chúng ta làm dây cáp nhẹ hơn, ta có thể mở cây cầu dài hơn. Giờ nếu ta sử dụng dây thép sẵn có với độ bền cao, thì thực tế ta có thể mở rộng khoảng từ 5 đến 6 km nếu ta cố gắng. Nhưng nếu ta dùng sợi carbon làm dây cáp, chúng ta có thể đi hơn 10km. Điều này khá là ngoạn mục.
But of course superspans is not necessarily the way to go everywhere. They're very expensive and they've got all sorts of other challenges associated with them, and we tend to build multispan when we're crossing a wide estuary or a sea crossing. But of course if that sea crossing were somewhere like Gibraltar, or in this case, the Red Sea, we would indeed be building multiple superlong spans and that would be something spectacular, wouldn't it? I don't think I'm going to see that one finished in my lifetime, but it will certainly be worth waiting for for some of you guys.
Nhưng tất nhiên cầu nhịp lớn không cần thiết ở mọi tình huống. Chúng rất đắt đỏ và có rất nhiều thử thách liên quan, và ta xây cầu nhiều nhịp khi nó băng qua cửa sông rộng hoặc biển. Nhưng tất nhiên dòng nước nó băng qua là nơi nào đó giống Gibraltar, hoặc trong trường hợp này là sông Hồng, thì thực sự ta phải xây nhiều nhịp cầu rất dài. và nó sẽ trở thành một điều gì đó ngoạn mục, phải không? Tôi không nghĩ sẽ được nhìn cây cầu như thế trong đời mình, nhưng thực sự rất đáng để các bạn chờ đợi.
Well, I want to tell you about something which I think is really exciting. This is a multispan suspension bridge across very deep water in Norway, and we're working on this at the moment. The deep water means that foundations are prohibitively expensive. So this bridge floats. This is a floating, multispan suspension bridge. We've had floating bridges before, but nothing like this. It stands on floating pontoons which are tethered to the seabed and held down -- so, pulled down against those buoyancy forces, and in order to make it stable, the tops of the towers have to be tied together, otherwise the whole thing would just wobble around and nobody will want to go on that. But I'm really excited about this because if you think about the places around the world where the water is so deep that nobody has given a second thought to the possibility of a bridge or any kind of crossing, this now opens up that possibility. So this one's being done by the Norwegian Roads Administration, but I'm really excited to know where else will this technology enable development -- that growing together, that building of community.
Tôi sẽ kể cho bạn nghe một số thứ tôi cảm thấy thú vị. Đây là cầu dây văng có nhiều nhịp vắt qua dòng nước rất sâu ở Na-uy, và chúng tôi vẫn đang thi công. Mực nước sâu có nghĩa là việc đặt móng sẽ rất tốn kém. Nên cây cầu này đang nổi. Đây là một cây cầu phao có nhiều nhịp. Chúng ta đã có cầu phao trước đó nhưng cái này thì khác. Nó nằm trên thùng phao nổi được cố định dưới đáy biển -- từ đó giúp chống lại lực nổi, và để đảm bảo sự chắc chắn thì trên đỉnh các tháp phải được cố định lại với nhau, nếu không thì toàn bộ cây cầu sẽ chao đảo và sẽ chẳng ai muốn đi trên nó cả. Nhưng tôi lại rất thích nó vì nếu bạn nghĩ về các nơi trên thế giới có mực nước rất sâu nơi không ai nghĩ sẽ có cầu hoặc bất cứ thứ gì để qua, thì điều này chứng minh là nó có thể. Nên cây cầu này được xây bởi Cơ quan quản lý đường phố Na-uy, nhưng tôi rất muốn biết còn nơi nào mà công nghệ này cho phép sự phát triển - lớn mạnh cùng nhau, và xây dựng một cộng đồng.
Now, what about concrete? Concrete gets a pretty bad name sometimes, but in the hands of people like Rudy Ricciotti here, look what you can do with it. This is what we call ultra-high performance fiber-reinforced concrete. It's a bit of a mouthful. Us engineers love those kinds of words.
Còn bê tông thì sao? Bê tông thi thoảng có phản hồi khá tệ nhưng dưới bàn tay của những người như Rudy Ricciotti, bạn có thể thay đổi nó. Đây gọi là hiệu suất bê tông cốt vi sợi siêu cao. Nó hơi dài và khó đọc. Các kĩ sư người Mỹ thích kiểu chữ này.
(Laughter)
(Cười)
But what you do with this -- this is really superstrong, and it's really durable, and you can get this fantastic sculptural quality. Who said concrete bridges are dull?
Nhưng bạn sẽ làm gì với nó - nó rất chắc chắn và kiên cố, và bạn có thể thấy chất lượng điêu khắc tuyệt vời. Ai nói cầu bê tông là nhàm chán?
We could talk about all sorts of other new technologies and things which are going on, robots and 3-D printing and AI and all of that, but I want to take you back to something which I alluded to earlier on. Our bridges need to be functional, yes. They need to be safe -- absolutely. They need to be serviceable and durable. But I passionately believe they need to be elegant; they need to be beautiful. Our bridges are designed for a long time. We tend to design for 100 years plus. They're going to be there for an awfully long time. Nobody is going to remember the cost. Nobody will remember whether it overran a few months. But if it's ugly or just dull, it will always be ugly or dull.
Ta có thể nói về các công nghệ và những thứ mới mẻ đang xuất hiện, robot, công nghệ in 3-D, trí tuệ nhân tạo,... nhưng tôi muốn bạn quay lại với điều tôi đã ám chỉ trước đó. Các cây cầu cần phải thiết thực, đúng. Chắc chắn nó cần phải an toàn. Nó phải có ích và lâu bền. Nhưng tôi rất tin rằng nó cần phải thanh thoát và cần phải đẹp. Các cây cầu được thiết kế rất lâu. Chúng tôi muốn làm cho 100 năm sau. Chúng sẽ tồn tại trong thời gian rất dài. Không ai có thể nhớ được chi phí. Không ai sẽ nhớ liệu nó có vượt tiến độ vài tháng. Nhưng nếu nó xấu hoặc nhàm chán thì nó sẽ luôn xấu hoặc nhàm chán.
(Laughter)
(Cười)
Bridges -- beauty enriches life. Doesn't it? It enhances our well-being. Ugliness and mediocrity does exactly the opposite. And if we go on building mediocre, ugly environments -- and I believe we're becoming numb to that stuff -- if we go on doing that, it's something like a large-scale vandalism, which is completely unacceptable.
Các cây cầu - vẻ đẹp của nó làm giàu cho cuộc sống. Phải vậy không? Nó làm nổi bật sự giàu có của ta. Sự xấu xí và tầm thường thể hiện điều ngược lại. Và nếu ta tiếp tục xây dựng các cây cầu xấu xí và tầm thường - và tôi nghĩ chúng ta đang dần vô cảm với điều đó - nếu ta tiếp tục làm điều đó, nó giống như một sự phá hoại công trình văn hoá quy mô lớn, và điều này không thể chấp nhận được.
(Applause)
(Vỗ tay)
This is a bridge in Lyon in France, which was procured through a design competition. And I think we need to start talking to those people who procure our bridges and our structures, because it's the procurement which is often the key. Design competitions is one way to get good design, but it's not the only one. There's an awful lot of procurement going on that is absolutely prejudiced against good design.
Đây là cây cầu ở Lyon, Pháp, được tuyển chọn thông qua một cuộc thi thiết kế. Và tôi nghĩ ta cần bắt đầu nói chuyện với những ai muốn mua cây cầu và kiến trúc của chúng ta, bởi sự thu mua này thường là chìa khoá. Các cuộc thi thiết kế dùng để chọn ra thiết kế tốt nhưng nó không là duy nhất Có nhiều cuộc thu mua đáng sợ vẫn tiếp diễn mà gây thiệt hại đến các thiết kế tốt.
So yes, technology happens a bit slowly sometimes in my world. But I'm really excited about what we can do with it. Whether it's saving lives in rural Africa or stretching the boundaries of long-span technology or just crossing the road next-door, I hope we continue to build elegant and beautiful stuff that save lives and build communities.
Dĩ nhiên, công nghệ phát triển hơi chậm trong lĩnh vực của tôi. Nhưng tôi rất hứng khởi với những gì tôi có thể thực hiện. Dù nó bảo vệ cuộc sống nông thôn châu Phi hay nới lỏng rào cản của công nghệ nhịp cầu dài hay đơn giản chỉ là băng qua đường, Tôi hy vọng chúng ta sẽ tiếp tục xây dựng những cây cầu tuyệt đẹp để bảo vệ cuộc sống và xây dựng cộng đồng
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)