So, asking for help is basically the worst, right? I've actually never seen it on one of those top ten lists of things people fear, like public speaking and death, but I'm pretty sure it actually belongs there. Even though in many ways it's foolish for us to be afraid to admit we need help, whether it's from a loved one or a friend or from a coworker or even from a stranger, somehow it always feel just a little bit uncomfortable and embarrassing to actually ask for help, which is, of course, why most of us try to avoid asking for help whenever humanly possible.
Nhờ giúp đỡ có lẽ là điều tệ hại nhất đúng không? Tôi chưa từng nhìn thấy nó trong top mười thứ mà con người ta sợ nhất, cùng với diễn thuyết trước đám đông, và cả cái chết nữa, nhưng tôi dám chắc nó thật sự nằm trong danh sách đó. Dù nỗi sợ khi phải thừa nhận rằng mình cần được trợ giúp thì thật là ngớ ngẩn, dù đó là trợ giúp từ người thân, bạn bè hay đồng nghiệp hay thậm chí, từ một người lạ, trong ta vẫn luôn tồn tại cảm giác ngại ngùng và xấu hổ khi nhờ ai đó giúp mình, đó là lý do vì sao đa số chúng ta cố tránh né điều này bất cứ khi nào có thể.
My father was one of those legions of fathers who, I swear, would rather drive through an alligator-infested swamp than actually ask someone for help getting back to the road. When I was a kid, we took a family vacation. We drove from our home in South Jersey to Colonial Williamsburg. And I remember we got really badly lost. My mother and I pleaded with him to please just pull over and ask someone for directions back to the highway, and he absolutely refused, and, in fact, assured us that we were not lost, he had just always wanted to know what was over here.
Cha tôi là một trong số đó, tôi xin thề, ông thà chọn cách lái xe băng qua đầm lầy có rất nhiều cá sấu, còn hơn là nhờ ai đó chỉ đường giúp ông. Khi tôi còn nhỏ, gia đình tôi đã có một kì nghỉ. Chúng tôi lái xe từ nhà ở Nam Jersey đến Colonial Williamsburg. Và thật không may, chúng tôi đã lạc đường. Mẹ và tôi đã năn nỉ cha tấp xe vào lề và hỏi thăm cách quay lại quốc lộ nhưng ông một mực từ chối, thêm vào đó, quả quyết rằng chúng tôi không hề bị lạc, ông chỉ muốn xem xem có gì ở quanh đây thôi.
(Laughter)
(Cười)
So if we're going to ask for help -- and we have to, we all do, practically every day -- the only way we're going to even begin to get comfortable with it is to get good at it, to actually increase the chances that when you ask for help from someone, they're actually going to say yes. And not only that, but they're going to find it actually satisfying and rewarding to help you, because that way, they'll be motivated to continue to help you into the future.
Vậy nếu muốn nhờ giúp đỡ, thực tế, tất cả chúng ta phải làm nó mỗi ngày-- thì cách duy nhất khiến ta cảm thấy thoải mái là làm nó thật tốt, để tăng cơ hội rằng khi ta cần nhờ ai đó giúp thì chắc chắn họ sẽ gật đầu. Không chỉ vậy, họ còn thấy hài lòng và thậm chí, cảm thấy mình có ích khi giúp được cho bạn. Chỉ như thế, họ mới sẵn lòng để tiếp tục giúp đỡ bạn trong tương lai.
So research that I and some of my colleagues have done has shed a lot of light on why it is that sometimes people say yes to our requests for help and why sometimes they say no. Now let me just start by saying right now: if you need help, you are going to have to ask for it. Out loud. OK? We all, to some extent, suffer from something that psychologists call "the illusion of transparency" -- basically, the mistaken belief that our thoughts and our feelings and our needs are really obvious to other people. This is not true, but we believe it. And so, we just mostly stand around waiting for someone to notice our needs and then spontaneously offer to help us with it. This is a really, really bad assumption. In fact, not only is it very difficult to tell what your needs are, but even the people close to you often struggle to understand how they can support you.
Bản nghiên cứu mà tôi và các cộng sự đã thực hiện đã làm sáng tỏ lý do tại sao đôi khi người ta gật đầu, đồng ý giúp và tại sao đôi khi họ lại chối từ. Bây giờ, tôi muốn bắt đầu với câu nói: nếu cần trợ giúp, bạn sẽ phải nhờ ai đó. Hãy nói ra. Được chứ? Ở mức độ nào đó, tất cả chúng ta trải qua cái mà các nhà tâm lí học gọi là "Ảo tưởng minh bạch", về cơ bản, chúng ta luôn lầm tưởng rằng suy nghĩ, cảm xúc và nhu cầu của ta rất dễ bị người khác nhìn thấu. Điều này chẳng đúng tí nào nhưng chúng ta vẫn tin. Vì vậy, ta phí thời gian mong chờ người khác biết được mình cần gì rồi tự đề nghị giúp đỡ chúng ta. Đây thực sự là một lầm tưởng rất tai hại. Thực tế, thì rất khó để biết được bạn cần gì, thậm chí, những người thân cũng khó thể biết được làm thế nào để có thể giúp đỡ bạn.
My partner has actually had to adopt a habit of asking me multiple times a day, "Are you OK? Do you need anything?" because I am so, so bad at signaling when I need someone's help. Now, he is more patient than I deserve and much more proactive, much more, about helping than any of us have any right to expect other people to be. So if you need help, you're going to have to ask for it. And by the way, even when someone can tell that you need help, how do they know that you want it? Did you ever try to give unsolicited help to someone who, it turns out, did not actually want your help in the first place? They get nasty real quick, don't they?
Bạn trai của tôi đã phải tập thói quen hỏi tôi nhiều lần trong ngày: "Em ổn chứ? Em cần anh giúp gì không?" vì tôi rất tệ trong việc biểu lộ nhu cầu cần sự giúp đỡ. Giờ thì anh ấy kiên nhẫn hơn và chủ động giúp đỡ nhiều hơn mức mà bất cứ ai trong chúng ta cũng mong đợi. Vì thế, nếu cần giúp đỡ, bạn sẽ phải nhờ một ai đó. Nhưng khi ai đó biết bạn cần được giúp đỡ, làm thế nào họ biết bạn muốn họ giúp bạn? Bạn đã bao giờ tự nguyện giúp ai đó mà ngay từ đầu, người đó không thực sự muốn bạn giúp chưa? Họ nhanh chóng thấy khó chịu, đúng không?
The other day -- true story -- my teenage daughter was getting dressed for school, and I decided to give her some unsolicited help about that.
Một ngày nọ, chuyện có thật. con gái mới lớn của tôi đang thay đồ đến trường và tôi đã giúp con bé một cách vô ý.
(Laughter)
(Cười)
I happen to think she looks amazing in brighter colors. She tends to prefer sort of darker, more neutral tones. And so I said, very helpfully, that I thought maybe she could go back upstairs and try to find something a little less somber.
Tôi nghĩ con bé trông thật xinh với đồ sáng màu. Con bé thì lại thích đồ tối màu, trung tính hơn Và tôi đã góp ý thẳng rằng tôi nghĩ con bé nên lên lầu và tìm bộ đồ khác sáng hơn một xíu
(Laughter)
(Cười)
So, if looks could kill, I would not be standing here right now. We really can't blame other people for not just spontaneously offering to help us when we don't actually know that that's what is wanted. In fact, actually, research shows that 90 percent of the help that coworkers give one another in the workplace is in response to explicit requests for help. So you're going to have to say the words "I need your help." Right? There's no getting around it.
Nếu ánh nhìn có thể giết người, thì tôi có lẽ đã không thể có mặt tại đây lúc này. Chúng ta không thể trách người khác vì đã không giúp đỡ trong khi ta không thực sự biết mình muốn gì. Thực tế, nghiên cứu chỉ ra rằng 90% sự trợ giúp từ đồng nghiệp ở chỗ làm là vì đáp lại lời nhờ vả của ai đó. Vậy nên bạn cần phải nói: "Tôi cần bạn giúp". Không thể vòng vo.
Now, to be good at it, to make sure that people actually do help you when you ask for it, there are a few other things that are very helpful to keep in mind.
Giờ để làm tốt việc đó, để chắc rằng mọi người sẽ giúp khi bạn nhờ, có một vài điều hữu ích khác mà bạn cần ghi nhớ.
First thing: when you ask for help, be very, very specific about the help you want and why. Vague, sort of indirect requests for help actually aren't very helpful to the helper, right? We don't actually know what it is you want from us, and, just as important, we don't know whether or not we can be successful in giving you the help. Nobody wants to give bad help. Like me, you probably get some of these requests from perfectly pleasant strangers on LinkedIn who want to do things like "get together over coffee and connect" or "pick your brain." I ignore these requests literally every time. And it's not that I'm not a nice person. It's just that when I don't know what it is you want from me, like the kind of help you're hoping that can I provide, I'm not interested. Nobody is. I'd have been much more interested if they had just come out and said whatever it is was they were hoping to get from me, because I'm pretty sure they had something specific in mind. So go ahead and say, "I'm hoping to discuss opportunities to work in your company," or, "I'd like to propose a joint research project in an area I know you're interested in," or, "I'd like your advice on getting into medical school." Technically, I can't help you with that last one because I'm not that kind of doctor, but I could point you in the direction of someone who could.
Điều đầu tiên: khi bạn nhờ giúp đỡ, hãy nói thật rõ và cụ thể bạn cần giúp cái gì và tại sao. Những lời nhờ mập mờ, gián tiếp không thật sự giúp ích với người được nhờ, đúng không? Chúng tôi không biết bạn muốn gì từ chúng tôi, và quan trọng, chúng tôi không biết liệu có giúp được bạn hay không. Không ai muốn giúp đỡ một cách vô nghĩa. Cũng như tôi, bạn có thể đã nhận được vài lời đề nghị như vậy từ những người lạ hết sức thân thiện trên Linkedln, những người muốn làm những việc như: "cùng đi uống cà phê và trò chuyện" hay "mượn não của bạn tí." Và gần như tôi bỏ qua mọi lời đề nghị như này . Như thế không có nghĩa tôi không phải là người tốt. Chỉ là khi tôi không biết bạn cần gì từ tôi, điều gì bạn mong tôi có thể làm cho bạn, thì tôi không có hứng thú. Không ai có hứng thú cả. Tôi đã có hứng thú hơn nếu họ gặp tôi và nói bất cứ điều gì họ đang hy vọng nhận được từ tôi, bởi tôi khá chắc rằng họ đã có yêu cầu cụ thể trong đầu. Vậy nên hãy mạnh dạn và nói: "Tôi hy vọng được trao đổi về cơ hội làm việc ở công ty của bạn." hay "Tôi muốn đề xuất một dự án nghiên cứu chung trong lĩnh vực mà tôi biết bạn đang quan tâm." hay "tôi muốn nghe lời khuyên của bạn về việc vào học trường y." Về chuyên môn, tôi không thể giúp bạn điều cuối cùng vì tôi không phải là bác sĩ, nhưng tôi có thể giới thiệu những người có thể giúp.
OK, second tip. This is really important: please avoid disclaimers, apologies and bribes. Really, really important. Do any of these sound familiar?
Điều thứ hai, rất quan trọng: Làm ơn hãy tránh ba thứ: từ chối, xin lỗi và hối lộ. Cực kì quan trọng. Có thứ nào nghe quen thuộc không?
(Clears throat)
(Hắng giọng)
'I'm so, so sorry that I have to ask you for this." "I really hate bothering you with this." "If I had any way of doing this without your help, I would."
"Tôi rất xin lỗi khi phải nhờ bạn điều này." "Tôi rất ghét phiền bạn giúp việc này." "Nếu biết cách làm việc này mà không cần bạn giúp, tôi đã làm rồi."
(Laughter)
(Tiếng cười)
Sometimes it feels like people are so eager to prove that they're not weak and greedy when they ask your for help, they're completely missing out on how uncomfortable they're making you feel. And by the way -- how am I supposed to find it satisfying to help you if you really hated having to ask me for help? And while it is perfectly, perfectly acceptable to pay strangers to do things for you, you need to be very, very careful when it comes to incentivizing your friends and coworkers. When you have a relationship with someone, helping one another is actually a natural part of that relationship. It's how we show one another that we care. If you introduce incentives or payments into that, what can happen is, it starts to feel like it isn't a relationship, it's a transaction. And that actually is experienced as distancing, which, ironically, makes people less likely to help you. So a spontaneous gift after someone gives you some help to show your appreciation and gratitude -- perfectly fine. An offer to pay your best friend to help you move into your new apartment is not.
Đôi khi cảm giác như người ta rất háo hức chứng minh rằng họ không yếu đuối và tham lam khi nhờ bạn giúp đỡ, nhưng họ đã hoàn toàn bỏ qua việc khiến bạn cảm thấy không thoải mái. Bên cạnh đó, làm sao tôi thấy vui khi giúp bạn được nếu bạn rất ghét việc nhờ tôi giúp? Và trong khi bạn hoàn toàn có thể trả công cho người lạ để giúp mình, thì bạn lại rất cẩn trọng khi nhờ bạn bè và đồng nghiệp giúp. Khi bạn có mối quan hệ với ai đó, thì giúp đỡ nhau hoàn toàn là điều hiển nhiên. Đó là cách ta thể hiện sự quan tâm tới người khác. Nếu đưa ra những đãi ngộ hoặc trả công cho việc đó, bạn sẽ khiến người khác cảm thấy đây không thực sự là một mối quan hệ, mà là một cuộc giao dịch. và chính nó sẽ gây nên sự xa cách. Kết quả là, mọi người không còn thực sự muốn giúp bạn nữa. Vậy nên một món quà bất ngờ dành cho người đã giúp bạn để bày tỏ sự cảm kích và lòng biết ơn hoàn toàn là chuyện bình thường Nhưng lời đề nghị trả công người bạn thân giúp bạn chuyển đồ đến căn hộ mới thì không ổn chút nào cả.
OK, third rule, and I really mean this one: please do not ask for help over email or text. Really, seriously, please don't. Email and text are impersonal. I realize sometimes there's no alternative, but mostly what happens is, we like to ask for help over email and text because it feels less awkward for us to do so. You know what else feels less awkward over email and text? Telling you no. And it turns out, there's research to support this. In-person requests for help are 30 times more likely to get a yes than a request made by email. So when something is really important and you really need someone's help, make face time to make the request, or use your phone as a phone --
OK, quy tắc thứ ba, và tôi rất muốn nói đến quy tắc này: Vui lòng không nhờ giúp đỡ qua email hay văn bản. Nghiêm túc đấy, đừng làm thế. Email hay văn bản thường không mang tính cá nhân. Tôi biết đôi khi không còn cách nào khác, nhưng hầu hết các trường hợp là chúng ta nhờ giúp đỡ qua email hay văn bản vì cách này khiến ta cảm thấy bớt ngượng hơn. Bạn có biết cách nào khác ít ngượng hơn việc sử dụng email hay văn bản không? Câu trả lời là không. Hóa ra, đã có nghiên cứu chứng tỏ điều này. nhờ vả bằng đối thoại trực tiếp có tỉ lệ thành công cao hơn 30 lần so với được gửi qua email. Vậy nên khi có việc gì đó rất quan trọng và thực sự cần ai đó giúp, thì hãy gặp trực tiếp để nhờ hoặc gọi điện cho họ
(Laughter)
(Tiếng cười)
to ask for the help that you need.
nói cho họ biết bạn đang cần được giúp đỡ.
OK. Last one, and this is actually a really, really important one and probably the one that is most overlooked when it comes to asking for help: when you ask someone for their help and they say yes, follow up with them afterward. There's a common misconception that what's rewarding about helping is the act of helping itself. This is not true. What is rewarding about helping is knowing that your help landed, that it had impact, that you were effective. If I have no idea how my help affected you, how am I supposed to feel about it?
Được rồi. Cuối cùng, đây cũng là điều thực sự rất, rất quan trọng và có lẽ là thường bị bỏ qua nhất khi nhờ giúp đỡ: khi bạn nhờ ai đó giúp và họ đồng ý, thì hãy tiếp tục theo sát họ! Có một quan niệm sai lầm phổ biến là phần thưởng của việc giúp đỡ nằm ở hành động giúp đỡ. Không phải vậy. Phần thưởng của việc giúp đỡ là biết được bạn đã giúp đúng chỗ, và nó có ảnh hưởng và bạn đã giúp ích được. Nếu không biết được ảnh hưởng từ sự trợ giúp của mình, tôi sẽ phải cảm nhận như thế nào đây?
This happened; I was a university professor for many years, I wrote lots and lots of letters of recommendation for people to get jobs or to go into graduate school. And probably about 95 percent of them, I have no idea what happened. Now, how do I feel about the time and effort I took to do that, when I really have no idea if I helped you, if it actually helped you get the thing that you wanted? In fact, this idea of feeling effective is part of why certain kinds of donor appeals are so, so persuasive -- because they allow you to really vividly imagine the effect that your help is going to have.
Điều này đã xảy ra, là giáo sư ở trường đại học nhiều năm, tôi đã viết rất nhiều thư giới thiệu cho người khác đi xin việc hoặc học cao học. Và có lẽ với khoảng 95% trong số họ tôi không biết chuyện gì xảy ra sau đó. Làm sao tôi cảm nhận được thời gian và công sức bỏ ra là xứng đáng khi không biết liệu tôi đã giúp được gì, liệu việc tôi làm đã thực sự giúp bạn đạt được thứ bạn muốn? Thực tế, cảm giác hiệu quả này là một phần lý do tại sao một số lời kêu gọi tài trợ lại rất thuyết phục -- bởi chúng cho phép bạn tưởng tượng một cách sống động hiệu quả mà mà giúp đỡ của bạn sẽ mang lại.
Take something like DonorsChoose. You go online, you can choose the individual teacher by name whose classroom you're going to be able to help by literally buying the specific items they've requested, like microscopes or laptops or flexible seating. An appeal like that makes it so easy for me to imagine the good that my money will do, that I actually get an immediate sense of effectiveness the minute I commit to giving.
Lấy ví dụ như tổ chức từ thiện DonorsChoose. Vào trang DonorsChoose, bạn có thể chọn giáo viên theo tên giáo viên của lớp học mà bạn có thể giúp đỡ bằng cách mua những món đồ cụ thể họ mong muốn như kính hiển vi hoặc máy tính xách tay hoặc bộ ghế ngồi linh hoạt. Một lời kêu gọi như thế giúp tôi dễ dàng hình dung những điều tốt đẹp từ đóng góp của mình, cho tôi cảm giác hiệu quả ngay lập tức khi đồng ý giúp đỡ họ.
But you know what else they do? They follow up. Donors actually get letters from the kids in the classroom. They get pictures. They get to know that they made a difference. And this is something we need to all be doing in our everyday lives, especially if we want people to continue to give us help over the long term. Take time to tell your colleague that the help that they gave you really helped you land that big sale, or helped you get that interview that you were really hoping to get. Take time to tell your partner that the support they gave you really made it possible for you to get through a tough time. Take time to tell your catsitter that you're super happy that for some reason, this time the cats didn't break anything while you were away, and so they must have done a really good job.
Nhưng bạn có biết họ còn làm gì nữa không? Họ theo sát bạn. Các nhà tài trợ nhận được thư từ những đứa trẻ trong lớp học. Họ nhận được các hình ảnh. Họ biết được rằng họ đã tạo ra sự khác biệt. Và đây là tất cả những gì ta cần làm hàng ngày, đặc biệt nếu muốn mọi người tiếp tục giúp đỡ chúng ta về lâu về dài. Hãy dành thời gian để nói với đồng nghiệp rằng sự giúp đỡ của họ thực sự đã giúp bạn đạt được doanh số lớn, hoặc giúp bạn có được cuộc phỏng vấn mà bạn thực sự mong đợi. Hãy dành thời gian để nói với người yêu rằng sự động viên khích lệ của họ thực sự khiến bạn có thể vượt qua khoảng thời gian khó khăn. Hãy dành thời gian để nói với người trông mèo giúp bạn rằng bạn cực kỳ hạnh phúc khi lần này chúng đã không làm vỡ bất cứ thứ gì khi bạn đi vắng, và vì vậy, họ đã hoàn thành rất tốt công việc.
The bottom line is: I know -- believe me, I know -- that it is not easy to ask for help. We are all a little bit afraid to do it. It makes us feel vulnerable. But the reality of modern work and modern life is that nobody does it alone. Nobody succeeds in a vacuum. More than ever, we actually do have to rely on other people, on their support and collaboration, in order to be successful.
Điểm mấu chốt là: Tôi biết - hãy tin tôi, tôi biết rằng nhờ giúp đỡ là không hề dễ. Tất cả chúng ta đều có chút lo sợ để làm điều đó. Nó khiến ta cảm thấy dễ bị tổn thương. Nhưng thực tế trong công việc và cuộc sống hiện đại, không ai làm việc đơn độc cả. Không ai đơn độc mà thành công cả. Hơn bao giờ hết, ta thực sự phải dựa vào người khác, vào sự hỗ trợ và hợp tác của họ, để đạt được thành công.
So when you need help, ask for it out loud. And when you do, do it in a way that increases your chances that you'll get a yes and makes the other person feel awesome for having helped you, because you both deserve it.
Vì vậy, khi bạn cần giúp đỡ, hãy nói nó ra. Và khi làm, hãy làm nó theo cách giúp tăng cơ hội nhận được cái gật đầu và khiến người được nhờ cảm thấy tuyệt vời vì đã giúp đỡ bạn, bởi vì cả hai bạn đều xứng đáng.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)