You know, one of the things that I'd like to say upfront is that I'm really here by accident. And what I mean -- not at TED -- that I'm -- at this point in my life, truly my set of circumstances I would truly consider an accident. But what I'd like to talk to you about today is perhaps a way in which we could use technology to make those accidents happen often. Because I really think, when I look back at how I actually ended up in this accident, technology played a big role in that.
Bạn biết, một trong những điều tôi muốn nói thẳng thắn ở đây đó là tôi thực sự đứng ở đây một cách tình cờ ý tôi là không phải tại đây, mà chính ở thời điểm này của cuộc đời, thật ra trong hoàn cảnh của tôi Tôi sẽ xem nó như là điều bất ngờ. Nhưng điều mà tôi muốn nói với các bạn hôm nay nôm na là cách chúng ta có thể sử dụng công nghệ đễ làm cho những điều tình cờ diễn ra thường xuyên hơn Bởi vì tôi thực sự nghĩ đến thời điểm mà mình kết thúc điều bất ngờ hôm nay, thì công nghệ đóng một vai trò rất quan trọng.
So, what I'd like to do today is tell you a little bit about myself, because I'd like to put in context what I'm going to tell you. And I think you will see why the two greatest passions in my life today are children and education. And once I put that in context, I'd like to tell you a little bit about technology: why I believe technology is a tremendous enabler; a very powerful tool to help address some of these challenges. Then, about the initiative that Chris mentioned, that we decided to launch at AMD that we call 50x15. And then I'll come back to the beginning, and tell you a little bit more -- hopefully convince you -- that I believe that in today's world, it is really important for business leaders not only to have an idea of what their business is all about, but to have a passion for something that is meaningful.
Vì thế, hôm nay tôi muốn chia sẻ một ít về đời tư của mình, bởi vì tôi muốn các bạn hiểu rõ bối cảnh diễn ra điều tôi nói. Và tôi nghĩ bạn sẽ hiểu tại sao cuộc đời tôi lại có hai niềm đam mê vĩ đại là trẻ em và giáo dục. Và khi tôi đặt chúng vào bối cảnh Tôi sẽ đề cập đến công nghệ: và lý do tôi tin công nghệ là 1 công cụ rất đa năng và mạnh mẽ có thể giúp chỉ ra một vài thách thức này. Tiếp đó tôi sẽ nói về sự khởi đầu mà Chris đã đề cập đó là sự ra đời của dự án AMD 50x15 Cuối cùng tôi sẽ về điểm khởi đầu, và nói thêm một ít, với hy vọng sẽ thuyết phục các bạn một điều là vào thời buổi này những nhà lãnh đạo doanh nghiệp phải coi trọng không chỉ công việc làm ăn của mình mà còn phải có sứ mạng với xã hội.
So, with that in mind, first of all let me tell you, I'm one of five children. I'm the oldest, the other four are women. So I grew up in a family of women. I learned a lot about how to deal with that part of the world. (Laughter) And, as you can imagine, if you can picture this: I was born in a very small village in Mexico, in, unfortunately, very poor surroundings, and my parents did not have a college education. But I was fortunate to be able to have one, and so were my four sisters. That kind of tells you a little bit of an idea of the emphasis that my parents placed on education. My parents were fanatics about learning, and I'll come back to that a little bit later.
Giờ các bạn đã rõ rồi, tôi sẽ bắt đầu, Tôi là anh cả của 4 người em gái trong gia đình. Vì sống trong cảnh âm thịnh dương suy nên tôi học được khá nhiều mánh để hoà thuận với nửa kia của TG (cười) Và tôi hy vọng các bạn có thể hình dung được hoàn cảnh Tôi ra đời tại 1 cái ấp nhỏ ở Mexico một vùng đất nghèo nàn, lạc hậu và cha mẹ tôi đều có học vấn thấp. Nhưng thật may là tôi và 4 em gái đều được học hành tử tế. Điều đó cho thấy sự coi trọng rất lớn, của ba mẹ tôi đối với giáo dục. Ba mẹ tôi đánh giá rất cao việc học, và tôi sẽ nói về điều đó sau.
But one of the things that exposed me early to learning, and a tremendous curiosity that was instilled in me as a child, was through a technology which is on the screen -- is a Victrola. My father found that in a junkyard, and was able to repair it and make it work. And somehow -- to this day, I frankly don't know how he was so aware of what was going on in the world -- but, by inviting me to sit down with him when I was only a few years old, and playing records in this Victrola by Mozart, and he would tell me how Mozart was the most romantic of all the classic composers ever, and how Claire de Lune, which was one of his favorites, was a real exposure to me to classical music. He explained to me about Johann Strauss, and how he created the waltzes that became so famous in the world. And would tell me a little bit about history too, when he'd play the 1812 Overture by Tchaikovsky on this little Victrola, and he would tell me about Russia and all the things that were happening in Russia at those times and why this music, in some way, represented a little bit of that history. And even as a child, he was able to instill in me a lot of curiosity. And perhaps to you this product may not look like high tech, but if you can imagine the time when this occurred -- it was in the mid '40s -- this was really, in his view, a pretty piece of high tech.
Nhưng điều mà thúc đẩy tôi học tập chính là tình hiếu kỳ vô hạn mà tôi có khi còn là một đứa trẻ, nhờ vào một cái máy hát gọi là Victrola. Cha tôi lượm được nó trong 1 bãi đồng nát và sửa được nó, giúp nó hoạt động trở lại. Đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể hiểu làm sao mà ông ta có hiểu biết nhiều đến như vậy, nhưng khi được ngồi cạnh ông, lúc đó tôi chỉ mới vài tuổi đầu và cùng nghe vài bản nhạc của Mozart ông ấy đã nói với tôi Mozart đã trở thành 1 nhà soạn nhạc trữ tình huyền thoại như thế nào, về bản nhạc ông thích nhất Claire de Lune sẽ bước đầu khai sáng cho tôi về âm nhạc cổ điển. Ông ấy kể tôi nghe về Johann Strauss, và cách ông ấy tạo ra điệu vanxơ một điệu nhảy đi vào lịch sử. Và một chút về lịch sử nữa, khi ông ấy bật bản nhạc 1812 Overture của Tchaikovsky bằng cái Victrola ông ấy đã nói về nước Nga, về cuộc chiến tranh vệ quốc đã diễn ra vào năm 1812 và 1 cách nào đó, bản nhạc này đã tái hiện phần nào sự kiện đó. Mặc dù lúc ấy tôi vẫn còn nhỏ, nhưng ông ấy đã dạy cho tôi rất nhiều Và có lẽ với các bạn, cái loa này không có vẻ gì công nghệ cao nhưng hãy nghĩ về thời gian mà nó xuất hiện, khoảng giữa những năm 40, thì chiếc loa ấy hiện đại.
Well, one of the things that is really critical to try to distill from that experience is that in addition to that, people ask me and say, "Well, how did your parents treat you when you were a child?" And I always said that they were really tough on me. And not tough in the sense that most people think of, where your parents yell at you or hit you or whatever. They were tough in the sense that, as I grew up, both my mother and father would always say to me, it's really important that you always remember two things. First of all, when you go to bed at night, you've got to look back on the day and make sure that you felt the day was a day which you contributed something, and that you did everything you could to do it the best way you could. And the second thing they said: and we trust you, that no matter where you are or where you go, you will always do the right thing. Now, I don't know how many of you have ever done that with your kids, but if you do, please trust me, it's the most pressure you can put on a child, to say -- (Laughter) -- we trust you that you will always do the right thing. When I was out with my friends drinking beer, I always was very aware of those words -- (Laughter)
Một trong những điều rất quan trọng khi chắt lọc từ những kinh nghiệm chính là bổ sung cho nó hoàn thiện, khi mà mọi người hỏi tôi: Ba mẹ cậu đã đối xử ra sao với cậu khi cậu còn nhỏ? Tôi luôn nói rằng họ rất nghiêm khắc và không phải kiểu nghiêm khắc mà mọi người thường nghĩ, khi mà cha mẹ la mắng hay roi vọt con cái. Họ nghiêm khắc theo cách, mà khi tôi lớn lên, ba mẹ luôn nhắn nhủ rằng, có hai điều cực kỳ quan trọng mà tôi phải nhớ Thứ nhất là trước khi tôi đi ngủ tôi phải có cảm giác trong ngày hôm nay tôi đã đóng góp một chút gì đó, và đóng góp một cách hết sức mình. Điều thứ hai họ nói chính là họ tin ở tôi rằng dù tôi có ở đâu hay đi đến đâu, tôi sẽ luôn làm những việc đúng đắn. Thật sự, tôi không biết bao nhiêu bạn sẽ nói điều đó với con của mình nhưng nếu bạn làm, xin hãy tin tôi, đứa nhỏ sẽ áp lực lắm đó (cười) Nhất là khi nghe đến đoạn con sẽ luôn làm điều đúng đắn. Khi mà tôi đi nhậu với bạn bên ngoài, tôi đã cảm thấy tội lỗi rất nhiều. (cười)
-- and very careful. One of the things that has happened with technology is that it can only be helpful if it is useful, of course, but it can only be helpful too if it's accessible, and it can only be helpful if it's affordable. And in today's world, being useful, affordable and accessible is not necessarily what happens in a lot of the technology that is done today. So, one of our passions in our company, and now one of my personal passions, is to be able to really work hard at making the technology useful, accessible and affordable. And to me, that is very, very critical.
và rất cẩn thận. Một trong những điều đã xảy ra với công nghệ là nó chỉ có thể có ích nếu nó hữu dụng, nhưng nó cũng có thể có ích nếu như nó dễ truy cập, và nó có thể có ích nếu nó vừa túi tiền. Và trong thế giới ngày nay, trở nên hữu dụng, hợp tiền và dễ dùng không còn cần thiết nữa khi công nghệ trở nên tiên tiến hơn. Vì thế, khi các bạn làm việc cũng như tôi, chúng ta đều phải làm thật chăm chỉ để biến công nghệ trở nên hữu dụng và hữu ích. Và đối với tôi, điều đó rất quan trọng
Now, technology has changed a lot since the Victrola days. You know, we now have, of course, incredibly powerful computers. A tremendous thing that people refer to as a killer app is called the Internet. Although frankly speaking, we don't believe the Internet is the killer app. What we believe is that the Internet, frankly, is a connection of people and ideas. The Internet happens to be just the medium in which those people and ideas get connected. And the power of connecting people and ideas can be pretty awesome. And so, we believe that through all the changes that have occurred, that we're faced today with a tremendous opportunity. If we can connect people and ideas more intensely -- and although you've seen a plethora and a myriad of products that have come to the market today, the key to me is how many of these products are able to provide people connectivity, in a useful way, accessibility, in an easy manner, and also affordability, that regardless of the economic status that a person could have, that they could have the opportunity to afford this technology.
Bây giờ, công nghệ đã thay đổi rất nhiều từ ngày có Victrola. Bạn biết đấy, bây giờ chúng ta có hệ thống máy tính vô cùng mạnh mẽ. Một thứ mà mọi người đề cập đến như một ứng dụng sát thủ là Internet. Mặc dù chúng tôi không tin Internet là một ứng dụng sát thủ Những gì chúng tôi tin là Internet là sự kết nối giữa con người và ý tưởng. Internet trở thành điểm kết nối giữa người vs người, ý tưởng với ý tưởng Và sức mạnh kết nối mọi người và ý tưởng có thể khá tuyệt vời. Và như vậy, chúng tôi tin rằng thông qua tất cả những thay đổi đã xảy ra, hôm nay, chúng ta có được một cơ hội lớn. Nếu chúng ta có thể kết nối mọi người và ý tưởng mạnh mẽ hơn - mặc dù và bạn thấy rất nhiều sản phẩm đa dạng đã xuất hiện trên thị trường, điều cốt yếu với tôi là bao nhiêu sản phẩm có thể kết nối con người một cách hữu ích thuận tiên và dễ dàng và đường nhiên là giá rẻ bất kể người giàu hay nghèo, họ đều có thể có một cơ hội để sử hữu thứ công nghệ này.
So, when you look at that, we said, well, we would like to, then, enable that a little bit. We would like to create an initiative. And a couple of years ago at AMD, we came up with this idea of saying, what if we create this initiative we call 50x15, where we are going to aim, that by the year 2015, half of the world will be connected to the Internet so that people and ideas can get connected. We knew we couldn't do it by ourselves, and by no means did we ever intend to imply that we at AMD could do it alone. We always felt that this was something that could be done through partnerships with governments, industry, educational institutions, a myriad of other companies and, frankly, even competitors. So, it is really a rather lofty initiative, if you want to think that way, but we felt that we had to put a real stake up in the years ahead, that was bold enough and courageous enough that it would force us all to think of ways to do things differently. And I'll come back to that in a minute, because I think the results so far have been remarkable, and I can only anticipate and get real excited about what I think is going to happen in the next eight years, while we get to the 2015 initiative.
Chính vì thế mà chúng tôi rất muốn hiện thực hóa điều đó một chút đề tạo ra một sự khởi đầu VÀ một vài năm sau đó tại AMD chúng tôi đã nêu lên một ý tưởng nếu như chúng ta gọi ý tưởng đó là 50x15 điều mà chúng ta hướng đến là vào cuối năm 2015 một nửa dân số thế giới sẽ được kết nối internet để họ có thể chia sẽ nhiều ý tưởng với nhau Biết rằng chúng tôi ko thể làm một mình và không có nghĩa là không thể Chúng tôi luôn cảm thấy việc này có thể được giài quyết bằng cách hợp tác với chính phủ, các ngành công nghiệp hệ thống giáo dục, các đối tác và có thể là với đối thủ cạnh tranh Vì vậy, nó thực sự là một sáng kiến khá cao cả, nếu như bạn nghĩ vậy, nhưng chúng tôi cảm thấy chúng tôi phải bắt đều thực hiện nó trong những năm tới, một điều rất táo bạo và rất thử thách điều mà đã bắt chúng tôi phải làm mọi thứ theo cách khác biệt Và tôi sẽ nói về nó sau, vì tôi tin rằng kết quả sẽ cực kỳ mỹ mãn và tôi chỉ có thể phỏng đoán và hứng thú về điều mà tôi nghĩ sẽ diễn ra trong 8 năm nữa khu chúng ta đạt được sáng kiến 2015
Where are we today? That's year by year. This comes from our friends at Gapminder.com. Those of you who've never looked at their website, you should look at it. It's really impressive. And you can see how the Internet penetration has changed over the years. And so when we gave ourselves this scorecard to say well, where are we related to our goal towards 2015, the thing that becomes apparent is three pieces. One is the Western world, defined mostly by Western Europe and the United States, has made an awful lot of progress. The connectivity in these parts of the world are really truly phenomenal and continue to increase.
nơi mà ta đang đứng năm này qua năm khác. Đồ họa này của bạn bè tôi ở Gapminder.com Bạn nào mà chưa biết đến trang web này thì bạn nên thử tìm hiểu nó. Và bạn sẽ thấy cách truy nhập Internet đã thay đổi trong thời gian qua ra sao? và vì thế, dựa trên biểu đồ này, tôi có thể kết luận mục tiêu 2015 của chúng tôi đã làm được đến đâu điều dễ thấy ở ba điểm này. Một cái là Phương Tây định hình phần lớn bởi Châu Âu và Mỹ đã có bước tiến triển rõ rệt Sự kết nối ở hai khu vực này thực sự là 1 hiện tượng và vẫn đang tăng lên
As a matter of fact, we think reaching 100 percent is very doable, even before the 2015 timeframe. In other parts of emerging countries, such as India and China, the progress has been good -- has been solid, has been good. But in places that are not as developed, places like Africa, Latin America and other places in the world, the progress has been rather slow. As a matter of fact, I was just recently visiting South Africa. I had the opportunity to have a discussion with President Mbeki, and one of the things that we talked about is, what is it that's keeping this connectivity goal from moving ahead faster? And one of the reasons is, in South Africa, it costs 100 dollars a month to have a broadband connectivity. It is impossible, even in the United States, for that cost, to be able to enable the connectivity that we're all trying to reach. So, we talked about ways in which perhaps one could partner to be able to bring the cost of this technology down. So, when you look at this chart, you look at the very last -- it's a logarithmic chart on a horizontal scale -- you look at the very end: we've got quite a long way to go to get to the 2015 goal of 50 percent. But we're excited in our company; we're motivated. We really think it's a phenomenal driver of things, to force us to do things differently, and we look forward to being able to actually, working with so many partners around the world, to be able to reach that goal.
Và thực tế là, việc đạt 100% mục tiêu là hoàn toàn có thể thậm chí trước năm 2015. Phần về các nước mới nổi như Trung Quốc & Ấn Độ, quá trình tiến triển tốt và ổn định Nhưng còn những vùng chưa phát triển như châu phi, nam mỹ hay những vùng khác quá trình diễn ra khá chậm. Và thật ra, Tôi vừa đến Nam Phi Và có cơ hội nói chuyện với Tổng thống Mbeki và một trong những điều được bàn bạc là cái gì đã cản trở tốc độ kết nối Và 1 trong những nguyên nhân là, tại Nam Phi, phải trả 100 đô/tháng để được sử dụng kết nối băng thông rộng. Đó là điều ko thể, quá mắc ngay cả so với Mỹ có thể kết nối một cách thông thường Vì vậy, chúng tôi đã nói về cách thức mà có lẽ mọi người có thể hợp tác để làm giá cả rẻ hơn. hãy nhìn vào biểu đồ, nhìn cái phía cuối, nó là biểu đồ logarit theo thang điểm ngang và hãy nhìn khúc cuối chúng ta vần cách khá xa mục tiêu 50x15 vào năm 2015 Nhưng điều đó động viên chúng tôi rất nhiều Chúng tôi tin đó là 1 hiện tượng sẽ thay đổi rất nhiều điều sẽ buộc chúng tôi nghĩ thật khác biệt và chúng tôi luôn mong muốn hợp tác với nhiều đối tác hơn trên thế giới để có thể đạt được mục tiêu đó.
Now, one of the things I'd like to explain [about] 50x15, which I think is really critical, is that it is not a charity. It is actually a business venture. Let's take a small segment of this, of this unconnected world, and call it the education market. When you look at elementary-school children, we have hundreds and hundreds of millions of children around the world that could benefit tremendously from being able to be connected to the Internet. Therefore, when we see that, we see an opportunity to have a business that addresses the need of that segment. And when we embarked in this initiative, from the very beginning we said it very clearly: this is not a charity. This is really a business venture, one that addresses a very challenging segment of the market. Because what we have learned in the last three years is that this segment of the market, whether it's education or under-developed nations, either way, it's a segment that demands incredibly high quality, incredibly high reliability, tremendous low cost and access, and a lot of challenges that frankly, without actually doing it, it would be very difficult to understand, and I'll explain that in just a minute.
Giờ thì tôi muốn nói về mục tiêu 50x15, và có 1 điều cực quan trọng đó là đây không phải là 1 dự án từ thiện. Đó chính là một thương vụ mạo hiểm. Nếu xét đến một phần nhỏ của thế giới này và gọi nó là thị trường giáo dục. Khi các bạn nhìn vào các học sinh tiểu học chúng ta hiện có hàng trăm, hàng triệu học sinh như thế trên toàn thế giới. người sẽ được lợi ích cực kỳ lớn khi được kết nối internet. Vì vậy, khi chúng tôi nhìn vào đó, chúng tôi thấy một cơ hội cho 1 thương vụ có thể thỏa mãn nhu cầu của thị trường đó. Và khi bắt tay vào làm, ngay từ lúc bắt đầu chúng tôi nhận thức rõ rằng, việc này không phải từ thiện. nó là đầu tư làm ăn, một thương vụ đánh trúng vào phần khó nuốt nhất của thị trường này. Bởi vì với 3 năm kinh nghiệm, chúng tôi biết rằng trong thị trường này, cho dù là giáo dục hay các nước chưa phát triển, thì việc đầu tư vào nó bao giờ cũng yêu cầu rất cao về chất lượng và độ tin cậy cùng với đó là chi phí thấp và khả năng truy cập tốt, và các thứ linh tinh khác thằng thắng là, nếu ko thực sự đầu tư thì bạn sẽ ko bao giờ thấu được, và chút nữa tôi sẽ giải thích kỹ hơn
It is an initiative that is focused on simple, accessible and human-centric solutions. What we mean by that is, you know, frankly, the PC was invented in 1980, roughly speaking more or less, and for 20-odd years, it hasn't changed. It is still, in most places, a gray or black box, and it looks the same. And frankly -- and I know that sometimes I offend some of my customers when I say this, but I truly mean it -- if you could take the name of the computer off the top of it, it would be very difficult to judge who made it, because they're all highly commoditized but they're all different. So, there has not been a human-centric approach to addressing this segment of the market, so we really believe it is critical to think of it.
Đó là một sáng kiến tập trung vào các giải pháp đơn giản, dễ tiếp cận và trọng tâm là con người Ý của chúng tôi là như chiếc PC được phát minh 1980 và có thể nói là một phần náo đó trong suốt 20 năm chúng không thay đổi gì Chúng vẫn y như cũ về màu sắc và tính năng và nói thẳng ra là tôi có thể đã phật lòng một vài khách hàng của tôi khi nói như vậy nhưng thực lòng mà nói nếu như bạn ko để ý đến tên gọi của các dòng Pc bạn có thể sẽ ko biết ai làm ra chúng. vì tuy chúng rất đa dạng nhưng lại đa dạng theo nhiều kiểu khác nhau cho nên con người đã ko được làm trọng tâm để xử lí phân khúc này của thị trường, vì vậy chúng tôi thực sự tin rằng điều đó là rất quan trọng.
It reminded me a lot of the talk we heard this morning, about this operating room machinery that was designed specifically for Africa. We're talking about something very similar here. And it has to be based on a geo-sensitive approach. What I mean by that is that in some parts of the world, the government plays a key role in the development of technology. In other parts, it doesn't. In other parts of the world, you have an infrastructure that allows for manufacturing to take place. In other parts, it doesn't. And then we have to be sensitive about how this technology can be developed and put into action in those regions. And the last piece, which is really important -- and this is an opinion that we have, not shared by many, this is one where we seem to stand alone, on this one -- is that we really believe that the greatest success of this initiative can come by fostering local, integrated, end-to-end ecosystems.
Nó gợi cho tôi rất nhiều cuộc nói chuyện mà chúng tôi được nghe sáng nay, về phòng mổ hiện đại được thiết kế dành riêng cho châu phi và chúng tôi cũng đang làm 1 điều tương tự Và phải tiếp cận vấn đề thật tinh tế tôi nói vậy bởi vì một vài nơi trên thế giới, chính phủ có vai trò chủ yếu trong việc phát triển công nghệ. các nơi khác thì ko bởi vì tại nơi đó đã có sẵn một cơ sở hạ tầng đầy đủ tạo điều kiện cho sản xuất phát triển. và một vài nơi khác thì ko. cho nên chúng tôi phải thật nhạy cảm để hiểu cách phát triển công nghệ tại đó từ đó đưa ra những giải pháp phù hợp và điều cuối cùng, cũng rất quan trọng là ý niệm chúng tôi chưa chia sẻ rộng rãi đây là điều mà chỉ có chúng tôi tin tưởng, đó chính là thành công lớn nhất của sáng kiến này có thể đạt được bằng cách thúc đẩytích hợp những hệ thống đầu cuối tại địa phương
What I mean by that, and let me use this example, the country of South Africa, because I was just there, therefore I'm a little bit familiar with some of the challenges they have. It's a country of 45 million people. It's an economy that's emerging. It's beginning to grow tremendously. They have an objective to lowering the cost of connectivity. They have a computer company that makes computers in South Africa. They're developing a software-training environment in their universities. What a place, what an ideal place to create an ecosystem that could build the hardware and the software needed for their schools. And to my surprise, I learned in South Africa they have 18 dialects, I always thought they only had two -- English and Afrikaans -- but it turns out they have 18 dialects. And to be able to meet the needs of this rather complex educational system, it could only be done from inside. I don't think this segment of the market can be addressed by companies parachuting from another place of the world, and just dumping product and selling into the markets. So, we believe that in those regions of the world where the population is large, and there's an infrastructure that can provide it, that a local, integrated, end-to-end system is really critical for its success.
có nghĩa là... tôi cho bạn 1 ví dụ nước Nam Phi nơi tôi từng ghé tôi đã phần nào thấy được những thách thức của họ. một nước có 45 triệu dân và là 1 thị trường mới nổi. đang trên đà phát triển mạnh mẽ. họ có mục tiêu giảm chi phí kết nối. họ có 1 công ty máy tính đang sản xuất máy tính cho họ họ cũng phát triển mội trường đào tạo phần mềm tại các trường đại học. đó chính là ý tưởng nền tảng để tạo ra 1 hệ sinh thái phát triển cho phần cứng lẫn phần mềm cần thiết cho trường học. thật ngạc nhiên là tôi biêt được tại Nam Phi có 18 thổ ngữ, trước đó tôi cứ tưởng chỉ có 2 - là anh văn và Afrikaans. và để cung gặp cầu trong 1 hệ thống giáo dục phức tạp này nó chỉ làm được bằng nội lực tôi ko nghĩ thị trường này khả thi cho các công ty đa quốc gia khai thác và ko thể chỉ phá giá và bán ra thị trường vì thế chúng tôi tin, những khu vực đó nơi mà dân số đông và cơ sở hạ tầng thiếu thốn thì việc tích hợp các hệ thống đầu cuối tại địa phương là rất quan trọng để thành công.
This is a picture of a classroom that we outfitted with computers in Mexico, in my home country. This particular classroom happens to be in the state of Michoacan. Those of you that might be familiar with Mexico -- Michoacan is a very colorful state. Children dress with very colorful, colorful clothes, and it is incredible to see the power that this has in the hands of kids, in a computer. And I have to tell you that it's so easy to appreciate the impact that access to technology and connectivity can have in the lives and education of these kids. We just recently opened a learning laboratory in a school in the West Cape in South Africa, in a school that's called Nelson Mandela School, and when you see the faces and activities of these children being able to access computers, it's just phenomenal. And recently, they've written us letters, telling us how excited they are about the impact that this has had on their lives, on their educational dreams, on their capabilities, and it's just phenomenal.
Đây là bức ảnh 1 lớp học được trang bị máy tính tại Mexico, quê hương tôi. phòng học đặc biết này tọa lạc tại Michoacan. Các bạn có thể đã biết đến Mexico Michoacan là 1 bang rất sặc sỡ. những đứa trẻ luôn mặc trang phục rất màu sắc và thật là tuyệt vời, khi thấy những đứa trẻ có trong tay sức mạnh sức mạnh của máy tính. Và tôi phải nói với các bạn rằng thật dễ khi nhận ra tác động của công nghệ và sự kết nối có thế mang đến cho cuộc sống và nền giáo dục của bọn trẻ. Mới đây chúng tôi đã khai trương một phòng thí nghiệm cho 1 trường học tại West Cape Nam Phi ngôi trường đó mang tên Nelson Mandela School và nếu bạn thấy gương mặt và hoạt động của mấy đứa nhỏ khi chúng được tiếp xúc với máy tính, nó thật đáng nhớ Và gần đây, chúng gửi cho chúng tôi rất nhiều lá thư kể về chúng đã thích thú ra sao về những điều đã giúp cải thiện cuộc sống và cả ước mơ học tập của chúng trong tầm tay, điều đó thật đáng nhớ
We have now deployed 30 different technologists in 18 different countries, and we have been able to connect millions of people in an effort to continue to learn what this particular segment of the market needs and demands. And I have to tell you that although millions doesn't sound like a lot in terms of the billions that need to be connected, it's a start. And we are learning a lot. And we're learning a tremendous amount about what we believe this segment needs to be able to be effective.
Chúng tôi hiện đã thuê thêm 30 kỹ sư tại 18 nước khác nhau nên chúng tôi có thể để kết nối hàng triệu người trong 1 nỗ lực tìm hiểu điều gì trong thị trường đặc biệt này cần và yêu cầu Và phải nói thật là hàng triệu chưa nhiều nếu so với hàng tỷ người đang cần được kết nối nó chỉ là khởi đầu. Và chúng tôi cần phải học tập thêm rất nhiều và chúng tôi đang học rất nhiều về thứ mà chúng tôi tin rằng sẽ giúp sứ mạng này hiệu quả.
One example of this has been the One Laptop per Child. Some of you are familiar with this. This is a partnership between MIT and a group of companies -- Google is involved, Red Hat -- and AMD is a key player. The electronics behind the One Laptop per Child are based on AMD technology; it's a microprocessor. But to give you an idea how creative this group of people can be, one of the objectives of the One Laptop per Child is to be able to achieve a 10-hour battery life. Because it was felt that a school day would last at least eight hours, and you wanted the child to have the ability to use the laptop for at least one full day without having to recharge it. The engineers have done a phenomenal amount of innovation on this part, and battery life on this product is now 15 hours -- just through a lot of innovative work people have done because they're passionate and motivated to be able to do this. We expect this to be deployed towards the end of this year, and we're very excited at the opportunities that this is going to offer in the field of education. It's a highly focused product aimed at strictly the education market, not only in the developing countries, but actually in the developed regions as well, because there are parts of the United States where this can have also a huge impact on the ability to make education more fun and more efficient.
ví dụ như dự án 1 laptop cho mỗi học sinh Có thể bạn từng nghe Đây là sự hợp tác giữa MIT và một nhóm các công ty - Google tham gia, Red Hat - và AMD là một thành phần quan trọng. Các thiết bị điện tử của dự án One Laptop per Child đều dựa trên công nghệ AMD đó là một bộ vi xử lý. Và sự sáng tạo của họ còn hơn thế nữa một trong những mục tiêu của One Laptop per Child, là pin đc kéo dài trong 10 giờ. Bởi vì 1 ngày học sẽ dài 8 tiếng, và bạn muốn học sinh có thể sử dụng cái laptop của chúng trong vòng 1 ngày mà ko phải sạc lại pin. Các kỹ sư thật sự cải tiến chúng rất nhiều và tuổi thọ pin trên sản phẩm này ngay bây giờ là 15 giờ - bằng kết quả của nhiều lần cải tiến vì họ đam mê và động lực để có thể làm điều này. Chúng tôi mong điều này sẽ triển khai vào cuối năm nay.chúng tôi rất vui trước những cơ hội mà nó mang lại trong việc giáo dục. Đó là một sản phẩm tập trung cho thị trường giáo dục, không chỉ ở các nước đang phát triển, mà còn ở các nước phát triển nữa, vì 1 vài nơi ở Mỹ, dự án này có thể tác động to lớn đến giáo dục giúp việc học trở nên vui và hiệu quả hơn
We also have partnered with TED in this project, with Architecture for Humanity, and along with the TED Prize winner Cameron Sinclair, we're having a contest that we have issued to the architectural community to come up with the best design for a computer lab for an emerging region. And we're really thrilled about the opportunity to be part of this, and can't wait to see what comes out of this exciting, exciting activity.
chúng tôi cũng hợp tác vs TED trong dự án này, với kiến trúc cho nhân loại, và cùng với những người chiến thắng giải TED Cameron Sinclair, chúng tôi đang có một cuộc thi mà chúng tôi đã cấp cho cộng đồng kiến trúc để có được thiết kế tốt nhất cho một phòng thí nghiệm máy tính ở một khu vực mới nổi. Và chúng tôi thực sự vui mừng khi được trở thành một phần của điều đó và không thể chờ đợi để xem kết quả của những hoạt động thú vị này.
Let me come back to the beginning, to end this presentation. I'll tell you that one of the things that I feel is really critical for us in industry, in business, is to be able to be passionate about solving these problems. I don't think it's enough to be able to put them on a spreadsheet, and look at numbers and say, yes, that's a good business. I really believe that you have to have a passion for it.
Hãy để quay lại lúc bắt đầu để kết thúc bài nói này. Tôi sẽ đề cập một trong những điều rất quan trọng với chúng tôi trong công việc, trong kinh doanh là để có thể có đam mê về việc giải quyết những vấn đề này. Rất khó để tính toán và biết được liệu vụ đầu tư này khả thi hay không Tôi thực sự tin rằng bạn phải có một niềm đam mê cho nó.
And one of the things that I learned, too, from my parents -- and I'll give you a little anecdote -- especially from my father. And it took me a while to understand it, but he said to me, when I went to college, he said, "You're the first person in the family to go to college. And it's really important you understand that for civilization to make progress, each generation has to do better than the last one. And therefore, this is your opportunity to do better than my generation." Frankly, I don't know that I really understood what he told me at the time. I was eager to go off to college, and go find girls, and study, and girls, and study, but then I finished college and I fell in love. I graduated. I decided to get married. And on my wedding day, my father came to me again and said, "You know, I'm going to remind you again, that each generation has to do better than the last one. You have to be a better husband than I was, because that's how you make progress." And now he began to make sense. Because I knew what a great husband he was, and now he was once again beginning to put pressure on me, like he did when I was a little kid. And then a few years later, I had a child, my first child, and again, my father comes to the hospital, and we're looking at the glass, and see all the children on the other side, and he said, "I've got to remind you again, that for each generation to do better, you're going to have to be a better father than I was." That's when it dawned on me the tremendous challenge that he was placing on me, because he was a great father. But the key is that he instilled in me a passion to really get up every day in the morning and want to do better, to really get up and think that my role in life is not just to be the CEO of a Fortune 500 company. It's got to be that someday I can look back, and this place is truly better through some small contribution that perhaps each of us could make. Thank you very much. (Applause)
Và có một điều mà tôi đã học được từ cha mẹ và tôi sẽ kể cho bạn một giai thoại - đặc biệt là từ cha tôi. Và mất một thời gian tôi mới hiểu được Khi tôi vào đại học, ông ấy nói "Con là người đầu tiên của gia đình được học đại học. và con phải hiểu 1 điều rất quan trọng là đó là 1 tiến trình của văn minh đó là thế hệ sau phải tốt hơn thế hệ trước. Vì thế, đây là cơ hội của con để có thể làm tốt hơn những gì cha đã làm." thật ra, tôi thực sự không hiểu những gì ông ấy nói với tôi vào thời điểm đó. Tôi đã xông xáo vào đại học, và chơi và nghiên cứu, và lại chơi, và lại nghiên cứu, nhưng khi tốt nghiệp thì tôi biết yêu Tôi tốt nghiệp, rồi về nhà lấy vợ Và vào ngày cưới, cha tôi đến với tôi dặn dò" Con biết đấy, cha nhắc con 1 lần nữa, đó là thế hệ sau phải tốt hơn thế hệ trước. con phải là một người chồng tốt hơn cha, vì đó là cách con giúp mọi thứ tốt hơn." chính lúc ấy tôi mới hiểu Vì tôi biết ông là 1 người chồng tuyệt vời và bây giờ lại một lần nữa tôi cảm thấy áp lực, như hồi xưa lúc tôi còn nhỏ. sau đó vài năm tôi có con con đầu lòng, và cha đã đến bên tôi tại bệnh viện, chúng tôi cùng nhau nhìn qua tâm kính để thấy được đứa bé, lúc đó ông ấy nói "ba phải nhắc con lần nữa, thế hệ này phải tốt hơn nên con sẽ phải là người cha tốt hơn cha Khi đó, tôi cảm nhận 1 trách nhiệm rất lớn mà ông ấy đặt vào tôi, vì ông ấy quả thực là 1 người cha tuyệt vời Nhưng quan trọng là ông đã cho tôi một niềm đam mê để mỗi buổi sáng khi thức giấc tôi luôn muốn làm mọi thứ tốt hơn, thực sự tỉnh giấc và nghĩ về sứ mệnh của tuộc đời mình nó không chỉ là 1 CEO của 1 công ty TOP 500 mà chính là khi tôi xong việc và nhìn lại thì cuộc đời này sẽ trở nên tốt hơn, bởi một phần công sức của tôi điều mà mỗi chúng ta đều có thể làm được. Xin cảm ơn rất nhiều. (Vỗ tay)