It begins with a bit of discomfort and soon becomes a pressing sensation that's impossible to ignore. Finally, it's all you can think about, and out of sheer desperation, you go on a hunt for a bathroom until "ahh." Humans should urinate at least four to six times a day, but occasionally, the pressures of modern life forces us to clench and hold it in. How bad is this habit, and how long can our bodies withstand it? The answers lie in the workings of the bladder, an oval pouch that sits inside the pelvis. Surrounding this structure are several other organs that together make up the whole urinary system. Two kidneys, two ureters, two urethral sphincters, and a urethra. Constantly trickling down from the kidneys is the yellowish liquid known as urine. The kidneys make urine from a mix of water and the body's waste products, funneling the unwanted fluid into two muscular tubes called ureters. These carry it downward into the hollow organ known as the bladder. This organ's muscular wall is made of tissue called detrusor muscle which relaxes as the bladder fills allowing it to inflate like a balloon. As the bladder gets full, the detrusor contracts. The internal urethral sphincter automatically and involuntarily opens, and the urine is released. Whooshing downwards, the fluid enters the urethra and stops short at the external urethral sphincter. This works like a tap. When you want to delay urinating, you keep the sphincter closed. When you want to release it, you can voluntarily open the flood gates. But how do you sense your bladder's fullness so you know when to pee? Inside the layers of detrusor muscles are millions of stretch receptors that get triggered as the bladder fills. They send signals along your nerves to the sacral region in your spinal cord. A reflex signal travels back to your bladder, making the detrusor muscle contract slightly and increasing the bladder's pressure so you're aware that it's filling up. Simultaneously, the internal urethral sphincter opens. This is called the micturition reflex. The brain can counter it if it's not a good time to urinate by sending another signal to contract the external urethral sphincter. With about 150 to 200 milliliters of urine inside of it, the bladder's muscular wall is stretched enough for you to sense that there's urine within. At about 400 to 500 milliliters, the pressure becomes uncomfortable. The bladder can go on stretching, but only to a point. Above 1,000 milliliters, it may burst. Most people would lose bladder control before this happens, but in very rare cases, such as when as a person can't sense the need to urinate, the pouch can rupture painfully requiring surgery to fix. But under normal circumstances, your decision to urinate stops the brain's signal to the external urethral sphincter, causing it to relax and the bladder to empty. The external urethral sphincter is one of the muscles of the pelvic floor, and it provides support to the urethra and bladder neck. It's lucky we have these pelvic floor muscles because placing pressure on the system by coughing, sneezing, laughing, or jumping could cause bladder leakage. Instead, the pelvic floor muscles keep the region sealed until you're ready to go. But holding it in for too long, forcing out your urine too fast, or urinating without proper physical support may over time weaken or overwork that muscular sling. That can lead to an overactive pelvic floor, bladder pain, urgency, or urinary incontinence. So in the interest of long-term health, it's not a great habit to hold your pee. But in the short term, at least, your body and brain have got you covered, so you can conveniently choose your moment of sweet release.
Nó bắt đầu bằng một tí khó chịu và nhanh chóng trở thành cảm giác đè nén rất khó để bỏ qua. Sau cùng, bạn chỉ có thể nghĩ về nó, khi đã hoàn toàn tuyệt vọng, bạn chạy đi tìm một nhà vệ sinh cho tới khi... "ahh". Con người nên đi tiểu ít nhất 4 tới 6 lần mỗi ngày, nhưng thỉnh thoảng, áp lực cuộc sống buộc ta phải nhịn tiểu. Thói quen này có hại ra sao, và cơ thể ta chịu đựng được trong bao lâu? Câu trả lời nằm ở cơ chế của bàng quang, một túi hình bầu dục nằm trong khung chậu. Bao quanh cấu trúc này là một vài cơ quan hợp lại thành hệ tiết niệu. Hai quả thận, hai ống dẫn nước tiểu, hai cơ thắt ống đái, và một ống đái. Chất lỏng màu vàng liên tục chảy xuống từ thận gọi là nước tiểu. Thận tạo ra nước tiểu từ hỗn hợp nước và các chất thải của cơ thể, dẫn nước tiểu vào hai ống cơ gọi là ống dẫn đái. Chúng dẫn nước tiểu xuống một cơ quan rỗng gọi là bàng quang. Vách của cơ quan này được tạo thành từ các mô gọi là cơ bàng quang giãn ra khi bàng quang đã đầy khiến bàng quang phồng lên như quả bóng. Khi bàng quang căng, cơ co lại. Cơ thắt ống đái trong chủ động mở tự động, và nước tiểu được thải ra ngoài. Nước tiểu chảy xuống dưới, đi vào ống đái và ngừng lại một đoạn ngắn ở cơ thắt niệu đạo ngoài. Cơ chế này giống như 1 công tắc. Nếu bạn muốn nín tiểu, bạn giữ cho cơ thắt đóng lại. Khi muốn đi tiểu, bạn có thể tự ý mở cổng lụt. Nhưng làm thế nào để cảm nhận bàng quang đã đầy để biết được khi nào nên đi tiểu? Bên trong các lớp cơ bàng quang là hàng triệu thụ thể áp suất sẽ được kích hoạt khi bàng quang đầy nước tiểu. Chúng gửi tín hiệu theo dây thần kinh về đoạn xương cùng của tủy sống. Một tín hiệu phản hồi đi ngược về bàng quang làm cơ bàng quang co nhẹ lại và gia tăng áp lực trong bàng quang khiến bạn có cảm giác nó đang đầy lên. Đồng thời, cơ thắt ống đái trong mở ra. Đây gọi là phản xạ đi tiểu. Não có thể chống lại phản xạ này nếu bạn không muốn đi tiểu bằng cách gửi 1 tín hiệu khác để co cơ thắt ống đái ngoài. Với khoảng 150 - 200ml nước tiểu bên trong, vách cơ bàng quang giãn ra vừa đủ để bạn nhận thấy có nước tiểu bên trong nó. Khoảng 400 tới 500ml, áp lực tăng lên tới mức gây khó chịu. Bàng quang có thể tiếp tục căng nhưng chỉ tới 1 giới hạn. Trên mức 1000ml, bàng quang có thể vỡ. Đa số mọi người sẽ mất kiểm soát bàng quang trước khi nó vỡ, nhưng trong trường hợp hiếm như khi một người không có cảm giác buồn tiểu, bàng quang có thể vỡ một cách đau đớn và cần phải phẫu thuật để khâu lại. Nhưng ở tình huống thông thường, việc đi tiểu sẽ dừng tín hiệu từ não tới cơ thắt ống đái ngoài, làm nó giãn ra và thải nước tiểu ra ngoài. Cơ thắt ống đái ngoài là một trong những cơ của sàn chậu, nó giúp nâng đỡ ống đái và cổ bàng quang. Thật là may mắn khi có những cơ sàn chậu này vì khi tạo áp lực lên cả hệ thống khi ho, hắt hơi, cười, hay nhảy có thể làm cho bàng quang són nước tiểu. Thay vào đó, những cơ sàn chậu giữ cho cả vùng được bịt kín cho tới khi bạn sẵn sàng đi tiểu. Nhưng nhịn tiểu quá lâu và đi tiểu quá nhanh hay tiểu không đúng tư thế có thể làm suy yếu hay quá tải các cơ này theo thời gian. Nó có thể làm cho sàn chậu hoạt động quá mức, đau bàng quang, tiểu gấp hay tiểu không kiểm soát. Vì thế nếu quan tâm tới sức khỏe lâu dài, nhịn tiểu không phải là một thói quen tốt. Nhưng trong thời gian ngắn, ít nhất cơ thể và não bộ của bạn đã hỗ trợ bạn để bạn có thể lựa chọn thời gian thuận lợi để đi tiểu.