We are now going through an amazing and unprecedented moment where the power dynamics between men and women are shifting very rapidly, and in many of the places where it counts the most, women are, in fact, taking control of everything. In my mother's day, she didn't go to college. Not a lot of women did. And now, for every two men who get a college degree, three women will do the same. Women, for the first time this year, became the majority of the American workforce. And they're starting to dominate lots of professions -- doctors, lawyers, bankers, accountants. Over 50 percent of managers are women these days, and in the 15 professions projected to grow the most in the next decade, all but two of them are dominated by women. So the global economy is becoming a place where women are more successful than men, believe it or not, and these economic changes are starting to rapidly affect our culture -- what our romantic comedies look like, what our marriages look like, what our dating lives look like, and our new set of superheroes.
Chúng ta đang trải qua giờ phút tuyệt diệu chưa từng có khi động lực sức mạnh giữa nam và nữ đang thay đổi nhanh chóng Và ở nhiều lĩnh vực mà động lực này đóng vai trò quan trọng nhất, phụ nữ, trên thực tế, đang điều khiển mọi thứ. Vào thời của mẹ tôi, bà không học đại học. Rất ít phụ nữ học đại học. Đến nay, cứ hai người đàn ông có tấm bằng đại học, thì có ba phụ nữ cũng đạt được điều tương tự. Lần đầu tiên trong năm nay, phụ nữ, chiếm phần lớn lực lượng lao động của nước Mỹ. Và khi họ bắt đầu thống lĩnh nhiều ngành nghề - như bác sĩ, luật sư, chủ ngân hàng, kế toán, Ngày nay hơn 50% số lượng quản đốc là phụ nữ. Và trong 15 ngành nghề được dự đoán sẽ phát triển nhất trong thập kỷ tiếp theo, 13 ngành nghề thống trị bởi phụ nữ. Vậy nền kinh tế toàn cầu đang trở thành một nơi mà phụ nữ thành đạt hơn đàn ông, dù bạn tin hay không, và những thay đổi kinh tế này đang bắt đầu ảnh hưởng nền văn hóa của chúng ta một cách nhanh chóng - các vở hài kịch lãng mạn của chúng ta sẽ như thế nào, những cuộc hôn nhân của chúng ta như thế nào, những cuộc hẹn hò của chúng ta như thế nào, và cả một loạt hình mẫu siêu nhân mới.
For a long time, this is the image of American manhood that dominated -- tough, rugged, in control of his own environment. A few years ago, the Marlboro Man was retired and replaced by this much less impressive specimen, who is a parody of American manhood, and that's what we have in our commercials today. The phrase "first-born son" is so deeply ingrained in our consciousness that this statistic alone shocked me. In American fertility clinics, 75 percent of couples are requesting girls and not boys. And in places where you wouldn't think, such as South Korea, India and China, the very strict patriarchal societies are starting to break down a little, and families are no longer strongly preferring first-born sons.
Trong một thời gian dài, hình ảnh của nam giới Mỹ - những người thống trị -- mạnh mẽ, gồ ghề, kiếm soát môi trường của chính họ. Một vài năm về trước, nhân vật Người đàn ông Marlboro nghỉ hưu và bị thay thế bởi một chủng loại người ít ấn tượng hơn, nhại lại sự nam tính kiểu Mỹ. Và đó là những gì chúng ta thấy trong các đoạn quảng cáo ngày nay. Cụm từ con trai đầu lòng đã in sâu trong tiềm thức của chúng ta và chỉ riêng số liệu sau đã làm cho tôi kinh ngạc. Ở các phòng khám phụ sản của Mỹ, 75% các cặp đôi yêu cầu có con gái thay vì con trai. Và ở những nơi mà bạn không ngờ tới, như Hàn Quốc, Ấn Độ và Trung Quốc, những xã hội gia trưởng khắt khe đang bắt đầu bị sụp đổ một chút ít, và các gia đình không còn giành sự ưu ái mạnh mẽ với con trai đầu lòng nữa.
If you think about this, if you just open your eyes to this possibility and start to connect the dots, you can see the evidence everywhere. You can see it in college graduation patterns, in job projections, in our marriage statistics, you can see it in the Icelandic elections, which you'll hear about later, and you can see it on South Korean surveys on son preference, that something amazing and unprecedented is happening with women. Certainly this is not the first time that we've had great progress with women. The '20s and the '60s also come to mind. But the difference is that, back then, it was driven by a very passionate feminist movement that was trying to project its own desires, whereas this time, it's not about passion, and it's not about any kind of movement. This is really just about the facts of this economic moment that we live in. The 200,000-year period in which men have been top dog is truly coming to an end, believe it or not, and that's why I talk about the "end of men."
Nếu bạn nghĩ về điều này, nếu bạn chỉ cần mở to mắt để nhận thức khả năng này và bắt đầu kết nối các điểm liên quan với nhau, bạn có thế thấy bằng chứng ở khắp nơi. Bạn có thể nhìn thấy trong những biểu đồ về tốt nghiệp đại học, trong các bản kế hoạch nghề nghiệp, trong các số liệu về hôn nhân bạn có thể thấy điều này trong các cuộc bầu cử tại Iceland mà tôi sẽ kể bạn nghe sau này, và bạn có thể nhìn thấy điều này ở các bản điều tra về sự ưu ái đối với con trai ở Hàn Quốc, rằng một điều gì đó kì diệu và chưa từng có đang xảy ra với phụ nữ. Chắc chắn là đây không phải lần đầu tiên chúng ta có những tiến bộ tuyệt vời với phụ nữ. Chúng ta lại nhớ đến những thập kỷ 20 và 60. Nhưng khác nhau ở chỗ vào thời kỳ đó, sự tiến bộ được dẫn dắt bởi một phong trào đòi bình quyền cho phụ nữ hết sức sôi nổi nhằm diễn đạt những khát khao của họ, trong khi đó, tại thời điểm này, nó không còn là sự giận giữ, hay là bất kì một hình thức phong trào nào. Đây là những sự thật về thời khắc kinh tế mà chúng ta đang sống. Khoảng thời gian 200,000 năm mà khi đó nam giới là lao động chủ lực đang đi đến hồi kết, dù bạn có tin hay không, và đó là lý do vì sao tôi nói đến hồi kết của đàn ông.
Now all you men out there, this is not the moment where you tune out or throw some tomatoes, because the point is that this is happening to all of us. I myself have a husband and a father and two sons whom I dearly love. And this is why I like to talk about this, because if we don't acknowledge it, then the transition will be pretty painful. But if we do take account of it, then I think it will go much more smoothly. I first started thinking about this about a year and a half ago. I was reading headlines about the recession just like anyone else, and I started to notice a distinct pattern -- that the recession was affecting men much more deeply than it was affecting women. And I remembered back to about 10 years ago when I read a book by Susan Faludi called "Stiffed: The Betrayal of the American Man," in which she described how hard the recession had hit men, and I started to think about whether it had gotten worse this time around in this recession. And I realized that two things were different this time around. The first was that these were no longer just temporary hits that the recession was giving men -- that this was reflecting a deeper underlying shift in our global economy. And second, that the story was no longer just about the crisis of men, but it was also about what was happening to women.
Giờ đây hỡi tất thảy đàn ông, đây không phải là lúc mà các bạn lờ đi hay ném cà chua phản đối, bởi vì vấn đề là điều này đang xảy đến với tất cả chúng ta. Bản thân tôi có một người chồng và một người bố và hai con trai mà tôi rất mực yêu quý. Và đó là lý do vì sao tôi thích nói về điều này, bởi nếu chúng ta không công nhận nó, sự chuyển đổi sẽ rất đau đớn. Nhưng nếu chúng ta nghĩ đến nó, thì tôi nghĩ điều này sẽ diễn ra dễ dàng hơn. Tôi bắt đầu nghĩ về điều này khoảng một năm rưỡi về trước. Khi tôi đang đọc những tít báo về sự suy giảm kinh tế như mọi người, và tôi bắt đầu chú ý đến một biểu đồ khác biệt - chỉ ra rằng sự suy giảm kinh tế đang ảnh hưởng đến nam giới sâu sắc hơn ảnh hưởng đối với nữ giới. Và tôi nhớ rằng khoảng 10 năm về trước khi tôi đọc một quyển sách của Susan Faludi tên là "Cứng nhắc: sự phản bội đối với đàn ông Mỹ" trong quyển sách, tác giả mô tả việc suy thoái ảnh hưởng đến đàn ông như thế nào. Và tôi bắt đầu nghĩ liệu điều này có trở nên nghiêm trọng hơn do cuộc khủng hoảng. và tôi nhận ra rằng hai việc này trở nên khác nhau tại thời điểm này. Đầu tiên là đây không còn là tác động tạm thời của sự suy thoái đối với đàn ông mà nó đang thể hiện một bước chuyển ngầm sâu sắc hơn trong nền kinh tế toàn cầu. Và thứ hai, câu chuyện không còn là về sự khủng hoảng của đàn ông mà còn về điều đang diễn ra đối với phụ nữ
And now look at this second set of slides. These are headlines about what's been going on with women in the next few years. These are things we never could have imagined a few years ago. Women, a majority of the workplace. And labor statistics: women take up most managerial jobs. This second set of headlines -- you can see that families and marriages are starting to shift. And look at that last headline -- young women earning more than young men. That particular headline comes to me from a market research firm. They were basically asked by one of their clients who was going to buy houses in that neighborhood in the future. And they expected that it would be young families, or young men, just like it had always been. But in fact, they found something very surprising. It was young, single women who were the major purchasers of houses in the neighborhood. And so they decided, because they were intrigued by this finding, to do a nationwide survey. So they spread out all the census data, and what they found, the guy described to me as a shocker, which is that in 1,997 out of 2,000 communities, women, young women, were making more money than young men. So here you have a generation of young women who grow up thinking of themselves as being more powerful earners than the young men around them.
Và hãy nhìn vào những hình ảnh này Đây là những tít báo về những gì đang diễn ra với phụ nữ trong một vài năm tới Đây là những điều mà chúng ta không thể hình dung chỉ vài năm trước. Phụ nữ, chiếm số đông ở nơi làm việc. Và các số liệu về lao động, phụ nữ nắm hầu hết các công việc quản lý. Loạt tít báo thứ hai bạn có thể nhìn thầy rằng gia đình và hôn nhân đang bắt đầu thay đổi Và nhìn vào tít báo cuối cùng: phụ nữ trẻ đang kiếm nhiều tiền hơn đàn ông trẻ. Tôi tìm được tít báo này từ một tập đoàn nghiên cứu thị trường. Họ nhận được câu hỏi từ một khách hàng rằng đối tượng nào sẽ mua nhà trong khu vực đó trong thời gian tới. Và tập đoàn này nghĩ rằng câu trả lời sẽ là các gia đình trẻ, hoặc những người đàn ông trẻ tuổi, như vẫn thường xảy ra. Nhưng trên thực tế, họ có một phát hiện đáng kinh ngạc. Câu trả lời là những người phụ nữ trẻ độc thân là đối tượng chủ yếu mua nhà trong khu vực đó. Phát hiện này khiến họ tò mò và thích thú, và họ quyết định làm một cuộc điều tra trên toàn quốc. Và họ tiến hành trưng cầu dân ý, và cái mà họ tìm được, được mô tả như một cú sốc, là trong 1997 trên tổng số 2000 cộng đồng, phụ nữ, phụ nữ trẻ, đang kiếm nhiều tiền hơn đàn ông. Vậy chúng ta đang có một thế hệ phụ nữ trẻ những người nghĩ về bản thân mình như những người kiếm tiền nhiều quyền lực hơn những người đàn ông trẻ tuổi quanh họ.
Now, I've just laid out the picture for you, but I still haven't explained to you why this is happening. And in a moment, I'm going to show you a graph, and what you'll see on this graph -- it begins in 1973, just before women start flooding the workforce, and it brings us up to our current day. And basically what you'll see is what economists talk about as the polarization of the economy. Now what does that mean? It means that the economy is dividing into high-skill, high-wage jobs and low-skill, low-wage jobs -- and that the middle, the middle-skill jobs, and the middle-earning jobs, are starting to drop out of the economy. This has been going on for 40 years now. But this process is affecting men very differently than it's affecting women. You'll see the women in red, and you'll see the men in blue. You'll watch them both drop out of the middle class, but see what happens to women and see what happens to men. There we go. So watch that. You see them both drop out of the middle class. Watch what happens to the women. Watch what happens to the men. The men sort of stagnate there, while the women zoom up in those high-skill jobs. So what's that about? It looks like women got some power boost on a video game, or like they snuck in some secret serum into their birth-control pills that lets them shoot up high. But of course, it's not about that.
Tôi vừa đưa ra cho các bạn một bức tranh toàn cảnh, nhưng tôi chưa giải thích cho bạn lý do tại sao điều này lại xảy ra. Sau đây, tôi sẽ cho các bạn xem một biểu đồ, và những thứ bạn thấy trên biểu đồ này -- Bắt đầu vào năm 1973, trước khi phụ nữ bắt đầu đổ bộ ồ ạt vào lực lượng lao động, và liên túc phát triển đến ngày nay. Và cơ bản những cái mà bạn nhìn thấy là những gì các nhà kinh tế học đang bàn luận là sự phân cực của nền kinh tế. Vậy điều này có nghĩa là gì? Điều này có nghĩa là nền kinh tế đang chia ra thành nghề đòi hỏi tay nghề cao, nghề trả lương cao và nghề đòi hỏi tay nghề thấp, trả lương thấp -- và nghề đòi hỏi tay nghề trung bình và nghề trả lương trung bình đang bắt đầu bị loại khỏi nền kinh tế. Quá trình này đã diễn ra 40 năm trở lại đây. Nhưng ảnh hưởng của nó với đàn ông khác với ảnh hướng với phụ nữ. Bạn sẽ thấy phụ nữ thể hiện bằng màu đỏ và đàn ông màu xanh. Có thể thấy rằng cả hai giới đều đã ra khỏi tầng lớp trung lưu, hãy xem điều gì xảy ra với phụ nữ và đàn ông. Đây rồi. Hãy quan sát. Bạn sẽ thấy rằng cả hai giới thoát ra khỏi tầng lớp trung lưu. Hãy xem điều gì xảy đến với nữ giới và điều gì xảy ra với nam giới. Nam giới có vẻ đang ở tình trạng đình trệ, trong khi phụ nữ vượt lên với những nghề đòi hỏi tay nghề cao. Thế có nghĩa là gì? Cứ như là phụ nữ đã nhận được thuốc tăng lực như trong trò chơi điện tử, hay họ lén bỏ một loại huyết thanh bí mật nào đó vào những viên thuốc tránh thai đã khiến họ vọt lên. Nhưng tất nhiên, điều đó không quan trọng.
What it's about is that the economy has changed a lot. We used to have a manufacturing economy, which was about building goods and products, and now we have a service economy and an information and creative economy. Those two economies require very different skills, and as it happens, women have been much better at acquiring the new set of skills than men have been. It used to be that you were a guy who went to high school who didn't have a college degree, but you had a specific set of skills, and with the help of a union, you could make yourself a pretty good middle-class life. But that really isn't true anymore. This new economy is pretty indifferent to size and strength, which is what's helped men along all these years. What the economy requires now is a whole different set of skills. You basically need intelligence, you need an ability to sit still and focus, to communicate openly, to be able to listen to people and to operate in a workplace that is much more fluid than it used to be, and those are things that women do extremely well, as we're seeing.
Điều đáng nói ở đây là nền kinh tế đã thay đổi rất nhiều. Chúng ta từng có một nền kinh tế sản xuất, chỉ chăm chăm làm ra sản phẩm, và giờ đây chúng ta có một nền kinh tế dịch vụ và một nền kinh tế thông tin và năng động. Hai nền kinh tế này đòi hỏi những kĩ năng rất khác trước. Và khi điều này xảy đến, phụ nữ giỏi hơn đàn ông trong việc học hỏi những kĩ năng mới. Ngày xưa nếu bạn là một chàng trai tốt nghiệp cấp 3 không có bằng đại học, và bạn có một loạt các kĩ năng cụ thể nào đó, với sự giúp đỡ của một liên hiệp, bạn có thể có một cuộc sống trung lưu khá tốt. Những điều này không còn đúng nữa. Nền kinh tế mới này khá là thờ ơ với kích thước và sức mạnh, là những tố chất đã giúp nam giới suốt những năm qua. Cái mà nền kinh tế đòi hỏi bây giờ là một loạt các kĩ năng khác. Cơ bản là bạn cần có trí thông minh, bạn cần có khả năng ngồi một chỗ và tập trung, để giao tiếp một cách cởi mở để có thể lắng nghe người khác và để làm việc ở một chỗ làm việc đã trở nên dễ biến động hơn so với trước kia. Và đây là những điều mà phụ nữ làm rất xuất sắc như chúng ta đang thấy.
If you look at management theory these days, it used to be that our ideal leader sounded something like General Patton, right? You would be issuing orders from above. You would be very hierarchical. You would tell everyone below you what to do. But that's not what an ideal leader is like now. If you read management books now, a leader is somebody who can foster creativity, who can get his -- get the employees -- see, I still say "his" -- who can get the employees to talk to each other, who can basically build teams and get them to be creative. And those are all things that women do very well.
Nếu bạn đọc lý thuyết quản lý ngày nay, trước đây, người lãnh đạo lý tưởng của chúng ta được mô tả giống như Đại tướng Patton, phải không nào? Bạn phải đưa mệnh lệnh từ trên xuống. Bạn phải rất quân phiệt. Bạn phải bảo tất cả mọi người dưới quyền mình phải làm những gì. Nhưng đó không phải là hình mẫu lãnh đạo lý tưởng ngày nay. Nếu bạn đọc những quyển sách về quản lý ngày nay, một người lãnh đạo là một người có thể thúc đẩy sự sáng tạo, người có thể làm cho nhân viên của anh ta, đấy, tôi vẫn dùng từ "anh ta" người có thể làm cho nhân viên nói chuyện với nhau người có thể xây dựng các nhóm làm việc và khiến họ trở nên sáng tạo. Và đó là những việc phụ nữ làm rất tốt.
And then on top of that, that's created a kind of cascading effect. Women enter the workplace at the top, and then at the working class, all the new jobs that are created are the kinds of jobs that wives used to do for free at home. So that's childcare, elder care and food preparation. So those are all the jobs that are growing, and those are jobs that women tend to do. Now one day it might be that mothers will hire an out-of-work, middle-aged, former steelworker guy to watch their children at home, and that would be good for the men, but that hasn't quite happened yet.
Sau cùng, điều này đã tạo ra một dạng ảnh hưởng phân tầng. Phụ nữ trở thành người đứng đầu nơi công sở, và với các tầng lớp lao động, tất cả những công việc mới được tạo ra là những loại công việc mà các bà vợ thường làm vào thời gian rảnh rỗi ở nhà. Đó là chăm sóc con cái, và chăm sóc người già và chuẩn bị thức ăn. Và đây là những công việc đang phát triển, và là những công việc người phụ nữ thường làm. Một ngày nào đó, các bà mẹ có thể sẽ thuê một người đàn ông trung niên thất nghiệp vốn là công nhân sắt thép, để trông trẻ tại nhà, và điều này có khi lại tốt cho nam giới, tuy nó chưa thực sự xảy ra.
To see what's going to happen, you can't just look at the workforce that is now, you have to look at our future workforce. And here the story is fairly simple. Women are getting college degrees at a faster rate than men. Why? This is a real mystery. People have asked men, why don't they just go back to college, to community college, say, and retool themselves, learn a new set of skills? Well it turns out that they're just very uncomfortable doing that. They're used to thinking of themselves as providers, and they can't seem to build the social networks that allow them to get through college. So for some reason men just don't end up going back to college. And what's even more disturbing is what's happening with younger boys. There's been about a decade of research about what people are calling the "boy crisis." Now the boy crisis is this idea that very young boys, for whatever reason, are doing worse in school than very young girls, and people have theories about that. Is it because we have an excessively verbal curriculum, and little girls are better at that than little boys? Or that we require kids to sit still too much, and so boys initially feel like failures? And some people say it's because, in 9th grade, boys start dropping out of school. Because I'm writing a book about all this, I'm still looking into it, so I don't have the answer. But in the mean time, I'm going to call on the worldwide education expert, who's my 10-year-old daughter, Noa, to talk to you about why the boys in her class do worse.
Để xem điều gì sẽ xảy ra, bạn không thể chỉ nhìn vào lực lượng lao động hiện nay, bạn phải nhìn vào lực lượng lao động trong tương lai. Và câu chuyện ở đây khá đơn giản. Phụ nữ lấy bằng đại học nhanh hơn đàn ông. Tại sao? Đây thực sự là một bí ẩn. Mọi người đều hỏi đàn ông, tại sao họ không quay lại đại học, đại học cộng đồng, để trang bị cho chính bản thân mình, học những kĩ năng mới. Hóa ra là họ không hề thoải mái với việc này. Họ quen nghĩ mình là những người cung cấp, và họ dường như không thể xây dựng mạng lưới xã hội cho phép họ có thể học hết đại học. Vậy vì một nguyên nhân nào đó nam giới sẽ không quay lại học tiếp đại học. Và điều đáng buồn hơn nữa là điều đang xảy ra với những nam thanh niên trẻ hơn. Người ta đã mất cả thập kỉ nghiên cứu cái mà mọi người gọi là khủng hoảng của nam giới. Khủng hoảng nam giới là những nam giới trẻ tuổi, vì lý do gì đó, học kém hơn các bạn nữ. Và mọi người có nhiều lý thuyết về điều này. Có phải bởi vì cũng ta có một chương trình học quá thiên về giao tiếp lời nói, và các em bé gái giỏi việc này hơn các bé giai? Hay là chúng ta yêu cầu trẻ con ngồi một chỗ quá nhiều, và các bé giai tự bản thân cảm thấy mình thất bại? Và một số người nói đó là bởi vì, các em nam bắt đầu bỏ học từ lớp 9. Do tôi đang viết một quyển sách về tất cả những vấn đề này, tôi vẫn đang nghiên cứu, và tôi không có câu trả lời. Nhưng bây giờ, tôi sẽ yêu cầu vị chuyên gia giáo dục trên toàn thế giới, chính là cô con gái 10 tuổi của tôi, Noah đến nói chuyện với các bạn về tại sao các bạn nam trong lớp của cô bé lại học kém hơn.
(Video) Noa: The girls are obviously smarter. I mean they have much larger vocabulary. They learn much faster. They are more controlled. On the board today for losing recess tomorrow, only boys.
(Video) Noah: Các bạn nữ rõ ràng là thông minh hơn. Các bạn ấy có vốn từ vựng lớn hơn. Họ học nhanh hơn. Họ tự chủ hơn. Chỉ có các bạn nam là đi lên bảng hôm nay và hôm sau lại mất giờ giải lao.
Hanna Rosin: And why is that?
Hanna Rosin: Tại sao lại vậy?
Noa: Why? They were just not listening to the class while the girls sat there very nicely.
Noah: Tại sao ạ? Bởi vì các bạn ấy không nghe giảng khi các bạn nữ ngồi nghe giảng chăm chú.
HR: So there you go. This whole thesis really came home to me when I went to visit a college in Kansas City -- working-class college. Certainly, when I was in college, I had certain expectations about my life -- that my husband and I would both work, and that we would equally raise the children. But these college girls had a completely different view of their future. Basically, the way they said it to me is that they would be working 18 hours a day, that their husband would maybe have a job, but that mostly he would be at home taking care of the kiddies. And this was kind of a shocker to me. And then here's my favorite quote from one of the girls: "Men are the new ball and chain."
HR: Các bạn thấy đó. Luận điểm này đã thực sự đi vào lòng tôi khi tôi đến thăm một trường đại học ở thành phố Kansas Một trường đại học cho tầng lớp lao động. Rõ ràng là khi tôi đang học đại học, tôi có những mong đợi nhất định đối với cuộc sống của mình rằng chồng tôi và tôi sẽ đều làm việc và rằng chúng tôi sẽ nuôi dạy con cái cùng nhau. Nhưng những nữ sinh viên này có một cái nhìn hoàn toàn khác về tương lai của họ. Về cơ bản, theo cách họ nói với tôi là họ sẽ làm việc 18 tiếng một ngày, rằng chồng họ sẽ có thể đi làm, nhưng anh ta chủ yếu sẽ ở nhà chăm sóc lũ mèo. Và điều này làm tôi khá kinh ngạch. Câu yêu thích mà tôi nghe được từ những bạn gái này là: "Đàn ông là tù khổ sai kiểu mới."
(Laughter)
(Cười)
Now you laugh, but that quote has kind of a sting to it, right? And I think the reason it has a sting is because thousands of years of history don't reverse themselves without a lot of pain, and that's why I talk about us all going through this together. The night after I talked to these college girls, I also went to a men's group in Kansas, and these were exactly the kind of victims of the manufacturing economy which I spoke to you about earlier. They were men who had been contractors, or they had been building houses and they had lost their jobs after the housing boom, and they were in this group because they were failing to pay their child support. And the instructor was up there in the class explaining to them all the ways in which they had lost their identity in this new age. He was telling them they no longer had any moral authority, that nobody needed them for emotional support anymore, and they were not really the providers. So who were they? And this was very disheartening for them. And what he did was he wrote down on the board "$85,000," and he said, "That's her salary," and then he wrote down "$12,000." "That's your salary. So who's the man now?" he asked them. "Who's the damn man? She's the man now." And that really sent a shudder through the room. And that's part of the reason I like to talk about this, because I think it can be pretty painful, and we really have to work through it.
Giờ thì bạn cười, nhưng câu nói này cũng làm ta day dứt, phải không. Và tôi nghĩ lý do nó làm ta day dứt là bởi vì hàng nghìn năm lịch sử không thể đảo ngược mà không gây ra đau đớn. Đó là lý do vì sao tôi nói về việc chúng ta phải vượt qua điều này cùng nhau. Buổi tối sau khi tôi nói chuyện với các bạn nữ sinh viên đó, tôi cũng đến thăm một nhóm nam giới ở Kansas. Và đây chính xác là các nạn nhân của nền kinh tế sản xuất, mà tôi đã nói với các bạn trước đó. Họ là những người đãn ông từng là nhà thầu, họ đã từng xây những ngôi nhà và họ đã mất việc sau thời kỳ bùng nổ về nhà đất và họ ở trong nhóm này bởi họ không thể trả tiền nuôi con cái. Những người trợ giáo lên lớp giải thích cho họ tất cả những cách mà họ đã mất đi bản ngã của mình trong thời đại mới này. Người này nói với họ rằng họ không còn quyền thế gì về mặt đạo đức và không ai cần động viên ủng hộ về mặt tinh thần của họ nữa và họ không thực sự là những người cung cấp. Vậy họ là ai? Và điều này thực sự khiến những người này đau lòng. Người trợ giáo viết lên bảng $85,000, anh ta nói "Đây là lương của cô ấy." và anh ta lại viết %12,000 "đây là lương của các bạn. Vậy ai là người chủ lực đây?" anh ta hỏi họ. "Ai là người nắm quyền hành đây? Chính là cô ấy." Điều này khiến cả căn phòng rùng mình. Đó là một trong những lý do tôi muốn nói về điều này, bởi vì tôi nghĩ nó có thể rất đau đớn, và chúng ta thật sự phải vượt qua
And the other reason it's kind of urgent is because it's not just happening in the U.S. It's happening all over the world. In India, poor women are learning English faster than their male counterparts in order to staff the new call centers that are growing in India. In China, a lot of the opening up of private entrepreneurship is happening because women are starting businesses, small businesses, faster than men. And here's my favorite example, which is in South Korea. Over several decades, South Korea built one of the most patriarchal societies we know about. They basically enshrined the second-class status of women in the civil code. And if women failed to birth male children, they were basically treated like domestic servants. And sometimes family would pray to the spirits to kill off a girl child so they could have a male child. But over the '70s and '80s, the South Korea government decided they wanted to rapidly industrialize, and so what they did was, they started to push women into the workforce. Now they've been asking a question since 1985: "How strongly do you prefer a first-born son?" And now look at the chart. That's from 1985 to 2003. How much do you prefer a first-born son?
Và một lý do khá cấp thiết khác là bởi vị điều này không chỉ xảy ra ở Mỹ. Nó đang xảy ra trên toàn thế giới. Ở Ấn Độ, những người phụ nữ nghèo đang học tiếng Anh nhanh hơn những người đồng đẳng nam để họ được nhận vào các trung tâm trả lời điện thoại đang phát triển ở Ấn Độ. Ở trung Quốc, rất nhiều doanh nghiệp tư nhân đang được mở vì phụ nữ đang thành lập công ty, công ty nhỏ, nhanh hơn đàn ông. Và đây là ví dụ yêu thích của tôi ở Hàn Quốc. Trong vài thập kỷ trở lại đây, Hàn Quốc đã xây dựng một trong những xã hội gia trưởng nhất mà chúng ta được biết. Về cơ bản họ coi vị trí là tầng lớp thứ yếu của phụ nữ là một thứ thiêng liêng trong luật dân sự. Và nếu phụ nữ không thể đẻ cont rai, họ sẽ bị coi như người hầu trong gia đình. Và đôi khi gia đình sẽ cầu cho các linh hồn giết chết đứa bé gái để họ có thể có một bé trai. Nhưng trong những thập niên 70 và 80 chính phủ Hàn Quốc quyết định họ muốn công nghiệp hóa nhanh chóng, và điều họ làm là, họ bắt đầu ép phụ nữ tham gia lực lượng lao động. Kể từ năm 1985 họ bắt đầu hỏi câu hỏi: "Bạn muốn con trai đầu lòng đến mức nào?" Và hãy nhìn vào biểu đồ này. Từ 1985 đến 2003. Bạn muốn sinh con trai đầu lòng đến mức nào?
So you can see that these economic changes really do have a strong effect on our culture. Now because we haven't fully processed this information, it's kind of coming back to us in our pop culture in these kind of weird and exaggerated ways, where you can see that the stereotypes are changing. And so we have on the male side what one of my colleagues likes to call the "omega males" popping up, who are the males who are romantically challenged losers who can't find a job. And they come up in lots of different forms. So we have the perpetual adolescent. We have the charmless misanthrope. Then we have our Bud Light guy who's the happy couch potato. And then here's a shocker: even America's most sexiest man alive, the sexiest man alive gets romantically played these days in a movie. And then on the female side, you have the opposite, in which you have these crazy superhero women. You've got Lady Gaga. You've got our new James Bond, who's Angelina Jolie. And it's not just for the young, right? Even Helen Mirren can hold a gun these days. And so it feels like we have to move from this place where we've got these uber-exaggerated images into something that feels a little more normal.
Bạn có thể thấy rằng những sự thay đổi về kinh tế này thực sự có ảnh hưởng mạnh mẽ đến nền văn hóa của chúng ta. Do chúng ta chưa thực sự phân tích thông tin này một cách đầy đủ, chúng ta lại thấy điều này trong nền văn hóa nhạc pop bằng những cách thức kì quái và bị cường điệu, những khuôn mẫu đang thay đổi. Và về phần nam giới, chúng ta có cái mà một đồng nghiệp của tôi gọi là "những người đàn ông omega" xuất hiện, đó là những người đàn ông thất bại không được thừa nhận về mặt tình cảm những người không tìm được việc Và họ xuất hiện ở rất nhiều dạng. Và chúng ta có những thanh niên chung thân. Chúng ta có những kẻ thù ghét nhân loại vô duyên. Và chúng ta có những anh chàng thích uống Bud Light (một loại bia nhẹ) hay còn gọi là những củ khoai tây vui vẻ nghiện ghế sô fa. Và điều đáng kinh ngạc là kể cả người đàn ông gợi tình của nước Mỹ ngày nay, người đàn ông gợi tính nhất ngày nay bị đùa giỡn trong quan hệ tình ái trong các bộ phim. Và về phần phụ nữ, bạn lại thấy điều ngược lại, bạn thấy những nữ anh hùng điên loạn Bạn có Lady Gaga. Bạn có James Bond mới của chúng ta, Angelina Jolie. Và không chỉ cho những người trẻ tuổi, phải không. Kể cả Helen Mirren cũng có thế cầm súng. Và dường như chúng ta phải thay đổi từ những hình ảnh hết sức cường điệu, đến những thứ có vẻ bình thường hơn.
So for a long time in the economic sphere, we've lived with the term "glass ceiling." Now I've never really liked this term. For one thing, it puts men and women in a really antagonistic relationship with one another, because the men are these devious tricksters up there who've put up this glass ceiling. And we're always below the glass ceiling, the women. And we have a lot of skill and experience, but it's a trick, so how are you supposed to prepare to get through that glass ceiling? And also, "shattering the glass ceiling" is a terrible phrase. What crazy person would pop their head through a glass ceiling?
Vậy trong một thời gian dài trong lĩnh vực kinh tế chúng ta đã sống với thuật ngữ trần thủy tinh. Tôi chưa bao giờ thích thuật ngữ này. Bởi 1 lý do, nó đặt đàn ông và phụ nữ trong một mối quan hệ đối kháng với nhau, bởi trong đó đàn ông là những kẻ lừa đảo mưu mô người đã dựng lên cái trần thủy tinh này. Và chúng ta, những người phụ nữ luôn ở dưới cái trần thủy tinh. Và chúng ta có rất nhiều kinh nghiệm và kỹ năng, nhưng đó là một trò bịp bợm, nên bạn hải chuẩn bị để vượt qua cái trần thủy tin này. Ngoài ra, đập vỡ trần thủy tinh là một thuật ngữ tệ hại. Có ai điên đi lao đầu qua một cái trần bằng thủy tinh không?
So the image that I like to think of, instead of glass ceiling, is the high bridge. It's definitely terrifying to stand at the foot of a high bridge, but it's also pretty exhilarating, because it's beautiful up there, and you're looking out on a beautiful view. And the great thing is there's no trick like with the glass ceiling. There's no man or woman standing in the middle about to cut the cables. There's no hole in the middle that you're going to fall through. And the great thing is that you can take anyone along with you. You can bring your husband along. You can bring your friends, or your colleagues, or your babysitter to walk along with you. And husbands can drag their wives across, if their wives don't feel ready. But the point about the high bridge is that you have to have the confidence to know that you deserve to be on that bridge, that you have all the skills and experience you need in order to walk across the high bridge, but you just have to make the decision to take the first step and do it.
Hình ảnh mà tôi thích nghĩ đến, thay vì trần thủy tinh, là một cây cầu cao. Đứng dưới chân một cây cầu cao rất đáng sợ, nhưng cũng rất đáng hồ hởi, bởi vì mọi thứ trên kia thật là đẹp và bạn đang có một góc nhìn rất đẹp. Điều tuyệt vời là không có trò bịp bợm nào như với trần thủy tinh. Không có người đàn ông hay đàn bà nào đứng ở giữa để cắt dây cáp. Không có lỗ hổng nào ở giữa mà bạn có thể sẽ ngã vào. Và điều tuyệt vời là bạn có thể dẫn bất kỳ ai theo. Bạn có thể mang chồng bạn theo. Bạn có thể dẫn bạn hay đồng nghiệp hay người trông trẻ cùng đi với mình. Và những đức ông chồng cho thể lôi vợ mình qua cầu, nều các bà vợ chưa thấy sẵn sàng. Nhưng điểm mấu chốt của những cây cầu cao này là bạn phải tự tin để biết rằng bạn xứng đáng đứng trên cây cầu đó, rằng bạn có tất cả những kỹ năng và kinh nghiệm cần thiết để đi qua cây cầu này, những điều bạn phải làm là quyết định bước bước đi đầu tiên và thực hiện nó.
Thanks very much.
Cảm ơn rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)