I feel incredibly lucky to be from a country that's generally considered to be the best place in the world to be a woman.
Tôi cảm thấy may mắn khó tin khi đến từ một đất nước được coi là nơi tốt nhất trên thế giới để trở thành phụ nữ.
In 1975, when I was seven years old, women in Iceland went on a strike. They did no work that day, whether they held professional jobs or had the work of the home. They marched into the center of Reykjavík -- 90 percent of women participated -- and peacefully and in solidarity asked for equality. Nothing worked in Iceland that day, because nothing works when women are not at work.
Vào năm 1975, khi tôi lên 7 tuổi, phụ nữ ở Iceland đã đình công tập thể. Họ đã nghỉ việc, dù cho đó là một công việc có chuyên môn hay chỉ là vị trí nội trợ. Họ diễu hành tại trung tâm thủ đô Reykjavík -- 90% phụ nữ đã tham gia -- hòa bình và đoàn kết yêu cầu quyền bình đẳng. Ngày đó Iceland như đã ngưng trệ, vì mọi thứ sẽ không hoạt động nếu thiếu vắng phụ nữ.
(Applause)
(Vỗ tay)
Five years later, Icelanders had the courage to be the first country in the world to democratically elect a woman as their president. I will never forget this day, that President Vigdís, as we know her by her first name, stepped out on the balcony of her own home, a single mom with her daughter by her side as she had won.
Sau 5 năm, người Iceland đã có can đảm trở thành quốc gia đầu tiên bầu một người phụ nữ lên nắm quyền tổng thống một cách dân chủ. Tôi sẽ không thể quên, ngày mà tổng thống Vigdís, như ai cũng biết, một bà mẹ đơn thân bước ra ban công với cô con gái bên cạnh khi bà dành chiến thắng trong cuộc bầu cử.
(Applause)
(Vỗ tay)
This woman was an incredible role model for me and everyone growing up at that time, including boys. She frequently shares the story of how a young boy approached her after a couple of terms in office and asked, "Can boys really grow up to be president?"
Bà ấy là tấm gương đặc biệt, với tôi hay với bất kì ai đang lớn lên trong thời điểm đó, kể cả các bạn nam. Bà hay kể về câu chuyện về một cậu bé đã gặp bà sau vài nhiệm kì ở nơi làm việc và hỏi, “Bọn con trai chúng cháu khi lớn lên có thể trở thành tổng thống không?”
(Laughter)
(Tiếng cười)
Role models really matter, but even with such strong role models who I am so grateful for, when I was encouraged to run for president, my first reaction was, "Who am I to run for president? Who am I to be president?"
Hình mẫu rất quan trọng, nhưng ngay cả khi có một hình mẫu như bà Vigdís người mà tôi rất biết ơn, thì khi được động viên tham gia tranh cử tổng thống, tôi đã thốt lên “Tôi là ai mà tham gia tranh cử? Trở thành tổng thống ư?”
It turns out that women are less likely to consider running than men. So a study done in the US in 2011 showed that 62 percent of men had considered running for office, but 45 percent of women. That's gap of 16 percentage points, and it's the same gap that existed a decade earlier. And it really is a shame, because I am so convinced that the world is in real need for women leaders and more principle-based leadership in general.
Hóa ra ở phụ nữ ít bao giờ nghĩ đến chuyện thăng tiến như nam giới. Vào năm 2011 một nghiên cứu ở Mỹ đã chỉ ra nguyện vọng tranh cử ở nam giới chiếm 62%, so với phụ nữ là 45%. Khoảng cách biệt chiếm 16%, không khác mấy so với một thập kỉ trước đó. Và thật tủi thẹn, vì tôi đảm bảo rằng thế giới thực sự cần những nhà lãnh đạo nữ và nhiều hơn lãnh đạo có nguyên tắc về mặt bằng chung.
So my decision to run ultimately came down to the fact that I felt that I had to do my bit, even if I had no political experience, to step up and try to be part of creating the world that will make sense and be sustainable for our kids, and a world where we truly allow both our boys and girls to be all they can be.
Và thế là, tôi quyết định tham gia tranh cử, lựa chọn của tôi xuất phát từ thực tế rằng tôi thấy mình phải đóng góp, kể cả khi không có kinh nghiệm chính trị, tiến lên cố gắng trở thành một phần tạo nên thế giới có ý nghĩa và bền vững cho con cháu chúng ta, một thế giới nơi mà những cô bé và cậu nhóc của chúng ta có thể thực sự làm điều chúng muốn.
And it was the journey of my life. It was amazing. The journey started with potentially as many as 20 candidates. It boiled down to nine candidates qualifying, and ultimately the race came down to four of us, three men and me.
Và đó là cuộc hành trình của đời tôi. Cũng khá bất ngờ. Cuộc hành trình chính trị khởi hành với 20 ứng viên tiềm năng. Có tới chín ứng cử viên đạt tiêu chuẩn thực sự, và sau cùng cuộc đua chỉ còn bốn người, tôi và ba người đàn ông khác.
(Applause)
(Vỗ tay)
But that's not all the drama yet. You may think you have drama in the US, but I can --
Nhưng không chỉ có màn kịch. Mà bạn nghĩ chỉ có ở Mỹ mới có, mà tôi có thể --
(Laughter)
(Tiếng cười)
I can assure you we had our own drama in Iceland. So our sitting president of 20 years announced initially that he was not going to run, which is probably what gave rise to so many candidates considering running. Then later he changed his mind when our prime minister resigned following the infamous Panama Papers that implicated him and his family. And there was a popular protest in Iceland, so the sitting president thought they needed a trusted leader. A few days later, relations to his wife and her family's companies were also discovered in the Panama Papers, and so he withdrew from the race again. Before doing so, he said he was doing that because now there were two qualified men who he felt could fill his shoes running for office.
Tôi cam đoan là ở Iceland cũng có màn kịch bi hài riêng. Vị tổng thống đương nhiệm 20 năm của Iceland ban đầu thông báo rằng ông sẽ không tham gia tranh cử, vì thế đó là điều mà nhiều ứng viên khác đang cân nhắc tham gia. Rồi thì ông ấy đã nghĩ lại khi thủ tướng Iceland từ chức sau vụ tài liệu Panama khét tiếng mà ông ta và gia đình mình có dính líu. Dư luận Iceland phản ứng khá sôi nổi, vì lẽ đó vị tổng thống đương nhiệm cho rằng cần một người lãnh đạo đáng tin cậy. Một vài ngày sau, những mối quan hệ của vợ ông và công ty của gia đình bà ta đã bị phát rác từ tài liệu Panama, vì vậy mà ông ấy rút khỏi cuộc bầu cử. Trước đó, ông ấy phát biểu rằng bản thân rút lui vì giờ đây đã có hai ứng viên đủ tiêu chuẩn mà ông thấy có thể thay thế mình.
So on May 9, 45 days before election day, it was not looking too good for me. I did not even make the graph in the newspaper. The polls had me at 1 percent, but that was still the highest that any woman announcing her candidacy had earned. So it would be an understatement to say that I had to work extremely hard to get my seat at the table and access to television, because the network decided that they would only include those with 2.5 percent or more in the polls in the first TV debate. I found out on the afternoon of the first TV debate that I would participate along with the three men, and I found out on live TV that I came in at exactly 2.5 percent on the day of the first TV debate.
Vào ngày 9 tháng 5, 45 ngày trước ngày bầu cử, với tôi mọi thứ không quá thuận lợi. Số phiếu của tôi còn không xuất hiện trong biểu đồ trên báo. Các cuộc thăm dò cho thấy tôi có 1% ủng hộ, nhưng đó vẫn là con số cao nhất trong số các ứng viên nữ tham gia tranh cử. Sẽ hơi quá nếu nói rằng tôi đã làm việc rất chăm chỉ để có một ghế xuất hiện trên truyền hình, vì người ta chỉ chọn ra những người có số phiếu thăm dò từ 2.5% trong buổi tranh luận đầu tiên trực tiếp trên TV. Và tôi phát hiện ra vào lúc chiều buổi thu sóng của cuộc tranh luận đầu tiên mà tôi sẽ tham gia giữa tôi và ba người đàn ông khác, tôi có chính xác 2.5% số phiếu bầu trong buổi tranh luận đó.
(Applause)
(Vỗ tay)
So, challenges. The foremost challenges I had to face and overcome on this journey had to do with media, muscle and money. Let's start with media. There are those who say gender doesn't matter when it comes to media and politics. I can't say that I agree. It proved harder for me to both get access and airtime in media. As a matter of fact, the leading candidate appeared in broadcast media 87 times in the months leading up to the elections, whereas I appeared 31 times. And I am not saying media is doing this consciously. I think largely this has to do with unconscious bias, because in media, much like everywhere else, we have both conscious and unconscious bias, and we need to have the courage to talk about it if we want to change it.
Và những khó khăn. Thách thức trước mắt mà tôi phải đối mặt để vượt qua trong cuộc hành trình này liên quan tới truyền thông, quyền lực và tiền bạc. Khởi đầu với truyền thông. Có ai đó đã nói rằng trong truyền thông và chính trị giới tính không quá quan trọng. Và tôi không đồng tình. Thật là khó khăn để tôi có thể tham gia và lên sóng truyền hình. Sự thực là, ứng viên dẫn đầu xuất hiện trên đài truyền hình tới 87 lần trong những tháng tranh cử, trong khi tôi chỉ xuất hiện 31 lần. Và tôi không cho rằng truyền thông làm như vậy là có chủ ý. Tôi nghĩ phần lớn chuyện này là thành kiến ngầm, vì trong truyền thông, hay như nhiều nơi khác, chúng ta đều có thiên kiến xác nhận và thành kiến ngầm, và chúng ta cần có can đảm để nói về nó nếu ta muốn thay đổi.
When I finally got access to TV, the first question I got was, "Are you going to quit?" And that was a hard one. But of course, with 1 percent to 2.5 percent in the polls, maybe it's understandable. But media really matters, and every time I appeared on TV, we saw and experienced a rise in the polls, so I know firsthand how much this matters and why we have to talk about it. I was the only one out of the final four candidates that never got a front page interview. I was sometimes left out of the questions asked of all other candidates and out of coverage about the elections. So I did face this, but I will say this to compliment the Icelandic media. I got few if any comments about my hair and pantsuit.
Khi tôi lên sóng trên truyền hình, câu hỏi đầu tiên mà tôi nhận được là, “Cô sẽ từ bỏ chứ?” Và đó là một câu hỏi khó trả lời. Lẽ dĩ nhiên, với con số 1% tới 2.5% phiếu thăm dò, đó là điều dễ thông cảm. Nhưng truyền thông rất quan trọng, và mỗi lần tôi lên sóng, chúng tôi đã chứng kiến sự gia tăng chỉ số thăm dò, vậy nên tôi hiểu bước đầu quan trọng này và vì sao tôi phải nói về nó. Tôi là người duy nhất trong số 4 ứng viên cuối mà chưa bao giờ được phỏng vấn trên trang nhất. Đôi lúc tôi đã bỏ sót những thắc mắc được hỏi dành cho các ứng viên và đứng ngoài cuộc bầu cử. Vậy nên tôi đã đối mặt, nhưng truyền thông Iceland cũng khá là hay. Vì tôi nhận được khá ít bình luận về đầu tóc và trang phục của mình.
(Applause)
(Vỗ tay)
So kudos to them. But there is another experience that's very important. I ran as an independent candidate, not with any political party or muscle behind me. That lack of experience and lack of access to resources probably came at a cost to our campaign, but it also allowed us to innovate and do politics differently. We ran a positive campaign, and we probably changed the tone of the election for others by doing that. It may be the reason why I had less airtime on TV, because I wanted to show other contenders respect.
Đáng khen cho họ. Nhưng có một kinh nghiệm khác khá là quan trọng. Tôi đã tranh cử như một ứng viên độc lập, không có đảng phái chính trị hay quyền lực nào chống lưng. Đó là sự thiếu sót và khả năng tiếp cận với nguồn lực hạn chế mà có thể là cái giá phải trả cho chiến dịch của chúng tôi, nhưng nó cũng cho phép chúng tôi đổi mới và làm chính trị theo một cách khác. Chúng tôi đã vận động một chiến dịch tích cực, và làm vậy có thể thay đổi quan điểm của người khác về bầu cử. Vì lẽ đó nên chúng tôi ít khi lên sóng truyền hình, bởi vì tôi muốn thể hiện sự tôn trọng với các đối thủ.
When access to media proved to be so difficult, we ran our own media. I ran live Facebook sessions where I took questions from voters on anything and responded on the spot. And we put all the questions I got and all the answers on an open Facebook because we thought transparency is important if you want to establish trust. And when reaching young voters proved to be challenging, I became a Snapchatter. I got young people to teach me how to do that, and I used every filter on Snapchat during the last part of the campaign. And I actually had to use a lot of humor and humility, as I was very bad at it. But we grew the following amongst young people by doing that. So it's possible to run a different type of campaign.
Khi việc tiếp cận với truyền thông quá khó khăn, chúng tôi đã tự làm truyền thông. Tôi livestream trên Facebook nơi mà tôi nhận câu hỏi từ các cử tri và trả lời họ ngay lập tức. Chúng tôi lưu lại tất cả các câu hỏi và câu trả lời trên Facebook vì chúng tôi nghĩ sự minh bạch là điều quan trọng nếu bạn muốn củng cố niềm tin. Và khi tiếp cận với các cử tri trẻ tuổi đầy thách thức, tôi đã trở thành người dùng Snapchat. Và các bạn trẻ đã dạy tôi dùng app chat, ở phần cuối của chiến dịch tôi còn dùng cả filter trong Snapchat nữa. Và tôi đã phải cố gắng trở nên hài hước, khiêm tốn, vì khoản này tôi rất kém. Nhờ làm như vậy mà lượng người theo dõi đã tăng lên. Sẽ rất khả thi để thực hiện các chiến dịch kiểu như này.
But unfortunately, one cannot talk about politics without mentioning money.
Nhưng thật không may,
I am sad that it is that way, but it's true, and we had less financial resources than the other candidates. This probably was partly due to the fact that I think I had a harder time asking for financial support. And maybe I also had the ambition to do more with less. Some would call that very womanly of me.
sẽ là thiếu sót khi nói về chính trị mà quên nói đến tiền bạc. Tôi buồn vì điều này, nhưng đó là sự thật, chúng tôi có ít nguồn lực tài chính hơn các ứng viên khác. Phần nào đó thực tế mà tôi nghĩ rằng mình đã gặp khó khăn khi cần sự hỗ trợ về tài chính. Và có lẽ là tôi cũng có tham vọng cần ít tiền để làm nhiều hơn. Ai đó vì thế sẽ nói tôi là rất phụ nữ.
But even with one third the media, one third the financial resources,
Nhưng dẫu cho với
and only an entrepreneurial team, but an amazing team, we managed to surprise everyone on election night, when the first numbers came in. I surprised myself, as you may see in that photo.
1/3 chỉ số truyền thông, 1/3 chỉ số tài chính, và chỉ một nhóm doanh nhân, nhưng là một nhóm kì diệu, chúng tôi đã cố gắng khiến mọi người ngạc nhiên vào đêm bầu cử, khi công bố chỉ số. Tôi đã rất kinh ngạc, bạn có thể thấy trên ảnh.
(Laughter)
(Tiếng cười)
So the first numbers, I came in neck to neck to the leading candidate.
Những con số đầu tiên, tôi đứng ngang hàng với ứng viên dẫn đầu.
(Cheers)
(Cổ vũ)
Well, too early, because I didn't quite pull that, but I came in second, and we went a long way from the one percent, with nearly a third of the vote, and we beat the polls by an unprecedented margin, or 10 percentage points above what the last poll came in at.
Chà, khá sớm, vì tôi vẫn chưa thật gắng sức, nhưng tôi lại về thứ hai, và chúng tôi đã vượt qua một chặng đường dài từ con số 1%, với gần 1/3 tổng số phiếu, và đánh bại các cuộc thăm dò với tỉ lệ chưa từng có, cao hơn 10% so với cuộc thăm do lần cuối.
Some people call me the real winner of the election because of this,
Vì điều này một số người
and there are many people who encouraged me to run again. But what really makes me proud is to know that I earned proportionately higher percentage support from the young people, and a lot of people encouraged my daughter to run in 2040.
gọi tôi là người dành chiến thắng thực sự, và có nhiều người đã động viên tôi tham gia tranh cử thêm lần nữa. Nhưng điều khiến tôi rất tự hào là khi biết rằng tôi có tỉ lệ phần trăm ủng hộ tương đối cao là nhờ các bạn trẻ, và nhiều bạn đã động viên con gái tôi tranh cử vào năm 2040.
(Applause)
(Vỗ tay)
She is 13, and she had never been on TV before. And on election day, I observed her on TV repeatedly, and she was smart, she was self-confident, she was sincere, and she was supportive of her mother. This was probably the highlight of my campaign.
Cháu mới 13, và trước đó chưa từng lên TV lần nào. Vào ngày tranh cử, tôi đã quan sát cháu nhiều lần trên TV, cháu thông minh, tự tin, thật thà, và luôn động viên mẹ. Tôi nghĩ đây có lẽ là điểm sáng trong chiến dịch của mình.
(Applause)
(Vỗ tay)
But there was another one. These are preschool girls out on a walk, and they found a poster of me on a bus stop, and they saw the need to kiss it.
Nhưng còn một điều khác nữa. Đây là các bạn gái nhỏ ở ngoài đường, và lũ trẻ thấy áp phích ở điểm dừng xe bus, và chúng thấy cần phải hôn nó.
Audience: Aw!
Khán giả: Ồ!
This picture was really enough of a win for me. What we see, we can be. So screw fear and challenges.
Tấm hình này với tôi thực sự là một chiến thắng đủ đầy. Điều ta thấy, ta cũng có thể thực hiện được. Vì thế hãy biến sợ hãi trở thành thử thách.
(Applause)
(Vỗ tay)
It matters that women run, and it's time for women to run for office, be it the office of the CEO or the office of the president. I also managed to put an impression on your very own "New Yorker." I earned a new title, "A living emoji of sincerity."
Điều đó quan trọng rằng phụ nữ cần phải thăng tiến, và đã đến lúc phụ nữ phải tham gia tranh cử để trở thành CEO hay tổng thống chẳng hạn. Theo cách rất riêng của người “New York” tôi cũng đã cố gắng đem lại ấn tượng. Và tôi nhận được danh hiệu mới “Biểu tượng sống động của sự chân thành.”
(Cheers)
(Cổ vũ)
It is possibly my proudest title yet, and the reason is that women too often get penalized for using what I call their emotional capital, but I know from experience that we become so good when we do just that.
Đó có lẽ là danh hiệu tự hào nhất mà tôi có được tới giờ, và lý do mà phụ nữ thường bị phạt vì thể hiện thứ mà tôi gọi là vốn tình cảm, nhưng tôi hiểu và nhờ thế mà chúng ta trở nên thật đức hạnh khi làm vậy.
(Applause)
(Vỗ tay)
And we need more of that.
Và chúng ta cần phát huy điều đó.
We celebrated as if we had won on election night, because that's how we felt. So you don't necessarily have to reach that office. You just have to go for it, and you, your family, your friends, everyone working with you, if you do it well, you will grow beyond anything you will experience before.
Chúng tôi đã ăn mừng như thể chúng tôi dành chiến thắng, vì đó là cảm giác của chúng tôi. Vậy nên chúng ta chẳng cần phải thắng cuộc. Chỉ cần ta dám vươn lên, và bạn, gia đình bạn, bạn bè bạn, mọi người quanh bạn, nếu bạn làm tốt, ta sẽ đi xa hơn bất kì điều gì mà bản thân đã từng trải qua trước đây.
So we had a good time, and I learned a lot on this journey, probably more lessons than I can share here in the time we have today. But rest assured, it was hard work. I lost a lot of sleep during those months. It took resilience and perseverance to not quit, but I learned something that I knew before on the one percent day, and that is that you can only be good when you are truly, authentically listening to your own voice and working in alignment with that. As a good sister of mine sometimes says, you may cheat on your intuition, but your intuition never cheats on you.
Chúng tôi đã có một khoảng thời gian đẹp đẽ, và học hỏi được nhiều điều từ chuyến đi này, có lẽ rằng còn nhiều bài học mà tôi có thể chia sẻ hết ở đây. Nhưng chắc chắn là phải làm việc chăm chỉ. Tôi đã mất ngủ trong nhiều tháng trời. Cần phải kiên nhẫn và bền bỉ để không bỏ cuộc, nhưng tôi nhận ra một điều vào ngày trước khi tôi có 1%, đó là bạn chỉ có thể tốt lên khi bạn thực sự lắng nghe tiếng nói của mình và làm việc để định hướng bản thân. Như một người chị em của tôi đã nói, bạn có thể đánh lừa trực giác, nhưng trực giác sẽ không bao giờ phản bội bạn.
I think it's also very important, and you all know this, that on any journey you go on, it's the team you take along. It's having people around you who share your values, your vision, but are different in every other way. That's the formula for success for me, and I am blessed with an amazing husband, here today, an incredible family --
Tôi nghĩ điều đó cũng rất quan trọng, và mọi người đều biết rằng, trên mỗi cuộc hành trình ta luôn có bạn đồng hành. Có mọi người xung quanh sẻ chia giá trị và tầm nhìn, nhưng theo một cách rất khác. Đó là công thức của tôi để thành công, và tôi may mắn khi có một người chồng tốt ở đây ngày hôm nay, một gia đình tuyệt vời, --
(Applause)
(Vỗ tay)
and great friends, and we came together as entrepreneurs in the political arena, and pulled something off that everyone said would be impossible. As a matter of fact, the leading PR expert told me before I made my decision that I would do well to get seven percent. I appreciated his perspective, because he was probably right, and he was basing it on valuable experience. But on the one percent day, I decided here to show him that he was wrong.
và cả những người bạn trân quý, bọn tôi đã cùng nhau trở thành doanh nhân trong lĩnh vực chính trị, cùng chinh phục thử thách mà mọi người nói rằng không thể. Thực ra, có một chuyên gia PR hàng đầu đã nói với tôi trước khi tôi đưa ra quyết định, rằng tôi sẽ làm tốt và chỉ đạt 7%. Tôi ghi nhận lời khuyên đó, và có thể anh ấy đúng dựa vào kinh nghiệm bản thân. Nhưng vào ngày tôi có 1% số phiếu, tôi đã quyết định chứng minh rằng anh ấy đã sai.
It's very important to mention this, because I did lose a lot of sleep, and I worked hard, and so did the people with me. We can never go the distance if we forget to take care of ourselves. And it's two things that I think are very important in that, in surrounding yourself with people and practices that nourish you, but it's equally important, maybe even more important, to have the courage to get rid of people and practices that take away your energy, including the wonderful bloggers and commentators. I took a lot of support from others in doing this, and I made the decision to go high when others went low, and that's partly how I kept my energy going throughout all of this. And when I lost my energy for a moment -- and I did from time to time, it wasn't easy -- I went back to why I decided to run, and how I had decided to run my own race.
Đó là điều cần phải được nói đến, bởi vì tôi đã mất ngủ khá nhiều, làm việc chăm chỉ, và mọi người quanh tôi cũng thế. Chúng ta sẽ không thể đi xa nếu quên chăm sóc chính bản thân mình. Và có 2 điều tôi cho là rất quan trọng, đó là mọi người xung quanh và những bài học mà nó sẽ tôi luyện bạn, nhưng cũng không kém phần, thậm chí còn rất quan trọng là phải can đảm loại bỏ những người và những bài học mà sẽ lấy đi năng lượng của bạn, kể cả các blogger và những nhà bình luận viên tuyệt vời. Tôi đã nhận được nhiều sự trợ giúp, đưa ra quyết định để giúp mình thăng tiến trong khi người khác tụt lùi, và đó là một phần giúp tôi giữ lại năng lượng để làm mọi thứ. Và mỗi khi tôi nản -- hay đôi khi tôi làm mọi thứ không hề dễ dàng -- thì tôi lại nhớ về lý do vì sao mình làm việc này, tại sao mình lại quyết định tham gia tranh cử.
I called it a 4G campaign, the G's representing the Icelandic words. And the first one is called "Gagn." I ran to do good, to be of service, and I wanted servant leadership to be at the center of how I worked and everybody else in the campaign. Second one is "Gleði," or joy. I decided to enjoy the journey. There was a lot to be taken out of the journey, no matter if the destination was reached or not. And I tried my utmost to inspire others to do so as well. Third is "Gagnsæi." I was open to any questions. I kept no secrets, and it was all open, on Facebook and websites. Because I think if you're choosing your president, you deserve answers to your questions. Last but not least, I don't need to explain that in this room, we ran on the principle of Girlpower.
Tôi gọi đó là chiến dịch 4G, chữ G là các từ trong tiếng Iceland. Chữ đầu tiên là “Gagn”. Ý là tôi muốn làm tốt, muốn được phục vụ, và tôi muốn là người lãnh đạo đầy tớ là tâm điểm trong cách tôi làm việc và mọi người đồng hành cùng tôi. Từ thứ hai là “Gleði,” hay niềm vui. Tôi đã quyết định sẽ tận hưởng chuyến đi. Chuyến đi này sẽ đem lại nhiều điều, dù cho ta có vươn tới đích đến hay không. Và tôi đã cố hết sức để truyền cảm hứng tới mọi người. Từ thứ ba là “Gagnsæi.” Cởi mở trả lời bất kì câu hỏi nào. Không dấu diếm, và công khai trên Facebook à các trang web. Nếu bạn đang cân nhắc tìm ra vị tổng thống phù hợp, bạn xứng đáng được giải đáp mọi thắc mắc của bạn. Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, tôi sẽ không giải thích thêm, chúng tôi tranh cử vì nguyên tắc Quyền Phụ Nữ.
(Cheers)
(Cổ vũ)
I am incredibly glad that I had the courage to run, to risk failure but receive success on so many levels. I can't tell you that it was easy, but I can tell you, and I think my entire team will agree with me, that it was worth it.
Tôi rất là vui rằng tôi đã có can đảm để gánh vác, mạo hiểm trước thất bại nhưng nhận được thành công ở nhiều vị trí. Tôi không thể nói với bạn rằng thật là dễ dàng, nhưng tôi sẽ kể bạn nghe, tôi và nhóm của mình đều đồng tình rằng điều đó là rất đáng.
Thank you.
Cảm ơn mọi người.
(Applause)
(Vỗ tay)
Thank you. Thank you.
Cảm ơn. Cảm ơn các bạn.
(Applause)
(Vỗ tay)
Pat Mitchell: I'm not letting you go yet.
Pat Mitchell: Tôi sẽ không để bạn rời đi như vậy.
Halla Tómasdóttir: What a great crowd.
Halla Tómasdóttir: Mọi người thật tuyệt vời.
PM: I can't let you go without saying that probably everybody in the room is ready to move to Iceland and vote for you. But of course we probably can't vote there, but one thing we can get from Iceland and have always gotten is inspiration. I mean, I'm old enough to remember 1975 when all the Icelandic women walked out, and that really was a very big factor in launching the women's movement. You made a reference to it earlier. I'd love to bring the picture back up and just have us remember what it was like when a country came to a standstill. And then what you may not know because our American media did not report it, the Icelandic women walked out again on Monday. Right?
PM: Tôi không thể để bạn đi nếu không nói ra rằng có lẽ mọi người ở đây đã sẵn sàng tới Iceland và bỏ phiếu cho bạn. Dĩ nhiên là không thể, nhưng điều mà chúng ta thấy được ở Iceland sẽ luôn là nguồn cảm hứng. Ý tôi là, tôi đã đủ già để nhớ về năm 1975 khi tất cả phụ nữ Iceland bãi công, và đó thực sự là một ảnh hưởng lớn trong việc thúc đẩy phong trào phụ nữ. Quay lại về điều mà bạn đã kể. Tôi thích nhìn lại bức ảnh này để chúng ta nhớ về thứ mà khiến cho một đất nước đi vào sự bế tắc. Và điều mà mọi người có thể chưa biết vì truyền thông Hoa Kì đã không nhắc tới, đó là phụ nữ Iceland đã bãi công thêm một lần nữa. Phải không?
HT: Yes, they did. PM: Can you tell us about that?
HT: Vâng, đúng vậy. PM: Bạn có thể kể lại không?
HT: Yes, so 41 years after the original strike, we may be the best place in the world to be a woman, but our work isn't done. So at 2:38pm on Monday, women in Iceland left work, because that's when they had earned their day's salary.
HT: Vâng, sau 41 năm kể từ cuộc đình công ban đầu, Iceland có lẽ là nơi hợp lý nhất trên thế giới để trở thành phụ nữ, nhưng mọi thứ vẫn chưa dừng lại. Vào ngày thứ hai lúc 2:38 chiều, phụ nữ Iceland đã ngưng công việc, vì đó là khi mọi người nhận được lương ngày.
(Applause)
(Vỗ tay)
What's really cool about this is that young women and men participated in greater numbers than before, because it is time that we close the pay gap.
Điều thực sự thú vị là phụ nữ và nam giới trẻ tuổi đã tham gia nhiều hơn trước đây, vì đã đến lúc chúng ta thu hẹp khoảng cách về thu nhập.
PM: So I'm not going to ask Halla to commit right now to what she's doing next, but I will say that you'd have a very large volunteer army should you decide to do that again. Thank you Halla.
PM: Tôi sẽ không bắt Halla hứa hẹn về những gì mà cố ấy sẽ làm trong tương lai, nhưng tôi muốn nói rằng Halla bạn có một đội quân tình nguyện rất lớn và bạn nên tham gia tranh cử lần nữa. Cám ơn bạn Halla.
HT: Thank you all.
HT: Cám ơn tất cả mọi người.
(Applause)
(Vỗ tay)