Technology can change our understanding of nature.
Công nghệ có thể thay đổi nhận thức của chúng ta về tự nhiên.
Take for example the case of lions. For centuries, it's been said that female lions do all of the hunting out in the open savanna, and male lions do nothing until it's time for dinner. You've heard this too, I can tell. Well recently, I led an airborne mapping campaign in the Kruger National Park in South Africa. Our colleagues put GPS tracking collars on male and female lions, and we mapped their hunting behavior from the air. The lower left shows a lion sizing up a herd of impala for a kill, and the right shows what I call the lion viewshed. That's how far the lion can see in all directions until his or her view is obstructed by vegetation. And what we found is that male lions are not the lazy hunters we thought them to be. They just use a different strategy. Whereas the female lions hunt out in the open savanna over long distances, usually during the day, male lions use an ambush strategy in dense vegetation, and often at night. This video shows the actual hunting viewsheds of male lions on the left and females on the right. Red and darker colors show more dense vegetation, and the white are wide open spaces. And this is the viewshed right literally at the eye level of hunting male and female lions. All of a sudden, you get a very clear understanding of the very spooky conditions under which male lions do their hunting.
Ví dụ như trường hợp của loài sư tử. Nhiều thế kỉ qua, mọi người đều nói sư tử cái chịu trách nhiệm săn bắn trên các đồng cỏ hoang,, còn sư tử đực không làm gì cả chỉ chờ đến bữa tối. Các bạn cũng nghe đến chuyện này rồi. Thì là gần đây, tôi đang triển khai một chiến dịch bản đồ trên không ở Công viên quốc qua Kruger ở Nam Phi. Các đồng nghiệp của tôi đã đặt những vòng cổ truy tìm GPS ở những con sư tử đực và cái, và chúng ta theo dấu vết đi săn của chúng từ trên không. Phía dưới cùng bên trái cho thấy một con sư tử đang đánh giá một đàn linh dương châu Phi, và phía bên phải biểu thi những gì mà tôi gọi là tầm nhìn của sư tử. Đó là khoảng cách mà sư tử có thể nhìn thấy ở mọi phương hướng cho đến khí tầm nhìn của nó bị cản trở bởi cây cối. Và những gì chúng tôi đã phát hiện đó là sư tử đực không phải là những kẻ đi săn lười biếng mà chúng ta từng nghĩ. Chúng chỉ sử dụng một chiến lược hoàn toàn khác. So với sư tử cái đi săn trên những cánh đồng hoang ở những khoảng cách khá xa vào ban ngày, sư tử đực sử dụng chiến lược mai phục ở khu vực cây cối dày đặc, và thường vào buổi đêm. Đoạn video này cho thấy cách săn bắn thật sự của sư tử đực bên tay trái và của con cái bên tay phải. Màu đỏ và màu tối biểu thị khu vực cây cối dày đặc, và màu trắng là những khu vực mở rộng thoáng hơn. Và thật vậy, đây là cách thức có thể nhìn được của những con sư tử đực và cái đi săn. Và bất ngờ, bạn có thể hiểu rõ hơn về điều kiện mờ ám mà sư tử đực đi săn mồi.
I bring up this example to begin, because it emphasizes how little we know about nature. There's been a huge amount of work done so far to try to slow down our losses of tropical forests, and we are losing our forests at a rapid rate, as shown in red on the slide. I find it ironic that we're doing so much, yet these areas are fairly unknown to science. So how can we save what we don't understand?
Để bắt đầu, tôi nêu lên ví dụ như này, bởi vì nó đã nhấn mạnh về độ hiểu biết ít ỏi của chúng ta về tự nhiên. Đã có nhiều biện pháp được thực thi từ trước tới nay cố gắng để làm chậm đi quá trình biến mất của rừng nhiệt đới, và chúng ta đang dần đánh mất đi những cánh rừng rất nhanh, như là đã được biểu thị bằng màu để trên màn hình. Tôi thấy thật mỉa mai khi chúng ta đang làm rất nhiều, nhưng những khu vực này vẫn còn là bí ẩn đối với khoa học. Vậy nên liệu chúng ta có thể cứu được những gì mà bản thân chúng ta cũng không hiểu?
Now I'm a global ecologist and an Earth explorer with a background in physics and chemistry and biology and a lot of other boring subjects, but above all, I'm obsessed with what we don't know about our planet. So I created this, the Carnegie Airborne Observatory, or CAO. It may look like a plane with a fancy paint job, but I packed it with over 1,000 kilos of high-tech sensors, computers, and a very motivated staff of Earth scientists and pilots. Two of our instruments are very unique: one is called an imaging spectrometer that can actually measure the chemical composition of plants as we fly over them. Another one is a set of lasers, very high-powered lasers, that fire out of the bottom of the plane, sweeping across the ecosystem and measuring it at nearly 500,000 times per second in high-resolution 3D. Here's an image of the Golden Gate Bridge in San Francisco, not far from where I live. Although we flew straight over this bridge, we imaged it in 3D, captured its color in just a few seconds. But the real power of the CAO is its ability to capture the actual building blocks of ecosystems. This is a small town in the Amazon, imaged with the CAO. We can slice through our data and see, for example, the 3D structure of the vegetation and the buildings, or we can use the chemical information to actually figure out how fast the plants are growing as we fly over them. The hottest pinks are the fastest-growing plants. And we can see biodiversity in ways that you never could have imagined. This is what a rainforest might look like as you fly over it in a hot air balloon. This is how we see a rainforest, in kaleidoscopic color that tells us that there are many species living with one another. But you have to remember that these trees are literally bigger than whales, and what that means is that they're impossible to understand just by walking on the ground below them. So our imagery is 3D, it's chemical, it's biological, and this tells us not only the species that are living in the canopy, but it tells us a lot of information about the rest of the species that occupy the rainforest.
Hiện giờ tôi là nhà sinh thái và một người khám phá Trái Đất trên nền tảng Vật lý và Hóa học và Sinh học và rất nhiều những môn nhàm chán khác, nhưng trên hết, tôi bị ám ảnh bởi những gì chúng ta chưa biết về hành tinh này. Vậy nên tôi thành lập nên Đài quan sát trên không Carnegie, hay CAO. Nó giống như một cái máy bay với màu sắc đồng bóng nhưng tôi đã trang bị nó với hơn 1000kg cảm biến công nghệ cao, máy tính, và một dàn nhân viên đầy nhiệt huyết từ những nhà khoa học Trái Đất và phi công. Hai trong số những thiết bị của chúng tôi là độc nhất: một cái gọi là thiết bị đo phổ hình ảnh có thể đo những thành phần hóa học của cây cối mà chúng ta bay qua phía trên. Cái kia là một bộ laser, những laser công suất lớn, có thể chiếu từ phía dưới đáy máy bay, quét ngang hệ sinh thái và đo gần 500000 lần mỗi giây ở định dạng 3D. Đây là hình ảnh của cây cầu Vàng ở San Francisco không xa cách nơi tôi đang sống. Mặc dù chúng tôi bay phía trên cây cầu, chúng tôi thu hình ảnh 3D của nó, lấy màu sắc chỉ trong vài giây. Nhưng sức mạnh của thực của CAO là khả năng nắm bắt những khối căn bản của hệ sinh thái. Đây là một thị trấn nhỏ ở Amazon, được lấy hình ảnh từ CAO. Chúng ta có thể xem qua những dữ kiện và nhìn thấy, ví dụ, cấu trúc 3D của cây cối và các tòa nhà, hoặc chúng ta có thể sử dụng thông tin hóa học để khám phá ra cây cối phát triển trong bao lâu khi bay ngang qua chúng. Những màu hồng đậm nhất là những cây trồng lớn nhanh nhất. Và chúng ta có thể thấy đa dạng sinh học ở các mặt mà các bạn không thể tưởng tượng tới. Đây là hình ảnh của một khu rừng nhiệt đới nếu chúng ta bay qua trên một khinh khí cầu. Đây là rừng nhiệt đới mà chúng ta có thể thấy với nhiều màu sắc biến ảo nói lên có nhiều sinh vật sống với nhau. Nhưng bạn phải nhớ rằng những loài cây này thực chất còn lớn hơn những con cá voi, và có nghĩa là không thể hiểu được nếu như chỉ đi bộ trên mặt đất. Vậy nên hình ảnh 3D của chúng tôi, nó thuộc về hóa học, thuộc về sinh học và nói lên không chỉ những sinh vật đang sống trên Trái Đất này, nhưng nó nói lên rất nhiều thông tin về những sinh vật còn lại đang sống trong các rừng nhiệt đới.
Now I created the CAO in order to answer questions that have proven extremely challenging to answer from any other vantage point, such as from the ground, or from satellite sensors. I want to share three of those questions with you today. The first questions is, how do we manage our carbon reserves in tropical forests? Tropical forests contain a huge amount of carbon in the trees, and we need to keep that carbon in those forests if we're going to avoid any further global warming. Unfortunately, global carbon emissions from deforestation now equals the global transportation sector. That's all ships, airplanes, trains and automobiles combined. So it's understandable that policy negotiators have been working hard to reduce deforestation, but they're doing it on landscapes that are hardly known to science. If you don't know where the carbon is exactly, in detail, how can you know what you're losing? Basically, we need a high-tech accounting system. With our system, we're able to see the carbon stocks of tropical forests in utter detail. The red shows, obviously, closed-canopy tropical forest, and then you see the cookie cutting, or the cutting of the forest in yellows and greens. It's like cutting a cake except this cake is about whale deep. And yet, we can zoom in and see the forest and the trees at the same time. And what's amazing is, even though we flew very high above this forest, later on in analysis, we can go in and actually experience the treetrops, leaf by leaf, branch by branch, just as the other species that live in this forest experience it along with the trees themselves.
Tôi thành lập CAO để trả lời cho những câu hỏi được coi là thử thách lớn để trả lời từ bất cứ vị trí thuận lợi nào ví dụ như trên mặt đất, hay từ những cảm biến vệ tinh. Tôi muốn chia sẻ với các bạn 3 trong những câu hỏi hôm nay. Câu hỏi đầu tiên là, làm thế nào để duy trí lượng cacbon trong các rừng nhiệt đới? Rừng nhiệt đới gồm một lượng khổng lồ cacbon trong cây cối, và chúng ta cần giữ lượng cacbon đó ở trong rừng nếu như chúng ta không muốn hiện tượng nóng lên toàn cầu nghiêm trọng hơn. Không may là sự thải khí cacbon trên toàn cầu từ những vụ cháy rừng giờ đã bằng với những thiết bị vận tải toàn cầu. Đó là tàu thuyền, máy bay, tàu hỏi và xe máy nói chung. Nên có thể hiểu được rằng những các nhà đàm phá nghị định đang làm việc chăm chỉ để ngăn chặn cháy rừng, nhưng những thứ họ đang làm không hề liên quan đến khoa học. Nếu bạn không biết chính xác cacbon đến từ đầu, làm sao bạn có thể biết được bạn đang mất đi thứ gì? Về cơ bản, chúng ta cần một hệ thống tính toán công nghệ cao Với hệ thống của chúng tôi, chúng ta có thể thấy kho dự trữ cacbon của các rừng nhiệt đới hoàn toàn chi tiết. Màu đỏ biểu thị, rõ ràng là, những tán rừng nhiệt đới khép kín, và sau đó các bạn thấy những lát cắt, hay là những lát cắt rừng ở màu vàng và xanh lá. Nó cũng giống như cắt cái bánh trừ khi cái bánh là về cá voi biển sâu. Và hơn nữa, chúng ta có thể phóng to lên và thấy khu rừng và cây cối ở cùng một thời điểm. Và tuyệt vời là, mặc dù chúng tôi bay rất cao phía trên cánh rừng, lát nữa trong bản phân tích, chúng tôi có thể đi sâu vào và thật sự trải nghiệm những ngọn cây, rõ rừng từng chiếc lá, chiếc cành, cũng như các sinh vật khác sống trong khu rừng này trải nghiệm nó cùng với những cái cây.
We've been using the technology to explore and to actually put out the first carbon geographies in high resolution in faraway places like the Amazon Basin and not-so-faraway places like the United States and Central America. What I'm going to do is I'm going to take you on a high-resolution, first-time tour of the carbon landscapes of Peru and then Panama. The colors are going to be going from red to blue. Red is extremely high carbon stocks, your largest cathedral forests you can imagine, and blue are very low carbon stocks. And let me tell you, Peru alone is an amazing place, totally unknown in terms of its carbon geography until today. We can fly to this area in northern Peru and see super high carbon stocks in red, and the Amazon River and floodplain cutting right through it. We can go to an area of utter devastation caused by deforestation in blue, and the virus of deforestation spreading out in orange. We can also fly to the southern Andes to see the tree line and see exactly how the carbon geography ends as we go up into the mountain system. And we can go to the biggest swamp in the western Amazon. It's a watery dreamworld akin to Jim Cameron's "Avatar." We can go to one of the smallest tropical countries, Panama, and see also a huge range of carbon variation, from high in red to low in blue. Unfortunately, most of the carbon is lost in the lowlands, but what you see that's left, in terms of high carbon stocks in greens and reds, is the stuff that's up in the mountains. One interesting exception to this is right in the middle of your screen. You're seeing the buffer zone around the Panama Canal. That's in the reds and yellows. The canal authorities are using force to protect their watershed and global commerce. This kind of carbon mapping has transformed conservation and resource policy development. It's really advancing our ability to save forests and to curb climate change.
Chúng tôi đã sử dụng công nghệ này để khám pha ra và lập ra bản đồ địa lí cacbon đầu tiên ở định dạng cao tại những khu vực xa như là lưu vực sông Amazon và những khu vực không xa lắm như là Hoa Kì và Trung Mỹ. Sau đây tôi sẽ dẫn các bạn đến với cuộc hành trình đầu tiên với định dạng cao tới những khung cảnh cacbon ở Peru và sau đó là Panama. Những màu sắc sẽ biến đổi từ đỏ sang xanh lục. Màu đỏ là những kho dữ trữ hàm lượng cacbon cực kì cao, những cánh rừng lớn nhất mà bạn có thể tưởng tượng, và màu xanh biểu thị những kho dự trữ cacbon thấp. Tôi nói này, Peru là một địa điểm rất tuyệt vời, hoàn toàn không được biết đới với địa lí cacbon cho tới hôm nay. Chúng ta có thể bay tới khu vực phía bắc Peru và nhìn những kho dữ trữ cacbon cực kì cao trong màu đỏ, và sông Amazon và vùng ngập nước cắt ngang qua nó. Chúng ta có thể đi tới những khu vực bị tàn phá hoàn toàn bởi những vụ cháy rừng trong màu xanh, và sự lan tràn cháy rừng trong màu cam. Chúng ta cũng có thể bay tới phía nay dãy Andes để thấy những hàng cây và thấy chính xác địa lí cacbon kết thúc thế nào khi lên thẳng phía trên hệ thống núi cao. Và chúng ta có thể tới những đầm lầy rộng lớn nhất ở phía tây Amazon. Đó là thế giới mơ ước đầy nước liên quan tới bộ phim "Avatar" của Jim Cameron. Chúng ta có thể tới một trong những đất nước nhiệt đới nhỏ nhất, Panama, và nhìn thấy lượng khổng lồ của sự phân tán cacbon, từ cao trong màu đỏ đến thấp trong màu xanh. Không may là, hầu hết lượng cacbon đều biến mất dưới những vùng đất thấp, nhưng những gì các bạn thấy còn lại với hàm lượng cacbon cao trong màu xanh lá và đỏ, là những thứ ở tít trên cao các ngọn núi. Một điểm ngoại lệ thú vị là ngay chính giữa màn hình của các bạn. Các bạn đang nhìn thấy những khu vực đệm xung quanh kênh đào Panama. Trong màu đỏ và màu vàng. Các nhà quản lý kênh đào đang sử dụng quyền lực để bảo vệ lưu vực sống của họ và thương mại toàn cầu. Loại bản đồ cacbon này đã biến đổi định luật phát triển cách bảo tồn và dự trữ. Nó đang nâng cao khả năng bảo vệ rừng của chúng ta và kiềm chế hiện tượng biến đổi khí hậu.
My second question: How do we prepare for climate change in a place like the Amazon rainforest? Let me tell you, I spend a lot of time in these places, and we're seeing the climate changing already. Temperatures are increasing, and what's really happening is we're getting a lot of droughts, recurring droughts. The 2010 mega-drought is shown here with red showing an area about the size of Western Europe. The Amazon was so dry in 2010 that even the main stem of the Amazon river itself dried up partially, as you see in the photo in the lower portion of the slide. What we found is that in very remote areas, these droughts are having a big negative impact on tropical forests. For example, these are all of the dead trees in red that suffered mortality following the 2010 drought. This area happens to be on the border of Peru and Brazil, totally unexplored, almost totally unknown scientifically.
Câu hỏi thứ hai của tôi là: Chúng ta chuẩn bị cho biến đổi khí hậu ở những nơi như rừng nhiệt đới Amazon thế nào? Để tôi kể cho các bạn nghe, tôi đã dành rất nhiều thời gian ở những khu vực này, và chúng ta đã thấy được khí hậu đang biến đổi. Nhiệt độ đang tăng cao, và những gì đang diễn ra là ngày càng nhiều hạn hán, những vụ hạn hán diễn ra đều đều. Trận hán hạn lớn năm 2010 được thể hiện ở đây với màu đỏ biểu thị khu vực phía tây Châu Âu. Khu vực Amazon rất khô hạn vào năm 2010 thậm chí đập nước chính của sông Amazon đang dần khô cạn từng, như các bạn thấy trên hình ở phần phía dưới của màn hình. Những gì chúng tôi khám phá ra là những khu vực hẻo lánh, những trận hạn hán này đã để lại những hậu quả nặng nề đến những cánh rừng nhiệt đới. Ví dụ như là, đây là những cây chết trong màu đỏ sau trận hạn hán năm 2010. Khu vực này diễn ra ở biên giới của Peru và Brazil, hoàn toàn chưa được khai phá, và gần như chưa được khoa học biết tới.
So what we think, as Earth scientists, is species are going to have to migrate with climate change from the east in Brazil all the way west into the Andes and up into the mountains in order to minimize their exposure to climate change. One of the problems with this is that humans are taking apart the western Amazon as we speak. Look at this 100-square-kilometer gash in the forest created by gold miners. You see the forest in green in 3D, and you see the effects of gold mining down below the soil surface. Species have nowhere to migrate in a system like this, obviously.
Vậy nên những gì chúng ta nghĩ, với tư cách là người tìm hiểu Trái Đất, đó là các giống òoài đang phải di cư do khí hậu thay đổi từ phía đông Brazil thẳng đến phía tây vào dãy Andes và lên trên các ngọn núi để hạn chế ảnh hưởng của biến đổi khí hậu. Một trong số những vấn đề liên quan tới nó đó là con người đang làm rời ra khu vực phía tây Amazon như đã nói. Hãy nhìn vết cắt rộng 100km vuông trong rừng do những người đào vàng này. Các bạn nhìn cánh rừng trong màu xanh ở định dạng 3D, và bạn thấy hậu quả của việc đào vàng tới phía dưới của bề mặt đất. Rõ ràng là các sinh vật không có nơi nào để di cư tới với một hệ thống như thế này.
If you haven't been to the Amazon, you should go. It's an amazing experience every time, no matter where you go. You're going to probably see it this way, on a river. But what happens is a lot of times the rivers hide what's really going on back in the forest itself. We flew over this same river, imaged the system in 3D. The forest is on the left. And then we can digitally remove the forest and see what's going on below the canopy. And in this case, we found gold mining activity, all of it illegal, set back away from the river's edge, as you'll see in those strange pockmarks coming up on your screen on the right. Don't worry, we're working with the authorities to deal with this and many, many other problems in the region.
Nếu các bạn chưa từng tới Amazon, các bạn nên đi. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời, dù các bạn đến đâu. Các bạn có thể sẽ thấy nó thế này, trên một dòng sông. Nhưng những gì diễn ra đó là rất nhiều lần các dòng sông che dấu những gì đang thực sự diễn ra trong các cánh rừng. Chúng tôi đã bay qua cũng dòng sông này, thu lại hình ảnh 3D. Cánh rừng nằm bên tay trái. Và rồi chúng ta có thể loại bỏ cánh rừng này về mặt kĩ thuật số vậy những gì đang diễn ra dưới bề mặt Trái Đất. Và trong trường hợp này, chúng tôi đã khám phá ra hành động đào vàng đều bất hợp pháp, được tiến hành cách xa bờ sông, như các bạn sẽ nhìn thấy những vết sẹo đậu mùa kì lạ này đang được chiếu trên màu hình bên tay phải. Đừng lo, chúng tôi đang làm việc với các nhà chức trách để đối phó với cái này và nhiều, nhiều vấn đề khác trong khu vực.
So in order to put together a conservation plan for these unique, important corridors like the western Amazon and the Andes Amazon corridor, we have to start making geographically explicit plans now. How do we do that if we don't know the geography of biodiversity in the region, if it's so unknown to science? So what we've been doing is using the laser-guided spectroscopy from the CAO to map for the first time the biodiversity of the Amazon rainforest. Here you see actual data showing different species in different colors. Reds are one type of species, blues are another, and greens are yet another. And when we take this together and scale up to the regional level, we get a completely new geography of biodiversity unknown prior to this work. This tells us where the big biodiversity changes occur from habitat to habitat, and that's really important because it tells us a lot about where species may migrate to and migrate from as the climate shifts. And this is the pivotal information that's needed by decision makers to develop protected areas in the context of their regional development plans.
Vậy nên để lên kế hoạch duy trì những đường hành lang độc nhất và quan trọng như là phía tây Amazon và đường hành lang dãy Andes Amazon này, chúng ta phải bắt đầu thực thi những kế hoạch rõ ràng về mặt địa lý ngay bây giờ. Chúng ta làm thế nào nếu chúng ta không biết về địa lý của đa dạng sinh học trong vùng, nếu đó là những gì khoa học chưa biết tới? Vậy nên những gì chúng tôi đã và đang làm là sử dụng thiết bị quang phổ bằng laser từ CAO để tìm ra hệ đa dạng sinh học của rừng nhiệt đới Amazon. Đây là dữ liệu biểu diễn những sinh vật khác nhau trong các màu sắc khác nhau. Màu đỏ là một loài sinh vật, màu xanh lục là một loài khác, và màu xanh lá là một loài khác nữa. Và khi chúng ta đem chúng lại với nhau và vẽ to ra đến một mức độ nhất định của khu vực, chúng ta có được một địa lí hoàn toàn mới về hệ đa đạng sinh học chưa biết đến đặc trưng cho công việc này. Nó nói lên nơi nào mà những thay đổi của hệ đa dạng sinh học diễn ra từ môi trường sống này đến môi trường sống khác, và điều đó rất quan trọng bởi vì nó nói lên rất nhiều về nơi mà các giống loài có thể di cư tới và di cư từ những nơi biến đổi khí hậu. Và đó là những thông tin mấu chốt cần thiết để phát triển những khu vực cần bảo vệ trong phạm vi của những kế hoạch phát triển khu vực.
And third and final question is, how do we manage biodiversity on a planet of protected ecosystems? The example I started out with about lions hunting, that was a study we did behind the fence line of a protected area in South Africa. And the truth is, much of Africa's nature is going to persist into the future in protected areas like I show in blue on the screen. This puts incredible pressure and responsibility on park management. They need to do and make decisions that will benefit all of the species that they're protecting. Some of their decisions have really big impacts. For example, how much and where to use fire as a management tool? Or, how to deal with a large species like elephants, which may, if their populations get too large, have a negative impact on the ecosystem and on other species. And let me tell you, these types of dynamics really play out on the landscape. In the foreground is an area with lots of fire and lots of elephants: wide open savanna in blue, and just a few trees. As we cross this fence line, now we're getting into an area that has had protection from fire and zero elephants: dense vegetation, a radically different ecosystem. And in a place like Kruger, the soaring elephant densities are a real problem. I know it's a sensitive issue for many of you, and there are no easy answers with this. But what's good is that the technology we've developed and we're working with in South Africa, for example, is allowing us to map every single tree in the savanna, and then through repeat flights we're able to see which trees are being pushed over by elephants, in the red as you see on the screen, and how much that's happening in different types of landscapes in the savanna. That's giving park managers a very first opportunity to use tactical management strategies that are more nuanced and don't lead to those extremes that I just showed you. So really, the way we're looking at protected areas nowadays is to think of it as tending to a circle of life, where we have fire management, elephant management, those impacts on the structure of the ecosystem, and then those impacts affecting everything from insects up to apex predators like lions.
Và câu hỏi thứ 3 cũng là câu hỏi cuối cùng là, làm thế này để chúng ta duy trì đa dạng sinh học trên hành tinh của hệ sinh thái cần bảo vệ? Ví dụ mà tôi muốn bắt đầu vấn đề này là về việc đi săn của loài sư tử, đó là một thí nghiệm chúng tôi đã làm đằng sau hàng rào của khu vực được bảo vệ ở Nam Phi. Và sự thật là, rất nhiều thứ trong tự nhiên ở châu Phi sẽ kéo dài tới tận tương lai trong những vùng được bảo vệ như tôi trình bay bằng màu xanh trên màn hình. Nó đặt áp lực và trách nhiệm nặng nề lên những nhà quản lý công viên. Họ cần phải làm và đưa ra quyết định có lợi cho tất cả các giống loài mà họ đang bảo vệ. Một vài quyết định của hộ đã có những ảnh hưởng nhất định. Như là, sử dụng lửa như là một công cụ quản lý ở đâu và lượng bao nhiêu? Hay là, làm thế nào để đối phó với những loài to xác như là voi, có thể, nếu số lượng chúng tăng lên quá nhiều, có ảnh hưởng xấu đến hệ sinh thái và các loài khác. Để tôi nói với các bạn thế này, những loại động lực này thật sự diễn ra trên các cảnh quan. Ở cận cảnh thì đó là một khu vực với nhiều ngọn lửa và nhiều voi: đồng cỏ hoang mở rộng màu xanh, và chỉ một vài cây cối. Khi chúng ta đi qua hàng rào này, và giờ chúng đang tiến vào khu vực đã có bảo vệ bằng lửa và không có con voi nào: cây cối dày đặc, một hệ sinh thái khác về mặt cơ bản. Và ở nơi như là Kruger, mật độ voi tăng cao là một vấn đề thật sự. Tôi biết đây là một vấn đề nhạy cảm đối với nhiều người các bạn, và không hề có câu trả lời đơn giản đối với nó. Nhưng tốt là công nghệ mà chúng tôi đã phát triển và chúng tôi đang áp dụng ở Nam Phi, ví dụ như, đang cho phép chúng tôi tìm kiếm từng cái cây một ở đồng cỏ, và sau đó thông qua những chuyến bay liên tục chúng tôi có thể thấy cây nào đang bị những con voi đốn ngã, là màu đỏ như các bạn thấy trên màn hình, và những gì đang diễn ra ở những cảnh quan khác nhau trên đồng cỏ. Điều đó đã cho những nhà quản lý công viên một cơ hội đầu tiên để sử dụng những chiến lược quản lý linh hoạt hơn và không dẫn đến những hậu quả mà tôi vừa chỉ cho các bạn. Vậy nên, cái cách mà chúng ta đang nhìn vào những khu vực được bảo vệ hiện nay là hướng tới vòng đời, mà chúng ta có sự duy quản lý ngọn lửa, quản lý loài voi, những ảnh hưởng tới cấu trúc hệ sinh thái, và rồi những ảnh hưởng đó tác động tới mọi thứ từ những loài côn trùng tới những động vật ăn thịt cao cấp như là sư tử.
Going forward, I plan to greatly expand the airborne observatory. I'm hoping to actually put the technology into orbit so we can manage the entire planet with technologies like this. Until then, you're going to find me flying in some remote place that you've never heard of. I just want to end by saying that technology is absolutely critical to managing our planet, but even more important is the understanding and wisdom to apply it.
Tiếp theo, tôi đã lên kế hoạch mở rộng đáng kể đài quan sát trên không. Tôi hi vọng công nghệ có thể đặt ngoài quĩ đạo để chúng ta có thể quản lý được cả hành tinh này với những công nghệ như thế. Cho tới lúc đó, các bạn sẽ thấy tôi bay đến những khu vực hẻo lánh mà các bạn chưa bao giờ nghe tới. Để kết thúc, tôi chỉ muốn nói rằng công nghệ hoàn toàn có vị trí trọng yếu trong việc giữ gìn Trái Đất, và quan trọng hơn như là cách hiểu và kiến thức để áp dụng nó.
Thank you.
Cảm ơn các bạn.
(Applause)
(Vỗ tay)