The world makes you something that you're not, but you know inside what you are, and that question burns in your heart: How will you become that? I may be somewhat unique in this, but I am not alone, not alone at all. So when I became a fashion model, I felt that I'd finally achieved the dream that I'd always wanted since I was a young child. My outside self finally matched my inner truth, my inner self. For complicated reasons which I'll get to later, when I look at this picture, at that time I felt like, Geena, you've done it, you've made it, you have arrived. But this past October, I realized that I'm only just beginning. All of us are put in boxes by our family, by our religion, by our society, our moment in history, even our own bodies. Some people have the courage to break free, not to accept the limitations imposed by the color of their skin or by the beliefs of those that surround them. Those people are always the threat to the status quo, to what is considered acceptable.
Thế giới mặc định con người của bạn nhưng bạn mới là người hiểu rõ nhất bản thân mình và câu hỏi đó luôn thôi thúc trong tim : Bạn sẽ trở thành như thế nào? Tôi có thể là người duy nhất như thế, nhưng tôi không đơn độc, hoàn toàn không đơn độc. Khi trở thành một người mẫu thời trang, tôi nghĩ là tôi đã đạt giấc mơ của mình giấc mơ của tôi từ khi còn là một đứa trẻ. Vẻ ngoài của tôi cuối cùng cũng đã trở về đúng với con người bên trong. Vì vài lý do, tôi sẽ trở lại vấn đề này sau, khi xem bức ảnh này, tôi nghĩ rằng, "Geena, mày làm được rồi đấy" mày đã làm được mày đã đạt được ước mơ rồi đấy". Nhưng tháng 10 vừa rồi, tôi nhận ra đó chỉ mới là khởi đầu. Tất cả chúng ta được đặt trong những chiếc hộp có tên gia đình, tín ngưỡng, xã hội, quá khứ, hay chính cơ thể của mình. Vài người trong chúng ta đủ dũng cảm để thoát khỏi sự ràng buộc, vượt qua giới hạn của màu da hay đức tin của những người xung quanh. Những con người ấy luôn thách thức những giá trị cố hữu, những cái mà người ta cho là có thể chấp nhận.
In my case, for the last nine years, some of my neighbors, some of my friends, colleagues, even my agent, did not know about my history. I think, in mystery, this is called the reveal. Here is mine.
Trường hợp của tôi, 9 năm trước, vài người hàng xóm, vài người bạn, đồng nghiệp, thậm chí công ty quản lý, không biết về quá khứ của tôi. Và tôi đã công khai với họ. Khi sinh ra, tôi là một cậu bé
I was assigned boy at birth based on the appearance of my genitalia. I remember when I was five years old in the Philippines walking around our house, I would always wear this t-shirt on my head. And my mom asked me, "How come you always wear that t-shirt on your head?" I said, "Mom, this is my hair. I'm a girl." I knew then how to self-identify.
theo hình dạng của bộ phận sinh dục. Tôi vẫn còn nhớ khi lên 5 tôi đi quanh nhà ở Philippines, đội áo thun lên đầu. Và mẹ tôi hỏi, "Sao lúc nào con cũng đội áo lên đầu thế?" Tôi trả lời: "Mẹ à, đây là tóc của con. Con là con gái." Lúc ấy, tôi đã biết mình là ai. Giới tính luôn được coi là một sự thật,
Gender has always been considered a fact, immutable, but we now know it's actually more fluid, complex and mysterious. Because of my success, I never had the courage to share my story, not because I thought what I am is wrong, but because of how the world treats those of us who wish to break free. Every day, I am so grateful because I am a woman. I have a mom and dad and family who accepted me for who I am. Many are not so fortunate.
không thể thay đổi được, nhưng ngày nay, ta biết rằng, nó đã trở nên linh động, phức tạp và bí ẩn hơn. Trước những thành công của bản thân, tôi chưa bao giờ đủ dũng cảm kể câu chuyện của mình, không phải bởi vì tôi đã sai, nhưng bởi vì cách mà thế giới xung quanh đối xử với những người muốn thoát khỏi sự ràng buộc. Mỗi ngày, tôi cảm thấy hạnh phúc vì được là phụ nữ. Tôi có cha, mẹ và gia đình những người chấp nhận con người thật của tôi. Nhiều người không may mắn như thế
There's a long tradition in Asian culture that celebrates the fluid mystery of gender. There is a Buddhist goddess of compassion. There is a Hindu goddess, hijra goddess. So when I was eight years old, I was at a fiesta in the Philippines celebrating these mysteries. I was in front of the stage, and I remember, out comes this beautiful woman right in front of me, and I remember that moment something hit me: That is the kind of woman I would like to be. So when I was 15 years old, still dressing as a boy, I met this woman named T.L. She is a transgender beauty pageant manager. That night she asked me, "How come you are not joining the beauty pageant?" She convinced me that if I joined that she would take care of the registration fee and the garments, and that night, I won best in swimsuit and best in long gown and placed second runner up among 40-plus candidates. That moment changed my life. All of a sudden, I was introduced to the world of beauty pageants. Not a lot of people could say that your first job is a pageant queen for transgender women, but I'll take it.
Có những truyền thống lâu đời trong nền văn hóa châu Á cổ vũ cho những bí ẩn hay biến đổi của giới tính. Một Bồ tát từ bi. Một nữ thần Hindu, nữ thần hijra Khi tôi lên 8, Tôi tham dự một lễ hội ở Philippines tôn vinh những điều huyền bí. Tôi ở trên sân khấu, và một người phụ nữ xinh đẹp bước đến trước mặt tôi, vào cái khoảnh khắc ấy, có cái gì đó trỗi dậy trong tôi : Tôi muốn trở thành một phụ nữ như thế. Khi 15 tuổi, tôi vẫn ăn mặc như một đứa con trai. Tôi gặp một phụ nữ tên T.L. Cô ấy là quản lý của một cuộc thi sắc đẹp dành cho người chuyển đổi giới tính. Đêm đó, cô ấy hỏi tôi, "Sao em không tham gia cuộc thi này?" Cô ấy thuyết phục tôi rằng nếu tôi tham gia cô ấy sẽ lo liệu chi phí đăng ký, và trang phục, Và đêm đó, Tôi đã chiến thắng cuộc thi áo tắm và trang phục dạ hội và trở thành Á hậu 2 trong hơn 40 thí sinh tham gia. Khoảnh khắc đó đã thay đổi cuộc đời tôi. Tôi được giới thiệu đến thế giới của những cuộc thi sắc đẹp. Sẽ không có nhiều người nói với bạn rằng công việc đầu tiên của họ là hoa hậu của người chuyển đổi giới tính, nhưng tôi đã làm điều đó.
So from 15 to 17 years old, I joined the most prestigious pageant to the pageant where it's at the back of the truck, literally, or sometimes it would be a pavement next to a rice field, and when it rains -- it rains a lot in the Philippines -- the organizers would have to move it inside someone's house. I also experienced the goodness of strangers, especially when we would travel in remote provinces in the Philippines. But most importantly, I met some of my best friends in that community.
Cho nên, từ 15 đến 17 tuổi, tôi tham gia từ những cuộc thi uy tín nhất đến những cuộc thi ở thùng xe tải, theo đúng nghĩa đen hay đôi khi là ở lề đường cạnh đồng lúa, và ở Philippines, khi trời mưa mưa rất nhiều, những người tổ chức phải di chuyển vào trong nhà của ai đó. Tôi dần quen với lòng tốt của những người lạ xung quanh nhất là khi đi đến những vùng xa xôi ở Philippines. Nhưng điều quan trọng nhất là tôi gặp được những người bạn tốt.
In 2001, my mom, who had moved to San Francisco, called me and told me that my green card petition came through, that I could now move to the United States. I resisted it. I told my mom, "Mom, I'm having fun. I'm here with my friends, I love traveling, being a beauty pageant queen." But then two weeks later she called me, she said, "Did you know that if you move to the United States you could change your name and gender marker?" That was all I needed to hear. My mom also told me to put two E's in the spelling of my name. She also came with me when I had my surgery in Thailand at 19 years old. It's interesting, in some of the most rural cities in Thailand, they perform some of the most prestigious, safe and sophisticated surgery. At that time in the United States, you needed to have surgery before you could change your name and gender marker. So in 2001, I moved to San Francisco, and I remember looking at my California driver's license with the name Geena and gender marker F. That was a powerful moment. For some people, their I.D. is their license to drive or even to get a drink, but for me, that was my license to live, to feel dignified. All of a sudden, my fears were minimized. I felt that I could conquer my dream and move to New York and be a model.
Năm 2001, mẹ tôi, chuyển đến San Francisco, bà gọi về và bảo tôi rằng thẻ xanh của tôi đã được chấp thuận, tôi có thể chuyển đến Mỹ. Tôi phản đối. Tôi nói với mẹ, "Mẹ, con đang vui mà. Con ở đây với bạn bè con, Con thích du lịch, trở thành một nữ hoàng sắc đẹp." Nhưng, sau đó 2 tuần, mẹ tôi lại gọi, bà ấy nói, "Con có biết là nếu chuyển đến Mỹ con có thể thay đổi tên và giới tính?" Đó là tất cả những gì mà tôi hằng mong ước. Mẹ tôi cũng đề nghị đặt 2 chữ E khi đánh vần tên của tôi. Bà ấy cũng đã đi cùng tôi đến buổi phẫu thuật ở Thái Lan khi tôi 19 tuổi. Thật là thú vị khi mà ở một vài nơi xa xôi tại Thái Lan, họ có thế thực hiện những cuộc phẫu thuật với độ tinh vi, an toàn và chuẩn xác cao. Cùng lúc đó ở Mỹ, bạn phải thực hiện phẫu thuật trước khi có thể thay đổi tên và giới tính. Cho nên vào năm 2001, tôi chuyển đến San Francisco, và khi nhìn vào tấm bằng lái xe của mình ở California với cái tên Geena và giới tính là nữ. Nó là một khoảnh khắc kỳ diệu. Đối với vài người, chứng minh thư là để được phép lái xe hay thậm chí chỉ để được uống rượu, nhưng với tôi, đó là giấy chứng nhận được sống, để cảm thấy mình được tôn trọng. Nỗi sợ của tôi tan biến. Tôi cảm thấy mình có thể chinh phục giấc mơ của mình chuyển tới New York và trở thành một người mẫu.
Many are not so fortunate. I think of this woman named Islan Nettles. She's from New York, she's a young woman who was courageously living her truth, but hatred ended her life. For most of my community, this is the reality in which we live. Our suicide rate is nine times higher than that of the general population. Every November 20, we have a global vigil for Transgender Day of Remembrance. I'm here at this stage because it's a long history of people who fought and stood up for injustice. This is Marsha P. Johnson and Sylvia Rivera. Today, this very moment, is my real coming out. I could no longer live my truth for and by myself. I want to do my best to help others live their truth without shame and terror. I am here, exposed, so that one day there will never be a need for a November 20 vigil.
Nhiều người không may mắn như vậy. Một trong số đó là người phụ nữ tên Ayla Nettles. Đó là một cô gái trẻ đến từ New York người dũng cảm sống thật với chính mình, nhưng lòng hận thù đã giết chết cô ấy. Hầu hết trong cộng đồng của tôi, đó là sự thật vẫn còn tồn tại. Tỉ lệ tự sát trong cộng đồng của chúng ta cao hơn 9 lần so với mặt bằng chung. Vào mỗi ngày 20 tháng 11, chúng tôi tổ chức một buổi cầu nguyện khắp toàn cầu để tưởng nhớ những người chuyển đổi giới tính. Tôi đứng tại sân khấu này bởi vì đó là một câu chuyện dài về những người dám đứng lên chống lại sự bất công. Đó là Marsha P. Johnson và Sylvia Rivera. Ngày hôm nay, tại thời điểm này, tôi được công khai giới tính. Tôi không thể chỉ sống thật cho riêng mình. Tôi muốn nỗ lực hết mình để giúp người khác sống thật với chính họ, mà không phải cảm thấy xấu hổ hay khủng hoảng. Tôi ở đây, công khai để một ngày nào đó, sẽ không bao giờ cần đến ngày cầu nguyện 20 tháng 11 nữa.
My deepest truth allowed me to accept who I am. Will you?
Sự thật sâu trong tôi cho phép tôi chấp nhận con người của mình. Các bạn cũng như thế phải không?
Thank you very much.
Chân thành cảm ơn.
(Applause) Thank you. Thank you. Thank you. (Applause)
(Vỗ tay) Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. (Vỗ tay)
Kathryn Schulz: Geena, one quick question for you. I'm wondering what you would say, especially to parents, but in a more broad way, to friends, to family, to anyone who finds themselves encountering a child or a person who is struggling with and uncomfortable with a gender that's being assigned them, what might you say to the family members of that person to help them become good and caring and kind family members to them?
Kathryn Schulz: Geena, một câu hỏi cho bạn. Bạn sẽ nói gì với các bậc cha mẹ, xa hơn nữa, là bạn bè, gia đình, hay bất cứ ai đang tìm cách đối diện với một đứa trẻ hay người nào đó gặp khó khăn về giới tính của mình. bạn sẽ nói gì với những người trong gia đình của họ để giúp những người này cảm thấy thoải mái, quan tâm và đối xử tử tế với những người đó?
Geena Rocero: Sure. Well, first, really, I'm so blessed. The support system, with my mom especially, and my family, that in itself is just so powerful. I remember every time I would coach young trans women, I would mentor them, and sometimes when they would call me and tell me that their parents can't accept it, I would pick up that phone call and tell my mom, "Mom, can you call this woman?" And sometimes it works, sometimes it doesn't, so — But it's just, gender identity is in the core of our being, right? I mean, we're all assigned gender at birth, so what I'm trying to do is to have this conversation that sometimes that gender assignment doesn't match, and there should be a space that would allow people to self-identify, and that's a conversation that we should have with parents, with colleagues. The transgender movement, it's at the very beginning, to compare to how the gay movement started. There's still a lot of work that needs to be done. There should be an understanding. There should be a space of curiosity and asking questions, and I hope all of you guys will be my allies.
Geena Rocero: Tôi rất may mắn. Có được sự ủng hộ từ mẹ tôi, và gia đình đó là sự hỗ trợ rất mạnh mẽ. Mỗi khi tư vấn cho những phụ nữ chuyển giới, và khi họ gọi cho tôi kể rằng cha mẹ họ không chấp nhận điều này, Tôi sẽ gọi mẹ: "Mẹ có thể nói chuyện với cô này không?" Và đôi khi, nó có hiệu quả, đôi khi không, cho nên... việc xác định giới tính là vấn đề cốt lõi của chúng ta, phải không? Chúng ta được mặc định giới tinh ngay từ lúc sinh ra, cho nên điều mà tôi cố gắng làm là tạo ra những cuộc đối thoại rằng đôi khi giới tính hiện tại cũng không hoàn toàn đúng, cần có một khoảng trống cho phép con người tự xác định lại chính bản thân mình, và chúng ta cần những cuộc đối thoại như vậy với cha mẹ, bạn bè. Cuộc đấu tranh của người chuyển giới, chỉ mới bắt đầu, so với cuộc đấu tranh về đồng tính. Còn nhiều việc cần phải lảm. Sẽ cần có nhiều sự thấu hiểu. Sẽ có nhiều sự tò mò và nhiều câu hỏi, và tôi hy vọng tất cả mọi người sẽ trở thành đồng minh của tôi.
KS: Thank you. That was so lovely. GR: Thank you.
KS: Cảm ơn. Rất tuyệt. GR: Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)