Hi, my name is Frank, and I collect secrets. It all started with a crazy idea in November of 2004. I printed up 3,000 self-addressed postcards, just like this. They were blank on one side, and on the other side I listed some simple instructions. I asked people to anonymously share an artful secret they'd never told anyone before. And I handed out these postcards randomly on the streets of Washington, D.C., not knowing what to expect.
Xin chào, tên tôi là Frank, và tôi sưu tập các bí mật. Tất cả bắt đầu với một ý tưởng điên rồ vào tháng 11 năm 2004. Tôi in 3,000 tấm bưu thiếp tự gửi cho mình, chỉ như thế này đây. Chúng để trống một mặt, và ở mặt còn lại tôi liệt kê một vài chỉ dẫn đơn giản. Tôi đề nghị mọi người chia sẻ một bí mật giàu tính nghệ thuật, dưới dạng vô danh những bí mật mà họ chưa kể cho ai bao giờ. Và tôi gửi những tấm bưu thiếp này đi một cách ngẫu nhiên trên những con phố ở Washington, D.C., cũng chẳng biết phải mong chờ điều gì.
But soon the idea began spreading virally. People began to buy their own postcards and make their own postcards. I started receiving secrets in my home mailbox, not just with postmarks from Washington, D.C., but from Texas, California, Vancouver, New Zealand, Iraq. Soon my crazy idea didn't seem so crazy. PostSecret.com is the most visited advertisement-free blog in the world. And this is my postcard collection today. You can see my wife struggling to stack a brick of postcards on a pyramid of over a half-million secrets.
Thế nhưng nhanh chóng sau đó ý tưởng được truyền đi rộng rãi. Mọi người bắt đầu tự mua bưu thiếp và tự tạo bưu thiếp cho chính mình. Tôi bắt đầu nhận được các bí mật trong hòm thư tại nhà mình, không chỉ từ Washington, D.C., mà còn từ Texas, California, Vancouver, New Zealand, Iraq. Nhanh chóng thôi ý tưởng điên rồ này của tôi không còn có vẻ điên rồ nữa. PostSecret.com là một trong những trang blog không có quảng cáo được theo dõi nhiều nhất trên thế giới. Và đây là bộ sưu tập bưu thiếp của tôi ngày hôm nay. Bạn có thể thấy vợ tôi đang vất vả thế nào để đặt một chồng bưu thiếp lên một kim tự tháp tạo bởi hơn nửa triệu bí mật.
What I'd like to do now is share with you a very special handful of secrets from that collection, starting with this one. "I found these stamps as a child, and I have been waiting all my life to have someone to send them to. I never did have someone." Secrets can take many forms. They can be shocking or silly or soulful. They can connect us to our deepest humanity or with people we'll never meet. (Laughter) Maybe one of you sent this one in. I don't know. This one does a great job of demonstrating the creativity that people have when they make and mail me a postcard. This one obviously was made out of half a Starbucks cup with a stamp and my home address written on the other side.
Điều mà tôi muốn làm hiện giờ là chia sẻ với bạn một vài bí mật rất đặc biệt từ bộ sưu tập đó, bắt đầu với chiếc này. "Tôi tìm thấy những con tem này khi còn nhỏ, và tôi đã chờ đợi cả đời để tìm thấy ai đó mà gửi chúng đến cho họ. Tôi chưa từng có ai như thế." Bí mật có nhiều dạng. Chúng có thể gây choáng có thể ngớ ngẩn hay đầy tâm trạng. Chúng có thể gắn kết chúng ta với tình người sâu thẳm nhất hay với những người mà ta chưa bao giờ gặp. (Tiếng cười) Có lẽ một trong số các bạn đã gửi thứ này. Tôi không biết được. Cái thiếp này cho thấy rõ ràng sự sáng tạo của con người khi họ tự làm và gửi cho tôi chiếc bưu thiếp. Rõ ràng chiếc thiệp này được làm từ nửa cốc Starbucks với một cái tem và địa chỉ nhà tôi được viết vào mặt bên kia.
"Dear Birthmother, I have great parents. I've found love. I'm happy." Secrets can remind us of the countless human dramas, of frailty and heroism, playing out silently in the lives of people all around us even now. "Everyone who knew me before 9/11 believes I'm dead." "I used to work with a bunch of uptight religious people, so sometimes I didn't wear panties, and just had a big smile and chuckled to myself."
"Gửi mẹ ruột của con, con có bố mẹ rất tuyệt vời. Con đã tìm thấy sự yêu thương. Con hạnh phúc." Bí mật có thể nhắc nhở chúng ta về vô số những câu chuyện đầy kịch tính của con người về sự yếu đuối và sự anh hùng, được bật lên một cách âm thầm trong cuộc đời của những tất cả những người xung quanh ta ngay cả chính lúc này. "Tất cả những người biết tôi trước sự kiện 11/9 cho rằng tôi đã chết." "Tôi từng phải làm việc với một loạt những người sùng đạo, vậy nên thỉnh thoảng tôi chẳng thèm mặt quần lót nữa, và đơn giản nở một nụ cười và cười khúc khích với bản thân mình."
(Laughter)
(Tiếng cười)
This next one takes a little explanation before I share it with you. I love to speak on college campuses and share secrets and the stories with students. And sometimes afterwards I'll stick around and sign books and take photos with students. And this next postcard was made out of one of those photos. And I should also mention that, just like today, at that PostSecret event, I was using a wireless microphone. "Your mic wasn't off during sound check. We all heard you pee." (Laughter) This was really embarrassing when it happened, until I realized it could have been worse. Right. You know what I'm saying.
Tấm thiệp tiếp theo cần có một đôi lời giải thích trước khi tôi chia sẻ nó với các bạn Tôi thích được thuyết trình ở các trường đại học và chia sẻ các bí mật và câu chuyện với sinh viên. Và đôi khi tôi sẽ nán lại một chút ký tặng sách và chụp ảnh với sinh viên. Tấm thiệp tiếp theo được làm từ một trong những tấm ảnh ấy. Và tôi cũng nên đề cập là, cũng như hôm nay, tại sự kiện PostSecret đó, tôi đã dùng một micro không dây. "Micro của ông không tắt trong lúc thử âm. Chúng tôi đều nghe thấy tiếng ông đi tè." (Tiếng cười) Thật là đáng xấu hổ khi chuyện đó xảy ra, cho tới khi tôi nhận ra rằng thậm chí nó đáng ra có thể tồi tệ hơn nữa. Đúng rồi đấy. Bạn hiểu ý tôi rồi.
(Laughter)
(Tiếng cười)
"Inside this envelope is the ripped up remains of a suicide note I didn't use. I feel like the happiest person on Earth (now.)" "One of these men is the father of my son. He pays me a lot to keep it a secret."
"Bên trong chiếc phong thư này là những mảnh vụn còn sót lại của bức thư tuyệt mệnh mà tôi đã không dùng đến. Tôi cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới (lúc này.)" "Một trong những người đàn ông này là cha của con trai tôi. Hắn ta đã trả cho tôi rất nhiều tiền để giữ bí mật."
(Laughter)
(Tiếng cười)
"That Saturday when you wondered where I was, well, I was getting your ring. It's in my pocket right now." I had this postcard posted on the PostSecret blog two years ago on Valentine's Day. It was the very bottom, the last secret in the long column. And it hadn't been up for more than a couple hours before I received this exuberant email from the guy who mailed me this postcard.
"Thứ bảy hôm đó khi em tự hỏi tôi đang ở đâu, chà, tôi đang tìm mua chiếc nhẫn cho em. Nó ở trong túi tôi ngay lúc này đây." Tôi nhận được chiếc bưu thiếp này đăng trên PostSecret hai năm trước vào ngày lễ tình nhân. Nó nằm ở dưới cùng, bí mật cuối cùng trong một cái cột dài. Và chưa tới một vài giờ sau khi tôi nhận được bức email ầm ĩ này từ anh chàng đã gửi cho tôi chiếc thiệp.
And he said, "Frank, I've got to share with you this story that just played out in my life." He said, "My knees are still shaking." He said, "For three years, my girlfriend and I, we've made it this Sunday morning ritual to visit the PostSecret blog together and read the secrets out loud. I read some to her, she reads some to me." He says, "It's really brought us closer together through the years.
Và cậu ta nói, "Frank, tôi cần phải nói với ông câu chuyện vừa diễn ra trong đời tôi." Anh ta nói, "Hai đầu gối của tôi giờ vẫn còn run." "Trong ba năm qua, tôi và bạn gái, chúng tôi đã biến mỗi sáng chủ nhật thành một nghi thức đó là vào Post Secret và đọc to các bí mật cùng nhau. Tôi đọc một vài bí mật cho cô ấy, và cô ấy đọc một vài cái cho tôi." Anh ta nói tiếp, "Nó thực sự đã đưa chúng tôi tới gần nhau hơn suốt những năm qua.
And so when I discovered that you had posted my surprise proposal to my girlfriend at the very bottom, I was beside myself. And I tried to act calm, not to give anything away. And just like every Sunday, we started reading the secrets out loud to each other." He said, "But this time it seemed like it was taking her forever to get through each one." But she finally did. She got to that bottom secret, his proposal to her. And he said, "She read it once and then she read it again." And she turned to him and said, "Is that our cat?" (Laughter) And when she saw him, he was down on one knee, he had the ring out. He popped the question, she said yes. It was a very happy ending.
Và rồi khi tôi phát hiện ra rằng ông đã đăng lời cầu hôn bất ngờ của tôi cho bạn gái ở tận dưới cùng như thế, tôi chết điếng người. Và tôi cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh, cố gắng không để lộ gì. Và như mọi Chủ nhật khác, chúng tôi bắt đầu đọc to các bí mật cho nhau nghe." "Nhưng lần này tôi có cảm giác thật là lâu cái lúc cô ấy đọc qua từng chiếc một." Nhưng cuối cùng cô ấy đã đọc được nó. Cô ấy đã đọc tới cái bí mật tận dưới cùng ấy, lời cầu hôn của chàng trai dành cho cô. Và cậu ta nói, "Cô ấy đọc một lần rồi đọc lại một lần nữa." Rồi cô ấy quay về phía cậu ta và hỏi, "Đây có phải là con mèo của chúng ta?" (Tiếng cười) Và rồi khi cô ấy quay sang cậu ta cậu ta đang quỳ xuống một chân, đưa chiếc nhẫn lên. Cậu ấy nói ra gì phải nói, cô ấy đồng ý. Đó là một cái kết hạnh phúc.
So I emailed him back and I said, "Please share with me an image, something, that I can share with the whole PostSecret community and let everyone know your fairy tale ending." And he emailed me this picture.
Vậy nên tôi email lại cho cậu ta và nói, "Hãy chia sẻ cho tôi một tấm hình, hay là cái gì đó, mà tôi có thể chia sẻ với cả cộng đồng PostSecret và cho mọi người thấy kết thúc cổ tích của các bạn." Và cậu ấy gửi cho tôi tấm hình này.
(Laughter)
(Tiếng cười)
"I found your camera at Lollapalooza this summer. I finally got the pictures developed and I'd love to give them to you." This picture never got returned back to the people who lost it, but this secret has impacted many lives, starting with a student up in Canada named Matty. Matty was inspired by that secret to start his own website, a website called IFoundYourCamera. Matty invites people to mail him digital cameras that they've found, memory sticks that have been lost with orphan photos. And Matty takes the pictures off these cameras and posts them on his website every week. And people come to visit to see if they can identify a picture they've lost or help somebody else get the photos back to them that they might be desperately searching for. This one's my favorite.
"Tôi tìm thấy máy ảnh này của bạn ở Lollapalooza mùa hè vừa qua. Cuối cùng rồi tôi cũng đem những bức hình đi rửa và tôi rất muốn đưa lại chúng cho bạn." Bức ảnh chưa bao giờ trở về lại với người đã đánh mất nó, nhưng bí mật này đã ảnh hưởng tới rất nhiều cuộc đời, bắt đầu với một sinh viên ở Canada có tên là Matty Matty đã được truyền cảm hứng bởi bí mật đó và xây dựng trang web của riêng mình, trang web có tên IFoundYourCamera - Tôi tìm thấy máy ảnh của bạn. Matty mời mọi người gửi cho cậu ta những chiếc máy ảnh số mà họ tìm thấy , những thẻ nhớ bị mất với những tấm ảnh trong đó. Và Matty chụp lại hình của những chiếc máy ảnh đó và đăng chúng lên trang web của cậu mỗi tuần. Và mọi người vào trang đó để xem liệu họ có thể nhận ra bức hình mà họ đã đánh mất hay giúp ai đó lấy lại những bức ảnh mà có thể họ đang tha thiết tìm kiếm. Tôi đặc biệt yêu thích tấm này.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Matty has found this ingenious way to leverage the kindness of strangers. And it might seem like a simple idea, and it is, but the impact it can have on people's lives can be huge. Matty shared with me an emotional email he received from the mother in that picture. "That's me, my husband and son. The other pictures are of my very ill grandmother. Thank you for making your site. These pictures mean more to me than you know. My son's birth is on this camera. He turns four tomorrow." Every picture that you see there and thousands of others have been returned back to the person who lost it -- sometimes crossing oceans, sometimes going through language barriers.
Matty đã tìm ra cách thức khéo léo này để đánh thức lòng tốt của những người xa lạ. Nó có vẻ là một ý tưởng đơn giản, và cũng đúng thế thật, nhưng ảnh hưởng của nó tới mọi người là rất lớn lao. Matty chia sẻ với tôi một email đầy cảm động mà cậu nhận được từ bà mẹ trong bức hình đó. "Đó là tôi, chồng tôi và con trai tôi. Những bức hình còn lại là của bà ngoại ốm yếu của tôi. Cảm ơn vì đã tạo ra một trang web như thế này. Những tấm hình này có ý nghĩa với tôi nhiều hơn bạn tưởng. Sinh nhật của con trai tôi nằm trong chiếc máy ảnh này Nó tròn bốn tuổi vào ngày mai." Mỗi tấm hình mà bạn thấy ở đây và hàng nghìn tấm khác đã được trở lại với người đã đánh mất chúng -- đôi lúc là xuyên lục địa, đôi khi vượt qua những rào cản ngôn ngữ.
This is the last postcard I have to share with you today. "When people I love leave voicemails on my phone I always save them in case they die tomorrow and I have no other way of hearing their voice ever again." When I posted this secret, dozens of people sent voicemail messages from their phones, sometimes ones they'd been keeping for years, messages from family or friends who had died. They said that by preserving those voices and sharing them, it helped them keep the spirit of their loved ones alive. One young girl posted the last message she ever heard from her grandmother.
Đây là tấm bưu thiếp cuối cùng tôi muốn chia sẻ với bạn ngày hôm nay. "Khi những người tôi yêu để lại lời nhắn trên điện thoại của tôi Tôi luôn giữ chúng lại vì lỡ như họ ra đi vào ngày hôm sau và tôi không có cách nào khác để có thể nghe lại những giọng nói ấy một lần nữa." Khi tôi đăng bí mật này, hàng chục người đã gửi lời nhắn từ điện thoại của họ, đôi khi là những lời nhắn mà họ đã cất giữ hàng năm trời, lời nhắn từ gia đình và bạn bè những người đã mất. Họ nói rằng bằng cách lưu lại những lời ấy và chia sẻ chúng, sẽ giúp họ giữ cho bòng hình của những người họ yêu thương tồn tại mãi. Một cô gái trẻ gửi lời nhắn cuối cùng mà cô ấy nhận được từ bà ngoại của mình.
Secrets can take many forms. They can be shocking or silly or soulful. They can connect us with our deepest humanity or with people we'll never meet again.
Bí mật có thể tồn tại dưới nhiều dạng. Chúng có thể gây sốc, có thể ngu ngốc hay chứa chan biết bao điều. Chúng có thể liên kết ta với tình người sâu thẳm nhất hay với những người mà ta mãi sẽ chẳng bao giờ được gặp nữa.
Voicemail recording: First saved voice message. Grandma: ♫ It's somebody's birthday today ♫ ♫ Somebody's birthday today ♫ ♫ The candles are lighted ♫ ♫ on somebody's cake ♫ ♫ And we're all invited ♫ ♫ for somebody's sake ♫ You're 21 years old today. Have a real happy birthday, and I love you. I'll say bye for now.
Lưu lời thoại: Trước hết hãy giữ lại tin nhắn thoại. Bà ngoại: Hôm nay là sinh nhật của ai đó Sinh nhật của ai đó ngày hôm nay Những ngọn nến được thắp rồi trên chiếc bánh của ai đó Và tất cả chúng ta đều được mời tới dự vì ai đó Hôm nay cháu 21 tuổi. Chúc mừng sinh nhật cháu, và ta yêu cháu nhiều. Ta dừng tại đây đây.
FW: Thank you.
FW: Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)
Thank you.
Cảm ơn
(Applause)
(Vỗ tay)
June Cohen: Frank, that was beautiful, so touching. Have you ever sent yourself a postcard? Have you ever sent in a secret to PostSecret?
June Cohen: Frank, bài diễn thuyết thật đẹp, thật cảm động. Anh đã bao giờ tự gửi một tấm thiệp chưa? Đã bao giờ anh đăng bí mật của mình lên PostSecret?
FW: I have one of my own secrets in every book. I think in some ways, the reason I started the project, even though I didn't know it at the time, was because I was struggling with my own secrets. And it was through crowd-sourcing, it was through the kindness that strangers were showing me, that I could uncover parts of my past that were haunting me.
FW: Tôi có một trong những bí mật của mình trong mỗi cuốn sách. Tôi nghĩ, theo một cách nào đó, lý do tôi bắt đầu dự án, mặc dù bấy lâu nay tôi không hiểu rõ, đó là vì chính tôi cũng vất vả với những bí mật của riêng mình. Và nhờ vào đám đông nhờ vào lòng tốt của những người xa lạ mà tôi có thể thổ lộ một phần quá khứ cứ mãi ám ảnh tôi.
JC: And has anyone ever discovered which secret was yours in the book? Has anyone in your life been able to tell?
JC: Và đã có ai phát hiện ra bí mật nào là của anh trong cuốn sách chưa? Đã có ai đó trong đời anh có thể phát hiện ra chúng?
FW: Sometimes I share that information, yeah.
FW: Thỉnh thoảng tôi sẽ có thể chia sẻ thông tin đó.
(Laughter)
(Tiếng cười)
(Applause)
(Vỗ tay)