I have a story, a story that I would like to share with you. And it's an African story. It is a story of hope, resilience and glamour.
Tôi có một câu chuyện, một câu chuyện mà tôi muốn chia sẻ với các bạn. Và đó là câu chuyện về châu Phi. Một câu chuyện về hy vọng, khả năng vượt khó và sự quyến rũ.
There was Hollywood. Then came Bollywood. Today we have Nollywood, the third-largest film industry in the world. In 2006 alone, almost 2,000 films were made in Nigeria. Now, try to imagine 40, 50 films wrapped, distributed, every week in the streets of Lagos, Nigeria and West Africa. Some estimates put the value of this industry at 250 million dollars. It has created thousands, if not tens of thousands of jobs. And it's expanding. But keep in mind that this was a grassroots movement. This is something that happened without foreign investment, without government aid, and actually, it happened against all odds, in one of the most difficult moments in Nigerian economy. The industry is 15 years old.
Đó là Hollywood. Rồi là Bollywood. Ngày nay ta có Nollywood, nền công nghiệp điện ảnh lớn thứ ba thế giới. Chỉ trong năm 2006, hầu như 2000 bộ phim được sản xuất tại Nigeria. Giờ đây, thử tưởng tượng 40, 50 bộ phim được đóng gói, phân phối, hàng tuần trên những đường phố của Lagos, Nigeria và Tây Phi. Một vài ước tính định giá 250 triệu đô-la cho ngành công nghiệp này. Nó đã tạo ra hàng ngàn, nếu không phải là hàng chục ngàn việc làm. Và nó đang mở rộng. Nhưng nên nhớ rằng đây chỉ là những bước tiến cơ sở. Đây là điều gì đó diễn ra mà không cần vốn đầu tư nước ngoài, không cần hỗ trợ từ chính phủ, và giờ, nó diễn ra ngược lại với bên ngoài, trong một trong số thời khắc khó khăn nhất của nền kinh tế Nigeria. Nền công nghiệp này đã 15 tuổi.
And so maybe you're thinking now, why, how, an Italian filmmaker based in Boston is so interested in this story? And so I think I have to tell you just a few words, a few things about my personal life, because I think there is a connection. My grandfather lived most of his life and is buried in Zambia. My father also lived most of his adult life in East Africa. And I was born in Zambia. Even though I left when I was only three years old, I really felt that Africa was this big part of my life. And it really was a place where I learned to walk. I think I uttered the first words, and my family bought their first home. So when we came back to Italy, and one of the things that I remember the most is my family having this hard time to share stories. It seemed that for our neighbors and friends, Africa was either this exotic place, this imaginary land that probably exists only in their imagination, or the place of horror, famine. And so we were always caught in this stereotype. And I remember really this desire to talk about Africa as a place where we lived and people live and go about their lives, and have dreams like we all have. So when I read in a newspaper in the business page the story of Nollywood, I really felt this is an incredible opportunity to tell a story that goes against all these preconceived notions.
Và bạn có thể giờ đây bạn đang nghĩ, tại sao, bằng cách nào, một nhà làm phim người Ý ở Boston lại quá đỗi quan tâm đến câu chuyện này? Và cho nên tôi nghĩ mình phải kể cho các bạn một vài điều, một vài thứ về đời tư của mình, bởi vì tôi nghĩ rằng tồn tại một mối liên hệ. Ông nội tôi đã sống cả đời và yên nghỉ ở Zambia. Bố tôi cũng đã sống gần hết đời người ở Đông Phi. Và tôi được sinh ra ở Zambia. Mặc dù tôi rời đi khi mới chỉ ba tuổi, tôi thật sự cảm thấy rằng châu Phi là một phần to lớn của cuộc đời mình. Và đó thật sự là nơi tôi đã học cách bước đi. Tôi nghĩ tôi đã cất những tiếng nói đầu tiên, và gia đình tôi đã mua căn nhà đầu tiên. Vậy nên khi trở về nước Ý, và một trong nhưng điều tôi nhớ nhất là gia đình mình đã từng khó khăn thế nào để chia sẻ những câu chuyện. Có vẻ như đối với hàng xóm và bạn bè của chúng tôi, châu Phi có thể là một nơi kỳ lạ, vùng đất hư không có thể chỉ hiện hữu trong tưởng tượng của họ, hoặc là nơi đầy kinh dị và nạn đói. Và vậy nên chúng ta luôn bị bắt gặp trong khuôn mẫu này. Và tôi nhớ rõ về khát khao được kể về châu Phi như nơi mà chúng tôi đã sống và người ta sống và bận rộn với cuộc đời, và có những giấc mơ như chúng tôi đều có. Vì vậy khi đọc một trang báo thương mại nói về câu chuyện của Nollywood, tôi thật sự cảm nhận được rằng đây là một cơ hội khó tin để kể câu chuyện đi ngược lại tất cả những định kiến này.
Here I can tell a story of Africans making movies like I do, and actually I felt this was an inspiration for me. I have the good fortune of being a filmmaker-in-residence at the Center of Digital Imaging Arts at Boston University. And we really look how digital technology is changing, and how young, independent filmmakers can make movies at a fraction of the cost. So when I proposed the story, I really had all the support to make this film. And not only had the support, I found two wonderful partners in crime in this adventure. Aimee Corrigan, a very talented and young photographer, and Robert Caputo, a friend and a mentor, who is a veteran of National Geographic, and told me, "You know, Franco, in 25 years of covering Africa, I don't know if I have come across a story that is so full of hope and so fun."
Ở đây tôi có thể kể chuyện về những người châu Phi làm phim như tôi, và tôi thật sự cảm thấy đây là nguồn cảm hứng của mình. Tôi may mắn khi là nhà làm phim chính thức ở Trung tâm Nghệ thuật Kỹ thuật số ở Đại học Boston. Và chúng tôi thật sự xem xét cách công nghệ kỹ thuật số đang thay đổi, và cách những nhà làm phim tự do, trẻ tuổi có thể tạo ra những bộ phim với chi phí thấp. Vì vậy khi tôi đề xuất câu chuyện, tôi đã thật sự nhận được tất cả những viện trợ để làm bộ phim này. Và không chỉ có viện trợ, tôi đã tìm được hai đồng sự tuyệt vời tham gia trong chuyến phiêu lưu này. Aimee Corrigan, một nhiếp ảnh gia rất trẻ và tài năng, và Robert Caputo, một người bạn và là cố vấn, một người ăn chay trường của tờ Địa lý Quốc gia. và kể với tôi rằng, ''Anh biết đấy, Franco, trong 20 năm đi khắp châu Phi, tôi không biết liệu mình có tình cờ bắt gặp câu chuyện nào đầy hy vọng và thú vị.''
So we went to Lagos in October 2005. And we went to Lagos to meet Bond Emeruwa, a wonderful, talented film director who is with us tonight. The plan was to give you a portrait of Nollywood, of this incredible film industry, following Bond in his quest to make an action movie that deals with the issue of corruption, called "Checkpoint." Police corruption. And he had nine days to make it. We thought this was a good story.
Vì vậy chúng tôi đã tới Lagos vào tháng 10 năm 2005. Và chúng tôi đã tới Lagos để gặp Bond Emeruwa, một đạo diễn phim tài năng, tuyệt vời người cùng với chúng ta đêm nay. Dự án này sẽ cho các bạn bức chân dung về Nollywood, về nền công nghiệp điện ảnh khó tin này. theo chân Bond trong cuộc hành trình của ông để tạo ra một bộ phim hành động bàn về nạn tham nhũng, được gọi là ''Trạm kiểm soát'' Tham nhũng trong ngành cảnh sát. Và ông ấy có chín ngày để tạo ra nó. Chúng tôi nghĩ rằng đó là một bộ phim hay.
In the meantime, we had to cover Nollywood, and we talked to a lot of filmmakers. But I don't want to create too many expectations. I would like to show you six minutes. And these are six minutes they really prepared for the TED audience. There are several themes from the documentary, but they are re-edited and made for you, OK? So I guess it's a world premier.
Trong lúc đó, chúng tôi phải đi khắp Nollywood, và chúng tôi đã nói chuyện với nhiều nhà làm phim. Nhưng tôi không muốn các bạn trông đợi nhiều. Tôi muốn cho các bạn xem 6 phút. Và đây là 6 phút mà họ đã chuẩn bị tỉ mỉ cho các khán giả của TED. Có vài phân cảnh từ phim tài liệu, nhưng chúng đã được biên tập cho các bạn, OK? Tôi đoán đó là một thước phim kinh điển.
(Video) Man: Action. Milverton Nwokedi: You cut a nice movie with just 10,000 dollars in Nigeria here. And you shoot in seven days. Peace Piberesima: We're doing films for the masses. We're not doing films for the elite and the people in their glass houses. They can afford to watch their "Robocop" and whatever. Mahmood Ali Balogun: I think filmmaking in Nigeria, for those who work in it, is a kind of subsistence filmmaking -- what they do to make a living. It's not the fancy filmmaking where you say, oh, you want to put all the razzmatazz of Hollywood, and where you have big budgets.
(Video) Người đàn ông: Diễn. Milverton Nworkedi: Bạn ghi hình một bộ phim hay chỉ với 10,000 đô ở Nigeria này. và bạn quay nó trong 7 ngày. Peace Piberesima: Chúng tôi làm phim cho đại chúng. Chúng tôi không làm phim cho giới thượng lưu và những người sống trong nhà kính. Họ dư giả để xem ''Robocop'' và bất cứ phim nào. Mahmood Ali Balogun: Tôi nghĩ làm phim ở Nigeria , với ai làm việc ở đó, là hình thức làm phim vì sinh kế - để sinh tồn. Đó không phải là quá trình làm phim mà bạn nói rằng, oh, mình sẽ thổi vào đó những nét quyến rũ của Hollywood, và nơi bạn có những khoản vốn lớn.
Here is that you make these films, it sells, you jump onto the location again to make another film, because if you don't make the next film, you're not going to feed. Bond Emeruwa: So while we're entertaining, we should be able to educate.
Ở đây bạn làm ra phim, nó được bán, bạn lại lao vào làm một bộ phim khác, vì nếu không tiếp tục làm phim, bạn không thể nuôi sống mình. Bond Emeruwa: Trong khi giải trí, bạn nên có thể giáo dục nữa.
I believe in the power of audiovisuals. I mean, 90 percent of the population will watch Nollywood. I think it's the most viable vehicle right now to pass information across a dedicated cable. So if you're making a movie, no matter what your topic is, put in a message in there. Woman: You still have to report the incident. He needs proper medical attention. PP: I keep trying to explain to people, it's not about the quality at the moment -- the quality is coming. I mean, there are those films that people are making for quality, but the first thing you have to remember about this society is that Africa still has people that live on one dollar a day, and these are the people that really watch these films.
Tôi tin vào sức mạnh của tri thính. Ý tôi là, 90% dân số sẽ xem Nollywood. Tôi nghĩ đó là phương tiện khả thi nhất lúc này để truyền thông tin thông qua cáp chuyên dụng. Vậy nếu bạn đang làm một bộ phim, cho dù đề tài là gì, hãy truyền tải vào đó một thông điệp. Người phụ nữ: Các cô vẫn phải báo cáo về vụ tai nạn. Anh ta cần sự điều trị y tế hợp lý. PP: Tôi không ngừng cố gắng giải thích cho mọi người, giờ không phải là vấn đề chất lượng -- chất lượng sẽ đến thôi. Ý tôi là, có những bộ phim người ta làm vì chất lượng, nhưng điều trước tiên phải nhớ về xã hội này là rằng châu Phi vẫn có những người sống với 1 đô la một ngày, và họ là những ai thật tâm xem những bộ phim này.
Sonny McDon W: Nollywood is a fantastic industry that has just been born in this part of the world. Because nobody believed that Nollywood can come out of Africa. Lancelot Imasen: But our films, they are stories that our people can relate to themselves. They are stories about our people, for our people. And consistently, they are glued to their screen whenever they see the story. Narrator: Suspense, fun and intrigue. It's the blockbuster comedy. You'll crack your ribs.
Sonny McDon W: Nollywood là ngành công nghiệp kiệt xuất chỉ mới được khai sinh trong phần này của thế giới. Bởi không ai tin rằng Nollywood có thể vượt ra ngoài châu Phi. Lancelot Imasen: Nhưng phim của chúng ta, chúng là những chuyện kể rằng con người có thể liên hệ tới chính mình. Đó là chuyện kể về con người chúng ta, vì con người chúng ta. Và một cách nhất quán, họ dán mắt vào màn hình bất cứ khi nào họ nhìn thấy câu chuyện. Người lồng tiếng: Kịch tính, hài hước và âm mưu. Đây là hài kịch bom tấn. Bạn sẽ có những trận cười sảng khoái.
Bernard Pinayon Agbaosi: We have been so deep into the foreign movies. It's all about the foreign movies. But we can do something too. We can do something, something that when the world sees it, they say, wow, this is Nigeria. Man: Just arrest yourself, sergeant. Don't embarrass yourself. Come on. Don't run away. Come back. Come back.
Bernard Pinayon Agbaosi: Chúng ta đắm quá sâu vào phim ảnh nước ngoài, Đó là toàn bộ về phim ảnh ngoại quốc. Nhưng chúng ta cũng có thể làm gì đó. Chúng ta có thể làm gì đó, điều mà khi thế giới nhìn thấy, họ nói, wow, đây là Nigeria đấy. Người đàn ông: Đi mà bắt mình, trung sĩ. Đừng gây rắc rối cho mình nữa. Nhanh nào. Đừng bỏ trốn. Quay lại đi. Quay lại.
SMW: You can now walk the street and see a role model. It’s not just what you see in picture. You see the person live. You see how he talks. You see how he lives. He influences you really good, you know. It’s not just what you see in the picture. It is not what you hear, you know, from the Western press. Man: See you. Bye. Action.
SMW: Giờ bạn có thể dạo phố và thấy một mẫu người lý tưởng. Đó không chỉ là điều bạn trực quan thấy. Bạn nhìn thấy người ta sống. Bạn thấy cách anh ta nói chuyện. Bạn thấy cách anh ta sống. Anh ta ảnh hưởng bạn thật sự tốt. Đó không phải là điều bạn thấy trên màn ảnh. Đó không phải là điều bạn nghe, bạn biết đấy, từ báo chí Tây phương. Nam: Hẹn gặp lại. Tạm biệt. Diễn.
Saint Obi: I was so fascinated, you know, with those cowboy movies. But then when I discovered the situation in my country, at that time there was so much corruption. For a young man to really make it out here, you got to think of some negative things and all that, or some kind of vices. And I didn't want that, you know. And I discovered that I could be successful in life as an actor, without doing crime, without cheating nobody, without telling no lies. Just me and God-given talent. Man: Let's go. OK, it's time to kick some ass. Cover this. It's your own. Move it.
Saint Obi: Tôi đã rất phấn khích, bạn biết đấy, với những bộ phim cao bồi này. Nhưng rồi khi tôi khám phá ra thực trạng ở đất nước mình, vào lúc đó đã có quá nhiều tham nhũng. Để một thanh niên thật sự rõ về điều đó ở đây, bạn phải nghĩ về vài điều tiêu cực và toàn bộ chúng, hay một vài thể loại đồi trụy. Và tôi đã không muốn điều đó, bạn biết đấy. Và tôi phát hiện rằng tôi có thể thành công trong đời như một diễn viên, không cần phạm tội, không cần lừa gạt ai, không cần nói dối. Chỉ tôi và cái tài năng Chúa ban. Nam: Đi thôi. OK, đến lúc hành động rồi. Hãy trông nó. Của anh đấy. Đi.
Roboger Animadu: In big countries, when they do the movies, they have all these things in place. But here, we improvise these items, like the gunshots. Like they go, here, now, now, you see the gun there, but you won't see any guns shot, we use knock-out. Kevin Books Ikeduba: What I'm scared of is just the explosion will come up in my face. Woman: That's why I use enough masking tape. The masking tape will hold it. Wat, wait. Just hold this for me. KBI: I'm just telling her to make sure she places it well so that it won't affect my face -- the explosion, you know. But she's a professional. She knows what she’s doing. I'm trying to protect my face too. This ain't going to be my last movie. You know, this is Nollywood, where the magic lives.
Robeger Animadu: Ở các cường quốc, khi làm phim, họ có mọi thứ sẵn sàng. Nhưng ở đây, chúng tôi ứng biến các vật dụng, ví như những khẩu súng ngắn. Như họ đi, ở đây, bây giờ, bạn thấy khẩu súng ở đó, nhưng bạn sẽ không thấy pha đạn bắn nào, chúng tôi dùng kỹ xảo. Kenvin Books Ikeduba: Điều tôi sợ chỉ là mình sẽ bị nổ trên mặt. Người phụ nữ: Đó là lý do tôi dùng đủ băng mặt. Cuốn băng mặt này sẽ giữ nó. Chờ, chờ đã. Hãy giữ cái này hộ tôi. KBI: Tôi chỉ đang bảo cô ấy chắc rằng cô ấy đặt nó đúng để nó không ảnh hưởng tới mặt mình -- vụ nổ, bạn biết đấy. Nhưng cô ấy là dân chuyên nghiệp. Cô ấy biết mình đang làm gì. Tôi cũng đang cố bảo vệ mặt mình. Đây sẽ không phải là bộ phim cuối cùng của tôi. Bạn biết đấy, đây là Nollywood, nơi phép màu tồn tại.
RA: So now you're about to see how we do our own movies here, with or without any assistance from anybody. Man: Action. Cut. (Applause)
RA: Bây giờ bạn sẽ xem cách chúng tôi làm những bộ phim của chính mình ở đây, có hoặc không bất kỳ trợ giúp từ ai đó. Nam: Diễn. Cắt. (Vỗ tay)
Franco Sacchi: So many things to say, so little time. So many themes in this story. I just can't tell you -- there’s one thing I want to tell you. I spent, you know, several weeks with all these actors, producers, and the problems they have to go through are unimaginable for, you know, a Westerner, a filmmaker who works in America or in Europe. But always with a smile, always with an enthusiasm, that is incredible.
Franco Sacchi: Quá nhiều thứ để nói, quá ít thì giờ. Qúa nhiều chủ đề trong câu chuyện này. Tôi chỉ không thể nới với bạn -- có một điều tôi muốn kể. Tôi đã dành ra, bạn biết đấy, vài tuần với tất cả các đạo diễn, nhà sản xuất này, và những vấn đề họ gặp phải là không thể tưởng tượng được với, bạn biết đấy, một người Tây, một nhà làm phim làm việc ở Mỹ hay châu Âu. Nhưng luôn luôn nở nụ cười, luôn luôn đồng cảm, thật không thể tin được.
Werner Herzog, the German filmmaker said, "I need to make movies like you need oxygen." And I think they’re breathing. The Nigerian filmmakers really, really, are doing what they like. And so it's a very, very important thing for them, and for their audiences. A woman told me, "When I see a Nollywood film, I can relax, I really -- I can breathe better."
Werner Herzog, nhà làm phim gốc Đức đã nói, ''Tôi cần làm phim giống như bạn cần oxi.'' Và tôi nghĩ họ đang thở. Các nhà làm phim Nigeria thật sự, thật sự, đang làm điều họ thích. Và vậy nên điều đó rất, rất quan trọng với họ, và với khán giả của họ. Một phụ nữ đã bảo tôi, ''Khi xem phim Nollywood, tôi có thể thư giãn, tôi thật sự -- tôi có thể thở tốt hơn.''
There is also another very important thing that I hope will resonate with this audience. It’s technology. I’m very interested in it and I really think that the digital non-linear editing has slashed, you know, the cost now is a fraction of what it used to be. Incredible cameras cost under 5,000 dollars. And this has unleashed tremendous energy. And guess what? We didn’t have to tell to the Nigerian filmmakers. They understood it, they embraced the technology and they run with it, and they’re successful. I hope that the Nollywood phenomenon will go both ways. I hope it will inspire other African nations to embrace the technology, look at the Nigerian model, make their films, create jobs, create a narrative for the population, something to identify, something positive, something that really is psychological relief and it's part of the culture. But I really think this is a phenomenon that can inspire us. I really think it goes both ways.
Còn có một điều quan trọng khác nữa mà tôi hy vọng sẽ cộng hưởng với khán giả. Đó là công nghệ. Tôi rất quan tâm đến nó. và tôi thật sự nghĩ rằng biên tập vô tuyến kỹ thuật số đã cắt giảm, bạn biết đấy, giá cả bây giờ là một phần nó đã từng. Những chiếc máy quay khó tin giá dưới 5000 đô. Và điều đó đã giải phóng nguồn năng lượng tuyệt vời. Và đoán xem? Chúng ta đã không phải nói với các nhà làm phim Nigeria. Họ hiểu nó, họ tiếp thu công nghệ và làm việc với nó, và họ đã thành công. Tôi hy vọng rằng hiện tượng Nollywood sẽ làm được cả hai. Tôi hy vọng nó sẽ lấy cảm hứng từ các nước châu Phi để tiếp thu công nghệ, nhìn vào mô hình Nigeria, làm phim của họ, tao ra việc làm, tạo ra một bài phát biểu cho dân chúng, điều gì đó để xác định, điều gì đó tích cực, điều gì đó thật sự là niềm tin tâm lý và đó là một bộ phận của văn hóa. Nhưng tôi thật tâm nghĩ đó là một hiện tượng có thể khơi cảm hứng ở chúng ta. Tôi thật sự nghĩ nó làm được cả hai.
Filmmakers, friends of mine, they look at Nollywood and they say, "Wow, they are doing what we really want to do, and make a buck and live with this job." So I really think it’s a lesson that we're actually learning from them. And there's one thing, one small challenge that I have for you, and should make us reflect on the importance of storytelling. And I think this is really the theme of this session. Try to imagine a world where the only goal is food and a shelter, but no stories. No stories around the campfire. No legends, no fairytales. Nothing. No novels. Difficult, eh? It's meaningless.
Các nhà làm phim, bạn bè của tôi, họ nhìn vào Hollywood và nói: ''Wow, họ đang làm điều họ thực sự muốn, và kiếm sống bằng công việc này. Nên tôi thật sự nghĩ đó là bài học rằng chúng ta thật sự đang học từ họ. Và có một điều, một thử thách nhỏ cho các bạn, và nên khiến chúng ta phản ánh tầm quan trọng của việc kể chuyện. Và tôi nghĩ đây thật sự là chủ đề của phần này. Thử hình dung một thế giới nơi mục tiêu chỉ là ăn và ở, nhưng không có chuyện kể. Không có chuyện kể quanh lửa trại. Không có những huyền thoại, không có truyện cổ tích. Không có gì cả. Không có tiểu thuyết. Khó khăn? Nó vô nghĩa.
So this is what I really think. I think that the key to a healthy society is a thriving community of storytellers, and I think that the Nigerian filmmakers really have proved this. I would like you to hear their voices. Just a few moments. It’s not an added sequence, just some voices from Nollywood.
Vậy nên đó là những gì tôi thật sự nghĩ. Tôi nghĩ chìa khóa đến một xã hội lành mạnh là một cộng đồng những người kể chuyện phát triển, và tôi nghĩ rằng giới làm phim Nigeria thật sự đã chứng minh điều đó. Tôi muốn bạn nghe ý kiến của họ. Chỉ một lát thôi. Đó không phải là cảnh được thêm vào, chỉ là một vài ý kiến từ Nollywood.
(Video) Toyin Alousa: Nollywood is the best thing that can happen to them. If you have an industry that puts a smile on people's face, that’s Nollywood. SO: I believe very soon, we’re not only going to have better movies, we'll have that original Nigerian movie. BE: It’s still the same basic themes. Love, action. But we're telling it our own way, our own Nigerian way, African way. We have diverse cultures, diverse cultures, there are so many, that in the natal lifetimes, I don't see us exhausting the stories we have.
(Video) Toyin Alousa: Nollywood là thứ tốt nhất có thể xảy ra với họ. Nếu bạn sở hữu một nền công nghiệp mang lại nụ cười cho con người, đó là Nollywood. SO: Tôi sớm tin rằng, chúng tôi không chỉ sẽ có những bộ phim tốt hơn, chúng tôi sẽ sở hữu nền điện ảnh Nigeria độc nhất. BE: Đó vẫn cùng là những đề tài kinh điển. Tình yêu, hành động. Nhưng chúng tôi sẽ kể nó theo cách của mình, của Nigeria, của châu Phi. Chúng tôi đa văn hóa, có quá nhiều nền văn hóa, mà trong đời mình, tôi không thấy chúng tôi cạn kiệt những câu chuyện.
FS: My job ends here, and the Nollywood filmmakers really have now to work. And I really hope that there will be many, many collaborations, where we teach each other things. And I really hope that this will happen. Thank you very much. (Applause)
FS: Việc của tôi xong ở đây, và giờ các nhà làm phim Nollywood thật sự phải làm việc. Và tôi thành thật hy vọng rằng sẽ có thật nhiều sự hợp tác, nơi chúng ta dạy nhau nhiều thứ. Và tôi thật sự hy vọng điều đó sẽ xảy ra. Cảm ơn rất nhiều. (Vỗ tay)
Chris Anderson: Stop. I've got two questions. Franco, you described this as the world's third largest film industry. What does that translate to in terms of numbers of films, really?
Chris Anderson: Dừng. Tôi có hai câu hỏi. Franco, anh miêu tả đó như là nền công nghiệp lớn thứ ba thế giới. Số lượng những bộ phim thật sự truyền tải điều gì vậy?
FS: Oh, yes. I think I mentioned briefly -- it's close to 2,000 films. There is scientific data on this.
FS: Oh, vâng. Tôi nghĩ tôi đã đề cập ngắn gọn rồi -- gần 2000 bộ phim. Có số liệu khoa học về điều này.
CA: 2,000 films a year? FS: 2,000 films a year. 2005 or 6, the censor board has censored 1,600 films alone. And we know that there are more. So it’s safe to say that there are 2,000 films. So imagine 45 films per week. There are challenges. There are challenges. There is a glut of film, the quality has to be raised, they need to go to the next level, but I’m optimistic.
CA: 2000 bộ phim một năm ư? FS: 2000 bộ phim một năm. 2005 hoặc 6, hội đồng quản trị kiểm duyệt đã kiểm duyệt riêng biệt 1600 bộ phim. Và chúng tôi biết rằng còn nhiều hơn. Vì vậy an toàn để nói rằng có 2000 bộ phim. Hãy thử tưởng tượng 45 bộ phim một tuần. Có những thử thách. Tồn tại tình trạng phim rác, chất lượng phải được nâng lên, chúng cần nâng cấp, nhưng tôi lạc quan về điều đó.
CA: And these aren’t films that are primarily seen in cinemas?
CA: Và đó không phải là những bộ phim được xem đại trà trong rạp phải không?
FS: Oh yes, of course. This is very important. Maybe, you know, for you to try to imagine this, these are films that are distributed directly in markets. They are bought in video shops. They can be rented for pennies.
FS: Oh vâng, dĩ nhiên. Điều này rất quan trọng. Có lẽ, anh biết đấy, để anh thử hình dung về điều này, đây là những bộ phim được quảng bá rộng rãi trên thị trường, Chúng được mua trong các tiệm băng đĩa. Chúng có thể được thuê bằng đồng penny.
CA: On what format?
CA: Dưới dạng nào vậy?
FS: Oh, the format -- thank you for the question. Yes, it's VCDs. It's a CD, it's a little bit more compressed image. They started with VHS. They actually didn't wait for, you know, the latest technology. They started in '92, '94. So there are 57 million VCRs in Nigeria that play, you know, VHS and these VCDs. It's a CD basically. It's a compact disc.
FS: Oh, hình thức -- cảm ơn vì câu hỏi. Vâng, là VCD. Là đĩa CD, là một hình ảnh được nén nhiều hơn một chút.. Họ đã bắt đầu với hệ thống băng đĩa gia đình. Họ thật sự không chờ đến, anh biết đấy, công nghệ mới nhất. Họ bắt đầu vào những năm 92, 94. Do đó có tới 57 triệu băng cassette hình ảnh ở Nigeria hoạt động, anh biết đấy, VHS và VCD. Đó cơ bản là một chiếc CD. Là một chiếc đĩa compact.
CA: So on the streets, are film casts ... ?
CA: Vậy trên những đường phố, các diễn viên ... ?
FS: You can be in a Lagos traffic jam and you can buy a movie or some bananas or some water. Yes. (Laughter) And I have to say, this really proves that storytelling, it's a commodity, it's a staple. There is no life without stories.
FS: Anh có thể bị tắt đường ở Lagos và anh có thể mua một bộ phim hoặc vài quả chuối hoặc nước. Vâng (Cười) Và tôi phải nói là, điều này thật sự chứng minh rằng kể chuyện, đó là một sản vật, một thổ yếu phẩm. Không có sự sống nếu không có những câu chuyện.
CA: Franco, thank you so much.
CA: Franco, cảm ơn anh rất nhiều.