All life, every living thing ever, has been built according to the information in DNA. What does that mean? Well, it means that just as the English language is made up of alphabetic letters that, when combined into words, allow me to tell you the story I'm going to tell you today, DNA is made up of genetic letters that, when combined into genes, allow cells to produce proteins, strings of amino acids that fold up into complex structures that perform the functions that allow a cell to do what it does, to tell its stories. The English alphabet has 26 letters, and the genetic alphabet has four. They're pretty famous. Maybe you've heard of them. They are often just referred to as G, C, A and T. But it's remarkable that all the diversity of life is the result of four genetic letters. Imagine what it would be like if the English alphabet had four letters. What sort of stories would you be able to tell? What if the genetic alphabet had more letters? Would life with more letters be able to tell different stories, maybe even more interesting ones?
Mọi sự sống, mọi sinh vật sống, đều được tạo ra theo thông tin trong DNA. Điều đó có nghĩa là gì? Vâng, điều này cũng giống như tiếng Anh được tạo nên từ các chữ cái, mà khi kết hợp chúng tạo ra các từ, tạo ra câu chuyện tôi muốn kể ngày hôm nay, DNA được tạo nên từ các mã di truyền, khi kết hợp tạo thành các gen, cho phép các tế bào sản xuất protein và chuỗi axit amin gấp lại thành các cấu trúc phức tạp cho phép một tế bào thực hiện các chức năng của nó, và kể nên những câu chuyện của nó. Bảng chữ cái tiếng Anh có 26 chữ cái, và bảng mã di truyền có bốn. Chúng khá nổi tiếng. Có lẽ các bạn đã nghe qua. Chúng thường được gọi tắt là G, C, A và T. Nhưng đáng chú ý là tất cả sự đa dạng của sự sống được tạo ra từ bốn kí tự di truyền này . Hãy tưởng tượng sẽ như thế nào nếu bảng chữ cái tiếng Anh có bốn chữ cái. Bạn có thể tạo ra câu chuyện như nào? Nếu bảng mã di truyền có nhiều kí tự hơn ? Liệu sự sống với nhiều kí tự hơn có thể kể câu chuyện khác, hay thậm chí là những câu chuyện thú vị hơn
In 1999, my lab at the Scripps Research Institute in La Jolla, California started working on this question with the goal of creating living organisms with DNA made up of a six-letter genetic alphabet, the four natural letters plus two additional new man-made letters. Such an organism would be the first radically altered form of life ever created. It would be a semisynthetic form of life that stores more information than life ever has before. It would be able to make new proteins, proteins built from more than the 20 normal amino acids that are usually used to build proteins. What sort of stories could that life tell?
Năm 1999, nhóm chúng tôi tại Viện nghiên cứu Scrips, La Jolla, California, bắt đầu nghiên cứu vấn đề này với mục tiêu tạo ra các sinh vật sống mà DNA được tạo thành từ một bảng mã di truyền sáu kí tự, gồm 4 kí tự ban đầu và 2 kí tự nhân tạo mới. Một sinh vật như thế sẽ là dạng sống đầu tiên bị thay đổi toàn bộ Nó sẽ là một sinh vật bán tổng hợp lưu trữ nhiều thông tin hơn tất cả dạng sống từng có trước đây. Nó có khả năng tạo ra các protein mới, các protein hình thành từ nhiều hơn 20 loại axit amin thường được sử dụng để tạo ra protein. Sự sống đó có thể nói lên điều gì?
With the power of synthetic chemistry and molecular biology and just under 20 years of work, we created bacteria with six-letter DNA. Let me tell you how we did it.
Với sức mạnh của hóa học tổng hợp và sinh học phân tử và chưa đến 20 năm nghiên cứu, chúng tôi đã tạo nên vi khuẩn có DNA 6 kí tự. Đây là cách chúng tôi đã làm.
All you have to remember from your high school biology is that the four natural letters pair together to form two base pairs. G pairs with C and A pairs with T, so to create our new letters, we synthesized hundreds of new candidates, new candidate letters, and examined their abilities to selectively pair with each other. And after about 15 years of work, we found two that paired together really well, at least in a test tube. They have complicated names, but let's just call them X and Y.
Tất cả điều bạn nhớ về kiến thức sinh học cấp 3 là 4 kí tự ban đầu ghép đôi với nhau để tạo thành 2 cặp cơ sở. G liên kết với C và A liên kết với T, vì vậy để tạo ra các kí tự mới, chúng tôi tổng hợp hàng trăm kí tự mới, và kiểm tra khả năng ghép cặp chọn lọc của từng kí tự với nhau. Và sau khoảng 15 năm nghiên cứu, chúng tôi đã tìm ra 2 kí tự liên kết với nhau rất tốt, ít nhất là trong ống nghiệm. Chúng có tên khá phức tạp, nên chúng tôi chỉ gọi là X và Y.
The next thing we needed to do was find a way to get X and Y into cells, and eventually we found that a protein that does something similar in algae worked in our bacteria. So the final thing that we needed to do was to show that with X and Y provided, cells could grow and divide and hold on to X and Y in their DNA. Everything we had done up to then took longer than I had hoped -- I am actually a really impatient person -- but this, the most important step, worked faster than I dreamed, basically immediately.
Điều tiếp theo chúng tôi cần làm là tìm cách đưa X và Y vào các tế bào, cuối cùng chúng tôi tìm ra 1 loại protein có thể làm việc đó trong tảo hoạt động ở vi khuẩn. Vì vây, đều cuối cùng chúng tôi làm là chứng minh với X và Y được cung cấp, các tế bào có thể phát triển, phân chia và giữ X và Y trong DNA của chúng. Mọi thứ chúng tôi làm trước đó mất nhiều thời gian hơn dự kiến. Tôi thật ra là một người thiếu kiên nhẫn nhưng đây là bước quan trọng nhất, và hoạt động nhanh hơn tôi dự định, gần như ngay lập tức.
On a weekend in 2014, a graduate student in my lab grew bacteria with six-letter DNA. Let me take the opportunity to introduce you to them right now. This is an actual picture of them. These are the first semisynthetic organisms.
Vào một ngày cuối tuần năm 2014, một học viên trong nhóm tôi nuôi vi khuẩn có DNA 6 kí tự. Nhân cơ hội này để tôi giới thiệu chúng đến các bạn. Đây là hình ảnh thực tế của chúng. Đây là những sinh vật bán tổng hợp đầu tiên.
So bacteria with six-letter DNA, that's really cool, right? Well, maybe some of you are still wondering why. So let me tell you a little bit more about some of our motivations, both conceptual and practical. Conceptually, people have thought about life, what it is, what makes it different from things that are not alive, since people have had thoughts. Many have interpreted life as being perfect, and this was taken as evidence of a creator. Living things are different because a god breathed life into them. Others have sought a more scientific explanation, but I think it's fair to say that they still consider the molecules of life to be special. I mean, evolution has been optimizing them for billions of years, right? Whatever perspective you take, it would seem pretty impossible for chemists to come in and build new parts that function within and alongside the natural molecules of life without somehow really screwing everything up. But just how perfectly created or evolved are we? Just how special are the molecules of life? These questions have been impossible to even ask, because we've had nothing to compare life to. Now for the first time, our work suggests that maybe the molecules of life aren't that special. Maybe life as we know it isn't the only way it could be. Maybe we're not the only solution, maybe not even the best solution, just a solution.
Vì vậy, vi khuẩn với DNA 6 kí tự, điều này thật tuyệt vời? Vâng, có lẽ một số người vẫn đang tự hỏi tại sao. Để tôi nói cho bạn biết về động lực của chúng tôi, cả về khái niệm và thực tiễn. Về khái niệm, mọi người nghĩ về sự sống, nó là gì, điều gì làm nó khác biệt với những thứ không có sự sống, kể từ khi con người biết suy nghĩ. Nhiều người đã giải thích cuộc sống là hoàn hảo, và điều này chứng minh sự tồn tại một đấng sáng tạo. Những sinh vật sống khác biệt bởi vì một vị thần thổi sự sống vào chúng. Những người khác đã tìm lời lý giải khoa học hơn, nhưng công bằng mà nói thì họ vẫn coi các phần tử của sự sống là cái gì rất đặc biệt. Nghĩa là, sự tiến hóa đã được tối ưu trong hàng tỷ năm, phải không? Dù là quan điểm nào, thì dường như không thể nào để các nhà hóa học tạo ra những thứ mới vận hành bên trong và song hành cùng các phần tử sống tự nhiên mà không làm mọi thứ rối tung rối mù lên. Nhưng làm sao ta biết ta đã tiến hóa hoàn hảo tới mức nào? Và các phân tử của sự sống đặc biệt như thế nào? Những câu hỏi thế này rất khó để trả lời vì ta không biết so sánh sự sống với cái gì. Lần đầu tiên, chúng tôi thấy rằng có lẽ các phân tử của sự sống không đặc biệt đến thế. Có thể sự sống mà chúng ta biết không phải là sự sống duy nhất. Có lẽ chúng ta không phải duy nhất, thậm chí không phải tốt nhất, mà chỉ là một giải pháp.
These questions address fundamental issues about life, but maybe they seem a little esoteric. So what about practical motivations? Well, we want to explore what sort of new stories life with an expanded vocabulary could tell, and remember, stories here are the proteins that a cell produces and the functions they have. So what sort of new proteins with new types of functions could our semisynthetic organisms make and maybe even use? Well, we have a couple of things in mind.
Những câu hỏi này đề cập các vấn đề cơ bản của sự sống, nhưng có lẽ chúng có một chút huyền bí. Thế thì động lực thật sự là gì? Vâng, chúng tôi muốn khám phá những câu chuyện mới về sự sống với vốn từ vựng được mở rộng. và hãy nhớ, những câu chuyện ở đây là những protein tạo ra từ tế bào và các chức năng của chúng. Vậy thì loại protein nào có các chức năng mới mà các sinh vật bán tổng hợp có thể tạo ra và sử dụng được? Vâng, chúng tôi có vài ý tưởng trong đầu
The first is to get the cells to make proteins for us, for our use. Proteins are being used today for an increasingly broad range of different applications, from materials that protect soldiers from injury to devices that detect dangerous compounds, but at least to me, the most exciting application is protein drugs. Despite being relatively new, protein drugs have already revolutionized medicine, and, for example, insulin is a protein. You've probably heard of it, and it's manufactured as a drug that has completely changed how we treat diabetes. But the problem is that proteins are really hard to make and the only practical way to get them is to get cells to make them for you. So of course, with natural cells, you can only get them to make proteins with the natural amino acids, and so the properties those proteins can have, the applications they could be developed for, must be limited by the nature of those amino acids that the protein's built from. So here they are, the 20 normal amino acids that are strung together to make a protein, and I think you can see, they're not that different-looking. They don't bring that many different functions. They don't make that many different functions available. Compare that with the small molecules that synthetic chemists make as drugs. Now, they're much simpler than proteins, but they're routinely built from a much broader range of diverse things. Don't worry about the molecular details, but I think you can see how different they are. And in fact, it's their differences that make them great drugs to treat different diseases. So it's really provocative to wonder what sort of new protein drugs you could develop if you could build proteins from more diverse things.
Đầu tiên là lấy các tế bào tạo ra protein cho chúng ta sử dụng. Protein đang được sử dụng với hàng loạt các ứng dụng khác nhau, từ vật liệu bảo vệ binh sĩ khỏi bị thương đến các thiết bị phát hiện các chất nguy hiểm, nhưng đối với tôi, ứng dụng thú vị nhất là các dược phẩm từ protein. Mặt dù còn khá mới, các thuốc từ protein đang cách mạng hóa nền y học, Ví dụ, insulin là một protein. Có thể các bạn từng nghe về nó một loại thuốc được sản xuất làm thay đổi cách chúng ta điều trị đái tháo đường. Nhưng vấn đề là protein rất khó tạo ra và cách duy nhất để có được chúng là dùng các tế bào để tạo ra chúng. Tất nhiên, với các tế bào tự nhiên, bạn chỉ có thể khiến chúng tạo ra protein bằng các axit amin tự nhiên, và do đó, các đặt tính mà protein đó có thể có, các ứng dụng mà chúng có thể phát triển, phải được giới hạn bởi bản chất của các axit amin mà protein được tạo ra từ đó. Vậy nên ở đây, 20 axit amin bình thường kết hợp với nhau để tạo ra protein, và các bạn có thể thấy, chúng có vẻ ngoài không khác nhau mấy Chúng không mang nhiều chức năng khác nhau. Chúng không mang lại nhiều chức năng khác nhau. So sánh với các phân tử thuốc được hóa tổng hợp. Hiện tại, chúng đơn giản hơn protein, nhưng chúng thường được tổng hợp từ nhiều thành phần hơn. Đừng quan tâm đến cấu trúc các phân tử, nhưng tôi nghĩ bạn có thể thấy chúng khác nhau Và thực tế, đó là sự khác biệt tạo thành loại thuốc tuyệt vời điều trị các bệnh khác nhau Vì vậy, điều thú vị là những loại thuốc protein mới nào mà chúng ta có thể phát triển với nguồn protein đa dạng hơn.
So can we get our semisynthetic organism to make proteins that include new and different amino acids, maybe amino acids selected to confer the protein with some desired property or function? For example, many proteins just aren't stable when you inject them into people. They are rapidly degraded or eliminated, and this stops them from being drugs. What if we could make proteins with new amino acids with things attached to them that protect them from their environment, that protect them from being degraded or eliminated, so that they could be better drugs? Could we make proteins with little fingers attached that specifically grab on to other molecules? Many small molecules failed during development as drugs because they just weren't specific enough to find their target in the complex environment of the human body. So could we take those molecules and make them parts of new amino acids that, when incorporated into a protein, are guided by that protein to their target?
Có thể lấy sinh vật bán tổng hợp để tạo ra protein từ các axit amin mới và khác nhau, có lẽ các axit amin được chọn để trao đổi protein với tính chất hoặc chức năng mong muốn? Ví dụ, nhiều protein không ổn định khi bạn tiêm chúng vào cơ thể người. chúng nhanh thoái biến hoặc loại thải, và mất tác dụng dược lí. Nếu chúng ta tạo ra protein bằng axit amin mới mang các thành phần bảo vệ chúng khỏi tác động của môi trường và bảo vệ chúng khỏi sự thoái biến hoặc loại thải, liệu có làm tăng tác dụng của thuốc Chúng ta có thể gắn vào protein vài ngón tay nhỏ bắt giữ đặc hiệu các phân tử khác? Nhiều phân tử nhỏ không thể phát triển thành thuốc do tác động không đủ đặc hiệu vào đích tác động trong môi trường phức tạp như cơ thể người. Vậy liệu có thể biến các phân tử này trở thành một phần của axit amin mới mà khi tích hợp chúng vào protein, các phân tử được protein mang đến đích tác động?
I started a biotech company called Synthorx. Synthorx stands for synthetic organism with an X added at the end because that's what you do with biotech companies.
Tôi đã bắt đầu với công ty sinh học Synthorx. Synthorx là viết tắt của sinh vật tổng hợp với chữ X thêm vào cuối vì nó là công ty công nghệ sinh học.
(Laughter)
(Cười)
Synthorx is working closely with my lab, and they're interested in a protein that recognizes a certain receptor on the surface of human cells. But the problem is that it also recognizes another receptor on the surface of those same cells, and that makes it toxic. So could we produce a variant of that protein where the part that interacts with that second bad receptor is shielded, blocked by something like a big umbrella so that the protein only interacts with that first good receptor? Doing that would be really difficult or impossible to do with the normal amino acids, but not with amino acids that are specifically designed for that purpose.
Synthorx đang hợp tác với nhóm của tôi, và họ quan tâm đến một loại protein nhận diện một thụ thể nhất định trên bề mặt tế bào người. Nhưng vấn đề là nó cũng nhận ra một thụ thể khác trên bề mặt của những tế bào tương tự, và làm cho nó trở nên độc hại. Chúng ta có thể tạo ra biến thể của protein nơi phần tương tác với thụ thể xấu thứ hai được che chắn, bị chặn bởi một thứ như một cây dù lớn để các protein chỉ tương tác với một thụ thể tốt đầu tiên? Làm được điều này thật sự khó hoặc không thể làm với axit amin bình thường, nhưng không phải là các axit amin được thiết kế riêng cho mục đích đó.
So getting our semisynthetic cells to act as little factories to produce better protein drugs isn't the only potentially really interesting application, because remember, it's the proteins that allow cells to do what they do. So if we have cells that make new proteins with new functions, could we get them to do things that natural cells can't do? For example, could we develop semisynthetic organisms that when injected into a person, seek out cancer cells and only when they find them, secrete a toxic protein that kills them? Could we create bacteria that eat different kinds of oil, maybe to clean up an oil spill? These are just a couple of the types of stories that we're going to see if life with an expanded vocabulary can tell.
Vì vậy, để các tế bào bán tổng hợp hoạt động như một nhà máy nhỏ để tạo ra thuốc protein tốt hơn không phải là một ứng dụng tiềm năng duy nhất, nên nhớ, các protein cho phép các tế bào thực hiện các chức năng của nó. Vì vậy, nếu ta có các tế bào tạo ra các protein mới với chức năng mới, và có thể khiến chúng làm những việc mà các tế bào tự nhiên không làm được? Ví dụ, chúng ta có thể phát triển các sinh vật bán tổng hợp được tiêm vào cơ thể người để phát hiện tế bào ung thư và tiết ra một loại protein độc chỉ tiêu diệt tế bào ung thư Liệu có thể tạo ra vi khuẩn ăn các loại dầu khác nhau, có thể làm sạch vết dầu loang không? Đây là chỉ là một trong số các câu chuyện mà sự sống của chúng ta có thể kể nếu vốn từ vựng tăng lên.
So, sounds great, right? Injecting semisynthetic organisms into people, dumping millions and millions of gallons of our bacteria into the ocean or out on your favorite beach? Oh, wait a minute, actually it sounds really scary. This dinosaur is really scary. But here's the catch: our semisynthetic organisms in order to survive, need to be fed the chemical precursors of X and Y. X and Y are completely different than anything that exists in nature. Cells just don't have them or the ability to make them. So when we prepare them, when we grow them up in the controlled environment of the lab, we can feed them lots of the unnatural food. Then, when we deploy them in a person or out on a beach where they no longer have access that special food, they can grow for a little bit, they can survive for a little, maybe just long enough to perform some intended function, but then they start to run out of the food. They start to starve. They starve to death and they just disappear. So not only could we get life to tell new stories, we get to tell life when and where to tell those stories.
Nghe thật tuyệt, phải không? Tiêm các sinh vật tổng hợp vào cơ thể người, hoặc đổ hàng triệu lít vi khuẩn vào đại dương hoặc bãi biển mà bạn yêu thích? Oh, đợi một chút, thật sự nghe rất đáng sợ. Loài khủng long này thật sự đáng sợ. Nhưng đây là cái bẫy: các sinh vật bán tổng hợp của chúng ta để tồn tại, cần phải được cho ăn các tiền chất hóa học X và Y. X và Y hoàn toàn khác biệt so với những thứ tồn tại trong tự nhiên. Các tế bào không chỉ có chúng hoặc có thể tạo ra chúng. Vì vậy, khi chuẩn bị, khi chúng ta tạo ra chúng trong môi trường phòng thí nghiệm, ta có thể nuôi chúng bằng thức ăn nhân tạo. Sau đó, khi chúng tôi triển khai trên người hoặc ngoài bãi biển, ở đó, chúng không thể nhận được thức ăn đặt biệt, chúng có thể phát triển, tồn tại trong một thời gian ngắn, và có thể đủ dài để thực hiện chức năng dự tính, nhưng sau đó chúng bắt đầu không còn thức ăn. Chúng bắt đầu chết đói. Chúng chết đói và biến mất. Vì vậy, ta có thể kể câu chuyện mới về sự sống, chúng ta có thể kể sự sống bắt đầu khi nào và từ đâu.
At the beginning of this talk I told you that we reported in 2014 the creation of semisynthetic organisms that store more information, X and Y, in their DNA. But all the motivations that we just talked about require cells to use X and Y to make proteins, so we started working on that. Within a couple years, we showed that the cells could take DNA with X and Y and copy it into RNA, the working copy of DNA. And late last year, we showed that they could then use X and Y to make proteins. Here they are, the stars of the show, the first fully-functional semisynthetic organisms.
Khi bắt đầu, tôi đã nói với bạn rằng chúng tôi đã trình bày vào năm 2014 việc tạo ra sinh vật tổng hợp lưu trữ nhiều thông tin hơn, X và Y, trong DNA của chúng. Nhưng tất cả động lực mà chúng tôi vừa nói đến đều yêu cầu tế bào sử dụng X và Y để tạo ra protein, Vậy, chúng ta bắt đầu làm điều đó. Trong một vài năm, chúng tôi chỉ ra rằng các tế bào có DNA với X và Y và sao chép nó thành RNA, bản sao hoạt động của DNA. Và cuối năm ngoái, chúng tôi thấy chúng có thể dùng X và Y để tạo ra các protein. Chúng đang ở đây, những ngôi sao của chương trình, những sinh vật bán tổng hợp đầy đủ chức năng đầu tiên.
(Applause)
(vỗ tay)
These cells are green because they're making a protein that glows green. It's a pretty famous protein, actually, from jellyfish that a lot of people use in its natural form because it's easy to see that you made it. But within every one of these proteins, there's a new amino acid that natural life can't build proteins with.
Những tế bào này có màu lục vì chúng tạo ra một protein phát ra màu lục. Đó là một loại protein khá nổi tiếng thu được từ sứa mà rất nhiều người sử dụng ở dạng tự nhiên vì dễ dàng nhận thấy rằng bạn tạo ra nó. Nhưng một trong số protein này, có một loại axit amin mới mà trong tự nhiên không tạo ra protein.
Every living cell, every living cell ever, has made every one of its proteins using a four-letter genetic alphabet. These cells are living and growing and making protein with a six-letter alphabet. These are a new form of life. This is a semisynthetic form of life.
Mỗi tế bào sống, mọi tế bào sống đã tạo ra mỗi một protein của nó bằng cách sử dụng bảng mã di truyền 4 kí tự. Những tế bào sống, phát triển và tạo ra protein với bảng mã 6 kí tự. Đây là một dạng sự sống mới. Đây là một dạng bán tổng hợp của sự sống.
So what about the future? My lab is already working on expanding the genetic alphabet of other cells, including human cells, and we're getting ready to start working on more complex organisms. Think semisynthetic worms.
Như vậy, còn tương lai thì sao? Nhóm chúng tôi đã làm việc để mở rộng bảng mã di truyền của tế bào khác, bao gồm cả tế bào người, và chúng tôi đã sẵn sàng để bắt đầu làm trên các sinh vật phức tạp hơn. Nghĩ về giun bán tổng hợp.
The last thing I want to say to you, the most important thing that I want to say to you, is that the time of semisynthetic life is here.
Điều cuối cùng tôi muốn nói với bạn, một điều quan trọng nhất tôi muốn nói với bạn, thời đại của sự sống bán tổng hợp đã đến.
Thank you.
Cảm ơn bạn.
(Applause)
(vỗ tay)
Chris Anderson: I mean, Floyd, this is so remarkable. I just wanted to ask you, what are the implications of your work for how we should think about the possibilities for life, like, in the universe, elsewhere? It just seems like so much of life, or so much of our assumptions are based on the fact that of course, it's got to be DNA, but is the possibility space of self-replicating molecules much bigger than DNA, even just DNA with six letters?
Chris Anderson: ý tôi là, Floyd, điều này thật tuyệt. Tôi chỉ muốn hỏi bạn, Ý nghĩa công việc của bạn là gì? Làm thế nào để chúng ta nghĩ về khả năng của sự sống, ví dụ, trong vũ trụ, hay ở nơi khác? Có vẻ như rất nhiều sự sống, hoặc rất nhiều giả định của của chúng tôi dựa trên thực tế là tất nhiên, nó phải là DNA, nhưng khả năng các phân tử tự sao chép xuất hiện lớn hơn nhiều so với DNA , hay thậm chí là DNA với 6 ký tự?
Floyd Romesberg: Absolutely, I think that's right, and I think what our work has shown, as I mentioned, is that there's been always this prejudice that sort of we're perfect, we're optimal, God created us this way, evolution perfected us this way. We've made molecules that work right alongside the natural ones, and I think that suggests that any molecules that obey the fundamental laws of chemistry and physics and you can optimize them could do the things that the natural molecules of life do. There's nothing magic there. And I think that it suggests that life could evolve many different ways, maybe similar to us with other types of DNA, maybe things without DNA at all.
Floyd Romersberg: Chắc chắn, tôi nghĩ điều đó đúng, và những gì chúng tôi đã làm, như tôi đã đề cập trước đó, luôn có một định kiến tin rằng con người hoàn hảo, chúng ta là tốt nhất, Chúa đã tạo ra chúng ta như thế, sự tiến hóa đã khiến chúng ta hoàn hảo. Chúng tôi đã tạo ra các phân tử hoạt động bên cạnh phân tử tự nhiên, và tôi nghĩ điều đó cho thấy rằng bất kỳ phân tử nào tuân theo các định luật cơ bản của hóa học và vật lý, bạn có thể tối ưu chúng, chúng có thể làm những việc mà các phân tử tự nhiên làm. Không có gì là kỳ diệu ở đây. Và tôi nghĩ rằng nó cho thấy sự sống có thể tiến hóa theo nhiều hướng, có thể tương tự như chúng ta với các loại DNA khác, có thể là những thứ không có DNA.
CA: I mean, in your mind, how big might that possibility space be? Do we even know? Are most things going to look something like a DNA molecule, or something radically different that can still self-reproduce and potentially create living organisms?
CA: trong suynghĩ của bạn, khả năng có thể lớn đến mức nào? Chúng ta có biết? Có phải hầu hết mọi thứ trông giống như một phân tử DNA, hoặc một thứ gì đó hoàn toàn khác mà vẫn có thể tự sinh sản và có khả năng tạo ra sinh vật sống?
FR: My personal opinion is that if we found new life, we might not even recognize it.
FR: Ý kiến của tôi, nếu chúng ta tìm ra sự sống mới, chúng tôi có thể không nhân ra nó.
CA: So this obsession with the search for Goldilocks planets in exactly the right place with water and whatever, that's a very parochial assumption, perhaps.
CA: Vì vậy, nổi ám ảnh về việc tìm ra các hành tinh Goldilocks chính xác là nơi đó phải có nước và sự sống khác, Giả định này có quá hẹp không?
FR: Well, if you want to find someone you can talk to, then maybe not, but I think that if you're just looking for any form of life, I think that's right, I think that you're looking for life under the light post.
FR: Vâng, nếu bạn muốn tìm ai đó để nói chuyện, có lẽ là không có, Nhưng nếu bạn chỉ muốn tìm thấy một hình thức sống nào khác, tôi nghĩ đúng vậy, tôi nghĩ các hình thức sống khác đang đến gần.
CA: Thank you for boggling all our minds. Thank so much, Floyd.
CA: Cảm ơn bạn đã mang đến nhiều bất ngờ. Cảm ơn bạn rất nhiều, Floyd.
(Applause)
(vỗ tay)