Bryn Freedman: So you said that in the 20th century, global power was in the hands of government. At the beginning of this digital century, it really moved to corporations and that in the future, it would move to individuals. And I've interviewed a lot of people, and they say you're wrong, and they are betting on the companies. So why are you right, and why are individuals going to win out?
Bryn Freedman: Anh đã nói trong thế kỷ 20, quyền lực toàn cầu thuộc về tay chính phủ. Vào đầu thế kỷ kỹ thuật số này, nó được chuyển sang các tập đoàn và trong tương lai, nó sẽ chuyển sang các cá nhân. Tôi đã phỏng vấn rất nhiều người, họ nói rằng anh đã sai. và họ đang đánh cược vào các công ty. Vậy tại sao anh đúng, và tại sao các cá nhân sẽ giành thắng lợi?
Fadi Chehadé: Because companies cater to individuals, and we as the citizenry need to start understanding that we have a big role in shaping how the world will be governed, moving forward. Yes, indeed, the tug of war right now is between governments, who lost much of their power to companies because the internet is not built around the nation-state system around which governments have power. The internet is transnational. It's not international, and it's not national, and therefore the companies became very powerful. They shape our economy. They shape our society. Governments don't know what to do. Right now, they're reacting. And I fear that if we do not, as the citizenry -- which are, in my opinion, the most important leg of that stool -- don't take our role, then you are right. The detractors, or the people telling you that businesses will prevail, are right. It will happen.
Fadi Chehadé: Vì các công ty đáp ứng cho các cá nhân, và chúng ta với tư cách là công dân cần hiểu rằng chúng ta có một vai trò to lớn trong việc định hình cách thế giới sẽ được chi phối, tiến lên. Vâng, thực vậy, hiện nay, một cuộc chiến đầy cam go giữa các chính phủ, họ đã mất rất nhiều quyền lực vào tay các công ty vì internet không được xây dựng trên khắp hệ thống quốc gia-nhà nước mà xoay quanh các chính phủ có quyền lực. Internet là xuyên quốc gia. Nó không mang tính quốc tế hay mang tính quốc gia, và do đó, các công ty trở nên rất hùng mạnh. Chúng định hình kinh tế của chúng ta. Chúng định hình xã hội của chúng ta. Các chính phủ đang rơi vào bế tắc. Ngay bây giờ, họ đang phản ứng lại. Và tôi sợ rằng nếu chúng ta không làm vậy, vì là một công dân... theo tôi, điều quan trọng nhất là đừng xem nhẹ vai trò của mình, thì anh đã đúng. Những người gièm pha hay người nói với cô rằng doanh nghiệp sẽ thắng thế, là đúng. Nó sẽ xảy ra.
BF: So are you saying that individuals will force businesses or business will be forced to be responsive, or is there a fear that they won't be?
BF: Có phải bạn đang nói rằng các cá nhân sẽ buộc các doanh nghiệp hoặc doanh nghiệp sẽ bị buộc phải đáp ứng, hay là liệu có lo sợ rằng họ sẽ không làm vậy?
FC: I think they will be. Look at two weeks ago, a small company called Skip winning over Uber and Lyft and everyone to actually get the license for the San Francisco scooter business. And if you read why did Skip win, because Skip listened to the people of San Francisco, who were tired of scooters being thrown everywhere, and actually went to the city and said, "We will deploy the service, but we will respond to the people's requirements that we organize ourselves around a set of rules." They self-governed their behavior, and they won the contract over some very powerful companies.
FC: Tôi nghĩ họ sẽ làm thế. Hãy xem vào hai tuần trước, một công ty nhỏ có tên là Skip đã đánh bại cả Uber, Lyft và mọi người để thực sự có được giấy phép kinh doanh xe tay ga ở San Francisco. Nếu bạn biết được lí do vì sao Skip lại thắng, bởi vì Skip đã lắng nghe người dân San Francisco, những người mệt mỏi với việc xe tay ga bị vứt ở khắp nơi, đã đi đến thành phố, và nói rằng, “Chúng tôi sẽ triển khai dịch vụ này, nhưng chúng tôi sẽ phản hồi các yêu cầu của mọi người chúng tôi tự đặt ra xoay quanh một bộ quy tắc.” Họ đã tự điều chỉnh hành vi của mình và giành được hợp đồng trước những công ty lớn mạnh.
BF: So speaking of guidelines and self-governance, you've spent an entire lifetime creating guidelines and norms for the internet. Do you think those days are over? Who is going to guide, who is going to control, and who is going to create those norms?
BF: Khi nói đến các hướng dẫn và tự quản, anh dành cả cuộc đời để tạo ra những quy tắc và chuẩn mực cho Internet. Anh nghĩ những ngày đó đã qua chưa? Ai sẽ chịu trách nhiệm hướng dẫn, ai sẽ kiểm soát, và ai sẽ tạo ra các chuẩn mực đó?
FC: The rules that govern the technology layers of the internet are now well put in place, and I was very busy for a few years setting those rules around the part of the internet that makes the internet one network. The domain-name system, the IP numbers, all of that is in place. However, as we get now into the upper layers of the internet, the issues that affect me and you every day -- privacy, security, etc. -- the system to create norms for those unfortunately is not in place. So we do have an issue. We have a system of cooperation and governance that really needs to be created right now so that companies, governments and the citizenry can agree how this new digital world is going to advance.
FC: Các quy tắc chi phối các tầng công nghệ của Internet hiện đã được áp dụng rất tốt, và tôi đã rất bận trong vòng vài năm để thiết lập các quy tắc đó xung quanh các phần của internet để nó trở thành một mạng lưới. Hệ thống tên miền, địa chỉ IP, tất cả chúng đã được thiết lập sẵn. Tuy nhiên, khi chúng ta tiến vào các tầng cao của internet, có những vấn đề ảnh hưởng đến tôi và các bạn mỗi ngày quyền riêng tư, bảo mật,v.v.. thật không may, không có hệ thống nào để tạo ra các chuẩn mực cho nó cả. Vì vậy, chúng ta có một vấn đề. Một hệ thống hợp tác và quản lý thực sự cần được thiết lập ngay bây giờ để các công ty, chính phủ và người dân có thể nhất trí cách để phát triển thế giới kỹ thuật số mới này.
BF: So what gives a digital company any incentive? Let's say -- Facebook comes to mind -- they would say they have their users' best interests at heart, but I think a lot of people would disagree with that.
BF: Vậy điều gì mang lại động lực cho một công ty kỹ thuật số? Giả sử--Facebook nghĩ đến-- họ sẽ nói họ chú trọng vào lợi ích tốt nhất của người dùng, nhưng tôi tin nhiều người sẽ không đồng ý với điều đó.
FC: It's been very difficult to watch how tech companies have reacted to the citizenry's response to their technologies. And some of them, two or three years ago, basically dismissed it. The word that I heard in many board rooms is, "We're just a technology platform. It's not my issue if my technology platform causes families to go kill their girls in Pakistan. It's not my issue. It's their problem. I just have a technology platform." Now, I think we are now entering a stage where companies are starting to realize this is no longer sustainable, and they're starting to see the pushback that's coming from people, users, citizens, but also governments that are starting to say, "This cannot be."
Rất khó để xem các công ty công nghệ đã phản ứng như thế nào trước phản ứng của người dân đối với công nghệ của họ. Và về cơ bản, một số người trong số họ đã bác bỏ nó cách đây hai hay ba năm. Câu mà tôi nghe được nhiều trong cuộc họp, “Chúng ta chỉ là một nền tảng công nghệ. Không phải là vấn đề của tôi nếu nền tảng công nghệ của tôi dẫn đến việc các gia đình giết con gái của họ ở Pakistan. Đó không phải vấn đề của tôi mà là vấn đề của họ. Tôi chỉ có một nền tảng công nghệ.” Bây giờ, tôi nghĩ rằng chúng ta đang bước vào một giai đoạn mà các công ty bắt đầu nhận ra điều này không còn bền vững nữa và họ bắt đầu thấy sự phản đối đến từ mọi người, người dùng, người dân, thậm chí các chính phủ cũng bắt đầu lên tiếng, “Điều này không thể được.”
So I think there is a maturity that is starting to set, especially in that Silicon Valley area, where people are beginning to say, "We have a role." So when I speak to these leaders, I say, "Look, you could be the CEO, a very successful CEO of a company, but you could also be a steward." And that's the key word. "You could be a steward of the power you have to shape the lives and the economies of billions of people. Which one do you want to be?" And the answer is, it's not one or the other. This is what we are missing right now. So when an adult like Brad Smith, the president of Microsoft, said a few months ago, "We need a new set of Geneva Conventions to manage the security of the digital space," many of the senior leaders in Silicon Valley actually spoke against his words. "What do you mean, Geneva Convention? We don't need any Geneva Conventions. We self-regulate." But that mood is changing, and I'm starting to see many leaders say, "Help us out." But here lies the conundrum. Who is going to help those leaders do the right thing?
Vì thế, tôi tin rằng có một sự trưởng thành đang dần dần được hình thành, đặc biệt là ở khu vực thung lũng Silicon, mọi người bắt đầu nói, “Chúng ta có một vai trò.” Khi tôi nói chuyện với các nhà lãnh đạo này, tôi nói, “Hãy nhìn xem, bạn có thể là giám đốc điều hành rất thành công của một công ty, nhưng bạn cũng có thể là người quản lí.” Và đó là mấu chốt. “Bạn có thể là người quản lí dùng quyền lực mà bạn có để định hướng nền kinh tế và cuộc sống của hàng tỷ người. Bạn muốn trở thành người nào? Câu trả lời là, không phải là người này hay người kia. Đây là những gì chúng ta hiện đang thiếu. Khi một người trưởng thành như ông Brad Smith, chủ tịch của Microsoft, đã phát biểu vài tháng trước, “Chúng ta cần một bộ Công ước Geneva mới để quản lí an ninh của không gian kỹ thuật số,” nhiều nhà lãnh đạo cấp cao ở Thung lũng Silicon đã lên tiếng phản bác lời nói của ông. “Ý của ngài là gì, Công ước Geneva? Chúng tôi không cần Công ước Geneva. Chúng tôi tự điều chỉnh.” Nhưng thái độ đó đang thay đổi, và tôi bắt đầu thấy nhiều nhà lãnh đạo nói, “Hãy giúp chúng tôi.” Nhưng đây là những câu hỏi hóc búa. Ai sẽ giúp những nhà lãnh đạo đó làm điều đúng đắn?
BF: So who is going to help them? Because I'd love to interview you for an hour, but give me your biggest fear and your best hope for how this is going to work out.
BF: Vậy ai sẽ giúp họ? Bởi vì tôi rất sẵn lòng để phỏng vấn anh trong một giờ, nhưng hãy cho tôi biết nỗi sợ hãi lớn nhất và kỳ vọng của anh về mọi việc sẽ diễn ra như thế nào.
FC: My biggest hope is that we will become each stewards of this new digital world. That's my biggest hope, because I do think, often, we want to put the blame on others. "Oh, it's these CEOs. They're behaving this way." "These governments are not doing enough." But how about us? How is each of us actually taking the responsibility to be a steward of the digital space we live in? And one of the things I've been pushing on university presidents is we need every engineering and science and computer science student who is about to write the next line of code or design the next IoT device to actually have in them a sense of responsibility and stewardship towards what they're building. So I suggested we create a new oath, like the Hippocratic Oath, so that every student entering an engineering program takes a technocratic oath or a wisdom oath or some oath of commitment to the rest of us. That's my best hope, that we all rise. Because governments and businesses will fight over this power game, but where are we? And unless we play into that power table, I think we'll end up in a bad place.
FC: Hi vọng lớn nhất của tôi là chúng ta sẽ trở thành người quản lý của thế giới kỹ thuật số mới này. Hi vọng lớn nhất là thế, bởi vì tôi nghĩ, thường thì, chúng ta muốn đổ lỗi cho người khác. “Ồ, là các CEOs này. Họ đang cư xử theo cách này.” “Các chính phủ này làm chưa đủ.” Còn chúng ta thì sao? Làm thế nào để mỗi chúng ta thực sự nhận trách nhiệm trở thành người quản lý của không gian kỹ thuật số chúng ta đang sống? Một trong những điều tôi đã thúc đẩy các hiệu trưởng trường đại học là chúng ta cần các sinh viên kỹ thuật, khoa học và khoa học máy tính chuẩn bị viết dòng mã tiếp theo hay thiết kế thiết bị loT kế tiếp để họ thực sự cảm thấy có trách nhiệm và quản lí đối với những gì đang tạo ra. Tôi đề nghị chúng ta tạo một lời tuyên thệ mới, tương tự như Lời thề Hippocratic, để tất cả sinh viên tham gia một chương trình kỹ thuật thực hiện một lời thề kỹ trị, lời thề thông thái hay một số lời thề cam kết với tất cả chúng ta. Kỳ vọng của tôi là tất cả chúng ta đều vươn lên Bởi vì các chính phủ và doanh nghiệp sẽ chiến đấu trong trò chơi quyền lực này, nhưng chúng ta đang ở đâu đây? Và trừ khi chúng ta chơi trong bảng trò chơi quyền lực ấy, Tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ kết thúc ở một nơi tồi tệ.
My biggest fear? My biggest fear, to be very tactical today, what is keeping me up at night is the current war between the West, the liberal world, and China, in the area of artificial intelligence. There is a real war going on, and for those of us who have lived through the nuclear nonproliferation age and saw how people agreed to take some very dangerous things off the table, well, the Carnegie Endowment just finished a study. They talked to every country that made nuclear weapons and asked them, "Which digital 'weapon' would you take off the table against somebody else's schools or hospitals?" And the answer -- from every nuclear power -- to this question was, nothing. That's what I'm worried about ... The weaponization of the digital space, and the race to get there.
Nỗi sợ lớn nhất của tôi ư? Ngày nay, nỗi sợ lớn nhất của tôi về mặt chiến thuật, điều đã khiến tôi thức trắng đêm là cuộc chiến hiện tại giữa phương Tây, thế giới tự do, và Trung Quốc, trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo. Một cuộc chiến thực sự đang diễn ra, và đối với những ai trong chúng ta đã sống qua thời kỳ không phổ biến hạt nhân và chứng kiến cách mọi người nhất trí để loại bỏ một số thứ nguy hiểm ra khỏi bảng, Carnegie Endowment vừa hoàn thành một nghiên cứu. Họ đã nói chuyện với các nước sản xuất vũ khí hạt nhân và hỏi họ, “Các anh sẽ sử dụng ‘vũ khí’ kỹ thuật số nào để chống lại trường học hay bệnh viện của người khác?” Và câu trả lời là từ điện hạt nhân cho đến câu hỏi này là, không có gì cả. Điều tôi đang lo lắng về.. Vũ khí hóa không gian kỹ thuật số, và cuộc chạy đua để đạt được nó.
BF: Well, it sounds like you've got a lot of work to do, and so do the rest of us. Fadi, thank you so much. I really appreciate it.
BF: Chà, có vẻ như anh có rất nhiều việc phải làm, và tất cả chúng tôi cũng vậy. Fadi, cảm ơn cô rất nhiều, Tôi rất trân trọng điều này.
FC: Thank you.
FC: Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)