So, why does good sex so often fade, even for couples who continue to love each other as much as ever? And why does good intimacy not guarantee good sex, contrary to popular belief? Or, the next question would be, can we want what we already have? That's the million-dollar question, right? And why is the forbidden so erotic? What is it about transgression that makes desire so potent? And why does sex make babies, and babies spell erotic disaster in couples?
Tại sao một đời sống tình dục tốt lại thường phai nhòa dần kể cả đối với những cặp đôi yêu nhau nhiều hơn bao giờ hết ? Và tại sao sự gần gũi hoàn hảo lại không đảm bảo cho quan hệ tình dục tuyệt vời, trái ngược với những quan niệm thông thường? Hoặc, câu hỏi tiếp theo có thể là chúng ta có thể muốn cái mà chúng ta đã có rồi hay không? Đó là một câu hỏi đáng giá cả triệu dollar, phải không? Và tại sao sự ngăn trở, cấm cản lại thật sự kích thích đến vậy? Tại sao việc đi qua giới hạn lại khiến cho ham muốn mạnh hơn Và tại sao quan hệ tình dục lại tạo ra những em bé và "những em bé" nghe như một thảm họa đối với những cặp đôi?
(Laughter)
Liệu nó có giống như một cú đánh gợi tình gây chết người ko?
It's kind of the fatal erotic blow, isn't it? And when you love, how does it feel? And when you desire, how is it different?
Và khi bạn yêu, cảm giác như thế nào? Và khi bạn ham muốn, cảm giác trở nên khác ra sao?
These are some of the questions that are at the center of my exploration on the nature of erotic desire and its concomitant dilemmas in modern love. So I travel the globe, and what I'm noticing is that everywhere where romanticism has entered, there seems to be a crisis of desire. A crisis of desire, as in owning the wanting -- desire as an expression of our individuality, of our free choice, of our preferences, of our identity -- desire that has become a central concept as part of modern love and individualistic societies.
Đó là một trong những câu hỏi mấu chốt của trong sự khám phá của tôi vể bản chất của ham muốn tình dục và những tình huống khó xử trong tình yêu hiện đại Cho nên tôi đã chu du khắp thế giới và cái mà tôi chú ý đó là tất cả mọi nơi mà sự lãng mạn đã bước vào, ở đó có vẻ như đang chịu khủng hoảng về ham muốn, khát vọng Một cuộc khủng hoảng ham muốn, như chính ham muốn.... sự ham muốn là một dạng sắc thái biểu đạt của mỗi cá nhân của quyền tự do lựa chọn, của sở thích, của bản sắc trong mỗi chúng ta sự khao đã trở thảnh một khái niệm trung tâm như là một phần của tình yêu thời hiện đại và trong những xã hội đề cao chủ nghĩa cá nhân.
You know, this is the first time in the history of humankind where we are trying to experience sexuality in the long term not because we want 14 children, for which we need to have even more because many of them won't make it, and not because it is exclusively a woman's marital duty. This is the first time that we want sex over time about pleasure and connection that is rooted in desire.
Bạn biết đấy, đây là lần đầu tiên trong lịch sử loài người nơi chúng ta đang cố gắng trải nghiệm tình dục trong một thời gian dài không phải bởi vì chúng ta muốn tới 14 đứa trẻ mà có khi chúng ta còn muốn hơn nữa ấy chứ, vì nhiều người trong số đó không thể làm được. và không phải vì đó là trách nhiệm hôn nhân chỉ dành riêng cho một người phụ nữ Đây là lần đầu tiên chúng ta muốn quan hệ tình dục dài lâu vì sự hưng phấn và sự kết nối bắt nguồn từ trong niềm khát khao.
So what sustains desire, and why is it so difficult? And at the heart of sustaining desire in a committed relationship, I think, is the reconciliation of two fundamental human needs. On the one hand, our need for security, for predictability, for safety, for dependability, for reliability, for permanence. All these anchoring, grounding experiences of our lives that we call home. But we also have an equally strong need -- men and women -- for adventure, for novelty, for mystery, for risk, for danger, for the unknown, for the unexpected, surprise -- you get the gist. For journey, for travel.
Vậy cái gì duy trì ham muốn, và tại sao nó lại quá khó khăn? và cốt lỗi của việc duy trì sự ham muốn trong một mối quan hệ có ràng buộc, Tôi nghĩ đó là sự hòa hợp của nhu cầu giữa hai con người Một mặt, chúng ta có nhu cầu được bảo vệ, về những thứ có thể dự đoán được về sự an toàn, về sự độc lập, về sự tin tưởng, và một cái gì đó dài lâu... tất cả những thứ này là bến neo đậu , nền tảng của những trải nghiệm trong cuộc sống của chúng ta cái đó chúng ta gọi là tổ ấm. Nhưng chúng ta cũng có một nhu cầu mạnh không kém - cả đàn ông và phụ nữ -- nhu cầu phiêu lưu, về sự mới mẻ, về sự huyền bí, về những rủi ro, về sự nguy hiểm, cả về những gì không định hình được, về những gì không dự đoán được, về sự bất ngở -- giở bạn đến được điểm mấu chốt - đó là những chuyến đi, những cuộc du ngoạn.
So reconciling our need for security and our need for adventure into one relationship, or what we today like to call a passionate marriage, used to be a contradiction in terms. Marriage was an economic institution in which you were given a partnership for life in terms of children and social status and succession and companionship. But now we want our partner to still give us all these things, but in addition I want you to be my best friend and my trusted confidant and my passionate lover to boot, and we live twice as long.
Vậy sự hòa hợp về nhu cầu được bảo vệ của chúng ta và nhu cầu được phiêu lưu trong một mối quan hệ, hay cái chúng ta ngày nay hay gọi là một cuộc hôn nhân say đắm, nồng nhiệt, sự hòa hợp này đã từng là sự đối lập ngay cả trong cách nói. Hôn nhân đã từng là một học viện kinh tế nơi mà bạn được trao cho một mối quan hệ hợp tác kéo dài cả đời bao gồm những đứa con và vị thế xã hội và sự thảnh công và sự đồng cảm. Nhưng ngày nay chúng ta muốn người bạn đời của mình vẫn chu cấp cho chúng ta tất cả những thứ như thế, nhưng thêm vào đó là " Em/Anh muốn anh/em thành bạn thân của em/anh" và là một người có thể để tin tưởng và một người yêu nồng cháy và chúng ta sống lâu gấp hai lần
(Laughter)
( cười)
So we come to one person, and we basically are asking them to give us what once an entire village used to provide. Give me belonging, give me identity, give me continuity, but give me transcendence and mystery and awe all in one. Give me comfort, give me edge. Give me novelty, give me familiarity. Give me predictability, give me surprise. And we think it's a given, and toys and lingerie are going to save us with that.
vậy chúng ta đến với một người, và chúng ta sẽ chỉ đơn giản yêu cầu họ cho chúng ta cái mà cả một ngôi làng để cung cấp: Cho tôi một danh phận, một bản sắc, cho tôi sự tiếp diễn nhưng cho tôi thêm sự vượt trội và những bí ẩn và sự sợ hãi -tất cả trong một. Cho tôi sự tiện nghi, cho to6o thử thách Cho tôi sự mới lạ, cho tôi những gì thân quen Cho tôi những thứ có thể dự đoán được, cho tôi những bất ngở Và chúng ta nghĩ ....
(Laughter)
(tiếng vỗ tay)
(Applause)
Vậy bây giở chúng ta đã hiểu rõ thực tế ngọn nguổn của câu chuyện rồi phải không?
So now we get to the existential reality of the story, right? Because I think, in some way -- and I'll come back to that -- but the crisis of desire is often a crisis of the imagination.
Bởi vì tôi nghĩ, theo cách nào đó --và tôi sẽ trở lại............. nhưng sự khủng hoảng ham muốn thì thường là khủng hoảng về sự tưởng tượng.
So why does good sex so often fade? What is the relationship between love and desire? How do they relate, and how do they conflict? Because therein lies the mystery of eroticism.
Tại sao một đời sống tình dục tốt lại thường phai nhòa dần? Mối quan hệ giữa tình yêu và ham muốn là gì? Chúng liên hệ như thế nào và chúng đối nghịch nhau ra sao? Bởi vì .nó nằm trong bí mật của ham muốn..............
So if there is a verb, for me, that comes with love, it's "to have." And if there is a verb that comes with desire, it is "to want." In love, we want to have, we want to know the beloved. We want to minimize the distance. We want to contract that gap. We want to neutralize the tensions. We want closeness. But in desire, we tend to not really want to go back to the places we've already gone. Forgone conclusion does not keep our interest. In desire, we want an Other, somebody on the other side that we can go visit, that we can go spend some time with, that we can go see what goes on in their red-light district. You know? In desire, we want a bridge to cross. Or in other words, I sometimes say, fire needs air. Desire needs space. And when it's said like that, it's often quite abstract.
Vậy nếu có một động từ dành cho tình yêu, thì theo tôi đó là từ "có" và nếu có một động từ dành cho niềm khao khát, đó là "muốn" Trong tình yêu, chúng ta muốn có, chúng ta muốn biết về người chúng ta yêu. Chúng ta muốn thu nhỏ khoảng cách giữa hai người, Chúng ta muốn khỏa lấp những khoảng trống. Chúng ta muốn trung hòa những căng thẳng, Chúng ta muốn gần gũi. Nhưng trong ham muốn, chúng ta thường không muốn quay lại những nơi mình từng đi qua. mối quan tâm của chúng tôi không có chỗ cho sự kết thúc đã có rồi Trong sự ham muốn, chúng ta muốn một người nào khác, một ai đó ở phía bên kia để chúng ta có thể đến thăm, phía mà chúng ta đôi khi có thể ghé qua vài lần, phía mà chúng ta đi xem những gì trong khu phố đèn đỏ Trong sự ham muốn, chúng ta muốn một cây cầu để có thể vượt qua, hay nói cách khác, tôi đôi khi vẫn hay nói, lửa thì cần không khí Ham muốn cần không gian. và khi tôi nói vậy, nó thường khá trừu tượng.
But then I took a question with me. And I've gone to more than 20 countries in the last few years with "Mating in Captivity," and I asked people, when do you find yourself most drawn to your partner? Not attracted sexually, per Se, but most drawn. And across culture, across religion, and across gender -- except for one -- there are a few answers that just keep coming back.
Nhưng sau đó tôi đã tự đặt câu hỏi cho bản thân. Và tôi đã đi qua hơn 20 quốc gia trong những năm vừa qua với "làm tình trong sự giam hãm" và tôi hỏi mọi người khi nào bạn thấy bạn đời của mình thu hút nhất? Không phải vẻ thu hút gợi dục, mỗi lần nhập cuộc nhưng thu hút nhất . Và qua nhiều nền văn hóa khác nhau, những tôn giáo và qua những giới khác nhau.. trừ một cái - có vài câu trả lời cứ được lặp đi lặp lại.
So the first group is: I am most drawn to my partner when she is away, when we are apart, when we reunite. Basically, when I get back in touch with my ability to imagine myself with my partner, when my imagination comes back in the picture, and when I can root it in absence and in longing, which is a major component of desire.
Nhóm đầu tiên: Tôi bị thu hút nhất bởi bạn đời của mình là khi cho ấy đi xa, khi chúng tôi sống xa nhau, khi chúng tôi tái ngộ. Căn bản thì khi tôi liên hệ lại với khả năng hình dung bản thân mình với người yêu của tôi, khi trí tưởng tượng của tôi quay về với hình ảnh và khi tôi có thể nhổ tận gốc sự thiếu vắng và trong khao khát cái đó là một phần quan trọng của ham muốn.
But then the second group is even more interesting. I am most drawn to my partner when I see him in the studio, when she is onstage, when he is in his element, when she's doing something she's passionate about, when I see him at a party and other people are really drawn to him, when I see her hold court. Basically, when I look at my partner radiant and confident. Probably the biggest turn-on across the board. Radiant, as in self-sustaining. I look at this person -- by the way, in desire people rarely talk about it, when we are blended into one, five centimeters from each other. I don't know in inches how much that is.
Nhưng đến nhóm thứ hai thì câu trả lời còn thú vị hơn nhiều: Tôi bị thu hút bới bạn đời của mình nhất là khi tôi thấy anh ấy trong phòng làm việc, khi cô ấy trên sân khấu, khi anh ấy đang là chính mình khi cô ấy đang làm một thứ mà cô ấy đam mê, hứng thú, khi tôi thấy anh ấy tại một bữa tiệc và mọi người đang thực sự bị thu hút vởi anh ấy, và khi tôi thấy tranh luận, Cơ bản là khi tôi thấy người yêu tôi rạng rỡ và tự tin, có thể nhiều nhất là khi đứng trước đám đông rạng ngời, tự tin. Tôi nhìn người ấy - nhân tiện, trong sự khao khát mọi người hiếm khi nói về điều này, khi chúng ta hòa làm một khoảng cách 5 cm giữa mỗi người, tôi không biết 5 cm đổi ra inches thì khoảng bao nhiêu nữa. Nhưng đó cũng không phải là lúc người kia của chúng ta quá xa
But it's also not when the other person is that far apart that you no longer see them. It's when I'm looking at my partner from a comfortable distance, where this person that is already so familiar, so known, is momentarily once again somewhat mysterious, somewhat elusive. And in this space between me and the other lies the erotic élan, lies that movement toward the other. Because sometimes, as Proust says, mystery is not about traveling to new places, but it's about looking with new eyes. And so, when I see my partner on his own or her own, doing something in which they are enveloped, I look at this person and I momentarily get a shift in perception, and I stay open to the mysteries that are living right next to me.
đến nỗi chúng ta sẽ không gặp lại được nữa. Đó là lúc chúng ta nhìn người bạn đời của mình từ mội khoảng cách thích hợp, thoải mái nơi người ấy dù đã trờ nên thân thiết, gần gũi và thân quen bỗng chốc một lần nữa trở nên bí ẩn, thật đặc biệt. Và trong không gian ấy giữa tôi và người ấy xuất hiện một ham muốn thân xác hướng về phía người ấy. Bởi vì đôi khi, như Proust nói, bí ẩn không phải là đi đến một nơi mới mẻ, mà nó là việc chúng ta nhìn sự vật với một cái nhìn mới. Vì thế, khi tôi nhìn thấy bạn đời của mình trong thế giới của anh ấy hay cô ấy làm những việc mà họ chú tâm Tôi nhìn con người ấy và trong một giây phút tôi bỗng có một sự thay đổi trong tâm thức, và tôi mở lòng với sự bí ẩn đang hiện hữu bên cạnh tôi.
And then, more importantly, in this description about the other or myself -- it's the same -- what is most interesting is that there is no neediness in desire. Nobody needs anybody. There is no caretaking in desire. Caretaking is mightily loving. It's a powerful anti-aphrodisiac.
Và sau đó, quan trọng hơn cả, trong miêu tả về người ấy hay về bản thân tôi -giống nhau cả- điều thú vị nhất là thật sự không có sự thiếu thốn trong ham muốn. Không ai cần ai Không có sự chăm sóc trong ham muốn Sự chăm sóc là tình yêu mãnh liệt. Nó là chất kháng kích thích tình dục mạnh mẽ.
(Laughter)
I have yet to see somebody who is so turned on by somebody who needs them. Wanting them is one thing. Needing them is a shot down and women have known that forever, because anything that will bring up parenthood will usually decrease the erotic charge.
Tôi chưa thấy một ai đó cảm thấy rạo rực chỉ vì ai đó cần họ. ham muốn là một chuyện. Cần họ chỉ làm mất hứng. và phụ nữ thì biết điều này biết điều này khá rõ, bởi gì bất cứ thứ gì tạo ra tư cách làm cha mẹ sẽ thường hay làm giảm ham muốn tình dục.
(Laughter)
Đó là lý do xác đáng phải không?
For good reasons, right?
And then the third group of answers usually would be: when I'm surprised, when we laugh together, as somebody said to me in the office today, when he's in his tux, so I said, you know, it's either the tux or the cowboy boots. But basically it's when there is novelty. But novelty isn't about new positions. It isn't a repertoire of techniques. Novelty is, what parts of you do you bring out? What parts of you are just being seen?
Và với câu trả lời tử nhóm thứ ba thường là khi tôi bị bất ngờ, khi chúng tôi cưởi đùa với nhau, bởi vì một ai đó nói chuyện với tôi ở công ty hôm nay, khi anh ấy mặc trên người bộ vest, cho nên tôi nói, bạn biết đấy, đó có thể là bộ vest lịch lãm hay một đôi ủng cao bồi. Nhưng căn bản đó là khi có cảm giác mới lạ. Nhưng cảm giác mới mẻ không phải về một địa điểm mới, nó không phải là tiết mục với các kỹ thuật. Sự mới mẻ là: những mặt nào mà bạn thể hiện ra? Những mặt nào của bạn đang được quan sát?
Because in some way one could say sex isn't something you do, eh? Sex is a place you go. It's a space you enter inside yourself and with another, or others. So where do you go in sex? What parts of you do you connect to? What do you seek to express there? Is it a place for transcendence and spiritual union? Is it a place for naughtiness and is it a place to be safely aggressive? Is it a place where you can finally surrender and not have to take responsibility for everything? Is it a place where you can express your infantile wishes? What comes out there? It's a language. It isn't just a behavior. And it's the poetic of that language that I'm interested in, which is why I began to explore this concept of erotic intelligence.
Bởi vì theo một cách nào đó, một người có thể nói tình dục không phải chỉ là một cái gì đó bạn làm..? Tình dục lả một nơi bạn đến. Đó là nơi bạn bước vào bên trong bản thân bạn với một người, hay với vài người khác. Vậy bạn đi đâu khi làm tình? Phần nào của bạn liên hệ với nơi đó? Bạn cố gắng bộ lộ những gì ở đó? Đó có phải là nơi của sự thăng hoa vả sự kết hợp tâm hồn? Đó có phải là nơi có chút gì hư hỏng và đó có phải là nơi cho sự nổi loạn? Đó có phải là nơi mà bạn cuối cùng có thể đầu hàng ? vả không phải có bất kì trách nhiệm với tất cả mọi thứ? Đó có phải là nơi mà bạn bộc lộ ước muốn trẻ con của mình? Cái gì xuất hiện ở đó? Đó là một ngôn ngữ. Đó không chỉ đơn thuần là hành vi Và nó là một lối nói văn thơ, bay bổng mà tôi thấy thú vị đó là tại sao tôi đã bắt đầu khám phá khái niệm của trí thông minh tình dục.
You know, animals have sex. It's the pivot, it's biology, it's the natural instinct. We are the only ones who have an erotic life, which means that it's sexuality transformed by the human imagination. We are the only ones who can make love for hours, have a blissful time, multiple orgasms, and touch nobody, just because we can imagine it. We can hint at it. We don't even have to do it. We can experience that powerful thing called anticipation, which is a mortar to desire. The ability to imagine it, as if it's happening, to experience it as if it's happening, while nothing is happening and everything is happening, at the same time.
bạn biết đấy, động vật cũng quan hệ tình dục. Đó là điểm mấu chốt, là sinh học, là bản năng tự nhiên. Chúng ta là giống loài duy nhất có đời sống tình dục, có nghĩa là tình dục biến đổi do trí tưởng tượng của con người. Chúng ta là giống loài duy nhất có thể làm tình hàng giờ, có thời gian hạnh phúc, đạt cực khoái liên tục, và chẳng ai đụng chạm đến ai, chỉ vì chúng ta có thể tưởng tượng trong đầu. Chúng ta có thể mường tượng về chuyện đó. Chúng ta không cần phải thật sự làm chuyện đó. Chúng ta có thể trải nghiệm thứ quyền năng được gọi là khả năng dự đoán thứ khai hỏa cho sự khao khát trong mỗi người, khả năng tưởng tượng như thể hành động đang thật sự diễn ra, để cảm nhận nó như thể điều đó đang diễn ra, trong khi thật sự chẳng có gì xảy ra và mọi thứ đang xảy ra cùng một thời điểm,
So when I began to think about eroticism, I began to think about the poetics of sex. And if I look at it as an intelligence, then it's something that you cultivate. What are the ingredients? Imagination, playfulness, novelty, curiosity, mystery. But the central agent is really that piece called the imagination.
Vì thế khi tôi bắt đầu nghĩ về sự khoái lạc tình dục, Tôi bắt đầu nghĩ về sự nên thơ của quan hệ tình dục, và nếu tôi nhìn nhận vấn đề đó là một dạng tri thông minh, thì trí thông minh đó là thứ bạn phải nuôi dưỡng từng ngày. Những thành tố bên trong là gì? trí tưởng tượng, sự hài hước, sự mới mẻ, tính tò mò, sự huyền bí. Nhưng thành tố trung tậm thật sự là trí tưởng tượng.
But more importantly, for me to begin to understand who are the couples who have an erotic spark, what sustains desire, I had to go back to the original definition of eroticism, the mystical definition, and I went through it through a bifurcation by looking, actually, at trauma, which is the other side. And I looked at it, looking at the community that I had grown up in, which was a community in Belgium, all Holocaust survivors, and in my community, there were two groups: those who didn't die, and those who came back to life. And those who didn't die lived often very tethered to the ground, could not experience pleasure, could not trust, because when you're vigilant, worried, anxious, and insecure, you can't lift your head to go and take off in space and be playful and safe and imaginative. Those who came back to life were those who understood the erotic as an antidote to death. They knew how to keep themselves alive. And when I began to listen to the sexlessness of the couples that I work with, I sometimes would hear people say, "I want more sex," but generally, people want better sex, and better is to reconnect with that quality of aliveness, of vibrancy, of renewal, of vitality, of Eros, of energy that sex used to afford them, or that they've hoped it would afford them.
Đối với tôi quan trọng hơn cả để bắt đầu hiểu những cập đôi nào có ngọn lửa tình ái, thứ mà duy trì sự ham muốn, tôi phải quay lại với định nghĩa đầu tiên về sự ham muốn tình dục, một định nghĩa bí ẩn, và tôi đã nghiên cứu nó thông qua hai con đường bằng cách nhìn thật sự sâu vào những tổn thương đó là một phía khác, và tôi quan sát nó quan sát trong cộng đồng mà tôi đã lớn lên, đó là một cộng đồng ở Bỉ, tất cả những người sống sót sau cuộc diệt chủng, và trong cộng đồng đó có hai nhóm người: những người không chết, và những người đã trở lại cuộc sống. Và những ngưởi không chết thường ràng buộc chặt với mặt đất, họ không thể trải nghiệm cảm giác thoải mái, không thể tin tưởng, bởi vì khi bạn luôn cảnh giác, lo sợ và bất an, và cảm thấy không an toàn, bạn không thể ngẩng đầu lên được để đi và hòa vào không gian và không thể thấy vui vẻ, an toàn, sáng tạo, Những người được trở về với cuộc sống là những người có thể hiểu được niềm khao khát là một thuốc có thể cứu chữa bạn khỏi cái chết. Họ đã biết làm cách nào để có thể giúp bản thân sống sống, tồn tại. Và khi tôi bắt đầu lắng nghe về vấn đề không có quan hệ tình dục của những cặp đôi mà tôi nghiên cứu, Tôi đôi khi đã nghe mọi người nói " tôi muốn được quan hệ tình dục nhiều hơn". nhưng thường thì mọi người có nhu cầu muốn đời sống tình dục tốt hơn, và sự tốt hơn là sự tái kết nối lại với chất lượng của cảm giác thấy mình sống với những rung động, với những sự đổi mới, với sinh khí, với năng lượng những thứ mà quan hệ tình dục đã mang đến, hoặc đó là cái họ đang mong muốn quan hệ tình dục sẽ mang đến cho họ.
And so I began to ask a different question. "I shut myself off when ..." began to be the question. "I turn off my desires when ..." Which is not the same question as, "What turns me off is ..." and "You turn me off when ..." And people began to say, "I turn myself off when I feel dead inside, when I don't like my body, when I feel old, when I haven't had time for myself, when I haven't had a chance to even check in with you, when I don't perform well at work, when I feel low self esteem, when I don't have a sense of self-worth, when I don't feel like I have a right to want, to take, to receive pleasure."
Và vì thế tôi bắt đầu đặt một câu hỏi khác, "Tôi thấy chán khi...." là vế bắt đầu của câu hỏi "tôi mất cảm giác khao khát khi..." đó lại là một câu hỏi khác như thể "Cái làm tôi mất hứng là..." và"Bạn làm tôi mất hứng khi...." Và mọi người bắt đầu nói "Tôi quay mặt với chính mình khi Tôi thấy mình chết trong lòng, khi tôi không thích cơ thể mình, khi tôi thấy già, khi tôi không còn thời gian cho bản thân, khi tôi không có cơ hội để vui vẻ với bạn, khi tôi không làm việc tốt, khi tôi thấy tự ti về bản thân, khi tôi không có chút gì về càm giác bản thân có giá trị, khi tôi không cảm thấy mình có quyền để đòi hỏi, đế có một thứ gì đó, để có thể nhận được cảm giác thoải mái, niềm vui"
And then I began to ask the reverse question. "I turn myself on when ..." Because most of the time, people like to ask the question, "You turn me on, what turns me on," and I'm out of the question, you know? Now, if you are dead inside, the other person can do a lot of things for Valentine's. It won't make a dent. There is nobody at the reception desk.
Và sau đó tôi bắt đầu hỏi câu hỏi ngược. "Tôi thấy chán bản thân khi.." Bởi vì hầu hết thời gian, mọi ngưởi thường hỏi "Bạn làm tôi thấy hưng phấn, cái làm tôi hưng phấn" và tôi muốn thoát khỏi cách đặt câu hỏi như thế Bây giờ, nếu bạn thấy mình chết trong lòng, những ngưởi khác có thể làm rất nhiều điểu cho lễ tình yêu. Nó không tạo ra vết hằn, thì chắc chẳng có ai ở quầy tiếp tân. ( Cười)
(Laughter)
So I turn myself on when, I turn on my desires, I wake up when ...
Vì thế tôi hưng phấn khi, Tôi cảm nhận được cảm giác khao khát, tôi thức tỉnh khi....
Now, in this paradox between love and desire, what seems to be so puzzling is that the very ingredients that nurture love -- mutuality, reciprocity, protection, worry, responsibility for the other -- are sometimes the very ingredients that stifle desire. Because desire comes with a host of feelings that are not always such favorites of love: jealousy, possessiveness, aggression, power, dominance, naughtiness, mischief. Basically most of us will get turned on at night by the very same things that we will demonstrate against during the day. You know, the erotic mind is not very politically correct. If everybody was fantasizing on a bed of roses, we wouldn't be having such interesting talks about this.
Bây giở, trong nghịch lý giữa tình yêu và sự khao khát, cái có vẻ như trò đánh đố là những thứ như chính nguyên liệu nuôi dưỡng tình yêu - sự chín chắn, sự nhường nhịn lẫn nhau, sự bảo bọc, lo lắng, trách nhiệm với đối phương -- là những thứ đôi khi bóp nghẹt cảm giác khao khát, Bởi vì khao khát đến khi có một sự kết hợp của những cảm xúc mà không bao giở là những cảm xúc nên có trong tình yêu: sự ghen tuông, tính chiếm hữu, sự nóng nảy, quyền lực, tính thống trị, đàn áp, sự hư hỏng,tính láu cá Cơ bản là đa số chúng ta sẽ cảm thấy hưng phấn vào ban đêm với những thứ chúng ta hoàn toàn phản đối vào ban ngày bạn biết đấy, suy nghĩ về tình ái không phải sự chính xác khôn ngoan. nếu mỗi chúng ta đều thấy thích thú với một chiếc giường đầy hoa hồng thì chúng ta sẽ không có những cuộc nói chuyện thú vị về chủ đề này ngay lúc này
(Laughter)
Nhưng không, trong tâm trí của chúng ta
But no, in our mind up there are a host of things going on that we don't always know how to bring to the person that we love, because we think love comes with selflessness and in fact desire comes with a certain amount of selfishness in the best sense of the word: the ability to stay connected to one's self in the presence of another.
là một tập hợp những thứ mà mà chúng ta thường không biết được làm cách nào mang lại cho người ta yêu bởi vì chúng ta nghĩ tình yêu đến với lòng vị tha và thực tế niềm khao khát cùng với một phần của tính ích kỉ nói một cách đúng hơn; khả năng kết nối với một ai đó nằm trong sự hiện diện của người kia
So I want to draw that little image for you, because this need to reconcile these two sets of needs, we are born with that. Our need for connection, our need for separateness, or our need for security and adventure, or our need for togetherness and for autonomy, and if you think about the little kid who sits on your lap and who is cozily nested here and very secure and comfortable, and at some point all of us need to go out into the world to discover and to explore. That's the beginning of desire, that exploratory need, curiosity, discovery. And then at some point they turn around and they look at you. And if you tell them, "Hey kiddo, the world's a great place. Go for it. There's so much fun out there," then they can turn away and they can experience connection and separateness at the same time. They can go off in their imagination, off in their body, off in their playfulness, all the while knowing that there's somebody when they come back.
Cho nên tôi ,muốn vẽ ra một hình ảnh nhỏ bé cho bạn, bởi vì điều này sẽ dung hòa hai mặt của những nhu cầu, chúng ta sinh ra đã có sẵn những thứ đó. Nhu cầu của chúng ta về sự kiên kết, gắn bó, nhu cầu của chúng ta về sự chia xa, hay nhu cầu của chúng ta về sư an toàn cùng với phiêu lưu, hay nhu cầu của chúng ta về sự liên kết và sự tự chủ, và nếu bạn nghĩ về một đứa trẻ nhỏ đang ngồi trên đùi của bạn và đứa trẻ đó đang được bảo bọc, ôm ấp, và cùng lúc đó tất cả chúng ta đều cần được bước ra ngoài thế giới để khám phá, tìm tòi, Đó chính là khởi đầu của sự khao khát, đó là nhu cầu khám phá, tính tò mò. Và sau đó tại một thời điểm, những đứa trẻ đó sẽ quay lại và nhìn bạn và nếu bạn nói với chúng, "này nhóc, thế giới là một nơi tuyệt vời, hãy đi và khám phá nó. Có rất nhiều thứ hay ho ở ngoài đó" sau đó bọn trẻ có thể quay đi và chúng có thể trải nghiệm - sự kết nối và chia xa xảy ra cùng lúc. Chúng có thể thoát ra khỏi trí tưởng tượng, thoát ra khoải thân xác, thoát khỏi sự vui vẻ hằng có, tất cả những thú chúng biết là luôn có một ai đó đợi chúng khi chúng quay về.
But if on this side there is somebody who says, "I'm worried. I'm anxious. I'm depressed. My partner hasn't taken care of me in so long. What's so good out there? Don't we have everything you need together, you and I?" then there are a few little reactions that all of us can pretty much recognize. Some of us will come back, came back a long time ago, and that little child who comes back is the child who will forgo a part of himself in order not to lose the other. I will lose my freedom in order not to lose connection. And I will learn to love in a certain way that will become burdened with extra worry and extra responsibility and extra protection, and I won't know how to leave you in order to go play, in order to go experience pleasure, in order to discover, to enter inside myself.
Nhưng nếu có một bên là một đứa trẻ khác cất tiếng nói, "Tôi sợ lắm, tôi thấy hồi hộp, không an toàn. Người đồng hành của tôi đã không chăm sóc tôi một thời gian rồi. Có cái gì vui vẻ ngoài kia chứ? Không phải chúng ta có tất cả chúng ta phải cùng nhau, bạn và tôi?" sau đó sẽ là một loạt những phản ứng mà tất cả chúng ta có thể nhận thấy. Một vài người sẽ quay lại,quay lại thời gian xa xưa, và đứa trẻ mà quay lại là đứa trẻ sẽ cho đi một phần của bản thân để không mất đi người kia. Tôi sẽ cho đi sự tư do của tôi để không phải mất sự kết nối, và tôi sẽ học để yêu theo một cách nào đo mà sẽ trở thành một gánh nặng với một chút lo lắng và một chút trách nhiệm và sự bảo vệ, và tôi không biết làm cách nào để rời xa bạn để có thể vui đùa, để có thể trải nghiệm để có thể khám phá, để hiểu về bản thân tôi.
Translate this into adult language. It starts very young. It continues into our sex lives up to the end. Child number two comes back but looks like that over their shoulder all the time. "Are you going to be there? Are you going to curse me, scold me? Are you going to be angry with me?" And they may be gone, but they're never really away. And those are often the people that will tell you, "In the beginning, it was super hot." Because in the beginning, the growing intimacy wasn't yet so strong that it actually led to the decrease of desire. The more connected I became, the more responsible I felt, the less I was able to let go in your presence. The third child doesn't really come back.
Khi dịch những thứ này theo ngôn ngữ người lớn, nó sẽ bắt đầu khi chúng ta còn bé xíu, tiếp tục vào đời sống tình ái và cứ thế kéo dài đến khi chúng ta kết thúc. Đứa trẻ thứ hai quay về nhưng nhìn có vẻ như chúng cứ ngoái đầu nhìn suốt "Bạn sẽ ở đây chứ? bạn sẽ la mắng tôi à ? bạn sẽ rày la tôi à? bạn sẽ tức giận với tôi? Và đứa trẻ đó có thể ra đi nhưng thực chất chúng chưa bao giờ thật sự ra đi. và những đứa trẻ như thể thường là những người sẽ nói với bạn, ngay từ lúc đầu nó rất nóng hổi Bởi vì ngay từ lúc đầu, sự thân thiết ngày càng tăng không thật sự mạnh mẽ và nó thật sự dẫn đến việc niềm khao khát bên trong giảm dần. Tôi càng thân thiết bao nhiều thì tôi càng thấy mình phải trách nhiệm bấy nhiêu. và tôi càng khó để thoát khỏi tầm mắt của bạn bấy nhiêu. Đứa trẻ thứ ba không thật sự quay lại,
So what happens, if you want to sustain desire, it's that real dialectic piece. On the one hand you want the security in order to be able to go. On the other hand if you can't go, you can't have pleasure, you can't culminate, you don't have an orgasm, you don't get excited because you spend your time in the body and the head of the other and not in your own.
Vậy điều gì sẽ xảy ra, nếu tôi muốn duy trì niềm khao khát, nó là phần biện chứng thực tế đó. Một mặt bạn muốn sự an toàn, bảo đảm để có thể ra đi. Mặt khác nếu bạn không thể đi, bạn không thể có được cảm giác thỏa mãn, bạn không thể lên đến đỉnh, ban không thể có cực khoái, bạn không thể thấy hào hứng, thích thú vì bạn dành thời gian của minh trong cơ thể và đầu óc của một người khác và đó không phải là bản thân bạn.
So in this dilemma about reconciling these two sets of fundamental needs, there are a few things that I've come to understand erotic couples do. One, they have a lot of sexual privacy. They understand that there is an erotic space that belongs to each of them. They also understand that foreplay is not something you do five minutes before the real thing. Foreplay pretty much starts at the end of the previous orgasm. They also understand that an erotic space isn't about, you begin to stroke the other. It's about you create a space where you leave Management Inc., maybe where you leave the Agile program --
Do đó trong sự mâu thẫn của việc trung hòa hai mảng cơ bản của nhu cầu con người, có một vài thứ mà những cặp đôi luôn nồng cháy vẫn làm - và giờ chúng ta đã hiểu . Một, họ có rất nhiều những sự riêng tư trong tình dục. Họ hiểu là có một khoảng không gian vừa đủ cho tình dục mà nó là chón riêng tư của mỗi người. Họ cũng hiểu rằng màn dạo đầu không phải là một cái gi đó bạn làm 5 phút trước khi "trò chơi bắt đầu" Màn dạo đầu thật sự chỉ bắt đầu khi cực khoái kết thúc. Họ cũng hiểu là không gian tình dục không phải là bạn làm người kia gục ngã Nó là khỏang không gian bạn bỏ đi công ty quản lý của mình có lẽ đó là nơi bạn bỏ đi chương trình nhanh nhạy của mình
(Laughter)
(Tiếng cười)
And you actually just enter that place where you stop being the good citizen who is taking care of things and being responsible.
và bạn thật sự chỉ bước vào không gian đó nơi bạn không cần là một công dân tốt
Responsibility and desire just butt heads. They don't really do well together. Erotic couples also understand that passion waxes and wanes. It's pretty much like the moon. It has intermittent eclipses. But what they know is they know how to resurrect it. They know how to bring it back. And they know how to bring it back because they have demystified one big myth, which is the myth of spontaneity, which is that it's just going to fall from heaven while you're folding the laundry like a deus ex machina, and in fact they understood that whatever is going to just happen in a long-term relationship, already has.
người luôn chăm lo mọi việc và luôn trách nhiệm, Trách nhiệm và khao khát chỉ đối đầu nhau. Chúng thật sự không thể hòa hợp tốt với nhau Những cặp đôi nồng cháy thường cũng hiểu rằng niềm đam mê thường có chu kì lên xuống Nó khá giống như mặt trăng. Nó có những đợt nhật thực xen kẽ. Nhưng cái mà họ biết đó là họ biết làm sao để làm sống lại cảm giác. Họ biết làm cách nào để mang những cảm xúc quay về. và họ biết làm sao để mang nó về bởi vì họ đã làm sáng tỏ một ẩn số lớn, đó là một ẩn số tự phát, thứ mà như kiểu vô tình rơi xuống từ thiên đường khi bạn đang xếp đống quần áo của mính như kiểu......., và thực tế họ hiểu rằng bất cứ thứ gì sẽ xảy ra trong một mối quan hệ lâu dài cũng đều đã xảy ra.
Committed sex is premeditated sex. It's willful. It's intentional. It's focus and presence.
hôn nhân là việc quan hệ tình dục có tính toán trước. nó có chủ đích Nó tập trung và hiện diện.
Merry Valentine's.
Chúc mừng Valentine.
(Applause)
(Vỗ tay)