I want you to imagine what a breakthrough this was for women who were victims of violence in the 1980s. They would come into the emergency room with what the police would call "a lovers' quarrel," and I would see a woman who was beaten, I would see a broken nose and a fractured wrist and swollen eyes. And as activists, we would take our Polaroid camera, we would take her picture, we would wait 90 seconds, and we would give her the photograph. And she would then have the evidence she needed to go to court. We were making what was invisible visible.
Tôi muốn các bạn hãy tưởng tượng một bước đột phá lớn nhường nào cho những phụ nữ, những nạn nhân của bạo lực gia đình vào những năm 1980 Họ đã phải đến những phòng cấp cứu với lý do mà cảnh sát bấy giờ vẫn gọi là " cuộc cãi vã lứa đôi" và tôi thấy một người phụ nữ bị đánh đập với mũi và cổ tay bị gãy đôi mắt bị sưng lên. Là những nhà hoạt động xã hội, chúng tôi lấy máy ảnh Polaroid của mình ra và chụp ảnh cho cô ấy chúng tôi đợi 90 giây và trao cho cô ấy tấm ảnh và cô ấy sẽ có bằng chứng mình cần để ra tòa Chúng tôi đã làm những điều vô hình trở nên hữu hình
I've been doing this for 30 years. I've been part of a social movement that has been working on ending violence against women and children. And for all those years, I've had an absolutely passionate and sometimes not popular belief that this violence is not inevitable, that it is learned, and if it's learned, it can be un-learned, and it can be prevented. (Applause)
Tôi đã làm công việc đó trong suốt 30 năm qua như một phần của cuộc vận động xã hội để chấm dứt bạo lực đối với phụ nữ và trẻ em Và trong những năm qua, Tôi đã rất nhiệt huyết với một niềm tin riêng rằng bạo lực gia đình không phải là điều hiển nhiên mà là điều được dạy, và nếu đã là điều được dạy, thì cũng có thể được ngừng dạy và được phòng chống (Vỗ tay)
Why do I believe this? Because it's true. It is absolutely true. Between 1993 and 2010, domestic violence among adult women in the United States has gone down by 64 percent, and that is great news. (Applause)
Tại sao tôi lại tin vào điều đó? Bởi đó là sự thật Rất thật. Giữa năm 1993 và 2010, bạo lực gia đình đối với phụ nữ tại Mỹ đã giảm đến 64% và đó là một tin tốt lành (Vỗ tay)
Sixty-four percent. Now, how did we get there? Our eyes were wide open. Thirty years ago, women were beaten, they were stalked, they were raped, and no one talked about it. There was no justice. And as an activist, that was not good enough. And so step one on this journey is we organized, and we created this extraordinary underground network of amazing women who opened shelters, and if they didn't open a shelter, they opened their home so that women and children could be safe. And you know what else we did? We had bake sales, we had car washes, and we did everything we could do to fundraise, and then at one point we said, you know, it's time that we went to the federal government and asked them to pay for these extraordinary services that are saving people's lives. Right? (Applause)
64%, Làm sao chúng tôi đã đạt được kết quả đó? Chúng tôi đã nhận ra 30 năm trước, phụ nữ bị đánh đập bị theo dõi, bị cưỡng bức và không một ai nói về chuyện đó Khi đó công lý đã không tồn tại Là một nhà vận động xã hội, đó là điều không thể chấp nhận được. Và bước đầu tiên của cuộc hành trình chúng tôi đã tổ chức và xây dựng một mạng lưới ngầm gồm những phụ nữ tuyệt vời họ đã xây nhà và nếu không xây nhà họ đã mở rộng cánh cửa nhà mình để những phụ nữ và trẻ em có nơi ở an toàn. Chúng tôi còn làm gì nữa? Chúng tôi đã bán bánh, rửa xe, và làm tất cả những gì có thể để gây quỹ, và đến một thời điểm chúng tôi đã nói rằng bạn biết đấy, đó là lúc mà chúng tôi tìm đến chính phủ liên bang và yêu cầu họ trả tiền cho những dịch vụ mà chúng tôi đang làm để cứu sống sinh mạng con người Phải không ạ? (Vỗ tay)
And so, step number two, we knew we needed to change the laws. And so we went to Washington, and we lobbied for the first piece of legislation. And I remember walking through the halls of the U.S. Capitol, and I was in my 30s, and my life had purpose, and I couldn't imagine that anybody would ever challenge this important piece of legislation. I was probably 30 and naive. But I heard about a congressman who had a very, very different point of view. Do you know what he called this important piece of legislation? He called it the Take the Fun Out of Marriage Act. The Take the Fun Out of Marriage Act. Ladies and gentlemen, that was in 1984 in the United States, and I wish I had Twitter. (Laughter)
Và, bước thứ hai là, chúng tôi biết rằng cần phải thay đổi luật pháp Chúng tôi đã tìm đến Washington chúng tôi đã vận động hành lang cho phần đầu tiên của bản pháp chế Và tôi vẫn nhớ khi bước qua sảnh của U.S. Capitol khi tôi đang ở độ tuổi 30, và sống một cuộc đời có mục đích và tôi đã không thể tưởng tượng rằng bất kì ai cũng có thể thách thức một văn bản pháp lý quan trọng đến như vậy Tôi 30 tuổi và vẫn rất ngây thơ Nhưng tôi đã được nghe về một nghị sí người đã có một quan điểm rất rất khác Bạn biết ông ta đã gọi , bản pháp chế quan trọng đó là gì không? Ông ta đã gọi nó là: đạo luật lấy đi niềm vui trong hôn nhân Đạo luật lấy đi niềm vui trong hôn nhân. Thưa quý vị, đó là vào năm 1984 tôi đã ước rằng giá mà chúng ta có Twitter tại Mỹ vào thời điểm đó (Cười)
Ten years later, after lots of hard work, we finally passed the Violence Against Women Act, which is a life-changing act that has saved so many lives. (Applause) Thank you. I was proud to be part of that work, and it changed the laws and it put millions of dollars into local communities.
10 năm sau đó, sau rất nhiều những khó khăn cuối cùng đạo luật chống lại bạo lực đối với phụ nữ và trẻ em đã được thông qua đó là điều làm thay đổi cuộc sống nó đã cứu rất nhiều sinh mạng (Cười) Cảm ơn các bạn. Tôi đã rất tự hào rằng mình đã là một phần của công việc đó và nó đã làm thay đổi luật pháp đưa hàng triệu đô la đến những cộng đồng địa phương
And you know what else it did? It collected data. And I have to tell you, I'm passionate about data. In fact, I am a data nerd. I'm sure there are a lot of data nerds here. I am a data nerd, and the reason for that is I want to make sure that if we spend a dollar, that the program works, and if it doesn't work, we should change the plan.
Và bạn biết nó còn làm gì nữa không, nó đã thu thập số liệu Và tôi phải nói với các bạn rằng tôi có niềm đam mê lớn với các số liệu Và sự thật là tôi là một con mọt số liệu Tôi cũng chắc chắn rằng có rất nhiều con mọt số liệu đang ở đây hôm nay Tôi là một con mọt số liệu và lý do là vì, tôi muốn chắc chắn rằng nếu chúng ta tiêu dù chỉ một đô la, thì nó phải mang lại lợi ích và nếu nó không mang lại lợi ích gì, thì chúng ta cần phải thay đổi kế hoạch
And I also want to say one other thing: We are not going to solve this problem by building more jails or by even building more shelters. It is about economic empowerment for women, it is about healing kids who are hurt, and it is about prevention with a capital P.
Và tôi cũng muốn nói thêm rằng Chúng ta sẽ không thể giải quyết vấn đề này bằng cách xây thêm nhà tù hay xây dựng thêm những nơi trú ngụ tạm thời. Nếu đó là về khả năng kinh tế của người phụ nữ, về việc hàn gắn vết thương của những đứa trẻ và đó là về việc ngăn chặn chữ cái P (Punishment = bạo lực)
And so, step number three on this journey: We know, if we're going to keep making this progress, we're going to have to turn up the volume, we're going to have to increase the visibility, and we're going to have to engage the public. And so knowing that, we went to the Advertising Council, and we asked them to help us build a public education campaign. And we looked around the world to Canada and Australia and Brazil and parts of Africa, and we took this knowledge and we built the first national public education campaign called There's No Excuse for Domestic Violence. Take a look at one of our spots.
Và do đó, bước thứ 3 của cuộc hành trình là Chúng tôi biết rằng, nếu tiếp tục quá trình này, chúng tôi sẽ phải mở rộng phạm vi sẽ phải nâng cao tầm nhìn, và sẽ phải thu hút quần chúng. Và do đó, chúng tôi đã tìm đến Hội đồng Quảng Cáo, và yêu cầu họ giúp đỡ mình xây dựng một chiến dịch giáo dục đại chúng. Và chúng tôi đã tìm tòi quanh thế giới đến Canada Úc, Brazil and một phần của Châu Phi, và mang những kiến thức này chúng tôi đã xây dựng chiến dịch giáo dục đại chúng toàn quốc đầu tiên với tên gọi là: Không có một lời bào chữa nào cho bạo lực gia đình Các bạn hãy thử xem một trong những hình ảnh chúng tôi ghi được
(Video) Man: Where's dinner?
(Video) Người đàn ông: Bữa tối của tôi đâu?
Woman: Well, I thought you'd be home a couple hours ago, and I put everything away, so—
Người phụ nữ: À, tôi cứ tưởng ông về nhà mấy tiếng trước rồi chứ, nên tôi đã cất các thứ đi.
Man: What is this? Pizza. Woman: If you had just called me, I would have known—
M: Cái gì thế này ? Pizza W: Nếu ông gọi tôi trước, thì tôi còn biết đường mà...
Man: Dinner? Dinner ready is a pizza? Woman: Honey, please don't be so loud. Please don't—Let go of me!
M: Bữa tối? Bữa tối là pizza á? W: Chồng ơi, xin đừng nói to thế Em xin anh, hãy bỏ em ra!
Man: Get in the kitchen! Woman: No! Help!
M: Đi vào trong bếp cho tôi W: Không, cứu tôi với
Man: You want to see what hurts? (Slaps woman)
M: Mày muốn biết cảm giác đau đớn là thế nào phải không? (Tát người phụ nữ)
That's what hurts! That's what hurts! (Breaking glass)
Đau quá, đau quá (Tiếng kính vỡ)
Woman: Help me!
W: Cứu tôi với
["Children have to sit by and watch. What's your excuse?"]
(Trẻ con phải ngồi chứng kiến cảnh đó, lời bào chữa của bạn là gì?)
Esta Soler: As we were in the process of releasing this campaign, O.J. Simpson was arrested for the murder of his wife and her friend. We learned that he had a long history of domestic violence. The media became fixated. The story of domestic violence went from the back page, but actually from the no-page, to the front page. Our ads blanketed the airwaves, and women, for the first time, started to tell their stories. Movements are about moments, and we seized this moment. And let me just put this in context. Before 1980, do you have any idea how many articles were in The New York Times on domestic violence? I'll tell you: 158. And in the 2000s, over 7,000. We were obviously making a difference.
Esta Soler: khi chúng tôi tiến hành chiến dịch này, O.J. Simpson đã bị bắt vì tội sát hạt vợ và bạn của cô ấy Chúng tôi đã phát hiện ra rằng anh ta có một tiền án dài về bạo lực gia đình. Các phương tiện truyền thông trở nên quan tâm hơn. Câu chuyện về bạo lực gia đình đi ra từ những trang sau của tờ báo, thật ra là không từ trang báo nào, nay đã trở thành tiêu đề trang nhất. Những quảng bá của chúng tôi phủ kín trên các phương tiện truyền thông. Và lần đầu tiên, phụ nữ bắt đầu kể những câu chuyện của họ. Cuộc vận động đạt đến đỉnh cao, và chúng tôi đã nắm bắt lấy thời điểm đó. Để tôi giải thích rõ hơn cho các bạn hiểu. Trước 1980, các bạn có biết bao nhiêu bài báo trên The New York Times đề cập đến bạo lực gia đình không? Tôi cho các bạn biết là: 158 Đến những năm 2000, con số đã vượt lên hơn 7000. Chúng tôi đã đang tạo nên sự thay đổi.
But we were still missing a critical element. So, step four: We needed to engage men. We couldn't solve this problem with 50 percent of the population on the sidelines. And I already told you I'm a data nerd. National polling told us that men felt indicted and not invited into this conversation. So we wondered, how can we include men? How can we get men to talk about violence against women and girls? And a male friend of mine pulled me aside and he said, "You want men to talk about violence against women and girls. Men don't talk." (Laughter) I apologize to the men in the audience. I know you do. But he said, "Do you know what they do do? They do talk to their kids. They talk to their kids as parents, as coaches." And that's what we did. We met men where they were at and we built a program. And then we had this one event that stays in my heart forever where a basketball coach was talking to a room filled with male athletes and men from all walks of life. And he was talking about the importance of coaching boys into men and changing the culture of the locker room and giving men the tools to have healthy relationships. And all of a sudden, he looked at the back of the room, and he saw his daughter, and he called out his daughter's name, Michaela, and he said, "Michaela, come up here." And she's nine years old, and she was kind of shy, and she got up there, and he said, "Sit down next to me." She sat right down next to him. He gave her this big hug, and he said, "People ask me why I do this work. I do this work because I'm her dad, and I don't want anyone ever to hurt her." And as a parent, I get it. I get it, knowing that there are so many sexual assaults on college campuses that are so widespread and so under-reported. We've done a lot for adult women. We've got to do a better job for our kids. We just do. We have to. (Applause)
Nhưng vẫn thiếu một yếu tố quyết định. Do đó, bước thứ 4, chúng tôi cần phải thu hút sự chú ý của nam giới. Chúng tôi không thể giải quyết vấn đề triệt để trong khi 50% của dân số nằm ngoài phạm vi chiến dịch. Và như tôi đã nói rằng tôi là một con mọt số liệu. Ủy ban bầu cử quốc gia đã cho chúng tôi biết rằng nam giới cảm thấy bị buộc tội và không được chào đón khi nói về chủ đề này. Chúng tôi đã băn khoăn, làm thế nào để có thể gắn kết nam giới vào công viêc này? Làm thế nào để nam giới nói lên suy nghĩ của họ về bạo lực với phụ nữ và trẻ em? Một người bạn trai của tôi đã kéo tôi sang một bên và nói: " Nếu bạn muốn nam giới nói về bạo lực với phụ nữ và trẻ em, họ sẽ không nói gì đâu." (Cười) Tôi muốn xin lỗi các vị khán giả là nam tại đây. Tôi biết rằng các bạn muốn góp ý kiến. Nhưng anh bạn tôi đã nói rằng: " Bạn có biết đàn ông làm gì không?" Họ nói chuyện với con của họ. Họ nói chuyện với con mình như mọi cha mẹ, như những người huấn luyện. " Và đó là cách mà chúng tôi đã làm. Chúng tôi đã gặp gỡ những người đàn ông và thành lập chương trình. Và có một sự kiện mà tôi sẽ ghi nhớ suốt đời đó là một nhà huấn luyện bóng rổ đã phát biểu trong một căn phòng chỉ toàn các vận động viên nam và những người đàn ông từ mọi nơi đến. Và khi ông ấy nói về tầm quan trọng của việc dạy dỗ những cậu bé trở thành những người đàn ông và việc thay đổi văn hóa trong phòng thay đồ và chỉ dẫn cho họ làm thế nào để có những mối quan hệ lành mạnh. Thì đột nhiên, ông ý nhìn về cuối căn phòng, và nhìn thấy con gái của mình, ông đã gọi tên con gái mình, Michaela, và ông nói: "Michaela, hãy lại đây con" Cô bé 9 tuổi, ngượng ngùng tiến lại, và ông nói: " Hãy ngồi xuống đây cạnh cha" Cô bé ngồi xuống cạnh ông. Ông ôm lấy con bé, và nói rằng, "Mọi người hỏi tại sao tôi làm công việc này. Tôi làm nó bởi vì tôi là cha của con bé, và tôi không muốn một ai làm tổn thương con bé." Là một người mẹ, tôi hiểu điều mà ông ấy muốn nói. Tôi hiểu, và biết rằng có rất nhiều vụ lạm dụng tình dục tại các trường đại học chúng rất phổ biến nhưng lại không được khai báo. Chúng ta đã làm rất nhiều điều cho phụ nữ. Chúng ta cần phải làm tốt hơn nữa cho con của chúng ta. Chúng ta sẽ phải làm như vậy. (Tiếng vỗ tay)
We've come a long way since the days of the Polaroid. Technology has been our friend. The mobile phone is a global game changer for the empowerment of women, and Facebook and Twitter and Google and YouTube and all the social media helps us organize and tell our story in a powerful way. And so those of you in this audience who have helped build those applications and those platforms, as an organizer, I say, thank you very much. Really. I clap for you. (Applause)
Chúng tôi đã trải qua một hành trình dài kể từ ngày công nghệ máy ảnh Polaroid là những người bạn của chúng tôi. Điện thoại di động là yếu tố làm thay đổi cục diện trên phạm vi toàn cầu trong việc trao quyền cho nữ giới, Facebook và Twitter và Google và Youtube và tất cả các mạng xã hội đã giúp chúng tôi kể những câu chuyện của mình một cách mạnh mẽ. Và do đó trong các vị khán giả ngồi đây những người đã và đang giúp xây dựng những ứng dụng này những diễn đàn này, với cương vị là một nhà tổ chức, tôi muốn nói rằng, cám ơn các bạn rất nhiều. Thực đó. Tôi sẽ vỗ tay cho các bạn. (Tiếng vỗ tay)
I'm the daughter of a man who joined one club in his life, the Optimist Club. You can't make that one up. And it is his spirit and his optimism that is in my DNA. I have been doing this work for over 30 years, and I am convinced, now more than ever, in the capacity of human beings to change. I believe we can bend the arc of human history toward compassion and equality, and I also fundamentally believe and passionately believe that this violence does not have to be part of the human condition. And I ask you, stand with us as we create futures without violence for women and girls and men and boys everywhere.
Tôi là con gái của người đàn ông người đã tham gia một câu lac bộ duy nhất trong cuộc đời, đó là câu lạc bộ cho những người lạc quan. Bạn không thể nào bịa được chuyện đó. Và đó là tinh thần cũng như sự lạc quan của cha tôi nó nằm trong ADN của tôi. Tôi làm công việc này trong suốt 30 năm qua, và hơn bao giờ hết, tôi bị thuyết phục về khả năng thay đổi của con người. Tôi tin rằng chúng ta có thể bẻ gãy vòng cung của lịch sử nhân loại để hướng đến lòng trắc ẩn và sự bình đẳng, và cơ bản tôi cũng tin rằng tin tưởng một cách đầy nhiệt huyết rằng bạo lực sẽ không cần phải là một phần của con người. Và tại đây, tôi kêu gọi các bạn hãy cùng chúng tôi xây dựng một tương lai không có bạo lực cho phụ nữ, trẻ nhỏ, nam giới ở khắp mọi nơi.
Thank you very much.
Cám ơn các bạn rất nhiều.
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)