I'm here to share my photography. Or is it photography? Because, of course, this is a photograph that you can't take with your camera.
Tôi ở đây để chia sẻ với các bạn phong cách nhiếp ảnh của tôi. Nó có phải là nhiếp ảnh không nhỉ? Vì, có lẽ, đây là nhiếp ảnh mà bạn không thể mang theo máy ảnh.
Yet, my interest in photography started as I got my first digital camera at the age of 15. It mixed with my earlier passion for drawing, but it was a bit different, because using the camera, the process was in the planning instead. And when you take a photograph with a camera, the process ends when you press the trigger. So to me it felt like photography was more about being at the right place and the right time. I felt like anyone could do that.
Sở thích về nhiếp ảnh của tôi đã bắt đầu khi tôi có một chiệc máy ảnh điện tử ở tuổi 15. Nó đan xen với niềm đam mê về hội họa của tôi, nhưng có một chút khác biệt, vì sử dụng một chiếc máy ảnh, quá trình được lên kế hoạch. Và khi bạn dùng máy ảnh để chụp ảnh, quá trình kết thúc khi bạn bấm nút. Nên nhiếp ảnh với tôi như là thiên về việc có mặt đúng chỗ, đúng thời điểm. Tôi cảm thấy như bất cứ ai cũng có thể làm điều đó.
So I wanted to create something different, something where the process starts when you press the trigger. Photos like this: construction going on along a busy road. But it has an unexpected twist. And despite that, it retains a level of realism. Or photos like these -- both dark and colorful, but all with a common goal of retaining the level of realism. When I say realism, I mean photo-realism. Because, of course, it's not something you can capture really, but I always want it to look like it could have been captured somehow as a photograph. Photos where you will need a brief moment to think to figure out the trick. So it's more about capturing an idea than about capturing a moment really.
Nên tôi muốn tạo ra một sự khác biệt, một thứ gì đó tại nơi quá trình bắt đầu khi bạn bấm nút. Những tấm ảnh như thế này: việc xây dựng diễn ra dọc theo con đường đông đúc. Nhưng nó có một khúc ngoặt không mong muốn. Và bất chấp điều đó, nó lưu giữ mức độ chân thực. Hay những bức ảnh như thế này -- cả tối màu và sặc sỡ, nhưng tất cả với chung một kết quả của việc lưu giữ mức độ chân thực. Khi tôi nói tính chân thực, ý́ tôi là tính chân thực của ảnh. Bởi vì, tất nhiên, nó không phải là một thứ mà bạn thực sự có thể nắm được, nhưng tôi luôn muốn nó có vẻ như nắm bắt được theo một cách nào đấy như là một bức ảnh. Những bức ảnh nơi mà bạn sẽ cần một chút thời gian để tư duy để tìm ra một bí quyết. Nên nó thực sự là việc nắm bắt ý tưởng hơn là nắm bắt một khoảnh khắc.
But what's the trick that makes it look realistic? Is it something about the details or the colors? Is it something about the light? What creates the illusion? Sometimes the perspective is the illusion. But in the end, it comes down to how we interpret the world and how it can be realized on a two-dimensional surface. It's not really what is realistic, it's what we think looks realistic really.
Nhưng bí quyết là gì mà khiến nó trông như có thật? Có phải là một chút gì đó về chi tiết hay là về màu sắc? Có phải một chút gì đó về ánh sáng? Điều gì tạo nên ảo giác? Đôi khi phối cảnh tạo nên ảo giác. Nhưng cuối cùng nó dẫn đến việc làm thế nào chúng ta diễn giải thế giới và làm thế nào để nhận ra nó trên một bề mặt hai chiều. Nó không thực sự là cái gì là thực, nó là cái chúng ta nghĩ rằng nó là thực.
So I think the basics are quite simple. I just see it as a puzzle of reality where you can take different pieces of reality and put it together to create alternate reality. And let me show you a simple example. Here we have three perfectly imaginable physical objects, something we all can relate to living in a three-dimensional world. But combined in a certain way, they can create something that still looks three-dimensional, like it could exist. But at the same time, we know it can't. So we trick our brains, because our brain simply doesn't accept the fact that it doesn't really make sense. And I see the same process with combining photographs. It's just really about combining different realities.
Nên tôi nghĩ những điều cơ bản thì khá là đơn giản. Tôi chỉ xem nó là câu đố của hiện thực nơi mà bạn có thể lấy các phần khác nhau của hiện thực và nhóm chúng lại để tạo nên một hiện thực tương đương. Hãy để tôi cho các bạn xem một ví dụ đơn giản này. Chúng ta có ở đây ba vật thể có hình dung hoàn hảo, những vật mà chúng ta đều có thể liên quan đến cuộc sống trong thế giới không gian ba chiều. Nhưng kết hợp theo một cách nào đấy, chúng tạo ra một thứ mà trông vẫn như thể ba chiều, như thể nó tồn tại. Nhưng cùng một lúc với nhau, chúng ta biết là không thể được. Nên chúng ta mới đánh lừa bộ não, vì một cách đơn giản não bộ chúng ta không chấp nhận những yếu tố mà trên thực tế là vô lý Và tôi thấy rằng kết hợp các bức ảnh cũng có chung một quá trình như thế Đó thực sự chỉ là̀ việc kết hợp các hiện thực khác nhau.
So the things that make a photograph look realistic, I think it's the things that we don't even think about, the things all around us in our daily lives. But when combining photographs, this is really important to consider, because otherwise it just looks wrong somehow. So I would like to say that there are three simple rules to follow to achieve a realistic result. As you can see, these images aren't really special. But combined, they can create something like this.
Nên những thứ làm cho bức ảnh trông có thực, Tôi nghĩ, đó là những thứ mà chúng ta chưa bao giờ nghĩ đến, những thứ ở ngay quanh chúng ta trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng khi kết hợp các bức ảnh lại, đây là một điều quan trọng mà thực sự phải cân nhắc, vì nếu không, trông nó sẽ không ổn thế nào đó. Nên tôi muốn đưa ra ba nguyên tắc cơ bản cần tuân theo để đạt được một kết quả như ý. Như các bạn thấy ở đây, những bức ảnh này trông chẳng có gì là đặc biệt. Nhưng kết hợp lại, chúng có thể tạo ra một thứ như thế này.
So the first rule is that photos combined should have the same perspective. Secondly, photos combined should have the same type of light. And these two images both fulfill these two requirements -- shot at the same height and in the same type of light. The third one is about making it impossible to distinguish where the different images begin and end by making it seamless. Make it impossible to say how the image actually was composed. So by matching color, contrast and brightness in the borders between the different images, adding photographic defects like depth of field, desaturated colors and noise, we erase the borders between the different images and make it look like one single image, despite the fact that one image can contain hundreds of layers basically.
Nên nguyên tắc đầu tiên đó là sự kết hợp các bức ảnh nên có chung một ngoại cảnh Thứ hai, kết hợp các bức ảnh nên có cùng một kiểu ánh sáng. Và hai bức ảnh nay đều cùng thỏa mãn hai điều kiện -- Được chụp ở cùng một độ cao và ở cùng một kiểu ánh sáng. Nguyên tắc thứ ba là làm cho nó trông thật giả tưởng ở ngay nơi mà những bức ảnh khác nhau bắt đầu và kết thúc bằng cách làm cho chúng liền mạch. Khó có thể nói làm thế nào hình ảnh được tạo ra Nên bằng cách kết hợp màu sắc, độ tương phản và ánh sáng tại các viền ranh giới giữa các bức ảnh khác nhau, thêm vào các khuyết tật ảnh như chiều sâu của cánh đồng, khử đi màu sắc và bụi ảnh, chúng tôi xóa đi các đường viền giữa ở bức ảnh khác nhau và làm cho nó như thể là một bức đồng nhất. bất chấp một thực tế bức ảnh về cơ bản có thể bao gồm cả trăm lớp nền.
So here's another example. (Laughter) One might think that this is just an image of a landscape and the lower part is what's manipulated. But this image is actually entirely composed of photographs from different locations. I personally think that it's easier to actually create a place than to find a place, because then you don't need to compromise with the ideas in your head. But it does require a lot of planning. And getting this idea during winter, I knew that I had several months to plan it, to find the different locations for the pieces of the puzzle basically. So for example, the fish was captured on a fishing trip. The shores are from a different location. The underwater part was captured in a stone pit. And yeah, I even turned the house on top of the island red to make it look more Swedish.
Sau đây là một ví dụ. (Cười) Ai đó có thể nghĩ rằng đây chỉ là bức ảnh phong cảnh và phần ở dưới đã được chỉnh sửa. Nhưng bức ảnh này thì đã hoàn toàn được tạo ra bởi những bức ảnh từ các khu vực khác nhau. cá nhân tôi nghĩ rằng sẽ dễ hơn để thậm chí tạo ra bối cảnh hơn là tìm ra bối cảnh, vì tiếp đó bạn không cân phải sắp xếp các ý tưởng trong đầu nữa. Nhưng nó thực sự đòi hỏi rất nhiều kế hoạch. Và có được ý tưởng này trong suốt mùa đông, tôi biết mình phải mất vài tháng để chuẩn bị, để tìm các địa điểm khác nhau cho các phần của bức ảnh. Ví dụ, con cá được bắt trong chuyến đi câu. Bờ biển thì ở một nơi khác. Phần dưới nước thì được chụp trong một hố đá. Và nữa, tôi thậm chí còn đặt ngôi nhà lên đỉnh của hòn đảo làm cho nó trông Thụy Điển hóa hơn.
So to achieve a realistic result, I think it comes down to planning. It always starts with a sketch, an idea. Then it's about combining the different photographs. And here every piece is very well planned. And if you do a good job capturing the photos, the result can be quite beautiful and also quite realistic. So all the tools are out there, and the only thing that limits us is our imagination.
Nên để̉ đạt được một kết quả chân thực, Tôi nghĩ nó đi đến việc lập kế hoạch. Luôn có một sự bắt đầu với một phác thảo, một ý tưởng. Tiếp đó là kết hợp các bức ảnh khác nhau. Và đây, các phần được sắp xếp rất ổn. Và nếu các bạn giỏi chụp ảnh, kết quả có thể sẽ rất tuyệt vời và cũng khá là thực tế. Mọi công cụ đều ở ngay đây, và thứ duy nhất làm giới hạn của chúng ta chính là trí tượng tượng.
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)