Growth is not dead.
Phát triển đồng nghĩa với sống còn
(Applause)
(Vỗ tay)
Let's start the story 120 years ago, when American factories began to electrify their operations, igniting the Second Industrial Revolution. The amazing thing is that productivity did not increase in those factories for 30 years. Thirty years. That's long enough for a generation of managers to retire. You see, the first wave of managers simply replaced their steam engines with electric motors, but they didn't redesign the factories to take advantage of electricity's flexibility. It fell to the next generation to invent new work processes, and then productivity soared, often doubling or even tripling in those factories.
Hãy bắt đầu với câu chuyên 120 năm về trước, khi các nhà máy của Mỹ bắt đầu điện khí hóa việc kinh doanh của mình nhen nhóm cho cuộc Cách mạng công nghiệp thứ hai. Điều đáng kinh ngạc là Năng suất không hề tăng lên trong 30 năm. 30 năm đủ dài cho thế hệ các nhà quản lý nghỉ hưu. Các bạn xem, thế hệ các nhà quản lý đầu tiên chỉ đơn giản thay thế các động cơ hơi nước bằng động cơ điện, nhưng họ chẳng hề thiết kế lại các nhà máy để tận dụng sự linh hoạt của điện năng. Cho đến thế hệ tiếp theo phát minh ra các tiến trình cho công việc mới, và năng suất các nhà máy tăng vọt, thường là gấp đôi hoặc gấp ba.
Electricity is an example of a general purpose technology, like the steam engine before it. General purpose technologies drive most economic growth, because they unleash cascades of complementary innovations, like lightbulbs and, yes, factory redesign. Is there a general purpose technology of our era? Sure. It's the computer. But technology alone is not enough. Technology is not destiny. We shape our destiny, and just as the earlier generations of managers needed to redesign their factories, we're going to need to reinvent our organizations and even our whole economic system. We're not doing as well at that job as we should be. As we'll see in a moment, productivity is actually doing all right, but it has become decoupled from jobs, and the income of the typical worker is stagnating. These troubles are sometimes misdiagnosed as the end of innovation, but they are actually the growing pains of what Andrew McAfee and I call the new machine age.
Điện năng là một thí dụ cho công nghệ với mục đích chung như động cơ hơi nước trước đó. Các công nghệ với mục đích chung thúc đẩy sự tăng trưởng kinh tế, vì chúng giải phóng các dòng thác của những sáng kiến như bóng đèn và dĩ nhiên sự thiết kế lại nhà máy. Liệu nó cũng chính là công nghệ chung mục tiêu trong thời đại chúng ta? Chắc chắn rồi. Đó là máy tính điện tử. Nhưng công nghệ không thôi thì chưa đủ. Công nghệ không phải là định mệnh. Chúng ta tự tạo ra số phận cho mình, và chỉ giống như các thế hệ những nhà quản lý trước đâ cần thiết kế lại các nhà máy của họ, chúng ta đang cần tái phát minh các thế hệ chúng ta và thậm chí toàn bộ hệ thống kinh tế chúng ta Chúng ta đang không làm tốt việc mà lẽ ra chúng ta nên làm Như chúng ta thấy trong phút chốc, hiệu suất đang thực sự chính xác nhưng nó đã trở nên bị tách rời với các công việc , và thu nhập của các công nhân điển hình lại gặp phải tình trạng trì trệ. Những trở ngại này thỉnh thoảng lại không được phát hiện chính xác như giai đoạn cuối cuộc cách mạng công nghiệp, nhưng chúng đang thực sự là những cơn đau đớn lớn dần lên với cái mà Andrew McAfee và tôi gọi là thời đại máy móc mới.
Let's look at some data. So here's GDP per person in America. There's some bumps along the way, but the big story is you could practically fit a ruler to it. This is a log scale, so what looks like steady growth is actually an acceleration in real terms. And here's productivity. You can see a little bit of a slowdown there in the mid-'70s, but it matches up pretty well with the Second Industrial Revolution, when factories were learning how to electrify their operations. After a lag, productivity accelerated again. So maybe "history doesn't repeat itself, but sometimes it rhymes." Today, productivity is at an all-time high, and despite the Great Recession, it grew faster in the 2000s than it did in the 1990s, the roaring 1990s, and that was faster than the '70s or '80s. It's growing faster than it did during the Second Industrial Revolution. And that's just the United States. The global news is even better. Worldwide incomes have grown at a faster rate in the past decade than ever in history.
hãy nhìn các dữ liệu này. Đây chính là GDP của mỗi người ở Mỹ. Có vài cuộc đụng độ trên con đường nhưng chuyện lớn là các bạn có thể thực nghiệm đặt cái thước đo vào đó. Đây là cái thang đo Logarit , vậy cái này giống như sự tăng trưởng bền vững như một gia tốc thực sự trong hoàn cảnh thực tế Và đây là năng suất. Các bạn có thể thấy sự giảm sút từng chút một giữa thập niên 70, nhưng nó khá trùng với cuộc Cách mạng công nghiệp lần hai khi mà các nhà máy đang học hỏi cách làm sao để điện khí hóa công nghiệp Sau sự đình trệ, hiệu suất lại tăng tốc. Vậy có thể lịch sử không hề lặp lại chính nó, nhưng đôi lúc nó cũng ăn khớp. Ngày nay năng suất đang ở mức cao của mọi thời đại, và bất chấp cuộc Đại Khủng hoảng, nó vẫn tăng lên nhanh hơn vào những năm 2000 so với những năm trong thập niên 1990. những năm bùng nổ 1990, và tăng nhanh hơn những năm 70 hoặc 80. Nó phát triển nhanh hơn trong cuộc cách mạng công nghiệp thứ hai. Và đó là với Mỹ. Tin tức của thế giới thậm chí tốt hơn. Thu nhập của toàn cầu đang tăng trưởng mức nhanh hơn trong thập niên vừa qua hơn bao giờ hết trong lịch sử.
If anything, all these numbers actually understate our progress, because the new machine age is more about knowledge creation than just physical production. It's mind not matter, brain not brawn, ideas not things. That creates a problem for standard metrics, because we're getting more and more stuff for free, like Wikipedia, Google, Skype, and if they post it on the web, even this TED Talk. Now getting stuff for free is a good thing, right? Sure, of course it is. But that's not how economists measure GDP. Zero price means zero weight in the GDP statistics. According to the numbers, the music industry is half the size that it was 10 years ago, but I'm listening to more and better music than ever. You know, I bet you are too. In total, my research estimates that the GDP numbers miss over 300 billion dollars per year in free goods and services on the Internet. Now let's look to the future. There are some super smart people who are arguing that we've reached the end of growth, but to understand the future of growth, we need to make predictions about the underlying drivers of growth. I'm optimistic, because the new machine age is digital, exponential and combinatorial.
Cứ giả định rằng, tất cả những con số này không đủ nói hết tiến bộ của chúng ta vì thời đại máy móc mới thiên về sự sáng tạo kiến thức hơn là sự sản sinh vật lý. đó không phải vấn đề của tâm trí, trí tuệ chứ không phải cơ bắp ý tưởng không phải vật chất. Điều đó nẩy sinh vấn đề cho các số liệu chuẩn, vì chúng ta đang ngày càng có nhiều công cụ miễn phí như Wikipedia, Google , Skype, và nếu các trang này đăng lên mạng , thậm chí TED Talk. Ngày nay có các công cụ miễn phí là tin tốt chăng? Tất nhiên, đó cũng là tin hay. Nhưng đó không phải cách các nhà kinh tế đo lường GDP. Giá cả bằng 0 cũng đồng nghĩa trọng lượng bằng 0 trong bảng số liệu thống kê GDP. Theo các số liệu, công nghiệp âm nhạc bằng một nửa con số của 10 năm trước, nhưng tôi đang được nghe nhiều và thậm chí nhạc chất lượng hơn so với bao giờ hết. các bạn thấy, tôi cá rằng các bạn cũng thế thôi. Trong tổng số, nghiên cứu của tôi ước tính rằng con só GDP mất hơn 300 tỉ đô la mỗi năm cho các mặt hàng và dịch vụ miễn phí trên mạng Internet. Bây giờ nhìn vào tương lại. có những con người siêu thông minh tranh cãi rằng chúng ta đang ở giai đoạn cuối của mức tăng trưởng nhưng để biết rõ mức tăng trưởng của ngày mai chúng ta cần dự đoán về các trình điều khiển cơ bản của sự tăng trưởng. Tôi rất lạc quan, vì thời đại cơ khí mới là số hóa, cấp số nhân và tổ hợp.
When goods are digital, they can be replicated with perfect quality at nearly zero cost, and they can be delivered almost instantaneously. Welcome to the economics of abundance. But there's a subtler benefit to the digitization of the world. Measurement is the lifeblood of science and progress. In the age of big data, we can measure the world in ways we never could before.
Khi hàng hóa là số hóa, chúng có thể được nhân lên rộng rãi với chất lượng hoàn hảo với chi phí gần như bằng 0. và hàng hóa được phân phối ngay lập tức. Hoan nghênh nền kinh tế dư dả. Nhưng có một lợi ích tinh vi hơn với sự số hóa của thế giới. Đo lường chính là huyết mạch của khoa học và sự tiến bộ. Trong thời đại của số liệu, chúng ta có thể đo đến thế giới bằng những cách mà trước đây ta không thể làm.
Secondly, the new machine age is exponential. Computers get better faster than anything else ever. A child's Playstation today is more powerful than a military supercomputer from 1996. But our brains are wired for a linear world. As a result, exponential trends take us by surprise. I used to teach my students that there are some things, you know, computers just aren't good at, like driving a car through traffic. (Laughter) That's right, here's Andy and me grinning like madmen because we just rode down Route 101 in, yes, a driverless car.
Thứ hai, thời đại máy móc mới là cấp số nhân. Các máy tính điện tử càng ngày càng trở nên nhanh hơn bao giờ hết. Sân chơi của một đứa trẻ ngày nay cũng mạnh mẽ hơn cả một siêu máy tính của quân đội từ năm 1996. Nhưng não chúng ta được kết nối trong một thế giới tuyến tính. Kết quả là xu hướng cấp số nhân mang lại cho chúng ta sự kinh ngạc. Tôi thường dạy học sinh của mình một vài điều các bạn biết không các máy tính điện tử không hẳn là tốt như lái xe ô tô trên đường. (Cười) Đúng vậy, đây là Andy và tôi cười nhăn nhở như kẻ điên vì chúng tôi vừa cưỡi xe xuống đường 101 tuy nhiên với chiếc xe không người lái.
Thirdly, the new machine age is combinatorial. The stagnationist view is that ideas get used up, like low-hanging fruit, but the reality is that each innovation creates building blocks for even more innovations. Here's an example. In just a matter of a few weeks, an undergraduate student of mine built an app that ultimately reached 1.3 million users. He was able to do that so easily because he built it on top of Facebook, and Facebook was built on top of the web, and that was built on top of the Internet, and so on and so forth.
Thứ ba, thời đại máy móc mới là tổ hợp. Quan điểm của những nhà trì trệ học là các ý tưởng theo lối mòn như hái táo trên cây nhưng thực tế mỗi một sự đổi mới xây nên những tòa cao ốc với nhiều sáng kiến hơn. Đây là một ví dụ. Chỉ trong một vài tuần, một sinh viên chưa tốt của tôi đã tạo ra một ứng dụng mà cuối cùng đạt tới 1,3 tỷ người dùng. Cậu ta có khả năng làm điều đó dễ dàng vì cậu ta đưa nó thành ứng dụng hàng đầu của Facebook và Facebook lại là ứng dụng hàng đầu của trang Web mà trang web ấy lại đứng đầu mạng Internet, và cứ như vậy.
Now individually, digital, exponential and combinatorial would each be game-changers. Put them together, and we're seeing a wave of astonishing breakthroughs, like robots that do factory work or run as fast as a cheetah or leap tall buildings in a single bound. You know, robots are even revolutionizing cat transportation.
Bây giờ cá nhân, số hóa, cấp số nhân và tổ hợp sẽ trở thành người xoay chuyển cuộc chơi. Đặt chúng lại với nhau, và chúng ta thấy một làn sóng của những đột phá đáng kinh ngạc, như rô bốt làm việc trong nhà máy và chạy nhanh như một con báo hay nhảy qua các tòa cao ốc chỉ trong một cú nhảy ngoạn mục. Các bạn biết thậm chí ro bốt cũng đang cách mạng hóa việc vận chuyển mèo.
(Laughter)
(Cười)
But perhaps the most important invention, the most important invention is machine learning. Consider one project: IBM's Watson. These little dots here, those are all the champions on the quiz show "Jeopardy." At first, Watson wasn't very good, but it improved at a rate faster than any human could, and shortly after Dave Ferrucci showed this chart to my class at MIT, Watson beat the world "Jeopardy" champion. At age seven, Watson is still kind of in its childhood. Recently, its teachers let it surf the Internet unsupervised. The next day, it started answering questions with profanities. Damn. (Laughter)
Nhưng có lẽ sáng chế quan trọng nhất sáng chế quan trọng nhất chính là máy học tập. Cân nhắc một dự án: máy IBM của Watson. Những cái chấm chấm này, đó là những nhà vô địch của chương trình Quiz show " Jeopady" Ban đầu, Watson ko giỏi lắm, nhưng nó được cải thiện với tốc độ nhanh hơn bất kỳ người nào có thể và ngay sau khi Dave Ferrucci mô tả biểu đồ này với lớp học của tôi tại MIT Watson đã đánh bại thế giới các nhà vô địch Jeopady Vào năm bảy tuổi Watson vẫn còn là đứa trẻ Gần đây, giáo viên của nó để cho nó lướt Internet mà không có giám sát. Những ngày sau đó, nó bắt đầu trả lời các câu hỏi bằng những lời tục tĩu. Khỉ thật. (Cười)
But you know, Watson is growing up fast. It's being tested for jobs in call centers, and it's getting them. It's applying for legal, banking and medical jobs, and getting some of them. Isn't it ironic that at the very moment we are building intelligent machines, perhaps the most important invention in human history, some people are arguing that innovation is stagnating? Like the first two industrial revolutions, the full implications of the new machine age are going to take at least a century to fully play out, but they are staggering.
Nhưng các bạn biết Watson đang phát triển nhanh chóng Nó được thử nghiệm các công việc trong các trung tâm cuộc gọi và nó nhận được mấy công việc này. Nó được áp dụng trong các việc như luật, ngân hàng và y tế. và nhận được những việc như thế. Có nực cười không khi chính những lúc chúng tôi đang tạo ra những cỗ máy thông minh, có lẽ phát minh quan trọng nhất của lịch sử loài người, một vài người đang tranh cãi những cải tiến đang bị trì trệ chăng? Giống như hai cuộc cách mạng đầu tiên, chức năng đầy đủ của thời đại máy tính mới sẽ ít nhất mất một thế kỷ để hoàn thành nhưng chúng đang còn dao động .
So does that mean we have nothing to worry about? No. Technology is not destiny. Productivity is at an all time high, but fewer people now have jobs. We have created more wealth in the past decade than ever, but for a majority of Americans, their income has fallen. This is the great decoupling of productivity from employment, of wealth from work. You know, it's not surprising that millions of people have become disillusioned by the great decoupling, but like too many others, they misunderstand its basic causes. Technology is racing ahead, but it's leaving more and more people behind. Today, we can take a routine job, codify it in a set of machine-readable instructions, and then replicate it a million times.
Vậy điều này có nghĩa chúng ta chẳng có gì phải lo lắng? Không hề. Công nghệ không phải là định mệnh. Hiệu quả lao động đang ở mức cao nhất nhưng ít người lại có công ăn việc làm. Chúng ta đã tạo ra sự sung túc giàu có trong thập niên vừa qua nhiều hơn bao giờ hết, nhưng số đông người Mỹ có thu nhập giảm xuống. Đó là sự riêng biệt lớn của hiệu suất từ lao động của sự giàu có từ công việc . Các bạn biết không, không hề ngạc nhiên chút nào khi hàng triệu người bị vỡ mộng bởi sự phân chia rạch ròi ấy nhưng tương tự nhiều người khác họ hiểu sai về những nguyên nhân cơ bản. Công nghệ đang chạy đua về phía trước, nhưng lại bỏ lại đằng sau nhiều nhiều người hơn. Ngày nay chúng ta có thể tìm các việc thường nhật, hệ thống hóa nó trong một tập hợp các hướng dẫn mà máy có thể đọc được, và sau đó nhân rộng nó một triệu lần..
You know, I recently overheard a conversation that epitomizes these new economics. This guy says, "Nah, I don't use H&R Block anymore. TurboTax does everything that my tax preparer did, but it's faster, cheaper and more accurate." How can a skilled worker compete with a $39 piece of software? She can't. Today, millions of Americans do have faster, cheaper, more accurate tax preparation, and the founders of Intuit have done very well for themselves. But 17 percent of tax preparers no longer have jobs. That is a microcosm of what's happening, not just in software and services, but in media and music, in finance and manufacturing, in retailing and trade -- in short, in every industry. People are racing against the machine, and many of them are losing that race.
Các bạn biết không, gần đây tôi có tình cờ nghe một cuộc trò chuyện là hình ảnh thu nhỏ các nền kinh tế mới. Mấy ông này nói," Không, tôi không sử dụng H&R Bclok nữa". TurboTax làm mọi thứ mà người khai thuế của tôi vẫn làm, nhưng nó làm nhanh hơn, rẻ hơn, chính xác hơn." Làm sao để một công nhân lành nghề cạnh tranh với một phần mềm với 39 đô la? Cô ta không thể. Ngày nay, hàng triệu người Mỹ khai thuế nhanh hơn rẻ hơn, chính xác hơn và những người sáng lập của Intuit làm việc của họ rất tốt Nhung 17% những người khai thuế không có việc làm. Đây là một mô hình thu nhỏ những gì đang xảy ra, không chỉ đối vớ phần mềm, các dịch vụ mà còn với truyền thông và âm nhạc, trong tài chính và sản xuất, bán lẻ và kinh doanh tóm lại trong mỗi ngành công nghiệp. Mọi người đang chạy đua với máy móc, và nhiều người trong số đó bị thua cuộc.
What can we do to create shared prosperity? The answer is not to try to slow down technology. Instead of racing against the machine, we need to learn to race with the machine. That is our grand challenge.
Chúng ta có thể làm gì để tạo ra sự phồn hoa thịnh vượng mang tính chia sẻ ? Câu trả lời không chỉ là để làm chậm lại khoa học công nghệ. Thay vì chạy đua với máy móc, chúng ta cần học để đua với máy móc. Đó là thách thức lớn của chúng ta.
The new machine age can be dated to a day 15 years ago when Garry Kasparov, the world chess champion, played Deep Blue, a supercomputer. The machine won that day, and today, a chess program running on a cell phone can beat a human grandmaster. It got so bad that, when he was asked what strategy he would use against a computer, Jan Donner, the Dutch grandmaster, replied, "I'd bring a hammer."
Thời đại máy móc mới có thể bị lùi lại vào một ngày nào đó của 15 năm về trước khi Gary Kasparov , nhà vô địch cờ vua chơi với Deep Blue , một siêu máy tính. Cái máy thắng ngày đó và hôm nay, chương trình đánh cờ trên điện thoại di động có thể đánh bại một đại kiện tướng cờ vua. Tồi tệ hơn, khi anh ta được hỏi về chiến thuật gì anh ta sử dụng để đấu lại một máy tính, Jan Donner, Đại kiện tướng nước Hà Lan trả lời, " Tôi mang theo một cái búa."
(Laughter)
( Cười )
But today a computer is no longer the world chess champion. Neither is a human, because Kasparov organized a freestyle tournament where teams of humans and computers could work together, and the winning team had no grandmaster, and it had no supercomputer. What they had was better teamwork, and they showed that a team of humans and computers, working together, could beat any computer or any human working alone. Racing with the machine beats racing against the machine. Technology is not destiny. We shape our destiny.
Nhưng ngày nay chiếc máy tính không còn là vô địch cờ vua của thế giới Con người cũng không, vì Kasparov đã tổ chức một giải đấu tự do cho các đội của con người và các máy tính có thể làm việc cùng nhau, và đội thắng cuộc không phải là đại kiện tướng, và cũng không có siêu máy tính nào. Cái mà họ làm được là làm việc nhóm tốt hơn, và họ cho thấy một đội ngũ con người và máy tính, làm việc cùng nhau có thể đánh bại bất kỳ máy tính nào hoặc bất kỳ người làm việc độc lập nào. Cuộc đua với máy móc đánh bại cuộc chạy đua với máy móc. Công nghệ không phải là định mệnh. Chúng ta tạo ra định mệnh của mình.
Thank you.
Cảm ơn các bạn đã chú ý lắng nghe.
(Applause)
(Vỗ tay)