I'm a teacher and a practitioner of civics in America. Now, I will kindly ask those of you who have just fallen asleep to please wake up. (Laughter) Why is it that the very word "civics" has such a soporific, even a narcoleptic effect on us? I think it's because the very word signifies something exceedingly virtuous, exceedingly important, and exceedingly boring. Well, I think it's the responsibility of people like us, people who show up for gatherings like this in person or online, in any way we can, to make civics sexy again, as sexy as it was during the American Revolution, as sexy as it was during the Civil Rights Movement. And I believe the way we make civics sexy again is to make explicitly about the teaching of power. The way we do that, I believe, is at the level of the city.
Tôi vừa là giáo viên vừa là nhà thực thi quyền công dân ở Mỹ. Giờ tôi mong một vài quý vị đang buồn ngủ vui lòng thức dậy nhé. (Cười) Tại sao từ "nghiên cứu quyền lợi và bổn phận công dân" có tác động gây buồn ngủ như vậy lên chúng ta? Tôi cho rằng do tự từ đó biểu thị ý nghĩa nhất định rất đạo lý và quan trọng, và cũng cực kì nhàm chán. Và, tôi nghĩ trách nhiệm của chúng ta, khi tham dự hội thảo như thế này trực tiếp hay trực tuyến, bất cứ cách gì làm cho từ ấy quyến rũ hơn, giống như nó từng làm trong cách mạng Mỹ hay trong suốt phong trào quyền công dân Và tôi tin cách để ta làm được là thật rõ ràng trong giáo dục quyền lực Tôi tin rằng cách để làm vậy, là thực hiện ở cấp độ thành phố.
This is what I want to talk about today, and I want to start by defining some terms and then I want to describe the scale of the problem I think we face and then suggest the ways that I believe cities can be the seat of the solution. So let me start with some definitions. By civics, I simply mean the art of being a pro-social, problem-solving contributor in a self-governing community. Civics is the art of citizenship, what Bill Gates Sr. calls simply showing up for life, and it encompasses three things: a foundation of values, an understanding of the systems that make the world go round, and a set of skills that allow you to pursue goals and to have others join in that pursuit.
Đó là điều hôm nay tôi muốn nói, và tôi muốn bắt đầu bằng việc định nghĩa vài thuật ngữ và sau đó mô tả quy mô của vấn đề ta đang gặp phải và sau đó gợi ý cách mà tôi tin rằng thành phố là trọng tâm của giải pháp. Để tôi bắt đầu với vài định nghĩa. Quyền công dân, theo tôi đơn giản là nghệ thuật cuả 1 nhà đóng góp trong giải quyết vấn đề và thiện nguyện trong một cộng đồng chi phối bản thân Quyền công dân là nghệ thuật của tư cách công dân cái mà Bill Gates đơn giản gọi là xuất hiện cho đời, và nó gồm ba thứ một nền tảng các giá trị, sự hiểu biết về hệ thống mà thế giới tuân theo và chuỗi những kĩ năng cho phép bạn theo đuổi mục tiêu và để người khác tham gia trong hành trình ấy
And that brings me to my definition of power, which is simply this: the capacity to make others do what you would have them do. It sounds menacing, doesn't it? We don't like to talk about power. We find it scary. We find it somehow evil. We feel uncomfortable naming it. In the culture and mythology of democracy, power resides with the people. Period. End of story. Any further inquiry not necessary and not really that welcome. Power has a negative moral valence. It sounds Machiavellian inherently. It seems inherently evil. But in fact power is no more inherently good or evil than fire or physics. It just is. And power governs how any form of government operates, whether a democracy or a dictatorship. And the problem we face today, here in America in particular, but all around the world, is that far too many people are profoundly illiterate in power — what it is, who has it, how it operates, how it flows, what part of it is visible, what part of it is not, why some people have it, why that's compounded. And as a result of this illiteracy, those few who do understand how power operates in civic life, those who understand how a bill becomes a law, yes, but also how a friendship becomes a subsidy, or how a bias becomes a policy, or how a slogan becomes a movement, the people who understand those things wield disproportionate influence, and they're perfectly happy to fill the vacuum created by the ignorance of the great majority.
Và nó đưa tôi đến định nghĩa của quyền lực, nó chỉ đơn giản là thế này: khả năng khiến người khác làm những gì bạn muốn họ làm. Nghe có vẻ hăm dọa, phải không? Ta không thích nói chuyện về quyền lực. Ta thấy nó đáng sợ, đôi lúc còn kinh khủng. Ta thấy không thoải mái khi gọi tên nó. Theo văn hóa và thần thoại nền dân chủ, quyền lực tập trung ở con người Chấm hết câu chuyện. Bất cứ điều tra thêm nào cũng không cần thiết và không thực sự được mong chờ. Quyền lực có một sức hấp dẫn đạo đức tiêu cực. Nó vốn dĩ nghe giống như thủ đoạn. Nó cũng có vẻ xấu xa. Nhưng trên thực tế, quyền thực vốn dĩ không tốt hay xấu hơn lửa và vật lí. Nó chỉ là nó. Và quyền lực chi phối cách vận hành của bất kì bộ máy chính phủ nào, nền dân chủ hoặc chuyên chế. Và vấn đề ta đang đối mặt ngày nay, đặc biệt ở Mỹ, cũng như trên toàn thế giới, là rằng có quá nhiều người không biết gì về quyền lực - nó là gì, ai có nó, cách nó vận hành và diễn tiến, phần nào trong đó là hữu hình, phần nào thì không, tại sao một số người có nó, tại sao nó được tạo thành, kết của của sự mù chữ này là, số ít những người hiểu được cách quyền lực vạn hành trong đời sống công dân, số ít những người hiểu cách một dự thảo biến thành luật, vâng mà còn cách tình bạn biến thành món trợ cấp, hay thành kiến biến thành một chính sách, hay cách một khẩu hiệu biến thành một phong trào, những người hiểu được những điều đó có sức ảnh hưởng rất lớn, và họ thực sự vui mừng khi lấp đầy sự rỗng tuếch tạo ra bởi sự ngu dốt của đa số mọi người.
This is why it is so fundamental for us right now to grab hold of this idea of power and to democratize it. One of the things that is so profoundly exciting and challenging about this moment is that as a result of this power illiteracy that is so pervasive, there is a concentration of knowledge, of understanding, of clout. I mean, think about it: How does a friendship become a subsidy? Seamlessly, when a senior government official decides to leave government and become a lobbyist for a private interest and convert his or her relationships into capital for their new masters. How does a bias become a policy? Insidiously, just the way that stop-and-frisk, for instance, became over time a bureaucratic numbers game. How does a slogan become a movement? Virally, in the way that the Tea Party, for instance, was able to take the "Don't Tread on Me" flag from the American Revolution, or how, on the other side, a band of activists could take a magazine headline, "Occupy Wall Street," and turn that into a global meme and movement. The thing is, though, most people aren't looking for and don't want to see these realities. So much of this ignorance, this civic illiteracy, is willful. There are some millennials, for instance, who think the whole business is just sordid. They don't want to have anything to do with politics. They'd rather just opt out and engage in volunteerism. There are some techies out there who believe that the cure-all for any power imbalance or power abuse is simply more data, more transparency. There are some on the left who think power resides only with corporations, and some on the right who think power resides only with government, each side blinded by their selective outrage. There are the naive who believe that good things just happen and the cynical who believe that bad things just happen, the fortunate and unfortunate alike who think that their lot is simply what they deserve rather than the eminently alterable result of a prior arrangement, an inherited allocation, of power.
Đó là lí do tại sao điều cơ bản cho chúng ta bây giờ và nắm được ý niệm về quyền lực và dân chủ hóa nó. Một trong những thứ vô cùng gây hứng thú và thách thức về khoảnh khắc này là rằng như một kết quả của sự mù tịt về quyền lực quá tràn lan này, có một sự tập trung kiến thức, sự hiểu biết và sức ảnh hưởng. Ý tôi là hãy nghĩ về điều này: Làm thế nào tình bạn có thể trở thành nguồn trợ cấp? Không hề có mối liên quan, khi một viên chức chính phủ cấp cao quyết định rời khỏi chính phủ,trở thành một nhà vận động hành lang (người đưa ra hoặc thông qua một đạo luật ở nghị viện) vì một sở thích cá nhân và biến mối quan hệ của cô/ anh ta thành vốn cho chủ mới của họ. Làm thế nào một khuynh hướng biến thành một chính sách? Một cách thầm lặng, chỉ cái cách ta đứng lại và đùa giỡn chẳng hạn lâu dần trở thành một trò chơi số quan liêu. Làm thế nào một khẩu hiệu biến thành một phong trào? Như lây nhiễm, chẳng hạn trong cái cách những cuộc biểu tình chống đối có thể dành ngọn cờ "Đừng dẫm đạp lên tôi" từ cuộc cách mạng Mỹ, hay mặt khác, cái cách một nhóm nhà hoạt động dành lấy một đầu đề tạp chí, "Chiếm lấy phố Wall" và biến nó thành một phong trào và biểu tượng toàn cầu, Dù vậy, vấn đề là đa số mọi người đang không tìm kiếm và không muốn nhìn vào thực tế. Quá nhiều sự ngu dốt như vậy, sự mù dốt về quyền công dân, là cố ý. Có những người thế hệ Y (8x, 9x), chẳng hạn nghĩ rằng toàn bộ việc kinh doanh chỉ là lừa lọc. Họ không muốn có dính dáng gì đến chính trị. Họ thà đứng ngoài cuộc và tham gia công việc thiện nguyện. Có một số những chuyên gia máy tính ngoài kia tin rằng thuốc chữa cho bất cứ sự mất cân bằng hay lạm dụng quyền lực nào chỉ đơn giản là thêm dữ liệu, thêm minh bạch hơn. Một số người chủ trương đổi mới cho rằng quyền lực chỉ nằm trong tay những đoàn thể, và một số chủ trương ôn hòa cho rằng quyền lực chỉ thuộc về chính phủ, mỗi bên bị che mắt bởi cơn giận dữ có chọn lọc của họ. Có những người rất ngây thơ tin rằng điều tốt cứ thế xảy ra và người yếm thế cho rằng điêu xấu sẽ xảy ra, người may mắn và không may không giống như những người cho rằng số mệnh của họ đơn giản là những gì họ xứng đáng hơn là kết quả biến thể tiềm tàng của những sắp xếp trước đó, một sự sắp đặt kế thừa của quyền lực.
As a result of all of this creeping fatalism in public life, we here, particularly in America today, have depressingly low levels of civic knowledge, civic engagement, participation, awareness. The whole business of politics has been effectively subcontracted out to a band of professionals, money people, outreach people, message people, research people. The rest of us are meant to feel like amateurs in the sense of suckers. We become demotivated to learn more about how things work. We begin to opt out.
Như một hệ quả của tất cả thuyết định mệnh trong đời sống công chúng, ta ở đây, đặc biệt ở Mĩ ngày nay, có một mức độ thấp đáng buồn về kiến thức công dân, trách nhiệm, sự tham gia ý thức công dân. Toàn bộ những vấn đề chính trị đã được chuyển tiếp cho một nhóm những người chuyên nghiệp, những người làm vì tiền, người phục vụ công đồng, người truyện tin, người nghiên cứu. Phần còn lại trong chúng ta được chỉ định thành những kẻ nghiệp dư như những kẻ dễ dụ. Ta trở nên nhụt để để tìm hiểu thêm về cách mọi thứ vận động. Ta bắt đầu đứng ngoài cuộc
Well, this problem, this challenge, is a thing that we must now confront, and I believe that when you have this kind of disengagement, this willful ignorance, it becomes both a cause and a consequence of this concentration of opportunity of wealth and clout that I was describing a moment ago, this profound civic inequality. This is why it is so important in our time right now to reimagine civics as the teaching of power. Perhaps it's never been more important at any time in our lifetimes. If people don't learn power, people don't wake up, and if they don't wake up, they get left out.
Tốt thôi, vấn đề, thách thức này, là một điều ta phải đối mặt, và tôi tin rằng khi bạn có trong mình sự thiếu nhiệt tâm, sự ngu dốt có chủ ý này, nó vừa trở thành một nguyên nhân và hậu quả của sự tập trung cơ hội giàu có và có ảnh hưởng tôi đã miêu tả ở trên, sự bất bình đẳng quyền công dân sâu sắc này. Đó là lí do tại sao thời điểm bây giờ là quan trọng để hình dung lại quyền công dân như việc giáo dục quyền lực. Có lẽ chưa bao giờ quan trọng hơn hiện tại ở bất kì thời điểm nào trong cuộc đời. Nếu con người không tìm hiểu về quyền lực, nếu họ không thức tỉnh, và nếu họ không thức tỉnh, tất yếu họ bị loại ra.
Now, part of the art of practicing power means being awake and having a voice, but it also is about having an arena where you can plausibly practice deciding. All of civics boils down to the simple question of who decides, and you have to play that out in a place, in an arena.
Bây giờ, phần nghệ thuật của việc thực hành quyền lực tức là thức tỉnh và có tiếng nói, nhưng cũng liên quan đến việc có một đấu trường nơi bạn có thể trực tiếp thực hành việc quyết định. Tất cả về quyền công dân chung quy lại trong câu hỏi đơn giản về người quyết định, và bạn phải thực hiện điều đó ở một nơi, một đấu trường,
And this brings me to the third point that I want to make today, which is simply that there is no better arena in our time for the practicing of power than the city. Think about the city where you live, where you're from. Think about a problem in the common life of your city. It can be something small, like where a street lamp should go, or something medium like which library should have its hours extended or cut, or maybe something bigger, like whether a dilapidated waterfront should be turned into a highway or a greenway, or whether all the businesses in your town should be required to pay a living wage. Think about the change that you want in your city, and then think about how you would get it, how you would make it happen. Take an inventory of all the forms of power that are at play in your city's situation: money, of course, people, yes, ideas, information, misinformation, the threat of force, the force of norms. All of these form of power are at play. Now think about how you would activate or perhaps neutralize these various forms of power.
Và nó dẫn tôi đến luận điểm tôi muốn đưa ra hôm nay, đơn giản là chẳng có đầu trường nào tốt hơn trong đời ta để thực hành quyền lực hơn là thành phố. Hãy nghĩ về thành phố nơi bạn sống, gốc gác của bạn. Nghĩ đến một vấn đề trong đời sống thường nhật của thành phố bạn. Nó có thể là chuyện gì đó nhỏ nhặt, như là nơi đặt đèn đường, hay thứ gì đó trung bình như thư viện nào cần cắt bỏ hay mở rộng giờ mở cửa, hoặc có thể thứ gì đó lớn hơn, như liệu một bến cảng đổ nát có nên biến thành đường cao tốc hay khu đất cải tạo, hay liệu tất cả những người kinh doanh trong phố bạn cần được yêu cầu trả một mức lương tối thiểu. Hãy nghĩ về những thay đổi bạn muốn trong thành phố của mình, và rôi nghĩ về cách bạn sẽ đạt được nó cách bạn biến nó thành sự thật. Ví dụ như việc kiểm kê tất cả hình thức của quyền lực đang diễn ra trong thành phố bạn: tiền, dĩ nhiên, con người, vâng, ý tưởng, thông tin, báo tin sai, đe dọa vũ trang, quyền năng của những tiêu chuẩn. Tất cả những hình thức quyền lực đang diễn ra. Giờ hãy nghĩ đến cách bạn se kích hoạt hoặc có lẽ vô hiệu hóa những hình thức ấy.
This is not some Game of Thrones empire-level set of questions. These are questions that play out in every single place on the planet. I'll just tell you quickly about two stories drawn from recent headlines. In Boulder, Colorado, voters not too long ago approved a process to replace the private power company, literally the power company, the electric company Xcel, with a publicly owned utility that would forego profits and attend far more to climate change. Well, Xcel fought back, and Xcel has now put in play a ballot measure that would undermine or undo this municipalization. And so the citizen activists in Boulder who have been pushing this now literally have to fight the power in order to fight for power. In Tuscaloosa, at the University of Alabama, there's an organization on campus called, kind of menacingly, the Machine, and it draws from largely white sororities and fraternities on campus, and for decades, the Machine has dominated student government elections. Well now, recently, the Machine has started to get involved in actual city politics, and they've engineered the election of a former Machine member, a young, pro-business recent graduate to the Tuscaloosa city school board. Now, as I say, these are just two examples drawn almost at random from the headlines. Every day, there are thousands more like them. And you may like or dislike the efforts I'm describing here in Boulder or in Tuscaloosa, but you cannot help but admire the power literacy of the players involved, their skill. You cannot help but reckon with and recognize the command they have of the elemental questions of civic power — what objective, what strategy, what tactics, what is the terrain, who are your enemies, who are your allies?
Đây không giống chuỗi câu hỏi theo cấp độ trong trò chơi Vương quyền. Chúng là những câu hỏi có mặt ở mọi ngóc ngách trên hành tinh. Tôi sẽ chỉ kể sơ qua cho các bạn hai câu chuyện rút ra từ những tiêu đề gần đây. Ở thành phố Boulder, Colorado (Mỹ), những cử tri không lâu trước đã tán thành một quá trình thay thế những công ti cầm quyền tư nhân, nói trắng ra là công ti quyền lực, công ti điện Xcel, với một việc sử dụng công sẽ theo sau lợi nhuận và quan tâm hơn đến vấn đề biến đổi khí hậu. Thực ra thì, Xcel đã phản kháng, và Xcel giờ đang thực hiện một cuộc bỏ phiếu kín nhằm mục đích phá hoại hay gỡ bỏ sự đô thị hóa này. Và vì thế những nhà hoạt động vì quyền công dân ở Boulder vừa mới thúc đẩy điều này giờ đang thực sự phải chống lại quyền lực để tranh đấu vì quyền lực Ở Tucaloosa, tại Đại học Alabama (Mĩ), có một tổ chức trong khuôn viên trường được gọi một cách khá hăm dọa "Cỗ máy", và nó xuất phát từ những hội phụ nự da trắng lớn và hội sinh viên của trường, và trong hàng thập kỉ, Cỗ máy đã thống trị các cuộc bầu cử các chức vụ của sinh viên. Và, gần đây, Cỗ máy vừa bắt đầu dính dáng đến chính trị thành phố thực thụ, và họ dàn xếp cuộc bầu cử của một cựu thành viên Cỗ máy , một sinh viênchuyên ngành kinh doanh vừa tốt nghiệp gần đây ngồi vào vị trí hội đồng nhà trường , Giờ, như tôi nói, có hai ví dụ rút ra một cách ngẫu nhiên từ những đầu đề. Mỗi ngày, có hàng ngàn trường hợp như vậy. Và bạn có thể thích hay không thích những sự việc tôi đang miêu tả trên đây ở Boulder cũng như Tuscaloosa, nhưng bạn không thể không ngưỡng mộ sự hiểu biết về quyền lực của những người liên quan, kĩ năng của họ. Bạn cũng không thể không cân nhắc và thừa nhận khả năng họ có về những câu hỏi nền tảng về quyền công dân - mục tiêu, kế hoạch, mưu mẹo nào, đâu là căn cứ, những ai là kẻ rhù, ai là đồng minh của bạn?
Now I want you to return to thinking about that problem or that opportunity or that challenge in your city, and the thing it was that you want to fix or create in your city, and ask yourself, do you have command of these elemental questions of power? Could you put into practice effectively what it is that you know? This is the challenge and the opportunity for us.
Giờ tôi muốn bạn trở lại suy nghĩ về vấn đề, cơ hội hay thách thức đó ở thành phố của bạn, và về những thứ bạn muốn sửa đổi hay tạo ra trong thành phố của mình, và tự hỏi mình, bạn có có quyền làm chủ những câu hỏi sơ đẳng về quyền lực? Bạn có thể thực hành một cách hiệu quả những gì mình biết? Đây vửa là thử thách, vừa là cơ hội cho chúng ta.
We live in a time right now where in spite of globalization or perhaps because of globalization, all citizenship is ever more resonantly, powerfully local. Indeed, power in our time is flowing ever faster to the city. Here in the United States, the national government has tied itself up in partisan knots. Civic imagination and innovation and creativity are emerging from local ecosystems now and radiating outward, and this great innovation, this great wave of localism that's now arriving, and you see it in how people eat and work and share and buy and move and live their everyday lives, this isn't some precious parochialism, this isn't some retreat into insularity, no. This is emergent. The localism of our time is networked powerfully. And so, for instance, consider the ways that strategies for making cities more bike-friendly have spread so rapidly from Copenhagen to New York to Austin to Boston to Seattle. Think about how experiments in participatory budgeting, where everyday citizens get a chance to allocate and decide upon the allocation of city funds. Those experiments have spread from Porto Alegre, Brazil to here in New York City, to the wards of Chicago. Migrant workers from Rome to Los Angeles and many cities between are now organizing to stage strikes to remind the people who live in their cities what a day without immigrants would look like. In China, all across that country, members of the New Citizens' Movement are beginning to activate and organize to fight official corruption and graft, and they're drawing the ire of officials there, but they're also drawing the attention of anti-corruption activists all around the world. In Seattle, where I'm from, we've become part of a great global array of cities that are now working together bypassing government altogether, national government altogether, in order to try to meet the carbon reduction goals of the Kyoto Protocol. All of these citizens, united, are forming a web, a great archipelago of power that allows us to bypass brokenness and monopolies of control.
Ta sống trong thời điểm hiện tại nơi mà mặc dù sự toàn cầu hóa, hoặc có lẽ là do sự toàn cầu hóa, tất cả tư cách công dân đang vang vọng mang tính vùng miền đầy quyền năng. Thật vậy, quyền lực trong thời đại chúng ta đang chuyển dời nhanh hơn bao giờ hết ở thành phố. Ở Mỹ đây, chính phủ vừa thắt chặt vấn đề đảng viên. Sự tưởng tượng, đổi mới và sáng tạo ngày nay đang xuất hiện từ những hệ sinh thái địa phương và lan tỏa ra ngoài, và sự đổi mới tuyệt vời này, làn sóng mạnh mẽ của tính chất địa phương đang tiến về, và bạn có thể nhận ra nó ở cách người ta ăn uống và làm việc, chia sẻ, mua và đi lại, sống cuộc sống hằng ngày, đây không phải là chủ nghĩa địa phương quý giá, cũng không phải là sự ẩn dật vào hoang đảo, không, Đây là sự nổi dậy. Tính chất địa phương của thời đại chúng ta được kết nối rất chặt chẽ, và vì vậy, cho ví dụ, hãy xem cách những chiến dịch làm cho thành phố thân thiện với xe đạp hơn đã lan nhanh từ Copenhagen đển New York, đến Austin, Boston và Seattle. Nghĩ về những thử nghiệm về việc thực hiện quyền tự do ngôn luận, nơi những công dân mỗi ngày có cơ hội phân bố và quyết định dựa vào sự phân phát của công quỹ thành phố. Những thứ nghiệm đó đã lan truyền từ Port Alegre, Brazil đến đây ở thành phố New York, và phía ngoài Chicago. Những người công dân di trú từ Rome đến Los Angeles và nhiều thành phố giữa chúng giờ đang tổ chức những cuộc đình công để nhắc nhở những người sống trong thành phố của mình một ngày sẽ ra sao nếu không có dân nhập cư. Ở Trung Quốc, khắp cả nước, những thành viên của phong trào công dân kiểu mới đang bắt đầu khởi động và tổ chức để phản đối công chức tham nhũng hối lộ, và họ chọc giận những nhà chức trách ở đó, nhưng họ cũng thu hút sự chú ý của những nhà hoạt động chống tham nhũng trên toàn thế giới. Ở Seattle, quê hương tôi, chúng tôi vừa trở thành một phần của quy hoạch đô thị toàn cầu ở những thành phố đang làm việc cùng nhau gạt đi chính phủ, cũng như chính phủ quốc gia để cố đạt được mục tiêu cắt giảm cac-bon của hiệp định thư Kyoto. Tất cả những công dân này, hợp lại đang hình thành một mạng lưới một quốc đảo đầy quyền lực cho phép chúng ta phớt lờ sự phá vỡ và toàn quyền kiếm soát.
And our task now is to accelerate this work. Our task now is to bring more and more people into the fold of this work. That's why my organization, Citizen University, has undertaken a project now to create an everyman's curriculum in civic power. And this curriculum starts with this triad that I described earlier of values, systems and skills. And what I'd like to do is to invite all of you to help create this curriculum with the stories and the experiences and the challenges that each of you lives and faces, to create something powerfully collective. And I want to invite you in particular to try a simple exercise drawn from the early frameworks of this curriculum. I want you to write a narrative, a narrative from the future of your city, and you can date it, set it out one year from now, five years from now, a decade from now, a generation from now, and write it as a case study looking back, looking back at the change that you wanted in your city, looking back at the cause that you were championing, and describing the ways that that change and that cause came, in fact, to succeed. Describe the values of your fellow citizens that you activated, and the sense of moral purpose that you were able to stir. Recount all the different ways that you engaged the systems of government, of the marketplace, of social institutions, of faith organizations, of the media. Catalog all the skills you had to deploy, how to negotiate, how to advocate, how to frame issues, how to navigate diversity in conflict, all those skills that enabled you to bring folks on board and to overcome resistance. What you'll be doing when you write that narrative is you'll be discovering how to read power, and in the process, how to write power. So share what you write, do you what you write, and then share what you do. I invite you to literally share the narratives that you create on our Facebook page for Citizen University. But even beyond that, it's in the conversations that we have today all around the world in the simultaneous gatherings that are happening on this topic at this moment, and to think about how we can become one another's teachers and students in power. If we do that, then together we can make civics sexy again. Together, we can democratize democracy and make it safe again for amateurs. Together, we can create a great network of city that will be the most powerful collective laboratory for self-government this planet has ever seen. We have the power to do that.
Và nhiệm vụ của ta bây giờ là đẩy nhanh tiến trình này. Trách nhiệm của ta là kéo thêm nhiều người vào thành phần này. Đó là lí do tại sao tổ chức của tôi, Đại học Công dân, giờ đang đảm nhận một dự án nhằm tạo một chương trình dạy của riêng mỗi người về quyền công dân. Và chương trình này bắt đầu với bộ ba mà tôi đã miêu tả ở trên: giá trị, hệ thống và kĩ năng. Và điều tôi muốn làm là mời tất cả các bạn giúp tạo ra chương trình này với những câu chuyện và trải nghiệm và thử thách mà mỗi người trong các bạn đang trải nghiệm và đối mặt, để tạo ra thứ gì mang tính tập thể cao. Và tôi muốn mời các bạn đặc biệt cố gắng a bài tập đơn giản trích ra từ cái sườn ban đầu của chương trình này. Tôi muốn mời các bạn viết một bài văn tự sự, một lời thuật từ tương lai thành phố của chính các bạn, và bạn có thể chọn ngày cho nó, sắp xếp nó kể từ giờ đến một, năm năm hay một thập kỉ sau, hay thậm chí một thế hệ sau, và xem nó như một nghiên cứu tình huống nhìn lại, nhìn lại những thay đổi bạn muốn có trong thành phố của mình, nhìn lại mục đích bạn đã đạt được, và mô tả cái cách mà sự đổi thay và mục tiêu đó trên thực tế đã làm thành công. Mô tả những giá trí của những công dân bạn đã hoạt hóa, và mục đích đạo đức bạn đã có thể làm lay động. Đếm lại tất cả những cách khác nhau mà bạn dính dáng với hệ thống chính phủ, thị trường, thuyết định chế, tổ chức tín ngưỡng, hay giới truyền thông. Lập danh mục tất cả những kĩ năng bạn đã áp dụng, cách để thương thảo, ủng hộ, cách để điều tiết vấn đề, để đưa vào sự đa dạng trong xung đột, tất cảnhững kĩ năng tạo điều kiện cho bạn ủng hộ những người khác và vượt qua sự kháng cự. Những việc bạn sẽ làm khi viết một bản tường thuật là bạn sẽ phát hiện ra cách để hiểu được quyền lực, và trong quá trình, cách để tạo ra quyền lực. Vậy nên hãy chia sẻ những gì bạn viết, làm những gì bạn đã viết ra, và sau đó chia sẻ những việc bạn làm. Tôi mời các bạn thẳng thắn chia sẻ bản tự thuật của mình trên trang Facebook của Đại học Công dân. Nhưng hơn hết, nó ở trong cuộc nói chuyện chúng ta có hôm nay trên toàn thế thới trong những cuộc họp đồng thời đang diễn ra cùng lúc về chủ đề này, và nghĩ về cách ta có thể trở thành một giáo viên và học trò của người khác về quyền lực. Làm được điều đó, cùng nhau ta có thể khiến khái niệm quyền công dân phổ biến trở lại. Cùng nhau, ta có thể dân chủ hóa nền dân chủ và khiến nó trở lại an toàn với những người nghiệp dư. Cùng nhau, ta có thể tạo ra một mạng lưới thành phố mà sẽ là phòng thí nghiệm cộng đồng lớn nhất cho sự tự quản chế hành tinh này chưa từng chứng kiến. Ta có quyền năng làm vậy.
Thank you very much.
Cảm ơn mọi người rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)