There is an environmental mystery afoot, and it begins with a seemingly trivial detail that reveals a disaster of global proportions. One day, you notice that the honey you slather on your morning toast is more expensive. Instead of switching to jam, you investigate the reason for the price hike. What you find is shocking. The number of domesticated honeybees in the US has been decreasing at an alarming rate. This decline appears too big to be explained by the usual causes of bee death alone: disease, parasites or starvation. A typical crime scene has almost no adult bees left in the hive, except, perhaps, a lonely queen and a few other survivors. It's full of untouched food stores and a brood of unborn larvae, suggesting that the adults vacated without waiting for them to hatch. But what's particularly eerie is that there's no tell-tale mass of dead or dying bees nearby. Either they have forgotten their way back to the hive, or they have simply disappeared. These mysterious disappearances aren't new. Humans have been collecting honey for centuries. But it wasn't until European settlers in the 1600's introduced the subspecies, Apis mellifera, that we domesticated bees. Since the 19th century, beekeepers have reported occasional mass disappearances, giving them enigmatic names like disappearing disease, spring dwindle disease and autumn collapse. But when in 2006 such losses were found to affect more than half of all hives in the US, the phenomenon got a new name: colony collapse disorder. The most frightening thing about this mystery isn't that we'll have to go back to using regular sugar in our tea. We farm bees for their honey, but they also pollinate our crops on an industrial scale, generating over 1/3 of America's food production this way. So, how can we find the culprit behind this calamity? Here are three of the possible offenders. Exhibit A: Pests and Disease. Most infamous is the varroa mite, a minuscule red pest that not only invades colonies and feeds on bees, but also transfers pathogens that stunt bee growth and shortens their life span. Exhibit B: Genetics. The queen is the core of a healthy hive. But nowadays, the millions of queen bees distributed in commercial hives are bred from just a few original queens, which raises the worry about a lack of genetic diversity which could weaken bees' defenses against pathogens and pests. Exhibit C: Chemicals. Pesticides used both on commercial beehives and agricultural crops to ward off parasites could be getting into the food and water that honeybees consume. Researchers have even found that some pesticides damage the honeybees' homing abilities. So we have a file full of clues but no clear leads. In reality, scientists, the actual detectives on this case, face disagreement over what causes colony collapse disorder. For now, we assume that several factors are the cause. Honeybees aren't necessarily in danger of extinction, but fewer bees overall means less pollination and higher food costs, so it's crucial that scientists solve the case of the vanishing bees. Because while having less honey might be a buzzkill, crop shortages are something that would truly sting.
Một hoạt động bí ẩn của tự nhiên bắt đầu với một chi tiết tưởng như tầm thường hé lộ thảm hoạ của sự mất cân bằng toàn cầu. Một ngày, bạn để ý thấy mật ong để phết bánh mỳ sáng có giá đắt hơn rất nhiều. Thay vì chuyển sang dùng mứt, bạn điều tra lý do của sự leo thang giá cả. Điều bạn phát hiện thật quá sốc! Số lượng mật ong nội địa tại Mỹ đã giảm tới mức báo động. Sự sụt giảm này là quá lớn so với các nguyên nhân thông thường : bệnh dịch, ký sinh hoặc đói kém. Một hiện trường điển hình : gần như không có chú ong nào trong tổ ngoại trừ, ong chúa và vài con sống sót khác. Thức ăn vẫn còn đầy đủ và còn cả ấu trùng chưa sinh , có vẻ những con lớn đã bỏ đi mà không chờ lũ ong con nở ra. Nhưng điều đặc biệt kỳ lạ là ong không hề chết hàng loạt ở khu vực lân cận. Chúng đã quên đường về tổ, hay chỉ đơn giản là biến mất. Những mất tích bí ẩn này không phải mới . Con người đã thu thập mật ong hàng thế kỷ nay . Nhưng phải đến khi người châu Âu định cư, những năm 1600 giới thiệu các phân loài , Apis mellifera , loài người mới bắt đầu thuần hóa chúng . Từ thế kỷ 19 , những vụ ong bị mất tích hàng loạt thường xuyên được ghi nhận dưới những cái tên bí ẩn như Căn bệnh biến mất , Mùa xuân cạn kiệt hay Không còn mùa thu. Vào năm 2006, sự biến mất này đã được phát hiện tại hơn một nửa các tổ ong ở Mỹ, hiện tượng này có một cái tên mới : Rối loạn suy giảm bầy đàn diện rộng Điều đáng sợ nhất của bí ẩn này không phải là việc phải dùng đường để pha trà Chúng ta nuôi ong để lấy mật, nhưng chúng cũng giúp thụ phấn cho cây trồng công nghiệp , tạo ra hơn 1/3 lượng lương thực tại Mỹ. Làm thế nào để tìm ra thủ phạm đằng sau thảm họa này ? Dưới đây là ba nghi can. Nghi can A : Sâu bệnh. Nổi tiếng nhất là loài rận varroa , loài sâu bệnh nhỏ màu đỏ xâm nhập đất đai, làm thịt loài ong, và truyền mầm bệnh ngăn chặn sự tăng trưởng và rút ngắn tuổi thọ của loài ong. Nghi can B : Di truyền. Ong chúa là cốt lõi của một tổ ong khỏe. Nhưng ngày nay, hàng triệu ong chúa được phân phối trong thương mại, lại bắt nguồn chỉ từ vài con ong chúa ban đầu , điều này làm gia tăng sự thiếu đa dạng di truyền làm suy yếu khả năng chống lại tác nhân gây bệnh và sâu bệnh . Nghi can C : Hóa chất . Thuốc trừ sâu được sử dụng cả trên tổ ong thương mại lẫn cây trồng nông nghiệp có thể lẫn vào thực phẩm và nước cho ong mật . Nghiên cứu cho thấy một số thuốc trừ sâu gây tổn hại đến khả năng lần đường về của loài ong. Chúng ta đã có tập hợp các đầu mối nhưng còn nhiều nghi ngờ. Các nhà khoa học bất đồng về nguyên nhân của rối loạn suy giảm diện rộng. một số yếu tố đã được cho là nguyên nhân . Ong mật không hẳn trong nguy cơ tuyệt chủng , nhưng cùng với nó là suy giảm thụ phấn và tăng giá thức ăn, vì vậy, đây là một vấn đề quan trọng cần được giải quyết. Bởi vì, có ít mật ong hơn có thể chỉ là tiếng vo ve, nhưng thiếu lương thực sẽ là một cú chích nhức nhối.