[Why don't we eat bugs?] For centuries, people have consumed bugs, everything from beetles to caterpillars, locusts, grasshoppers, termites, and dragonflies. The practice even has a name: entomophagy. Early hunter-gatherers probably learned from animals that foraged for protein-rich insects and followed suit. As we evolved and bugs became part of our dietary tradition, they fulfilled the role of both staple food and delicacy. In ancient Greece, cicadas were considered luxury snacks. And even the Romans found beetle larvae to be scrumptious. Why have we lost our taste for bugs? The reason for our rejection is historical, and the story probably begins around 10,000 BC in the Fertile Crescent, a place in the Middle East that was a major birthplace of agriculture. Back then, our once-nomadic ancestors began to settle in the Crescent. And as they learned to farm crops and domesticate animals there, attitudes changed, rippling outwards towards Europe and the rest of the Western world. As farming took off, people might have spurned bugs as mere pests that destroyed their crops. Populations grew, and the West became urbanized, weakening connections with our foraging past. People simply forgot their bug-rich history. Today, for people not accustomed to entomophagy, bugs are just an irritant. They sting and bite and infest our food. We feel an "ick factor" associated with them and are disgusted by the prospect of cooking insects. Almost 2,000 insect species are turned into food, forming a big part of everyday diets for two billion people around the world. Countries in the tropics are the keenest consumers, because culturally, it's acceptable. Species in those regions are also large, diverse, and tend to congregate in groups or swarms that make them easy to harvest. Take Cambodia in Southeast Asia where huge tarantulas are gathered, fried, and sold in the marketplace. In southern Africa, the juicy mopane worm is a dietary staple, simmered in a spicy sauce or eaten dried and salted. And in Mexico, chopped jumiles are toasted with garlic, lemon, and salt. Bugs can be eaten whole to make up a meal or ground into flour, powder, and paste to add to food. But it's not all about taste. They're also healthy. In fact, scientists say entomophagy could be a cost-effective solution for developing countries that are food insecure. Insects can contain up to 80% protein, the body's vital building blocks, and are also high in energy-rich fat, fiber, and micronutrients like vitamins and minerals. Did you know that most edible insects contain the same amount or even more mineral iron than beef, making them a huge, untapped resource when you consider that iron deficiency is currently the most common nutritional problem in the world? The mealworm is another nutritious example. The yellow beetle larvae are native to America and easy to farm. They have a high vitamin content, loads of healthy minerals, and can contain up to 50% protein, almost as much as in an equivalent amount of beef. To cook, simply sauté in butter and salt or roast and drizzle with chocolate for a crunchy snack. What you have to overcome in "ick factor," you gain in nutrition and taste. Indeed, bugs can be delicious. Mealworms taste like roasted nuts. Locusts are similar to shrimp. Crickets, some people say, have an aroma of popcorn. Farming insects for food also has less environmental impact than livestock farms do because insects emit far less greenhouse gas and use up less space, water, and food. Socioeconomically, bug production could uplift people in developing countries since insect farms can be small scale, highly productive, and yet relatively inexpensive to keep. Insects can also be turned into more sustainable food for livestock and can be reared on organic waste, like vegetable peelings, that might otherwise just end up rotting in landfills. Feeling hungry yet? Faced with a plate of fried crickets, most people today would still recoil, imagining all those legs and feelers getting stuck between their teeth. But think of a lobster. It's pretty much just a giant insect with legs and feelers galore that was once regarded as an inferior, repulsive food. Now, lobster is a delicacy. Can the same paradigm shift happen for bugs? So, give it a try! Pop that insect into your mouth, and savor the crunch.
Hàng thế kỷ qua, con người đã tiêu thụ các loài côn trùng, mọi loài từ bọ cánh cứng tới sâu bướm, cào cào, châu chấu, mối, và chuồn chuồn. Tục lệ này còn có tên là: entomoghapy (tục ăn côn trùng). Những người sắn bắn-hái lượm thủa sơ khai có lẽ đã học được từ những động vật hay sục sạo tìm kiếm côn trùng giàu Prôtêin và làm theo chúng. Khi chúng ta tiến hoá sâu bọ trở thành một phần trong thực đơn truyền thống của con người, chúng đóng vai trò của cả thức ăn hàng ngày lẫn các món ăn sang trọng. Thời Hi Lạp cổ đại, ve sầu được xem là đồ ăn vặt xa xỉ. Và cả người La Mã cũng cảm thấy ấu trùng bướm ngon tuyệt vời. Tại sao chúng ta lại lãng quên khẩu vị ngon miệng từ sâu bọ? Lý do cho sự từ bỏ đó liên quan đến lịch sử, và câu chuyện có lẽ bắt đầu từ khoảng 10,000 năm trước công nguyên ở mảnh đất màu mỡ Crescent, là một nơi ởTrung Đông đó là cái nôi của nền nông nghiệp. Sau đó, những tổ tiến sống du mục của chúng ta bắt đầu định cư tại Crescent. Và khi họ học cách thu hoạch mùa màng và thuần hoá động vật tại đó, quan niệm của họ đã thay đổi, tạo nên một làn sóng hướng tới châu Âu và phần còn lại của thế giới phương Tây. Khi nông nghiệp phát triển, con người hắt hủi các loài sâu bọ như là những sinh vật gây hại đã phá phách mùa màng của mình. Dân số phát triển, phương Tây được đô thị hoá, những mối liên kết tìm kiếm thức ăn trong quá khứ yếu đi. Con người đơn giản là quên mất lịch sử gắn liền với côn trùng của mình. Ngày nay, mọi người không quen với tục ăn côn trùng, sâu bọ chỉ là một thứ gây khó chịu. Chúng cắn, đốt và phá hoại thức ăn của chúng ta. Chúng ta cảm thấy tác nhân gây khó chịu gắn liền với chúng và ghét bỏ những đồ ăn từ côn trùng. Gần 2000 loài côn trùng được chế biến thành đồ ăn. tạo nên một phần lớn trong bữa ăn hàng ngày cho 2 tỷ người trên khắp thế giới. Các nước nhiệt đới là những khách hàng tiêu thụ côn trùng nhiều nhất bởi văn hoá của họ chấp nhận chúng. Các loài ở những khu vực này có số lượng, rất đa dạng, và hay tâp hợp thành từng nhóm hay từng đàn khiến chúng dễ thu hoạch. Như Campuchia ở Đông Nam Á là nơi loài nhện đen khổng lồ được thu lượm để rán, và đem bán trên thị trường. Ở Nam Phi, loài sâu bướm béo mọng là một món ăn chính ở đó, được nấu với nước sốt cay hoặc được phơi khô và ướp muối. Ở Mêxicô, bọ xít băm nhỏ nướng cùng tỏi, chanh và muối. Sâu bọ có thể để cả con để trang trí món ăn hoặc nghiền thành bột và trộn thêm vào đồ ăn. Nhưng chúng không chỉ ngon. Chúng còn rất bổ dưỡng. Thực tế, các nhà khoa học nói rằng tục ăn côn trùng có thể là giải pháp kinh tế hiệu quả cho những nước đang phát triển trong tình trạng thiếu thốn lương thực Côn trùng có thể chứa tới 80% Protein, thành phần cấu tạo chủ yếu của cơ thể, và cũng chứa nhiều chất béo giàu năng lượng, chất xơ, và các dinh dưỡng vi lượng như vitamin và khoáng chất. Bạn có biết rằng hầu hết các loài côn trùng ăn được có chứa cùng hàm lượng sắt thậm chí là nhiều hơn so với thịt bò, khiến chúng trở thành nguồn tài nguyên lớn chưa được khai thác khi để ý rằng chứng thiếu sắt là vấn đề dinh dưỡng phổ biến nhất hiện nay trên thế giới không? Ấu trùng cũng là một ví dụ về dinh dưỡng khác. Ấu trùng vàng là loài quen sinh sôi tự nhiên ở Mỹ và dễ nuôi trồng. Chúng có hàm lượng vitamin cao, giàu khoáng chất, và có thể chứa tới 50% protein, gần bằng thịt bò với khối lượng tương đương. Để nấu, đơn giản chỉ cần xào với bơ và muối hoặc nướng và rắc sôcôla để có món snack giòn tan. Bạn cần phải vượt qua cái "cảm giác khó chịu" để có được dinh dưỡng và khẩu vị. Thực ra, sâu bọ có thể rất ngon. Các món nhộng có vị giống như hạt dẻ nướng. Châu chấu giống như tôm. Món dế, có người nói rằng, nó có hương vị của bỏng ngô. Nuôi trồng côn trùng làm thực phẩm gây ít tác động lên môi trường hơn các nông trại gia súc bởi vì côn trùng thải ra ít khí nhà kính hơn sử dụng ít diện tích, nước và thức ăn hơn. Nền kinh tế xã hội, nuôi trồng sâu bọ có thể nâng cao đời sống cho những người ở các đất nước đang phát triển vì nông trại nuôi côn trùng có thể có quy mô nhỏ, năng suất cao, và còn tương đối rẻ để quản lý. Côn trùng cũng có thể trở thành nguồn cung thức ăn ổn định cho gia súc và có thể tiêu thụ các bộ phận bỏ đi, như phần vỏ các loại rau khoai, những thứ không dùng sẽ phải chôn trong các bãi phế thải. Bạn đã thấy đói chưa? Đối diện với một đĩa dế chiên, hầu hết mọi người ngày nay đều thấy chùn bước, khi hình dung tất cả những cái chân và râu mắc vào kẽ răng. Nhưng hãy nghĩ đến món tôm hùm. Nó khá giống một con côn trùng khổng lồ với rất nhiều chân, râu nó cũng từng bị xem như một món ăn gớm guốc, thấp cấp. Giờ, tôm hùm là một món sang trọng. Liệu có thể có sự chuyển hoá tương tự xảy ra với sâu bọ? Vậy hãy thử nó xem! Thả côn trùng vào miệng, và thưởng thức vị giòn tan.