Raise your hand if you've ever been asked the question "What do you want to be when you grow up?"
Giơ tay nếu bạn đã từng được hỏi câu này "Lớn lên cháu muôn làm gì?"
Now if you had to guess, how old would you say you were when you were first asked this question? You can just hold up fingers. Three. Five. Three. Five. Five. OK. Now, raise your hand if the question "What do you want to be when you grow up?" has ever caused you any anxiety.
Bây giờ nếu bạn phải đoán bạn nghĩ là bạn mấy tuổi khi được hỏi câu đó lần đầu tiên? Các bạn chỉ cần giơ ngón tay Ba. Năm. Ba. Năm. Năm. Được rồi Bây giờ, giơ tay nếu câu hỏi này "Lớn lên cháu muôn làm gì?" đã khiến bạn lo lắng.
(Laughter)
(cười lớn)
Any anxiety at all.
Bất cứ lo lắng nào.
I'm someone who's never been able to answer the question "What do you want to be when you grow up?"
Tôi là người chưa bao giờ có thể trả lời câu hỏi "Lớn lên cháu muốn làm gì?"
See, the problem wasn't that I didn't have any interests -- it's that I had too many. In high school, I liked English and math and art and I built websites and I played guitar in a punk band called Frustrated Telephone Operator. Maybe you've heard of us.
Bạn xem, vấn đề không phải là tôi chẳng có sở thích nào vấn đề là tôi có nhiều sở thích quá. Lúc học cấp ba, tôi thích tiếng Anh và toán và nghệ thuật và tôi làm websites và tôi chơi guitar trong một nhóm rock tên là Tổng đài viên cáu kỉnh Có khi các bạn đã từng nghe tới nhóm này
(Laughter)
(cười lớn)
This continued after high school, and at a certain point, I began to notice this pattern in myself where I would become interested in an area and I would dive in, become all-consumed, and I'd get to be pretty good at whatever it was, and then I would hit this point where I'd start to get bored. And usually I would try and persist anyway, because I had already devoted so much time and energy and sometimes money into this field. But eventually this sense of boredom, this feeling of, like, yeah, I got this, this isn't challenging anymore -- it would get to be too much. And I would have to let it go.
Điều này tiếp tục sau khi hết phổ thông và tại một thời điểm nào đó, tôi bắt đầu nhận ra công thức này trong mình nơi tôi sẽ trở nên hứng thú trong một lĩnh vực và tôi sẽ chìm vào đấy, dành toàn bộ tâm huyết và tôi sẽ trở nên khá giỏi trong lĩnh vực này bất kể nó là cái gì và rồi tôi sẽ chạm thời điểm này nơi tôi bắt đầu cảm thấy chán. Và thường thì tôi sẽ cố gắng và vẫn duỳ trì dù sao đi nữa, bở vì tôi đã dành rất nhiều thời gian và năng lượng và đôi khi cả tiền bạc vào lĩnh vực này. Nhưng cuối cùng cảm giác chán chường này cảm giác của, như kiểu, ừ, tôi thấy cái này không còn gì thách thức nữa nó sẽ trở nên quá nhiều. Và tôi sẽ phải để nó đi.
But then I would become interested in something else, something totally unrelated, and I would dive into that, and become all-consumed, and I'd be like, "Yes! I found my thing," and then I would hit this point again where I'd start to get bored. And eventually, I would let it go. But then I would discover something new and totally different, and I would dive into that.
Nhưng sau đấy tôi sẽ trở hứng thú với cái gì đấy khác một cái hoàn toàn không liên quan, và tôi sẽ chìm vào đấy, trở nên toàn tâm toàn ý, như thể "Ha! Mình đã tìm thấy niềm đam mê," và khi tôi lại tới cái điểm ấy ngưỡng mà tôi thấy chán. Và cuối cùng, tôi sẽ lại để nó ra đi. Nhưng rồi tôi sẽ lại phát hiện ra cái gì đó mới và khác hoàn toàn và tôi sẽ chìm vào đấy.
This pattern caused me a lot of anxiety, for two reasons. The first was that I wasn't sure how I was going to turn any of this into a career. I thought that I would eventually have to pick one thing, deny all of my other passions, and just resign myself to being bored. The other reason it caused me so much anxiety was a little bit more personal. I worried that there was something wrong with this, and something wrong with me for being unable to stick with anything. I worried that I was afraid of commitment, or that I was scattered, or that I was self-sabotaging, afraid of my own success.
Công thức này khiến tôi băn khoăn rất nhiều, vì hai lý do. Thứ nhất là tôi không chắc làm sao để biến một trong những sở thích đó thành một nghề Tôi đã nghĩ là tôi sẽ phải chọn một thứ, từ bỏ tất cả những đam mê khác, và đành làm quen với sự chán chường Lý do thứ hai khiến tôi lo lắng rất nhiều nó hơi cá nhân một chút. Tôi lo rằng có gì đó không phải ở đây, và tôi chắc có vấn đề khi không thể gắn bó với bất cứ thứ gì. Tôi lo là mình sợ cống hiến, hoặc là tôi quá tản mát, hoặc tôi là người tự phá huỷ, vì sợ sự thành công của chính mình.
If you can relate to my story and to these feelings, I'd like you to ask yourself a question that I wish I had asked myself back then. Ask yourself where you learned to assign the meaning of wrong or abnormal to doing many things. I'll tell you where you learned it: you learned it from the culture.
Nếu bạn có thể liên hệ bản thân với câu chuyện của tôi và những cảm xúc này Tôi muốn bản tự hỏi mình một câu hỏi câu mà tôi ước tôi đã tự hỏi mình ngày xưa. Hỏi bản thân bạn học từ đâu mà bạn cho là sai trái và dị thường khi làm rất nhiều việc. Tôi sẽ nói bạn biết bạn học từ đâu: bạn học nó từ văn hoá.
We are first asked the question "What do you want to be when you grow up?" when we're about five years old. And the truth is that no one really cares what you say when you're that age.
Chúng ta lần đầu được hỏi câu "Lớn lên cháu muôn làm gì?" khi chúng ta khoảng 5 tuổi. Và sự thật là chẳng ai quan tâm bạn nói khi bạn ở tuổi ấy.
(Laughter)
(cười lớn)
It's considered an innocuous question, posed to little kids to elicit cute replies, like, "I want to be an astronaut," or "I want to be a ballerina," or "I want to be a pirate." Insert Halloween costume here.
Nó được coi là một câu hỏi vô hại hỏi bọn trẻ con để nghe những trả lời ngộ nghĩnh như, "Cháu muốn làm phi hành gia," hoặc "Cháu muốn làm nữ vũ công ba-lê" hoặc "Cháu muốn làm cướp biển." Bỏ trang phục hoá trang Halloween vào đây
(Laughter)
(cười lớn)
But this question gets asked of us again and again as we get older in various forms -- for instance, high school students might get asked what major they're going to pick in college. And at some point, "What do you want to be when you grow up?" goes from being the cute exercise it once was to the thing that keeps us up at night. Why?
Nhưng câu được hỏi đi hỏi lại khi chúng ta lớn lên dưới nhiều dạng, ví dụ học sinh cấp 3 bị hỏi họ sẽ chọn học nghành nào sau này. Và ở một thời điểm nào đó, "Lớn lên cháu muốn làm gì?" từ một câu hỏi dễ thương trở thành câu hỏi khiến chúng ta thao thức cả đêm. Tại sao?
See, while this question inspires kids to dream about what they could be, it does not inspire them to dream about all that they could be. In fact, it does just the opposite, because when someone asks you what you want to be, you can't reply with 20 different things, though well-meaning adults will likely chuckle and be like, "Oh, how cute, but you can't be a violin maker and a psychologist. You have to choose."
Đấy, trong khi câu hỏi này kích thích trẻ mơ ước về thứ chúng có thể trở thành nó không kích thích chúng mơ về tất cả những gì chúng có thể làm. Thực tế, nó làm điều ngược lại, bởi vì khi ai đó hỏi bạn bạn muốn làm gì, bạn không thể trả lời với 20 điều khác nhau dù những người lớn thiện chí sẽ cười và như này, "Ồ dễ thương quá, nhưng cháu không thể vừa là nghệ sĩ violin và bác sĩ tâm lý. Cháu phải chọn."
This is Dr. Bob Childs --
Đây là Bác sĩ Bob Childs
(Laughter)
(cười lớn)
and he's a luthier and psychotherapist. And this is Amy Ng, a magazine editor turned illustrator, entrepreneur, teacher and creative director. But most kids don't hear about people like this. All they hear is that they're going to have to choose. But it's more than that. The notion of the narrowly focused life is highly romanticized in our culture. It's this idea of destiny or the one true calling, the idea that we each have one great thing we are meant to do during our time on this earth, and you need to figure out what that thing is and devote your life to it.
và ông ấy là thợ sửa đàn và bác sĩ tâm lý Và Amy Ng, nhà biên tập báo trở thành người vẽ tranh minh hoạ, nhà kinh doanh giáo viên và giám đốc sáng tạo. Nhưng đa số trẻ con không nghe tới những người như này Tất cả những gì chúng nghe là chúng sẽ phải chọn. Nhưng hơn cả thế. Quan niệm về cuộc sống hạn hẹp tập trung được lãng mạn hoá trong văn hoá của chúng ta Nó chính là ý tưởng về số phận hoặc là niềm đam mê cái ý tưởng rằng mỗi chúng ta có một điều tuyệt vời chúng ta sinh ra để làm điều đó trong cuộc đời và bạn cần phải tìm ra nó là cái gì và cống hiến cả đời cho nó.
But what if you're someone who isn't wired this way? What if there are a lot of different subjects that you're curious about, and many different things you want to do? Well, there is no room for someone like you in this framework. And so you might feel alone. You might feel like you don't have a purpose. And you might feel like there's something wrong with you. There's nothing wrong with you. What you are is a multipotentialite.
Nhưng sẽ ra sao nếu bạn không như vậy? Sẽ ra sao nếu có rất nhiều thứ mà bạn tò mò muốn biết, và nhiều thứ bạn muốn làm? À, không có chỗ cho những người như bạn theo cái khuôn này. Và bạn sẽ cảm thấy cô độc. Bạn có thể cảm thấy bạn không có một mục đích. Và có thể bạn cảm thấy rằng mình có vấn đề gì đó. Bạn chẳng có vấn đề gì cả. Bạn là người đa tiềm năng.
(Laughter)
(cười lớn)
(Applause)
(vỗ tay)
A multipotentialite is someone with many interests and creative pursuits. It's a mouthful to say. It might help if you break it up into three parts: multi, potential, and ite. You can also use one of the other terms that connote the same idea, such as polymath, the Renaissance person. Actually, during the Renaissance period, it was considered the ideal to be well-versed in multiple disciplines. Barbara Sher refers to us as "scanners." Use whichever term you like, or invent your own. I have to say I find it sort of fitting that as a community, we cannot agree on a single identity.
Một người đa tiềm năng là người có nhiều sở thích và theo đuổi sáng tạo Nó là một từ dài và khó. Có thể dễ hơn nếu bạn ngắt nó thành 3 phần: đa, tiềm, năng. Bạn cũng có thể dùng một trong những từ khác bao hàm nghĩa tương tự ví dụ bác học, người Phục Hưng(một người am hiểu rất nhiều thứ). Thực ra, trong thời Phục Hưng, nó được xem là lý tưởng nếu được phát triển trong nhiều lĩnh vực Barbara Sher gọi chúng ta là "những người thăm dò" Dùng bất cứ từ nào bạn thích, hoặc nghĩ ra từ của riêng bạn. Tôi phải nói là tôi thấy khá thoả đáng rằng là một cộng đồng chúng ta không thể đồng ý với nhau về một cái tên
(Laughter)
(cười lớn)
It's easy to see your multipotentiality as a limitation or an affliction that you need to overcome. But what I've learned through speaking with people and writing about these ideas on my website, is that there are some tremendous strengths to being this way. Here are three multipotentialite super powers.
Nó bị dễ cảm thấy đa tiềm năng của bạn như là một giới hạn hoặc đau đớn mà bạn phải vượt qua. Nhưng cái mà tôi đã học qua việc nói chuyện với mọi người và viết về những ý tưởng này trên website của tôi là, có những sức mạnh phi thường để theo cách này. Đây là ba sức mạnh vô song của đa tiềm năng
One: idea synthesis. That is, combining two or more fields and creating something new at the intersection. Sha Hwang and Rachel Binx drew from their shared interests in cartography, data visualization, travel, mathematics and design, when they founded Meshu. Meshu is a company that creates custom geographically-inspired jewelry. Sha and Rachel came up with this unique idea not despite, but because of their eclectic mix of skills and experiences. Innovation happens at the intersections. That's where the new ideas come from. And multipotentialites, with all of their backgrounds, are able to access a lot of these points of intersection.
Một: tổng hợp ý tưởng Nó là kết hợp hai hoặc nhiều lĩnh vực và tạo ra cái gì đó mới ở nơi giao thoa. Sha Hwang và Rachel Binx đã vẽ từ những sở thích chung trong vẽ bản đồ, mô phỏng số liệu du lịch, toán học và thiết kế, khi họ sáng lập Meshu. Meshu là một công ty làm đồ trang sức lấy cảm hứng là phong tục từ các nơi Sha và Rachel nghĩ ra ý tưởng độc đáo này không phải mặc dù, mà là vì sự kết hợp phong phú những kỹ năng và kinh nghiệm Sự đổi mới diễn ra ở những nơi giao nhau. Đó là nơi những ý tưởng mới sinh ra. Và những người đa tiềm năng với tất cả những nền tảng của họ có thể tiếp cận được rất nhiều điểm giao nhau này.
The second multipotentialite superpower is rapid learning. When multipotentialites become interested in something, we go hard. We observe everything we can get our hands on. We're also used to being beginners, because we've been beginners so many times in the past, and this means that we're less afraid of trying new things and stepping out of our comfort zones. What's more, many skills are transferable across disciplines, and we bring everything we've learned to every new area we pursue, so we're rarely starting from scratch.
Quyền lực vô song thứ hai của đa tiềm năng là khả năng học cấp tốc. Khi những người đa tiềm năng trở nên hứng thú với điều gì chúng tôi sẽ làm hết sức mình. Chúng tôi quan sát mọi thứ chúng tôi có thể bắt tay vào làm Chúng tôi cũng quen với việc là kẻ bắt đầu vì chúng tôi là những kẻ bắt đầu rất nhiều lần trong quá khứ rồi và nó có nghĩa là chúng tôi ít sợ hãi trong việc thử những cái mới và bước khỏi vùng an toàn. Hơn nữa, rất nhiều kỹ năng có thể chuyển hoá qua lại trong các lĩnh vực và chúng tôi mang mọi thứ đã học tới mọi lĩnh vực mới mà chúng tôi theo đuổi nên chúng tôi hiếm khi bắt đầu từ số 0.
Nora Dunn is a full-time traveler and freelance writer. As a child concert pianist, she honed an incredible ability to develop muscle memory. Now, she's the fastest typist she knows.
Nora Dunn là một người đi du lịch và viết sách tự do. Là một người chơi piano từ bé cô ấy đã mài dũa một khả năng tuyệt vời để phát triển trí nhớ. Bây giờ, cô ấy là người đánh máy nhanh nhất mà cô ấy biết.
(Laughter)
(cười lớn)
Before becoming a writer, Nora was a financial planner. She had to learn the finer mechanics of sales when she was starting her practice, and this skill now helps her write compelling pitches to editors. It is rarely a waste of time to pursue something you're drawn to, even if you end up quitting. You might apply that knowledge in a different field entirely, in a way that you couldn't have anticipated.
Trước khi trở thành nhà văn Nora là nhà kế hoạch tài chính. Cô ấy phải học những kỹ thuật trong bán hàng khi cô ấy bắt đầu công việc và giờ nó giúp cô ấy viết những bài thuyết trình hấp dẫn tới nhà biên tập Hiếm khi lãng phí thời gian để theo đuổi điều bạn muốn thậm chí nếu cuối cùng bạn bỏ cuộc. Bạn có thể áp dụng kiến thức đó vào một lĩnh vực khác hoàn toàn bằng một cách mà bạn không thể đoán trước được.
The third multipotentialite superpower is adaptability; that is, the ability to morph into whatever you need to be in a given situation. Abe Cajudo is sometimes a video director, sometimes a web designer, sometimes a Kickstarter consultant, sometimes a teacher, and sometimes, apparently, James Bond.
Quyền lực vô song thứ ba là khả năng thích nghi nó là khả năng thay đổi dễ dàng thành bất cứ cái gì bạn muốn trong một hoàn cảnh đã cho Abe Cajudo lúc thì là đạo viễn video lúc thì là người thiết kế web lúc là nhà tư vấn cho người khởi nghiệp lúc là một giáo viên và đôi lúc, như bạn thấy đấy, là James Bond
(Laughter)
(cười lớn)
He's valuable because he does good work. He's even more valuable because he can take on various roles, depending on his clients' needs. Fast Company magazine identified adaptability as the single most important skill to develop in order to thrive in the 21st century. The economic world is changing so quickly and unpredictably that it is the individuals and organizations that can pivot in order to meet the needs of the market that are really going to thrive.
Anh ấy có giá trị vì anh ấy làm việc tốt Anh ấy thậm chí còn giá trị hơn vì có thể làm được nhiều việc tuỳ vào nhu cầu của khách hàng. Tạp chí Fast Company coi thích nghi như là một kỹ năng quan trọng nhất cần phát triển để phát triển trong thế kỷ 21. Thế giới kinh tế đang thay đổi rất nhanh và không dự đoán được chính là những cá nhân và các tổ chức là nhân tố có thể xoay chuyển để bắt kịp những nhu cầu của thị trường những cái chắc chắn sẽ phát triển.
Idea synthesis, rapid learning and adaptability: three skills that multipotentialites are very adept at, and three skills that they might lose if pressured to narrow their focus. As a society, we have a vested interest in encouraging multipotentialites to be themselves. We have a lot of complex, multidimensional problems in the world right now, and we need creative, out-of-the-box thinkers to tackle them.
Tổ hợp ý tưởng, học nhanh, và thích nghi: ba kỹ năng mà nhưng người đa tiềm năng rất giỏi và ba kỹ năng mà họ có thể mất nếu ép mình vào sự tập trung hạn hẹp Là một xã hội chúng ta có một ảnh hưởng trong việc khuyến khích đa tiềm năng trở thành chính họ. Chúng ta có rất nhiều vấn đề phức tạp và đa chiều trong thế giới hiện nay và chúng ta cần sự sáng tạo, suy nghĩ mới mẻ để giải quyết chúng.
Now, let's say that you are, in your heart, a specialist. You came out of the womb knowing you wanted to be a pediatric neurosurgeon. Don't worry -- there's nothing wrong with you, either.
Bây giờ, giả dụ trong thâm tâm bạn là một chuyên gia Bạn ra khỏi bụng mẹ biết rằng bạn muốn trở thành bác sĩ nhi ngoại khoa thần kinh Đừng lo cũng không có gì sai với bạn cả
(Laughter)
(cười lớn)
In fact, some of the best teams are comprised of a specialist and multipotentialite paired together. The specialist can dive in deep and implement ideas, while the multipotentialite brings a breadth of knowledge to the project. It's a beautiful partnership. But we should all be designing lives and careers that are aligned with how we're wired. And sadly, multipotentialites are largely being encouraged simply to be more like their specialist peers.
Thực tế, một số đội xuất sắc bao gồm một chuyên gia và đa tiềm năng hợp đôi với nhau Chuyên gia có thể đào sâu và thi hành các ý tưởng trong khi đa tiềm năng mang lại một bề dày kiến thức cho dự án Nó là một sự kết hợp tuyệt vời Nhưng chúng ta nên thiết kế cuộc sống và nghề nghiệp thứ mà được điều chỉnh với mức độ mà chúng ta được kích thích Và thật buồn, đa tiềm năng đang được khuyến khích một cách rộng rãi đơn giản trở thành giống những chuyên gia.
So with that said, if there is one thing you take away from this talk, I hope that it is this: embrace your inner wiring, whatever that may be. If you're a specialist at heart, then by all means, specialize. That is where you'll do your best work. But to the multipotentialites in the room, including those of you who may have just realized in the last 12 minutes that you are one --
Sau khi đã nói như vậy nếu có một điều bạn mang đi từ bài nói này tôi hi vọng nó sẽ là: giữ lấy niềm đam mê trong bạn dù nó là gì đi nữa Nếu bạn là chuyên gia trung tâm, vậy thì hãy chuyên môn hoá bằng mọi cách. Đó là nơi bạn sẽ bộc lộ mình tốt nhât. Nhưng với những đa tiềm năng trong phòng này bao gồm cả những người mới vừa phát hiện ra trong 12 phút vừa qua rằng bạn là đa tiềm năng
(Laughter)
(cười lớn)
to you I say: embrace your many passions. Follow your curiosity down those rabbit holes. Explore your intersections. Embracing our inner wiring leads to a happier, more authentic life. And perhaps more importantly -- multipotentialites, the world needs us.
với các bạn tôi muốn nói: siết chặt những đam mê của bạn. Đi theo sự tò mò của bạn xuống tới tận những hang thỏ. Khám phá những điểm giao thoa của bạn. Giữ lấy dây bên trong dẫn đến một cuộc sống hạnh phúc, đáng sống hơn. và có thể là quan trọng hơn đa tiềm năng, thế giới cần chúng ta.
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)