2,300 years ago, the rulers of Alexandria set out to fulfill one of humanity’s most audacious goals: to collect all the knowledge in the world under one roof. In its prime, the Library of Alexandria housed an unprecedented number of scrolls and attracted some of the Greek world’s greatest minds. But by the end of the 5th century CE, the great library had vanished. Many believed it was destroyed in a catastrophic fire. The truth of the library’s rise and fall is much more complex.
Cách đây 2,300 năm, những nhà cầm quyền ở Alexandria đã tiến hành thực hiện một trong những mục tiêu táo bạo nhất của nhân loại: thu thập tất cả kiến thức trên thế giới gom dưới một "mái nhà" Ở giai đoạn đầu, thư viện Alexandria lưu trữ số lượng cực lớn những cuộn giấy chỉ thảo và thu hút những người Hy Lạp với khối óc vĩ đại nhất thế giới. Nhưng cuối thế kỷ thứ năm sau Công nguyên Thư viện vĩ đại đã biến mất. Nhiều người tin rằng nó đã bị phá huỷ bởi một trận hoả hoạn tàn khốc. Sự thật về việc xây dựng và suy tàn của Thư viện còn phức tạp hơn nhiều.
The idea for the library came from Alexander the Great. After establishing himself as a conqueror, the former student of Aristotle turned his attention to building an empire of knowledge headquartered in his namesake city. He died before construction began, but his successor, Ptolemy I, executed Alexander’s plans for a museum and library.
Ý tưởng về việc xây dựng Thư viện này là từ Alexander Đại Đế. Sau củng cố sự nghiệp của một nhà chinh phạt, người học trò cũ của Aristotle chuyển hướng mục tiêu sang việc xây dựng một đế chế tri thức với trung tâm tại thành phố mang tên mình. Ông qua đời trước khi công trình được bắt đầu, nhưng người kế nhiệm ông, vua Ptolemy Đệ Nhất, thừa hành kế hoạch của Alexander cho việc xây dựng Viện Hàn Lâm.
Located in the royal district of the city, the Library of Alexandria may have been built with grand Hellenistic columns, native Egyptian influences, or a unique blend of the two--there are no surviving accounts of its architecture. We do know it had lecture halls, classrooms, and, of course, shelves. As soon as the building was complete, Ptolemy I began to fill it with primarily Greek and Egyptian scrolls. He invited scholars to live and study in Alexandria at his expense. The library grew as they contributed their own manuscripts, but the rulers of Alexandria still wanted a copy of every book in the world.
Toạ lạc ngay quận hoàng gia của thành phố, Thư viện Alexandria có lối kiến trúc với những cột Hellenistic khổng lồ, những ảnh hưởng của người Ai Cập bản địa, sự pha trộn độc đáo của cả 2, không còn tài liệu lưu trữ nào về kiến trúc của nó. Chúng ta đều biết rằng nó có giảng đường, phòng học, và, dĩ nhiên, những kệ sách. Khi vừa được hoàn thành, Ptolemy Đệ Nhất đã thu thập đầy những cuộn giấy chỉ thảo tiếng Hy Lạp và Ai Cập. Ông mời các học giả đến sinh sống, nghiên cứu ở Alexandria bằng tiền của mình Thư viện phát triển là nhờ sự đóng góp những bản thảo chép tay của họ, nhưng nhà cầm quyền Alexandria vẫn muốn có bản sao của toàn bộ sách trên thế giới.
Luckily, Alexandria was a hub for ships traveling through the Mediterranean. Ptolemy III instituted a policy requiring any ship that docked in Alexandria to turn over its books for copying. Once the Library’s scribes had duplicated the texts, they kept the originals and sent the copies back to the ships. Hired book hunters also scoured the Mediterranean in search of new texts, and the rulers of Alexandria attempted to quash rivals by ending all exports of the Egyptian papyrus used to make scrolls.
May mắn thay, Alexandria là trung tâm các chuyến tàu chu du xuyên Địa Trung Hải. Ptolemy Đệ Tam thi hành chính sách thủ đắc yêu cầu những tàu cập bến Alexandria phải cung cấp cho chính quyền sách của họ cho việc sao chép. Những Thư lại của Thư viện chép lại những văn bản này, họ giữ lại bản gốc, và gửi trả bản sao về những con tàu. Những kẻ săn sách thuê cũng lùng sục khắp Địa Trung Hải để tìm những ấn bản mới, những nhà cầm quyền ở Alexandria đã toan xoá sổ đối thủ cạnh tranh với việc ngưng xuất khẩu giấy papyrus của Ai Cập dùng chế tạo cuộn giấy chỉ thảo.
These efforts brought hundreds of thousands of books to Alexandria. As the library grew, it became possible to find information on more subjects than ever before, but also much more difficult to find information on any specific subject. Luckily, a scholar named Callimachus of Cyrene set to work on a solution, creating the pinakes, a 120-volume catalog of the library’s contents, the first of its kind.
Những nỗ lực này đã mang về hàng trăm ngàn cuốn sách cho Alexandria. Với sự phát triển của Thư viện, nó trở thành nơi có thể tìm kiếm thông tin trên nhiều danh mục nhất từ trước đến nay, những cũng khó khăn hơn cho việc tìm kiếm thông tin ở những mục cụ thể. May mắn thay, học giả Callimachus xứ Cyrene đã đưa ra giải pháp, tạo ra bộ thư mục pinakes, là bộ thư mục gồm 120 cuộn giấy chỉ thảo tổng kê tất cả sách vở ở Thư viện, là bộ thư mục đầu tiên của Thư viện.
Using the pinakes, others were able to navigate the Library’s swelling collection. They made some astounding discoveries. 1,600 years before Columbus set sail, Eratosthenes not only realized the earth was round, but calculated its circumference and diameter within a few miles of their actual size. Heron of Alexandria created the world’s first steam engine over a thousand years before it was finally reinvented during the Industrial Revolution. For about 300 years after its founding in 283 BCE, the library thrived.
nhờ bộ thư mục pinakes này, mà càng có nhiều người có thể tiếp cận được nguồn kiến thức khổng lồ. Họ đã có những khám phá đáng ngạc nhiên. 1,600 năm trước khi Colombus giong buồm ra khơi, Nhà toán học Eratosthenes không chỉ biết rằng trái đất hình cầu, mà còn tính được chu vi và đường kính trái đất chỉ trong vài dặm sai lệch so với kích thước thực tế. Heron xứ Alexandria đã chế tạo động cơ hơi nước đầu tiên trên thế giới mà tận 1,000 năm sau nó cuối cùng được phát minh lại trong thời kỳ Cách mạng Công nghiệp. Khoảng 300 năm sau khi được xây dựng năm 283 TCN, thư viện đạt sự hưng thịnh.
But then, in 48 BCE, Julius Caesar laid siege to Alexandria and set the ships in the harbor on fire. For years, scholars believed the library burned as the blaze spread into the city. It's possible the fire destroyed part of the sprawling collection, but we know from ancient writings that scholars continued to visit the library for centuries after the siege. Ultimately, the library slowly disappeared as the city changed from Greek, to Roman, Christian, and eventually Muslim hands. Each new set of rulers viewed its contents as a threat rather than a source of pride. In 415 CE, the Christian rulers even had a mathematician named Hypatia murdered for studying the library’s ancient Greek texts, which they viewed as blasphemous.
Nhưng sau đó, vào năm 48 TCN, Julius Caesar khi vây hãm Alexandria đã thiêu trụi những con tàu trên bến cảng. Nhiều năm qua, các học giả tin là Thư viện bị thiêu bởi ngọn lửa lan trong thành phố. Có thể ngọn lửa đã thiêu cháy phần lớn thư viện, nhưng chúng ta đều biết từ những ghi chép cổ đại: các học giả vẫn tiếp tục lui tới Thư viện trong nhiều thế kỷ sau cuộc vây hãm. Sau cùng, Thư viện cũng dần biến mất cùng sự thay đổi của thành phố từ người Hy Lạp, đến người La Mã, người Công giáo, và cuối cùng là Hồi giáo. Mỗi nhà cầm quyền mới lại xem nguồn tư liệu của Thư viện như mối đe doạ hơn là cội nguồn niềm tự hào. Vào năm 415 sau Công nguyên, những nhà cầm quyền Công giáo đã truy giết nhà toán học Hypatia bởi những nghiên cứu của ông về những bản thảo tiếng Hy Lạp cổ, điều mà họ cho là một sự báng bổ.
Though the Library of Alexandria and its countless texts are long gone, we’re still grappling with the best ways to collect, access, and preserve our knowledge. There’s more information available today and more advanced technology to preserve it, though we can’t know for sure that our digital archives will be more resistant to destruction than Alexandria’s ink and paper scrolls. And even if our reservoirs of knowledge are physically secure, they will still have to resist the more insidious forces that tore the library apart: fear of knowledge, and the arrogant belief that the past is obsolete. The difference is that, this time, we know what to prepare for.
Mặc dù Thư viện Alexandria và vô vàn các bản thảo của nó không còn nữa, nhưng chúng ta vẫn cố gắng tìm kiếm những cách tốt nhất để thu thập, kết nối, và bảo tồn nguồn tri thức của chúng ta. Thông tin nhiều và sẵn có hơn vào ngày nay cùng những công nghệ tiên tiến để lưu trữ chúng, mặc dù chúng ta cũng không thể biết chắc rằng những thành tựu kỹ thuật số này có khó bị phá huỷ hơn mực và những cuộn giấy chỉ thảo của Alexandria hay không. Và ngay cả khi nguồn tri thức của chúng ta được bảo vệ về mặt vật lý thì chúng vẫn phải chống chọi nhiều hơn những tác động âm ỉ bên trong điều đã xé tan Thư viện thành: nỗi sợ hãi tri thức, và niềm tin ngạo mạn rằng quá khứ sẽ bị xoá bỏ. Sự khác biệt chính là, ngay lúc này, chúng ta biết phải chuẩn bị cho điều gì.